Phần 60
Có lẽ đã sớm có dự đoán đến ngày này, cho nên thủ tục ly hôn của Giản Mục Xuyên và chị gái làm rất nhanh, hai người không có bất kỳ phân tranh gì, hòa bình ký tên, mặc dù chị gái tỏ vẻ cái gì cũng không muốn, nhưng Giản Mục Xuyên vẫn đem biệt thự hai người ở chung cho chị, chị cũng không nhăn nhó, vui vẻ nhận lấy.
Ngày ly hôn, hai người còn cùng nhau ăn một bữa cơm, một cái bàn ăn ba người ngồi, chị gái ngồi một bên, Trần Trừng cùng Giản Mục Xuyên ngồi một bên, phân biệt rõ ràng.
Lo lắng đến sự hiện diện của chị gái, Trần Trừng liền muốn bảo trì khoảng cách với Giản Mục Xuyên, ít nhất đừng quá thân mật, vì thế lúc ngồi xuống, mông nàng liền dịch vào bên trong một chút.
Chỉ là một động tác nhỏ, Giản Mục Xuyên lập tức không vui nhíu mày, quay đầu nhìn Trần Trừng một cái, cũng không nói gì, chỉ đưa tay qua, ôm lấy eo cô, thoải mái kéo cô trở về bên người, chờ thân thể hai người dán chặt vào nhau, lúc này mới hài lòng tiếp tục nhìn thực đơn, sau đó, cánh tay trái hắn đặt trên eo Trần Trừng cũng không lấy xuống nữa.
Ngược lại, chị gái làm như không nhìn thấy, hỏi: “Ngồi sát như vậy, có thể ăn không?”
Giản Mục Xuyên hừ nhẹ, giống như đang khoe khoang, nói: “Bình thường chúng ta ở nhà, Trừng Trừng đều ngồi trên đùi tôi ăn.”
Sắc mặt Trần Trừng đỏ bừng, dậm chân nói: “Đừng nói nữa!”
Giản Mục Xuyên cúi đầu hôn lên trán cô, dỗ dành cô: “Được, không nói.”
Chị gái nhìn hai người ở chung, biết tình cảm của bọn họ rất tốt, lúc này mới yên lòng, dù sao cũng là em gái mình nuôi từ nhỏ đến lớn, cô tự nhiên là hy vọng em gái có thể hạnh phúc, chính là tầng quan hệ này có chút phức tạp, bạn trai hiện tại của muội muội là chồng cũ của chị gái, ạch… thực sự kỳ lạ.
Nhưng nói đến mối quan hệ này, chị gái vẫn có chút lo lắng, hỏi Giản Mục Xuyên: “Chuyện chúng ta ly hôn, anh còn chưa nói với người nhà anh đúng không, vậy sau này xử lý như thế nào?”
Giản Mục Xuyên gọi mấy món ăn Trần Trừng thích ăn, mới nói: “Chờ mẹ tôi phẫu thuật xong, tôi sẽ nói với bọn họ.”
Chị gái hỏi lại: “Vậy họ sẽ đồng ý với anh và Trừng Trừng sao?”
“Sẽ.” Giản Mục Xuyên nói: “Họ vội vã muốn bế cháu trai.”
Trần Trừng lập tức đỏ mặt, nói: “Ai muốn sinh con với anh, em mới không sinh!”
Đáy mắt Giản Mục Xuyên mỉm cười nhìn cô, dỗ dành: “Sinh một đứa đi, sinh ra đem cho bọn họ, bọn họ sẽ không đến làm phiền chúng ta.”
“Nói thật nhẹ nhàng.” Chị gái không đồng ý nói: “Nếu sinh con, ít nhất hơn một năm không thể làm việc.”
Giản Mục Xuyên không tiếp lời, chỉ nhìn về phía Trần Trừng, muốn biết suy nghĩ của cô, Trần Trừng lại đỏ mặt, nói: “Không phải chúng ta còn đang yêu nhau sao? Bây giờ thảo luận về có con, không phải là quá sớm à.”
Giản Mục Xuyên một hồi lâu mới gật đầu, “Ừm.”
Buổi tối về nhà, Giản Mục Xuyên đi đến trước thiết bị tập thể dục rèn luyện thân thể, gần đây Trần Trừng tỏ vẻ rất thích cơ bụng của anh, vì thế Giản Mục Xuyên định luyện cơ bụng sáu múi thành tám khối.
Trần Trừng nhìn hắn ở trước máy móc mồ hôi như mưa, liền tiến lại gần, ở bên cạnh nhìn một hồi.
“Đẹp sao?” Giản Mục Xuyên hỏi.
Trần Trừng có chút khó hiểu, cũng không biết hắn đang hỏi cái gì có đẹp hay không, nhưng vẫn trả lời: “Đẹp mắt.”
Giản Mục Xuyên bỗng nhiên kéo áo mình ra, lộ ra cơ ngực và cơ bụng rắn chắc, lại hỏi: “Như vậy thì sao?”
Trên người hắn phủ đầy mồ hôi, giống như bôi một lớp dầu, thoạt nhìn nội tiết tố nam bùng nổ, “Đẹp mắt.”, Cô nói.
Sau đó, thấy anh cởi quần short và quần lót của mình, trần truồng, chân còn mang giày thể thao, “Vậy bây giờ thì sao?”
Sắc mặt Trần Trừng đỏ lên, dậm chân nói: “Anh làm gì vậy, còn không mặc quần áo vào để tập luyện sao?”
Giản Mục Xuyên thoải mái khoe ảnh thân thể trần truồng của mình, nói: “Chưa thử qua, thử một lần.”
Nói xong, hắn thật sự cứ như vậy trở lại trước thiết bị tập thể dục.
Lần này ánh mắt Trần Trừng hoàn toàn bị cây côn thịt chậm rãi cứng rắn trên háng hắn hấp dẫn.
Một cây côn thịt to như vậy, bình thường rốt cuộc là làm thế nào để nhét vào thân thể cô?
Người bị xem không cảm thấy thế nào, ngược lại là người nhìn, xấu hổ đến mức hai má đều muốn bốc khói, Trần Trừng che mặt xoay người muốn đi, lại bị Giản Mục Xuyên giữ chặt tay, nói: “Đến giúp anh vận động.”
“Vận… vận động thế nào?”
“Đợi lát nữa em sẽ biết.” Nói xong, Giản Mục Xuyên tìm tới một tấm đệm, để Trần Trừng nằm thẳng trên đệm, chính hắn thì cúi người chống lên phía trên cô.
Trần Trừng mở to hai mắt, hỏi: “Anh đây là muốn làm push – up??”
“Thông minh.” Giản Mục Xuyên không tiếc lời khen ngợi.
Đại soái ca dáng người hoàn mỹ, trần truồng ở trên người nàng chống đẩy, hình ảnh này ngẫm lại đều phải chảy máu cam.
Côn thịt của Giản Mục Xuyên đã hoàn toàn cứng rắn, chọc vào khe chân của cô, từng chút từng chút phập phồng, chỉ chốc lát sau, mắt ngựa trên quy đầu bắt đầu nhỏ giọt, cọ đến hoa huyệt ẩm ướt của Trần Trừng, hoa huyệt xôn xao, cũng rất nhanh chảy ra nước.
Hô hấp hai người đều có chút nặng nề, Trần Trừng là vì xấu hổ, Giản Mục Xuyên thì thở hổn hển sau khi vận động.
Hai người cứ như vậy giằng cọ một hồi, Giản Mục Xuyên chống cánh tay lên, cúi đầu nhìn Trần Trừng mặt như hoa đào, khàn giọng nói: “Em cởi quần áo đi.”
Người đàn ông này thực sự là được một tấc tiến một trượng.
Bất quá cuối cùng dưới sự dây dưa của hắn, Trần Trừng vẫn cởi quần áo ra.
Sau đó, hai cơ thể càng ngày càng quấn chặt lấy nhau.
Khi côn thịt lớn trong nháy mắt cắm vào tao bức Trần Trừng, cô sảng khoái đến hai chân quấn chặt vào eo Giản Mục Xuyên, căn bản luyến tiếc buông ra.
Sau một trận làm tình mãnh liệt, ý thức Trần Trừng có chút hỗn loạn, cho nên khi Giản Mục Xuyên ôm cô lên giường phòng ngủ chính, để cho cô nằm thẳng, cô còn có chút ngốc, sau đó thấy anh từ trong ngăn kéo lấy ra một thứ nhỏ xinh, thừa dịp cô không kịp phản ứng, nhanh chóng đem vật nhỏ đặt vào tay Trần Trừng.
Trần Trừng sửng sốt một chút, cúi đầu nhìn, chỉ thấy trên tay cô đeo một chiếc nhẫn thiết kế đơn giản?
Nhẫn!!