Phần 10
Tôi vẫn ngồi vật ngoài cửa phòng, tiếng khóc bên trong đã lặng giờ chỉ còn tiếng thút thít thỉnh thoảng phát lên.
Gần trưa thì cửa mở, tôi vội đứng dậy nhìn mẹ, mắt đã hơi sưng, khuôn mặt vẫn còn nhem nhuốc nước mắt, vài sợi tóc lòa xòa dính trên mặt, nhìn đáng thương vô cùng.
– Con xin lỗi, tại con không kiềm chế được.
– Ừm con đừng nghĩ tới chuyện đó nữa nha, từ giờ cố gắng học hành, đừng vì chuyện đó mà sa sút – Giọng mẹ nhẹ nhàng dặn, chắc do mấy hôm trước tôi ở lớp không tập chung nên cô gọi về, nên mẹ vẫn lo tôi nghĩ nhiều về chuyện kia mà sa sút học tập.
– Vâng… mẹ đừng buồn nữa nha.
– Ừm, đứng ra để tôi đi rửa mặt, vì anh mà tôi xấu đi đấy – Mẹ nhéo mạnh eo tôi, làm tôi giật người lên vì đau điếng.
– Á… con xin lỗi.
– Có lần sau chết với tôi – Mẹ lườm tôi rồi bước tới nhà tắm, thấy mẹ vui làm tôi cũng vơi đi cảm giác tội lỗi…
Tôi và mẹ đã bình thường trở lại, cùng nhau làm bữa trưa, mẹ lại nhìn tôi cười hiền, nụ cười mang đến sự ấm áp quanh phòng bếp, làm tôi thấy hạnh phúc.
Buổi chiều tôi với mẹ cùng nhau dọn nhà, những chỗ để nhiều đồ không quét được, làm 2 mẹ con tốn nhiều sức bê ra rồi lại bê vào, khá lại mệt…
Không biết do mẹ mặc đồ kín, hay dục vọng trong người tôi đã hết, mà khi đứng gần mẹ, cảm giác kích thích, khó chịu đã không còn, như được trở về những ngày không có ý nghĩ về cơ thể mẹ, lòng thấy vui vẻ hơn.
Buổi tối đang học thì mất điện, đành cất bút, xuống dưới nhà tìm mẹ nói chuyện, tôi mở đèn pin ở điện thoại, bước xuống cầu thang thì thấy bóng mẹ mờ mờ đang soi đen, lục đồ trong tủ.
– Mẹ, mẹ tìm gì vậy.
– Mẹ tìm nến, nhớ hôm trước mẹ cất ở đây mà… à đây rồi.
– Điện thoại mẹ đâu?, Có đèn pin mà.
– Máy mẹ sắp hết pin rồi.
Mẹ đốt nến lên, cầm ngang thân nến, nhỏ một ít sáp lên bàn rồi cắm cây nến xuống, thấy mẹ đốt nến tôi cũng tắt luôn đèn đi.
Ánh sáng vàng bao trùm lấy thân người mẹ, tôi nhìn mẹ điếng người vội quay mặt đi, mẹ đang mặc đồ ngủ, chiếc váy ngắn mỏng manh chỉ đủ che đậy cặp mông to tròn của mẹ, để lộ ra cặp chân dài, thon tròn, dưới ánh sáng mập mờ, những mảng da thịt nóng bỏng lộ ra, làm mẹ quyến rũ hơn bao giờ hết.
Tôi không dám nhìn mẹ, vì sợ nhìn lâu, cơn dục vọng đang đè nén sâu trong người sẽ trỗi dậy.
– Xuống đây ngồi đi con – tay mẹ đập nhẹ xuống ghế.
– Vâng.
Tôi bước xuống cầu, ngồi cạnh mẹ. Dưới ánh nến khuôn mặt của mẹ như ửng hồng nên trông càng đẹp hơn, đôi môi mềm mềm lại càng thêm đỏ. Mái tóc có mấy sợi tóc lưa thưa xõa xuống khiến mẹ cực kỳ lung linh.
Khi ánh mắt đưa xuống cơ thể mẹ thì miệng lưỡi tôi, khô đắng chiếc váy ngủ bám sát vào da thịt mẹ, làm cho mọi đường nét, da thịt mẹ in rõ qua lớp vải, người tôi không khỏi nóng ran khi nhìn thấy chiếc áo lót trắng của mẹ hiện ra sau lớp áo ngoài đang như bị ép căng lên vì ngọn đồi to lớn như đang muốn thoát khỏi sự trói buộc chật chội.
Lớp vải mỏng dán chặt vào da thịt còn phơi bày trước mắt tôi cái bụng phẳng lì mịn màng và chiếc rốn nhỏ đầy hấp dẫn. Phía dưới tôi căng cứng có chút giật lên khi tôi liếc xuống dưới trước mắt tôi cả vùng tam giác bí ẩn của mẹ bị chiếc váy mỏng đang bó sát vào đã khoe cả chiếc quần lót màu trắng nhỏ đang ôm chặt lấy nơi hấp dẫn và bí ẩn nhất của người phụ nữ.
Tôi cố gắng để mẹ không phát hiện ra ánh mắt tôi, nhưng không được mẹ đã thấy, mặt mẽ khẽ có chút giận, quay lưng, nói với tôi giọng trách móc.
– Con đã hứa với mẹ rồi còn.
– Con… xin lỗi, tại mẹ mặc đồ ngủ nên con… hơi “khó chịu” – giọng tôi có chút ân hận, đã hứa với mẹ bao nhiêu lần rồi đâu lại vào đấy.
– Mẹ xin lỗi, tại mẹ sắp ngủ nên mới mặc đồ như vậy – Nói xong mẹ đứng dậy bước vào phòng, một lúc sau mẹ ra, trên người đã khoác thêm lớp dày, che đi phần trên của cơ thể.
Nhưng mẹ quên mất là đôi chân thon dài, trắng mịn và cặp mông căng đầy vẫn lộ ra qua lớp váy, chỉ nhìn vậy thôi, thằng nhỏ đã đủ kích thích để căng cứng.
– Học xong chưa con.
– Dạ chưa, con đang học thì mất điện.
Phía dưới, thằng nhỏ đang biểu tình, dữ dội, dù mẹ mặc thêm lớp áo dày, nhưng hương tóc, hương cơ thể vẫn còn đây, lỏn len nhẹ nhàng vào mũi tôi, làm người tôi khó chịu cực kỳ.
– Mẹ… con, khó chịu quá – Bao nhiêu tình yêu mẹ con giờ đi đâu mất.
Mẹ nghe vậy thì ngượng ngùng, quay mặt đi, không dám nhìn tôi.
– Mẹ, giúp con đi.
– Mẹ… mẹ… giúp… sao… được? – Dưới ánh đèn khuôn mặt mẹ ửng đỏ, trông càng quyến rũ hơn.
– Mẹ làm bằng tay giúp con – Giờ đây chỉ còn lại dục vọng lấn át, một chút lý trí vẫn giúp tôi kiếm chế, không đè mẹ ra làm những điều tội lỗi như tối hôm trước.
– Hông được, cái đó chỉ vợ chồng mới… thôi… mình mẹ con sao… sao… mẹ làm như vậy cho con được.
– Mẹ giúp con 1 lần đi, cho con đỡ khó chịu, chuyện kia con cũng dần quên được.
Mẹ im lặng nghĩ một lúc rồi lắc đầu nguầy nguậy nói.
– Con… con… tự làm đi.
– Con tự làm thì đâu hết được, mẹ nhìn này – Tôi chỉ vào thằng nhỏ đang gò lên qua lớp quần.
Mẹ thoáng nhìn qua rồi ngượng ngùng quay đi.
Một lúc sau thấy mẹ cúi người xuống, thổi tắt nến, bóng tối nhanh chóng bao trùm cả căn phòng.
– Con… Con mang… nó ra đi – giọng mẹ có chút run rẩy.
Mẹ đồng ý làm tôi sướng rơn, vội đứng dậy, cởi quần đùi lẫn quần sịp ra ngoài.
– Mẹ… mẹ cầm nó đi – nghĩ tới bàn tay mẹ cầm lấy thằng nhỏ, làm tôi bị kích thích, làm giọng nói có chút vội vàng.
Giờ khắc này, tôi cảm thấy hơi thở mẹ có chút dồn dập.
Trong bóng tối bao trùm, tôi cảm nhận được, tay mẹ khẽ đặt lên đùi tôi, bàn tay run rẩy nhích chậm lên, ngón tay đầu tiên chạm vào thằng nhỏ làm người tôi căng cứng, hơi thở trở nên đứt quãng, rồi trong mơ màng, cả bàn tay nhẹ nhàng mà cầm thứ cứng rắn kia.
Thằng nhỏ bị nắm, trong nháy mắt toàn thân tôi giật giật, tiếp theo toàn thân tràn ngập cảm giác thoải mái mỗi chỗ chân lông từ cao tới thấp, tay mẹ thật mềm, do kích thích vì “Tình mẹ con” làm thằng nhỏ giật nhẹ như muốn xả hết cơn bực tức, làm tôi cố gắng đè nén xuống.
Ngón tay cái mẹ bắt đầu xoa nhẹ thân thằng nhỏ, rồi cả bàn tay ngọc ngà bắt đầu vuốt, rồi nhẹ nhàng xóc.
Tôi nhắm mắt hưởng thụ, người run rẩy lên vì sướng.
– Mẹ… nhanh… chút đi mẹ – thở dốc, hổn hển nói.
Bàn tay mềm mại của mẹ tăng dần lên, làm tôi sướng kinh khủng, hơi thở trở nên đứt quãng, dường như không chịu được nữa, thằng nhỏ bắt đầu giật giật mạnh.
– Mẹ… – người tôi giật giật lên, tôi sướng kinh ngủ, không thể kiềm chế nổi nữa tôi xả hết cơn bực tức của ngày hôm nay ra.
Tôi thở dốc dựa lưng vào ghế, tôi thở hổn hển lên vì sướng.
– Cảm… ơn mẹ.
Trong bối tối tôi không nhìn thấy được gương mặt mẹ đang như thế nào, nhưng tôi có thể đoán ra mẹ đang rất ngượng ngùng.
– Mẹ… mẹ đi ngủ đây.
Mẹ đi ngủ, tôi ngồi một lát rồi cũng lên phòng ngủ…