Phần 8
Vai tôi bị kéo mạnh một cái, làm nước đã lên đến đỉnh rồi tràn ra ngoài, tôi cứng người ngã ra sau giường, chim cửng tếu chổng lên trời phụt ra dòng tinh trùng bắn vọt lên. Tôi nằm mà phọt cao lắm, phọt lên cả mặt người kéo vai tôi chính là Vợ thầy, tôi còn ưỡn con chim bóng lưỡng nước nhờn to ngoại cỡ lên mà phọt thêm 3 phát nữa mới giật người nằm úp xuống, kéo chăn che cả tôi và em yến đang chổng mông lên, phải kéo em ấy ngã ra mới đắp chăn lại được, em Yến nằm trong lòng tôi người cứ giật giật run run, chẳng rõ do sướng hay là do sợ.
Phải 30s thẫn thờ và không một tiếng động bà béo lực lưỡng mới tiến lên giật chăn ra nhưng tôi giữ chặt chỉ giật được đến vai tôi, em yến vẫn úp mặt xuống run run, lúc này lại giật giật 2 phát.
– Mày là thằng nào, thằng Thắng đâu.
Tôi giả bộ sợ sệt, mà cũng sợ thật, nhưng mình đang đóng kịch nên lại tỉnh táo lạ thường trả lời…
– Mấy người là ai, tự nhiên lao vào đây hỏi Thắng cái gì.
– Thắng dạy cấp 2 chứ thắng nào, tao tận mắt nhìn thấy nó vào đây mà.
Bà này nói không đợi ai trả lời bắt đầu lùng sục nhà vệ sinh, phòng tắm, rồi ban công mà chẳng thấy gì, ra ban công rồi hô lên, thôi chết nó chạy mất rồi, rồi lao xồng xộc ra cửa, chỉ 1 phút sau đã lao lên nói.
– Xe nó vẫn ở đây.
– Sáng cháu mượn xe thầy để đi chơi mấy bác tìm thầy Thắng ạ, thầy ở trên trường ấy.
– Mày là học sinh thầy Thắng ah, bao nhiêu tuổi rồi mà đã vào đây, bố mày là ai.
Ông tướng mạo đẹp đẽ ra dáng đi theo 2 bà giờ mới lên tiếng, còn cô, chị vợ thầy vẫn nín ke, mặt hơi đỏ đang lau lau vết tinh trùng trên mặt với trên tóc rồi quần áo, phát bắn đầu tiên lúc nào cũng nhiều nhất với mạnh nhất.
Tôi không trả lời, ông này nhìn hiền tướng tá đạo mạo ghê lắm, hô thêm câu mày điếc ah tôi vẫn không trả lời, thế là lão lao lên túm tóc tôi tát cho 2 phát, ù hết cả tai, bà lực lưỡng được đà lao vào túm tóc em Yến đang nấp dưới chăn mà giật, tôi hơi bất ngờ với 2 cái tát của lão kia, nhưng vốn lì đòn, nên hất tay lão ra, thấy em Yến hét lên thì nhào sang chắn cho em ấy, ôm chặt em ấy, kệ bà kia cào cấu cắn xé chửi bới, Vợ thầy giáo thì lao vào can ông kia, thấy gọi ông ấy là chú. Tôi đang bất lực vl ra, quần áo chưa mặc thì ông chủ nhà nghỉ lao vào hô lên.
– Mấy anh chị lịch sự hộ tôi.
– Có gì thì nói chuyện đàng hoàng đừng đánh người ta.
Câu sau là của một thằng đen thùi lùi, húi cua, chắc là bảo kê của nhà nghỉ, hay là quen biết xã hội của ông chủ nhà nghỉ.
Bà kia vẫn chưa chịu dừng tay, vẫn cố cào tay tôi một phát, làm một đường từ gần vai, qua bắp tay, dài cả chục phân liền 3 ngón tay.
Ông tướng tá kia thì thấy có người liền thôi, vợ thầy giáo vào kéo bà lực lưỡng kia ra, bà kia như chó cắn xằng, cứ bám riết lấy, tôi đau đủ chỗ, đầu thì nghĩ, có phải chồng bà đi ngoại tình đâu mà bà ta lồng lên vậy, sau này mới biết, đàn bà tầm tuổi ấy, bà nào mà có máu trong người, lúc nó sôi lên là như con thú hoang, éo kiềm lại được, lại có một số bà ngứa ngáy, chỉ chờ có dịp là lồng lên vậy, thế mới có mấy vụ tưới xăng đốt nhau, lúc điên lên thì mấy bà ấy ác hơn kẻ ác gấp trăm lần.
Ông tướng tá này hô mấy lần không được, liền kéo bà này ra, cũng vã cho 2 phát y như tôi, bà này im thít, thảo nào bà ta ghê vậy, được dịp xả mà.
– Mấy anh chị bình tĩnh nói chuyện được chưa. Ông đen đen kia nói.
Cả phòng lúc này im thít, em Yến thế mà không khóc, chúi vào lòng tôi, người cứ run run.
– Mấy người tới đánh ghen, bảo tôi dẫn lên đây nói chuyện tử tế, tôi dẫn lên đến tận nơi, người không bắt được lại đánh người khác là sao.
Chưa chờ mấy người kia trả lời thì ông đen thùi lùi kia lại nói.
– Mấy anh chị mời xuống đây nói chuyện.
Thế rồi mấy người ra hết, chỉ còn lại ông chủ nhà nghỉ ở lại, hỏi han tôi có sao không, rồi hỏi thăm tình hình, tôi cũng trả lời qua loa, ông ấy bảo tôi nó không bắt được tận tay thì không sao, rồi bảo tôi nghỉ ngơi, tí có gì ông ấy gọi thì xuống.
Ông chủ nhà nghỉ nói xong thì đi ra đóng cửa lại, tôi định đi ra chốt cửa mà chân chạm xuống đất cứ run run, đứng méo vững, gồng chân lên mới đi ra chốt cửa lại, ngồi xuống thấy cả người đều run, tim đập thình thịch, mặt nóng ran, vẫn chưa hết sợ, lúc nãy gan thế mà giờ chẳng còn tí sức nào.
Đang ngồi thở thì nghe tiếng thút thít, mải sợ quên bố mất em Yến, em trùm chăn khóc thút thít trong chăn, tôi luồn vào, ôm chặt em, em oà lên ôm tôi khóc u u, dỗ mãi mới nín, lúc này mới để ý cả 2 vẫn chưa mặc gì, da thịt chạm nhau mát rượi, thằng cu tôi nhanh như chớp chĩa vào bụng em, thuận thế đưa tay từ lưng em xuống xoa mông em, đưa xuống tí nữa thấy ướt nhẹp, muốn đè em ra lắm nhưng lại nhớ ra tí ông chủ lên gọi, thế là cho ngón tay vào móc, em ý ứ lên một tiếng rồi nằm im, móc vài cái, em liền cựa quậy, không phải lần đầu được móc lốp, nhưng là lần đầu tiên có cái lồn đủ để móc, mà do móc ngược nên cũng chỉ vào được xíu thôi, em này béo, mông to lắm.
Nghĩ đến cái mông to mới giật mình nhớ ra là chưa mặc quần áo, đứng dậy bảo em mặc quần áo vào, em còn xấu hổ cứ giữ giữ cái chăn, tôi mặc xong rồi mà em vẫn ngồi ôm, tôi giật cái chăn ra, em ôm ôm bầu vú trông to lắm, bên dưới khép khép lại, mu lưa thưa vài cái lông trông muốn xì cả máu mũi.
Tôi nhặt từng món từ nhỏ đến to rồi đưa cho em, em bảo tôi vào nhà vs cho em thay. Tôi vào nhà vệ sinh rửa mặt, mặt bị tát 2 phát đỏ lừ, vẫn hơi rát, đm nó đánh trẻ con mà đánh dữ, tay với với cổ đều có mấy vết xước, có vết chốt hạ của con mụ kia 3 phát dài hơn chục phân rớm rớm máu rát kinh khủng.
Lần trước phá trinh em kia, đút vào tí rách bao quy đầu đau vl ra, lần này được đút lút cán, chim thì sướng mà lại đau khắp người. Hay tại số mình hay sao, chơi gái lần đầu đau, lần đầu được chơi gái cũng đau, nghe nói con gái nó đau chứ sao lại là tôi nhỉ.
Đi ra, thấy em vẫn loay hoay với cái áo ngực, tôi lại, ôm em từ đằng sau hỏi, sợ quá hả, em lại thút thít rồi gật gật, tôi giúp em cài lại áo ngực, quần chíp em tự mặc rồi nhưng chưa kéo hết, kéo chỉnh lại hộ em, choàng áo phông rồi quần bò lại cho em, từng cái nhẹ nhàng, một phần là mình cũng vẫn sợ, chân tay vẫn chưa có lực, mặc xong vuốt vuốt tóc cho em, tóc em bù xù, bị con mụ kia túm rất kinh lắm, đấy là tôi còn che cho hết rồi, không mụ cào mặt em ra cũng nên. Mặc xong quần áo, lại ngồi ôm em, em cứ thút thít một tí lại ngừng, ngừng lại thút thít, khổ thân em, mới vào đời đã bị đánh ghen, mà bên kia khủng bố quá. Ngồi ôm em lúc thì em cũng hoàn hồn, tôi cũng thế, em mập mạp tròn vo, ôm thích lắm ngực khá lớn, mềm từ ngực đến bụng đều mềm nhũn, ngồi sau cứ bóp bóp cái ngấn mỡ của em làm em buồn phì cả cười, tôi cứ bóp em lại ưỡn ẹo tránh ra, đang đè em ra định dúi mặt vào đống mỡ mềm mại ấy thì có tiếng gõ cửa. Mẹ quấy vcl.
Ra gõ cửa thì ra là ông thầy dậy địt, ông này cười cười, cười cái cc, tát vềo cả mặt lên đây ông còn cười, nghĩ vậy thôi chứ không dám nói. Xuống thì thấy mấy người đang ngồi bàn tròn, giữa có ấm trà chẳng biết có uống không, tôi xuống thì mấy người cũng đứng dậy, chị vợ thầy ra xin lỗi chúng tôi, rồi bảo trẻ con lo học đi rồi bảo sẽ báo bố mẹ tụi tôi, tôi phọt luôn câu bố tôi đi rồi thế là cô im tịt, gọi thầy đi về, thầy lấy chìa khóa đi về, chủ nhà nghỉ gọi xe ôm đưa tôi về trường, lúc này đã chiều chiều, về lấy xe đưa em ấy đi ăn cái gì cho nóng người, mặt đỡ tái mét về lại bị hỏi.
Ăn uống xong chải đầu tóc rồi lai em ấy về, đến cổng cũng 5h, gần tối, lúc về em ấy cứ nhìn nhìn hỏi có gì không em ấy không trả lời chỉ lẩm bẩm gì đấy, tôi bảo đừng lo, có gì t chịu trách nhiệm. Em ấy phì cười rồi chạy biến vào nhà. Nhà em này cũng kín cổng cao tường, không ở trong ngõ nhưng cũng chẳng phải mặt đường, kiểu đất rộng, mặt đường người ta mua hết rồi còn chừa cho nhà em cái cổng vậy. Về đến nhà thì cũng tối, vào tắm nước nóng xong ra ăn cơm, mẹ có hỏi cổ sao xước thế kia, tôi cũng thật thà bảo bị con ngộ nó cào, mẹ hỏi có người yêu rồi ah, tôi bảo chưa, tôi chưa thích yêu, lại trêu mẹ đẹp thế này có người yêu cũng phải tìm người xinh hơn mẹ, mà mẹ đẹp quá nên con chẳng tìm được ai, mẹ ngoài mặt thì nói lắm nhưng miệng cứ cười tủm tỉm thôi, thế mà thế nào cuối bữa lại bảo, ai ngày xưa chê tôi xấu, không bằng người ta…
Cạn lời, khô héo lời. Thù dai thế không biết, biết thân biết phận ôm bát đi rửa rồi chuồn biến lên phòng.
… Bạn đang đọc truyện Trai dân tộc tại nguồn: https://tuoinung.cc/2024/03/truyen-sex-trai-dan-toc.html
Bị đau chân thời gian trôi cũng nhanh, em Yến sau vụ kia nghỉ học 3 ngày, thầy chủ nhiệm cũng nghỉ 1 ngày t2 không chào cờ, thứ 3 mới đến nhưng không có tiết nên cũng không nói chuyện được, thứ 4 có tiết, tôi đau chân, thường trốn thể dục, hết đau cũng phải lấy cớ mà trốn, nhưng hôm nay không trốn, một phần là muốn nói chuyện với thầy hỏi tình hình, cả tình hình em Yến nữa, 3 ngày rồi vẫn chưa đi học.
Hỏi thầy thầy bảo không có gì đâu rồi không nói, chiều đến tôi đang cúp học thêm chơi kiếm thế thì thầy gọi, rủ đi uống bia, ok ra thôi.
3h30 thầy hết tiết, 2 thầy trò rủ nhau ra quán bia, gọi con vịt quay, với keng bia nhôm, trời này uống bia không hợp lắm, nhưng mà cũng được chả sao.
Bia vài cốc thầy trò mới tâm sự.
– Hôm nọ, tuy có chạy được nhưng mà con mụ kia cứ làm ầm lên, đòi gọi cả họ hàng nội ngoại đến giải quyết nhức hết đầu em ạ.
– Sao, vợ thầy hay con mụ sề kia, mẹ con mụ ấy cào em mấy phát xước hết người.
– Uh con mụ điên ấy, mụ ấy là chị họ của vợ thầy, ah nghe nói em bị lão kia đánh, có sao không, thầy áy náy quá.
– Không sao, mấy người ấy không bắt được thầy, tức quá dồn sang em, em biết thừa, không phải nhà thầy em cũng chẳng để yên thế.
– Uh thầy cảm ơn em nhé. Chuyện không liên quan đến em, thầy không để em liên luỵ đâu.
– Mà con mụ kia nó là chị họ vợ thầy thôi chứ có phải mẹ vợ thầy đâu mà kinh thế?
– Uh, con mụ ấy ngày xưa chồng lăng nhăng, rồi bỏ mụ này, mụ này giờ ở vậy, có việc gì cũng lao vào vậy, ông đó là anh của mụ, nhà này có ông bố trước làm to, giờ về rồi nhưng vẫn có lực lắm, tiếng nói trong nhà mạnh lắm. Con mụ này có kinh nghiệm nên chắc vợ thầy biết thầy có linh tinh nên mới nói chuyện với mụ ấy.
– Thế còn lão kia là ai.
– Lão kia là em của bố vợ thầy, bố mụ kia mất sớm, mụ ở với lão ấy từ nhỏ.
– Thảo nào, ngưu tầm ngưu mã tầm mã, nhìn có học mà đánh trẻ con. Còn giã mụ kia 2 phát trước mặt mọi người. Mà Ai biết được có phải mụ theo thầy rồi nói cho vợ thầy không, mụ ấy khẳng định thấy thầy mà, chắc nọ có theo dõi thầy, mà thầy nói vợ thầy nghi rồi cơ mà, mới nói sao đã đi rồi, mà không phải thầy trò mình thỏa thuận với nhau thầy tránh em ấy đi ah?
– Cũng là như thế, mà chắc em ấy lâu không được nên lên cơn, hôm ấy cứ gọi thầy, thầy kêu bận không nghe thì gọi mấy chục cuộc, mà gọi bằng máy của mẹ, thầy cũng không dám gọi lại, em ấy nt nửa tiếng không đón em ấy thì em ấy đến nhà tìm, thầy không dám gọi lại nên đành đến đón em ấy.
– Bình thường nghe nói thầy lên đồi cơ mà, sao nay vào nhà nghỉ rồi.
– Cũng nhờ em ấy bảo vào nhà nghỉ hôm nọ, em ấy muốn vào ấy, lúc ấy thầy không nghĩ nhiều vào luôn, mà sao em biết thầy dẫn lên đồi.
– Gớm lớp mình người ta biết hết rồi, thầy còn bịt mắt giả vờ điếc nữa.
– Thế ah, thế ah, thảo nào, thảo nào.
Thầy nói thở dài sườn sượt.
– Thảo nào gì thầy, tôi gặng hỏi.
– Thảo nào nó bảo bàn dân thiên hạ biết hết rồi, rồi đòi làm ầm lên, vợ thầy còn đòi ly dị, thầy cứ sống chết không nhận, không bắt được tận tay họ cũng chẳng làm được gì thầy.
– Vâng chuyện nhà thầy em cũng không tham gia, em thấy cô cũng hiền lành, thầy cứ không nhận cô cũng xuôi thôi.
– Hiền lành con khỉ. Mà thôi uống đi.
– Sao sáng nay em hỏi thầy im thế, giờ lại uống hăng thế.
– Sáng còn sợ mang tiếng, giờ nghĩ không biết về nhà kiểu gì, mà về nhà lại nhìn thấy mặt 2 con mụ kia, sống cũng khó.
– Nhà thầy thầy về chứ sao, mụ kia ở nhà thầy.
– Nhà thầy đâu, trước ông ngoại chia đất ra, vợ thầy là con gái út, ở nhà với ông bà, bà kia ly dị rồi lại về lại ở chung, không ở với lão kia nữa vì lão kia ra ở riêng rồi. Ông bà vẫn còn khỏe, ghê gớm lắm, có coi thầy ra gì đâu. Về thấy mặt mọi người, mặt mũi cũng chẳng có, cứ nghĩ là vụng trộm chẳng ai biết, hóa ra là ai cũng biết, nghĩ vừa thấy nhục vừa thấy chán.
Thầy nói đến đây tôi cũng thương thay cho thầy, kể cả thầy không ngoại tình thì ở nhà ấy cũng chẳng có mặt mũi gì, nghĩ lại bố tôi cũng phải nhảy vào đi buôn hàng, người cũng chẳng thấy về, trong khi ông ngoại ngoài vòng, có gì cũng chẳng ảnh hưởng đến.
2 thầy trò nói đến đấy cũng chẳng còn hứng thú nói nữa, lại nghĩ lại em Yến, nhớ đến lời thằng Long nói cũng hơi ren rén.
Thứ 5 Yến đi học, trầm trầm ít nói, chỉ sợ nhà kia phản ánh lên trường, tôi có an ủi trêu chọc mãi cũng chẳng ăn thua, thôi tôi cũng chẳng nói nữa…
Cuối tuần về mẹ bảo cuối năm sẽ khởi động kế hoạch sang Nhật du lịch, mai dẫn tôi đi làm hộ chiếu, rồi liên hệ qua công ty du lịch làm visa. Làm hộ chiếu thì mất 1 tuần, ra tư cách nhập cảnh mất 15 ngày trở lên, có tư cách làm visa du lịch 15 ngày cũng mất thêm 2 tuần, nếu mọi thứ thuận lợi thì hơn 1 tháng có thể đi, giờ là giữa tháng 12, thuận lợi đi chơi về đầu tháng 2 về giữa tháng 2 ăn tết là vừa.
Ăn xong mẹ lại nói cho 1 tin, bảo hỏi suất vào bệnh viện rồi, nếu chạy 1 cầu thì 180tr, chạy trọn gói thì 350tr…
Chạy 1 cầu là chạy vào làm hợp đồng, làm sau 3 – 6 tháng thì thi công chức, tự thi thôi, đỗ thì vào biên chế, không thì thôi, thi 1 năm 2 đợt không đỗ thì coi như mất 180tr, vớt vát lắm thì thi được lần thứ 3, nhưng cái này không chắc lắm, chỉ 2 cơ hội chắc chắn được thi thôi.
Còn chạy trọn gói là 1 phát vào biên chế luôn, không lòng vòng, đấy là giá của chạy đúng cửa, chạy vòng ngoài phải mất thêm từ 50 – 100tr coi như là tiền quan hệ. Coi như đây cũng là 1 tin tốt.
Cuối tuần đi kiểm tra lại, cộng với trả nó cái giọ, thanh niên liền nhanh thôi, đeo thêm cái cố định 2 ngón chân 1 thời gian, nhưng giờ đi dép được rồi, nghe nói cẩn thận hoạt động mạnh không nó để lại tật, tôi nghe thế nhưng cũng không để trong tai, trẻ trâu, không chạy nhảy sao chịu được.
Rồi sang tuần vẫn đi học thế thôi, cuối tuần gần ngày 25 thì bắt đầu tự đi thu tiền phòng đi đến phòng của chị kia, báo tin vui, định báo tin vui cùng uỷ thác cho chị đi thu tiền phòng hộ luôn, hỉ có đôi nó mới tốt, mà báo chị xong chị cũng không mừng lắm, lấn lá ở lại chị cũng chẳng nói gì đến, mãi tôi mới bảo dạo này em khó chịu chị giúp em, chị bảo đợi lúc chị đem hồ sơ đến nhà kia, được nhận thì muốn gì chị cũng chiều, chị chắc cú thế thì thôi em cũng phải từ từ, việc uỷ thác thu tiền coi như thôi.
1 tuần lại đến, chạy vạy đi lấy hộ chiếu, rồi lên hà nội đăng ký hồ sơ các kiểu, phải chứng minh thu nhập, rồi là chứng minh tài sản, Nhật Bản cùng với những nước giàu có khác muốn nhập cảnh du lịch rất khó, phải chứng minh tài sản, công ty du lịch sẽ lập tài khoản cho mình, chuyển 1 tỷ vào rồi nộp lên, cái tài khoản này thế nào mình không quan tâm đưa cho nó là được, dịch vụ mất phí, nhưng mà nhà tôi không cần loằng ngoằng vậy, tài khoản 1 tỷ cũng có mà thu nhập cũng có, chỉ cần ra ngân hàng xin giấy xác nhận rồi nộp thôi, khó với người không có, chứ tài khoản cứ có tiền tỷ thì đi đâu cũng dễ.
Việc cứ thế êm đềm nhưng đời lại nhiều sóng gió, cuối tuần, Bố thằng Long về đột xuất sau chuyến đi Châu Âu, không biết kiểu gì lại đột kích phòng thằng Long chuyện cũng chẳng có gì nếu không lòi ra 1 túi cỏ và ít bột trắng. Và thế là 1 cuộc kiểm toán tài sản rùm beng được tiến hành trong nội bộ, kết quả là âm hơn 500 triệu. Lẽ ra nó có thể giải thích sự thật là nó nạp vào game, nhưng trong tình huống này, sự thật nó lại không có ý nghĩa nữa. Sau vụ này tôi lúc nào cũng bình tĩnh xem xét vấn đề, có những vấn đề rõ rành rành ra đấy, nhưng đôi khi lại không phải sự thật.
Chuyện thằng Long tất nhiên là dây dưa đến tôi, tôi cũng bị gọi sang và cùng nhau giải trình với nó, tôi cũng nói sự thật là nó chơi game. Ông bố hỏi tôi có biết nó chơi không, tôi bảo có, rồi hỏi tôi có chơi không, tôi bảo không, nhưng ông ấy có vẻ không tin lắm. Lúc này tôi biết có nói gì cũng vô dụng thôi, bố nó có lẽ còn nghi ngờ tôi lợi dụng thằng Long, hoặc bán cho nó thuốc lấy tiền, tôi cũng lười giải thích, nói nhà tôi có liên quan đến mấy thứ này khác gì tự thú, mà có khi ông ta cũng biết rồi cũng nên. Tôi được trao trả cho mẹ tôi, mẹ tôi nhìn tôi thất vọng lắm, cảm giác vừa nhục nhã, vừa oan ức, mất lòng tin với tất cả mọi người, không ai nghe mình, càng làm tôi thực sự cảnh giác với mấy thứ kinh khủng này.
Mẹ rưng rưng hỏi tôi có chơi không. Tôi trả lời 1 câu dứt khoát, con không chơi!! Rồi về phòng ngủ.
Cứ thế tôi ngủ 3 ngày cũng chẳng buồn dậy ăn uống gì, chỉ ra ngoài đi vệ sinh, thằng Long thì thảm hơn, nó bị giam lỏng 2 tuần, quản thúc 24/24 xem có dấu hiệu của lên cơn không, sau nó được thả ra, nhưng được thông báo là hết năm nay sẽ về Hà Nội vào trường tư thục bán trú, quản giáo theo kiểu Quân đội chuyên cho mấy cậu ấm quậy phá học.