Phần 65
Sau cuộc gặp với Mỹ Dung, Hạnh Vi quyết định tin tưởng và làm theo những gì cô bạn mình đề ra. Dù rằng đã từng một lần nàng phải hối hận vì tin tưởng Mỹ Dung nhưng giờ đây cô bạn thân của nàng là hy vọng duy nhất vào lúc này.
Hạnh Vi sau đó gọi điện cho Lâm Phong ra gặp mặt để nhờ anh giúp đỡ chuyện của Thế Bảo. Lâm Phong khi thấy Hạnh Vi cần giúp thì anh cũng nhiệt tình “giang tay” giúp đỡ…
Hạnh Vi và Lâm Phong gặp nhau ở căn biệt thự của anh, khi vừa thấy Hạnh Vi thì Lâm Phong lập tức ra chào đón:
– “Vi! Em đến rồi! Sao em nhất quyết tự đến đây mà không để anh đến đón.”
– “Em không muốn làm phiền anh quá nhiều… vì chuyện mà em sắp nhờ anh đã là quá lớn rồi…” – Hạnh Vi tỏ ra ngại ngùng khi phải nhờ đến Lâm Phong để giúp nàng cứu lấy Thế Bảo…
– “Vậy sao? Rốt cuộc là có chuyện gì mà trông em có vẻ nghiêm trọng đến vậy.” – Lâm Phong vừa nói vừa dẫn Hạnh Vi vào nhà.
Khi nàng đã ngồi xuống và lấy lại bình tĩnh, nàng bắt đầu mở lời nhờ vả Lâm Phong:
– “Anh Phong, em thật sự không biết phải bắt đầu câu chuyện này như thế nào để cho anh dễ hiểu… nhưng em thật sự là chỉ còn có anh để mà hy vọng rằng sẽ có thể cứu được chồng em vào lúc này!”
– “Chồng em? Thế Bảo sao? Có chuyện gì xảy ra với cậu ấy à?” – Lâm Phong nói với giọng đầy ngạc nhiên.
– “Dạ phải… anh Bảo hiện tại đang bị người ta bắt cóc…” – Hạnh Vi nói mà nước mắt nàng bắt đầu tuôn ra.
– “Bắt cóc sao? Ai đã bắt cóc cậu ấy? Và tại sao lại phải bắt cóc Thế Bảo?” – Lâm Phong bắt cảm thấy sự việc có phần nghiêm trọng.
– Anh còn nhớ em từng kể với anh là em đang tham gia một cuộc thi người mẫu của công ty MAXYM hay không… Ban đầu em cứ tưởng đây là một cuộc thi sẽ mang cho em cơ hội khẳng định bản thân mình, nhưng dần dần qua từng vòng thi thì giờ đây công ty này lộ mặt là một tổ chức đầy mờ ám… Khi em không còn muốn tham gia cùng họ nữa thì giờ đây bọn chúng đã bắt cóc anh Bảo để đe dọa và ép em phải tiếp tục tham gia. – Nước mắt Hạnh Vi lúc này đã chảy ướt hai bên gò má xinh đẹp…
Lâm Phong thấy Hạnh Vi khóc thì anh càng thấy thương nàng hơn, anh đưa tay lau nước mắt cho Hạnh Vi và nói:
– Anh hiểu rồi, và bây giờ em muốn nhờ anh giúp đỡ để cứu Thế Bảo ra đúng không? Em yên tâm, Thế Bảo cũng xem như là một người bạn với anh… và vì em anh nhất định sẽ cứu cậu ấy cho bằng được!
Dù chưa biết câu chuyện rõ ràng như thế nào nhưng Lâm Phong vì Hạnh Vi mà anh sẵn sàng hứa với nàng sẽ cố gắng cứu lấy Thế Bảo. Điều này cũng làm cho Hạnh Vi vừa cảm động, vừa vui mừng…
– “Thật sao anh Phong! Em cảm ơn nhiều lắm, huhu. Anh là hy vọng duy nhất để cứu lấy anh Bảo vào lúc này.” – Hạnh Vi nắm tay Lâm Phong mà cảm ơn rối rít.
Nhưng Lâm Phong lúc này cũng bắt đầu đăm chiêu, anh đã hứa giúp Hạnh Vi nhưng hiện tại anh có quá ít thông tin về những kẻ đã bắt cóc Thế Bảo…
– Em yên tâm đi, anh sẽ cố hết sức… Nhưng mà, hiện tại em có biết là bọn người kia đã bắt cóc và đưa Thế Bảo đi đâu không? Anh cần ít nhất là một manh mối để có thể biết nên bắt đầu từ đâu?
– “Về chuyện đó… anh có thể cùng em đi gặp một người để người đó nói rõ hơn cho anh biết về vị trí của anh Bảo được không… Đó là một người quen…” – Hạnh Vi tỏ ra ấp úng một chút…
– “Gặp một người nữa à? Có người khác liên quan đến việc này nữa sao?”
– “Dạ phải…”
– “Vậy thì chúng ta mau đi gặp người đó thôi… mà em nói là người quen sao? Có quen với anh không?” – Lâm Phong bắt đầu thắc mắc.
– Dạ… quen ạ… Người đó chính là MỸ DUNG!
Lâm Phong khi nghe Hạnh Vi nhắc đến Mỹ Dung thì tỏ ra bất ngờ, anh vẫn còn nhớ như in cái cảnh cha anh và cô nàng quan hệ trong tư thế doggy ở nhà của ông ấy.
– “MỸ DUNG? Sao cô ấy lại liên quan đến chuyện này?” – Tuy nhiên, Lâm Phong cố gắng không để chuyện cá nhân ảnh hưởng đến việc anh hứa giúp đỡ Hạnh Vi, Mỹ Dung với anh giờ đã là quá khứ!
– “Dạ, chuyện này kể ra thì rất dài dòng… mà thật ra thì em cũng không rõ đầu đuôi nữa. Em chỉ mong anh sẽ chấp nhận gặp mặt và để con Dung giải thích với anh mọi chuyện…”
Lâm Phong hơi trầm tư một chút, nhưng rồi anh cũng nhanh chóng đồng ý để gặp mặt Mỹ Dung.
– “Được, chuyện cứu Thế Bảo bây giờ mới là quan trọng nhất. Anh sẽ cùng em đi gặp Mỹ Dung!”
Hạnh Vi nghe vậy thì tỏ ra vui mừng, những nút thắt mà nàng lo sợ đã dần được gỡ bỏ… giờ đây nàng chỉ cần cho Lâm Phong và Mỹ Dung gặp nhau để họ cùng hợp sức cứu lấy Thế Bảo.
– “Dạ, thật ra con Dung đang ở trước cửa… nó là người chở em đến đây! Nếu anh đã chịu gặp mặt thì em gọi nó vào luôn nhé?” – Hạnh Vi gãi đầu ngại ngùng…
Lâm Phong hơi ngạc nhiên nhưng cũng cười trừ bỏ qua…
– “Được, vậy em gọi Dung vào đi.”…
Và sau chừng vài phút, Mỹ Dung lúc này đã bước vào gặp mặt Lâm Phong và Hạnh Vi…
Nàng ta vừa thấy “người yêu cũ” thì liền lên tiếng chào hỏi:
– “Hello anh Phong! Lâu quá không gặp.” – Nàng ta tỏ ra rất tự nhiên, không hề có một chút ngại ngùng hay áy náy.
Lâm Phong thấy thái độ của Mỹ Dung nhưng cũng không thèm chấp nhất, anh ta lúc này chỉ quan tâm đến Hạnh Vi mà thôi.
– “Chào Dung.” – Lâm Phong chào hỏi cụt ngủn…
Hạnh Vi thấy Lâm Phong có phần gượng gạo thì liền đến nắm tay Mỹ Dung để dắt cô bạn ngồi xuống… Hạnh Vi cố gắng làm cho không khí thoải mái nhất có thể…
– “Được rồi, Mỹ Dung đã có mặt…” – Hạnh Vi nhìn Lâm Phong nói…
– “… Còn anh Phong cũng đã đồng ý giúp đỡ chúng ta trong chuyện này…” – Hạnh Vi nhìn Mỹ Dung nói…
– “… Vậy giờ Dung hãy giải thích với anh Phong về vị trí mà anh Bảo bị bắt cóc giúp Vi nhé.”
Mỹ Dung lúc này mới tỏ ra nghiêm túc hơn, nàng biết bạn mình đang rất lo lắng… và kế hoạch giải cứu Thế Bảo cũng rất rắc rối nên nàng ta bắt đầu giải thích cẩn thận mọi chuyện cho Hạnh Vi và Lâm Phong nghe…
– Được rồi… nếu anh Phong đã đồng ý giúp đỡ thì em nghĩ việc cứu anh Bảo sẽ có nhiều phần trăm cơ hội thành công hơn! Còn về vị trí hiện tại của anh Bảo thì… lúc này anh ấy vẫn đang bị giam ở một nhà xưởng bỏ hoang ở thành phố Nha Trang!
– “Nha Trang sao? Thật là Thế Bảo đang ở Nha Trang?” – Lâm Phong nghe Mỹ Dung nói thì tỏ ra có chút ngạc nhiên.
– “Phải, anh Bảo đã bị một nhóm người bắt cóc và đưa đến đó! Hiện tại tình trạng của anh ấy như thế nào thì em không dám khẳng định, em chỉ có thể biết là anh ấy đang ở Nha Trang thôi.”
Lâm Phong lúc này tỏ ra có chút nghi ngờ, anh muốn làm rõ từ đâu mà Mỹ Dung có thông tin này.
– “Thật sao? Nhưng làm sao mà em biết Thế Bảo đang ở Nha Trang? Em có thông tin này từ đâu cơ chứ?” – Lâm Phong hỏi.
– “Chuyện đó… em không tiện nói ra lúc này. Em chỉ cần hai người tin tưởng em là được, em chắc chắn thông tin của em là chính xác. Đến khi giải cứu được anh Bảo em sẽ nói rõ đầu đuôi mọi chuyện với mọi người được không?” – Mỹ Dung vẫn cứ giấu diếm một bí mật gì đó.
– “Nhưng làm sao anh có thể tin em được chứ? Em có biết từ Sài Gòn đến Nha Trang là xa lắm không? Nếu như bây giờ chúng ta đến đó mà cuối cùng lại không tìm thấy Thế Bảo thì thành ra là công cốc à?” – Lâm Phong vì “một lần bất tín, vạn lần bất tin” với Mỹ Dung nên anh không tin tưởng cô nàng cho lắm.
Mỹ Dung lúc này mới thở dài một cái, nhưng rồi nàng ta cũng móc điện thoại ra và mở lên một tấm hình cho Lâm Phong xem…
Trong hình chính là cảnh Thế Bảo bất tỉnh và bị một nhóm người áp giải đến một nhà xưởng bỏ hoang. Hình ảnh tuy khá xa và không rõ lắm nhưng khi Hạnh Vi nhìn thấy dáng người Thế Bảo là nàng lập tức nhận ra chồng mình.
– “ANH BẢO! ĐÚNG LÀ ANH ẤY RỒI!” – Hạnh Vi thốt lên khi thấy tấm hình.
Mỹ Dung lúc này mới nhìn Lâm Phong và hỏi:
– “Sao nào? Anh đã tin chưa? Lần này em thật sự không có gạt anh. Con Vi là bạn thân nhất của em, em phải giúp đỡ nó còn không hết thì sao lại lừa nó được chứ!”
Lâm Phong nhìn thấy bằng chứng trước mặt thì lúc này cũng phần nào tin vào thông tin của Mỹ Dung, dù anh vẫn rất thắc mắc làm sao Mỹ Dung có được tấm hình và thông tin về Thế Bảo nhưng vì cô nàng đã không muốn tiết lộ vào lúc này nên anh cũng không tiện hỏi thêm nhiều. Lúc này cứu Thế Bảo mới là quan trọng nhất.
– “Được rồi, nếu có bằng chứng thì anh tạm tin em vậy. Nhưng anh thắc mắc là tại sao em biết Thế Bảo bị bắt cóc mà không báo công an hay ra tay ngăn cản? Em có thể chụp được tấm hình này nhưng lại không ra tay cứu cậu Bảo?”
– “Haizzz, anh lại hỏi những câu em không thể trả lời được rồi… Em đã nói sau chuyện này em sẽ giải thích lại tất cả với anh mà!” – Mỹ Dung một lần nữa không tiết lộ bí mật của mình… vì thật ra nàng cũng đã cố ý để cho Thế Bảo bị bắt đi…
– “Thôi được, anh sẽ không hỏi nữa. Vậy là chúng ta sẽ phải bay ra Nha Trang một chuyến để giải cứu Thế Bảo… Nhưng em có thể cho anh biết cái tổ chức mà đã bắt cóc Thế Bảo là như thế nào không? Quy mô và nhân sự của bọn chúng có bao nhiêu người?”
– Về phần tổ chức bắt giữ anh Bảo cũng là một vấn đề lớn… đó là MAXYM Corporation. Thật ra bên ngoài họ mang tiếng là công ty đa quốc gia trong lĩnh vực thời trang và người mẫu, nhưng bên trong đó thật chất là một tổ chức ngầm chuyên mua bán các người mẫu nữ cho các đại gia trên toàn thế giới nếu có nhu cầu, họ ngoài ra còn tổ chức các cuộc thi mang danh nghĩa đào tạo người mẫu nhưng thật chất là để bán kênh đăng ký nhằm thu về lợi nhuận từ phía người mua kênh… và cuộc thi mà con Vi đang tham dự là một trong số đó. Ở Việt Nam thì MAXYM chỉ mới mở chi nhánh trong thời gian chưa lâu, những người làm việc ở studio cũng không hề biết được sự thật đằng sau của công ty vì phía chi nhánh mẹ vẫn chưa có ý định đi sâu vào thị trường Việt Nam… Nhưng vì Hạnh Vi đột nhiên xuất hiện và vẻ đẹp của nó quá là ‘hoàn hảo’ nên nó vô tình trở thành ‘món hàng hot’ cho cuộc thi lần này. Và vì MAXYM là một tổ chức có quy mô như vậy cho nên ‘người’ của bọn chúng cũng rất đông đảo và thậm chí có cả ‘hàng nóng’. Nếu muốn triệt hạ hoàn toàn thì phải dày công sắp xếp rất nhiều và nó còn liên quan đến nhiều quốc gia trong khu vực nữa…
Nghe Mỹ Dung nói đến đó, Hạnh Vi lúc này cảm thấy vô cùng sợ hãi và lo lắng cho Thế Bảo, nàng không ngờ suốt thời gian qua nàng lại làm việc cho một tổ chức buôn người… và giờ nàng đã làm liên lụy đến chồng mình.
Lâm Phong khi nghe Mỹ Dung nói thì cũng nổi da gà vì sự ghê gớm phía sau của studio MAXYM, anh càng thêm lo lắng không biết rằng với quy mô như vậy thì làm sao có thể dễ dàng cứu được Thế Bảo…
– “Vậy việc cứu Thế Bảo lần này là vô cùng khó khăn rồi…” – Lâm Phong nói…
– Cũng không hẳn! Tuy là khó nhưng em tin nếu chúng ta làm theo kế hoạch thì sẽ không có vấn đề gì! – Mỹ Dung tự tin nói…
– “Đúng như kế hoạch là như thế nào?”
Lúc này Mỹ Dung bắt đầu giải thích với Lâm Phong về kế hoạch của nàng ta…
– Là như vầy… Mục đích cuối cùng của MAXYM khi bắt anh Bảo là muốn ép con Vi tiếp tục tham gia cuộc thi lần tới của bọn họ, vậy nên nếu lần tới Vi tiếp tục góp mặt trong cuộc thi thì sẽ làm cho họ không hề đề phòng mà sẽ nghĩ là Vi đã hoàn toàn nằm trong bàn tay của họ… lúc đó chắc chắn việc canh giữ anh Bảo cũng sẽ không còn gắt gao nữa. Và chúng ta cũng sẽ lợi dụng hôm Vi đi thi đấu để giải cứu anh Bảo ngay trong hôm đó, bọn chúng sẽ không ngờ tới việc bị chúng ta ‘tấn công’ ngay trong ngày cuộc thi diễn ra.
Kế hoạch của Mỹ Dung đúng là nghe rất có lý nhưng đó là với những người khác, còn với Lâm Phong khi anh nghe thấy việc Hạnh Vi phải hy sinh làm “mồi nhử” tiếp tục tham gia cuộc thi của tổ chức nguy hiểm kia thì anh lập tức phản đối.
– KHÔNG ĐƯỢC! Không thể nào để Vi mạo hiểm tiếp tục tham gia cuộc thi của tổ chức kia. Ai biết được họ sẽ giở trò gì tiếp theo với Vi chứ… Lỡ như có gì xảy ra với Vi thì sao! – Lâm Phong thái độ vô cùng gay gắt nói…
Và đó cũng chính là điều mà Mỹ Dung lo sợ nhất trong kế hoạch của cô… Cô biết Lâm Phong có tình ý với Hạnh Vi, nếu bắt anh hy sinh nàng để cứu Thế Bảo thì khó lòng mà anh chấp nhận được. Nhưng thật ra để Hạnh Vi tham gia cuộc thi lần tới là điều bắt buộc, Mỹ Dung chỉ là đang dùng an nguy của Thế Bảo để “hợp thức hóa” cho việc ép Hạnh Vi tham gia… Nàng ta còn có một kế hoạch riêng của mình chưa tiện tiết lộ…
Nhưng may cho Mỹ Dung, dù Lâm Phong không tán thành nhưng Hạnh Vi thì nhất quyết tham gia vì nàng chỉ lo cho an nguy của Thế Bảo, nàng chấp nhận mọi rủi ro khi góp mặt tại cuộc thi sắp tới miễn sao chồng nàng được an toàn là được.
– KHÔNG! Em chấp nhận tham gia cuộc thi lần tới, miễn sao anh Bảo được cứu ra thì dù biết nguy hiểm nhưng em sẵn sàng đánh đổi! – Hạnh Vi lên tiếng khi thấy Lâm Phong phản đối kế hoạch của Mỹ Dung.
– “Sao mà được chứ? Nếu cứu được Thế Bảo ra mà cuối cùng em bị bắt đi thì có ý nghĩa gì nữa chứ. Rõ ràng kế hoạch này quá mạo hiểm!”
– “Anh Phong. Em xin anh, anh đã hứa sẽ giúp em lần này mà… Hãy giúp em cứu anh Bảo đi anh.” – Hạnh Vi nài nỉ Lâm Phong, nàng thật sự chỉ lo cho Thế Bảo vào lúc này.
– “Phải đó, đây là cách duy nhất rồi! Nếu chúng ta không để Vi tham gia cuộc thì lần tới mà lại ‘bức dây động rừng’ thì sẽ chỉ làm cho Thế Bảo gặp nguy hiểm hơn thôi!” – Mỹ Dung lên tiếng thuyết phục Lâm Phong…
Lâm Phong khi thấy sự cương quyết của Hạnh Vi và sự phân tích của Mỹ Dung thì cũng tỏ ra trầm tư một chút. Anh đứng lên đi lại vài vòng suy nghĩ gì đó… và rồi sau đó quay lại ngồi xuống nói với hai người đẹp:
– “Nếu như vừa muốn làm theo kế hoạch của Mỹ Dung để cứu Thế Bảo và vừa muốn đảm bảo an toàn cho Vi khi tham gia cuộc thi… thì có thể chúng ta sẽ cần thêm sự trợ giúp của một người nữa…”
Nghe Lâm Phong nói vậy thì Hạnh Vi và Mỹ Dung đều tỏ ra ngạc nhiên, hai người đồng loạt lên tiếng hỏi lại…
– “Sự trợ giúp? Một người nữa… Rốt cuộc là ai mà có thể giúp chúng ta?”
Lâm Phong ngước nhìn hai người đẹp, anh hơi không thoải mái khi nói ra cái tên này… nhưng đó là cái tên duy nhất anh nghĩ là đủ khả năng và sẵn sàng giúp đỡ Hạnh Vi:
– “ĐÓ LÀ DƯƠNG UY! ĐẠI CA BĂNG KỲ LÂN!”
– “Dương Uy sao?” – Hạnh Vi lúc này mở to mồm ngạc nhiên, nhưng trong nàng cũng cảm thấy có chút hy vọng khi Lâm Phong nhắc đến anh ta.
– “Phải, nếu em chưa biết thì Nha Trang chính là quê nhà của Dương Uy, băng Kỳ Lân cũng có một chi nhánh hoạt động ở đó. Nếu như chúng ta có thể nhờ anh ta giúp đỡ thì sẽ vừa đỡ tốn công chuyển người ra đó… vừa giúp anh có cơ hội đi theo bảo vệ em trong cuộc thi lần tới!” – Lâm Phong giải thích…
– “Hả, anh nói gì? Phần Dương Uy có băng đảng ở Nha Trang thì em hiểu rồi, nhưng anh nói anh sẽ đi theo bảo vệ con Vi á?” – Mỹ Dung lúc này tỏ ra ngạc nhiên với ý tưởng của Lâm Phong…
– “Phải! Để Vi một mình bước vào hang cọp anh không yên tâm, anh sẽ đi theo để bảo vệ em ấy!” – Lâm Phong quay sang nhìn Hạnh Vi và nói…
Hạnh Vi thì vừa ngạc nhiên vừa cảm động với việc Lâm Phong vô cùng lo lắng cho an nguy của nàng, nàng thầm cảm kích tấm chân tình của Lâm Phong dành cho mình… nhưng nàng vẫn muốn anh tập trung vào việc cứu Thế Bảo hơn.
– “Em cảm ơn anh Phong rất nhiều vì đã lo cho em, nhưng điều em mong muốn bây giờ chỉ là được thấy anh Bảo được an toàn trở về.” – Hạnh Vi nói và muốn từ chối việc để Lâm Phong đi theo mình.
Nhưng Lâm Phong thì nhất định phải làm theo cách của mình, nếu không đảm bảo được an toàn cho Hạnh Vi thì anh sẽ không tham gia vào kế hoạch này!
– Chuyện đó thì em cứ yên tâm, nếu chúng ta thuyết phục được Dương Uy ra tay giúp đỡ thì với tiềm lực của anh ta thì anh tin rằng Thế Bảo sẽ được cứu thôi. Và khi Thế Bảo được cứu thì em cũng muốn cậu ấy trở về và được gặp mặt em đúng không nào… em không thể nào cứu Thế Bảo ra và rồi tự đi nạp mạng mình được, như vậy sẽ chỉ làm cho Thế Bảo tự dằn vặt bản thân mình hơn thôi. Và đó là quyết định cuối cùng của anh, nếu em muốn anh giúp thì phải làm theo cách mà anh đưa ra!
Hạnh Vi nhìn thấy sự kiên quyết của Lâm Phong, nàng quay sang nhìn Mỹ Dung và thấy cô bạn mình có vẻ cũng đồng ý với kế hoạch của Lâm Phong…
– “Nhưng dù cho anh có theo em qua đến Indo thì cũng chưa chắc anh có thể đi cùng em đến nơi tổ chức cuộc thi… Họ thường cho xe đến đưa em đi một mình ở những cuộc thi lần trước.” – Hạnh Vi tạm đồng ý với kế hoạch của Lâm Phong nhưng nàng vẫn còn có chút băn khoăn…
– “Chuyện đó thì có thể được đấy…” – Nhưng rồi Mỹ Dung chợt lên tiếng.
Hạnh Vi và Lâm Phong nhìn Mỹ Dung một cách khó hiểu, và cô nàng cũng không để hai người đợi lâu mà lập tức giải thích…
– “… nếu là một người khác thì việc theo Hạnh Vi đến nơi tổ chức cuộc thi thì sẽ rất khó. Nhưng nếu đó là anh Phong thì hoàn toàn có thể được đó!”
– “Tại sao?” – Hạnh Vi lập tức hỏi, Lâm Phong cũng có chung thắc mắc.
Lúc này Mỹ Dung nhếch mép cười và nói:
– “… tại vì anh Phong là con trai của ông Vượng!”
– “Sao chứ? Cha anh thì liên quan gì đến việc này?” – Lâm Phong ngạc nhiên hỏi lại…
Mỹ Dung hít một hơi bắt đầu giải thích:
– “… thật ra thì cha anh là một trong những nhà tài trợ rất lớn cho MAXYM Corporation! Những chuyện xảy ra ở MAXYM ông ấy cũng đều biết hết… đó là lý do tại sao khi lần đầu anh đưa em về ra mắt cha anh và em nhắc đến cái tên MAXYM thì ông ấy lập tức đề nghị em phải rời xa anh!”
– CÁI GÌ? EM NÓI BẬY BẠ GÌ ĐÓ? CHA ANH ĐỀ NGHỊ EM RỜI XA ANH SAO? RÕ RÀNG ANH THẤY EM VÀ ÔNG ẤY ĐÃ… GIỜ EM LẠI NÓI NHƯ EM LÀ NGƯỜI BỊ HẠI? CHUYỆN NÀY RỐT CUỘC LÀ NHƯ THẾ NÀO? – Lâm Phong bắt đầu mất bình tĩnh khi nghe Mỹ Dung kể lại sự việc.
Mỹ Dung thấy được phản ứng của Lâm Phong nên cũng không muốn nhắc lại chuyện xưa, nàng ta chỉ cho Lâm Phong biết một vài thông tin còn đầu đuôi sự việc thì nàng ta hứa sẽ giải thích sau này… ít nhất là sau khi cuộc thi thứ 6 của MAXYM kết thúc.
– Chuyện đó rất dài dòng, bây giờ em mà kể thì anh cũng không tin đâu… Trước mắt anh cứ tập trung vào việc bảo vệ Hạnh Vi và cứu lấy Thế Bảo, sau khi mọi chuyện suôn sẻ em sẽ giải thích mọi chuyện luôn một thể… Còn về việc tại sao anh lại có thể theo con Vi đến nơi tổ chức cuộc thi là vì cha anh là một trong số những khách mời đặc biệt của cuộc thi sắp tới, với tư cách là nhà tài trợ lớn của MAXYM, ông ấy đã được phía ban tổ chức gửi cho thư mời đặc biệt. Nhưng ông ấy có vẻ không thể tham dự vì bận một mối làm ăn lớn hơn… còn anh với tư cách con trai ông ấy thì hoàn toàn có thể thay mặt cha mình cầm vé mời mà tham dự cuộc thi sắp tới. – Mỹ Dung nói…
Lâm Phong nghe xong thì ngạc nhiên vì sao Mỹ Dung biết được nhiều như vậy… nhưng rồi anh nhớ ra Mỹ Dung đã trở thành người phụ nữ bên cạnh cha mình kể từ lần anh bắt gặp họ “tình tứ” tại nhà riêng của ông, cô ấy biết được những chuyện bí mật của ông cũng là điều dễ hiểu…
– “Cha anh thực sự có loại vé mời như vậy sao?” – Lâm Phong tự hỏi…
– “Phải, chính mắt em đã thấy nó! Chỉ không ngờ là giờ lại đến lúc cần dùng đến nó thôi.” – Mỹ Dung khoanh tay lại nói…
Lúc này, cả 3 người dường như đều hiểu ra kế hoạch của Lâm Phong là hoàn toàn có thể thực hiện được. Giờ điều duy nhất còn thiếu đó chính là phải đi thuyết phục Dương Uy mà thôi.
– “Nếu như lời của Mỹ Dung là thật vậy thì kế hoạch của anh là khả thi đúng không nào! Bây giờ nếu chúng ta thuyết phục được Dương Uy giúp đỡ thì tất cả cùng thống nhất sẽ làm theo như vậy nhé!” – Lâm Phong xác nhận lại dù rằng trong đầu vẫn còn nhiều thắc mắc về cha mình…
Mỹ Dung thì chỉ hé miệng cười, nàng ta biết mối quan tâm lớn nhất của Lâm Phong lúc này chỉ có Hạnh Vi, nếu không để anh ta đi theo Vi thì anh ta sẽ không chịu hợp tác đâu.
Mỹ Dung gật đầu đồng ý.
Hạnh Vi thấy sự quyết tâm của Lâm Phong và tình cảm anh dành cho nàng thì rất cảm động… nàng cũng gật đầu đồng ý với Lâm Phong.
– Yeah! Quyết định vậy đi… Vậy bây giờ anh sẽ đi lập tức hẹn gặp Dương Uy và nhờ anh ta giúp đỡ. Vi nè, em cũng đi với anh… sự có mặt của em chính là chìa khóa để lôi kéo anh ta giúp chúng ta một tay đó. – Lâm Phong nói…
Hạnh Vi nghe thì cũng hiểu vì sao Lâm Phong nói vậy… nàng cũng biết Dương Uy có tình cảm đặc biệt với nàng, nhưng sau sự việc lần trước thì nàng không chắc Dương Uy sẽ phản ứng như thế nào khi nàng và Lâm Phong cùng xuất hiện trước mặt anh ta…
Lúc này Mỹ Dung cũng đứng dậy và nói:
– “Được, vậy hai người hãy đi gặp Dương Uy gì đó, còn em sẽ có nhiệm vụ đi lấy tấm vé mời đặc biệt đưa đến cho anh!”
… Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/05/truyen-sex-tinh-yeu-va-thu-han.html
Tại nhà của Dương Uy, 1 ngày sau…
Lâm Phong cùng với Hạnh Vi bước vào ngôi nhà đầy rẫy đàn em băng Kỳ Lân của Dương Uy, ai nấy đều nhìn Lâm Phong với ánh mắt hình viên đạn vì sự cạnh tranh của hai băng đảng trước giờ, cộng với việc lần trước Lâm Phong đánh bại Dương Uy ở võ đài càng làm cho bọn đàn em băng Kỳ Lân càng căm ghét Lâm Phong hơn.
Nhưng vì lần này Lâm Phong được chính Dương Uy cho phép đến đây, nên dù có ghét ra mặt nhưng những tên đàn em cũng không dám đụng vào 1 sợi lông chân của Lâm Phong.
Lâm Phong và Hạnh Vi cứ thế bước vào phòng khách của ngôi nhà… nơi Dương Uy đang ngồi chờ sẵn hai người bọn họ.
Khi thấy người đã đánh bại mình lần trước xuất hiện cùng với cô gái xinh đẹp làm anh từng xao xuyến, Dương Uy lập tức tỏ ra lạnh lùng…
– “Hay lắm! Đúng là đại ca băng Hắc Long có khác… dám một mình đi đến hang ổ của đối thủ mà không hề nao núng!” – Dương Uy vẫn ngồi 1 chỗ mà lên tiếng…
Thấy Dương Uy tỏ thái độ với mình, Lâm Phong lập tức mở lời “thách thức”:
– “Đúng là đại ca băng Kỳ Lân có khác… chẳng những không cho đàn em hội đồng người đã từng đánh bại mình mà còn bảo chúng nó xếp thành hai hàng chào đón một cách nhiệt liệt, tôi quả là khâm phục anh đấy!”
– “Hahaha, cậu gan lắm. Trong địa bàn của tôi mà còn dám thách thức tôi như thế. Cậu không sợ có mạng đến mà không có mạng về à?” – Dương Uy tuy bị khích tướng nhưng vẫn không hề tỏ ra tức giận với Lâm Phong…
– “Nếu anh đã cho phép tôi đến đây thì tôi chắc chắn anh sẽ muốn nói chuyện, vì vậy không có lý do gì để tôi phải sợ cả.” – Lâm Phong vẫn bình tĩnh nói…
– “Hay lắm, không hổ danh đại ca băng Hắc Long… Được rồi, ngồi xuống đi. Để tôi nghe anh nói xem hôm nay có việc gì mà đích thân cậu Phong phải đến gặp mặt tôi cơ chứ… đã vậy còn mang theo người con gái mà anh khó khăn lắm mới ‘giành’ được từ tay tôi đến nữa chứ”
Dương Uy vừa nói vừa đưa mắt nhìn Hạnh Vi, trong ánh mắt của anh ta không hề có sự tức giận hay thất vọng gì cả… mà nó chỉ có sự mong ngóng sau bao ngày mới được gặp lại…
Lâm Phong cũng nhìn ra ánh mắt Dương Uy vừa trao cho Hạnh Vi, anh biết mình đã đúng… anh tin Dương Uy sẽ vì Hạnh Vi mà giúp nàng trong chuyện này…
– “Được, chuyện hôm nay tôi đến đây không phải là vì ân oán cá nhân hay vì chuyện của băng đảng chúng ta… mà tôi đến đây hôm nay là vì Hạnh Vi, nàng có một việc muốn nhờ anh giúp đỡ!” – Lâm Phong bắt đầu vào “công chuyện”
Dương Uy nghe tới đây thì bị khựng lại vài giây… anh ta sau đó nhìn Hạnh Vi và thấy được nét buồn sầu trong đôi mắt nàng. Dương Uy ngay lập tức cho đàn em trong phòng khách lui ra… và tiếp tục bàn chuyện cùng Lâm Phong.
– “Vi? Em có chuyện gì cần anh giúp sao?” – Dương Uy nói với Hạnh Vi bằng một giọng nói khác hẳn với giọng anh nói với Lâm Phong, nó nhẹ nhàng và ấm áp hơn nhiều.
– “Dạ phải… chuyện có liên quan đến chồng em…” – Hạnh Vi nói…
… Và sau đó nàng cùng Lâm Phong trình bày lại mọi chuyện cho Dương Uy nghe…
… Bạn đang đọc truyện Tình yêu và thù hận tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/05/truyen-sex-tinh-yeu-va-thu-han.html
Sau một hồi nắm bắt được tình hình, Dương Uy tỏ ra suy tư một chút… và rồi anh quyết định…
– “Nếu thật sự có một tổ chức nguy hiểm như vậy tồn tại ở Sài Gòn thì không cần phải hai người đến nhờ… tôi cũng sẽ tìm cách tiêu diệt bọn chúng. Đây đích thị là một trong những ‘mối đe dọa’ tiềm tàng sẽ ảnh hưởng đến miếng ăn của băng đảng trong tương lai.”
Lâm Phong nghe xong thì nét mặt mừng rỡ, anh biết Dương Uy đã thầm đồng ý giúp đỡ hai người.
– “Vậy có nghĩa là anh sẽ giúp đỡ chúng tôi?”
– Huh, đừng vội mừng như vậy chứ cậu Phong. Tôi và cậu vốn dĩ nước sông không phạm nước giếng, nhưng nếu có một thế lực thứ 3 âm thầm đe dọa thì chúng ta hoàn toàn có thể tạm thời bắt tay để diệt trừ hậu họa. Ngoài ra, tôi làm việc này phần lớn là vì Hạnh Vi, tôi muốn giúp đỡ em ấy vì em đã từng giúp tôi lấy được một miếng làm ăn lớn.
Hạnh Vi nghe thấy thì biết Dương Uy nhắc đến việc của ông Triết… chỉ có Lâm Phong là hơi bất ngờ vì không hiểu Hạnh Vi làm gì mà giúp được Dương Uy ghê như vậy…
Nhưng rồi Lâm Phong và Hạnh Vi cũng nhanh chóng cho qua suy nghĩ của mình, họ giờ đây còn bận phải vui mừng vì Dương Uy chính thức đồng ý tham gia vào kế hoạch giải cứu Thế Bảo của hai người.
– “Vậy thì tốt rồi! Có anh giúp đỡ… chồng của Vi chắc chắn sẽ được cứu!” – Lâm Phong thốt lên…
– “Em cảm ơn anh Uy, sau sự việc lần này em sẽ không quên ơn giúp đỡ của anh đâu!” – Hạnh Vi cũng cảm ơn Dương Uy rối rít.
Dương Uy lúc này bỗng nhiên thấy ngại vì được Hạnh Vi cảm ơn, nàng chưa từng nói năng nhỏ nhẹ với anh như vậy bao giờ… chỉ có một khoảnh khắc lúc anh lao vào tòa nhà của ông Triết để cứu nàng… nhưng giờ đây thì anh có thể cảm nhận được mối quan hệ của anh và nàng đã được cải thiện đáng kể…
– “Được, chuyện ở Nha Trang cứ để tôi lo… kế hoạch chi tiết chúng ta sẽ bàn thêm khi cô gái Mỹ Dung gì đó đưa cho cậu tấm vé.” – Dương Uy nói, anh hoàn toàn đồng ý làm theo kế hoạch của Lâm Phong, anh sẽ chịu trách nhiệm việc giải cứu Thế Bảo ở Nha Trang.
– “Được, vậy chúng ta tạm thời thống nhất như vậy nhé.”
Lâm Phong và Hạnh Vi sau đó đứng lên chào tạm biệt Dương Uy.
Một kế hoạch giải cứu âm thầm được vạch ra theo sự hướng dẫn đằng sau của Mỹ Dung…