Phần 5: Lần đầu
Tia sét đánh đâu đó rất gần khiến cho đồ đạc trong nhà bị rung lắc mạnh.
– “Oeee… Oee… Oaaa… Oaaa…”
Cu Tít giật mình tỉnh giấc sau tiếng nổ đinh tai kia, giãy giụa khóc trong nôi.
Ngọc Anh kéo vội vạt áo và cạp quần xộc xệch chạy lại bế con lên để nựng.
– “Ôi… mẹ xương… mẹ xương… con yêu của mẹ…”
Đứa bé không chịu nín mà con khóc to hơn. Dường như tiếng sét khiến nó quá hoảng sợ.
Ngọc Anh kéo áo xuống đặt đầu ti vào miệng thằng bé để dỗ. Đứa bé không chịu, cứ nhè đầu ti ra để khóc dù mẹ nó cố nhét vào cũng không được.
Người mẹ trẻ đành bỏ phương án cho bú, nàng bồng con vắt lên vai đi lại xung quanh phòng vỗ mông ru nó.
– “À à à… ơi. Con ơi… con ngủ cho say… để mẹ đi cấy…”
Thằng bé vẫn không chịu nín, nước mắt giàn giụa, hết chỉ tay chỗ nọ rồi chỉ tay chỗ kia đòi mẹ rong đi.
Ngọc Anh làm theo, đi vòng quanh giường, ra hành lang, đi vào, rồi lại đi ra. Vừa đi vừa vỗ mông ru con mà nó vẫn không ngừng khóc.
Tiếng khóc lớn của thằng bé vọng xuống tầng dưới, kinh động đến lão Tứa, lúc này đã mặc lại quần áo đang chuẩn bị ngủ.
Thấy thằng bé khóc dai quá, ông lão già cũng thấy xót ruột lây dù nó với ông chẳng có máu mủ ruột già gì. Lão bước ra ngoài cửa ngó lên trên lòng đầy lo lắng.
Tiếng khóc như xé gan xé ruột. Lão Tứa toan chạy lên xem có chuyện gì. Nhưng bước được mấy bậc cầu thang lão lại quay lại. Lão ngại, lão sợ. Đêm hôm tự nhiên lên phòng cô chủ vắng chồng có lẽ lão cảm thấy không tiện.
Vào nằm trong giường mà lão Tứa cứ thấy lòng dạ nóng như lửa đốt. Tiếng khóc của thằng bé vẫn không ngừng, ngày một to hơn.
Có lẽ thấy không đành lòng, lão Tứa bật dậy, đi ra ngoài bước vội lên lầu.
Lúc này Ngọc Anh đang rong con ngoài hành lang. Đứa bé vẫn đang khóc ngặt nghẹo ở trên vai. Trông thấy lão Tứa, nàng hơi bất ngờ.
– “Có chuyện gì mà thằng bé khóc nhiều thế cháu?”
Lão Tứa nhanh nhảu lên tiếng trước.
– “Thằng bé bị giật mình tỉnh giấc, cứ khóc nấc từ nãy bác ạ. Cháu dỗ mãi mà nó không nín.”
– “Hay nó đói”
– “Cháu cho ăn no rồi mới đặt ngủ. Chắc nó gắt ngủ vì bị đánh thức lúc nữa đêm đó ạ”
– “Thôi đưa bác thử dỗ xem nào” – Lão Tứa vừa nói vừa tiến lại gần hai mẹ con.
Một người chưa từng bế trẻ con bao giờ, trong hoàn cảnh này, tự nhiên nổi lòng trắc ẩn xung phong làm việc đó một cách rất mạnh dạn.
Ngọc Anh cũng không hề phản đối. Từ nãy đến giờ nàng làm đủ mọi cách mà thằng bé không chịu nín. Nàng đưa cu Tít về phía hai cánh tay lão Tứa đang giơ ra. Đành thử xem sao vậy.
Lúc đưa tay ra đón thằng bé, vô tình cánh tay lão tứa gạt trúng một bên vú đang lủng lẳng sau lớp áo mỏng của Ngọc Anh. Phụ nữ chăm con nhỏ ban đêm chẳng ai mặc áo ngực cả.
Cú va chạm chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi nhưng khiến Ngọc Anh rùng mình, tê dại. Đầu ti nàng như “công tắc điện”, lão Tứa vô tình khiến “công tắc điện” bật lên, làm cháy bừng các dây thần kinh mẫn cảm trên người nàng.
Nàng liếc nhẹ lão Tứa một cách hốt hoảng trong khi lão không hề để ý tới đụng chạm cơ thể vừa rồi. Mọi chú ý của lão giờ đang tập trung vào thằng bé.
Sự lóng ngóng thể hiện rõ ở người đàn ông. Hai cánh tay thô to luýnh quýnh nâng đứa trẻ như muốn rơi.
– “Nào, cha bố anh, làm gì mà khóc dữ thế?”
Lão vừa ẵm ngửa đứa bé vừa nựng.
Như có một phép màu, sau mấy lời dỗ dành của lão Tứa, chưa đầy hai phút tiếng khóc của cu Tít dịu dần. Hai mắt thằng bé còn nhòe lệ cứ thao láo nhìn ông già.
– “Ngoan nào. Để ông bế con nhé”
Ông lão được đà nựng tiếp. Vừa nựng ông vừa nhong nhong thằng bé đi vào trong phòng. Tiếng khóc của thằng bé dần dứt hẳn.
Ngọc Anh từ nãy vẫn đi theo bên cạnh. Nàng thở phào thành tiếng, người nhẹ hẳn đi. Cuối cùng cu cậu cũng đã chịu nín. Một lần nữa nàng lại liếc nhìn lão Tứa. Chả biết xui rủi kiểu gì mà ông dỗ nó nín nhanh vậy.
– “Có lẽ thằng bé gặp được vía tốt của ông lão”
Ngọc Anh vừa nghĩ vừa cười thầm. Ánh mắt nhìn lão Tứa đầy hàm ơn.
– “Bác đưa cháu bế cho ạ”
Ngọc Anh khẽ nói khi thấy thằng bé đã ngoan trở lại.
Lão Tứa cẩn thận chuyền cu Tít sang tay Ngọc Anh. Cánh tay lão lại chạm phải cái công tắc thần kỳ trên ngực nàng khiến chủ nhân của nó thêm một lần rùng mình. Lão Tứa vẫn không hề để ý đến động chạm hết sức nhạy cảm vừa diễn ra kia.
– “Cún con của mẹ, yêu nào… yêu nào…”
Theo phản xạ của người mẹ, vừa đặt con vào lòng ngồi xuống giường nàng đã vạch vú ra cho thằng bé ngậm. Lần này thằng bé ngoan ngoãn ngậm ngon lành, bú hút chùn chụt.
Hành động của Ngọc Anh hoàn toàn tự nhiên theo bản năng của người mẹ. Nàng quên mất rằng đứng đối diện đang là lão Tứa.
Ông lão há hốc mồm đứng như trời trồng. Lần đầu tiên lão được nhìn thấy trọn vẹn bầu vú của một người phụ nữ bằng da bằng thịt ngoài đời thực chứ không phải qua phim ảnh.
Bầu vú no căng sữa đang phập phồng theo từng nhịp thở của Ngọc Anh. Tim của lão Tứa cũng đập thình thịch theo từng dao động nhấp nhô của hai quả bưởi kia.
Nhìn thằng bé ngoạm bầu sữa mút chùn chụt, mồm lão ứa đầy nước miếng. Cổ họng lão nuốt ừng ực như muốn hòa theo động tác hút sữa kia của cậu nhóc.
Ước gì lão được như thằng bé chắc lão phải ngấu nghiến, cắn nát, hút cạn bầu ngực kia mất. Đứng im như tượng, mặt lão nghệt ra đầy khát khao thèm thuồng.
Theo hiệu ứng domino, con cặc trong quần lão cộm lên thù lù một đống ở giữa háng trong khi lão vẫn đứng đực ra để nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống viu vật của người đàn bà trẻ.
Ban nãy thủ dâm xong, lão không mặc quần sịp, cứ thế chụp quần đùi vào rồi đi ngủ. Giờ con cặc của lão không bị cản trở cứ mặc nhiên nổi dậy khởi nghĩa, chĩa thẳng về phía Ngọc Anh.
Lúc này ánh mắt Ngọc Anh vô tình tia thấy “cái cọc lều” trong đũng quần lão Tứa, nàng giật mình nhìn lên bắt gặp ngay ngay ánh mắt hau háu của lão Tứa đang nhìn vào vú mình. Hai má nàng lập tức nựng đỏ lên.
Bị ánh mắt Ngọc Anh đánh thức, Lão Tứa lúc này mới sực tỉnh, vội vã chuyển hướng nhìn đi chỗ khác.
– “À, ờ… thằng bé nín rồi. Thôi bác đi ngủ đây”.
Lão vội vã quay đi trong sự xấu hổ, ngượng ngùng khôn tả. Con cặc chĩa ra phía trước như cây gậy dò đường của người mù. Ngọc Anh nhìn theo với nụ cười mỉm đầy ẩn ý.
… Đêm nay đến lượt lão Tứa mất ngủ. Hình ảnh cặp vú quá khổ, tròn trịa, trắng ngần của Ngọc Anh cứ bay lượn trong đầu lão. Sức hút ma mị của hai khối thịt đó khiến lão như phát rồ. Con cặc của lão từ lúc ở phòng Ngọc Anh đến giờ vẫn không chịu xìu xuống.
Mãi tới gần sáng, lão phải xóc lọ cho con cặc xuất tinh thêm một lần nữa thì mới có thể chợp mắt được một tí.
Lão đâu biết rằng mọi hành động của mình đều bị đôi mắt của người phụ nữ trẻ đang hừng hực lửa tình kia bắt trọn qua chiếc cam ở góc phòng.
… Kể từ tối đó, lão Tứa có vẻ ngần ngại và thường cố gắng lảng tránh Ngọc Anh. Có lẽ Lão còn xấu hổ về chuyện nhìn trộm vú nàng.
Trái lại, Ngọc Anh thì biểu hiện như chưa hề có chuyện gì xảy ra, hành xử với mọi người, kể cả lão Tứa, vẫn như thường ngày. Điều đấy lại càng khiến lão cảm thấy mình là người có lỗi.
Cũng từ bừa đó, ban đêm thỉnh thoảng cu Tít lại giật mình thức giấc khóc trong đêm dù có hay không tiếng động. Những lần như vậy, nếu không dỗ được con, Ngọc Anh đều phải bế xuống nhờ lão Tứa.
Lâu rồi thành quen, việc lão Tứa dỗ đứa bé đã thành nếp. Cứ mỗi khi nghe tiếng thằng nhỏ khóc, lão lại chủ động chạy lên trợ giúp. Dần dần, đó như công việc thường nhật của lão vậy. Lão giờ cũng không còn xấu hổ, Ngọc Anh cũng không còn ngại nữa.
Nàng bây giờ thoải mái cho con bú trước mặt lão mà không hề ngượng ngùng. Lão cũng nghiễm nhiên coi việc ngắm cặp vú của nàng là điều bình thường.
Không chỉ cởi mở hơn trong chuyện cho con bú mà gần đây, không biết do vô tình hay hữu ý, việc ăn mặc của Ngọc Anh trước mặt lão hàng đêm cũng khá là dễ dãi.
Ngoài việc chỉ mặc áo hai dây để tiện cho con bú, nàng còn rất hay diện những chiếc quần cực ngắn. Đôi chân dài miên man cùng cặp đùi trắng muốt không tì vết của nàng cứ thoải mái phơi ra trước mặt lão Tứa mỗi tối.
Thậm chí nhiều hôm nàng còn mặc váy ngủ trong suốt nhìn rõ quần chíp để chăm con và tiếp lão.
Chỉ khổ cho con cu của lão, cứ phải gồng mình chịu đựng mỗi khi lão ở gần nàng.
… Lão Tứa vẫn thủ dâm hàng đêm. Chỉ có điều bây giờ lão Tứa không dùng phim sex để thủ dâm nữa mà lão chỉ cần vừa xóc lọ vừa nghĩ tới hình ảnh Ngọc Anh là đủ khiến lão xuất tinh.
Lão đâu biết rằng, ở tầng trên, người phụ nữ trẻ vẫn đồng hành cùng lão mỗi tối qua màn ảnh nhỏ. Khi lão sục cặc thì cũng là lúc nàng cào lồn. Lúc lão xuất tinh thì cũng là thời điểm nàng lên đỉnh.
Một sự tương giao vô hình đầy đồng điệu.
… Một đêm nọ, như mọi ngày. Lão Tứa đang thiu thiu vào giấc sau khi vừa thủ dâm xong. Ở trên tầng, Ngọc Anh đang trong phòng tắm để gột rửa dâm thủy cũng như sữa thừa tiết ra sau màn tự sướng của mình vừa rồi.
– “Oeeee… Oeeee… Oaaaa… Oaaaa…”
Đứa bé lại giật mình tỉnh giấc trong đêm.
Như một cái máy được lập trình sẵn. Lão Tứa bật dậy, lao ra khỏi giường chạy lên. Cửa phòng Ngọc Anh như mọi khi nửa khép nửa mở. Lão Tứa đi vào theo thói quen.
Không thấy bóng Ngọc Anh đâu. Chỉ thấy đứa bé đang giãy giụa khóc trong nôi.
Nghe tiếng bước chân bên ngoài, Ngọc Anh nói vọng ra từ phòng tắm:
– “Bác dỗ nó giúp cháu với. Cháu đang tắm dở”
Lão Tứa vội lao tới chỗ đứa nhỏ. Một cách thuần thục, đứa bé nằm gọn trên tay người đàn ông già.
Sau vài cái rung tay, mấy câu nựng, cu cậu đã ngoan ngoãn như con cún con trong lòng ông lão. Chưa đầy năm phút thằng nhóc đã quay trở lại với giấc ngủ một cách ngon lành.
Lão Tứa cẩn thận đặt lại đứa bé vào trong nôi. Lúc này lão mới có thời gian để lia mắt ngắm quanh căn phòng. Phòng ngủ của bà mẹ bỉm sữa bận rộn mà rất sạch sẽ, ngăn nắp, gọn gàng.
– “Con bé thật là giỏi giang, đảm đang”
Ông vừa ngắm nghía vừa thầm khen Ngọc Anh.
Ánh mắt ông bỗng sáng rực lên khi tia tới khu vực phòng tắm, nơi đang phát ra tiếng nước chảy róc rách.
Phòng tắm được thiết kế toàn bộ bằng vách kính mờ. Từ bên ngoài có thể thấy thấp thoáng, mờ ảo một thân hình tuyệt mỹ đang vuốt ve cơ thể dưới vòi hoa sen bốc khói nghi ngút.
Dù không nhìn rõ nhưng có thể thấy những đường cong hoàn hảo của Ngọc Anh mờ ảo trong làn nước. Thân hình gợi cảm của nàng đang được vuốt ve, mơn trớn bởi hai cánh tay ngà ngọc. Bờ mông cong đầy gợi dục mỗi khi nàng cúi xuống, chĩa thẳng về phía lão Tứa.
Hai mắt lão Tứa long lên sòng sọc, cổ họng khô khốc, đôi tai ù đi. Con cặc đội lên như muốn xé rách hai lớp quần. Lão đứng như trời trồng nhìn trân trân vào bóng hình mờ ảo kia. Ánh mắt như muốn phá tan lớp kính, đốt cháy từng thớ thịt trên người đàn bà bên trong.
Tiếng vòi hoa sen ngừng chảy. Ngọc Anh liếc nhìn cơ thể mình trong gương, trên môi nở một nụ cười đầy dâm mỵ ẩn ý.
– “Bác lấy giúp cháu bộ quần áo ở trên giường với”
Tiếng Ngọc Anh từ phía trong vọng ra làm lão già sực tỉnh.
– “À… ờ… ờ…”
Lão ngơ ngác trở lại với thực tại, luống cuống mất một lúc mới định hướng được cái giường nằm ở chỗ nào mặc dù nó ngay trước mặt.
Bàn tay run run cầm bộ áo mỏng, chân lảo đảo tiến về phía của buồng tắm.
… SOẠT…
Cửa phòng tắm mở hé, một cánh tay ngọc ngà trắng ngần lấm tấm những giọt nước thò ra ngoài.
– “Bác đưa đây giúp cháu”
Không biết do vô tình hay hữu ý, mặc dù nép sau cánh cửa chỉ thò tay ra ngoài nhưng lúc này Ngọc Anh gần như khỏa thân hoàn toàn trước mặt lão Tứa.
Từ bên ngoài có thể thấy hai quả vú của nàng ép sát với cửa kính hiện ra rõ mồn một. Vùng tam giác đen cũng ẩn hiện ngay phía dưới.
Máu trong người dồn hết xuống chim, tinh trùng dồn sạch lên não, sự kiềm chế của lão Tứa đã quá giới hạn. Lão nuốt khan ngụm nước bọt đánh ực rồi quẳng mớ quần áo xuống đất xông tới.
… SOẠT…
Cánh cửa phòng tắm mở toang. Không còn thứ gì ngăn cách, toàn bộ thân hình vệ nữ nõn nà đang bốc khói nghi ngút của Ngọc Anh hiện ra trước mặt lão.
– “Ơh… kìa… bác…”
Không để Ngọc Anh kịp nói hết câu, lão già lao vào như con hổ đói lâu ngày vớ được miếng thịt tươi. Trong nháy mắt toàn bộ thân hình ngọc ngà, mềm mại của Ngọc Anh đã bị lão ôm lấy một cách trọn vẹn.