Phần 75
Thảo bị tôi luồn cái nhẫn vào ngón áp út nhưng khẽ rụt tay của mình lại rồi nói khẽ:
– Chưa gì mà đã mua nhẫn là sao hả anh, em là em chưa muốn bị xích thế này đâu anh, mà mới đi chơi được vài bữa thôi đã muốn em làm vợ là sao?
– Gớm đi chơi được vài bữa nhưng quen từ hồi bé còn gì nữa. Thế mà không được à, thôi làm vợ anh đi, anh muốn lắm rồi.
– Được rồi cứ đeo vào đấy đã, rồi em xem xét tình hình thế nào thì em mới đồng ý được nghe rõ chưa.
Tôi mỉm cười rồi khẽ ôm Thảo vào trong vòng tay của mình. Mùi nước hoa thơm nồng đưa nhẹ vào mũi của tôi làm cho tôi thích lắm. Vì tôi nghĩ Thảo là vợ tôi nên tôi chỉ xoa chầm chậm lấy cái bụng rồi khẽ hôn lên mái tóc mà thôi.
Mùi nước hoa mà tôi tặng cũng khẽ đưa nhẹ vào mũi tôi khiến tôi thích lắm. Thảo khẽ xoa chầm chậm lấy bàn tay của tôi mà nói:
– Thế đã cầu hôn với bao nhiêu em rồi hả?
– Mỗi một em này chứ còn em nào nữa. Hì hì cứ như anh xấu xa lắm không bằng đấy. Chỉ có một mình em thôi.
Nói xong thì chúng tôi ngắm biển một lúc rồi đi về. Qua cửa hàng thì đã đóng cửa rồi. Tôi đưa luôn Thảo về nhà. Vừa về đến nhà thì Thảo đã nói:
– Thôi vào trong nhà chào bố mẹ em đi, con rể tương lai cái.
Tôi mỉm cười mà bảo:
– Thì cũng bình tĩnh để anh mua cái gì đã chứ. Đằng này là vào ngay à, thế là không được. Đợi anh qua cửa hàng lấy một ít đồ để biết bố mẹ chứ.
Thảo thấy tôi nói như vậy thì cũng không muốn nhưng có vẻ tôi đã quyết thì cũng làm theo. Hai chúng tôi qua cửa hàng, lấy thêm một chút đồ rồi quay lại nhà. Bố mẹ Thảo cũng có nhà. Thấy tôi cùng Thảo đi vào thì bố mẹ Thảo cũng hơi ngạc nhiên một chút.
Thảo mỉm cười mà bảo:
– Bố mẹ có nhận ra ai đây không?
Bố mẹ Thảo đều ngạc nhiên mà không nhận ra tôi là ai cả. Thảo khẽ mỉm cười nói:
– Đây là anh Hùng, con bác Dũng Lan mà hồi trước cạnh nhà mình đấy! Anh họ của cái Thủy đấy mà!
Nghe thấy Thảo nói như vậy thì bố mẹ Thảo cũng ồ lên ngạc nhiên mà nói:
– Thằng cu Hùng lỳ hồi trước đây sao? Dạo này trông cũng thư sinh, trắng trẻo, không còn nghịch ngợm như ngày xưa nữa nhỉ, nào vào đây ngồi uống nước cháu.
Tôi mỉm cười vào ngồi uống nước với bố mẹ Thảo. Bố Thảo vỗ vai tôi rồi mỉm cười mà nói:
– Dạo này làm ăn gì cháu, có xe hơi rồi cơ à, bố mẹ có khỏe không vậy?
– Cảm ơn bác! Bố mẹ cháu cũng khỏe ạ, cháu học xong tú tài thì đi buôn luôn chứ không có học thêm lên bác ạ. Mở mấy cửa hàng ra buôn bán cũng kiếm lời được chút bác ạ.
– Thế là khá quá còn gì nữa. Có việc gì bảo cái Thảo nhà bác đi làm với, bác thấy nó tòan đi chơi đấy thôi.
Tôi chưa kịp thanh minh gì thì Thảo đã nhảy vào mà nói:
– Ai bảo là con đi chơi nào! Con đi bán hàng đấy chứ, mà biết cái cửa hàng đấy là của ai không, của anh Hùng đấy ạ.
– Thế hả, trẻ như cháu mà cũng mở được cửa hàng to thế nhỉ. Thế cho em nó bán ở đấy nhé cháu nhé!
– Vâng ạ! Cho Thảo quản lý luôn cả cái cửa hàng đó luôn hì hì!