Phần 47
Sáng hôm đó…
Sau khi cuộc thi Endurance Fitness chính thức kết thúc, từ phía ban tổ chức MAXYM đã phát đi thông báo khẩn về sự cố tối hôm qua trên đảo Plagas.
Phía ban tổ chức cho biết, tối qua sau khi cho tắt hết các camera lúc 19h thì đã có một nhóm người lạ mặt trà trộn lên đảo và tấn công các người mẫu.
Chỉ có duy nhất trường hợp của Cheryl rơi vào tình trạng nguy hiểm khi bị nhóm người lạ mặt tấn công tình dục. Những người mẫu khác đều bình an vô sự.
MAXYM gửi lời xin lỗi chân thành vì sự cố đáng tiếc xảy ra với Cheryl, họ cũng cho biết đã đưa Cheryl về nước và được can thiệp y tế kịp thời, hiện tại nàng ta chỉ bị sốc tinh thần chứ không nguy hiểm tính mạng. Ngoài ra MAXYM cũng động viên các người mẫu còn lại đừng quá lo lắng, phía MAXYM hứa sẽ không để những vụ việc tương tự xảy ra trong các cuộc thi tiếp theo…
Và cũng trong sáng nay, ban tổ chức thông báo kết quả cuộc thi Endurance Fitness tới các thí sinh. Phần thắng thuộc về Elise khi cô ta kiếm được tới 30 điểm, người về chót là Cheryl với chỉ 15 điểm. Hạnh Vi thì kiếm được 21 điểm và đứng thứ 4 chung cuộc.
Với kết quả này thì Cheryl chính thức bị loại khỏi cuộc thi… Nhưng với hoàn cảnh hiện tại, dù có không đứng chót thì Cheryl cũng sẽ không thể tham dự tiếp các phần thi sau vì sự cố lần này.
Hạnh Vi sau khi được đưa trở lại Resort thì vô cùng lo lắng cho Cheryl, nàng vẫn chưa gặp lại được cô bạn, Hạnh Vi cũng chỉ được nghe thông tin từ phía ban tổ chức…
Và rồi trưa ngày hôm đó, Hạnh Vi cũng phải bay về nước, kết thúc chuyến đi sóng gió trên đất Philippines.
Khi trờ về nhà và gặp lại Thế Bảo, Hạnh Vi ôm lấy chồng và kể cho anh nghe tất cả mọi chuyện…
Thế Bảo khi nghe vợ kể xong thì tỏ ra lo lắng vô cùng, anh tự hỏi rằng liệu những cuộc thi sắc đẹp này có còn an toàn, anh lo cho sự an toàn của vợ:
– “Anh thấy hay là… em đừng tham gia cuộc thi này nữa nhé.” – Thế Bảo nói…
Hạnh Vi biết Thế Bảo vì lo cho nàng mời nói vậy. Nàng cũng sợ… nhưng phần nào đó nàng vẫn cảm thấy rất yêu thích công việc của mình, cuộc thi này lại là cơ hội lớn để nàng vương tầm trở thành người mẫu thực thụ.
– “Em biết là anh lo cho em, nhưng em nghĩ sự cố lần này chỉ là ngoài ý muốn vì cuộc thi được tổ chức trên đảo hoang. Em tin là ban tổ chức sẽ biết cách sắp xếp để đảm bảo cho các người mẫu được an toàn hơn sau này. Ngoài ra, em thật sự là rất thích nghề người mẫu này… Em tự tin với khả năng của mình rằng em có thể thắng được cuộc thi.”
Thế Bảo khi nghe Hạnh Vi bộc bạch thì anh cũng siêu lòng, thật sự thì với khả năng tài chính của anh thì dư sức cho Hạnh Vi một cuộc sống ấm no. Nhưng từ khi cưới nàng làm vợ tới giờ anh vẫn luôn ủng hộ việc nàng tự đi làm thêm bên ngoài, nàng có thể tự do theo đuổi ước mơ và nghề nghiệp của mình. Miễn là nàng cảm thấy vui thì anh luôn ủng hộ.
Và cũng vì thế nên hai vợ chồng nhất trí vẫn để Hạnh Vi tiếp tục tham gia các cuộc thi tiếp theo.
Ngày hôm sau, khi Hạnh Vi đi làm ở studio, nàng một lần nữa kể lại mọi chuyện xảy ra trong đêm kinh hoàng đó cho lão Hùng và một số người quen thân trong studio nghe. Ai cũng động viên an ủi Hạnh Vi và tỏ ra xót thương cho Cheryl… Tất cả mọi người đều cầu mong cho cô bạn Hạnh Vi mau sớm bình phục và vượt qua được cú sốc này.
Sau đó, lão Hùng có gọi riêng Hạnh Vi ra để bàn bạc một số chuyện:
– “Vi nè, giữa tuần này em còn một buổi chụp hình cho ECOMGROUP với tư cách người mẫu đại diện cho nhãn hàng bên họ, em nhớ không?” – Lão Hùng hỏi khi cùng Hạnh Vi đi vào phòng riêng.
– “Dạ, em nhớ ạ, em cũng đang tính hỏi anh về việc đó…”
– “Uhm, buổi chụp sẽ diễn ra vào ngày thứ 5, và bên ECOMGROUP lần này yêu cầu khá phức tạp… Họ muốn chụp ngoại cảnh ở Vũng Tàu chứ không phải trong studio chúng ta, ngoài ra thì họ còn yêu cầu thêm một phần quay phim để làm video quảng bá ngắn…” – Lão Hùng kể với Hạnh Vi về yêu cầu chụp lần này của bên ECOMGROUP.
– “Hả? Phức tạp vậy sao? Vậy là chúng ta phải đi Vũng Tàu một chuyến ạ?”
– “Uhm, vì Vũng Tàu cũng gần, chúng ta có thể đi về ngay trong ngày nên cũng không thành vấn đề. Anh cũng đã đặt xe đưa em và cả ekip đi vào ngày hôm đó rồi. Còn anh thì sẽ đi xe riêng lên sau vì còn chút chuyện cần giải quyết.”
– “Em biết rồi. Nhưng mà anh cho em hỏi, tên quản lý của ECOMGROUP lần trước có đi theo không ạ?” – Hạnh Vi dò hỏi liệu tên Cường có đi theo không, nàng vẫn không yên tâm về hắn.
– “Tên Cường gì đó đúng không? Anh không nghe hắn đề cập tới… Nhưng có chuyện này anh phải cảnh báo với em về tên đó…” – lão Hùng nói với vẻ thận trọng…
– “Có chuyện gì với hắn sao anh?”
– “Phải, tên đó theo như anh thấy thì hắn là dạng người tiểu nhân. Hắn ta dường như có hiềm khích với chồng em nên có thể sẽ cố tình ‘làm khó’ em đó. Em phải cẩn thận với tên này.”
Lão Hùng chỉ nói một cách đại khái chứ không nói thẳng tên Cường đang có ý đồ xâm hại Hạnh Vi, lão nghĩ nếu lỡ nói quá lộ liễu sẽ làm Vi bị sốc vì nàng vừa có cô bạn mới bị hiếp dâm. Lão tin rằng với sự có mặt của mình bên cạnh thì tên đó cũng sẽ không dám làm gì nàng.
Hạnh Vi cũng cảm ơn lão Hùng và hứa sẽ cẩn thận…
Và rồi sau cuộc trò chuyện thì Hạnh Vi cũng ra về, nàng hẹn gặp lại lão Hùng vào hôm chụp hình giữa tuần.
… Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: https://home.tuoinung.co/2023/04/truyen-sex-tinh-yeu-va-thu-han.html
Sáng thứ 5…
Hạnh Vi như đã được lão Hùng báo trước, nàng đến một bến xe ở Q1 để di chuyển cùng ekip đi đến Vũng Tàu.
Ekip lần này vẫn là những người quen thuộc dưới trướng lão Hùng gồm: 3 thợ chụp ảnh, 1 đạo diễn tư thế, 1 trợ lý trang phục kiêm luôn makeup và đặc biệt lần này có thêm 1 người quay phim lạ mặt.
Trong chuyến đi này thì không có lão Hùng vì lão sẽ đến sau.
Sau khi tất cả đã có mặt và kiểm tra dụng cụ đầy đủ, chiếc xe đưa Hạnh Vi và cả ekip hướng về Vũng Tàu cũng bắt đầu lăn bánh từ sớm để kịp cho buổi chụp hình ngày hôm nay.
Sau gần 3h đồng hồ, cả đoàn người cuối cùng cũng đã có mặt tại Vũng Tàu.
Cả đoàn lưu trú tại một căn villa rộng lớn ở Bãi Sau Vũng Tàu. Hạnh Vi lúc mới tới thì có phần hơi ngại vì ở đây toàn nam, chỉ có nàng là nữ. Nhưng rồi khi nàng được đặc cách ở trong một căn phòng riêng thì cũng dần yên tâm phần nào.
Sau khoảng 30 phút được nghỉ ngơi và make up trong villa. Lúc này Hạnh Vi nghe thấy ngoài cổng trước có tiếng xe vừa đến, nàng cứ tưởng là lão Hùng nhưng rồi khi người trên xe bước xuống… đó lại chính là tên Quốc Cường, kẻ mà nàng không muốn thấy nhất lúc này.
– “Xin chào Vi, anh xin lỗi đã đến hơi muộn.” – Tên Cường vừa bước vào nhà liền nói với Hạnh Vi.
– “Anh… Sao anh lại ở đây?”
– “Sao lại không cơ chứ, buổi chụp hôm nay là cực kỳ quan trọng với công ty anh, anh phải có mặt để giám sát chứ hehe.”
Hạnh Vi không trả lời lại, nàng chỉ thở dài và quay đi chỗ khác, dù gì nàng cũng không thể cấm hắn đến đây.
Lúc này tên Cường bỗng nói với cả đoàn ekip:
– “Thôi được rồi, chúng ta mau chóng di chuyển đến địa điểm chụp hình thôi nào.”
– “Nhưng anh Hùng còn chưa tới, ảnh mới là người chỉ đạo buổi chụp. Tôi nghĩ chúng ta nên chờ ảnh rồi hãy bắt đầu.” – Hạnh Vi tỏ ý chống đối tên Cường, một phần vì nàng cũng muốn đợi lão Hùng tới sẽ yên tâm hơn.
– “À, chuyện này thì anh đã nói với anh Hùng rồi, ảnh sẽ di chuyển thẳng đến địa điểm chụp hình luôn. Chúng ta mau đi đi kẻo muộn.”
Tên Cường một lần nữa đốc thúc cả đoàn, nhưng ngạc nhiên là ai nghe xong cũng nhanh chóng mang vác đồ đạt để di chuyển ra xe, tên Cường lúc này cứ như đang thay thế vai trò của lão Hùng.
Hạnh Vi thì dù không muốn nhưng do cả đoàn ekip đã chấp nhận đi thì nàng cũng đành phải nghe theo.
Một lần nữa Hạnh Vi và đoàn ekip cùng nhau di chuyển đến địa điểm chụp hình ngoại cảnh.
Sau 20 phút di chuyển, cả đoàn đến được một địa điểm khá cách biệt với trung tâm Vũng Tàu. Nơi đây có một ngôi trường cũ kỹ có vẻ như đã không còn hoạt động.
– “Đến nơi rồi, mọi người hãy đem dụng cụ vào trong thôi nào.”
Lúc này tên Cường đã đậu xe lại và bước xuống hối thúc mọi người. Có vẻ ngôi trường bỏ hoang này chính là địa điểm chụp hình hôm nay.
Hạnh Vi sau khi xuống xe và nhìn quanh ngôi trường cũ cũng tỏ ra thắc mắc:
– “Tại sao lại chụp ảnh ở đây? Không phải nói là chụp ngoại cảnh sao? Rồi chủ đề là ‘phụ kiện thời trang’ mà sao lại lấy bối cảnh trường học?”
– “Hehe, thì nơi đây là ngoại cảnh rồi nè em. Còn vụ chủ đề thì em yên tâm, bên bọn anh biết công ty mình cần những gì mà.”
Nói rồi hắn ra hiệu cho cả đoàn ekip đi theo, hắn dẫn đầu đưa mọi người tiến lên tầng 1 của ngôi trường cũ. Hạnh Vi không còn cách nào khác cũng phải theo sau đoàn người…
Khi lên tới một lớp học cũ ở tầng một, Hạnh Vi bất ngờ khi thấy ở đây đã có sẵn 4 – 5 người đàn ông đang dọn dẹp, setup lớp học thành một trường quay.
Nàng ngạc nhiên và hỏi:
– “Những người này là ai?”
– “À, đây là những nhân viên thời vụ, anh thuê họ dọn dẹp lớp học cũ để biến nó thành bối cảnh chụp đó mà.” – Tên Cường giải thích với Hạnh Vi…
Dù có chút không yên tâm nhưng khi nàng bước vào lớp học thì cũng thấy nó thật sự sạch sẽ hơn nhiều… Điều đó làm Hạnh Vi cũng không nghi ngờ gì thêm.
Và rồi tên Cường ra hiệu cho ekip setup những thứ cần thiết cho buổi chụp, hắn cũng nói Hạnh Vi đi thay đồ chuẩn bị luôn cho đỡ mất công chờ đợi.
Dù Hạnh Vi vẫn hơi phân vân có nên đợi lão Hùng đến trước rồi mới bắt đầu thay đồ hay không, nhưng khi nhìn cả ekip ai cũng bắt tay vào việc thì nàng cũng không muốn mình chỉ ngồi không rồi làm mất thời gian của mọi người.
Hạnh Vi cắn răng cầm lấy bộ trang phục đầu tiên đi vào một lớp học gần đó để thay đồ…
Khi đã chắc ăn lớp học này khá kín đáo và tên Cường không đi theo nàng, Hạnh Vi mới nhìn lại bộ đồ trên tay. Nó là một bộ trang phục cosplay nữ sinh với áo sơmi trắng và váy sọc caro ngắn ngang đùi…
Hạnh Vi tự hỏi phụ kiện lần này là gì mà lại chụp theo kiểu phong cách nữ sinh? Nhưng rồi nàng cũng nhanh chóng gác đi suy nghĩ của mình mà thay vào bộ đồng phục… Sau chừng 5 phút, Hạnh Vi khi đã mặc trên người bộ đồ đồng phục thì nàng giờ đây trông như một cô nữ xinh đáng yêu và nhí nhảnh.
“Nữ sinh” Hạnh Vi sau đó nhanh chóng quay trở lại phòng chụp cùng đội ngũ ekip. Khi tên Cường vừa thấy Hạnh Vi quay lại trong bộ đồng phục thì liền mở miệng khen tấm tắc:
– “Woa, xem hoa khôi của trường xuất hiện rồi nè! Em quả nhiên là rất hợp với phong cách này đó Vi à. Hehe”
Nghe tên Cường nói, tất cả ekip cùng những người đàn ông phụ hợ cũng quay lại nhìn… Ai cũng mắt tròn mắt dẹt ngắm nhìn Hạnh Vi, nàng quả thật là “người đẹp bận gì cũng đẹp”.
Và rồi ngay sau đó, tên Cường nhìn vào đồng hồ rồi nói lớn:
– “Được rồi, người mẫu đã sẵn sàng chúng ta bắt đầu shoot chụp đầu tiên thôi nào!”
Hạnh Vi lúc này tỏ ra ngạc nhiên hỏi lại:
– “Sao chứ? Chúng ta còn phải đợi anh Hùng nữa mà? Anh ấy là người giám sát chính… không có anh ấy thì tôi không chụp đâu!” – Nàng từ chối chụp ảnh khi không có lão Hùng.
– “À, anh quên nói với em, anh Hùng vừa rồi mới gọi và nói sẽ không tới sớm được. Anh ta bảo mọi người cứ bắt đầu trước đi… Mọi việc ở đây giờ sẽ nghe theo hướng dẫn của đạo diễn tư thế – cậu Việt.” – Lão Hùng bỗng nhiên báo tin về lão Hùng cho Hạnh Vi.
– “Gì cơ? Sao anh ấy không gọi cho tôi? Đợi một chút, để tôi gọi hỏi lại anh Hùng!”
Hạnh Vi nói rồi móc điện thoại ra gọi cho lão Hùng…
*Tò tí te tò tí te* – “Số máy quý khách vừa gọi tạm thời không thể liên lạc được.”
… nhưng vào lúc này, điện thoại lão Hùng lại không thể liên lạc được.
Thấy Hạnh Vi có vẻ không tin mình, tên Cường liền cho gọi cậu Việt, đạo diễn tư thế của ekip đến và xác nhận với Hạnh Vi.
Cậu Việt nói:
– “Vi à, anh Hùng đúng là vừa mới báo tin ảnh không thể có mặt kịp lúc được. Ảnh kêu anh em mình cứ bắt đầu trước.”
Hạnh Vi tuy không thân gì cậu Việt nhưng cũng biết cậu là người của ekip lão Hùng, lần chụp trước cậu ta cũng là người đạo diễn tư thế cho Hạnh Vi, nếu cậu ta đã nói thì có thể đây hoàn toàn là sự thật.
– “Vậy sao? Thật sự là anh Hùng kêu chúng ta bắt đầu mà không có ảnh?” – Hạnh Vi hỏi lại để xác nhận một lần nữa.
– “Đúng vậy, em cứ tin ở anh. Những shoot này cũng rất đơn giản, em cứ follow theo anh là được.” – Việt xác nhận để Hạnh Vi yên tâm.
– “Được. Nếu anh Việt đã nói thì em cũng tin anh. Vậy chúng ta bắt đầu thôi.”
Nói rồi Hạnh Vi bước đến bục giảng của lớp học, đây cũng là chỗ đã được setup sẵn để làm khung hình chính của buổi chụp.
Tên Cường khi thấy Hạnh Vi cuối cùng cũng chịu để buổi chụp được tiến hành liền nở một nụ cười nham hiểm. Hắn ta vẫn đứng từ xa theo dõi, tạm thời chưa có động tĩnh gì.
– “OK, Bắt đầu thôi nào!” – Tiếng nói lớn của cậu Việt vang lên báo hiệu shoot chụp đầu tiên chính thức bắt đầu.
Hạnh Vi lúc này cầm trên tay một sản phẩm phụ kiện của công ty ECOMGROUP, đó là một chiếc cặp đeo lưng dễ thương có đính kèm lông cáo. Nàng đeo chiếc cặp đó và bắt đầu tạo những tư thế cute phù hợp với tuổi học trò hồn nhiên nhí nhảnh…
*Tách tách tách*
Những tiếng máy ảnh cũng bắt đầu vang lên đều đặn để lưu giữ những bức hình của “nữ sinh” Hạnh Vi…
*Tách tách tách*
Nàng cứ thế mà liên tục đổi kiểu tạo mẫu, từ việc giả vờ đứng bôi bảng đến việc ngồi xuống một chiếc bàn học sinh để làm động tác học bài… tư thế nào, kiểu dáng nào cũng toát lên một nét đáng yêu đến hớp hồn người đối diện…
– “Ok, camera vào luôn nha!” – Rồi bỗng dưng tiếng tên Cường vang lên.
Hạnh Vi quay đầu lại nhìn thì thấy người quay phim lạ mặt ban sáng đi cùng ekip cũng đã bắt đầu bấm máy để quay video.
Anh ta cầm chiếc camera to bự trên vai và đi vòng quanh Hạnh Vi để quay các đường cong cơ thể nàng… thỉnh thoảng anh ta cũng quay cận cảnh chiếc cặp đeo lưng, làm ra vẻ rất chuyên nghiệp.
Hạnh Vi lúc này cũng không nghi ngờ gì, nàng cứ tiếp tục tạo dáng theo chỉ dẫn của cậu Việt, để cho 3 chiếc camera chụp ảnh và 1 chiếc máy quay phim liên tục ghi hình…