Phần 37
Trần Trừng còn chưa ăn xong cơm trưa, bên ngoài lại có người ấn chuông cửa đồ ăn trưa đến, là bữa ăn dinh dưỡng từ nhà hàng mà chị gái thường gọi đến, Trần Trừng mở ra xem một cái, là bữa trưa của người khác, xem ra tiểu soái ca kia bị lưu lại dùng cơm, chậc chậc.
Vừa nghĩ như vậy, chị gái liền dẫn Du Niên đi xuống, vóc dáng cậu ta rất cao, khung xương rất lớn, đi bên cạnh chị gái cao một mét bảy, lại có vẻ đặc biệt nhu thuận, Trần Trừng nghĩ, chẳng lẽ đây chính là bổ sung khí tràng cho nhau?
Lúc hai người tới ăn cơm, chị gái bảo Du Niên ngồi bên cạnh chị, trong mắt Du Niên lóe lên ánh sáng ấm áp, giống như một con chó nhỏ, chân dài vừa bước đi liền ngồi xuống, giống như sợ chậm một bước chị gái sẽ đổi ý.
Chị gái thấy Trần Trừng ăn không sai biệt lắm, liền hỏi cô: “Còn ăn được không? Ăn thêm chút thức ăn bổ dưỡng.”
“Ăn không nổi.” Trần Trừng lắc đầu, sau đó buông bát đũa xuống, bất quá cũng không đi, ngồi ở chỗ ngồi cùng chị gái nói chuyện phiếm, thuận tiện cũng cùng Du Niên nói hai câu.
“Du Niên vẫn là sinh viên đại học đúng không?” Trần Trừng hỏi.
Du Niên bị điểm danh, ngẩng đầu nhìn Trần Trừng, nói: “Năm nhất.”
Trần Trừng gật gật đầu, nghĩ thầm, năm nhất cũng chỉ mới 18 tuổi, vừa trưởng thành, chị gái thật sự hạ thủ được.
Chị gái gắp một miếng thịt bỏ vào trong bát Du Niên, Du Niên lập tức vui vẻ cười với cô, nụ cười thoạt nhìn như ánh mặt trời rực rỡ.
“Đúng rồi.” Chị gái nói với Trần Trừng: “Du Niên có thể sẽ ở nhà chúng ta vài ngày, cậu ấy cãi nhau với người nhà nên bỏ nhà đi.”
“A?” Trần Trừng trợn mắt há hốc mồm, cho nên chị gái thật sự muốn đem tiểu tình nhân này lưu lại nhà? Bất quá nghĩ đến gian tình của mình cùng anh rể, Trần Trừng lại cảm thấy mình không có quyền can thiệp vào chuyện của chị gái.
“Cậu ta… Gia đình cậu ta không lo lắng sao?”
“Chị biết mẹ nó.” Chị gái trả lời.
“Vậy là tốt rồi.” Trần Trừng nói.
Hôm nay, Giản Mục Xuyên ăn cơm tối xong mới về nhà, lúc trở về, trong phòng khách lớn như vậy, chỉ có một mình Trần Trừng nằm nghiêng trên sô pha xem phim truyền hình, phòng khách chỉ bật một cái đèn tường, ánh sáng lờ mờ, làm nổi bật màn hình TV có chút chói mắt.
Giản Mục Xuyên đi qua, ngồi xuống bên cạnh cô, khiến Trần Trừng giật nảy mình, vội vàng nhỏ giọng nói: “Anh ngồi xa ra một chút, em vợ anh rể nào sẽ ngồi gần nhau như vậy.”
Giản Mục Xuyên phớt lờ chuyện mình khiến cô giật mình, hỏi: “Người đâu?”
Cho dù anh rể không chỉ đích danh, Trần Trừng cũng biết hắn đang hỏi ai, liền nói: “Bọn họ trên lầu.”
“Lên lầu làm gì?”
“Em làm sao biết được?” Trần Trừng suy nghĩ một chút, nói: “Nếu không chúng ta vụng trộm đi xem?”
Giản Mục Xuyên không hề gợn sóng, “Không có hứng thú.”
“Vậy anh cảm thấy hứng thú với chuyện gì?” Trần Trừng tò mò hỏi.
Giản Mục Xuyên còn thật sự rất nghiêm túc suy nghĩ vài giây, nói: “Trước mắt hứng thú nhất, chính là thao ngươi.”
Trần Trừng trong nháy mắt không biết nên nói gì.
Thấy cô không lên tiếng, Giản Mục Xuyên nhếch khóe miệng, rất tự nhiên đưa tay sờ lên đùi cô, sau đó một đường chậm rãi sờ vào trong.
Trần Trừng nắm lấy tay hắn, hạ thấp giọng nói: “Đừng làm, đợi lát nữa chị gái đi xuống sẽ nhìn thấy.”
“Cô ấy ở phía trên vụng trộm với nam nhân khác, anh ở phía dưới vụng trộm với em vợ, không ai cản trở ai.” Hắn nói.
Trần Trừng bị cách nói này của hắn chấn nhiếp, hỏi: “Anh không ngại sao?”
Giản Mục Xuyên ngô một tiếng xem như đáp lại, sau đó lần thứ hai đưa tay vào trong váy cô, cách một tầng quần lót, xoa lên âm vật của cô.
Kích thích bất thình lình làm cho Trần Trừng “A” một tiếng, nhưng rất nhanh che miệng mình lại, anh rể thấy cô không phản kháng, ý cười nơi đáy mắt càng đậm, ngón tay thon dài cách quần lót cọ cọ qua lại, chờ cảm giác được trên quần lót nhuộm đến một chút ẩm ướt, hắn mới đẩy quần lót của cô ra, đem hai ngón tay cắm vào bên trong.
Trần Trừng bị làm cho không có biện pháp xem TV, lực chú ý đều ở trên hai ngón tay đang làm loạn trong hoa huyệt, ngón tay thon dài cắm vào, rất nhanh bắt đầu ra ra vào vào, không ngừng cắm hoa huyệt.
Không được mấy cái, liền làm cho Trần Trừng thân thể mềm nhũn, dựa vào bả vai anh rể, nhỏ giọng hừ hừ.
Ngay khi dục vọng của Trần Trừng dần dần bị trêu chọc, bỗng nhiên có tiếng bước chân từ cầu thang truyền tới, khiến bọn họ đồng thời kinh hãi mà dừng lại, một giây sau liền nhanh chóng tách ra, anh rể còn dịch mông một chút, cách Trần Trừng xa hơn một chút.
Chị gái xuống rót nước, nhìn thấy Giản Mục Xuyên cũng ở đây, có chút ngoài ý muốn, “Ngươi cũng xem phim thần tượng ngôn tình?”
Giản Mục Xuyên ho nhẹ một tiếng, nói: “Thỉnh thoảng cũng xem.”
“Ồ, em có chuyện muốn nói với anh.”
“Chuyện khách đến nhà à? Trừng Trừng đã nói với anh, em an bài là tốt rồi.”
Chị gái gật gật đầu, cảm thấy mình không còn gì để nói, liền bưng nước đi lên lầu.
Trần Trừng vỗ vỗ ngực, “Dọa chết em rồi.”
“Chút tình cảnh này liền có thể dọa chết em?” Giản Mục Xuyên cười, một giây sau liền đưa tay ôm cô lên, đặt lên hông mình, lại cởi quần lấy ra côn thịt, gạt quần lót Trần Trừng ra, liền đỡ côn thịt cắm vào.