Phần 110
Kéo nhẹ nhẹ hai cái mép thịt hồng hồng ra, đẩy cái đầu lưỡi đúng vào cái hột lẹ đang lộ rõ thì Phương Linh bấu nhẹ tay xuống dưới giường mà rên:
– Ư…đã…quá anh ơi…đúng chỗ đó rồi đấy …hích hích.. sao mà sướng thế hả trời ơi.. úi đã quá…thích thật. a.. a dễ chịu tê hết cả người em lên rồi đây này anh ơi.. sao mà sướng thế hả trời.. đã quá đi mất..
– Làm gì mà đã đến thế! Anh mới chạm đầu lưỡi vào thôi mà!
– Mới chạm vào thôi nhưng mà em.. không chịu được nữa, buồn hết cả người luôn anh ạ.
Tôi không hỏi nữa, cứ thế mà đẩy cái đầu lưỡi của mình chà đi chà lại cái khe và cái hột lẹ. Từng nếp thịt hồng hồng dần dần trơn bóng lên bởi nước nhờn và nước miếng của tôi chảy ra. Liếm chán thì tôi mút chụt chụt mấy cái thật mạnh.
Phương Linh không chịu được nữa rồi mà ưỡn người của mình lên khá là cao rồi rên ầm lên:
– Hích hích! Thích quá đi mất thôi em sướng.. đã quá.. mút đi anh em thích được mút ư. ư. a.. a. ư…ư..
Những tiếng trên gợi tình đó làm cho tôi cũng không thể nào chịu được. Bây giờ Phương Linh không còn bấu tay xuống nữa mà khẽ quàng cái chăn qua ngực của mình để mà che cái bầu vú đang căng lên.
Liếm ở cái khe một lúc nữa, rồi tôi chọc hẳn cái đầu lưỡi vào đúng cái lỗ mà liếm. Càng liếm thì người của Phương Linh càng giật lên.
Chừng mười lăm phút sau thì tôi mới dừng lại, liếm qua đùi rồi mút nhẹ cái bắp chân mấy cái ngẩng lên mà nói:
– Sao thế nào đã sướng chưa hả em?
Bây giờ thì Phương Linh mới thở hắt ra mà nói:
– Hì sướng thật anh ạ, nhưng anh làm em hứng đến nỗi khát khô cả cổ họng rồi đây này! Hích không hiểu sao khát nước thế.
– Rên nhiều vào bây giờ kêu khát nước!
– Nhưng sướng thì phải rên chứ! Không sướng thì rên làm gì! Khéo mà anh sướng thì anh cũng rên có khác gì em đâu mà nói em!
Tôi không nói gì, con cặc cũng cứng ngắc bên trong cái khăn tắm rồi. Ngồi lên phía đầu giường tôi bảo Phương Linh:
– Bây giờ thì đến lượt em nhé! Có cần anh chỉ dậy không nhỉ!
– Khỏi cần chỉ dạy luôn, tí nữa em cho anh biết thế nào là lễ độ.
Nói xong thì Phương Linh dậy, mở tủ lạnh lấy nước sau đó thì ra nằm cạnh tôi. Khẽ xoa những ngón tay mềm mại lên trên ngực làm cho tôi thích vô cùng. Vẫn cứ bình thản như vậy để cho Phương Linh xoa.
Lấy cái móng tay gẩy nhẹ cái đầu tí của tôi rồi lấu ngón trỏ với ngón cái vê vê cái đầu ti rồi Phương Linh trêu tôi:
– Công nhận là thích thật đấy! Em là em thích được nghịch anh thế này cơ!
– Nghịch bên trên rồi thế có nghịch bên dưới không?
– Nghịch hết! Cho anh chừa cái tội trêu em, cái tội bỏ rơi em đi.
Nói xong thì Phương Linh chầm chậm luồn tay xuống bên dưới rồi cởi chầm chậm cái kănhtăm màu da cam ra.