Gió đông lạnh lẽo đuổi lá bay xao xác góc sân chùa, lòng tôi quặn thắt như còn thấy đâu đó nơi đây, có cặp mắt em trong veo ngấn lệ long lanh. Thu đã qua sao em vẫn mãi ngấn lệ trách hờn, chuông chùa điểm khắc trời chiều, buồn bã ngân vang. Tôi dù luôn cầu siêu cho em, nhưng lòng chưa bao giờ vơi nhẹ đi chút nào. Không ai biết tôi đây đang là kẻ tu hành đức cao vọng trọng, tôi giờ đã làm đến vị trí trụ trì rồi… nhưng vẫn lại chỉ là kẻ tội đồ với em, mà ngàn đời khó gột rửa.
Có lẽ do đời em quá buồn đau, nên bóng em chẳng sao tan đi được, và cứ còn mãi vương vấn nơi đây, nếu có ước muốn trong cuộc đời này… thì tôi sẽ ước cho thời gian trở lại Ngàn lần tôi xin lỗi em nhé! Ly ơi… bụi trần ai sao khó bỏ buông thế này! Lời này dành cho em, mà đã chẳng thể thốt lên chiều thu ấy, tôi một kẻ tội đồ… tôi của ngày trước theo ký ức tràn về, trong một thoáng nghẹn ngào…
Tôi nghèo! Một chàng trai quê mùa ngốc nghếch, rời quê đi khi tuổi mới mười ba áo trắng học trò. Rồi mấy năm trôi gió bụi Hà thành, mang lại cho gia đình chút thu nhập, không nhiều nhưng đủ cho ba mẹ nuôi em tôi ăn học… Nhưng cũng làm cho tôi, một cậu bé quê mùa trở thành kẻ dạn dĩ, bặm trợn theo thói xấu của đất Hà Nội phồn hoa ấy… Đánh giày, làm thuê các kiểu… lang thang, rồi trộm cắp đói khổ đưa tôi đi lạc lối sai đường.
Tôi về lại lối xưa, vẫn rặng cúc tần đầu ngõ, nơi tôi chặt ná đẽo khăng, còn em thường nhặt lá xếp hoa, bày đồ hàng tự bán tự mua. Kỷ niệm tràn về khiến tôi vui vui, quên đi nhọc nhằn vất vả hôm nào. Tôi nhớ đến bóng dáng em gái tôi, nó bé nhỏ hay lủi thủi khóc nhè, vì khi xưa tôi thường nổi cáu vô cớ, hễ điên lên là đánh nó rất đau. Ôi!
Cuộc sống tuổi thơ tôi, tôi nhớ em gái mình đến nao lòng. Ba mẹ đón tôi trong bữa cơm đạm bạc quê nghèo, tôi đảo mắt quanh nhà. Mọi thứ cũng gọn hơn xưa đẹp hơn xưa nhiều lắm, và có thêm chiếc tivi tôi mua hồi năm trước. Dù vẫn chiếc giường dẻ quạt cũ kỹ, nơi anh em tôi vẫn nằm, bên cạnh thêm cái bàn học nhỏ xinh của em gái. Qua tấm liếp đan bằng nứa cũ kỹ, kế bên vách là giường ba mẹ, còn đối diện là trái bếp, thấy nhà mình vẫn chỉ nghèo như thế, tôi thở dài ngao ngán. Ba cũng thở dài chép miệng theo nói:
– Nhà mình vẫn vậy mà con, ba mẹ vẫn chỉ làm ruộng thôi, còn em Ly đang đi học, đã lâu con không về… giờ thì nó đã học lớp tám rồi đấy con…
Bữa cơm đạm bạc nhanh trôi, cùng hoài niệm thuở thiếu thời của tôi, nó sống dậy sau những ngày vùi chôn, nơi chốn cùng ngõ hẻm đất Hà thành. Chiều rơi nhạt nhòa, trong khói đụn rơm vàng ngõ xóm, rồi “cạch cạch” tiếng xích xe đạp vang lên, trên ngõ nhỏ sỏi đá gồ ghề em xuất hiện trong làn khói mong manh. Vẫn mắt tròn trong veo nhưng em đâu còn là con bé lấm lem, tóc buộc đuôi gà vẫn lẽo đẽo chạy theo tôi, nhớ khi thì bị tôi đánh đòn, nó khóc nhè rền rĩ, nhưng vẫn cứ đi theo đuôi tôi, giờ thì em gái tôi đã lớn thật rồi.
Mái tóc dài buông hờ bờ vai tròn, bộ quần áo đồng phục, tôn thêm dáng huyền tha thướt. Đôi môi em như nụ hàm tiếu hồng tươi hé nở cười chào, em không còn ôm chầm tôi như ngày bé, để sấn sổ đòi quà tôi cho nữa. Em đã là một thiếu nữ xinh xắn, em đáng yêu gấp cả trăm ngàn, những đứa con gái gấm lụa lượt là nơi phố xá ngoài kia. Tối đến đom đóm thắp lung linh ngõ nhỏ ngày nào, giờ đang rộn trong tiếng cười trong trẻo của em, bên tôi em kể chuyện nhà, chuyện bạn bè của tôi khi mà tôi vắng nhà. Hàm răng trắng đều lúm đồng tiền lệch, thoắt ẩn thoắt hiện theo tiếng em cười. Khiến câu chuyện của em kể… thêm vạn lần đáng yêu…
Ngồi mãi cùng em, sau đó tôi mới xin phép đi chơi, tôi thăm lại chúng bạn của thủa cắt cỏ chăn trâu, rồi hơi men dìu tôi về lê bước, trong nhập nhoạng bóng đêm. Đứng trước ngõ nhà mình, mà trong đầu tôi vẫn vang, những tiếng chúc “zô… zô” của mấy thằng bạn cùng xóm. Quá quen với ngõ nhỏ nhà mình, nên chả khó khăn gì, tôi lách qua rặng cúc tần vào nhà không thèm mở cổng. Tôi đi qua bụi chuối vòng ra cửa sau trái để vào nhà, vì biết cửa trước muộn rồi, thế nào cũng đã đóng. Chợt tôi khựng người lại, vì trong trái bếp hình như có người, bởi tiếng nước dội ào ào, tôi ghé mắt qua vết nứt khe phên liếp, của trái bếp thì tôi bàng hoàng.
Dưới ánh đèn bốn mươi wat vàng vọt, những hạt nước lấp lánh, dát lên những hạt ngọc lung linh trên cơ thể của Ly, em gái tôi giờ trông như thiên nữ chốn ngọc tuyền.
Có lẽ do em dội nước, nên em không nghe tiếng chân bước của tôi, em tắm hồn nhiên như Tiên Dung công chúa, đang tắm ở bãi bồi chốn sông xưa (*). Chỉ có điều tôi không phải Chử Đồng Tử, vùi mình dưới cát để được lấy Tiên Dung. Tôi chỉ là thằng anh trai tồi tệ bệnh hoạn, mà sau tấm liếp kia là em gái bé nhỏ của tôi đang tắm. Tôi không phải không nhìn thấy cơ thể đàn bà, nhưng vẫn không thể rời mắt ra được cơ thể em…
Tháng năm bụi bặm phong trần, đã làm tôi biết thế nào là chơi gái, nhưng những con cave rẻ tiền đó, sao sánh được với thân thể ngọc ngà, trinh trắng của em sau tấm liếp kia. Khi Ly nghiêng mình quay phía tôi với quần áo để thay, tôi mới nhìn rõ hết cơ thể em bởi nãy giờ, tôi chỉ nhìn được cặp mông tròn trắng, cùng tấm lưng trần thon thả nơi em.
Tim tôi tự nhiên đập rộn lên không dám thở mạnh, thấp thoáng trong lọn tóc ướt nước, bầu vú em be bé cong ngóc lên nhòn nhọn, như nụ sen đang chớm nở. Ngực em nhỏ gọn vút cao trắng ngần, núm vú bé nhỏ đỏ hồng như nụ đào xuân. Nó nổi bật trên làn da trắng mượt, nhìn theo làn nước nhỏ li ti hướng xuống dưới làn eo thon thả. Mu lồn của em vồng cao kiêu hãnh, có lẽ em mới mười bốn, nên đám lông mượt mà kia chưa phủ hết, để hé lộ cái khe lồn sâu hun hút.
Hai môi như hai múi bưởi ép chặt, hé ra mép một lá thịt nhỏ hồng hồng. Cu tôi dựng đứng trong quần, máu dồn lên thái dương đập dồn dập… Em cúi người xuống để xỏ chiếc quần lót, khi đó em ở áp sát tấm liếp, khiến tôi có thể thấy rõ cả nốt ruồi đen nhỏ xinh bên vú phải của em. Cảm nhận được cả hơi thở em phập phồng nhẹ rung bầu vú tròn căng, với cái đầu ti thì đỏ hồng nhỏ xíu, bé như hạt đỗ xinh xinh trên vú em cũng run rẩy theo.
Nhưng cái khoảnh khắc thiên thai này vụt trôi nhanh, em mặc quần áo tắt điện vào nhà để lại tôi ngơ ngẩn tiếc nuối… Cu tôi dựng cứng nước nhờn rỉ ra đầu khấc tự nhủ “mình không được nghĩ bậy, đây là em gái mình”. Nhưng không thể nào xua đi được hình ảnh ấy, con cu tôi căng cứng giật giật liên hồi trong quần. Mãi nữa tiếng sau tôi mới dám vào nhà, tôi thấy Ly đang ngồi hong tóc, em mỉm cười chào tôi. Lúm đồng tiền duyên dáng hiện ra, theo môi em mọng đỏ quyến rũ, dưới cổ áo ngủ của em hơi trễ, nó hé lộ cái khe vú căng vồng sau lần áo lót. Cu tôi lại cửng ngược lên… tôi sướng… một cảm giác rạo rực khó tả, bất chấp lý trí tôi đang cố trấn áp rằng nó chính là em ruột mình.
Tuy nhiên thề rằng lúc đó tôi không có tà niệm hơn, đơn giản nhìn vú em gái của mình, thì thấy sướng cứng cả cu. Chứ lúc đó ý nghĩ đen tối hơn, là đè em gái ra địt thì chưa có. Ly nhìn tôi rồi nhìn xuống ngực em, vô tình mắt em nhìn lại phía tôi, ánh mắt em chạm vào quần tôi, chính là chỗ cái cu tôi, nó cửng tướng lên vì sướng… mà hồi ấy tôi đâu có quần sịp để mặc. Mặt em đỏ như gấc, em nhìn chằm chằm xuống đất, hai anh em đứng lâu lắm trong im lặng trong nỗi xấu hổ tột độ. Chỉ cho tới khi mẹ quát:
– Hai đứa không đi ngủ ngay đi, khuya rồi tắt điện ngay bật lắm tốn tiền điện, con Ly kia… phải thương anh mày đi làm vất vả chứ!
Ly lúng túng nói:
– Nhưng… nhưng ở đây có mỗi cái giường bé tẹo… ngủ kiểu gì ạ!
Ba tôi tức tối quát ầm:
– Thằng Tú với con Ly kia ngủ ngay! Ngày xưa anh em chúng mày, vẫn ngủ thế có sao đâu, giờ lắm chuyện nhỉ… bọn mày thích dở quẻ ra không? Tao điên lên ra là chết đòn cả hai nhé!
Tôi với Ly rất sợ ba vì những trận đòn hồi trước, khi tôi còn thơ bé… ông đã đánh anh hai em tôi, ba tôi đánh đòn đau lắm toàn lấy roi tre, roi mây quật thẳng cánh, nên anh em tôi đành len lén tắt điện lên giường, bởi nỗi sợ vẫn vương lại từ trong tâm thức tuổi thơ. Ly vào trước nằm sát vách, còn tôi thì nằm ghé ở mép ngoài, cái giường 1m2 giờ đây đã quá chật với hai anh em tôi, so với ngày nào thơ bé nằm bên nhau.
Vì vậy dẫu Ly có nằm nghiêng sát vách đi nữa, tôi vẫn cảm nhận được hơi ấm từ Ly, cả mùi hương dầu gội dìu dịu ở tóc em… Tôi không sao ngủ được, vì cái hình ảnh của Ly lúc em cởi trần truồng để tắm, khi nãy hiện về trong tâm thức, tôi cố dùng lý trí dẹp nó đi, trong vô vọng của lửa dục lòng. Tôi bị thao thức, bởi thân thể diễm kiều của em gái tôi, một cái nỗi khát khao muốn địt nó, giờ mới nhen nhóm lên trong tôi.
Đêm đã khuya chợt tiếng chim cú rúc vọng đầu trái nhà, khiến Ly giật bắn mình thở mạnh hoảng sợ. Chắc nãy giờ em chưa ngủ mà cũng dễ hiểu thôi, khi còn bé nó dám tùy tiện rúc vào nách tôi ngủ ngay lại còn ôm tôi rõ chặt, giờ đây em đã lớn, đã thành thiếu nữ bảo sao không ngại ngùng cho được. Nếu chẳng vì ba tôi quát lên, thì chưa chắc em đã đi ngủ, đột nhiên Ly lăn qua phía tôi, em ôm chặt lấy tôi thì thầm:
– Em sợ lắm Tú ạ! Con cú kêu cứ như gọi con ma đến ấy, từ khi anh đi làm xa không còn ai để ôm cho đỡ sợ. Em toàn là nhét bông vào tai thôi, giờ lại có anh để ôm rồi vui quá hì hì…
Nỗi sợ con chim cú từ bé, đã làm em gái tôi quên hết ngượng ngùng, em ôm tôi rất chặt, vú em ấn sát vào người tôi mềm mềm ấm ấm. Người tôi rạo rực chim tôi lại cửng thượng lên căng đét, tôi cảm nhận rõ cả hơi thở dồn dập vì sợ từ nơi em. Tôi mong con chim cú ấy cứ kêu mãi, để em ôm tôi như này có phải sướng không… bỗng nhiên chợt bên kia vách liếp, cái giường ba mẹ bắt đầu cọt kẹt liên tục. Sau đó tiếng mẹ thì thào:
– Anh… anh đừng mà… bọn trẻ chúng nó chưa ngủ đâu anh!
Tiếng ba nói khẽ nhưng giọng ba ồm ồm, thì sao bọn tôi không thể không được rõ chứ. Ba bảo mẹ tôi:
– Khuya rồi! Tôi hiểu chúng từ bé mà, giờ này chả đứa nào còn thức đâu…
Mẹ không nói gì nữa, chỉ có tiếng mẹ khẽ: ” Hự ự ” một cái, sau đó mẹ thở nhanh hơn, rồi những tiếng động đều đặn, dập dồn mạnh hơn dần lên, từ phía bên kia cái ván liếp dội lại, ba chắc là địt mẹ tôi luôn rồi, nên mới có tiếng mẹ rên nấc lên khẽ khàng kiểu đấy. Nông dân quê mùa cục mịch như ba tôi, làm gì biết âu yếm mẹ, nứng lên là tụt ra nhét buồi vào lồn là địt ngay, thô thiển thế mẹ tôi khó chịu là phải thôi. Mẹ tôi hình như bị ba địt mạnh rát quá, nên lẫn trong tiếng ” bạch bạch” thân thể chạm nhau. Thì tiếng mẹ rên ” á… á… ái… ái… hự…” vang lên nho nhỏ, có lúc khó chịu lắm mẹ cố gắng nói:
“Á… hơi đau em, chậm tí đi…”
Mẹ là thôn nữ cũng mộc mạc, đâu biết nhiều ngón như bọn cave trên phố, càng không dám ý kiến với ba tôi về việc đó. Bản chất phụ nữ nông thôn khiến mẹ cam chịu, mẹ chấp nhận những trận địt điên cuồng, từ ba tôi mà không dám nói. Ba mẹ địt nhau ầm ầm như thế, họa có mù điếc mới không biết thôi, tôi đoán là Ly em cũng biết nhưng em vờ im lặng ngủ. Hồi tôi còn bé có đêm nghe tiếng động này, tôi không dám cả thở luôn, cứ nghĩ có ma đang đến: D. Nên hai anh em trùm chăn nằm im thít, nay khôn lớn tôi đủ hiểu chuyện gì sau tấm vách ấy. Còn em gái tôi hiện tại thì em có biết, là ba mẹ đang chơi nhau không thì tôi chịu.
Tiếng động ngày một rõ hơn nhanh hơn, chắc ba mẹ thấy bọn tôi im ắng, thì nghĩ chúng tôi đã ngủ thật. Ba liền địt mạnh hơn cả lúc trước, khiến dát giường kêu kẽo kẹt. Tôi cảm nhận thấy hơi thở mẹ dồn dập hơn, địt mạnh rồi khiến mẹ rên ghê lắm, chắc mẹ cũng bắt đầu hết rát… lồn mẹ đã ra nước rồi, mẹ rên từng hồi hổn hển, kiểu con cái hứng tình. Những cú dập liên hồi cực mạnh, vì những tiếng “phạch… phạch ” mạnh lắm, cứ đập lên háng mẹ tôi chan chát… Ba cũng chỉ mới hơn bốn mươi, mẹ ba bẩy mẹ lấy chồng năm mười sáu. Không lâu sau có tôi và Ly hai anh em cách nhau có ba năm, nên chuyện hai người làm như này là bình thường. Mẹ bắt đầu nứng, lên mẹ không còn ngượng ngùng giữ kẽ nữa, đã có cái tiếng” nhóp nhép”, lẫn trong tiếng “phành phạch ” hai cơ thể chạm nhau, thì tiếng mẹ giờ rên to không kém. Ba thì địt mẹ của tôi cũng khá lâu rồi, chắc sắp ra vì tôi nghe hơi ba, tiếng thở dồn dập hồng hộc rất mạnh, mẹ cũng không còn kiềm chế được nữa tiếng rên cứ bật lên vô thức, mẹ rên rỉ nghẹn ngào trong cổ họng:
– Ự ư ư… ư á ái… úiiiii… mạnh lên anh ơi, sướng quá anhhhh… ơiiiii…
Ba vốn là nông dân lực điền dù giờ đã già hơn rồi, nhưng địt vẫn rất mạnh mẽ, tôi chỉ có nghe thôi mà tim bấn loạn. So với ngày xưa, thì ba mẹ tôi lúc ban đầu chơi nhau giữ kẽ hơn, sợ anh em bọn tôi biết được, tuy nhiên cơn hăng lên rồi thì quên sạch. Mẹ gái nông thôn thật nhưng rất dâm, từ ngày xưa lúc anh em tôi còn nhỏ, ba mẹ cũng chơi thế này, rồi sau mẹ sướng rên rỉ ầm ĩ cả lên.
Tôi không biết Ly em ấy, em có thừa hưởng cái tính dâm như mẹ không, mà tôi chỉ thấy em ôm tôi nằm im lìm như ngủ say vậy. Dù anh em tôi không thấy gì sau bức vách đi nữa, có điều lớn cả rồi, tôi không tin là em gái mình, em lại không hiểu là ba mẹ tôi đang địt nhau. Tôi nhìn em chằm chằm xem thái độ ra sao, có điều là Ly chắc giả vờ ngủ say, tôi nhìn qua cái cổ áo em trễ ra, thấy vú em rung nhè nhẹ đều đều sau làn áo. Muốn thò tay vào bóp cái cho sướng lại sợ em hét lên mất, bên kia mẹ tôi rên rỉ nhiều cuồng loạn liên tục cái điệp khúc:
– Á… á… á… hự… ự ự… á…
– Á… hự… ự… uiii em… sướng… ư… mạnh vào anh…
Chơi nhau trong cơn dâm nứng cuồng nhiệt, khiến ba mẹ quên hẳn sự tồn tại của anh em tôi bên này tấm liếp mỏng, gọi là tường vách cho oai chứ nó che chắn được gì mấy. Bởi vậy nhất cử nhất động ra tiếng, anh em tôi nghe không sót một tiếng nào. Giờ chắc ba gần ra, nên địt vào lồn mẹ điên cuồng, tơi tả khiến mẹ thều thào:
– Á… Á… Á… anhhh… ra chưa… em… á… hự ự… mệt rồi… á… hự ư… ư… ra đi anh… ra đi… anhhhh… á… á…
Rồi tôi nghe tiếng ba tôi rên lên ồ ồ thành tiếng:
– Ư… ồ… ồ… ừ… ừ hừ… ư hự…
Ba bên đó xả tinh ào ạt vào lồn mẹ, thì bên này con cu tôi cũng bật tưng lên rồi tinh trùng tuôn xối xả ra quần, tay tôi luống cuống vô tình thế nào, ghì chặt đúng vào háng của Ly, bàn tay tôi áp vào mu lồn em, trong khi tôi đang sướng run phọt ra. Tay kia vẫn vòng qua người em do từ lúc đầu ôm em, nên trong cơn sướng thì tôi ghì sát thân thể em lại vào tôi, tôi có thể cảm nhận cái cơ thể mềm mại của em, đang áp vào ngực mình.
Tay kia ở bên dưới cũng cảm nhận thấy, cái khe lồn khít chặt của em ở kẽ tay. Không biết rõ là Ly có còn thức không, hay là em ngủ thật rồi nữa, nhà tắt điện tối quá không nhìn được mặt của em. Tuy nhiên tôi thấy hai chân của Ly, thì nó run rẩy quặp chặt vào chân tôi, trong lúc mà tôi vô ý chạm tay vào lồn em, hay là vì do tay tôi ấn mạnh vào lồn em không biết, khiến lồn em đau nên có phản ứng thế… hay em cũng thấy sướng nhỉ?
Các bạn cũng biết đấy, cái cảm giác nghe tiếng địt nhau, thì nó phê thế vãi lồn thế nào, còn trong khi ba mẹ tôi địt nhau, mà tôi lại đang ôm em gái mình trong tay nữa. Nếu đéo sướng mà phọt ra quần, chắc không phải đàn ông, nhưng liệu em gái tôi, thì em ấy có thấy nứng lồn không nhỉ… Một lát sau tất cả mọi người, đều đã thực sự im lìm chìm vào giấc ngủ, đêm chỉ còn tiếng dế mèn kêu rỉ rả, cùng tiếng chó tru dài, tôi thì vẫn trằn trọc, cho đến khi thiếp đi khi nào không rõ… Sáng tôi lén dậy sớm gỡ tay của Ly, ra khỏi người tôi để đi thay quần.
Khi đến nhà tắm cũng đồng thời là trái bếp, tôi chợt thấy chiếc quần lót bé nhỏ của Ly khi em mặc hồi tối, bị em giấu kỹ sau đống quần áo dài của em. Do tôi có chủ ý tò mò bới ra nên thấy được, liền mang lên ngắm nghía cái quần, nó vẫn còn thoang thoảng mùi khai nồng nồng, từ cái lồn trinh trắng thiếu nữ nơi em, tôi nhìn kỹ đũng quần lót của em, nơi đó có một vệt ố loang sậm màu đã khô.
Kinh nghiệm cho tôi biết, chắc đêm qua em cũng không ngủ thật, em đã thấy sướng nên mới ra rất nhiều nước thế này, hẳn là thế nên em đã dậy sớm lén đi thay quần lót. Tôi nghĩ không sai mà, Ly cũng nghe thấy tiếng ba mẹ địt nhau, em cũng cảm thấy sướng vậy là tốt rồi, chắc chắn không khó lắm để địt em, nên quyết định âm thầm sẽ chờ tối đến sẽ hành động, dẫu trong thâm tâm, vẫn có sự tranh đấu lý trí rằng đó em gái ruột tôi…
Chiều tàn… những giọt nắng rủ nhau, trốn sau tán lá tre xào xạc, rồi bóng tối dần đến mênh mang, đổ dài trên con ngõ nhỏ xiêu vẹo… Tôi lòng rối hơn tơ vò nửa mong đêm mau đến, nửa thì dằn vặt trong ý chí luân thường. Đêm đến lại mang theo tiếng dế rả rích trong vườn, nằm bên cạnh Ly tôi trở ngược trở xuôi, còn hơi ấm từ em vẫn phảng phất sang.
Ba mẹ thì đã lên giường ngủ ngon từ rất sớm, có lẽ mệt mỏi sau một ngày đồng áng nóng nực hôm nay, và có lẽ do cả cái trận chiến đêm hôm qua. Không biết Ly đã ngủ hay chưa, chỉ thấy bờ vai tròn của em nhè nhẹ rung theo nhịp thở, tôi cứ thở dài não nề trong cuộc chiến luân lý của chính mình. Mười hai giờ… rồi tới một giờ sáng… đồng hồ tích tắc tích tắc… cơn mưa chợt rơi lộp độp trên mái nhà, những giọt nhỏ tí tách bên hiên, lụp bụp trên đổ sầm sập, trên tán lá chuối tiêu sau trái nhà.
Còn Ly trở mình hình như em thấy hơi lạnh, nên em quay lại ôm lấy tôi, tim tôi loạn nhịp vì em ôm, với tôi thì mọi sự kìm nén, đã vượt quá giới hạn. Con cu bật dựng đứng cứng ngắc trong quần, khi cái cơ thể vừa mềm lại ấm của em gái áp chặt vào tôi. Có lẽ Ly đã ngủ thật, vì tôi thấy em ôm rất chặt, em lại chẳng cử động gì thêm, lửa lòng thôi thúc không còn chịu hơn được nữa.
Tôi lén thò tay vào ngực áo Ly để sờ vú em, do em đang ở tư thế nằm nghiêng ôm tôi, nên không khó khăn gì, khi tôi chạm vào bầu vú em, nó đang áp gần ngực tôi. Tôi cảm nhận cả hơi thở của em, rung nhè nhẹ dưới lớp da ngực mịn màng, chạm được vào đến cái đầu vú, bé nhỏ xinh xinh của em. Thì con cu tôi cửng tột độ, chỉ muốn phọt tinh ra, hóa ra hôm nay Ly không mặc áo lót đi ngủ. Cái điều này tôi đã không sớm nhận ra, bởi cái tâm trạng đang rối bời lúc trước, tôi cứ thế sờ vú em trong im lặng, tay tôi mân mê cái đầu ti nhỏ xíu của em, mà tôi sướng đến tê cả háng… cu tôi cửng tướng lên nhưng nhức cả đầu khấc… chắc tôi xuất mất thôi…
Chú Giải:
Sự tích Chử Đồng tử và Tiên Dung…
Tương truyền Chử Đồng Tử sống cùng cha là Chử Cù Vân (褚微雲), hoặc Chử Vi Tử (褚微子), tại thôn Chử Xá, xã Văn Đức (nay thuộc huyện Gia Lâm, thành phố Hà Nội). Chẳng may nhà cháy, mất hết của cải, hai cha con chỉ còn lại một chiếc khố phải thay nhau mà mặc. Lúc người cha lâm chung, ông gọi con lại bảo rằng hãy giữ chiếc khố lại cho bản thân. Thương cha nên Chử Đồng Tử liệm khố theo cha, mình thì chịu cảnh trần truồng khổ sở, kiếm sống bằng cách ban đêm câu cá, ban ngày dầm nửa người dưới nước, đến gần thuyền bán cá hoặc xin ăn tùy từng thuyết về tích này…
Thời ấy, Hùng Vương thứ 3 có cô con gái tên là Tiên Dung (仙容), đến tuổi cập kê mà vẫn chỉ thích ngao du sơn thủy, không chịu lấy chồng. Một hôm thuyền rồng của Tiên Dung đến thăm vùng Chử Xá. Nghe tiếng chuông trống, đàn sáo lại thấy nghi trượng, người hầu tấp nập, Chử Đồng Tử hoảng sợ vội vùi mình vào cát lẩn tránh. Thuyền ghé vào bờ, Tiên Dung dạo chơi rồi sai người quây màn ở bụi lau để tắm, ngờ đâu đúng ngay chỗ của Chử Đồng Tử. Nước xối dần để lộ thân hình Chử Đồng Tử dưới cát. Tiên Dung kinh ngạc bèn hỏi han sự tình, nghĩ ngợi rồi xin được cùng nên duyên vợ chồng.
Hùng vương nghe chuyện thì giận dữ vô cùng, không cho Tiên Dung về cung. Nàng biết ý nên cùng chồng mở chợ Hà Thám, đổi chác với dân gian. Buôn bán tấp nập, phồn thịnh, ai cũng kính thờ Tiên Dung và Chử Đồng Tử làm chúa. Một hôm, có người bày cho cách ra ngoài buôn bán nhiều lãi, Tiên Dung khuyên chồng nghe theo. Chử Đồng Tử bèn theo khách buôn đi khắp ngược xuôi.
Một hôm qua ngọn núi giữa biển tên Quỳnh Viên Sơn (瓊園山), Chử Đồng Tử trèo lên am trên núi và gặp một tăng sĩ tên Phật Quang (佛光). Chử Đồng Tử bèn giao tiền cho khách buôn đi mua hàng, còn mình thì ở lại học phép thuật. Sau thuyền quay lại đón, Phật Quang tặng Chử Đồng Tử một cây gậy và một chiếc nón lá, dụ rằng đây là vật thần thông.
Về nhà, Chử Đồng Tử truyền mọi sự lại cho vợ. Tiên Dung giác ngộ bèn bỏ việc buôn bán, cùng chồng chu du tìm thầy học đạo. Một hôm tối trời, đã mệt mà không có hàng quán ven đường, hai vợ chồng dừng lại cắm gậy úp nón lên trên cùng nghỉ. Bỗng nửa đêm, chỗ đó nổi dậy thành quách, cung vàng điện ngọc sung túc, người hầu lính tráng, văn võ bá quan lẫn tiên đồng ngọc nữ đều sẵn sàng để hầu hạ. Sáng hôm sau, dân chúng quanh vùng kinh ngạc bèn dâng hương hoa quả ngọt đến xin làm bầy tôi. Từ đấy chỗ đó phồn thịnh, sung túc như một nước riêng.
Nghe tin, Hùng vương cho là có ý tạo phản, vội xuất binh đi đánh. Quân nhà vua đến, mọi người xin ra chống cự nhưng Tiên Dung chỉ cười và từ chối không kháng cự cha mình. Trời tối, quân nhà vua đóng ở bãi Tự Nhiên cách đó một con sông. Đến nửa đêm bỗng nhiên bão to gió lớn nổi lên, thành trì, cung điện và cả bầy tôi của Tiên Dung – Chử Đồng Tử phút chốc bay lên trời. Chỗ nền đất cũ bỗng sụp xuống thành một cái đầm rất lớn.
Nhân dân cho đó là điều linh dị bèn lập miếu thờ, bốn mùa cúng tế, và gọi đầm đó là đầm Nhất Dạ Trạch (Đầm Một Đêm), bãi cát đó là Bãi Tự Nhiên hoặc Bãi Màn Trù và chợ đó là Hà Thị.