Cứ tưởng chuyện kết thúc từ đó, em đi đường em anh đi đường anh nhưng mọi chuyện đâu có dể dàng vậy. Tâm lí tụi đòi nợ là mẹ mượn con trả, con trả không nổi nó làm phiền dòng họ, dòng họ trả không nổi thì nó làm phiền bồ bịch hàng xóm láng giềng miển là nó đòi được tiền.
Đang học hè, thì thấy số lạ gọi tưởng ai nên bắt máy thì giọng nhỏ Dung, Nhỏ Dung mới alo thì thằng Huy dựt máy nói:
– Alo, mày còn nhớ tao không?
– Mày là thằng nào. [nói cứng vậy thôi, nghe giọng nhỏ Dung là biết thằng này là thằng nào r]
– Không nhớ thì tao nhắc cho mày nhớ, tao nói với mày nè 1 là cầm 120tr xuống để chuộc con Dung về 2 là tao bán nó qua Cambuchia làm gái.
– Tao nói rồi, mày nghĩ lá nó có giá với tao vậy sao, tiền thì tao có mày muốn lấy thì chở con Dung lên đây. Tao trả hết 1 lần luôn.
– Mẹ mày, bộ mày tưởng nhiêu đó là đủ hả ,con già nhà nó thiếu nhà tao gần 2 tỷ bạc tiền tao đòi là tiền nó thiếu tao thôi.
Cái dkm mặc dù tôi cũng có công việc làm ăn ngoài luồng nhưng 2 tỷ thì chỉ có mơ mới thấy. Tôi không rõ nội tình ra sao nhưng mà tại sao mẹ nhỏ Dung mượn nợ mẹ thằng Huy, xong con dung còn mượn nợ thằng Huy làm mẹ gì nửa.
– bi nhiêu thì bi, muốn thì lên đây mà lấy.
Tôi kêu nó lên đây vì tôi nghĩ cầm tiền xuống dưới có khi mất tiền mà nó còn không thả con Dung. Mà nói thật tôi lúc này lạnh lùng lắm rồi, thế giới của tôi với nhỏ Dung bây giờ khác nhau rồi.
Thằng Huy: tao cho mày 3 ngày đem tiền xuống, còn không tao nói là tao làm.
Tôi: Làm mẹ mày luôn đi khỏi chờ 3 ngày.
Tôi cúp máy, tôi hiểu rõ tụi này lắm nếu mà nhà con Dung thiếu nó nhiều tiền vậy đưa con Dung đi làm gái chừng nào mới lấy lại vốn. Chắc chắn nó sẽ còn làm phiền tôi để thu hồi vốn.
Sau một thơi gian tôi không nhớ là bao lâu chắc cở nửa tháng hơn, ngày nào thằng Huy cũng gọi cho tôi. Qua nói chuyện với nó tôi hiểu được là con Dung do gia đình nợ nần chán nản nên cũng bè lũ với đám thằng Huy ăn chơi đập đá, ăn chơi đã tốn tiền đập đá còn tốn nhiều nửa nên hết tiền mới mượn thằng Huy.
Sau đó bà già thằng Huy biết mới không cho thằng Huy tiền xài nửa nên thằng Huy giờ đang cần tiền lắm. Tụi nó hay đập đá chịch tập thể trong cái nhà trong rừng tràm có lần mấy thằng đệ của tôi thấy.
Bà già thằng Huy làm ăn cũng khó khăn hơn bị công an dòm ngó quá bã mới đút lót cho mấy thằng công an, rồi nói thằng Huy để con Dung cho tụi công an chơi giống kiểu đãi món lạ. Mà con Dung thì thiếu tiền ăn chơi đá nên cũng vui vẽ. Qua lời kể của thằng Huy thì tôi biết vậy chứ tôi chưa được nói chuyện vs con Dung.
Vậy thì giờ tôi đã hiểu tất cả rồi, Tôi tự hỏi em có đáng để tôi cứu em chén này không đây Dung?
Suy nghĩ nát nước thôi cũng không còn cách nào khác, coi như trót tình hết nghĩa lần này. Đem 120tr tiền chia thành 2 gói tôi giữ với thằng Sáu giữ, vì đi có tiền nên không thể có chút sơ hở nào được mà sợ bà già nào được chỉ dám kêu 7 đứa vs tôi nửa là 8 xuống dưới bàn bạc.
Nhưng hẹn ra chổ khác chứ không đến thẳng địa phương của nó, mổi thằng đi nửa đường. Hẹn nó ở 1 quán ca phê sân vườn gần quốc lộ 62, đúng 11h trưa gặp. Tôi tới trước vào quán kêu 4 thằng chia ra ngồi ở 1 bàn gần cửa quán để đoạn hậu. Bốn thằng đội hình như bửa trước dô sát góc trong ngồi chờ tới khoảng 11h40 tụi nó mới tới, 5 chiếc 10 thằng 4 thằng bước tới ngồi xuống bàn mấy thằng kia đứng ngay chổ đậu xe chắc để đoạn hậu.
Gặp nhau nhưng tôi không thấy con Dung đâu, tôi cau mày hỏi:
– con Dung đâu ?
– ở gần đây thôi
– đem nó lại đây rồi tính.
– Mày đưa đủ tiền đây tao xé giấy nợ ngay tại chổ rồi thì nó muốn đi đâu đi, mày lo gì?
– Tôi cười: muốn có tiền thì xách đầu con đó lại đây.
– Con mẹ mày, láo không nó còn thiếu nợ nhà tao chưa trả muốn đi là đi à.
– Tôi đập bàn : Mẹ mày, thằng nào nói có tiền thì thả nó.
– Tao đâu có bắt cóc nó đâu mà thả, tự nó đi theo tao mà.
Nghe tới đây máu tôi nó sôi lên cắn môi, đứng dậy rút gậy bấm quất tới tấp ly chén gì bay lung tung, 4 thằng ngoài cửa thấy biến rút 4 cây ống tuýp chạy dô phang 6 thằng đứng ngoài xe.
Tụi này đông mà rời rạc lắm chứ 7 thằng đàn em của tôi, mẹ tôi nuôi từ thời con nít ranh lớn lên nhờ mẹ tôi kiếm ăn thằng nào trong đó cũng có thể đở cho tôi 1 2 nhát chém còn tụi kia hút chích với nhau quen biết chứ có nuôi nhau ngày nào lâm trận tự lo thân thôi.
Chỉ cần nghĩ tới đó là anh biết kết quản trận chiến thế nào rồi. Tôi nắm cổ áo thằng Huy vừa hỏi vừa á dô bẹ sường nó:
– Con Dung ở đâu?
– Nó ở dưới thị xã đang đi tiếp khách cho tao.
– Mẹ mày nè, đòi tiền chuộc nè, nói láo tao nè [1 chữ nè là 1 đá]
Bóc thằng Huy lên xe 4 chiếc xe ra khỏi quán, trước khi tẩu thoát khỏi quán vì sợ công an túm cổ, tôi móc túi hết tụi nó đưa tiền cho bà chủ quán đưa tụi nó đi cấp cứu với đền tiền quán kêu bả đừng báo công an.
Chạy 50km xuống tới thị xã, kêu thằng Huy chỉ đường thì ra nó đưa Con Dung đi tiếp khách ở 1 cái quán karaoke của bà già nó mở ở trung tâm thị xã. Thằng Huy nói:
– Nó đang tiếp bia chung với mấy em đào trong quán đó mày dô đi, trong đó toàn công an không đó mày ngon dô đi.
Như ông già tôi dặn làm con cặc gì cũng đừng nên vướng tới công an, tôi nghĩ chắc phải chờ con Dung ra mới gặp nó được. Chứ giờ để thằng Huy bộ dạng vầy dô quán chắc tôi bị bắt trước khi tôi gặp được con Dung.
Quay qua nói với thằng Huy: con chó mày gọi điện cho mấy thằng trong quán cho tao gặp con Dung.
Thằng Huy nói: H tao có gọi nó cũng không gặp được mày. Mày có muốn dô coi tụi nó chơi thì tao cho mày coi. Mày kêu tụi em mày thả tao ra đi.
Tôi cũng hiểu mấy thằng công an này ỷ có thế có quyền nó đang ăn nhậu làm gì mất hứng là nó quậy banh quán, bà gì thằng Huy không để cho thằng Huy can thiệp dô quán là đúng.
Còn vụ dô coi là sao tôi cũng tò mò nói:
– Dô coi là sao
– Là dô coi nó chịch tụi đào mày không biết à.
Tôi đột nhiên nhớ có lần thằng Toàn anh nuôi có nói với tôi, đi karaoke ôm thì anh chỉ cho đi chứ đi mấy quán không quen mày làm gì nó quay lại là ảnh hưởng tới tiếng tăm của Ba. Là mấy quán karaoke ôm nó sợ mấy ông già dô quậy đào của nó lúc nào cũng có làm camera nhìn dô phòng để quản lí.
Nghĩ xong gật đầu thằng Huy cười nhẹ gọi cho tụi đàn em, đưa Tôi với 3 thằng em dô phòng nó, thì ra phòng nó có chổ thông với cái phòng VIP kế bên để theo dỏi đào tiếp khách, chắc là mấy thằng thuộc loại cộm cán mới được dô phòng này.
Tới phòng tôi mới gọi ra cho 4 thằng ngoài kia là trong đây ổn, ngoài kia coi chừng tụi bị đánh ở quán cà phê về là hư chuyện, có gì thì thẻo lổ tai thằng Huy cho tao [ nói vậy thật ra cũng hù cho thằng Huy nó sợ, chứ tôi cũng không muốn dính tới công an].