Phần 7
Tôi với mẹ đã không nói chuyện được với nhau vài ngày, mặt mẹ lúc nào cũng lạnh tanh đôi mắt thỉnh thoảng có nét buồn.
Ngồi trong lớp học Văn, môn học của cô giáo chủ nhiệm mà tôi yêu thích nhất, mà tôi vẫn không thể tập trung được. Chuyện đêm hôm đó đến với tôi thật đột ngột, và ngỡ ngàng. Tuy được ôm lấy cơ thể mềm mại của mẹ, được ngấu nghiến đôi môi và bầu ngực căng mọng mà tôi luôn khao khát, nhưng mỗi khi nghĩ tới, tôi lại cảm thấy bứt rứt, trằn trọc suốt mấy ngày qua.
Tan học tôi cũng dám về nhà, tôi sợ cảnh mẹ lạnh nhạt với tôi, sợ phải nhìn ánh mắt buồn của mẹ, đành ở lại trường, ăn trưa ở căn – tin rồi học thêm luôn.
Hết buổi học thêm tôi lại đi lang thang khắp nơi, tới gần tối mới chịu về.
Vào nhà, thấy mẹ đang trong bếp nấu bữa tối, chiếc váy ngủ mỏng manh mẹ đang mặc, khiến tôi như nhìn xuyên thấu và ngấu nghiến những đường cong nổi bật trên cơ thể mẹ. Cặp mông tròn lẳn hấp háy sau lớp vải. Khi mẹ cúi xuống lấy đồ, lớp vải bị căng ra ôm chặt lấy hạ bộ, khiến hai gò mông hằn rõ phơi ra trước mắt tôi. Phía dưới tôi bắt đầu ngọ nguậy.
Tôi vội lắc mạnh đầu, hình ảnh mắt mẹ buồn rười rượi nhìn tôi làm tôi thấy tội lỗi với mẹ, nhưng mà dục vọng quá lớn đã đè nén hết lý trí.
Mẹ không hay biết mình đang bị nhìn trộm, mẹ vẫn cúi xuống tìm đồ, chiếc váy ngắn dần cốn lên trên làm hé lộ bờ mông và đáy chiếc quần lót nhỏ bé.
Đôi mắt tôi như vô thức lại dán chặt vào cặp mông tròn căng đang ưỡn ra đầy thách thức sau chiếc váy ngủ của mẹ.
Một lần nữa lý trí lại hiện lên, tiếng mẹ khóc, mắt mẹ sợ hãi nhìn tôi, lòng thấy thương mẹ, tôi gắng đè nén vọng, xoay người chạy thật nhanh lên phòng, vô phòng tắm tôi mở vòi nước, dù thời tiết đã hơi se lạnh nhưng tôi mặc kệ, nhưng dòng nước lạnh buốt thấm qua áo, chảy dọc xuống chân làm tôi run lẩy bẩy vì lạnh.
Tắm xong, xuống nhà đã thấy đồ ăn được dọn ra bàn, mẹ đang ngồi chống tay lên cằm, mắt buồn rười rượi nhìn vào khoảng không.
Bữa cơm chả ai nói với nhau câu nào, mỗi người đều có nỗi niềm riêng, kẻ đau khổ người thì ân hận, mẹ ăn rất ít, hình như mẹ cũng muốn không khí này trôi qua thật nhanh, tôi cũng thôi, lên phòng nằm vật ra giường, vắt tay lên trán suy nghĩ làm sao chấm dứt được tình cảnh này.
21h00.
Tôi quyết định sang phòng mẹ xin lỗi, đứng trước cửa phòng, tôi hít sâu một hơi, gõ cửa nói:
– Mẹ, con vô nhé.
Đứng một lúc không nghe thấy mẹ trả lời, lòng tôi nặng xuống, mẹ không muốn gặp tôi, thở dài tôi định quay về phòng, thì nghe thấy tiếng ‘Ừ’ nhẹ từ trong phòng phát ra.
Tôi mở nhẹ cửa, mẹ đang ngồi trên giường, tôi cứ đứng nhìn mẹ ở trước cửa, một lúc sau mới mở miệng nói:
– Mẹ, con… con xin lỗi – ánh mắt tôi đầy ân hận, có chút cầu khẩn nhìn mẹ.
Mẹ khẽ cúi mắt xuống, im lặng không nói, vai mẹ hơi rung rung, mẹ khóc… một giọt nước mắt lăn dài trên má, 2 tay mẹ ôm mặt, khóc lớn.
Lòng tôi quặn thắt, vội bước tới giường ngồi cạnh mẹ, kéo mẹ ôm nhẹ vào lòng.
– Con xin lỗi, con xin lỗi – tôi nghèn nghẹn nói, lòng cảm thấy ân hận vô cùng vì làm mẹ đau.
Như có một điểm tựa, mẹ càng khóc lớn, hai tay đập đập vào ngực, nức nở nói.
– Huhu… hôm đó… mẹ sợ… mẹ sợ… lắm hức.
Tôi ôm mẹ chặt hơn, mắt tôi cay cay…
Mẹ khóc một hồi rồi cũng thôi, chỉ còn tiếng thút thít, hình như mẹ cảm thấy ngại vì tôi ôm quá chặt, nên dùng hai tay đẩy mạnh tôi ra, khuôn mặt có chút ngượng ngùng.
Lúc này tôi thấy mẹ thật đẹp, mắt không tự chủ, ngắm nhìn mẹ say sưa. Mắt tôi bị hút vào đôi môi đỏ mọng ướt rượt của mẹ, đôi môi giờ đang khẽ mở ra hờ hững. Không hiểu sao tôi cứ có cảm giác muốn được chạm vào đôi môi đó.
Nàng gắng kiềm chế cảm xúc xua đi những ý nghĩ vừa thoáng qua nhưng đôi mắt tôi vẫn không ngừng săm soi cơ thể mẹ. Mắt bắt gặp bộ ngực tròn đầy đang vun lên qua lớp áo lót và lớp vải mỏng. Gò ngực của một phụ nữ thành thục căng mọng, cứ phập phồng lên xuống theo hơi thở của mẹ, làm tôi như nghẹn thở.
Tôi khẽ mỉm cười, nhìn khuôn mặt trắng mịn, trơn bóng của mẹ, đôi gò má đỏ ửng xinh đẹp rực rỡ, làm tôi không kiềm chế lòng được, khẽ nhích mặt tới gần.
Cách khuôn mặt xinh đẹp của mẹ chỉ vài cm. Tôi có thể cảm nhận được hơi thở nóng hổi, thơm tho, đang phả nhè nhẹ vào mặt mình, nhìn vào mắt mẹ, mắt mẹ thoáng chút sợ hãi nhìn tôi.
Nhưng rất nhanh đôi mắt đẹp phủ thêm lớp sương mù, trở nên mê ly, từ từ nhắm mắt lại.
Mẹ, mẹ đồng ý, tim tôi chợt rung lên, hướng đôi môi đỏ của mẹ hôn xuống.
Bốn môi chạm nhau, khi đôi môi tôi chạm vào môi đỏ mỏng của mẹ, tôi cảm thấy được người mẹ khẽ run lên.
Hai tay mẹ như còn chút lý trí của người mẹ, khẽ đẩy nhẹ vai tôi, nhưng chỉ như kiến đẩy núi, không nhúc nhích, thân thể mềm mại của mẹ có chút vặn vẹo, nhưng rất nhanh cũng dần yên tĩnh lại, cánh tay đẩy bả vai tôi cũng chậm rãi chuyển thành khoác lên vai.
Tôi khẽ nhấp nhẹ môi mẹ, hai môi mẹ vẫn mím lại, yên lặng mất vài giây rồi đôi môi mẹ khẽ mở ra hững hờ như chào đón tôi, tôi vôi mút lấy, rất mềm, rất ngọt, rồi môi mẹ khẽ hé ra, thi thoảng khẽ nhấm.
Đôi môi mỏng ướt mềm mại của mẹ bắt đầu mút nhẹ môi tôi, hai đôi môi quyện vào nhau mút chặt lấy nhau.
Cả hai hôn nhau trong ngây dại, hai đôi môi quằn quại trong nhau không rời. Những hơi thở hổn hển đứt quãng chốc chốc lại phát ra do cả hai đều đang ngộp thở. Những tiếng nhóc nhách vang lên đầy kích thích.
Hai cơ thể nóng ran, run lẩy bẩy, đôi môi của mẹ cũng khe run run nhẹ nhẹ, vì là nụ hôn ‘Mẹ Con’ nên tôi cảm giác như đây là nụ hôn đầu tiên của tôi với mẹ.
Tôi cảm thấy như ngực tôi căng hết mức, tôi không chịu nổi nữa. Môi tôi ngừng lại. Mẹ dường như hiểu ý của tôi, thôi không hôn nữa. Hai đôi môi giờ mới từ từ tách ra khỏi nhau. Hai đôi môi sau một nụ hôn nồng cháy ướt át vì nước bọt, hai vành đỏ hằn lên quanh miệng. Hơi thở gấp gáp đã không còn, cả hai dần dần lấy lại được cân bằng.
– Ngọt quá – Tôi buột miệng nói, nói xong tôi mới cảm thấy ngượng ngùng vội cúi xuống không dám nhìn mẹ.
– Chỉ biết bắt nạt người ta! Hư lắm! – Mẹ hình như cũng có vẻ ngại, ngập ngừng nói.
Tôi ngẩng đầu lên nhìn mẹ, bắt gặp ánh mặt mẹ, hai má mẹ đang hồng nay càng hồng hơn, mẹ vội quay mặt sang hướng khác, lảng tránh ánh mắt tôi.
– Con về phòng ngủ đây.