Phần 15
Dù bạn có to mồm đến đâu, dũng cảm thế nào nhưng đối diện với cái chết cận kề, thì khó mà không run sợ, thằng lì thì sợ ít, mà thằng nhát thì sợ nhiều. Chứ đối diện nguy cơ chết đến nơi, chả thằng méo nào không choáng cả. Mà con mụ Chu này nó còn ác hơn con thú, giờ tôi mới hiểu nỗi khổ của thằng Đạt Mắt Ma. Tôi dù là có chưa đến mức vãi đái ra quần như nó, nhưng đầu gối cũng chực muốn khụy xuống con mẹ nó rồi.
Ba chục thằng kia dẫu có phân nửa bắn trượt, thì những thằng còn lại, nó cũng đủ nã cho người tôi thủng lỗ chỗ, còn hơn cả tổ ong ấy chứ. Nhưng chết thế còn sướng chán vạn, cứ nghĩ cái cảnh bị nó dí súng vào đầu, bắt tự móc mắt ra để nấu cháo thì tôi run lắm. Tôi lì cũng đéo ra lì, nhát không đéo nhát, nhưng mà phốt này thì quá thể rồi. Tôi lại nghĩ đến Ly em đang ở trong, và Thoa đang đứng cạnh, dù gì hai em cũng đối với tôi không tệ. Nhất là Ly tôi yêu em lắm, tuyệt nhiên không thể để bọn chúng biết tôi sợ. Chúng sẽ được đà lấn tới, nên tôi cố tỏ ra cứng rắn bảo mụ Chu rằng:
– Đây là ân oán của em với thằng Doanh, em không có ý làm phiền đến chị đâu ạ, thằng này nó đánh người yêu em…
Con mụ Chu thấy tôi điềm tĩnh trả lời, cũng có vẻ hơi ngạc nhiên một chút, rồi mụ ta ngoảnh mặt sang hất hàm bảo thằng Doanh:
– Thế này là sao? Mày bóng sống đúng con mẹ là thằng bóng đi, bày đặt gái gú lắm chuyện, không chịch được, nó không thích nó, thì còn bắt nó làm người yêu là sao? Thấy mày hốt hoảng ra đi, chị đã biết là điều hay mày không làm, thế nào cũng làm điều dở nên đi theo… Đây là chỗ người nhà chú Bạch, mà chú Bạch thì mày biết rồi đấy, chị đây còn phải lắng nghe nữa là… Đúng là cơm không ăn, muốn ăn cứt, chị đến muộn tí mày thằng Tòng Phóng kia, lại chẳng xơi kẹo đồng của cu em kia rồi…
Nghe vậy thằng Doanh bò lết trên mặt đất, chạy đến ôm chân con mụ Chu mà van xin khóc lóc và nói:
– Chị… chị… em thật không biết mà… nhưng chị cũng phải nói tiếng phải trái cho em một câu chứ, ít con Thoa này nó dựa hơi em, ăn tiền của em mà chơi hai mang là không được…
Đành rằng nó bê đê nhưng làm thế thật chả còn thể diện gì, mà mãi sau này tôi mới hiểu, vì sao người ta gọi nó là Doanh Thái Tử, bởi vì cái miền Bắc này trừ Hà Nội ra, thì mụ Chu ấy quản hết, nên mụ chả khác gì nữ hoàng. Mụ này đỡ cho thằng Doanh, để nó tuyển “hàng” cho chuỗi nhà nghỉ khách sạn, khu du lịch cho mụ. Mụ ta cưng nó lên mọi người mới gọi là Doanh Thái Tử, chứ nó đâu oai hùng gì chỉ là kẻ núp váy đàn bà. Tôi bắt đầu khinh thường nó từ đó, nhưng đó là việc ngu nhất tôi phạm phải, khinh địch là tự sát trong chốn đao búa này. Một thằng như nó mà đến sĩ diện còn ném đi, thì nó là thằng cực tiểu nhân khốn nạn. Và oan trái nữa tôi và nó duyên nợ còn rất dài, tuy nhiên lúc đó tôi nhổ vào thái độ của nó, coi thường nó ra mặt, nhưng hình như mà khóc mếu van xin của nó làm con mụ Chu động lòng. Mụ ta nhìn tôi lạnh lùng bảo:
– Em trai! Chị và anh Bạch rất rạch ròi không giết người của nhau, nhưng nếu hôm nay chị không đến, em thịt hai thằng này rồi. Đánh chó phải ngó mặt chủ chứ, em định giết người của chị là không được. Nên chuyện ân oán hai thằng coi như xóa bỏ, chị đứng ra làm chủ chuyện này. Và sẽ đảm bảo thằng Doanh sẽ không động vào con bé kia nữa, còn em cũng không được tìm thằng Doanh gây hấn nữa. Chuyện đó coi như xong! Nhưng chuyện định giết người của chị, không thể nói xong là xong được… giờ em tính sao?
Mụ ta nói xong nhìn tôi chằm chằm như muốn ăn tươi nuốt sống, cái nhìn sắc lẹm khiến Thoa sợ hãi, chạy núp ra sau lưng tôi, tim em đập thình thình liên tục trong lo lắng. Em áp sát cặp vú trần, không áo lót chỉ có lớp áo mỏng của em, nên nó núng nính áp vào lưng tôi, thì ra khi nãy vội ra em không mặc áo lót, chả gì tôi cũng vừa địt em xong.
Nên cái cảm giác lồn em trơn ấm, co thắt, dài, ngắn ra sao tôi vẫn nhớ rõ mồn một. Tôi quên sao nổi chứ… vì cu tôi vẫn còn đang đóng cứng nước nhờn từ lồn em và Ly, nên tuy đang căng như dây đàn vì tình thế nguy hiểm này, nhưng em áp vú vào lưng tôi thì cu tôi thượng con mẹ lên luôn. Mụ Chu hình như nhận ra ngay thì phải, nhưng đấy là tôi còn chưa biết mụ ta thích tôi, muốn được tôi địt nên soi tôi là phải thôi. Mụ mỉm cười ranh mãnh bảo tôi:
– Đúng là anh Bạch không nhìn nhầm người, bản lĩnh khá đấy… giờ phút này vẫn động tình được. Con bé đó cũng xinh đẹp mà, con lai Tây nữa nhìn ngon gái đấy. Nhưng hiếm thằng ở cảnh chết đến nơi rồi, mà vẫn còn muốn “nện” nhau như cu em đấy, chị thấy em trẻ con mà thích chơi súng lắm nhỉ. Nên giờ chị tung cái kính này lên trên không, em bắn trúng nó thì chị bỏ qua cho em. Tự do mà mang con bé ấy vào nhà ” nện” tiếp, còn em bắn trượt thì để mấy thằng em của chị bắn em, xem chúng nó có bắn trượt như vậy không! Nhưng em yên tâm dù trượt hay trúng đi nữa, chị cũng để em chơi con bé đó cho thỏa mãn, chỉ có điều em bắn trượt, thì hai đứa tự sướng với nhau tại đây rồi cùng chết… thế thôi!
Thoa ở sau lưng nghe hết cả, em ngượng ngùng đấm thùm thụp vào lưng tôi thì thào mắng nhỏ đủ tôi nghe:
– Anh quá đáng thế! Chả lo mà tính kế thế nào, lại còn nghĩ chuyện địt em, chết cả đến nơi rồi đây… Nhưng em hạnh phúc cực vì anh thích em, nếu bắn không trúng được, em sẽ cùng chết với anh, đừng cho bọn nó biết Ly ở trong là được, còn nếu tí nữa em không ngại đâu. Nếu anh muốn em sãn sàng cho anh, kệ chúng nó nhìn đằng mình cũng toạch. Em sẽ để cho anh địt em thoải mái… hi… hi… em không ngượng đâu… vì em yêu anh… Chứ em cũng chưa bao giờ địt ai, lại ở chỗ quá đông người thế này cả…
Thật sự là có lúc đó thì tôi chắc đéo gì chơi Thoa nổi chứ, nhưng tôi thấy mụ ta nói thế thì tôi vui mừng tột độ, bởi từ lúc tôi theo thằng Hải Cóc, trò gì tôi cũng nhàng nhàng, nhưng nói về bắn súng thì không phải nghĩ. Tuy nhiên mụ ta gỡ cái kính đen trên mái tóc xuống thì tôi hơi nản, đêm tối mịt mù mà kính thì màu đen tuyền. Chưa kể khẩu súng tôi đoạt của thằng Hải Cóc dùng chưa lâu, muốn bắn tốt trường hợp này còn phải quen súng nữa. Nhưng tôi làm gì có sự chọn lựa nên cứ nói bừa:
– Em chấp nhận! Chị cứ tung kính lên đi em sẽ bắn trúng nó, nhưng chị hứa sẽ tha cho bọn em chứ ạ!
– Ha… ha… ha… ha…
Mấy chục thằng cầm súng AK với AR – 15 cười sằng sặc khi tôi nói, bọn chúng chắc cũng rành về vũ khí quân dụng nên cười, nhưng thật sự mấy thằng ôn đó ở cảnh này như tôi, thì cũng còn gì hơn là nhận lời… làm liều. Còn chút hy vọng chả hơn là mất hết sao? Con mụ Chu đợi bọn nó dứt tiếng cười mới bảo tôi rằng:
– Quân tử nhất ngôn! Chị Chu nói là không nuốt lời… Chị tung này… một… hai…
Tôi cũng không biết tôi bắn trúng không nữa, nhưng mà tôi thấy mụ này có vẻ cứng cỏi tính cách cũng “bộ đội”, chắc cố bắn trúng thì cũng ok thôi, nên tôi nín thở chờ hiệu lệnh, từ cái miệng đỏ chót nhỏ nhắn xinh xắn của mụ…
– Ba…
– Vèo… vèo… vèo…
Cái kính loang loáng bay lên nhanh như chớp, cái tôi không ngờ là mụ ta hình như võ rất tốt, nên quăng nhẹ cái mà cái kính đã bay vèo lên trên cao như vậy. Tôi cũng nghiến răng xiết cò súng cho phát đạn rủi may này…
– Đoàng…
Tiếng nổ chát chúa xé không gian, làm đám sẻ đêm ngủ trong tán cây Nhãn trước sân bay loạn xa, chúng vỗ cánh phành phạch bay tứ tán khắp ngả. Nhưng ở cái vùng quê hẻo lánh quê tôi, phát đạn này chỉ như trẻ con đốt pháo nghịch. Mà thời đó chưa cấm đốt pháo, nên chuyện này nó chả thấm vào đâu cả. Nên sau phát đạn mấy giây ngắn ngủi, không gian cô tịch tĩnh lặng chết chóc… thì…
– Cạch… cạch…
Cái kính rơi xuống nền đất trong vườn, lăn lông lốc trên nên đất cỏ ướt sương. Đám đệ của mụ Chu bắt đầu kiểm tra súng đạn, lên quy lát “soành soạch” chuẩn bị bắn. Thì ra nãy giờ chúng mới thị uy thôi, giờ mới là chuẩn bị chiến thật. Mụ Chu thì có vẻ bình tĩnh, chắc mụ quen hành người móc mắt nấu cháo, nên mụ xem cảnh giết chóc như trò chơi mà thôi. Mụ thản nhiên bảo thằng Tòng Phóng:
– Tòng ra nhặt kính vào đây cho chị xem nào, cái kính Rayban này chị đặt mãi mới nhờ được bọn bên Khựa lấy cho đấy, chắc không sứt mẻ gì chứ…
Mụ Chu nói ra vẻ khinh tôi thật sự thì phải, nhưng khi thằng Tòng Phóng khúm núm mang cái kính đến tận nơi khẽ khàng bảo:
– Chị à! Nó gãy đôi rồi chị ạ… vết đạn đã tiện cái kính ra làm hai mảnh…
Tôi nghe thì tim đập rộn lên vui hơn cả trúng số độc đắc, phát súng may rủi định mệnh của tôi, dù là tôi có khả năng bắn tốt thật, nhưng tôi cũng không dám nghĩ nó tiện đứt đôi cái kính, chia ra làm hai ở chính giữa như vậy. Tôi thở phào như trút được gánh nặng trên vai, còn mụ Chu nhìn tôi cười tươi. Thật sự lúc đó tôi thấy mụ ta rất xinh là khác, vẻ đẹp thiếu phụ mặn mà như mẹ tôi. Sự quyến rũ đủ độ chín đầy ma mị, kèm theo một cá má núm xinh xắn rõ duyên. Mụ ta bảo tôi:
– Khá đấy! Tối thế này mà bắn được vậy, anh Bạch quả có mắt nhìn người… thôi các em về cả đi…
– Vâng chị!
Ba chục tên khẽ đáp lặng lẽ rút lui, chúng đến và đi giống nhau, cứ như ma quỷ địa ngục hiện hình vậy, đến không ai biết, đi chẳng ai hay… Chỉ còn thằng Doanh Thái Tử và Tòng Phóng vẫn đứng ngây ra, con mụ Chu tức tối gầm lên bảo:
– Hai thằng mày còn không mau cút…
– Chị… chị… em lo cho an nguy của chị…
Thằng Doanh Thái Tử khúm núm nịnh nọt bảo, không ngờ mụ vặc luôn lại bảo nó:
– Chị Chu đây còn cần thằng như mày lo cho sao? Phắn cả đi đỡ vướng mắt… cút…
Không đợi nói đến lần hai, bọn chúng vội vã nhặt đồ đạc, phắn nhanh mất hút vào bóng đêm, còn mụ Chu tự nhiên đến cạnh tôi vỗ vai bảo:
– Em trai khá đấy! Đúng là chị cảm giác em không phải là đứa tầm thường mà, mai chị qua đón em đi ăn sáng nhé…
Mụ nói chưa xong thì có tiếng chân Ly chạy ra, em hớt hải hỏi trong hồi hộp:
– Anh ổn cả rồi chứ! Em định ra mấy lần, mà Thoa cứ hất tay ra hiểu bảo vào, em cũng biết em yếu đuối vô dụng, nên đành ở trong cho đỡ vướng chân anh…
– Ai đây em!
Mụ Chu hất hàm về phía Ly hỏi tôi, tôi chưa kịp trả lời thì Ly nhanh nhảu đáp luôn:
– Cháu… cháu… à… em… em… là Ly em ruột anh ấy ạ!
Mụ ta nhìn Ly từ đầu đến chân, rồi liếc tôi cháy mặt, sau đó gật gù bảo tôi:
– Xinh gái đấy! Trông giống chị ngày xưa phết, nhưng có vẻ anh trai quan tâm em gái hơi thái quá, nên thần sắc con bé phờ phạc quá… quần áo thì vẫn xộc xệch thế kia… Chị lại cứ tưởng em some hai con bồ một lúc đấy…
Rồi Mụ ta đến sát Ly và bảo:
– Mà sau này em gái nhỏ hãy nhớ… sau này mỗi lẫn anh trai “quan tâm” thế. Em nên vệ sinh sạch sẽ nước nôi, đi rồi hãy mặc lại quần lót, đũng quần ướt loang cả khoảng to đùng kìa… chắc vẫn còn thấy ê ẩm thích thú à… Thôi chị về nha mấy đứa… khỏi tiễn…
Mụ không đợi tôi và Thoa cùng Ly phản ứng gì, đã ra ngõ bỏ đi mất hút, trước khi còn không quên dặn lại:
– Mai em nhất định phải đi đó Tú! Chị Chu này không ưa ai thất hẹn đâu, thích em mang cả hai con bé đi cũng được, chị mời hết… Chỉ là sợ em không chiểu nổi tất cả thôi… hi… hi…
Mụ và đám đệ đi rồi không gian lại bình yên vắng lặng, chỉ có tôi và Thoa với Ly đứng nhìn nhau. Ly có vẻ ngượng nhất, em cúi gằm mặt xuống đất, trong khi Thoa hồn nhiên nói:
– Địt mẹ thằng chó phá đám… Cả con mụ hãm lồn ý nữa… ghét thế… em đang sướng thì… nó đến… Mà Tú nhá… sau ý… anh chơi hai đứa em, cấm anh ưu ái xuất hết vào cái Ly, còn em chả được gì… thật sự mà nói giời em hơi bị thích chửa với anh rồi đấy Tú…
– Xì… xì… ì… ì… Ưu ái cái khỉ gì… lúc tớ chưa đến… anh ấy chả chơi ấy rồi còn gì, cứ bảo là không được đi… Có khi trong bướm ấy… còn nhiều tinh trùng của anh ý hơn tớ cơ ạ… ghen với cả tị… ghét… Mà lúc nãy sợ thế, tớ chỉ sợ hai người làm sao thôi híc… híc…
Ly lúc này mới lên tiếng đáp trả lại Thoa, còn Thoa thì có vẻ tự tin hơn quay lại bảo tôi rằng:
– Em thấy bà đó có ý tha cho anh! Trước mặt đám đệ thì làm ra vẻ vậy thôi, khi nói tung cái kính lên là em đoán ra rồi, chả qua là không có muốn đám đệ nghĩ bà ý thiên vị người ngoài. Rồi đến khi cái kính gãy đôi bà ý cầm, là em đã nhận ra kính của em, nó bị hỏng vứt ra vườn đó ạ, không phải kính của bà ấy… nhưng bà ấy vẫn cứ nhận là của mình. Mà cách bà ý nhìn anh, hình như mê anh rồi Tú ạ, mà công nhận anh đẹp trai mê hồn đi… hơn nữa anh địt sướng lồn lắm… cu to lại dài chật cứng hết lồn em hi hì… phê… thề luôn… hì hì… em giờ chỉ thèm được anh địt thôi…
– Công nhận ý… trừ lần mất trinh ra… đau… Còn sau đó của Tú cứ thúc thúc… rồi miết vào trong bướm sướng… Hay mình vào làm tiếp đi hì… hì…
Ly vội vàng đề xuất ra như vậy, khiến tôi giật mình vì mới nhận ra Ly của tôi cực dâm, nhưng Thoa thì uể mệt mỏi thật, chắc do cả lúc trước căng thẳng khi xô sát vừa qua. Em thản nhiên bảo hai anh em tôi:
– Thôi nói vậy thôi! Em thì mệt rồi muốn ngủ lắm, nãy sợ đứng tim luôn ấy để hôm khác đi, cả lần khi Ly chưa đến ấy. Em bị anh địt lâu quá nên khá mỏi, rồi Ly đến làm thêm trận nữa… em giờ oải rồi… em đi ngủ chút hai người về đi, mụ ấy nói thế rthằng Doanh không dám gì đâu. Em không đủ tuổi được nói chuyện với mụ ấy trước kia, nhưng biết mụ mới là trùm thực sự, cỡ thằng Doanh chỉ là đệ thôi… Thôi về đi… tối anh còn chưa đã á… anh cứ địt chết con Ly đi, cho sáng mai nó bò không được nữa…
– Con xin mẹ… Tưởng mẹ hứng con mới rủ thôi, chứ lúc nãy mẹ ở đằng sau thúc thêm… hại con tí ngất rồi đó…
Ly ngúng nguẩy bật lại ngay với Thoa, rồi em quay sang cầm tay tôi bảo:
– Mình về đi Tú… Tối nay ngủ thật anh nhé… Em cũng mệt rồi… mai có gì chúng em lại cho nha… cả em và Thoa là của anh hết mà…
– Ừ mình về… nhưng tối rồi đi hai xe không tiện đâu! Hay em để xe đạp đây cho Thoa, mai Thoa đạp sang cho tiện… lên xe máy anh đèo về nhé…
Tôi vừa đề nghị xong cái thì Thoa nhảy cẫng lên hôn tôi bảo:
– Thế mới là chồng yêu của em chứ… yêu quá cơ…
Ly cũng không hẹp hòi gì, em vui vẻ đồng ý lên xe tôi đèo về. Dọc cái đường quê vòng vèo ghồ ghề tối tăm, trong ánh đom đóm lấp lánh, em ôm chặt tôi gục đầu lưng tôi thầm thì:
– Tú ơi… Em lớn nữa… anh nhớ mang em đi nhé… em muốn ở với anh, muốn sinh con với anh… Nếu ba mẹ cấm… anh mang em đi trốn thật xa nhé…
Lời ấy của em làm tôi day dứt tận bây giờ, khi mà chẳng làm được như em muốn, trong cái đường trắc trở chông gai tôi đã đi… thật buồn…
…
Đêm đó mưa nặng hạt tí tách trên mái lá, chỉ còn mỗi tôi trằn trong âu lo. Còn Ly ngủ ngon như con mèo nhỏ trong lòng tôi, Ly kể ra cũng bị tôi địt nhiều, lại trải qua sợ hãi, em ngủ say lắm cặp mi cong dài nhắm nghiền, đôi môi hồng thi thoảng chóp chép thật dễ thương. Còn tôi trằn trọc ngược xuôi mãi chả ngủ được, thấy Ly mệt ngủ say quá, cũng không muốn sờ soạng em. Hơn nữa tôi cả ngày chơi cũng đã rồi, kể cả thấy mẹ tôi nhìn cũng bớt di cảm hứng nữa là, lúc tối về nhà, cuộc gặp của mẹ con tôi khi đó, thật sự có phần rất gượng gạo. Nhưng cả ba tôi và Ly không hề nhận ra…
Lát sau đêm đã khuya lắmrồi, chỉ còn tiếng tró chu lanh lảnh ngõ xa, thi thoảng đan lẫn tiếng gáy đêm lạc giọng, mưa thì đã tạnh hẳn, thi thoảng chỉ còn vài giọt tuôn rơi lách tách. Không gian yên lặng theo tiếng đồng hồ lạch sạch, bỗng bên kia liếp tiếng giường chiếu loạt soạt, rồi tiếng mẹ tôi khẽ vùng vằng:
– Ư… ư… em đã bảo em mệt mà anh ngủ đi! Để hôm khác… em bảo từ chiều rồi… em mệt mà… anh…
Tôi chợt thấy đắng lòng, rõ là mẹ tôi là của ba tôi mà. Nhưng sao giờ đây cảm giác ông già tôi địt mẹ tôi, lại làm cho tôi ghen tuông uất ức vậy. Tôi biết rõ mẹ không cho địt không vì mẹ mệt, mà mẹ tôi hết hứng với ba tôi rồi. Mẹ chỉ muốn được tôi địt, nhìn cặp mắt ướt át của mẹ khi tối là tôi biết… tôi đang nghĩ ngợi như thế… thì bên kia vách… vang lên…
– Ứ… hự… ự… đauuuuu!
Rồi liên tục… phạch… phạch… phạch… tiếng ông già tôi dập dữ dội vào háng mẹ tôi, hình như mẹ không muốn rên thì phải. Tôi thấy hơi thở mẹ dập dồn nghẹn nghẹn, chắc mẹ tự bịt mồm lại… Tôi biết chắc mẹ chưa sướng, bị chơi thế chắc rát lắm… câu mẹ rên lên: “… đauuuuu…” là tôi đủ hiểu rồi. Cái gường cọt kẹt dữ dội, rồi mẹ không chịu được nữa, mẹ khóc thút thít… Mẹ đấm vào người ba tôi thùm thụp thổn thức… Mẹ khóc nói trong ngắt quãng:
– Hu… hư… ư… anh… cho ra đi… em mệt mà… á… ái ôi… anh vô tâm lắm, toàn kiểu dùi đục chấm mắm cáy thôi… á… ái…
Nhưng ông già tôi đéo nói gì, vẫn chỉ mắm môi mắm lợi, giã phành phạch đều đều theo bản năng, cũng không trách ông già tôi được, vì dân quê cục mịch thật thà. Ông quen được địt mẹ tôi, như theo một lịch trình nhất định, giống bữa cơm vậy không được ăn sẽ đói và thèm… với ông chỉ là thỏa mãn thế thôi, không ai dạy ông nên ra sao cho vợ sướng cả… nhưng cảm giác như mẹ bị cưỡng, làm tôi đau lòng lắm. Mỗi tiếp dập “phạch” một cái dội từ bên vách sang, rồi tiếng mẹ rên lên nghèn nghẹn tim tôi đau nhói. Ông già tôi nứng dập bắt tăng tốc điên cuồng… mẹ chắc không sướng nổi… Mẹ rên rồi chợt gọi tên tôi:
– Á… á… Tú… Tú… Ơi… ái… đau… quá… á… đau… Giang đau… á… Tú ơiiiii!
Tôi chỉ muốn nhào sang nện ông già tôi một trận, nhưng đó là cha đẻ tôi luân lý buộc tôi cắn răng chịu đựng, còn mẹ trong đau rát rên lên bột phát, rồi hình như nhận ra nói hớ. Mẹ tôi cố gắng hổn hển bảo ba tôi:
– Á… a… a… anh… Tú… Tú… nó chưa chắc đã ngủ đâu, con lớn rồi mình nhẹ nhàng tí anh… á… á… hự… uự…
Ông già tôi vẫn nhấp cuống cuồng chắc sắp ra, hoặc là ông nứng quá hoặc để ý khi mẹ rên đoạn đầu gọi tên tôi, nên tôi không thấy ông phản ứng gì bằng lời nói cả… Chỉ lát sau ông rên hừ hừ rôi xuất… Sau đó tôi nghe tiếng ông lăn phịch ra giường, ông càu nhàu bảo mẹ tôi rằng:
– Từ hồi cưới đến giờ anh thấy đêm nay em là lạ, còn thằng Tú nó lớn rồi… sẽ cũng lấy vợ biết cũng chả sao… thôi ngủ đi…
Lát sau tiếng ông đã ngáy ầm nhà lên rồi… chỉ có mẹ tôi vẫn sụt sịt một lát rồi cũng thiếp đi, tôi trằn trọc mãi trong uất ức, tự nhiên tôi thèm địt dã man. Nên tôi quay sang đè Ly ra, kéo quần em xuống, em ngủ say lắm trong mê mệt không biết gì. Tận khi tôi đút cu vào, nó ngập nửa bướm em em mới tỉnh, Ly mở choàng mắt dịu mắt nhìn, thấy tôi đang nằm trên em, thì em phụng phịu:
– Tú… Em mệt mà… Em còn buồn ngủ lắm cơ… hơn nữa cả ngày anh địt em còn gì… Đi mà… Ngủ đi… anh hư thế…
Em tuy nói vậy nhưng vẫn ưỡn lên, cho cu tôi đâm sâu vào bướm em hơn, em nói ngái ngủ nhưng khá to, may mà ba mẹ tôi đã ngu lì bì, sau trận địt nhau vừa rồi nên không ai biết. Tôi thúc thúc đô chục phút, thì thấy bướm Ly đã ra nước nhóp nhép, em sướng quắp lấy tôi rõ chặt em thì thào trong hổn hển bảo:
– Em ghét Tú quá đi… chả cho em ngủ nữa… Nhưng… Tú làm bướm em sướng quá… ư… ư… hư… nhưng… nhưng anh lâu ra… thế… em mệt cực kỳ rồi ý… hôm nay anh địt em nhiều lần quá, bướm em đỏ lên hơi ran rát rồi… híc…
Tôi nghe em nói lại hơi ái ngại, vả lại chơi nhiều quá nên cũng oải, tôi rút ra tự dùng tay sóc cho phụt ra đầy trên bụng em, rồi tôi lấy quần mình lau sạch cho em, còn cẩn thận mặc lại quần lót cho em, trong khi em đã lại ngủ li bì từ rất lâu rồi, sau đó còn một mình, thì tôi cũng chìm vào giấc ngủ, đầy ma mị mê man lúc nào không hay… Năm giờ ba mươi sáng đột nhiện tôi tỉnh giấc, do trời thương nên kiếp giang vạ vật, tôi chỉ cần ngủ vài tiếng tôi đã lại sức kha khá rồi.
Cả nhà vẫn ngủ say giấc nồng, chắc đều rất mệt mỏi, nhất là Ly đêm em bị tôi địt cố cái nữa… em ngủ miên man luôn. Nhìn em thật xinh và đáng yêu, cặp vú nhỏ tròn trắng hé lộ qua cổ trễ nải, nhìn thật gợi dục và quyến rũ, khi thấy cả đầu ti nhỏ xíu đỏ rực rung rung theo nhịp thở. Tôi không dám nhìn lâu vội bỏ ra ngoài vườn để đái, cũng tính sục cho đỡ vật… tôi không biết mình khẻo đến đâu. Nhưng chính sự cuồng dâm luôn thôi thúc trong tôi, để tôi hừng hực ham muốn, nên tôi đã đủ mạnh để chiến hết các cô gái của tôi chăng? Hay vì tôi gióng ông già tôi một thể trạng trâu bò…
Tôi cứ đứng gốc chuối ngoài vườn, nắm cu mình mà nghĩ miên man như vậy, chỗ này chính là nơi tôi và mẹ địt nhau khi trước, kỷ niệm thật ngọt ngào vô cùng. Gió sớm mai lùa hương nhài thoang thoảng qua mũi, đám lá chuối xào xạc trong gió đưa, cảnh vật thật nên thơ và bình dị… làm tôi khoan khoái. Chợt phía sau tôi một vòng tay ôm chặt lấy, rồi một cặp vú mềm mại ấp áp ép vào người. Cặp vú căng tràn này chắc không phải Ly rồi, nên tôi khẽ hỏi:
– Mẹ… mẹ sao mệt không ngủ nữa đi…
– Tú… Tú… có… thích Giang thật không? Đêm qua chắc Tú biết cả chứ…
Mẹ ôm chặt tôi, hình mẹ khóc… tôi thấy nước mắt mẹ ấm lưng tôi, tôi cũng khá đau lòng nên khẽ đáp lại:
– Vâng! Con biết… con… con… thấy ghen với ba dù con biết con không có tư cách gì…
Mẹ vòng tay xuống nắm cu tôi ve vuốt, rồi mẹ thổn thức bảo tôi:
– Đúng là sai trái… nhưng từ khi cái này vào trong Giang, từ khi Tú làm điều đó, để Giang biết thế nào là hạnh phúc của đàn bà khi được chơi. Tự nhiên Giang chỉ muốn riêng Tú địt Giang thôi, nên đã từ chối ông ấy… Đêm qua ông ấy thèm quá nên cứ đè ra chơi… nhưng… nhưng… Tú biết sao Giang khóc không? Vì dằn vặt vì có lỗi với cả hai… tuy nhiên giờ Giang thích Tú không đơn thuần là vì địt nhau nữa rồi… điều này làm tim Giang đau… bởi chúng ta là mẹ con… hu… hu…
Tôi cũng đau nhói trong lòng, vì tôi cũng biết tôi cũng đơn giản là còn thích mẹ vì làm tình nữa, hơn cả là một tình yêu đã nhen nhóm… Một tình yêu tội lỗi…