Phần 10
RENG!!RENG!!!RENG!!!!
Cái đồng hồ réo lên, thà nghe má kêu còn đỡ hơn nghe cái đồng hồ này réo. Tui thẳng tay bụp cho nó phát, cái đồng hồ rớt xuống đất, im luôn. Tui ung dung rúc đầu vô gối ngủ tiếp. Mở mắt dậy, gãi gãi đầu mấy cái, nhìn đồng hồ treo tường, 6h45. Giật bắn, tui choàng người tỉnh dậy, cuống cuồng chạy đi đánh răng thay quần áo.
Đúng là không có má thì khổ quá. Lại vừa đánh răng vừa thay quần áo, nhịn ăn sáng luôn. Xách cặp chạy vèo phát tới trường, cổng trường đã đóng, chỉ còn bóng dáng anh sao trực cổng. Thằng này nhìn quen quen, không biết gặp ở đâu rồi, thôi kệ mợ. Móc trong cặp ra cuốn báo, gấp đôi lại bỏ vô túi áo trước ngực để che bảng tên lại, tui vừa dắt xe vừa huýt sáo đi vô. Thằng sao đỏ chặn tui lại:
– Anh học lớp nào? Cho em coi tên với lớp – thằng nhóc nói.
Nhìn lại, thằng cu này nhỏ hơn tui 1 lớp. Hờ hờ…. Muốn ghi sổ anh trai mày không dễ đâu.
– Ê, lấy phấn ghi số xe cho anh đi rồi anh cho mày coi. – tui kêu nó.
Thằng này đúng khôn, nghe sai cái lúi húi đi vô phòng trực lấy phấn với thẻ. Thấy nó đang tìm phấn, tui xách cặp ù té chạy về lớp. Há há…. nhìn cái mặt nó lúc đó đần kinh. Cặp kính trễ xuống tận mũi, nhìn ngơ ngơ về phía tui. Há há. Chạy lên lầu, tui thấy hai em gái đang trực giờ truy bài lớp tui. Huhm…. Giấu cặp vô đống bàn ghế cũ gần phòng học, tui thong thả đi vô lớp. Đi tới cửa thì hai ẻm chặn lại:
– Bạn đi đâu mà giờ này mới vô lớp?
Ôi, nhìn xa thì tưởng Thúy Kiều, lại gần mới biết người yêu Chí Phèo…. Gặp đúng hai con cá sấu, cá sấu tới mức không tả nổi. Thấy không nên dây dưa với tụi này tui phán 1 câu:
– Đi đái. Cấm à? – lần đầu tui nói bậy với con gái, thôi cũng vì hoàn cảnh.
Mấy mợ đó im luôn, há há, vô lớp thành công. Tui đi ngang qua chỗ Vi em, hôm nay thấy ẻm đẹp lạ thường. Hôm nay ẻm mới uốn tóc. Hình như Vi với thằng Quý làm hòa rồi, hai đứa nó ngồi nói cười huyên thuyên. Thằng cười tươi dễ sợ, mặt nó nhìn như con khỉ.
Vô chỗ, vừa ngồi xuống thì con thủ quỹ cầm sổ xến vô đầu cái… Bốp!!
– Đóng tiền lớp mua chổi, cả lớp còn thiếu mình ông đó.
– Mợ gì? Thằng Năm nổ thiếu mấy tháng không đòi, tui mới trễ 2 bữa mà réo lên như giặc vậy – Tui bức xúc.
– Nó khác, ông khác.
– Chứ hông phải tại bà đang me nó à? – tui cười cười
– Me cái đầu ông, tiền đâu, móc ra! – Vừa nói con mẻ vừa xến cho tui phát nữa vô đầu.
– Ui da!! Đánh quoài! Tiền nè, cầm! – Tui nhăn nhó.
– Giỏi, báo cho ông tin mừng, ông là người đóng tiền quỹ đầu tiên của tháng. – Nó nguýt dài rồi quay đi.
– Hơ…. dám xí gạt ông à?!!
Tùng…tùng…tùng…. !!!!
Hồi trống báo tiết 1. Tui chạy vội ra ngoài lấy cặp.
– Đi đâu nữa vậy? – hai con cá sấu hỏi.
– Đái! – tui chạy thẳng.
Cuối cùng tiết văn đã tới, bà cô chủ nhiệm bước vô. Sau một hồi bô lô ba loa về văn học, cô chuyển sang kể chuyện đời của mình. Khoái cô chủ nhiệm ghê. Công nhận cô chủ nhiệm trở thành giáo viên môn văn là lựa chọn cực kì sáng suốt. Từ cái bọc nilon thôi mà cô suy ra nhiều đề tài, như là xả rác bừa bãi ở công viên, cho tới ô nhiễm môi trường rồi từ ô nhiễm môi trường cho tới ngày tận thế…. Còn 15 phút cuối, cô thông báo chủ nhật tuần này lớp sẽ tham gia hội thao của trường. Lớp thắng sẽ được chọn làm đại diện cho trường đi đấu vòng thành phố. Bộ môn đăng kí gồm có đá cầu, chạy 100m, bóng bàn, cầu lông với đá banh.
– HÚÚÚÚÚÚÚÚÚ!!!!!!!!HÁ HÁ!!!!
Vừa nghe nói đa banh là tụi chiến hữu hú lên như cẩu.
11h30, về nhà. Rứa mặt phát rồi tui đi soạn đồ. Lấy cái balô ra, tui bỏ bom khói, mấy cây pháo, với bịch mắm tôm vô. Bỏ trong mấy lớp nilon mà vẫn còn nghe mùi. Tui bỏ theo cái hộp quẹt vô túi quần thể dục để lát khỏi quên. Soạn xong tui xuống nhà lấy mì ra ăn tiếp, ngán bỏ mợ. Ăn xong tui lên võng nằm ngủ phát tới chiều… 2h. Dậy, đi tắm cho thơm, lấy thêm chai Hugo boss của bố già xịt lên phát, thơm nức mũi.
Mang balô lên vai, tui đạp xe lên trường. Đang đi thì sực nhớ là chưa mua quà cho con cờ hó kia. Tui ghé vô cái nhà sách gần trường kiếm đại vài thứ, nhìn thấy mấy cái hộp quà bỗng dưng tui nghĩ ra ý tưởng. Mua cái hộp hết mấy chục, tui hỏi mượn chị bán đồ cây kéo với con dao. Đoạn, tui khoét 3 lỗ nhỏ lên hông của cái hộp. Tui nhét 3 cây pháo vô, chỉ chừa một tí phần đầu kíp nổ. Xin thêm băng keo, tui dán than pháo xuống đáy hộp để cố định vị trí đầu kíp nổ. Xong, tui đặt bịch mắm tôm lên trên rồi đóng hộp quà lại. Chị bán hàng trố mắt nhìn tui thì tui cười:
– Sinh nhật bạn em, nghịch tí cho nó có không khí – tui gãi đầu.
Nhét hộp quà vô balô rồi tui chạy thẳng tới trường. Hôm nay tui gửi xe ở ngoài, không gửi trong trường. Mang theo balô vô tập hợp luôn. Nói tập hợp chứ có 2, 3 đứa. Đứng đợi 5 phút, không thấy cha giám thị đâu hết, tui định lỉnh về luôn. Ai dè vừa định bước đi thì nghe tiếng kêu tất cả tập hợp. Giọng nữ này nghe quen quen, đưa mắt dáo dác tìm coi ai kêu tập hợp thì……Ôi, xong thiệt rồi. Biết ngay mà, biết ngay là nó mà. Cái con điên trong nhà vệ sinh hôm bữa mà…. Cái đệt gì?! Sao nó lại ở đây?!!!
– Các bạn lắng nghe, mình tên Linh, mình là bí thư của trường. Hôm nay thầy giám thị có việc nên mình sẽ thay thầy trông coi các bạn. – nó dõng dạc.
Hồi đó tui có nghe về con chi đội trưởng gì đó. Nghe nói nó là hót gơ của trường. Học giỏi, gia đình giàu có, lại xinh đẹp. Ai ngờ là nó. Hai thằng ôn dịch đứng với tui thì thầm chỉ trỏ “ Bí thư đó mày ơi, hic…. đẹp quá xá…. tướng bốc quá mày ơi…”. Mợ, hai thằng bây muốn chết thì để nó nghe đi.
“Bây giờ làm sao để trốn đây, bị chăm sóc đặc biệt rồi”- Tui suy nghĩ.
Nãy giờ không để ý nhỏ Linh cứ nhìn tui chằm chằm. Hic…….
Nhỏ Linh nhìn tui, ngó từ trên xuống dưới. Rồi nhỏ nói lớn:
– Theo lời của thầy giám thị thì hai bạn kia chỉ cần lượm hết rác ở sau dãy B rồi về. Còn bạn (nhỏ chỉ thẳng mặt tui) đi theo tui.
Rồi xong… tui đành lủi thủi đi theo nhỏ. Đi theo nhỏ Linh tui còn nghe hai thằng kia xì xào: ”Nó hên ghê mậy…”
Tới sân bóng, nhỏ dừng lại:
– Bây giờ nhổ hết cỏ ở đây cho tui. – nhỏ vừa nói vừa trỏ tay vô đám cỏ trong sân.
– Cái gì?! Tính giết người hả? Với lại sân bóng cần gì nhổ cỏ?! – Tui giật mình.
– Hội thao sắp tới rồi, nhà trường muốn cải tạo lại sân, bạn bị phạt nên phải làm.
– Hả!!? Nhưng sao tui làm nổi? – tui cãi.
– Đó là việc của bạn, tui chỉ phụ trách phân công thôi. – nhỏ lạnh lùng.
– Bất công!!! Sao hai thằng kia chỉ lượm rác thôi, còn tui sao phải đi nhổ cỏ?
– Không biết, tui chỉ làm theo lời thầy thôi.
– Hay là Linh muốn trả thù tui vụ hôm bữa?
– Vụ gì? – vẫn cái mặt lạnh như tiền đó.
– Hôm bữa…. trong nhà vệ sinh đó mà…. – tui cười hè hè
– Cấm! Không được nói tới nghe chưa!!!! – đột nhiên nhỏ hét lên.
– Hí hí, coi chưa đủ hay sao mà nóng vậy, muốn coi nữa hôn tui cho coi. – tui gài hàng.
Bỗng dưng nhỏ Linh hét lên:
– Có im không hả?
– Hông á, làm gì nhau?- thấy vậy tui đẩy vô luôn
– Grừừừừừ……. chết nè!!!!!
Đoạn, nhỏ lượm cục đất thẳng tay chọi tui. Má ơi, cục đất bay vèo, sượt qua tai tui. Mém trúng.
– Ê ê bạn bí thư nghiêm túc chút đi nha, làm gì manh động vậy??
Mắt nhỏ đỏ hoe, ngồi bệt xuống đất thở hồng hộc.
– Gì mà mới đó mệt rồi?
– Im đi, không nhổ cỏ là đừng hòng về nhà. – nhỏ gắt
Nhìn lại đồng hồ, ôi mợ ơi, 3h20 rồi. Tui chạy ào ra bứt lấy bứt để đám cỏ. Nhỏ Linh ngồi đó nhìn tui cười cười. Hứ, hành hạ ông vui quá rồi cười chứ gì, đợi đó…. Mà công nhận nhỏ cười lên nhìn xinh dễ sợ. Tính thì lạnh lùng mà chọc có mấy câu đã nóng như cái lò lửa. Chạy hồng hộc, dơ hết bộ đồ thể dục. Quất hết đám cỏ cũng tới 4h.
– Xong…. xong…. rồi nè, được chưa?- tui thở khôn ra hơi.
– Ừm tạm được, đứng dậy. – vẫn cái giọng lạnh tanh
– Về được chưa?- tui nhăn nhó.
– Chưa đâu, nè uống đi…
Tui ngó lên, nhỏ đưa cho tui ly sting dâu.
– Gì đây?
– Sting chứ gì, hông thấy à? – nhò chớp chớp mắt
– Có bỏ gì vô trong đó không vậy? – tui nghi ngờ
– Hông uống thì thôi nha, tui uống.
Nhỏ định hút thì tui chặn lại.
– Ế, ngu sao không uống. – tui cười hề hề
Bỏ cái ống hút ra, tui ực 1 phát hết ly. Nhỏ Linh trố mắt ra nhìn:
– Con trai gì mà không ý tứ gì hết…
– Kệ, mà sao tự nhiên Linh mua nước cho tui uống vậy?
– À…ừm…mình xin lỗi chuyện hôm bữa làm T bị phạt… – nhỏ nhắm mắt nói rất nhanh như sợ có ai đó nghe thấy.
– À… ừ không có gì, bây giờ cho T về nha. T có việc quan trọng – sẵn dịp tui xin xỏ.
– Ừ, nhưng với 1 điều kiện…
– Gì? – tui thắc mắc.
– Ngày mai đúng 3 giờ tới trường giúp Linh với mấy anh chị lớp trên sửa lại sân bóng..
– Ô kê, mai T có mặt.
– Hì hì, cảm ơn nha, tại tụi mình đang thiếu, mà T rủ thêm vài người nữa luôn được hông?
– Ừ, cũng được. Vậy hẹn mai.
– Hì, bye T.
Nhỏ Linh cười, nhìn xinh lắm, có chút tinh nghịch, có chút thánh thiện. Trái ngược hẳn với con người mà tui gặp ở trong…. nhà vệ sinh.
Thôi, về… móc củ khoai ra thì có tin nhắn. Của bé Trang. Tiệc sinh nhật của con cờ hó kia dời lại tới 5h mới bắt đầu. Nhìn đồng hồ, 4h30 rồi. Chạy về nhà thay đồ thì bé Trang nhắn tin cho tui. ”Anh T à, tí nữa khỏi qua rước em, em qua nhà anh”. Hé hé, vậy còn gì bằng. Rồi tui gọi cho thằng Thịnh kêu nó khỏi tới. Xong, chờ khoảng 5 phút thì bé Trang qua… Bé đi chung với thằng Mẫn. Thấy là không ưa rồi. Tui đi ra, xách theo balô. Ra chào thằng cờ hó kia phát rồi tui nhảy lên xe bé Trang.
– Chào, bạn là anh họ của Trang hả? – thằng cờ hó hỏi.
– Ừ… ừ – vừa nói tui vừa liếc mắt nhìn bé, bé nhìn tui cười mỉm chi.
– Tụi mình đi thôi. – cờ hó nói.
Đi thẳng, quẹo, vòng vèo 1 hồi thì tới nhà nó. Mợ nhà đếu gì mà rộng vậy? Phòng thì lớn gấp đôi nhà tui. Đẹp thì có đẹp, nhưng tí nữa cho tụi bây dọn thấy bà tụi bây luôn. Thằng cờ hó này, chơi với đám anh chị trường tui. Nhìn là biết, toàn dân đại ca. Thấy vậy tui hơi lung lay cái ý định đánh bom liều chết nhưng mà thấy nó cứ cười nói luyên thuyên với bé Trang thì tui tức không chịu được. Ậu mợ nó….
Tụi nó tấp nập tặng quà cho thằng Mẫn, tui với bé Trang cũng vậy. Tui cố tình để hộp quà ngoài cùng, gần cái ghế sofa rồi thảy balô lên ghế. Tụi nó bắt đầu ăn uống, đồ ăn đem ra. Có bia nữa. Mợ, mới ba lớn mà bày đặt bia rượu, nhậu nhẹt. Nó còn ép bé Trang uống nữa. Bé Trang thì đâu uống được bao nhiêu. Vài ngụm thì than nhức đầu, chóng mặt ra ghế sofa nằm. Tới khi tụi nó ngà ngà say, tui lại chỗ bé Trang giả bộ hỏi thăm nhưng thực chất là để lấy trái bom khói. Quay trở lại bàn nhậu, tụi nó còn đang lảm nhảm chuyện xe với gái thì tui châm lửa đốt ngòi bom rồi đặt xuống ghế. Lẳng lặng đi khỏi khu vực bị “gài bom”. Tui đứng đó, nhắm mắt lại.
“BÙM!!!!!” khói bay mù mịt, bé Trang giật mình tỉnh dậy, ngơ ngáo không biết gì. Thời cơ tới. Tui cầm hôp quẹt châm lửa đốt luôn mấy cây pháo trong hộp quà mắm tôm.
Thảy mạnh vô tụi cờ hó đang sặc sụa vì khói. Tui nắm tay bé Trang chạy thẳng lên nhà trước.
“BÙM!!!!” thêm tiếng nửa, mắm tôm bay vèo vèo, mém nữa dính tui. Nghe cái mùi thum thủm là biết xong tụi nó rồi. Hé hé. Tối về có tắm bằng Omo matic cũng không hết mùi. Há há, vui quá. Tui với bé Trang lên xe. Bé xỉn, nằm dặt dựa, hai tay ôm lấy hông tui. Chạy vèo phát về nhà bé. Trả lại con cho ba má bé rồi tui chạy bộ về nhà. Hí hí….. lần đầu tiên được con gái ôm ông bà cha mẹ ơi…. Sao phê quá…..
Về nhà, tắm rửa rồi ăn cơm. Đi sinh nhật gì mà toàn rình với rập, có ăn được cái gì đâu. Đang nhai ngồn ngoàm họng cơm thì có chuông cửa, vừa nhai vừa nhai vừa đi ra cửa. Tui thấy một thằng mập mập lùn lùn, đeo kính đen, bịt mặt, đội cái nói bộ đội, đeo balô, mang dép lào. Trên tay còn cầm theo cái bọc màu cam.
– Vé số à? Thôi không mua – tui xua tay.
– Em nè.
– Em nào? Tao không quen ai bán vé số hết.
– Đức nè. – nó lột kính với khẩu trang ra.
– Cái gì đây, sao nay mày về? Bộ không đi học à? Ai chở mày về?
– Trường em sửa, được nghỉ bốn bữa, ở nhà không có gì chơi nên về đây.
– Ờ ờ… vô đi. – tui mở cổng
Thằng Đức mới vừa bước vô thì con Lucky chạy ra sủa um lên làm thẳng nhỏ giật mình, thằng Đức nhảy lên băng đá cầu cứu tui.
– Đại ca… đuổi nó đi, ghê quá!
– Làm trò gì vậy?
– Í kêu nó đi chỗ khác đi, ghê quá! – nó rúm ró
Tui co chân sút con chó, thằng nhỏ ẳng ẳng chạy đi chỗ khác, thấy cũng tội mà thôi cũng kệ. Thấy Lucky chạy rồi thằng Đức mới dám nhảy xuống. Lúc này tui mới thấy cái chân nó băng 1 miếng lớn.
– Chân mày bị sao vậy?
– Chó cắn.
– Hèn gì, làm gì bị cắn?
– Đang đi tự nhiên nó chạy lại cắn.
– Xạo, đừng láo với anh mày
– Ừ… thì tại đi không chú ý nên đạp đuôi nó.
– Gái à? – tui hỏi
– Sao?
– Mày nhìn gái à?
– Hế hế chỉ anh hiểu em… – nó cười, mặt nhìn như nịnh thần
Đi vô nhà, nó đưa tui cái bọc, nói là của dì tư(mẹ nó) gửi cho tui. Mở ra, vải ướp đường vơi phô mai.
– Cái này ăn chung à? – tui hỏi.
– Ừ, bỏ đá với vải vô, trộn lên, xong rồi mới bỏ thêm phô mai vô.
Tui làm thử, hic… ngon vãi xoài, miếng phô mai mềm mịn, thơm ngất như tan trong miệng tui. Vải giòn giòn, chua chua, ngòn ngọt. Nuốt miếng vải, cảm giác mát lạnh truyền từ cổ họng lan ra khắp người.. Ngon không thể tả.
– Ngon mậy, Tư làm nhiều không?!
– Còn nhiêu đó đó, ăn đỡ đi đại ca, mốt đem thêm cho. – nó trả lời
– Ờ… – tui tiếc nuối
Ăn xong món vải, tui tiếp tục ăn cơm. Xong, lên trước, nằm coi TV. Thằng Đức lục đục điện thoại cho bạn bè nó rủ đi chơi. Hồi đó nó có học thêm mấy tháng hè ở đây, nó ăn nhờ ở đậu nhà tui. Thằng này tốt tính nên ai cũng quý nó hết. Đang nằm coi siêu nhân thì nó kêu:
– Đại ca, đi chơi, em rủ mấy đứa bạn rồi.
– Ế, đang buồn, đúng bài mậy mà đi đâu?
– Karaoke, rồi đi ăn.
Đi vô phòng, tui thay đồ, xỏ cái jean đen, với cái áo Hollister vàng. Đi ra thì đám bạn của thằng Đức tới. Toàn gái. Có thêm đựợc thím kia, nhìn cái điệu bộ chắc xăng pha nhớt…
– Bạn em đó đại ca, thấy sao?! Thích thì làm đại 1 em, bóc lịch vài năm thôi.
– Ệt… mày nghĩ anh mày là loại người gì? – nói vậy chứ ham muốn tui cũng đang dâng trào hé hé.
Nguyên đám đi thẳng ra quán karaoke luôn. Lên phòng, thằng Đức kêu mấy chai nước, dĩa cơm cháy, dĩa bắp xào. Chọn bài, thằng Đức đứng lên:
– Hôm nay mình, Đức, sẽ hát 1 bài tặng cho ABCXYZ! – quên tên nhỏ đó rồi .
Thằng này hát thua bò kêu chó sủa nữa mà cái con nhỏ được tặng bài hát cứ ngồi đó cười chúm chím. Con đó tính ra thì cũng thuộc dạng dễ thương. Móa, đã vậy hát xong thằng lền đó còn móc trong túi ra chiếc nhẫn, quỳ xuống trước mặt nhỏ kia nói:
– ABCXYZ à, làm bạn gái anh nha, anh thích em từ cái nhìn đầu tiên… – blah blah.
Ngộ cái là nhỏ này gật đầu cái rụp rồi đứng dậy ôm thằng Đức như chưa từng được ôm. Cậu Làm Gì Vậy?!!! Sao nhục quá vậy? Nó nhỏ hơn mình mà có gấu trước mình? Tui sụ mặt trong khi đám con gái vỗ tay rần rần. Đang ngồi thì thím xăng pha kia khều khều đưa tui tờ giấy rồi đá lông nheo phát. Tía ơi! Con mẹ đó còn kêu:
– Ra về gọi cho em?
– Đi… đi… vệ sinh chút. – tui run run.
Chui vô toilet, tui rửa mặt, ráng trấn tỉnh “Chỉ là pê đê thôi mà pê đê thôi mà, mày đã nói là không phân biệt giới tính mà”
Lết vô phòng thì tụi nó chuẩn bị về. Cái con vẹo kia đi ra:
– Em về á nha, tối điện cho em, em có số anh rồi đó… hí hí – con mẻ vừa đi vừa ẹo, nói thật nếu không có ai ở đó chắc tui ói thốc tháo ra rồi.
Xong tui với thằng Đức về nhà.
– Mợ mày, mày cho thằng kia số tao chi vậy?? – tui chửi
– Bạn em mà, thông cảm đi – nó cười xí xóa
– Tối nay con điên đó mà điện ông là ông thiến mày
Về tới nhà cũng 9h, tui mệt lả, leo lên lầu ngủ. Đang ngủ ngon thì đt réo, số lạ.
– Alô, ai vậy?
– Em nè anh, hông nhớ em hả?
– Em nào? – tui mơ ngủ
– Hồi chiều em đưa anh sđt đó.
Sực nhớ ra, tui hết hồn.
– Con vẹo hồi chiều à? – tui không kiềm được
– Anh nói gì kì vậy? Cái đồ quỷ sứ, cái đồ… cái đồ không có văn hóa – cái giọng ỏng ẹo nghe nổi da gà.
– Biến đi con vẹo, ông mày đang ngủ – cùi không sợ lở tui đâm thẳng luôn
Tắt đt, tui quay qua đạp thằng Đức, nó tỉnh giấc.
– Gì dạ? – nó nhăn nhó
– Mợ mày, con vẹo đó mới điện tao. Tối nay tao mà nằm mơ thì mày chết với tao.
Nói rồi tui nhắm mắt, được năm phút, có tin nhắn từ số con vẹo.
“A lam tan nat trai tim em, anh la do so khanh, do quy su, tu nay dung hong gap em nua. ”
Má, ghê quá. Tui nhắn lại:”Con vẹo, biến đi cho trời đẹp” Xong tui tắt máy ngủ tới sáng.