Phần 19
Không hiểu sao cả buổi học hôm nay tôi cứ ngẩn ngơ mãi. Đầu óc tôi không còn những công thức, bài giảng, tính toán hằng ngày, mà trong đó cứ lởn vởn đôi môi mềm mại ướt rượt của mẹ bao bọc lấy thằng nhỏ mà dịu dàng bú. Cả cơ thể của mẹ, nhưng chiếc quần lót trắng nhỏ bao bọc lấy phần bí ẩn nhất mà tôi chưa bao giờ được thấy.
– Nam cô giáo gọi kìa? – Linh quay xuống đập nhẹ vào bàn, làm tôi hơi giật mình.
– Ơ… dạ.
– Tập trung học đi sao cứ ngẩn ngơ đi đâu thế?
– Em xin lỗi.
Tôi lắc nhẹ đầu gắng xua đi hình ảnh mẹ trong não. Linh thấy lạ nên nheo mắt có chút lo lắng nhìn tôi:
– Nam sao vậy?
– Mình không sao – Tôi lắc đầu tỏ vẻ ổn, Linh thấy vậy thì quay lên nghe cô giảng bài.
Tôi cũng chúi đầu vào tập trung nghe giảng. Thỉnh thoảng lại đưa mắt ngắm nhìn nửa khuôn mặt xinh đẹp đầy mời mọc của Linh.
Tan học tôi phóng xe thật nhanh để về với mẹ, về nhà thấy mẹ đang trong bếp làm bữa trưa, thỉnh thoảng tiếng mẹ hát khe khẽ vang lên, sao hôm nay mẹ yêu đời thế chứ? Nhẹ nhàng, rón rén, tới gần mẹ.
– Mẹ.
Tôi gọi bất chợt làm mẹ giật nảy người, tay đang cầm đũa cũng suýt làm rơi, quay người lại nhìn tôi thì mẹ đánh nhẹ một cái vào ngực, lườm trách móc.
– Trời… Phù, dám hù mẹ hả? Làm mẹ sợ chết khiếp.
Tôi vòng tay ôm eo mẹ cười khúc khích vì dọa được mẹ, hôn nhẹ lên gò má trắng nõn mẹ một cái.
– Chiều con đưa mẹ đi chơi nhé.
– Ừm… lên phòng thay đồ đi rồi xuống ăn cơm, lớn tớn rồi mà suốt ngày quấn mẹ như trẻ con ý – Mẹ lườm tôi một cách đáng yêu, đưa ngón tay lên dí vào trán tôi mắng.
Tôi lên phòng thay đồ rồi ăn trưa với mẹ, ăn xong phụ mẹ dọn dẹp rồi ngủ một mạch tới chiều luôn…
Uể oải bước xuống nhà thì thấy mẹ đang ngồi phòng khách, nhìn thấy tôi thì mẹ lườm lườm.
– Nói đưa tôi đi chơi mà dậy sớm ha?
Tôi liếc mắt ngó đồng hồ thì giật mình đã 4h chiều rồi, “trời sao hôm nay tôi ngủ lâu thế không biết”. Nhìn mẹ, thì mẹ làm bộ mặt vô cảm, lơ đãng nhìn sang hướng khác.
– Mẹ… con xin lỗi – Tôi chạy xuống lay lay người mẹ.
Mẹ hừ nhẹ vẫn không nói.
– Giận con hả? – Tôi lấy ngón tay cù eo mẹ, chắc mẹ thấy hơi nhột nên ưỡn ẹo né tránh, khuôn mặt mẹ sắc đá lườm tôi, đôi môi mím chặt rồi phì cười… mẹ cười khúc khích nói.
– Nào… hihi… không được nghịch nữa, buồn mẹ.
Mẹ nói nên tôi tay tôi dừng lại không cù eo mẹ nữa. Mặt rúc rúc vào vai mẹ ngửi mùi hương cơ thể thơm ngát.
– Mình đi thay đồ đi chơi nha mẹ.
Mẹ nghe vậy thì hừ lạnh, quay mặt đi hướng khác, giọng có chút uất ức nói.
– Giờ còn đi gì nữa, muộn rồi…
– Thôi mà… đi… đi mẹ, tối nấu cơm muộn tí cũng được mà mẹ – Tôi lắc vai mẹ năn nỉ.
Mẹ nghe vậy thì cũng ậm ừ rồi về phòng thay đồ, tôi cũng đi nhanh lên phòng thay đồ rồi xuống nhà đợi mẹ. Đứng ngoài cửa phòng mẹ, lòng hồi hộp không biết hôm nay mẹ mặc bộ gì.
Rồi cửa phòng mẹ mở, thân hình tuyệt đẹp của mẹ hiện ra. Trời mẹ mặc đồ đẹp quá, chiếc mini juyp bó sát người, để lộ nửa đôi chân thon dài trắng muốt kèm theo chiếc áo len nỉ. Nhìn mẹ trẻ qua, như mới còn là thiếu nữ vậy, mắt tôi như bị hút vào người mẹ, say sưa như một nhà nghệ thuật ngắm nhìn tác phẩm. Bộ ngực tròn đây đang vun lên qua lớp áo lót và một lớp áo len. Gò ngực chín mọng của người phụ nữ đã gần 40. Tôi như nghẹn thở. Có lẽ tôi sẽ ngẩn ngơ tiếp nếu như không có tiếng mẹ ngượng ngùng vang lên.
– Nè… nhìn mẹ ghê vậy, đi thôi con – Mẹ bước đi trước tôi, mặt mẹ đã thoáng hồng.
Tôi đi sau mẹ, lúc này mới nhìn được phần mông của mẹ, trời chiếc mini juyp bó sát làm mẹ khêu gợi quá. Cặp mông tròn lẳn căng mọng của mẹ, như đang ép chặt vào lớp vải, gò mông nhấp nhô theo từng bước đi. Mẹ mặc như này sẽ làm cánh đàn ông đau mắt mất.
Tôi và mẹ ra ngoài đường bắt taxi, nói bác tài dừng lại ở shop quần áo, đến nơi tôi trả tiền taxi, tôi và mẹ cùng đi vào trong, vào trong mẹ cứ tung tăng khắp gian hàng chọn đồ. Thỉnh thoảng cầm một chiếc áo lên, ướm lên người tôi, rồi nheo mắt sau lắc đầu, vô cùng dễ thương.
Lúc sau mẹ cầm một chiếc váy dài, trông xấu hoắc, ướm lên người, rồi long lanh mắt nhìn tôi, làm tôi thoáng chút bối rối.
– Đẹp hông.
Tôi lắc đầu, xua tay:
– Xấu hoặc.
Sau khi nghe tôi chê xong, mẹ tức giận, treo lại cái váy, dậm nhẹ chân, đi thẳng ra ngoài chẳng thèm nhìn tôi một cái.
– Ơ tôi chê cái váy mà – Tôi đứng ngẩn tò tè lên, vội chạy theo mẹ, nắm tay mẹ giữ mẹ lại, vội nói.
– Con… con chê cái váy mà.
Tay mẹ vùng vằng, muốn thoát khỏi tay tôi, dậm dậm chân xuống đất.
– Hừ… anh không phải lý do, tôi già rồi, tôi xấu hoắc chứ gì?
– Con chê cái váy thật mà – Mặt tôi lúc đó trông tôi kinh khủng, mẹ thấy vậy thì phì cười.
– Hihi… xem cái mặt con kìa, thôi đi mua vài đồ rồi mình đi ăn nha, tối nay mẹ cũng lười nấu cơm – Mẹ dơ hai tay lên nhéo nhéo má tôi, cười khúc khích nói.
Tôi với mẹ đi chọn đồ mua vài quần áo, cho mẹ và cho tôi, rồi bắt taxi tới một quán lẩu nướng, sắp tới giờ ăn tối nên quán khá đông, tôi và mẹ chọn một bàn trong góc rồi ngồi xuống. Mẹ cầm cái menu trên bàn, rồi gọi đồ ăn.
Ngồi đối diện mẹ mà tôi cứ ngẩn ngơ ngắm nhìn, mẹ nhìn trẻ thật, đi với tôi ai cũng nói là hai chị em, mẹ bước tới đâu đều là điểm thu hút nơi đó. Nghĩ tới cơ thể mẹ, khuôn mặt tôi lại hiện lên đầy nét dâm tà. Mẹ vẫy vẫy cái menu trước mặt tôi.
– Đang nghĩ cái gì mà mặt “hư” vậy?
– À, hôm nay mẹ đẹp thật.
– Hứ… hông phải nịnh.
Đúng lúc đó thì phục vụ mang đồ ăn ra. Mẹ xếp từng miếng thịt lên cái bếp đang bốc khói trước mặt. Tôi nhấc cái ghế đang từ phía đối diện sang ngồi bên cạnh mẹ, quàng tay ôm lấy vòng eo mềm mại của mẹ như một đôi tình nhân.
– Này hông được nghịch gì đâu đấy – Mẹ khẽ gạt tay tôi ra, rồi đưa mắt nhìn xung quanh, chỗ này cũng khá khuất với ai cũng đang tập trung vào câu chuyện và đồ ăn của mình, nên chả ai để ý. Mẹ thấy vậy cũng không phản đối nữa.
Bàn tay tôi để yên một lúc rồi bắt đầu cựa quậy, xoa nhẹ eo mẹ rồi tiến dần lên trên, khi sắp chạm vào gò đồi cao ngất của mẹ thì mẹ thì gạt bàn tay hư hỏng của tôi ra, khẽ gắt.
– Này… đừng có linh tinh, mẹ giận đó – Nhiều lúc thấy mẹ giận dỗi dễ thương như một cô bé mới lớn vậy.
Đôi môi hồng mẹ hơi chu ra, thổi nhè nhẹ miếng thịt bò rồi để vào bát tôi, nhìn tôi một cách đầy yêu thương nói.
– Ăn đi, hư vừa thôi đấy – Khuôn mặt hơi hồng lên – Rồi mẹ chợt nghĩ ra điều gì đó vội nói tiếp.
– Mà dạo này con học như nào.
– Vẫn tốt mẹ ạ, mà con có mấy bài kiểm tra điểm tốt đó, mẹ không thưởng cho con hử?
Mẹ nghe vậy thì trề môi nhìn tôi vì trẻ con.
– Lớn rồi mà vẫn đòi thưởng, con của mẹ muốn mua gì.
– Con cũng chưa biết nữa, lúc nào con muốn gì thì con nói với mẹ – Tôi ngẫm nghĩ một lúc rồi nói.
Cả hai vui vẻ vừa ăn vừa nói chuyện, thỉnh thoảng mẹ lại đút thức ăn cho tôi. Lúc sau tôi thấy người mẹ hơn uốn éo, hai chân cứ thỉnh thoảng lại xiết lại với nhau.
– Ơ mẹ sao vậy?
Mẹ hơi đỏ mặt, rồi ghé tai tôi thì thầm nói.
– Mẹ muốn đi vệ sinh – nghe mẹ ngượng ngùng nói câu này làm tôi suýt nữa phì cười, nhiều lúc mẹ cứ như trẻ con vậy.
Tôi vẫy vẫy tay gọi anh phục vụ, hỏi nhà vệ sinh, rồi đưa mẹ đi, đứng trước cửa nhà vệ sinh đợi mẹ. Mà tim tôi đập mạnh. Tiếng xoẹt nhẹ khi mẹ cởi khóa váy, tiếng nước chảy róc rách nhẹ nhàng vang lên, từng âm thanh của mẹ như thấm sâu vào tất cả giác quan của tôi.
“Không biết lông cô bé của mẹ có rậm không nhỉ? Không biết lúc mẹ đi nước có rỉ xuống những sợi lông đen của mẹ không?” – Tôi khẽ lắc đầu, mình đen tối quá.
Tiếng xả nước vang lên. Lúc sau chờ mãi không thấy mẹ ra, tôi gõ nhẹ cửa hỏi.
– Mẹ ơi, mẹ sao vậy?
Tiếng mẹ ngượng ngùng nhỏ xíu, hỏi lại, mẹ nói lần nữa tôi mới nghe thấy.
– Khóa của mẹ nó kẹt, mẹ kéo mãi không lên được.
– Mở cửa ra con xem – Suy nghĩ này làm người tôi căng cứng, nhưng tiếng ‘Ứ’ nhẹ phát lên, làm tôi tìu nghiu.
– Mẹ… không nhanh, nhỡ tý có ai vô, con hông giúp được mẹ nữa đâu, mẹ cứ mặc vậy ra ngoài mà cho họ nhìn – Tôi tìm mọi lý do để cho mẹ mở cửa.
Rồi một lúc sau tiếng lí nhí của mẹ:
– Có ai ngoài ý không?
– Không mẹ ơi.
Một lúc sau thì ‘tạch’ cửa mở he hé ra, tôi hồi hộp hơi thở có chút dồn dập, rụt rè đẩy cửa vào, rồi khóa trái lại.
Mẹ đang đứng trên bồn, hai tay đang cố kéo chiếc khóa váy, nhưng không được. Chiếc khóa váy chỉ được kéo được lên qua háng một chút.
– Để con xem – Mặt mẹ lúc đó đỏ hồng, chả dám nhìn tôi, lảng xang hưởng khác, chữa ngượng.
Tôi ngồi xuống mặt đối diện giữa hai chân của mẹ. Mắt tôi nhìn chằm chằm vào phần đang hở ra, chiếc quần lót hồng mỏng tang, đập vào mắt tôi. Một mùi dâm hương ngái ngái xộc vào mũi. Tôi khẽ nuốt nước bọt, một tay tôi giữ bên mép váy của mẹ, một tay kia cố giữ cái khóa mà kéo lên, nhưng bị kẹt, hình như bị mắc ở đâu đó. Giờ chắc phải kéo cái khóa xuống rồi kéo lại.
Tay tôi run run cầm chiếc khóa kéo xuống, thì mẹ giật mình, hơi cong người xuống giữ tay tôi lại, lúng túng nói:
– Con… con làm cái gì vậy.
– Giờ phải kéo cái khóa xuống rồi kéo lại lên mẹ ạ.
Mẹ nghe vậy thì buông nhẹ tay ra, không nói gì, mặt quay sang hướng khác.
Chiếc khóa dần bị kéo xuống, mắt tôi như dại đi vì từng phần quần lót hiện ra, tới khi chiếc khóa hoàn toàn bị kéo hết xuống, thì toàn bộ chiếc quần lót hồng nhạt, phơi bày ra trước mắt tôi. Mắt tôi xoáy hun hút vào phần giữa háng mẹ, cái chỗ hơi vun cao lên sau lớp vải, hấp hé một sợi lông đen dài len qua lớp quần lót.
– Được, được hông con.
Tôi hơi giật mình, nhớ ra mình đang làm gì. Tay giữ chặt chiếc khóa kéo mạnh lên, những vẫn bị mắc ở giữa, loay hoay mãi mới kéo được chiếc khóa lên hết cỡ.
– Được rồi đó mẹ.
– Phù… may quá, con ra ngoài trước đi xem có ai không?
Tôi bước ra khỏi nhà vệ sinh, ngó nghiêng không có ai thì tôi gọi mẹ ra, mẹ vẫn hơi ngượng, đầu hơi cúi xuống, nhưng ngón tay vân vê vạt áo, ra ngoài phục vụ cứ nhìn tôi và mẹ, chắc đang nghĩ chúng tôi ở nhà vệ làm chuyện gì đó mờ ám, tôi tính tiền luôn, rồi bắt taxi về nhà, ngồi trong xe mẹ vẫn còn ngại, không nói với tôi câu nào. Còn tôi thì đang đờ người ra vì hình ảnh trong nhà vệ sinh khi nãy, hình ảnh sợi lông đen cứ lẻn loi trong đầu tôi tới khi về đến nhà.