Phần 5
Chuyện cũng chẳng có gì cho đến ngày 20 – 11 ngày nhà giáo Việt Nam cũng là ngày kỷ niệm, trường tôi tổ chức cắm trại. Cắm trại thì vui lắm, Thằng Long đang say game cũng chẳng ham hố gì mấy, nhưng tôi thì khác, mới được bầu làm lớp phó đời sống, cũng vì tôi hay tài trợ tiền cho chúng bạn nên mới vậy.
Học sinh nó nghĩ đơn giản lắm, trong mắt bạn bè, thằng Long là công tử Thế gia, cái gì đó cao sa, kiêu ngạo, với mà không tới, lại lăng nhăng, đúng chuẩn Bad Boy chính hiệu, con gái thì tầm tuổi này đa số vẫn thơ ngây thì ghét nó lắm, đấy là những đứa nó chưa ngắm tới thôi, ngắm tới rồi còn ghét hay không thì khó nói, chuyện gái gú nó cũng không kể với tôi, tôi với nó theo kiểu bạn tâm giao, hiểu nhau rồi, nên chẳng mấy khi nói chuyện với nhau nhiều, cái gì hợp thì cùng chơi cùng làm, cái gì không hợp thì nói không cũng chẳng mất lòng.
Tôi trong mắt bạn bè thì lại khác, rủng rỉnh tiền bạc, chẳng chơi bời đàn đúm, cũng chẳng nói nhiều hay phè phỡn, tính lại thật thà, chịu chi cho chúng bạn. Chịu chi ở đây cũng chỉ là cốc chè, gói bim bim, quả bóng đá chung hay que kem chai nước, học sinh cấp 2, trong mắt chỉ có vậy thôi, nhất là tôi chơi game cũng hay trả tiền máy cho chúng nó chơi cùng, dù thằng Long chỉ nói 1 câu thôi nó cũng bao hết, nhưng thằng Long hay khinh người, bọn nó cũng vừa ngại vừa sợ.
Đó cũng là lý do tôi được bầu làm lớp phó đời sống, quản quỹ lớp các kiểu. Góp quỹ lớp thì ai góp tôi cũng ừ một câu, chẳng thèm ghi làm gì, mỗi đứa có mấy chục làm trại, góp hết cũng được hơn triệu, cũng không quan trọng gì.
Làm trại thì tự làm hết. Lớp tôi thì không phải mẹ tôi chủ nhiệm, mẹ tôi dạy văn tất nhiên là phải chủ nhiệm lớp, nhưng mới về trường chưa được chủ nhiệm lớp 9, mẹ chủ nhiệm lớp 7 thôi. Vì vụ trại này cũng bận rộn lắm.
Lâu rồi không nhắc đến mẹ, vì vào năm học bận rộn lắm, tôi còn phải cầy game rồi tối còn học tiếng nhật sức đâu mà ve vãn, còn cái vụ tập thể dục thể hình sáng cũng không cùng nhau tập mấy. Mẹ là giáo viên, phải đến lớp sớm nên 5h đã dậy tập, tập tành tắm rửa rồi skincare nữa, gói gọn đến 6h hoặc hơn 2 tí, rồi phải làm đồ ăn sáng, tập thể dục quan trọng nhất là ăn sáng rồi, ăn xong quần quần áo áo, 6h30 là phải rời nhà. Trường cách nhà 15p đi xe đạp, 10p đi xe máy thôi nhưng mà mẹ phải đến sớm hơn học sinh nên vậy.
Tôi tất nhiên không dậy sớm thế, ít nhất cũng phải 5h30, nên chẳng mấy khi 2 mẹ con tập cùng nhau, tập xong tắm xong cũng gần 7h, đến kịp thì đến, không đến kịp lại thong thả ra làm suất bánh cuốn nóng 2 trứng. Tối về thì còn phải la cà cà chứ, sao về trước 6h được. Quay lại vấn đề chính.
Trại tự làm thì phải đi mua sắm các kiểu, con trai thì đi chặt tre nứa, con gái thì đi mua giấy màu, tua rua, kim tuyến các kiểu về trang trí, mua xốp về dựng ải Chi Lăng. Thầy giáo chủ nhiệm lớp tôi cũng có điều kiện, còn trẻ chưa đến 30 cũng hăng hái lắm, hứa thưởng các kiểu nếu được giải nhất.
Tôi cầm quỹ lớp, nên việc tháp tùng mấy con vịt giời đi mua sắm là tất nhiên, lớp trưởng là nữ, bí thư cũng là nữ nốt, lớp phó học tập cũng nữ, cờ đỏ cũng nữ luôn. 5 Đứa 3 xe, bọn nó lai nhau đi xe đạp, tôi thì đi xe máy đèo đồ.
Mua đồ lúc đầu thì nghiêm túc lắm, nâng lên đặt xuống làm tôi mệt vcl, đùa chứ tôi đi chơi leo 3 quả đồi không mệt mà đi với mấy con vẹo này 3 vòng chợ mà nhũn cả chân ra. Thấy quán chè liền đề nghị vào ăn chè, tất nhiên tôi khao. 4 Đứa con gái với tôi nữa, thành luôn cái chợ. Người ta nói 3 người phụ nữ với con vịt thành cái chợ, tôi thì là cái giỏ đựng con vịt ấy. Thôi chỉ cần được ngồi nghỉ là được rồi. Ăn xong lại đi mua tiếp, mua hòm hòm rồi thì các chị lại bắt đầu nhí nhắng, sà chỗ này chút sà chỗ kia một chút, khen cái này quần này đẹp, khen cái quần kia đẹp. Thôi dứt khoát rẽ vào một kiot quần áo cho các nàng lựa đồ, tôi tặng mỗi người một món, ban đầu các chị cũng cự nự lắm, nhưng lúc lựa quần áo thì thoăn thoắt chỉ sợ thiệt, tôi giới hạn chỉ trong đây thôi, không đi quán khác. Mất tiền lại mệt nữa thì chịu.
Ki ot ở chợ thì không có phòng thử đồ rồi, có một cái khung rèm uốn cong treo cái rèm trong đặt cái gương, con gái vào ấy thay đồ, thay đồ tay đụng vào rèm cứ lùng bùng, trong lòng tôi cũng lùng bùng nốt. Trong chỗ thử đồ có cái gương chéo, tôi cứ soi vào thì thấy chỗ khe hở, nhìn vào thì không thấy người, nhưng trong gương thì lại soi thấy, ngực thì khó chứ mu của các bạn thử đồ thì thấy rõ lắm. Mà phòng chật, các em đứng sát gương, mặc xong thì phải kéo rèm ra, đứng ra xa mới nhìn ngắm được có hợp hay không. Ngon rồi, không phí tiền, ra chỗ chủ quán lấy luôn cái ghế, lựa đúng chỗ khe hở nhìn được vào mà ngồi, em nào kéo kín thì không thấy, hở ra 1 khe là thấy ngay, khổ nỗi 4 em thử rôm rả lắm, kéo xoẹt cái, lắm lúc hở cả gang tay, nhìn vào nhìn ra thì không thấy, nào biết đâu trong gương soi rõ cả mấy cái lông thò ra của các em, nhìn mà muốn xì máu mũi, mấy em mua xong rồi tôi lại bảo cho các bạn thêm một cái nữa, lấy cớ đang mỏi chân nghỉ thêm tí, bọn nó thích lắm, nhưng bọn nó lựa đồ lâu quá, muộn rồi nên phải về thôi.
Hôm đầu tiên là vậy, mấy hôm sau hôm nào cũng phải đi mua đồ, nhưng lần này không đi cả đám nữa mà tôi chở một đứa đi thôi, đứa nào cũng xung phong muốn đi, đành phải chở từng đứa một. Đi mua đồ nhưng đứa nào tôi cũng mua tặng cái gì đó, dạo này mẹ không cho, chị kia không cho, đang cấn, toàn quay tay, sẵn dịp xem có tà lưa được em nào không. Tính tôi vậy cũng biết trong lớp mấy em cũng ý nhị với tôi lắm.
Nhưng mà tôi một phần vì mẹ kèm học tiếng rồi tập tành, rồi còn chơi game cùng Thằng Long. Nhưng phần quan trọng nhất là con trai, có tiêu chuẩn cái đẹp của mình, tôi bị thấm cái vẻ đẹp mỹ miều chín mọng, thuần thục của cô Kim rồi, nên thấy mấy đứa trong lớp cứ vừa xanh vừa thô kiểu gì ấy, không có cảm tình lắm, nhất là gái trên đây vừa thô vừa đen, lớp 9 cũng chưa làm đẹp mấy nhìn không hay lắm. Nhất là tôi lại cao to, mấy đứa nhỏ tôi không thích, mà đứa cao to tầm tuổi này nó lại hơi thô thô, toàn bị chúng bạn trêu thôi.
Trong 4 đứa này thì lớp trưởng là cao to nhất, mặt hơi vuông, nhìn hơi đen, nhưng cũng không đến nỗi, mỗi tội tóc xoăn nên trông hơi thô, cờ đỏ thì xinh lắm, nhưng lùn lắm, tôi cao hơn 1m6 rồi, mà nó còn kém tôi gần một cái đầu, không chắc được 1m4, có máu dê kiểu gì cũng chẳng lên nổi với em này. Bí thư thì đúng kiểu con gái học thức, cận, tóc dài chấm gối, sao nó không được bầu làm lớp phó học tập thì tôi không biết, lớp phó học tập thì như con đuông dừa, tròn tròn, mặt cũng tròn như cái bánh bao, cười có núm đồng tiền xinh lắm. Tôi là tôi tia em lớp phó học tập này, nhưng mà tia vậy thôi đưa em đi mua sắm thì em chỉ nhặt đôi giày, tặng gì cũng không lấy.
Mà trên tôi mua sắm hay lắm, bọn dân buôn ở chợ như có mắt thần vậy, khách du lịch thì nó chém gấp đôi gấp 3, dân bản địa thì bán giá hữu nghị hơn, nhưng mặc cả phần 3 giá cũng bán. Nó đi mua đôi giày mà chủ quán báo 210k nó mặc cả xuống 90k, chủ quán còn chửi chúng tôi, tôi với nó đi quán khác, mua được đôi xăng đan có bảy chục, quay lại chủ quán lại ra gọi bán cho nó, tôi thấy hơi phiền liền bảo mua được rồi không mua nữa, nhưng nó thì không nó quay lại phết câu 8 chục, vậy mà cũng mua được, nhưng nó tự trả tiền không cho tôi trả nữa, chỉ lấy một món thôi.
Tôi cũng vốn tính thật thà cũng chẳng biết phải tấn công kiểu gì cứ vậy đưa nó về, lớp trưởng thì mua cho 1 cái quần, đòi thêm một cái áo nữa cho đủ bộ, tôi không để ý, mua nốt cho đôi giày nữa cho đủ cả thể. Có em cờ đỏ nhỏ như cái kẹo tôi chẳng để ý thì lại cứ sấn tới, lên xe là ôm rịt, đi mua đồ cứ khoác tay đi, thử bộ nào cũng chạy ra hỏi đẹp không, em này đưa đi mua cuối cùng, làm trại một tuần cũng là ngày gần cuối rồi. Mua xong đưa em ấy về, em ấy lại mời đi ăn chè, cảm ơn mua đồ cho em ấy, uh đi thì đi, ăn chè mà em ấy nói quá trời, nào là trong lớp đứa nào yêu nhau, nào là đứa quậy phá, rồi đứa nào ghét mình các kiểu, nghe cũng thú vị lắm. Ngoài game với truyện ra thì tôi cũng chẳng để ý mấy chuyện tầm phào này lắm, nghe cho biết thôi, hết năm lên cấp 3 rồi, cũng chẳng còn học cùng nhau nữa, tôi chuyển đến sau, cũng chẳng có bạn nối khố nào ở đây, tình cảm bạn bè cũng chưa sâu đậm lắm.
Tháng 11, trời tối mau, đưa em về trời cũng tối. Lúc em về em còn vẫy vẫy mình cúi xuống, em ghé tai mình rồi nói.
– Hôm nọ bạn nhìn trộm bọn tớ thay quần áo, tớ biết đấy nhé.
Mình không nói gì, chỉ cười thôi biết thì làm sao, biết sao còn nói.
20 – 11 Không vào thứ 7, nhưng tổ chức lửa trại thì ngày thứ 7, cả ngày thứ 7 toàn trường nghỉ học chuẩn bị trại, tối thứ 7 lửa trại, ngày chủ nhật hội trại. Hội trại thì có nhiều trò. Tài trí sinh viên, nữ sinh thanh lịch, kéo co, cầu kiều các kiểu, tôi thì chỉ tham gia kéo co thôi, nữ sinh thanh lịch lớp tôi cũng có 2 đứa thi, năng khiếu thì hát, 2 đứa này thằng Long là lưa dữ lắm, nên cả trường chẳng có ai dám bén mảng đến lớp tôi tán cả.
Hội trại thì không có gì vui, nhưng lửa trại thì vui bất ngờ. Cả ngày thứ 7 chạy đôn chạy đáo, dựng trại lên, thiếu cái gì lại chạy đi mua, mà thiếu đủ thứ, Thằng Long cũng phải về góp chân chạy, học sinh mà, vui lắm, chẳng biết mệt là gì cả.
Trại lớp tôi đầu tư kỹ lưỡng, lại có thầy chủ nhiệm có tâm đôn đốc vừa to vừa khí thế, cổng trại dựng vẽ hình quả núi nhỏ, mô phỏng ải chi lăng, bên trong cũng xếp xốp được tạo hình quả núi, phủ rêu cắm cây lên, quanh co mô tả ải Chi Lăng, bí thư phải học thuộc bài trận chi lăng để thuyết trình khi ban giám khảo chấm trại đâu ra đấy hết.
Dựng lên rồi thì bày loa ra bật rồi hát, thuê cả máy phát điện lên hát om tỏi, cô hiệu trưởng phải ra nhắc nhở mới dừng lại, con trai còn đem rượu với mồi đến nhậu tới tối, tối đốt lửa trại thì cũng say ngà rồi, vừa hát vừa nhảy lửa trại liêu xiêu hết cả vui vô cùng. Lúc nhảy thì cầm tay nắm chân nhau hết cả gái lẫn trai, giả say ôm nhau túi bụi, tôi cũng chẳng ngoại lệ, tôi to lớn, ôm đứa nào chết đứa ấy hehe.