Phần 56
Ông Phú ngồi sau lưng Thảo ngắm nàng sấy tóc, trước đây khi mới đầu gặp Thảo lần đầu tiên, ông Phú đã choáng ngợp bởi vẻ xinh đẹp kiêu sa của Thảo, ông và đám đồng nghiệp không ngừng ca tụng về cô gái này, chỉ cần trong ca trực nào mà vô tình gặp cô ấy thì cũng được coi là một sự may mắn của người đó… Ấy vậy mà, ngay lúc này đây ông lại được ngồi cùng với cô gái đó trong phòng, quả thực có mơ cũng không dám nghĩ. Cuộc đời ông thay đổi chóng mặt từ khi bắt chuyện làm quen với Thảo. Lúc đó, cái hôm nhìn thấy Thảo ngồi dưới ghế đá mặt trầm ngâm ông đã lấy hết can đảm để ra bắt chuyện, ông Phú cũng không ngờ Thảo là một cô gái thân thiện hơn mình và mọi người nghĩ, nàng rất lễ phép, đặc biệt với giọng nói trong trẻo cùng với gương mặt xinh đẹp, chiều cao lý tưởng… Thảo luôn để lại những ấn tượng cực kỳ sâu sắc cho những người nàng từng tiếp xúc.
Một người con gái hoàn hảo tuyệt đối, thực ra ông Phú không bao giờ dám nghĩ trong đầu mình sẽ có sạn với Thảo, bởi vì con bé quá đẹp, một vẻ đẹp trong sáng thánh thiện, nhưng con bé lại có một cơ thể nóng bỏng quá, ông lại lâu lắm rồi chưa được gần phụ nữ, nên cho dù lý trí có thường xuyên nhắc nhở ông phải biết tôn trọng và đền đáp những gì cô ấy đã làm cho mình, nhưng con tim ông và bản năng của một gã đàn ông thiếu thốn tình dục lại thổn thức về những nơi nhạy cảm của Thảo, và từ cái hôm ở bệnh viện đó, cuộc đời ông chính thức bước sang trang mới khi ông được Thảo cho ôm và cạ con cu to khủng khiếp của mình vào nơi giá trị nhất của người con gái, vì vậy ông phải luôn thầm cảm ơn con cu mình, cái cảm giác được thúc vào bộ mông mẩy đó thật tuyệt vời.
Lúc này, ông Phú đang mở to mắt nhìn khắp cơ thể Thảo, bộ mông to của nàng đang ép xuống chiếc ghế, ông bây giờ chỉ ước mặt mình được biến thành chiếc ghế dù chỉ là vài giây, rồi ông nghĩ đến những lời Minh nói càng khiến ông thêm hưng phấn và ông hít một hơi sâu lấy can đảm dịch lại gần Thảo.
– Thảo ơi…
– Dạ… bác làm cháu giật cả mình! – Thảo ôm ngực đập tay vào tim.
– Bác xin lỗi… bác… cháu mỏi tay không? Để bác sấy tóc giúp cho!
Ông Phú vẫn rén lắm, dù gì thì mình cũng là phận bảo vệ quèn thôi, đã được người ta cưu mang còn có ý định xin người ta cho sờ mó sao… đừng có mơ, thằng Minh chẳng qua nó say rượu nên nói năng hồ đồ mà thôi… nhưng có men rượu trong người khiến ông Phú cũng bạo dạn hơn bình thường mà muốn thử xem thực hư thế nào.
– Vâng! Cháu cũng hơi mỏi tay… nhưng tay bác đang đau mà…
Thảo mỉm cười và nhìn xuống đôi tay già nua của bác Phú, vô tình thấy đũng quần bác cộm lên, Thảo xấu hổ quay lại, không biết tại sao bác lại to lên như vậy.
– Không sao! Tay bác đỡ nhiều rồi! Cầm cái máy sấy thôi mà cháu khà khà!
Ông Phú cười nói, tuyệt vời, hóa ra con bé cũng đã mỏi tay, cảm giác như vận may đang đến, ông đưa tay nắm vào tay cầm máy sấy và cố tình nắm luôn vào những ngón tay thon dài của Thảo. “Mịn quá” ông Phú run lên khi được chạm vào bàn tay mịn màng của Thảo, ngay sau đó ông thấy Thảo rụt tay lại và đặt ngay ngắn trên đùi, một phản ứng khiến ông Phú khá đỏ mặt.
Tiếng máy sấy kêu khá to vang lên trong phòng, nhưng ở khoảng cách gần thế này ông Phú và Thảo vẫn nói chuyện được bình thường. Thảo ngồi ngay ngắn trên ghế cạnh giường, lưng nàng ưỡn lên, còn bác Phú đang đứng sau lưng sấy tóc cho nàng, cảnh tượng như ông đang sấy tóc cho cháu vậy, một cơ thể căng tràn sức sống của một phụ nữ trẻ đối lập hoàn toàn với cái dáng gầy còm thấp bé của ông Phú, thậm chí ông còn không đứng thẳng người được. Ông Phú rất cơ hội, vừa sấy tóc cho Thảo vừa liếc mắt xuống nhìn xuống ngực nàng, vì Thảo đang mặc áo hai dây nên ông dễ dàng nhìn thấy phần ngực bị lộ ra đang được ôm bởi một chiếc áo lót mỏng, trông nó rất to khi nhìn từ trên thế này, ông Phú nuốt nước bọt ừng ực, mắt không rời khỏi ngực Thảo, chắc hẳn ông rất tò mò về hình dạng của nó, nhìn mịn không chút vết nhỏ thế kia chắc chắn sẽ rất đẹp… ông chỉ ước lúc này thời gian dừng lại một lát để đưa tay xuống bóp một cái cho thỏa cơn thèm… Càng lúc ông Phú càng có những suy nghĩ đồi bại với Thảo, có thể một phần trong người có hơi men nên ông không kiềm chế được…
Tưởng tượng một hồi, ông Phú không chịu được nên thằng nhỏ đã cửng lên từ nãy, ông phải đứng cách lưng Thảo một đoạn nếu không sẽ chọc vào lưng nàng mất. Ông không biết Thảo gội bằng dầu gội gì mà thơm quá, cái mùi thơm ngọt ngọt mát mát này thật quyến rũ, ông Phú không hề biết rằng Thảo luôn chăm sóc tóc mình bằng những loại dầu gội nhập khẩu đắt tiền nên ông không biết cũng đúng thôi, ông Phú nở nở cái mũi rồi lén lút từ từ cúi xuống đưa mũi sát vào mái tóc của Thảo, ông hít một hơi mặt mãn nguyện như được hít một liều thuốc phiện vậy.
– Hôm nay bác với anh Minh uống hết mấy bình rượu mà anh ấy say thế ạ?
Bỗng nhiên Thảo hỏi làm ông Phú giật mình, ông đứng thẳng người dậy vô tình chọc con cu cứng như đá vào lưng. Thảo rùng mình, nàng trợn tròn mắt nhìn vào tường nhưng không dám phản ứng vì sợ bác Phú ngại, nhưng nàng biết thứ vừa đâm vào lưng mình là cái gì, sau đó nàng xấu hổ đưa tay lên kéo chiếc áo hai dây cao lên một chút.
– À! Bác… và Minh ấy hả… xem nào… hình như hết 4 bình, cỡ cũng phải hai lít đấy… – Ông Phú luống cuống trả lời.
– Trời ạ, như vậy mỗi người một lít, bảo sao anh Minh lại say thế, lần gần nhất anh ấy say rượu như vậy là đợt mới nhận chức bác ạ, sau đó hầu như anh ấy chẳng uống rượu nữa… – Thảo giật mình với con số ông Phú đưa ra vì nàng chỉ cần uống tầm vài chén là say lắm rồi.
– Uống rượu không đều nên mới hay say mà cháu, bác trước đây làm bảo vệ hầu như ngày nào cũng phải làm vài ba cốc rượu thành quen khà khà…
– Bác uống ít thôi, ảnh hưởng sức khỏe lắm… mà hôm nay bác với anh Minh có nói xấu cháu không đấy hihi… – Thảo cười nói, nàng chỉ đang trêu thôi nhưng ông Phú tưởng thật.
– Không! Ai lại nói xấu cháu chứ khà khà! Cháu chẳng khác bảo bối của Minh còn là người bạn tâm giao với bác sao lại nói xấu cháu được! Khà khà khà… Nhưng… – Ông Phú cười gượng nhưng sau đó ông chợt nghĩ ra điều gì, mắt ông nhìn ra hướng khác, gương mặt khá gian.
– Nhưng sao ạ? – Thảo rất tò mò và khó chịu với những kiểu nói chuyện lấp lửng thế này.
– Mà thôi, chắc Minh nó say, cũng chẳng có gì đâu khà khà! – Ông Phú cười ngại, ông đang phân vân không biết có nên nói điều đó cho Thảo không.
– Bác ý nhờ!!! Bác nói đi mà! Bác nói kiểu ấy làm cháu tò mò lắm!
Thảo quay người lại vô tư bám vào cánh tay ông Phú lay lay, vô tình trượt khủy tay qua con chim cứng đơ của ông khiến nó lắc qua lắc lại thấy hài.
– Ui… – Theo phản ứng tự nhiên ông Phú xấu hổ rụt người lại. Còn Thảo thì nhìn xuống và cau mày “Eo!”.
– Bác xin lỗi… khà khà… tại bác không kiềm chế được… nó cứ to lên như vậy… – Ông Phú xấu hổ gãi đầu gãi tai nói.
– Bác lúc nào cũng không kiềm chế được ý, bác có tuổi rồi nghĩ đến mấy chuyện này ảnh hưởng sức khỏe lắm… – Thảo nhìn dương vật bác Phú rồi đỏ mặt quay người lại.
– Bác xin lỗi cháu, cháu đừng giận bác… nhưng thực sự bác không kiềm chế nổi, nó cứ to lên mỗi khi bác… bác ở cạnh… cháu! – Ông Phú lắp bắp nói và tiếp tục sấy tóc cho Thảo.
– Cháu không giận đâu, đó cũng là phản ứng tự nhiên của đàn ông thôi, nhưng cứ ở cạnh cháu mới to lên là hư nha! Hihi…
Thảo cười, nàng thấy bác Phú run nên nói trêu cho bác thoải mái hơn… là một cô gái cực kỳ hiểu chuyện và biết thông cảm, chính vì vậy nàng càng khiến người ta u mê nhiều hơn mỗi khi tiếp xúc.
– Thì thì… bác cũng không rõ nữa… Nhưng dù gì bác cũng cảm ơn cháu, cháu thật rộng lượng, nếu như là người khác chắc họ đuổi đánh bác rồi khà khà!!!
– Vậy bác nói đi, anh Minh nói gì với bác, nếu bác không nói cháu giận bác đó! Hmm…
– Ừ thì… bác thấy, hôm nay nó lạ lắm, nó cứ nói đến những việc như là… – Ông Phú sợ Thảo giận liền khai luôn.
– Việc gì ạ…
– Hỏi bác rằng cháu có đẹp không, rồi hỏi bác nhìn cháu… bác có mê không… rồi hỏi bác… có… có cứng khi nhìn cháu không… – Ông Phú ấp úng xấu hổ nói.
– Trời ạ… sao anh ấy lại nói như vậy…
Thảo đỏ ửng mặt khi nghe những lời đó, điều này củng cố thêm sự nghi ngờ của Thảo về căn bệnh cuckold của Minh. Nhưng cũng không thể nào mà nói như vậy được, một là có uẩn khúc, hai là anh ấy quá say nên nói năng thô lỗ…
– Bác cũng không biết nữa… rồi… nó còn nói… cho bác nhìn thoải mái… bác xin lỗi nếu điều này làm cháu khó chịu! – Thấy tóc Thảo khô ông Phú tắt máy sấy và ngồi xuống giường ôm cái dương vật đang cương cứng của mình.
– Anh ấy còn nói gì nữa không ạ… – Thảo quay người nhìn bác Phú, vẫn cái vẻ lấm lét đáng thương, ngồi không dám ngẩng mặt lên nhìn Thảo.
– Có… nó còn nói… – Bỗng ông Phú dừng lại không dám nói thêm.
– Nói gì ạ? Bác nói đi mà, bác đừng ngại, cháu hứa sẽ không nói với anh Minh đâu! – Càng lúc Thảo càng tò mò, nàng mở mắt to nhìn chằm chằm bác Phú.
– Thôi… điều này thô thiển quá… bác không nói có được không? – Ông Phú ngẩng mặt lên liếc nhìn Thảo, ông thấy gương mặt con bé đã ửng hồng rồi, không biết phải vì giận không nữa.
– Cháu sẽ giận bác! – Thảo cau mày ngồi quay người hướng khác dọa ông Phú, vẻ mặt giận dỗi của nàng lúc này trông càng xinh xắn.
– Đừng! Bác nói! Bác nói! – Ông Phú vội vàng nắm vào cánh tay Thảo vì sợ nàng tức. Con cu của ông lại nhô cao lên trước mặt Thảo, nàng chỉ liếc một cái rồi quay đi.
– Anh ấy nói gì ạ?
Thảo tò mò không biết điều thô thiển đó là gì. Nhưng bị ông Phú bất ngờ nắm vào tay khiến lồng ngực nàng thở gấp hơn… nhưng cũng không rút tay ra mà để im cho bác Phú nắm.
– Nó còn nói… nếu được sự đồng ý của cháu, nó sẽ không thấy phiền khi cho bác sờ… sờ ti cháu…
Ông Phú run run nói, nói xong chim ông cửng lên một cái làm đũng quần di chuyển thấy rõ, Thảo cũng liếc thấy hình ảnh đó. Điều này ông Phú cố tình nói khác đi vì nếu như nói y xì kệt lời Minh thì vô tình sẽ làm Thảo tức giận vì câu nói trước đó của Minh không có sự tôn trọng người vợ của mình, nên ông Phú đã lái sang một kiểu nói khác nhưng có cùng sự thật.
– … Hmm… trời ạ… – Thảo nghe xong nàng nhắm mắt thở dài, thật là thô thiển nhưng chính mình yêu cầu nói ra nên Thảo không giận được, không hiểu hôm nay anh Minh say thế nào mà lại nói ra được câu đó, chả nhẽ anh ấy đồng ý cho người khác sờ ngực mình sao, căn bệnh kia thật sự quái đản mà… Nhưng sau đó nàng nghĩ do rượu nên cũng không chấp nữa.
– Cháu đừng giận nhé! Bác cũng không hiểu thằng bé muốn truyền đạt điều gì… à, còn một chuyện nữa… chuyện này Minh trách nhầm bác… – Ông Phú kể rồi nhìn vào bộ ngực to của Thảo, nó trông thật hấp dẫn với làn da trắng mịn, phần ngực hở ra cũng khá nhiều do áo hai dây không đủ vải để che đi hết bộ ngực đó…
– Chuyện gì nữa ạ… – Thảo nói và nhìn ánh mắt bác Phú đang không rời khỏi vòng một của mình, chắc bác ấy muốn sờ ngực mình lắm nên toàn nhìn vào đó, anh Minh đã tiêm nhiễm vào đầu bác ý những thứ hư hỏng… bỗng dưng trong suy nghĩ Thảo lại xuất hiện những hình ảnh ấy, mặc dù rất thô thiển nhưng lại khiến nàng cảm thấy hưng phấn…
– Nó hỏi bác… có dùng quần lót… của cháu để thủ dâm không… mà trong quần lót… có vệt tinh trùng… – Ông Phú nói xong không dám nhìn vào mắt Thảo.
– Dạ… sao lại có vết tinh trùng ạ… – Thảo giật mình mở to mắt hỏi ông Phú, sau đó nàng chợt nghĩ ra điều gì đó khiến ánh mắt chuyển hướng, vẻ mặt nàng bắt đầu lo lắng.
– Nó nói với bác như vậy, cháu đừng giận bác nếu bác nói bậy quá…
Ông Phú sợ cúi mặt xuống… Thảo không nói gì, hai tay nàng bấm vào nhau, đôi môi mím lại, nếu là hôm qua chắc chắn là chiếc quần nàng thay ra khi đi từ sân bay về, đó là vết tinh trùng của bố Vũ, nhưng nàng thắc mắc vì chính mình đã giặt qua nó và cuộn lại cẩn thận rồi ném vào một góc rồi, có lẽ vì lúc đó nàng quá vội nên mới bất cẩn giặt không sạch, vì bình thường Minh có bao giờ động vào cái giỏ quần áo bẩn đâu. Thảo cau mày cắn móng tay suy nghĩ, bây giờ có hoài nghi chuẩn bị trước mọi tình huống thì cũng vô nghĩa nếu anh Minh có hỏi, nhưng phải biết giải thích sao đây… trời ạ… mình bất cẩn quá…
– Thảo… cháu giận bác à? Bác xin lỗi… – Ông Phú chạm nhẹ vào cánh tay Thảo rồi lay lay.
– Dạ! Cháu không giận đâu ạ! Hihi… nhưng bác có nói gì về chuyện của… cháu và bác không… – Thảo lo lắng khi cả hai cùng say rượu không biết sẽ nói những chuyện trên trời dưới biển gì, nhỡ đâu lộ bí mật ra thì chết.
– Bác không! Bác thề… bác cũng thề với Minh bác không làm chuyện đó, nếu bác có nói sai ra đường ô tô đâm nát đầu bác! – Ông Phú thề độc.
– Eo bác nói sợ thế… được rồi cháu tin mà… nhưng cháu có một thắc mắc nhỏ… tại sao mọi người… lại thích thủ dâm với đồ lót phụ nữ ạ… – Thảo cũng đã vài lần đọc tin tức của những kẻ biến thái trên mạng và nàng không hiểu sao đàn ông lại có sở thích bệnh hoạn đến vậy.
– Nhưng bác… bác không làm thế… – Mặt ông Phú trông đến tội, ông đang sợ Thảo vẫn nghĩ mình thủ dâm với chiếc quần lót đó, đúng là không phải ông làm nhưng bản thân ông cũng vài lần thủ dâm với đồ lót của Thảo rồi nên lúc này nói xong mặt ông Phú cười gượng tỏ ra không được tự nhiên.
– Vâng! Cháu hiểu mà, cháu không nói bác đâu hihi, cháu chỉ tò mò thôi… – Thảo nhìn sắc mặt bác Phú cũng nghi ngờ nhưng biết ý không nói ra, nàng chỉ cười.
– Bác cũng không rõ, nhưng có lẽ… do họ quá thích cô gái đó, khi được ngửi đồ của cô gái đó họ cảm giác như đang được làm điều đó với cô ấy vậy… bác nghĩ là thế…
Ông Phú nói đúng với cảm nhận của mình khi làm chuyện đó, thậm chí có lần ông còn mở bức ảnh chụp trộm Thảo và liếm lên màn hình, quả thật ông Phú cũng là một ông già khá bệnh hoạn.
– Vâng… hóa ra là vậy… bác với anh Minh còn nói gì không ạ? Bác có chắc… không buột miệng nói ra điều gì chứ? – Thảo lo lắng vì khi say rượu người ta sẽ không biết mình nói gì. Theo như những gì bác Phú nói lúc nãy có khả năng bác ấy lỡ nói gì rồi khiến Minh giận hờn và nói những điều bệnh hoạn như vậy.
– Bác chắc chắn! Bác không say như Minh, bác đã thề chuyện của bác cháu mình… bác có chết cũng không nói ra… cháu yên tâm, hãy tin bác! – Ông Phú nhìn Thảo, gương mặt tỏ ra nghiêm túc, ông phải chứng tỏ để khiến Thảo cảm thấy yên tâm, nếu không bản thân bị nghi ngờ thì không hay chút nào.
– Vâng… – Thảo mím môi rồi liếc sang đũng quần bác Phú, mặc dù nói những chuyện khác rồi mà nó động đậy như có con chuột trong đó vậy. Không gian bỗng im lặng, ông Phú nắm chặt bàn tay già nua của mình lại rồi ngồi xuống đất.
– Bác xin lỗi cháu, những chuyện đó là lỗi của bác… Nhưng bác cũng phải cảm ơn cháu vì… vì cháu là người duy nhất giúp bác điều đó, bác gần như bị người đời ruồng bỏ, nhưng cháu xuất hiện như một vị bồ tát sống cứu giúp cuộc đời bác… bác có đền ơn cả đời cũng không hết, nên… bác xin làm trâu làm ngựa cho cháu suốt phần đời còn lại, chỉ cần cháu nói, bất kể chuyện gì… bác cũng làm… cũng đứng về phía cháu… Nên xin cháu đừng nghi ngờ bác…
Ông Phú chắp tay đặt lên đầu gối Thảo nói khiến nàng bất ngờ chẳng biết phải nói gì nữa.
– Bác ngồi lên giường đi ạ, bác lớn tuổi rồi, ai lại ngồi xuống đất như thế… – Thảo đỡ tay bác Phú rìu lên giường, trông bác Phú đáng thương nàng không nỡ để bác ngồi như vậy.
– Với lại cháu mới là người phải cảm ơn bác chuyện lúc trước… nếu không có bác có lẽ cháu đã bị mấy người kia làm nhục… – Thảo xấu hổ và có một chút động lòng với những lời nói của bác Phú.
– Không có gì, cháu đừng khách sáo như vậy, bác có chết bác cũng sẽ giúp cháu lúc đó… – Nói xong ông Phú liếc nhìn phần đùi trắng mịn của Thảo ngay trước mặt mình.
– Cháu mong bác đừng hiểu lầm… không phải vì bác làm như vậy mà cháu mới đồng ý làm những điều đó giúp bác… và… – Thảo có phần luống cuống, nàng nói xong cũng không hiểu sao mình lại nói vậy… “trời ạ, xấu hổ quá, nếu vậy thì mình giúp bác ấy vì điều gì… aaaaa huhu… sao lại nói ra không suy nghĩ cơ chứ”.
– Bác hiểu, bác cảm ơn cháu đã ban cho bác rất nhiều ân huệ như vậy… bác không biết cháu giúp bác vì điều gì… bác cũng không muốn tìm lý do, bởi vì cháu là một cô gái đã có chồng, dù gì thì cháu cũng chịu thiệt… vì vậy, ân huệ này bác xin mang ơn cả đời… – Ông Phú nói những lời khiến Thảo cảm thấy dễ chịu.
– Hmm…
Thảo thở dài, nàng không nghĩ mình lại ngập sâu vào những vấn đề này như vậy, nhưng nghĩ lại thì bác Phú cũng là một người lương thiện thật thà, cũng thật may mắn khi Thảo không nhìn nhầm người. Tất cả mọi sự việc xảy ra Thảo luôn tự trách bản thân mình, nhưng rồi cuối cùng nàng lại nghĩ đến những uất ức, những khó chịu khi bản thân không được thỏa mãn hàng đêm, nàng cũng không trách chồng mình… nhưng vì cuộc sống, dòng đời xô đẩy mới khiến những chuyện đó xảy ra, tất cả đều nằm ngoài ý muốn… nhưng thực sự, nếu nàng có một cuộc sống bình thường như bao người khác thì nàng đâu biết đến những sự thăng hoa đó, hay cảm giác lên đỉnh đúng nghĩa là như thế nào… một trải nghiệm trên cả tuyệt vời, những cảm giác mà chồng nàng không thể mang lại cho nàng… Không biết nên vui hay nên buồn đây…
Thấy Thảo trầm ngâm, mặc dù sấy tóc xong nhưng nàng vẫn ngồi đó, ông lại nghĩ đến lời nói của Minh và một lần nữa ông lấy hết can đảm để nói những điều mình muốn… Ông ấp úng, nhìn vẻ mặt có vẻ như đang rất hứng tình, lỗ mũi nở to, trông như con hà mã động dục.
– Thảo ơi… Bác có một điều ước nhỏ… từ ngày xưa đến giờ… bác… biết bác cháu mình hay chia sẻ với nhau… nhưng không biết bác có nên nói với cháu điều này không… – Ông Phú nói rồi liếc nhìn Thảo.
– Điều ước gì ạ? – Thảo tò mò, nàng ngồi vắt chân vào với nhau và lắng nghe bác Phú.
– Cháu biết đấy, gia cảnh nhà bác… bác chỉ có một người vợ duy nhất, và… bà ấy cũng là người duy nhất của bác… nhưng mà không phải chuyện đó đâu, cháu đừng hiểu lầm… – Ông Phú xua xua hai cánh tay đang sưng của mình lên giải thích trong khi Thảo chưa nói điều gì.
– Bác cũng hay nghĩ linh tinh lắm nha! – Thảo mỉm cười nhìn thái độ của bác Phú.
– Khà khà! Cháu không nghĩ xấu về bác là bác mừng rồi… thực ra, câu chuyện này nó hơi tế nhị… nhưng… bác muốn chia sẻ với cháu… từ trước đến nay… bác chỉ được ngủ với vợ bác, và chỉ được thấy… thấy ngực của vợ bác… cho nên… – Ông Phú ấp úng rồi liếc nhìn thoáng qua bầu ngực của Thảo.
– Chắc ngực của bác gái đẹp lắm đúng không ạ?
Thảo mỉm cười nói. Ông Phú như mở cờ trong bụng khi thấy Thảo hưởng ứng câu chuyện của mình.
– Không… xấu lắm, ngực của bà ấy bé rồi cái đầu thì thâm xì xì ấy, còn xệ nữa… bác không hiểu hồi đó có lấy nhầm người không mà nhìn cơ thể bà ấy như mấy bà già trong thôn… – Nhìn mặt ông Phú tỏ ra buồn bã xen lẫn một sự bức xúc khó tả, Thảo cảm thấy hơi buồn cười nhưng nàng không dám thể hiện ra.
– Thật ạ, nếu vậy còn xấu hơn cả bà của cháu hihi… – Thảo ôm miệng cười.
– Vì vậy… bác… bác ao ước được nhìn và… sờ một bộ ngực hoàn chỉnh trước khi… bác chết… nhưng cháu biết đấy… phận bác nông dân nghèo, lại xấu xí, ở quê chẳng ai đoái hoài gì đến bác… bác lặn lội lên thành phố kiếm sống, làm bảo vệ ngót nghét cũng mấy chục năm rồi, mà cũng có ai thèm để tâm đến, thực ra mấy lần cháu gặp bác ở mấy quán mát xa đó bác cũng chỉ đi để ngắm ngực họ thôi… chứ không phải chuyện kia, bác sợ bệnh lắm… – Ông Phú tâm sự. Thảo nhíu lông mày lại chống tay nhìn bác Phú.
– Sao bác không lên mạng xem, cháu thấy ở trên đó nhiều mà…
– Lên mạng cũng chỉ được xem, bác chỉ ước trước khi chết được ngắm một bộ ngực hoàn chỉnh ngoài đời mà có lẽ bác lại ôm ước mơ đó xuống mồ mất… – Ông Phú cúi mặt đau khổ kể lể với Thảo. Thảo không nói gì, trong nàng đang đấu tranh tư tưởng, bởi vì nàng thừa biết bác Phú đang muốn gì, không biết có nên hay không…
– Cháu có thể… cho bác nhìn ngực cháu được không?
Ông Phú nói xong tay run lẩy bẩy, mắt nhìn xuống dưới đất, con chim trong quần thì không ngừng vùng vẫy, thậm chí phần chóp còn đang rỉ nước nhờn ướt một mảng quần đùi, chứng tỏ ông Phú đang nứng lắm rồi.
– Hmm… – Thảo thở dài, nàng đang không biết phải làm thế nào đây, biết bác ấy sẽ xin nhưng chưa kịp chuẩn bị gì bác ấy xin thật rồi. Câu nói bất ngờ đó cũng khiến Thảo bối rối, tim đập nhanh. Không biết có phải bác ấy bị ảnh hưởng bởi câu nói của anh Minh hay không, nhưng như thế này chẳng phải hơi thô hay sao…
– Được không Thảo, bác xin cháu… cho bác một ân huệ này nữa thôi… để hoàn thành ước mơ của cả đời bác… bác thực sự chưa nhìn thấy ngực ai ở ngoài đời ngoài ngực vợ bác thật mà… – Ông Phú năn nỉ, ông vứt hết liêm sỉ của một người lớn tuổi để ỉ ôi xin xỏ Thảo.
– Nhưng… – Thảo nhìn ra ngoài cửa.
– Minh nó say rượu rồi, cháu yên tâm! Bác nhìn nhanh thôi!
– Không phải ạ, cháu biết anh ấy ngủ say lắm, kể cả khi không có rượu cơ… nhưng… ý cháu là… – Thảo lại bối rối, chẳng hiểu sao khẳng định với bác Phú việc Minh ngủ rất say nữa, như kiểu nói với bác rằng bác cứ yên tâm thích làm gì thì làm sao.
– Ý cháu là… – Ông Phú mấp máy run run hai cái môi khô khốc.
– Dạ thôi không có gì ạ, nhưng cháu không thể cho bác… xem ngực trần được… – Thảo đỏ mặt ấp úng… dù gì thì cũng chỉ là nhìn ngực thôi, bác ấy cũng là một người đáng thương… nên… hmm… Thảo lưỡng lự, nhưng rồi cũng đồng ý…
– Ừ! Ừ! Cháu cởi áo ngoài là được… – Mũi ông Phú nở to lên, ông sướng không thốt lên lời, mắt thao láo nhìn vào ngực Thảo, tay đưa xuống nắm chặt dương vật mình.
– Trời ạ, bác định… làm việc đó khi nhìn ngực cháu sao… – Thảo nhìn thấy ông Phú nắm chặt chim mình như kiểu chuẩn bị thủ dâm vậy.
– Bác xin lỗi… nhưng bác không chịu được… bác… bác… cần cho nó ra… xin lỗi cháu…
Ông Phú nhăn mặt cầu xin Thảo. Thảo nhìn ra hướng khác thở dài và từ từ cầm dây áo kéo xuống bắp tay, chiếc áo hai dây dần dần lột xuống, để lộ ra bầu ngực to với chiếc áo lót mỏng màu trắng tinh. Mắt ông Phú mở to nhìn chằm chằm vào từng chi tiết, mồm ông há hốc chiêm ngưỡng vẻ đẹp thần tiên này. Toàn bộ vòng một của Thảo đang hiện ra trước mắt ông Phú, chỉ còn mỗi chiếc áo lót ôm lại, ông Phú chưa bao giờ thấy một bộ ngực nào đầy đặn và to đến vậy, còn chưa kể làn da trắng mịn như da em bé của Thảo càng khiến ông Phú không tin nổi vào mắt mình, nó còn đẹp hơn tưởng tượng của ông rất nhiều, hai cánh tay thon của nàng khép lại hơi ép vào ngực một chút, Thảo đúng là siêu phẩm trong truyền thuyết “mình dây vú to”.
– Được chưa ạ? – Thảo xấu hổ, nàng quay mặt đi chỗ khác nhưng thi thoảng lại liếc nhìn phản ứng của bác Phú, thấy bác Phú đã lôi con cu vừa to dài vừa cong ra sóc, công nhận nhìn kích thước của nó cũng thực sự đáng nể với một con người nhỏ bé thế này. Bất chợt Thảo nghĩ đến chuyện ở sân bay với bố chồng, cảm giác đó lại khiến Thảo nhớ, âm hộ nàng lại rỉ nước nhiều hơn, cộng thêm việc đang phải vạch áo ra cho bác Phú nhìn ngực, vừa xấu hổ vừa hưng phấn, đầu ti Thảo nhanh chóng cứng lên và hiện lên ngoài chiếc áo lót mỏng.
– Hờ hớ… hờ hớ… – Ông Phú thở dốc vì sướng, ông nắm chặt chim mình, ông ngồi sát ra ngoài thành giường và cắm mặt vào gần ngực Thảo để nhìn mặc kệ câu hỏi của con bé. Thấy vậy Thảo xấu hổ lắm nhưng nhìn ánh mắt say mê của bác Phú thì nàng lại không nỡ… lồng ngực nàng thở gấp nâng lên hạ xuống, chắc Thảo đang rất kìm nén rồi, nàng không muốn thể hiện quá nhiều cảm xúc lúc này.
– Thảo ơi… cho bác… cho bác chạm vào được không… hờ hờ…
Ông Phú được voi đòi tiên, ông liếm nước dãi của mình và ngước lên hỏi Thảo, Thảo không nói gì nàng nhìn xuống, nhìn từ góc này trông nàng thật giống những nữ thần đang được kẻ hầu người hạ khúm núm bên cạnh để hầu hạ… “xinh quá… sao con bé lại có thể xinh như vậy?” Ông Phú lẩm bẩm, nhìn từ góc của ông thấy rất rõ gương mặt lạnh lùng xinh đẹp của Thảo đang nhìn mình. Thảo hơi cau mày khi nghe thấy bác Phú yêu cầu, nhưng nàng lại không phản ứng gì, ông Phú thấy vậy, ông liền từ từ đưa bàn tay run rẩy lên thăm dò và chụp nhanh vào một bên ngực.
– Ưm…
Thảo bỗng không kiềm chế được rên lên một tiếng, lồng ngực nàng đã thở mạnh hơn lúc trước. Ông Phú há hốc mồm nước rãi chảy ra từ khóe miệng, bàn tay của ông run run bóp nhẹ một cái, cảm giác mềm mềm đàn hồi chạy khắp cơ thể gầy gò của ông, rồi ông bóp thêm một cái nữa, ông cảm nhận thấy một cái núm nho nhỏ săn săn chạm vào lòng bàn tay mình, toàn thân ông run lên, trái tim ông đập mạnh như muốn chui ra khỏi lồng ngực, chưa bao giờ ông thấy đã thế này. Tay còn lại ông nắm chặt dương vật mình như muốn nói với nó rằng đừng xuất tinh lúc này. Gần 70 năm nay đây là lần đầu tiên ông có cảm giác sướng đến thế này, từng tế bào trong cơ thể ông như được kích thích mạnh.
Không phải vì được chạm vào ngực phụ nữ mà sướng điên lên thế này, mà vì ông chưa bao giờ nghĩ, kể cả trong giấc mơ ông cũng không nghĩ mình có thể được bóp ngực Thảo… một nữ thần của cả chung cư cao cấp… Được đụng chạm nhiều người phụ nữ là sướng ư? Không! Điều quan trọng là của ai… Ông Phú mở to mắt nhìn bàn tay mình bóp ngực Thảo, con ngươi như sắp lồi ra, lúc này ông vẫn không tin và thực tại tuyệt vời này, ông vẫn cứ nghĩ mình đang mơ, ông bóp chặt chim mình để kiểm chứng…
– Hức… hờ hờ – ông run lên, ông cũng không thể ngờ ngực của con bé lại bóp sướng thế này, ông chưa bao giờ có được cảm giác này trong đời… nó mềm, mịn, đàn hồi một cách hoàn hảo, như của gái mới lớn vậy.
– Ưm… – Thảo nhắm mắt lại cảm nhận bàn tay thô kệch già nua của bác Phú đang bóp vào bộ ngực mà vốn chỉ của Minh, bác ấy không hề vội vàng, từ từ sờ nắn, nâng niu nó, điều này làm Thảo có cảm giác dễ chịu, âm đạo nàng ngứa ngáy, hai đầu gối nàng chạm vào nhau, lúc này trông Thảo khá bối rối. Nàng không muốn thể hiện nhiều cảm xúc của mình, nhưng trong cơ thể nàng đang rất hưng phấn rồi.
– Hờ hờ hờ… – Bỗng bác Phú giật giật, mặt gồng lên đỏ hỏn, tay trái bóp ngực Thảo có hơi mạnh một chút, bàn tay phải nắm chặt dương vật, đầu khấc của ông Phú bắt đầu phụt tinh trùng ra ngoài, lần đầu tiên ông Phú xuất tinh mà không cần sóc, ông đã kìm nén hết sức rồi.
– Hơ hờ hờ hờ!!! – Không chịu được nữa tay ông sóc lia lịa, rất nhiều tinh trùng bắn ra ngoài, bắn cả lên đầu gối Thảo. Người ông Phú uốn éo kiểu quằn quại, gân mặt nổi lên vì sướng, bàn tay bóp ngực Thảo liên hồi.
– A… bác…
Thảo giật mình theo phản xạ nàng ưỡn ngực, dạng chân ra để tránh những đợt phóng tinh trùng, chiếc váy dang rộng ra hở cả chiếc quần lót màu trắng… “Bác ấy đã xuất tinh rồi sao, lần này sao nhanh vậy” Thảo nghĩ trong đầu, nàng cũng không ngờ cơ thể mình lại kích thích bác Phú đến vậy… Tinh trùng ông Phú phụt phụt liên tục, bắn cả vào phần đùi bên trong váy Thảo. Chưa hết nàng mở to mắt khi nhìn thấy máu mũi của bác Phú chảy hết xuống mồm rồi. Ông Phú đã bị kích thích cực điểm làm chảy máu cam ra ngoài.
– Trời ơi! Bác có sao không ạ? – Thảo vội vàng lấy giấy đưa cho bác Phú trong khi dương vật bác vẫn đang xuất tinh đầy ra sàn gỗ của nhà. Lượng tinh trùng của bác Phú thật đáng nể, như kiểu có thể đựng vừa cái bát con vậy.
– Hờ hờ… bác… bác không sao… hờ hờ… sướng… sướng quá…
Lúc này ông Phú mới bỏ tay ra khỏi ngực Thảo và cầm giấy ăn lau máu mũi. Thảo cũng lấy giấy lau hết tinh trùng bắn lên người nàng rồi nhẹ nhàng ngồi xuống lau tinh trùng bên dưới sàn nhà mà vẫn chưa kéo áo lên, cảnh tượng này khiến ông Phú lại nổi cơn nứng, chim ông vẫn không có dấu hiệu hạ nhiệt, nó vẫn hùng dũng vươn cao cái đầu cong cong trông rất biến thái.
– Thảo ơi… cháu nhìn này, bác không hiểu sao… nó vẫn không xuống… – Ông Phú ngồi trên giường nói và nhìn chằm chằm vào ngực Thảo.
– Trời ạ… – Thảo ngước nhìn lên, nàng nheo đôi lông mày thẳng của mình lại, dương vật bác Phú đang gật gù cương cứng ngay trước mắt nàng.
– Cháu… cháu có thể giúp bác… thêm lần nữa… bác sẽ ra nhanh thôi… được không cháu… – Ông Phú lại tiếp tục xin xỏ.
– Nhưng… chẳng phải bác… nói chỉ nhìn ngực thôi sao? – Thảo nhíu lông mày thắc mắc, trông nàng lúc này thật dễ thương.
– Bác xin cháu… nó vẫn cứng thế này, bác sẽ không ngủ được mất… – Ông Phú ngồi xuống năn nỉ Thảo.
– Hmm… – Thảo không nói gì nàng chỉ nhìn vào dương vật bác Phú rồi nghĩ. “Tại sao vừa xuất nhiều như vậy rồi mà nó vẫn không xuống cơ chứ? Chẳng phải thế này là khỏe bất thường hay sao?” Thảo đỏ mặt, nàng mím môi ngồi lên ghế và kéo lại hai dây áo.
– Được không cháu…
Ông Phú quỳ trên sàn nhà, ánh mắt cầu xin đáng thương hại, hai tay ông đặt lên đùi Thảo van xin. Lúc này ông đã quá hưng phấn rồi, ông mặc kệ Thảo có cho hay không, ông gần như đã mất lý trí, cộng thêm có men rượu trong người càng khiến ông Phú bạo hơn.
– Nhưng mà…
Thảo vẫn rất lưỡng lữ. Trước đây nếu như được chồng quan hệ hàng đêm Thảo sẽ chẳng bao giờ phải cảm thấy thiếu thốn mà khiến bản thân mất tự chủ. Nhưng thời gian này, khi nàng bị chính bố chồng cho “vào đời” thì mới biết thế nào là đỉnh cao của sự sung sướng, cái cảm giác được cái thứ to dài nóng hổi đút vào trong âm đạo thực sự đúng như lời kể của cái Linh, thậm chí còn sướng hơn rất nhiều, nàng cảm thấy thật khó tả nhưng chỉ biết bản thân không thể từ chối được… lúc nào cũng thấy nhớ điều đó, đôi lúc còn tự hỏi còn thứ gì khiến bản thân sướng hơn nữa không? Nhưng suy nghĩ thầm kín có chút hư hỏng của Thảo luôn làm nàng cảm thấy tự xấu hổ với bản thân… Có lẽ vì nàng đã vô tình nghiện sự thăng hoa đó mất rồi.
Ngay lúc này khi đứng trước con cu to dài của bác Phú bảo vệ khiến nàng rất do dự, trước đây, theo cái Linh kể thì nhất cong dài, nhì bự chảng, chứng tỏ thứ cong cong đó sẽ sướng hơn rất nhiều, điều đó càng khiến Thảo đắn đo suy nghĩ nhiều hơn, và nó gây cho Thảo một sự tò mò không hề nhỏ.
Ngày trước, khi còn thời học sinh, Minh là người duy nhất được sở hữu và chiêm ngưỡng vẻ đẹp của Thảo, và anh cũng là người lấy đi trinh tiết của nàng… Thời gian trôi qua, Thảo nghĩ tình dục nó chỉ thăng hoa đến vậy là cùng, cũng không sướng như lời kể của chúng bạn thân, và nàng nghĩ dương vật của đàn ông cái nào cũng giống cái nào nên chả mấy khi nàng suy nghĩ về những thứ đó… Sau khi yêu nhau được vài năm, và được lũ bạn tiêm nhiễm vào đầu, Thảo đã có những đêm chằn chọc đầu tiên vì thiếu thốn tình dục, năm đó là năm Minh đi công tác, và rồi nàng đã thử tìm những bộ phim sex trên mạng, cũng là lần đầu tiên xem sex và cũng là lần đầu thủ dâm, chớ trêu thay do lúc đó vội vã nên bộ phim đầu tiên nàng xem lại nói về bố chồng con dâu, Thảo không thể tin vào mắt mình khi thấy một ông già có con chim to bự chảng đút vào trong âm đạo người phụ nữ trẻ một cách trơn tru, và thấy cô gái đó có vẻ như rất sướng, sau đó nàng nghĩ lại dương vật của người yêu mình, trông nó bé hơn hẳn… từ lúc đó… sự tò mò của Thảo lớn dần theo năm tháng… và bộ phim đó đã khơi dậy trong nàng một suy nghĩ về tình dục với người lớn hơn hẳn tuổi mình, những người đáng tuổi cha tuổi chú… Những suy nghĩ này, chẳng ai biết… Thảo luôn muốn gạt nó ra khỏi tâm trí mình… Nhưng rồi chuyện gì đến đã đến, khi nàng vào làm dâu gia đình Minh, nàng đã gặp ông Vũ bố chồng, rồi dần dần cuộc sống đưa đẩy nàng đã phải làm điều đó với ông Vũ, nàng đã thực sự được thỏa mãn… sự tò mò này đã được kiểm chứng… nó thực sự tuyệt vời hơn tất cả những cảm giác trước đây của nàng cộng lại… Nhưng nàng luôn phủ nhận nó… nàng không muốn bản thân mình công nhận những thứ đó, không muốn một chút nào…
– Thảo! Thảo! – Ông Phú lay đùi Thảo vì thấy nàng cứ ngơ người ra suy nghĩ gì đó.
– Dạ… – Thảo giật mình nhìn xuống thấy ông Phú vẫn quỳ trên sàn nhà, hai bàn tay già nua thì đặt trên đùi mình.
– Được không? Cháu giúp bác giống như hôm ở bệnh viện thôi, chứ… chứ không phải chuyện kia… bác không dám mạo phạm cháu… – Ông Phú cúi đầu chạm trán vào đầu gối Thảo.
– Hmm… nhưng… bác phải nhanh lên đó… nếu bác cứ thế này… cháu không giúp bác mãi được đâu… – Thảo gạt tay bác Phú rồi đứng dậy lên giường ngồi trước vẻ mặt bất ngờ sung sướng của ông Phú.
– Bác nhanh! Bác nhanh! Bác hứa! Chỉ lần này thôi! Bác cảm ơn cháu!!! – Ông Phú vội vàng trèo lên giường, tay cầm chim sóc sóc trông rất biến thái.
– Cháu… cháu nằm xuống đi… – Ông Phú nắm vào vai Thảo kéo xuống. Thảo từ từ ngả người xuống theo bác Phú, nàng lấy tay kéo lại váy kẹp giữa hai đùi, nàng rất xấu hổ, như kiểu mình bị bác Phú sai khiến vậy. Nhưng nàng lại không từ chối được… nửa muốn, nửa không, muốn vì nàng rất tò mò về cái thứ đó… mặc dù chỉ là kẹp ở đùi chứ không cắm vào…
Ông Phú vội vàng nằm xuống sau lưng Thảo, đầu ông choáng váng, lỗ mũi ông lại rỉ máu ra nhưng không chảy nhiều như lúc nãy. Nhìn trên giường lúc này một trẻ một già nằm tư thế úp thìa, làn da trắng trẻo của Thảo nhìn thật tương phản với làn da đen nhẻm của ông Phú… nhìn ông Phú thấp hơn hẳn Thảo, nếu che đi cái đầu thì nhìn ông chẳng khác con trai của nàng.
Ông Phú vội vàng hẩy hông chọc chim vào mông Thảo, Thảo nhắm mắt lại, nàng chủ động cong mông lên, thấy vậy ông Phú sướng lắm, ông nghĩ chắc con bé cũng muốn sướng đây nên nó mới làm vậy, thằng Minh yếu sinh lý thế mà… Ông Phú loay hoay cầm chim muốn kẹp vào giữa đùi Thảo nhưng vướng cái váy. Lúc sau ông thấy tay Thảo đưa ra đằng sau nhấc hông và kéo chiếc váy của mình lên, nàng thu gọn nó ở bụng mình, lúc này bên dưới toàn bộ vòng ba và đôi chân dài của Thảo gần như đang ở chuồng, còn đúng một chiếc quần lót che lấy vùng cấm của nàng. Ông Phú nhìn xuống dưới nuốt nước bọt, tay ông liều lĩnh đặt vào mông Thảo và bóp, Thảo không nói gì, nàng đưa móng tay lên cắn và nhắm tịt mắt mặc cho bác Phú sờ mông mình, vì nàng biết phải chiều bác ấy một chút thì mới ra nhanh được…
Ông Phú vừa bóp vừa hẩy hông, dương vật to dài của ông không ngừng chọc vào mông và đùi Thảo một cách bừa bãi, thấy sự lúng túng của bác Phú, Thảo chủ động nhấc đôi chân dài của mình lên và đưa tay ra đằng sau nắm vào dương vật của bác Phú và đặt vào giữa hai đùi rồi kẹp lại. Với một bộ mông cong thế này, cũng may bác Phú có một cái chim rất dài nên mới có thể trượt qua đằng trước được.
– Hơ… hô ôi… – Ông Phú rùng mình rên lên sau lưng Thảo. Ông cảm nhận được sự ấm áp và mềm mại của đùi con bé, có một chút nước nhờn nhờn dính ở quần lót. Ông Phú sướng quá nổi hết gân mặt lên bắt đầu gồng chiếc mông gầy của mình run rẩy rút hông ra và đút vào từ từ như được chơi Thảo từ đằng sau vậy.
– A… – Thảo rên lên một tiếng, nàng đưa tay bịt miệng khi cảm nhận được dương vật to dài của bác Phú đang ma sát với miệng âm đạo mình, nó trượt lên trượt xuống mu bướm và miệng âm đạo Thảo khiến nước nhờn nàng thấm ra ngoài quần lót và dính nhoe nhoét vào dương vật.
– Pạch Pạch pạch! – Ông Phú bắt đầu tăng tốc làm cái hông gầy gò nhăn nheo va vào bộ mông to đầy đặn của Thảo, lúc này nước nhờn của Thảo chảy khá nhiều, nó dính lên dương vật và phân bố đều ra hai bên đùi, làm dương vật của bác Phú di chuyển trơn tru hơn rất nhiều.
Nhấp được một lúc ông Phú đã bớt sự lúng túng mà trở nên điêu luyện hơn, nhìn cái hông ông Phú đưa ra đưa vào trông khá dẻo, mặc dù cách một lớp quần lót nhưng ông vẫn cảm nhận được miệng âm đạo của Thảo, vì khi đi qua nó một luồng hơi ấm phả vào dương vật ông cực kỳ kích thích.
“Bướm con bé mềm quá… sướng quá… sao có thể mềm mại như vậy chứ… nếu được đút vào chắc mình chết luôn cũng được…” – Ông Phú sướng lẩm nhẩm trong đầu.
– Ưm… ưm… ư ư ư… hơ… hơ…
Thảo đã há miệng ra thở thành tiếng, hôm nay cảm giác sướng hơn ở bệnh viện nhiều, nàng không biết tại sao lại như vậy, mặc dù không có đút vào… có lẽ là do kích thước và hình dạng của dương vật bác Phú, nếu nó cong như vậy thì chắc chắn mỗi lần đầu khấc trượt ra đằng trước Thảo là mỗi lần nó trượt qua và ấn vào nơi nhạy cảm của nàng, như có bàn tay đang day day ở đó vậy. Người Thảo tê dần, đôi chân mỹ miều của nàng bắt đầu run, chân trái nàng hơi co lên, hai đầu gối dí vào nhau.
– Hơ… hơ… ưm… ư… ư…
Thảo rên rỉ, ông Phú biết mình đã làm đúng, ông đánh liều đặt một tay lên eo Thảo, thấy con bé không nói gì, ông liền vuốt ve nhẹ nhàng phần eo thon của nàng, tay ông đi lên mông rồi trượt xuống eo như trẻ con trượt cầu trượt vậy, thấy Thảo vẫn không nói gì ông liền chậm rãi đi xuống chiếc bụng phẳng lỳ của con bé và xoa nhẹ.
– Ưm… ưm… ưm… pạch! Pạch! Pạch! Ư ư ư ư…
Hông ông Phú càng lúc càng đóng mạnh khiến người Thảo bị đẩy về phía trước. Nàng cong mông lên để bác Phú dễ dàng đút vào hơn, và cũng để đẩy bác Phú lại giữa giường nếu không nàng sẽ rơi xuống đất mất, điều đó vô tình làm hai người càng dính chặt lại với nhau… Ông Phú sướng lắm, ông ôm chặt Thảo, vừa ôm vừa xoa bụng nàng…
– Hờ hờ hờ…
Ông Phú dí mặt vào lưng Thảo hít hà, ông ngửi mùi cơ thể của nàng, thơm quá không kiềm chế được ông thè lưỡi ra liếm vào chiếc áo. Sau đó, ông đánh liều từ từ đưa bàn tay mình lên cởi dây áo của Thảo xuống, thấy con bé không nói gì ông liền lột cái dây xuống cánh tay, bỗng ông thấy tay Thảo co lên làm chiếc dây tuột hẳn ra ngoài. Lúc này ông Phú biết ông phải làm gì, không chần chừ nữa, ông đưa hẳn tay lên chụp vào một bên ngực Thảo.
– A… A… a…
Thảo rên to hơn, cũng may lúc này đang khép cửa với lại Minh đang say rượu không thì toi cả lũ. Bản năng của thằng đàn ông lúc này trỗi dậy, ông Phú tìm đường đưa vào bên trong áo con nhưng vì ngực Thảo to quá khiến chiếc áo con đang ép chặt lại. Ông Phú đưa tay ra đằng sau loay hoay để cởi khuy áo ngực nhưng tìm mãi không thấy. Lúc này một bàn tay đưa ra đằng sau, Thảo chủ động cởi khuy áo ngực của mình trước sự ngỡ ngàng của ông Phú.
– Pực!
Chiếc áo lót bung ra, tim ông Phú như nhảy ra khỏi lồng ngực, ông vội vàng đưa tay lên sờ trúng bộ ngực trần của Thảo và chiếc áo lót đang lỏng lẻo, ông gạt áo lót xuống và lần đầu tiên trong cuộc đời ông lại được cảm nhận sự sung sướng như trên cõi tiên, bàn tay ông đã hoàn toàn sờ được bộ ngực trần của Thảo, ông đã cảm nhận được toàn bộ làn da mịn màng của con bé, ông bóp rồi nhào nặn đủ kiểu, vì sướng quá nên ông quên mất nhiệm vụ bên dưới của mình, ông dừng lại tập chung bóp ngực Thảo.
– A… a… a… Bác… không được… nói… điều này với ai… đâu… đó… – Thảo nói nhát gừng, lồng ngực nàng thở mạnh, bên dưới nàng đã ướt lắm rồi.
– Ừ ừ! Bác hứa… bác hứa… có chết cũng không nói ra… hờ hờ… – Ông Phú vừa nói vừa hôn và cắn vào lưng Thảo.
– Ưm!!!
Thảo ưỡn ngực lên rên rỉ, nàng đã quá hưng phấn rồi, mặc kệ bác Phú sờ ngực mình kiểu gì cũng được… Ông Phú chu môi nở mũi hít hà tấm lưng ngọc ngà của Thảo, tay ông sờ nắn rồi bóp ngấu nghiến bộ ngực của Thảo, ông bóp bên này rồi tham lam chuyển sang bên khác, chưa bao giờ ông thấy thăng hoa như lúc này, đầu óc quay cuồng, máu mũi ông tiếp tục rỉ ra… Nhưng bàn tay già nua này của ông không thể chụp hết được ngực Thảo vì nó khá là to so với tay ông, ông chỉ biết bóp, sờ và dùng đủ kiểu mân mê để cảm nhận, ông dùng những ngón tay của mình gẩy gẩy và sờ nắn đầu ti đang cương của Thảo, ông vận dụng kinh nghiệm xem những bộ phim sex để thực hành lên Thảo, y như rằng người Thảo uốn éo phản ứng lại, không phải vì ông giỏi mà vì đầu ti Thảo là một trong những nơi cực kỳ nhạy cảm của nàng, nước nhờn càng ngày chảy càng nhiều ra ngoài, đũng quần lót của Thảo gần như ướt sũng nhoe nhoét rồi.
– THẢO!!! THẢO ƠI!!! KHỌT…
Bỗng có một tiếng nói lè nhè vang lên trong đêm khiến ông Phú và Thảo bừng tỉnh im lặng dừng mọi động tác lại.