Phần 56: BỊ ĐUỔI KHỎI NHÀ
Những tia nắng ban mai chiếu vào căn phòng làm Bình choàng tỉnh.
Nó cúi xuống, nhận ra Bích Thủy đang mút chim cho mình.
Người phụ nữ tròn trịa này thuộc vào hàng dâm dục nhất trong số tất cả người tình của Bình cho đến nay. Nhu cầu của cô ta gần như vô tận. Bất cứ lúc nào nó đặt tay xuống bướm cũng thấy lồn của Bích Thủy ướt nhẹp. Đêm qua cô ta phải ngừng quan hệ không phải vì nhu cầu đã hết mà vì bị Bình bắt làm như vậy.
Thấy bình tĩnh dậy, mắt Bích Thủy sáng lên. Cô bò lên, dí sát lồn vào mặt nó, thái độ thèm khát chẳng khác gì con chó cái đang quyến rũ chó đực.
Vào một thời điểm khác thì Bình đã sẵn sàng nhập cuộc, nhưng lúc này nó nghĩ về bà Thảo nhiều hơn.
Nó đẩy Bích Thủy sang một bên rồi vớ lấy điện thoại.
Vừa nhìn thấy danh sách cuộc gọi, nó đã sợ bở vía.
Có đến hai trăm cuộc gọi nhỡ từ cả bà Thảo lẫn Lan béo và Vân Anh. Phần lớn trong số đó là của bà Thảo. Cuộc gọi mới nhất cách đây mười phút.
Rõ ràng cả đêm qua bà đã không ngủ. Hẳn là vì giận quá chứ không phải vì nỗi lo lắng nào cả. Đây mới là lần đầu tiên Bình đi chơi qua đêm không về. Chắc hẳn bà Thảo do quá sốt ruột đã huy động toàn bộ đám em gái gọi điện cho nó, bắt nó về, nhưng nó đã không nghe máy.
Bình choàng dậy, lập cập mặc quần áo vào.
Nó nhìn cơ thể trần truồng, đẹp đến mức không thể đẹp hơn của Lan Phương trên giường, trái tim đập dữ dội.
Nhưng mà thôi, cho dù nhu cầu tình dục lớn thế nào đi nữa cũng phải lo cái mạng mình trước.
Nó phóng xe máy về nhà bà Thảo, nhận ra cửa đã khóa trái, đồ đạc của nó bị ném ra ngoài đường.
Vân Anh chạy ra, nói:
– Anh đã đi đâu vậy? Chị Thảo tức muốn điên lên. Em chưa từng thấy chị ấy mất bình tĩnh như vậy bao giờ. Chị ấy bảo đuổi anh ra khỏi nhà, từ nay cấm được trở lại nữa.
Bình vội nói:
– Để anh vào xin lỗi Thảo.
Vân Anh lắc đầu:
– Chị Thảo không muốn gặp anh. Chị ấy bảo nếu anh muốn xin lỗi thì cứ quỳ trước cửa, có lẽ chị ấy sẽ tha thứ.
Bình nhíu mày.
Nó đã từng quỳ trước mặt bà Thảo, việc đó đúng là có hơi nhục một chút nhưng vẫn mang tính cá nhân.
Quỳ trong nhà, phơi cơ thể nam giới khỏe mạnh trước mặt ba người phụ nữ để mút lồn một người phụ nữ khác thì có gì mà không chịu được? Rốt cuộc thì sau này cả bốn đều là nô lệ tình dục của nó mà.
Yêu cầu lần này khác hẳn và có tính sát thương hơn nhiều.
Quỳ ở ngoài đường, trước mặt bàn dân thiên hạ, không chỉ nhục nhã gấp nghìn lần mà còn khiến cho các em của nó xấu hổ đến nỗi không dám gặp ai cả.
Cho dù Bình đĩ bợm đến đâu thì nó vẫn là người sống vì các em, vì gia đình.
Bình lắc đầu:
– Không.
Vân Anh thở dài:
– Em biết anh sẽ không chịu làm vậy.
Bình nói nhỏ với cô:
– Anh đến nhà em được không?
– Không được. Chị Thảo đã cho lắp camera trong nhà em, nếu thấy anh xuất hiện sẽ đuổi việc em ngay tức thì.
Bình kinh hãi nói:
– Con mụ ấy là Hitler à? Sao phát xít quá vậy?
– Bây giờ anh mới biết chuyện đó sao? Chị ấy như vậy từ lâu lắm rồi. Chị ấy muốn kiểm soát tất cả mọi người. Nhưng đồng thời chị ấy cũng trả lương rất cao nên em vẫn bám lấy chị ấy không thoát ra được.
– Không sao, anh về nhà anh đây. Nhưng anh có chuyện cần gặp em, chiều nay mình ra quán cà phê ngồi một lúc được chứ?
Vân Anh sợ hãi, định từ chối, nhưng rồi lại thấy mủi lòng trước tình yêu của đời mình. Sau một hồi đấu tranh tư tưởng, cô nói nhỏ:
– Bốn giờ chiều ở quán Cây Sồi. Anh đừng mang điện thoại đi, nó đã được cài định vị rồi. Anh mà cầm điện thoại theo thì chị ấy sẽ nhận ra chúng mình lén lút gặp nhau.
Bốn giờ chiều hôm đó, Bình đến quán Cây Sồi chờ Vân Anh. Nó chờ mãi, chờ mãi vẫn không thấy cô đâu cả.
Bình tin Vân Anh không lừa mình, nên vẫn tiếp tục ngồi chờ.
Mãi đến sáu giờ mới thấy cô đến.
Vừa nhìn thấy nó, Vân Anh đã xin lỗi ríu rít:
– Chị Thảo giữ em lại mắng cả ngày, không sao đi được.
Bình cười nói:
– Không sao. Anh ngồi đây thoải mái lắm.
Vân Anh ngồi xuống, hỏi:
– Anh muốn gặp em làm gì?
– Có mấy việc anh cần em làm ngay. Thứ nhất, anh muốn em bán toàn bộ cổ phiếu của Kim Hậu. Thứ hai, anh muốn em dùng tất cả số tiền chúng ta có đầu tư vào cổ phiếu của Vĩnh Lộc.
– Anh muốn dồn toàn bộ tiền vào Vĩnh Lộc ư? Nhưng giá cổ phiếu Vĩnh Lộc đã cao lắm rồi. Hình như hơn một trăm nghìn đồng một cổ phiếu.
– Cứ làm như lời anh nói. Nó sẽ còn lên cao hơn nữa kìa.
– Vâng, em hiểu rồi.
Bình vuốt tóc Vân Anh, cử chỉ đầy âu yếm.
Vân Anh quả là một cô gái tuyệt vời, không chê được điểm nào.
Những cô gái khác sẽ vì tiền mà mờ mắt, nhưng với Vân Anh thì khác. Cô đứng tên quản lý một số tiền rất lớn mà không hề nổi lòng tham hay nảy sinh ý đồ cướp trắng của Bình. Thậm chí cô còn xem đó là tiền của Bình, nó bảo cô làm thế nào là cô làm như vậy, không thắc mắc, không tranh cãi, không sợ hãi.
Cô xinh đẹp, sắc sảo, bề ngoài thì lạnh lùng mà bên trong thì tình cảm. Tình yêu của cô dành cho Bình mạnh mẽ, vững vàng và thuần nhất. Cô không vì nỗi sợ hãi bà Thảo mà cắt đứt quan hệ với nó, cũng không hề để ý đến người đàn ông khác.
Tổ tông của Bình đã tích đức trong bao nhiêu thế hệ mới giúp nó có được một người tình hoàn hảo đến thế.