Phần 76
Tôi nói như vậy rồi tiện thể cầm gói quà đưa cho mẹ của Thảo mà nói:
– Cháu có ít quà biết hai bác dùng thử, tòan hàng của cửa hàng thôi đấy ạ.
Mẹ của Thảo thì cũng thích mĩ phẩm nên được tôi cho nước hoa và son môi thì thích lắm. Còn tặng cho bố của Thảo mấy cái calavat cũng khá là xịn. Mấy đồ đó khiến cho hai người thích lắm. Thảo đứng đằng sau nói:
– Con chọn đấy! Đẹp không hả bố?
– Vâng, đẹp. Con gái bố chọn được.
Tôi chỉ cười thì Thảo khẽ mỉm cười mà ngẩng lên bảo tôi:
– Anh thế quà của em đâu hả? Chỉ có quà của bố mẹ mà không có quà của em hả!
Biết ngay tình huống kiểu gì Thảo cũng trêu tôi như vậy rồi nhưng tôi vẫn mỉm cười mà nói lại:
– Thế trên tay em là cái gì đấy hả? Tặng em thế còn gì nữa!
Tôi vừa nói như vậy thì Thảo vội giấu tay mình ra sau lưng lườm tôi mà nói:
– Anh được đấy! Cứ nhớ cái mặt của anh đấy nghe rõ chưa hả?
Tôi mỉm cười mà bố mẹ Thảo ngơ ngác chẳng hiểu chúng tôi nói chuyện gì với nhau cả. Nhìn cái mặt của Thảo thật là buồn cười. Tôi nói chuyện với bố mẹ Thảo một lúc rồi tôi ra về. Thảo mỉm cười đầy ẩn ý.
– Liệu mà giữ cái mạng đấy nhé! Em mà biết là em đáp cái xích của anh đi đấy nghe rõ chưa hả.
– Vâng biết rồi ạ!
Tôi mỉm cười rồi đi về nhà của mình, nghĩ về nhà cũng buồn tôi phóng xe qua nhà của Thủy. Thủy thấy tôi thì mỉm cười bảo:
– Sao tự dưng lại xuống nhà cô chú chơi, thăm em cơ đấy!
– Thì có sao đâu nào! Lạ lắm à, ở nhà một mình mãi cũng chán, qua nhà em chơi một chút cho khuây khỏa thôi mà.
– Thế không đi chơi với Thảo hay sao mà qua nhà em thế này?
– Hì nhà Thảo anh vừa qua rồi, cả buổi chiều đi chơi cũng khá là mệt, anh đã ăn gì đâu, em có cái gì anh ăn với. Anh đói lắm rồi!
– Thế hả? Được rồi vào đây em rang cơm cho mà ăn, trông anh của em kìa, chán quá đi mất thôi, đi như thế mà còn bị đói.
Nói là rang cơm cho tôi nhưng Thủy vào xào mỳ cùng với thịt rồi bê lên cho tôi ăn. Vì đói nên tôi ăn ngon lành lắm. Đang ăn như vậy thì Thủy cười mà bảo:
– Anh Hùng này, nếu mà yêu cái Thảo thì đừng phụ nó nhé! Thật sự em thấy nó là một người con gái tốt đấy anh ạ, không kiểu yêu đương vớ vẩn đâu!
Tôi vừa nhai trệu trạo mỳ trong miệng vừa ngẩng lên, đưa cái tay có cái nhẫn ra rồi mỉm cười mà nói:
– Không yêu thật tôi đi mua cái này làm gì hả? Ngố thế không biết nữa, nhìn đây này!
– Eo đã trao nhẫn cho nhau rồi, được đấy, mai kiểu gì cũng đến trêu chết mới thôi, tẩm ngẩm tầm ngầm mà anh mình thế này đây.