Phần 4
Bỗng tôi cả người tôi như đông cứng lại, mắt tôi liếc qua bóng người đang đi ngang qua quán phía bên con đường ven bờ sông. Tôi bật dậy rút ví lấy một tờ tiền đặt lên bàn và lao ra khỏi quán, tránh những chiếc xe đang chạy trên đường, lao sang phía con đường dọc bờ sông và đuổi theo bóng dáng mà mắt tôi vẫn dán theo. Tôi rẽ dòng người luôn miệng xin lỗi khi gạt họ sang hai bên để nhận không ít tiếng càu nhàu, bóng người phía trước ngày một gần, tôi cất tiếng gọi, nhưng không thể phát ra âm thanh. Tôi rối lên, cũng chẳng nghĩ được gì nữa, chỉ vội vã lao đến gần cái bóng người phía trước. Sau đó ôm chặt trong tay, vừa ôm cái bóng trong vòng tay tôi đã nhận ra đúng là người mà tôi vẫn nhớ nhung, mùi thơm cơ thể, cảm giác mềm mại quen thuộc dội vào tâm trí làm mọi giác quan của tôi như mờ đi, chỉ có tiếng lùng bùng vang lên trong tâm trí.
– Tôi… đã tìm chị… tôi nhớ chị…
Đó là tất cả những gì mà tôi khàn khàn nói ra khi cơ thể người phụ nữ có chút kinh hoảng đang dãy dụa trong vòng tay tôi. Rồi cũng không cho thân hình trong tay tôi định thần, hai tay tôi chuyển lên bưng lấy khuôn mặt mà tôi vẫn thỉnh thoảng mơ về và cúi xuống mạnh mẽ hôn lên đôi môi mềm mại, ấm áp, ngòn ngào đang run rẩy vì kinh hoàng. Tôi cứ như mê đi, quên hết mọi thứ nếm náp đôi môi mà tôi vẫn thèm muốn. Thế rồi cơ thể trong tay tôi cũng dừng giãy giụa, mềm đi ép sát vào người tôi, đôi môi cũng đáp lại nụ hôn của tôi, dịu dàng ngậm lấy đôi môi đang vội vã của tôi để nó trấn tĩnh lại và bắt đầu một nụ hôn dài. Hơi thở của tôi ngừng lại thưởng thức những hương vị ngọt ngào của nụ hôn đang không ngừng truyền lên làm tôi như say như mê. Cho đến khi môi tôi bị mạnh mẽ dứt ra, khi chị ngừng lại để lấy lại hơi thở.
– Cậu… cậu…
Chị hổn hển không nói hết câu.
– Tôi đã tìm chị rất lâu rồi.
Giọng tôi rất nhẹ, ánh mắt không rời khỏi khuôn mặt chị sau đó lại bị hút vào đôi mắt sâu thẳm của chị. Hai bàn tay dịu dàng vuốt ve má chị.
– Cậu bỏ tôi ra đã. Mọi người đang nhìn kìa.
Cuối cùng chị cũng lấy lại được bình tĩnh, cầm hai tay tôi kéo xuống và lùi lại một bước.
– Cậu tìm tôi làm gì?
– Không biết, nhưng tôi đã nhớ chị cồn cào.
– Cậu…
Nhưng tôi thấy được nụ cười kín đáo nhếch trên môi chị, một chút ngượng ngùng hiện lên trên khuôn mặt chị.
– Sang bên kia.
Chị chỉ sang bên đường. Sau đó buông tay tôi ra, đi nhanh băng qua đường, tôi vội vã dduoir theo cầm lấy bàn tay chị giơ tay cản xe để dắt chị qua đường, chị không giật tay ra mà để yên cho tôi nắm lấy. Bàn tay chị rất mềm, những ngón tay dài thon thả trơn mượt trong bàn tay tôi, làm có cảm giác nếu bóp mạnh một chút bàn tay chị sẽ tan vào trong lòng bàn tay tôi.
Sang đến bên đường chị bước nhanh hơn như kéo tôi theo, chị không rẽ vào quán café ngoài mặt đường mà đi vào cái ngõ bên cạnh đi vào cái quán phải sau, chọn một cái bàn khá kín đáo phía góc xa kéo tôi đến.
Chị ngồi xuống, tôi cũng ngồi xuống nhưng tôi không rời tay chị, người tôi ngồi hướng về phải chị.
– Ai cho cậu cầm tay tôi?
Chị gắt lên khẽ giật bàn tay khỏi tay tôi, nhưng tay tôi không rời, cũng chẳng trả lời câu hỏi chị.
– Chị có biết tôi đã tìm chị nhiều như thế nào không? Trong suốt hơn một năm tôi luôn hỏi thăm tin tức của chị. Mỗi đêm về tôi lại mơ thấy chị, đau khổ nhìn chị tan biến, để rồi đêm sau lại vô vọng tóm lấy chị. Tất cả những gì đã diễn ra vẫn ghi tạc trong lòng, từng cái nhíu mày, từng cảm giác ngọt ngào khi hôn lên môi chị, từng cảm giác khắc cốt ghi tâm mà tôi đã trải qua với chị, không biết bao nhiêu lần hiện lên trong lòng tôi. Để rồi lại khắc khoải nhớ nhung. Chị đã ở đâu?
Tôi nói không sắp xếp, mọi thứ cứ tự nhiên tuôn ra. Giọng nói hiện đủ mọi cảm xúc, ấm ức, nhớ nhung, ủy khuất. Bàn tay tôi cũng từ từ đưa lên ôm lấy mà chị, ngón tay vuốt lên vành tai, đúng cảm giác này. Tôi nhắm mắt lại, để cảm giác nhu nhuyễn, run rẩy trên làn da của chị từ đầu ngón tay truyền lên lan tỏa khắp ký ức của tôi. Ấm áp như dòng nước từ từ lan toàn tử tim tràn ra mọi ngóc ngách của cơ thể.
Sự ấm áp làm tôi không nhịn được trong vô thức khẽ rên rỉ một tiếng, ngay sau đó tôi cảm nhận được sự run rẩy của chị, sự run rẩy như khi lần đầu tiên tôi tiếp xúc với chị vậy. Tôi mở mắt, nhìn thấy những vết đỏ lan trên má chị, mắt chị cũng trở lên nhu hòa như nước, tiêu cự cũng dần dần biến mất. Mặt tôi từ từ tiến gần đến, mặt chị cũng tiến về phía tôi đến khi môi chúng tôi chạm vào nhau và quấn quýt lấy nhau, tôi tự nhiên cũng cảm nhận được sự rung động trong lòng chị cũng mãnh liệt không khác gì nhau, một cảm giác tương thông vi diệu nối tôi và chị với nhau qua đôi môi lan sang người chị và tôi để cả hai cùng nhìn thấy tấm lòng của nhau, nhìn thấy sự rung động và cả những khát khao đang dần lớn lên.
– Đi.
Chị bỗng bật dậy kéo tay tôi, cả hai chúng tôi vội vàng lao ra khỏi quán café cũng không thèm để ý cô bé phục vụ vẫn ngẩn ngơ đứng bên cạnh trên tay là quyển menu. Chúng tôi vội vã đến nơi mà trong lòng chúng tôi nhắn nhủ cho nhau.
Cánh cửa phòng khách sạn vừa đóng lại sau lưng, tôi và chị cuống quýt lao vào nhau, cùng dìu nhau về phải chiếc giường, đôi môi gắn chặt lấy nhau, tay vội vã cởi đồ trên người của nhau và cùng ngã xuống giường để cái buồi của tôi đã đi vào trong chị.
Tràn ngập sự thống khoái làm tôi và chị cùng hét lên khi cái buồi ngập sâu trong cái lồn đã ngập ngụa những khát khao. Hai cơ thể của tôi và chị cùng hết sức gắn chặt lấy nhau, cùng nhau tham lam hẩy lên dập xuống để thỏa mãn sự khát khao đang ngày một bùng lên như muốn bắn tung hai chúng tôi ra xa. Cảm giác khoái cảm ồ ạt trào ra cuồn cuộn lan tỏa khắp cơ thể, cái buồi không ngừng dập vào sâu hơn để bới tung mọi khao khát của chị để biến nó thành khoái cảm cho cả hai chúng tôi.
Rồi khoái cảm của tôi bùng nổ, toàn bộ biến thành những dòng tinh lực mạnh mẽ bắn sâu vào trong chị để chị bật người hét lên một tiếng cao vút sau đó cả cơ thể rung lên bần bật để đón nhận những dòng lũ khoái cảm đang ầm ầm không ngừng bùng lên quét qua người chị. Hết đợt này đến đợt khác, cả tôi và chị đều liên tục hét lên những tiếng thất thanh để phát tiết sự công phá của khoái cảm.
Rất lâu sau, trải qua sự tàn phá của khoái cảm, hai chúng tôi chỉ còn thoi thóp vô lực ôm chặt lấy nhau và mơ màng ngủ thiếp đi để tinh lực có thời gian phục hồi.
Khi vừa tỉnh dậy, sự khát khao lại bùng lên để cái buồi của tôi lại điên cuồng lao vào ngập sâu trong cái lồn cũng đang tràn ngập khát khao đón chào và rồi toàn bộ tinh lực lại tan ra bởi sự cuồng loạn của khoái cảm.
Tôi cũng chẳng hiểu và cũng không cần hiểu nguồn tinh lực làm thế nào để phục hồi nhanh như vậy, để chúng tôi tỉnh lại lại lao vào nhau, rồi lại nguồn tinh lực lại tan ra khi khoái cảm bùng lên cuốn đi. Toàn bộ nước, snack, đồ ăn gọi lên đều bị chúng tôi tiêu hao sạch cho đến cơ thể không thể kịp phục hồi sự tiêu hao tình lực nhiều như vậy thì chúng tôi mới chính thức chìm vào giấc ngủ thực thụ, để rồi khi tỉnh dậy mới nhận ra đã qua ngày hôm sau nữa. Toàn bộ cái giường thấm đẫm tinh lực của chúng tôi và khô lại cong lên những nếp gấp cứng đét, xù xì. Trên người chúng tôi cũng vậy, từng mảng khô ráp trải khắp người từ trên tóc xuống dưới hai chân, cảm nhận được cả tiếng lạo xạo khi chúng tôi ôm nhau khi tỉnh lại.
Sau đó là tiếng cười, tiếng cười lanh lảnh của chị vang lên lan ra khắp phòng, khiến tôi cũng bật cười thành tiếng, sau đó tiếng cười biến thành ngặt nghẽo không ngừng. Cho đến khi chị đưa tay lên vuốt ve má tôi, ánh mắt dịu dàng nhìn tôi.
– Em… em rất hạnh phúc. Cảm ơn anh!
– Anh yêu em!
Sự xao xuyến từ những dư âm thỏa mãn những khát khao, nhớ nhung của tôi, sự dịu dàng và thỏa mãn mà tôi nhận được từ trong câu nói của chị, vì chị đã gọi tôi là anh, khiến tôi không kìm được bật ra.
Tôi nhìn thấy sự run rẩy trên khuôn mặt của chị, ngón tay của chị trên má của tôi miết mạnh vào má tôi. Chị vẫn nhìn tôi với ánh mắt dịu dàng, nhưng tôi không nhận được câu trả lời tương ứng của chị.
Một lúc sau chị buông tay ra, ngồi dậy, chợt mày chị nhăn lại khiến tôi phải nhổm dậy.
– Em sao vậy?
– Em… không sao… chỉ là ở dưới có chút tê tê… nó đang ộc ra…
Cũng không cần sự đồng ý của chị, tôi cúi xuống khẽ tách hai đùi của chị ra và đẩy người chị lên một chút. Hai cái vồng mu phồng cao lên của chị đã đỏ lên thành hình tròn xung quanh cái lồn của chị, bên trong cái lồn đỏ hồng của chị một dòng nước trắng phau đang trào ra chảy xuống giường thành một vũng.
– Hay chị nằm nghỉ thêm một lát.
Mặt tôi nhăn lại đau xót. Một cái lồn đẹp như vậy, mà vì sự điên cuồng của tôi nó tấy lên.
– Anh xin lỗi.
Ôm đầu chị vào ngực, tôi khẽ nói.
– Không sao, em không sao. Anh bế em vào tắm nhé, em phải về thôi. Hơn một ngày biến mất chắc mọi người sẽ loạn lên mất.
Cả hai chiếc điện thoại hết pin, không sạc đã đen xì từ khi nào.
Tôi đứng lên đi vào nhà tắm kiểm tra vòi nước và xả sẵn để nó nóng lên, sau đó mới quay lại bồng chị trên tay đi vào nhà tắm. Vừa dùng vòi xịt rửa trôi những mảng lợn cợn trên da của chị, tôi vừa say mê thưởng thức nó, nó không phải hoàn mỹ nhất, ngực chị nở nang nhưng hơi rủ xuống, cái bụng cũng không phẳng phiu mà tròn lẳn, cặp mông ta tròn, hai đùi thon dài. Chị hấp dẫn có lẽ từ sự đầy đặn, tròn trịa lại thành sự hoàn mỹ khi nó nằm trên thân thể chị, tay tôi vuốt ve trên mỗi tấc trên cơ thể chị, từ sâu bên trong không ngừng sản sinh sự khát khao, say mê. Tôi chậm, rất chậm để lau rửa cho chị, tôi không muốn tay mình rời khỏi cơ thể củ chị.
Chậm thì cuối cùng cũng phải kết thúc, lau khô người chị, quấn nó xung quanh người chị, tôi định bế chị vào phòng khách thì chị ngăn lại.
– Em tốt rồi, anh tắm cho anh đi, rồi mình đi ăn. Em đói lắm rồi.
Chị bước ra khỏi phòng tắm, tôi cũng nhanh chóng xả lại kỹ càng cơ cơ thể và quấn cái khăn quanh người đi ra ngoài. Chị đã mặc xong cái váy hoa mềm mại trên người, đôi sandal da mảnh đi dưới chân, khuôn mặt ngời lên rạng rỡ mỉm cười nhìn tôi đi ra khỏi phòng tắm đưa cho tôi bộ quần áo đã được chị vuốt lại thẳng thớm. Tôi mặc quần áo và cùng chị rời khỏi khách sạn.
Trời đã giữa trưa, ánh nắng có chút chơi chang. Hơn một ngày chúng tôi vui vầy trong khách sạn quên hết những gì xảy ra bên ngoài, làm tôi có chút khó thích ứng, ánh mắt nheo lại vì chói. Ra khỏi khách sạn, chúng tôi đi dọc con phố tìm quán ăn, cuối cùng chọn một quán bún bò. Húp một miếng nước dùng tôi mới thấy mình đã đói như thế nào. Cũng chẳng quan tâm ánh mắt thích thú của chị đang nhìn, tôi gọi thêm một bát nữa mới thấy cảm giác đói lúc nãy biến mất. Tôi mới nghĩ đến một việc, tôi chưa biết thêm về chị, ngoài cái tên biết từ lần trước và chị cũng chưa tỏ thái độ vì câu tỏ tình của tôi.
– Anh có thể yêu em được không?
Tôi hỏi khẽ, giọng có chút bất an. Chị vẫn nhìn tôi mỉm cười.
– Anh cần thể hiện anh yêu em như thế nào, để em bị chinh phục.
– Vậy… anh có thể liên lạc với em không?
– Được, nhưng không phải lúc này. Lúc nào đến em sẽ cho anh liên lạc với em.
Chị đưa mu bàn tay khẽ vuốt lên má tôi một cái. Tôi thẫn thờ ngồi yên, cũng chẳng để ý đến việc chị đã đứng dậy rời khỏi quán. Vậy có khác gì lần trước? Chỉ là tôi có thêm chút hy vọng đợi chờ chị liên lạc lại. Tôi vùng dậy, chạy ra khỏi quán, nhưng cũng chỉ thấy chiếc taxi lao đi.
Tôi cũng chẳng biết thằng Hiếu có sốt ruột không, gọi chiếc taxi tôi về khu resort. Cắm chiếc máy vào cái sạc, một lúc màn hình sáng lên, chiếc máy khởi động lại, một chàng những tiếng tinh tinh vang lên của những tin nhắn hăm hở đẩy về máy.
Tin nhắn của bố mẹ tôi, tin nhắn của thằng Hiếu, tin nhắn của chị Minh, tin nhắn báo cuộc gọi nhỡ của nhà mạng… mất gần nửa tiếng để tôi đọc hết đống tin nhắn và nắm nội dung, cũng mất gần một tiếng để gọi điện hết lượt giải thích tại sao tôi biến mất hơn một ngày.
Có một tin nhắn từ số lạ làm tôi bừng bừng hưng phấn “cảm ơn anh! Em sẽ liên lạc với anh”, nhưng rồi lại thất vọng vì số điện thoại đã tắt máy. Tôi liên tục gọi, nhưng hết ngày cũng không được.
Tôi có chút chờ mong, lại có chút chán chường, nên quyết định rút ngắn kỳ nghỉ dù thằng Hiếu cứ nằng nặc rủ tôi ở lại thêm hai ngày để nó về cùng tôi.