Phần 3
Khi tôi ở nhà nhiều hơn, mẹ tôi là người vui mừng nhất và mẹ tôi bắt đầu nghĩ đến chuyện lấy vợ của tôi. Mẹ tôi bắt đầu giới thiệu cho tôi con gái những người bạn mà mẹ tôi quen biết. Tôi kiên quyết phản đối, nhưng mẹ tôi hết dùng biện pháp cứng rắn không được, lại dùng biện pháp mềm dẻo khác. Suốt ngày mẹ tôi kêu già, mẹ thèm có cháu bế, rồi nhà mình neo người, cần phải sớm có người nối dõi. Tôi đành phải nghe theo mẹ, tôi đến các cuộc hẹn với thái độ thờ ơ và mỗi người gặp tôi lại sẽ kể ra một lô một lốc các khuyết điểm dù tôi cũng không rõ trong đó có bao nhiêu khuyết điểm đúng. Nhưng ít nhất cũng làm mẹ tôi phải bỏ qua để đi tìm người mới cho tôi.
Cứ như vậy đến mùa hè tiếp theo, hơn một năm tôi không được gặp chị. Tôi cũng bức bối vì việc suốt ngày phải đi nghe mẹ than thở về việc lấy vợ của tôi, rồi lại khoe vừa tìm được một cô gái tuyệt lắm. Tôi quyết định đi đi chơi. Lâu lắm rồi tôi cũng chưa đi đâu, nghĩ đến mấy lần thằng Hiếu rủ đi xuyên việt, tôi quyết định lần này sẽ đi. Tôi tức tốc gọi cho thằng Hiếu, thằng cứt mở điện thoại lên tôi đã nghe giọng phụ nữ vọng đến và sau đó nó thông báo đang ở Đà Nẵng, rủ tôi vào cùng. Tôi đồng ý ngay và nhờ nó đặt giúp khách sạn.
Tôi nhanh chóng thu dọn đồ đạc vứt vào trong xe, nói với mẹ tôi một tiếng và phóng xe đi ngay.
Trưa hôm sau tôi đến Đà Nẵng, biển xanh, cát trắng, nắng vàng đúng là để mô tả Đà Nẵng lúc này. Tôi đỗ xe vào bãi đỗ ven biển, sau đó chạy ào ra bãi tắm, hít một hơi không khí biển mằn mặn, nhưng trong lành làm người tôi thấy thoải mái hơn rất nhiều. Hứng chí, cũng chẳng thèm gọi thằng Hiếu vôi, tôi về xe lấy cái quần short đi biển, đi đến chỗ thay đồ thuê một ngăn tủ, sau đó thay quần áo, mặc cái quần tắm chạy nhanh ra biển và nhào mình xuống nước.
Thỏa thích vùng vẫy trong làn nước biển trong xanh, đến lúc mệt nhoài tôi mới lững thững bước lên bờ, gọi người bán hàng rong đi đang đi ngang qua, lấy một beer lạnh và một túi lạc luộc, tôi hứng thú đứng nhìn những cô gái mặc đủ loại quần áo tắm đang chạy lên chạy xuống bãi biển vừa sảng khoái hớp một ngụm beer, thả một củ lạc vào mồm.
Uống hết lon beer, người cũng khô, tôi lên bờ lấy đồ và trả chìa khóa tủ, sau đó cũng chẳng tắm tráng và thay lại quần áo, vẫn chỉ chiếc quần short tôi chui vào xe và gọi thằng Hiếu. Đánh địa chỉ nó đưa vào cái màn hình GPS của xe, tôi đến chỗ nó.
Khu resort nó đang ở nằm ngoài thành phố, trên con đường đi xuống phố cổ Hội An. Khi tôi đến, nó đang cùng một người phụ nữ khá trẻ, đang nằm trên cái ghế dài trước căn biệt thự sát bãi biển. Cô ta đeo một cái kính đen, đội một cái mũ nan rộng vành, mặc bộ bikini hai mảnh khá nhỏ, hai cái vú căng tròn giả tạo chỉ được che một chút bởi cái áo tắm màu hồng nổi rõ hai cái hạt trước ngực, chiếc bụng phẳng nhưng không thể dấu được vết mổ nhỏ ngang qua bụng.
Khi thằng Hiếu đứng dậy ôm lấy tôi, cô ta cũng nhấc đầu lên gật một cái, đưa tay kéo cái kính xuống nhìn tôi từ đầu tới chân, ánh mắt như đang nhìn một kiện đồ vật vậy.
– Mày lấy phòng hộ tao ở đâu?
Vỗ vỗ vào lưng nó một cái, rồi tôi ra hỏi. Nó đưa cánh tay chỉ về phía xa xa.
– Căn thứ ba từ ngoài vào.
Khá tốt, khá xa chỗ nó ở, tôi có chút không thoải mái với người phụ nữ bên cạnh nó.
– Phòng booked dưới tên tao hay tên mày?
– Tên mày.
– Ok, tao lấy phòng trước đã. Gặp lại sau.
Tôi cũng chẳng đợi nó phản ứng quay người đi luôn, cũng chẳng thèm nhìn người phụ nữ bên cạnh nó, kệ thằng Hiếu nói với theo, tôi cũng chỉ phẩy phẩy tay rồi làm ký hiệu gọi điện thoại sau đó đi về phía khu lễ tân.
Nó đặt cho tôi căn phòng đơn, ngay tầng một giống như căn của nó, có đủ đồ dùng như một căn hộ studio. Vứt đồ đạc vào trong cái tủ, bỏ quần áo vào cái túi giặt, tôi lấy thêm một lon beer và một gói snack ra trước của vừa uống beer vừa ngắm biển. Sau khi uống hết lon beer và gói snack, tôi quay vào phòng thả mình xuống giường và khoản khoái ngủ luôn.
Tôi tỉnh dậy khi trời đã về chiều, chiếc điện thoại để rung báo mấy cuộc gọi lỡ của thằng Hiếu. Bấm điện thoại gọi lại cho nó, thằng Hiếu sau câu phàn nàn vì tôi không nghe điện thoại, rủ tôi tối đi ăn với hai bọn nó và đám bạn của cô gái kia. Ngần ngừ một lát, tôi cũng đồng ý, tôi chưa biết làm gì tối nay.
Vất điện thoại xuống giường tôi đi vào nhà tắm, sau khi tắm xong quấn cái khăn quanh hông rồi đi lấy quần áo. Tôi chỉ mang mấy bộ quần áo đơn giản, hầu như toàn quần jeans và áo thun, cầm chiếc quần jeans cưng cứng tôi lại bỏ xuống lấy cái quần đũi duy nhất mặc vào và mặc thêm cái áo thun. Chiếc áo thun hơi bó, nhìn hơi phô với cái quần đũi. Nhớ ra ở reception có bán mấy cái áo cộc tay bằng vải cotton, tôi quyết định đi mua. Cửa hàng quần áo trong khu resort chuyên bán quần áo thoáng mát đi biển, tôi quyết định lấy ba bộ cả dài cả ngắn và ba chiếc áo in hình hoa lá khá đẹp, để mặc khi ở đây.
Thằng Hiếu mặc gần giống tôi, cũng cái áo hoa hòe hoa sói và chiếc quần đũi, khác là nó đi đôi giày vải, còn tôi đi đôi dép xỏ ngón. Còn người phụ bên cạnh nó, mà tôi chưa biết tên nhưng cũng không muốn hỏi, mặc một cái váy vải suông thoải mái nhưng trước ngực lại xẻ một đường đến ngang rốn phía trên buộc bằng một sợi dây vải, trông có vẻ kín đáo nhưng chỉ cần cử động là khe ngực lộ ra lấp ló, bên trong không mặc áo ngực.
Dự định uống rượu, nên chúng tôi đi taxi vào thành phố. Quán bọn nó chọn nhìn ra sông Hàn, những chiếc thuyền giăng đèn đi lại trên sông, những chiếc đèn lắp dọc hai bờ sông và những ánh đèn màu từ các quán ven sông hắt xuống mặt sông lung linh rực rỡ. Đám bạn của thằng Hiếu, chính xác là đám bạn của người phụ nữ bên cạnh nó, đang ngồi xung quanh cái bàn dài trong phòng riêng trên tầng ba của quán, tiếng cười nói ồn ào đủ các thứ giọng bắc trung nam. Đám đàn bà ăn mặc diêm dúa, sang chảnh có cả trẻ lẫn đã sồn sồn hầu hết có vẻ đều động qua dao kéo, ngực gần như vồng lên cùng một kiểu dáng, da mặt đều có những chỗ phồng căng lên không hợp lý. Những túi hàng hiệu đủ loại đặt lên bàn, treo trên tay hoặc mắc sau ghế, cơ số những tia lấp lánh khi những người phụ nữ quay qua quay lại.
– DCM!
Tôi chửi thầm một câu, bọn đàn ông đa phần còn trẻ, mặt mũi đầu tóc đều được chăm sóc kỹ lưỡng trông đều tựa tựa như nhau chỉ có tôi và thằng Hiếu là đầu tóc khá tùy tiện, tôi thích để tóc dài vì tóc tôi khá mềm, còn thằng Hiếu thì vẫn kiểu lệch mái từ khi tôi mới quen nó. Nhưng câu tôi chửi không phải là đầu tóc, mà dcm là bộ quần áo chúng mặc trên người tương tự như tôi và thằng Hiếu. Tôi lại chửi thầm thằng Hiếu một câu, nó đéo bảo tôi trước mà chỉ cười đểu đểu khi thấy tôi mặc bộ này.
Tôi cũng lịch sự gật đầu chào một lượt trước khi ngồi vào cái ghế trống bên cạnh thằng Hiếu, các ánh mắt bắt đầu soi mói vào tôi như muốn cắt từng cm cơ thể tôi ra để nghiên cứu. Một cảm giác rờn rợn chạy dọc sống lưng vì có cả những ánh mắt khiêu khích từ mất thằng đực rựa. Tôi bắt đầu muốn đứng dậy rời đi, nhưng thằng Hiếu lại đá chân tôi, tôi lại phải cố ngồi thêm một lát để nghe những tiếng chào hỏi, những cái ôm của người phụ nữ đi cùng thằng Hiếu với bạn cô ta. Những ánh mắt vẫn liếc nhìn tôi nóng bỏng, những tiếng thì thầm rồi tiếng cười ré lên sau đó ánh mặt lại xuyên qua người tôi. Cả người như kiến bò, khiến tôi càng muốn đứng dậy.
– ĐM. Tao đéo chịu được nữa.
Tôi nói nhỏ vào tai thằng Hiếu.
– Mày ngồi thêm một lát, uống xong chầu khai vi rồi hãy đi.
– Tao đéo ngờ mày lại xuống cấp như vậy. Khác cl gì đĩ đực.
– Tao biết đéo đâu, vào đây mới biết. DCM, tao còn tởm nữa là mày.
Tôi nhún vai, không nói thêm gì nữa. Tôi yên lặng không nói lời nào, thỉnh thoảng giải vờ cười và gật đầu một cái nếu có ai hướng tôi hỏi, tôi không quan tâm đến nội dung câu hỏi. Tôi đéo giống bọn họ.
Cuối cùng thì người phục vụ cũng mang khay rượu lên, đủ mỗi người một shot, ly rượu thủy tinh trong vắt đựng bên trong là hai lớp rượu màu xanh đỏ. Tiếng ồn ào đứng dậy, sau đó là vỗ tay lên mặt bàn ba cái và cùng hô “Dzô” sau đó mỗi người ngửa cổ đổ ly rượu vào mồm. Vị ngọt, thanh, the của bạc hà trộn lẫn với vị rượu nồng khá dễ uống. Đặt ly rượu xuống tôi như được giải thoát, tôi lịch sự ghé qua người bạn thằng Hiếu nói tôi có việc, sau đó đứng dậy gật đầu mấy cái về các hướng miệng lẩm bẩn câu tạm biệt rồi quay người bước ra khỏi phòng.
Hít một hơi không khí thoáng đãng bên người tôi thấy thư thái hẳn, bắt đầu rảo bước dọc theo hè phố, tạt vào một cái quán mì trong ngõ thoảng đãng sạch sẽ gọi một bát mì quảng, sau đó lại vòng ra phố chọn một quán café và ngồi ngắm nhìn dòng người qua lại ngày một tấp nập.