Phần 13: CUỘC YÊU GIỜ MỚI CHÍNH THỨC BẮT ĐẦU
Bình nắm được điểm yếu của bà Thảo rồi, lập tức cong lưng xuống như con tôm, mặt dí sát vào bộ ngực căng tròn của bà, dùng lưỡi đá qua đá lại một bên đầu ti, đầu ti còn lại dùng tay nắn bóp.
Cơ thể của bà Thảo ưỡn lên như bị điện giật, hai mắt nhắm nghiền, từ trong cổ họng thoát ra những tiếng rên ư ử như con mèo cái bước vào thời kỳ động dục. Đôi chân của bà liên tục miết sâu trên tấm ga giường, ý muốn kháng lại nỗi khoái cảm tột cùng đang dâng trào toàn thân, thứ cảm xúc cuồng loạn chẳng khác gì núi lửa phun trào khiến trí óc của bà không chịu đựng được nữa.
Dĩ nhiên Bình không có ý định dừng lại. Nó được thể, dùng lưỡi, răng và môi kích động các dây thần kinh đầu ti đến cực hạn. Bà Thảo rú lên một tiếng thật kinh động, có khi ngoài đường cũng nghe thấy.
– Chết tôi.
Có lẽ trong đời mình, bà Thảo chưa bao giờ trở nên mất kiểm soát đến thế. Là một người cao ngạo, bà vẫn thường làm chủ tình huống ngay cả trong cơn khoái cảm, nhưng ngày hôm nay có quá nhiều yếu tố kết hợp lại khiến bà trở nên điên dại. Trước hết là vẻ đẹp cơ thể như thần thánh của Bình, từ khuôn mặt đến dáng vóc, trên hết là con cu dũng mãnh bự chảng, tất cả mọi chi tiết trên người nó đều làm cho bà rung động một cách mãnh liệt. Rồi sau đó là quãng thời gian hôn hít, mơn trớn kéo dài hơn hẳn so với thông lệ, và cuối cùng là kỹ năng làm tình đầy ma thuật của Bình. Thằng bé có sự mẫn cảm bẩm sinh với cơ thể phụ nữ. Bàn tay to lớn, cứng rắn của nó lướt đến đâu là cơ thể bà như bị điện giật đến đấy.
Hông bà Thảo ưỡn lên, từ trong bướm chất nhờn màu trắng đục bắn phọt ra thành dòng.
Cơn cực khoái kéo dài, hai tay bà vẫn bám chặt lấy lưng Bình, trong khi bắp chân co giật.
Bình tiếp tục mút đầu ti của bà. Cuộc yêu với nó chỉ mới bắt đầu. Nó vẫn đang trong phần khởi động. Bà Thảo đã thỏa mãn, nhưng nó muốn bà còn phải thỏa mãn nhiều lần nữa.
Bị kích thích chỗ hiểm, người bà Thảo lại một lần nữa run lên.
Đôi mắt bà mở hé, gương mặt ngây dại, trông có phần buồn cười.
Bình muốn nhân cơ hội này thiết lập vị thế trên chước với người phụ nữ cao quý đang nằm trong tay nó. Nó thu hết can đảm, thì thào vào tai bà:
– Em ra rồi à? Anh đã đút chim vào bướm em đâu.
Câu nói ấy dường như đã chọc giận bà Thảo. Bà lập tức túm lấy tóc nó, nửa thân trên nhỏm dậy, hai mắt mở to, gằn giọng:
– Cô tha cho cháu lần này. Đừng tưởng cháu là người yêu của cô. Đây là cháu đang phục vụ cô. Đừng bao giờ nhầm lẫn về điều đó.
Bình cảm tưởng như vừa bị đấm một cú rất mạnh vào ngực.
Cho dù nó đã làm cho người phụ nữ này sướng khoái, trong mắt bà nó vẫn chỉ là một cỗ máy tình dục. Giá trị của nó không hơn một sex toy cao lớn được làm bằng người thật.
Nó là một thằng bé nô lệ đang bị người ta dùng tiền sai khiến. Nó sẽ không bao giờ có thể vượt qua ranh giới này.
Trong giây lát người Bình cảm thấy bải hoải. Nó những muốn dừng lại, nhưng bà Lan đã ấn mặt nó vào ngực mình, nói to:
– Làm tiếp đi.
Bình cúi gằm mặt xuống, nghiến chặt hai hàm răng vào nhau.
Nó vứt nỗi nhục nhã và lòng tự trọng sang một bên, tiếp tục dùng lưỡi kích thích cho bà Thảo.
Tiếng ư ử lại một lần nữa vang lên.
Rất nhanh, cơ thể của Bình quay trở lại trạng thái căng cứng. Con chim vĩ đại của nó ngổng lên, sẵn sàng cho cuộc chinh phục cái hang động bí ẩn.
Nó hôn bà ngấu nghiến, một tay mân mê đầu vú, trong khi bàn tay còn lại cầm chim cọ vào thành âm đạo của bà vài lần.
Màn tấn công tổng hợp này khiến bà Thảo phát điên. Bà muốn dùng tay nhét thẳng con chim của nó vào trong âm đạo, nhưng nghĩ đến kích thước của nó thì lại không dám.
Bà van nài:
– Cho vào đi, cho vào đi cháu. Nhanh lên.
Bình không trả lời mà vẫn tiếp tục thực hiện các động tác mơn trớn.
Người bà Thảo uốn éo như con rắn đang nhảy theo điệu nhạc. Tóc tai bà rối bù, gương mặt dúm dó khốn khổ.
Mãi rồi Bình mới chịu đút chim của mình vào bên trong người bà Thảo. Âm đạo của bà nóng rực, ướt át và quá đỗi chật chội so với con chim của nó. Bình chỉ có thể tiến vào trong từng centimet.
Bà Thảo ưỡn ngực, hai vú chĩa thẳng lên trời, hai mắt trợn ngược để lộ lòng trắng.
Lúc này bà đã không còn giữ thể diện gì nữa. Bà la hét như người điên.
– Chậm thôi, chậm thôi. Cô không thở được.
Bình hẩy cú quyết định để đưa đầu chim mình chạm cổ tử cung.
Móng tay của bà Thảo cào một đường dài trên lưng nó. Bình nhăn mặt vì đau.
Cuộc yêu giờ mới chính thức bắt đầu.