Phần 59
Rèm cửa sổ rất dày, hiệu quả che nắng tốt, hai người trốn vào bên trong, ánh sáng ảm đạm, cho dù gần trong gang tấc, tầm mắt cũng có chút mơ hồ.
Giản Mục Xuyên ôm eo Trần Trừng, côn thịt khổng lồ cọ cọ ở chỗ âm hộ của nàng, một giây sau liền theo miệng huyệt đầy nước dâm của cô, hung hăng cắm vào.
Quần Trần Trừng bị gạt sang một bên, quần áo bị kéo xuống lộ ra cặp vú sữa, cả người bị làm cho lộn xộn lại dâm đãng, lúc này lại bị côn thịt chèn vào, muốn kêu lại không dám kêu, chỉ có thể ngẩng đầu mở miệng, không tiếng động thở dốc.
Giản Mục Xuyên thật sự quá hiểu rõ tất cả các điểm mẫn cảm trên người cô, mặc kệ làm cô như thế nào, đều có thể khiến cô muốn chết, trầm mê trong đó không cách nào tự kiềm chế.
Trong trường hợp kích thích có thể bị phát hiện bất cứ lúc nào, Giản Mục Xuyên không chỉ không bỏ qua cho cô, mà là từng chút một, càng thêm thô bạo thao cô, mỗi một lần va chạm, đều giống như muốn đem côn thịt đâm vào trong tử cung, làm cho Trần Trừng vừa sảng khoái vừa khó chịu, mồ hôi nóng trên người không ngừng chảy xuống, dưới thân nước dâm không ngừng tuôn ra, sảng khoái đến mất hồn mất vía.
Người bên ngoài tìm một vòng không có kết quả, chỉ có thể bất đắc dĩ tắt đèn rời đi, ánh sáng trong rèm cửa sổ càng thêm tối, nhưng hai người lại không vội vàng rời đi, Giản Mục Xuyên đỡ eo Trần Trừng, bắt đầu đại khai đại hợp chạy nước rút, lực va chạm quá lớn, làm cho Trần Trừng suýt nữa đứng không vững, chỉ có thể đưa tay bắt lấy rèm cửa sổ, hạ thấp eo, tận lực không để cho mình bị đánh bay.
Hai người trốn trong rèm cửa sổ mãnh liệt làm tình một trận, khoái cảm bài sơn đảo hải từ nơi hai người giao hợp lan tràn ra, Trần Trừng rất nhanh bị cắm vào cao trào, hoa huyệt liên tục cao trào không khống chế được dùng sức co rút bóp ép, kẹp Giản Mục Xuyên đến cả người tê dại, giống như bị điện giật.
Hắn đỡ eo Trần Trừng, không hề đè nén xúc động của mình nữa, sau một trận đâm thọc mãnh liệt, đem tinh trùng nóng bỏng kia bắn vào trong bức Trần Trừng.
“A a… Thật thoải mái… Ừm…” Trần Trừng vốn đã cao trào, bị tinh dịch của nam nhân bắn vào, hoa huyệt lại một lần nữa co rút, lại trèo lên một đợt cao trào.
Đã huấn luyện thể lực hơn nửa ngày, hơn nữa lúc này còn làm tình kịch liệt, Trần Trừng cao trào, cả người xụi lơ thành một đoàn, cuối cùng Giản Mục Xuyên phải ôm cô đi tắm rửa.
Chờ thu thập xong xuôi, hai người cũng không về nhà, mà trực tiếp xuất phát đến câu lạc bộ, trên đường Trần Trừng ở trong đoàn kịch phát tin nhắn, nói bạn trai cô mời mọi người đến câu lạc bộ chơi.
Sau khi đồng nghiệp đọc được tin tức của Trần Trừng, đều có vẻ rất hưng phấn, xem ra bạn trai của Trần thủ trưởng, quả nhiên là người có tiền, vừa ra tay đã rất hào phóng, câu lạc bộ nổi tiếng ở địa phương, tiêu xài cao đến thái quá.
Bữa tối của Trần Trừng cũng ăn ở câu lạc bộ, hương vị của cô thanh đạm, Giản Mục Xuyên gọi cho cô một bàn đồ ăn Quảng Đông, đến khi ăn không sai biệt lắm, đồng nghiệp của Trần Trừng cũng lục tục có mặt.
Làm cho Trần Trừng thở phào nhẹ nhõm chính là, Lâm tỷ, người duy nhất quen biết Giản Mục Xuyên không đến, cô cũng liền bớt đi phiền toái giải thích.
Người của đoàn kịch múa, cơ bản đều là người trẻ tuổi, ngày thường đều rất thích chơi đùa, đến gần lại càng là ầm ĩ, tất cả mọi người đều rất tò mò với Giản Mục Xuyên, nhưng Giản Mục Xuyên thật sự quá cao lãnh, vừa nhìn đã biết hắn không dễ ở chung.
Trần Trừng cũng là lúc này mới biết được, sự nhiệt tình của Giản Mục Xuyên, thì ra thật sự chỉ nhằm vào một mình cô, hắn đối với người khác, tất cả đều là một bộ dáng lạnh lùng xa cách, căn bản không cho người ta cơ hội tiếp cận hắn.
Tuy nói mời đồng nghiệp đến chơi, nhưng kỳ thật cũng là mỗi người tự chơi, lúc đầu hai người bị mọi người ầm ĩ bắt uống chén rượu, những lúc còn lại, đều chỉ có Trần Trừng cùng Giản Mục Xuyên nói chuyện, những người khác cho dù muốn nói, cũng không dám đến nói chuyện với Giản Mục Xuyên.
Trong lúc đó, Giản Mục Xuyên nhận được điện thoại của một người bạn gọi tới, Giản Mục Xuyên đáp hai tiếng liền cúp máy, quay đầu lại nói với Trần Trừng:
“Ông chủ câu lạc bộ này bảo anh ra ngoài một chuyến, em ngoan ngoãn ngồi đây chờ anh trở về.”
Trần Trừng tò mò hỏi hắn: “Ông chủ tìm anh làm gì?”
“Không rõ ràng lắm, anh đi xem một chút.”
Giản Mục Xuyên lại nói với những người khác một câu thất lễ, mới đứng dậy rời đi, hắn vừa đi, Trần Trừng đã bị một đám người vây quanh, mọi người bảy miệng tám lưỡi, cơ bản đều khen Giản Mục Xuyên lớn lên so với ngôi sao điện ảnh còn đẹp trai hơn.
Đều là một đám nhãn cẩu.
Ông chủ câu lạc bộ và Giản Mục Xuyên vô cùng quen thuộc, gia đình hai người là thế giao, cho nên từ nhỏ đã quen biết, chuyện lần trước chị gái ngoại tình, phát hiện đầu tiên chính là vị bằng hữu này.
Cũng bởi vì quá quen thuộc, hai người gặp mặt cũng không cần nói khách sáo, bằng hữu đi thẳng vào vấn đề, hỏi Giản Mục Xuyên: “Cậu đang làm gì vậy, gần đây mang theo em vợ ở chung? Còn ra ngoài gặp bằng hữu của nàng, có cần phải cao điệu như vậy không?”
“Ừm.” Giản Mục Xuyên lên tiếng, nhận lấy điếu thuốc do người kia đưa tới, ngậm ở trong miệng nói, “Cô ấy không phải em vợ, là bạn gái tôi.”
Bạn anh chậc một tiếng, nói: “Miễn là cậu chưa ly dị, cô ấy là em vợ của cậu, câu ngoại tình, cô ấy bây giờ chính là kẻ thứ ba.”
Giản Mục Xuyên nhíu mày, không kiên nhẫn hỏi hắn: “Cậu đang dạy bảo tôi sao?”
“Tôi là nhắc nhở cậu, nếu đã thích nàng, phải khiêm tốn một chút, bằng không xấu chính là thanh danh của nàng.”
Giản Mục Xuyên gần đây quả thật đắm chìm trong tình yêu không thể tự kiềm chế, rất nhiều chuyện đều thiếu suy nghĩ, hắn trầm mặc một hồi, nói với người bạn kia: “Tôi sẽ xử lý tốt.”
“Vậy người nhà cậu cũng biết?”
“Không biết, gần đây mẹ tôi phải phẫu thuật, tôi không muốn bà ấy bị ảnh hưởng.”
Mặc dù như vậy, nhưng sau khi được bạn bè nhắc nhở, Giản Mục Xuyên mới ý thức được sai lầm của mình, vì không để Trần Trừng cõng danh hiệu tiểu tam, ngày hôm sau Giản Mục Xuyên liền mang chị gái đến cục dân chính nhận giấy chứng nhận ly hôn.