Phần 34
– Tao biết là mày nói láo mà, mày còn coi tao là anh em không hả?!!
Thấy tui, thằng Quý đứng như trời trồng.
– Mày… – nó lắp bắp
– Tao biết hết rồi. Đi Canada mà nói là lên Sài Gòn học à?
Thằng Quý vẫn im lặng.
– Mày chia tay Vi với cái lý do củ chuối đó hả?
– Mày thì biết gì! – nó gạt phắt đi
– Ừ, tình cảm hơn hai năm mà nói chia tay là chia tay à? – tui nói
– Mày không hiểu đâu. – nó ngồi phịch xuống ghế, vẻ mệt mỏi
– Không hiểu cái gì?! – tui quát
– Mày biết là tao đi đâu không?! Canada đó! Mày nghĩ một đứa ở Việt Nam, một đứa ở Canada thì tình cảm nó ra làm sao?!
– Vậy mày có thương Vi không? – tui hỏi
– Vi là cả cuộc đời tao… – thằng Quý vuốt mặt
– Cả cuộc đời? Giỡn hả? Cả cuộc đời mà mày chia tay đơn giản vậy hả?
– Tao không còn cách nào hết… – thằng Quý thở dài
– Mới có chút chuyện mà đã đòi chia tay.
– Chứ mày là tao thì mày làm sao?!!!
– Đợi, 1 năm không được thì 10 năm, 10 năm không được thì 20 năm.
– Mày nói nghe hay lắm, tới lúc là mày đi rồi mày sẽ biết… – thằng Quý cười cay đắng.
– Ha… có nhiều người yêu xa, người ta xa nhau cả chục năm rồi về nước, làm đám cưới bình thường, vẫn sống hạnh phúc đó thôi.
– Khó lắm, mày không hiểu đâu. – nó nhăn nhó, ra vẻ khó chịu với tui.
– Người ta làm được thì mày làm được, mày phải đàn ông không?
Nó ngồi đó, nhìn trân trân ra cửa sổ.
– Mày có tin vào tình yêu của Vi dành cho mày không?
– Tao…
– Mày biết không, lúc mày với Vi bắt đầu quen nhau thì tao vẫn chưa bỏ cuộc, tao vẫn ráng cố gắng để hất cẳng mày ra, tao muốn Vi là của tao. Nhưng suốt cả năm trời, Vi lúc nào cũng chỉ nghĩ tới có mình mày, tao cũng chán nản rồi bỏ cuộc. Mày coi đi, bây giờ còn được bao nhiêu đứa con gái như vậy hả?
– Mày… – nó chỉ mặt tui
– Chỉ cái gì, bây giờ tụi tao chỉ là bạn, tao không còn tí tình cảm nào với Vi hết. – tui hất hàm
Thằng Quý không nói gì, nó bật khóc, khóc ngon lành…
– Khóc khóc cái quần, đi kiếm Vi. – tui đá mạnh vô cái bàn
– Hả? – thăng Quý giật mình
– Đừng để mất người con gái tốt như vậy.
Thằng Quý mở mắt nhìn tui trân trân, có thể thấy được tia hy vọng ánh lên trong mắt nó.
– Đi lẹ đi. Cần tao tìm giúp không?
Thằng Quý không nói gì, nó đứng phắt dậy, đi vội ra ngoài. Bỗng nó đứng lại.
– Kiếm Vi phụ tao đi. – nó nói rồi đi thẳng ra
Tui không nói gì, chỉ đi ra tính tiền nước. Dắt xe ra ngoài.
– Đi thôi… – thằng Quý nói
– Ừm… – tui gật đầu
Nổ máy, hai chiếc xe từ từ lăn bánh.
– Bây giờ đi đâu? – tui hỏi
– Tao cũng không biết, thôi đi đại mấy chỗ mà Vi hay tới đi.
– Ok, mà mày chở Vi à?
– Không, Vi đi xe.
Chạy lòng vòng mấy quán nước, tiệm net, quán karaoke cũng không thấy Vi đâu, tui với thằng Quý thay phiên nhau gọi điện cho Vi nhưng Vi không trả lời.
Sốt ruột, không biết Vi có chuyện gì không nữa. Vừa chạy xe, thằng Quý luôn miệng chửi mình ngu, chửi mình khốn nạn.
Một lúc sau, sực nhớ ra điều gì đó, thằng Quý thằng gấp, quành đầu xe về phía công viên.
– Mày đi đâu vậy?! – tụi gọi với theo
Thằng Quý không nói gì chỉ rồ ga phóng thằng, thấy vậy tui cũng thục mạng chạy theo.
“Kétttttttt!!!”, thằng Quý thắng lại trước một quán trà sữa. Quán quen đây mà, tui tưởng trong lớp chỉ có mình tui biết chỗ này, không ngờ nó cũng biết. Hai thằng cùng chạy vô. Quán có hai tầng là dưới trệt và trên lầu, trên lầu thì được chia ra làm 2 bên, bên trong và bên ngoài. Thằng Quý chạy thẳng lên lầu thì thấy Vi.
Thằng Quý trân người, thở gấp. Tui cũng sửng sờ. Vi đang uống bia với hai thằng kia, trên bàn là mấy dĩa mồi với mấy cái vỏ lon bia. Nhưng tụi tui không sững sờ vì Vi uống bia mà là vì…. hai thằng ngồi cùng đang…. lợi dụng ôm ấp, sờ mó Vi đủ kiểu. Mặt Vi đỏ lừ, hai mắt nhắm nghiền, xỉn quắc cần câu rồi, mặc cho hai thằng chó kia làm gì thì làm.
Thằng Quý nóng mặt, hai hàm răng nó nghiến ken két. Không đợi tui, nó đi thằng lại chỗ hai thằng kia, không nói gì, thằng tay dộng cho mỗi thằng 1 dộng. Hai thằng đó cũng không vừa, bị 1 thằng đạp vô bụng, thằng Quý mất thăng bằng ngã xuống.
– ĐM mày!!! – thằng kia nhảy xuống túm cổ áo thằng Quý
– Mẹ kiếp mày!!! Thằng chó!!! – thằng Quý đập mạnh trán vô mũi nó.
Vầy không được rồi, tui xắn tay áo, nhào vô chơi tới với mấy thằng đó luôn.
“Xoảng!!!” thằng Quý chộp lấy ly bia xến thẳng vô đầu thằng kia, trán nó phụt máu. Nó ôm đầu lăn lộn. Tui thì bị đấm cho hai đấm, tét môi. Nổi khùng lên, tui đấm đá túi bụi, quơ chân qua thì trúng ngay mặt nó, chảy luôn máu mũi ra.
Thằng Quý nắm tay Vi kéo đi, Vi lờ đờ bước theo…
Chạy xuống phía đưới đất tính tiền thì ông chủ quán đi lên hỏi có chuyện gì thì thằng Quý nói không rồi hối ổng tính tiền.
– Một trăm rưỡi… – ông chủ trả lời, không ngớt nhìn lên phía trên lầu
– Đây, khỏi thối lại. – thằng Quý đặt tờ 500 ngàn lên bàn cái phịch rồi kéo tay Vi đi vội ra ngoài.
– Ơ ờ…cảm ơn… – ông chủ ngơ ngác.
Tui cũng chạy vèo ra ngoài, miệng chảy máu tèm lem… Thằng Quý dắt xe ra, tui đỡ Vi lên ngồi đằng sau nó, tui nhảy lên xe mình rồi hai thằng chạy vọt đi.
– Giờ mày định đi đâu? – tui hỏi, mỏ be bét máu
– Không về nhà tao được, ba má ở nhà.. – nó nhăn mặt
– Về nhà tao đi, nhà tao không có ai hết. – tui phun nước bọt lẫn máu ra.
Vi ngồi sau lưng Quý, hai tay Vi ôm chặt eo nó, Vi tựa đầu lên vai nó, nhìn tình cảm thật…
Tới trước cổng nhà. Tui xuống xe. Nhấn chuông, kêu cửa ầm ĩ.
Linh chạy ra mở cửa:
– Trời ơi! Anh bị sao vậy T?! – Linh thảng thốt
– Không có gì đâu em, mở cửa ra đi. – tui trả lời.
Vô nhà, thằng Quý đặt Vi xuống bộ sofa.
– Lấy thau, lấy cái thau!!! – tui chạy vèo xuống bếp đem lên, Vi mà ói là dọn mệt nghỉ.
Đem cái thau lên, đặt cạnh Vi.
– Nhà có chanh không? – thằng Quý hỏi
– Có.
– Nước nóng ở đâu?
– Trong ấm, ở nhà dưới đó. – tui chỉ.
Thằng Quý chạy xuống nhà. Lát sau nó bưng ly chanh nóng lên cho Vi giải rượu.
Thằng Quý lom khom đỡ Vi dậy rồi đưa ly nước cho Vi. Đang đứng đó thì Linh kéo tay tui.
– Ơ…gì vậy? – tui hỏi
– Miệng anh máu không kìa, đưa đây, em lau cho. – Linh nhìn tui lo lắng
– Mà có chuyện gì vậy anh? Sao mà… – Linh nhăn mặt.
Tui kể lại hết mọi chuyện cho Linh nghe. Mắt em thoáng buồn.
– Em sao vậy? – tui hỏi Linh
– Sao gì? Đưa miệng đây, lau chưa hết máu mà… – Linh nhăn mặt
– Khỏi… em hôn cái đi là hết liền… – tui lè lưỡi
– Hôn cái đầu anh chứ hôn. – Linh búng mũi tui rồi cười.
“Oẹ!!!” Vi ói rồi, ói quá chừng luôn. Có cái thau kế bên sao không ói mà ói lên mình thằng Quý rồi lênh láng sàn nhà vầy nè……..