Phần 22
Mọi chuyện cứ diễn ra một cách nhẹ nhàng và bình yên như thế đó. Ngày qua ngày, tâm trạng của em đã tốt hơn trước. Giờ đây để có nhiều thời gian bên Linh hơn, tôi kiêm luôn việc ở em đi học. Chiều chiều, hai đứa cứ lân la hàng quán trước khi về nhà. Em thường ngồi sau xe của tôi hát líu lo như chim sáo, dường như tất cả mọi nẻo đường của cái thành phố này đều in dấu xe của tôi. Tôi đã cố quan tâm và yêu thương em đến hết mức có thể, để em cảm nhận được tình yêu của tôi. Và mỗi ngày tôi đều hỏi em chỉ một câu hỏi quen thuộc. “Em à! Em đã yêu anh chưa?”. Và tôi hy vọng một ngày nào đó sẽ có câu trả lời của em.
Bận quay cuồng với Linh, tôi chợt chớ ra đã bao lâu tôi không nhắn tin cho cô Oanh rồi, tôi còn nợ cô một món nợ khổng lồ mà chưa trả được, vui buồn lẫn lộn không biết mở lời với cô như thế nào đây nữa. Lấy điện thoại gọi luôn cho cô.
“Alo ai đấy!” Không biết cô có lưu số điện thoại của tôi không hay là cố tình bơ lác tôi.
“Người thương đây! Cô không nhớ à?”
“Không…” Cô nói với giọng giận dỗi.
Thôi không đùa với cô nữa, “Em Tuấn đây cô!”
“Tuấn nào? Đây không quen.”…
“Tuấn người yêu của cô đó.”… Tôi trêu cô.
“Suỵt nói khẽ thôi cô đang họp ở trường, thế có chuyện gì vậy?”.
“Em nhớ cô gọi cho cô.”
– Cũng biết nhớ đấy cơ à, anh đi bao lâu rồi, tưởng mất tích luôn rồi chứ.
– Em nào có, dạo đây giải quyết việc nhà lên em ít thời gian quá.
“Thế đã xử lý xong chưa.”
“May có cô, em xử lý xong hết rồi.”
“Ừ thế tốt rồi.”
“Chút họp xong về em mời cô đi ăn nhé?”.
“Hôm nay ga lăng dễ sợ.”
“Thì! Coi như em cảm ơn cô.”
“Chứ không phải thật lòng mời người ta à?”.
Tôi cứng họng trong cách nói chuyện của cô, cô đá tôi nhiều quả không thở nổi.
“Em… Em… Thật lòng chứ ạ!”. Tôi ấp úng.
“Hôi được rồi, cô tạm tin!”
– Em đợi cô ở Quán xxx yyy nhé.
“Ok em!!!”…
Ngồi đợi cô, lần đầu tiên tôi chủ động mời đi ăn với một người phụ nữ, hồi hộp xen lẫn cảm giác ngại ngùng. Cuối cùng cô cũng đến, trên người cô mặc một chiếc áo véc công sở, chiếc quần kaki bó sát, cô vẫn đẹp như ngày nào.
“Đợi cô lâu chưa?”.
– Dạ cũng vừa đây thôi.
“Tuấn cũng biết chọn quán đấy nhỉ?”
Quán nem nướng nha Trang này mấy lần tôi đi qua, hôm nay có dịp tôi mới dám mời cô tới.
– Quán này em cũng nghe nói nhiều và cũng đi qua nhiều, chưa thử bao giờ nhưng thấy bảo ngon lắm.
Cô hôm nay còn trang điểm nhẹ nữa, nét mặt của cô với đường lông mày, nhưng đường kẻ mí mắt, màu son môi, có lẽ nếu không có ai chắc tôi không kìm được mình mất, cô đẹp tựa như tiên nữ.
“Cô vừa ăn vừa tấm tắc khen ngon.”
“Tuấn khéo chọn quán thế, đúng món mà cô thích.”
“À quên để cô gọi về cho con Mai, bảo nó đừng đợi cơm nữa.”
– Món này đặc sản Nha Trang đấy cô ạ…
“Ừ… Tuấn thích đi Nha Trang không, để tiếp tục được thưởng thức nhiều đặc sản ở đó hơn”.
– Em có nghe nói nhiều, nhưng chưa có dịp đến những nơi tuyệt vời đó, chắc có lẽ một thời gian nữa khi nào tôi ra trường, công ăn việc làm ổn định lúc đó mới tính.
Cô nở nụ cười bí ẩn.
Tôi và cô chén sạch hết hai xuất.
“Cô ghét Tuấn thế…”
“Tại… Tại… sao ạ? Em đã giải thích với cô rồi mà!”
“Không phải chuyện đó.”
– Thế chuyện gì ạ.
“Món ăn ngon quá, cô ăn hết chỗ này lại tăng cân béo xấu lắm”. Ôi trời đúng là đàn bà, chúa lắm chuyện, cứ tưởng điều gì làm cô không vui chứ, làm tôi hết cả hồn.
– Giờ mình tập thể dục tí cô nhỉ.
Cô liếc mắt đưa tình tôi cười cười.
Thanh niên khéo nói, mồm mép lắm, không biết thời gian qua ngoài tôi ra đã đi với con nào chưa.
– Chưa đâu cô. Đây dành sức để tập thể dục với cô thôi.
“Vẫn chỗ cũ cô nhé”. Tôi nháy mắt cô.
Ra đến quầy thanh toán, cô cứ đòi trả tiền cho tôi, thực sự tôi rất ngại, Tôi là người đứng lên mời cơ mà, nói chán chê rồi nhưng cô kiên quyết.
“Nếu Tuấn trả tiền là cô đi về đấy”. Nói câu này thì có bố tôi cũng chả giám.
– Xe Tuấn đâu.
Tôi ái ngại gãi đầu nhìn về chiếc xe đạp.
“Xe Tuấn hả?” Mặt tôi ỉu xìu.
“Vâng!”.
“Thế mà dám nói dối cô, cứ nói thật đi sao phải ngại chứ, mình đã là của nhau rồi mà”. Cô nói khẽ với tôi.
“Tuấn gửi xe ở đây cô đưa ít tiền bắt taxi đi nhé, cô đi trước không nhỡ có ai để ý.”
Tôi nhìn cô lên bộ đồ giáp ninja của mình, đúng thật mọi thứ phải cẩn thận tuyệt đối, lộ ra thì chỉ có nước chết.
Đợi cô đi được mười năm phút, tôi gọi taxi đến điểm hẹn.
Gần đến nơi thì cô nhắn tin cho tôi.
Ting ting.
– Phòng 201 nhé Tuấn!
Đến nhà nghỉ đó, nhìn mặt thằng lễ tân dở hơi tôi cảm thấy không thiện cảm rồi đi một mạch lên phòng. Gõ cửa, Cách của được mở ra, trên người cô Oanh lúc này chỉ quấn duy nhất một chiếc khăn mỏng, mái tóc đen óng dài thướt tha, đôi môi căng mọng quyến rũ, tôi ôm chặt lấy cô vào lòng, đã bao lâu rồi tôi mới lại được gần con người ấy.
Tôi hôn cô ngấu nghiến, tiếng thở đều của cô cùng với tiếng nhóp nhép của nước bọt vang lên trong căn phòng kín, người cô thả lỏng mềm nhũn ra. Chiếc khăn quấn trên người cô từ từ rơi xuống, lúc này cô trong tình trạng khỏa thân hoàn toàn. Lần đầu tiên tôi tận mắt chứng kiến cô như thế. Dù đã hai con rồi nhưng cô không hề chảy xệ một chút nào trái lại ba vòng của cô rất săn chắc và căng mịn như người mẫu hoa hậu ấy. Ít người ngoài 40 giữ được vóc dáng đẹp như thế kể cả cô Hương.
Những ngón tay đang vê hai đầu vú của cô, quần tôi được cởi ra và khỏa thân giống cô nhanh chóng, lưỡi cô uyển chuyển hơn nhiều, cô bú ngược lại tôi, lưỡi cô vân vê đầu ti, rồi xuống bụng và cuối cùng xuống rốn, kích thích vô cùng, lần đầu tiên tôi được làm như thế, nhìn con cặc tôi một lúc cô định mút luôn.
– Ấy cô từ đã, để em rửa nó từ sáng đến giờ nó hôi lắm cô ạ.
– Kệ cô thích mùi hôi của nó.
Cô chả ái ngại mà bú trực tiếp luôn cọn cặc của tôi, được cái tôi cũng sạch sẽ, người tôi không tiết ra nhiều mùi hôi, và hơn nữa mỗi lần đi vệ sinh, hay tắm tôi luôn lau chùi chăm sóc nó cực kỳ cẩn thận.
Môi cô rít chặt lấy đầu khấc của tôi.
“Uiiiii… Sướng thế!!”. Tôi nói khẽ.
Cô học khoản này ở đâu mà trình độ bú các của cô giỏi thế.
Lưỡi cô đá liên tục vào đầu cặc thân cặc cuối cùng là hai quả trứng cút, thậm chí còn đến gần lỗ nhị của tôi, vùng dưới của tôi sướng quá, nhìn cô ân cần chăm sóc tôi từng chút một mà thấy ấm lòng.
Lúc này là lúc tôi đáp trả, đẩy cô ra, tôi vuốt ve từng chút một trên cơ thể cô, hai tay vẫn vê hai đầu ti, bên dưới tôi vận công hết sức vào cái Lưỡi, bú liên tục vào lồn cô.
“Chụt…”
Tôi mút thật mạnh vào trong, cơn sướng ập tới, người cô uốn éo lên vì sướng, tôi tập chung vào hột le của cô đá lưỡi và day liên tục vào nó, lồn cô chảy ra từng dòng nước li ti đặc quánh.
Lưỡi tôi liếm nhẹ vào tại cô.
“Em địt cô giáo của em nhé.”
Cô ừ trong tiếng nấc nhẹ.
Tay tôi chỉnh cặc đâm vào lồn cô, tôi cảm nhận được lồn cô đã dãn nở ra được phần nào khi tiếp xúc với con cặc tôi, ra vào nhanh hơn, cầm hai chân cô kéo lên tôi hẩy lên hẩy xuống nhanh và liên tục. Bài này tôi học video trên mạng trong một lớp tập aerobic, lên tôi đã tích lũy được rất nhiều, từ đó cơ bụng và đùi trên nhanh hơn và linh hoạt hơn. Vẫn cái tư thế đó nhưng lần này tôi địt cô tôi không mất nhiều sức.
“A! Ư…” Cô rên lên vì sướng.
“Tuấn đang địt cô đit này đit này… này… này…” Mỗi âm thanh địt tôi lại thúc con cặc sâu vào trong lồn cô.
“Phạch Phạch Á…”
Tiếng địt của tôi vang lớn lên, lồn cô căng ra giật lên liên hồi, tôi đổi tư thế, lúc này một chân cô dưới đất, cô chống một tay trên giường và buồi tôi cứ thế thúc sau đít cô. Nghĩ đến cái buồi mới lần trước thông đít cô Hương vừa sướng lại vừa nổi hết cả gai ốc.
Tôi dùng hết sức lực ra vào thật nhanh, chân cô run lên bần bật cô không đường được nữa mà quýu người xuống, tôi cầm hai tai đỡ bụng cô và tiếp tục thúc mạnh, cô lên đỉnh liên tục, có lẽ lâu nay tôi chưa địt lên lồn cô phản ứng nhanh hơn mãnh liệt hơn, để cô nằm ngửa ra giường, tôi cầm hai chân cô lên, chống đồi gối và tiếp tục địt mạnh vào trong.
“A!!! A a…” Cô rên theo từng nhịp mà tôi địt.
“Oanh sướng không…”
“Oanh có…”
“Cô giáo Oanh có sướng không…”
“Có… Có!”
“Học trò Tuấn đang địt cô giáo Oanh này?” Tôi khẩu dâm với cô.
“Địt mạnh vào lồn đi để cô sướng…”
“Buồi trò Tuấn địt có thích không…”
“Thích lắm thích lắm… Thích nhất được buồi Trò Tuấn địt.”
Cảm giác đang địt cô giáo, lại là trưởng khoa, một người đàn bà quyền lực đang nằm ngửa lồi để buồi tôi địt vào nó phê khó tả.
“Buồi Tuấn chọc sâu vào lồn cô giáo.”
“Ư ư… Sướng…”
Tôi ôm chặt lấy cô, dồn hết sực lực xuống bên dưới, buồi tôi dập hết cỡ vào lồn cô không thương tiếc.
“A! A! A…” Cô rên to hơn, khoái cảm, nhục dục hơn.
Rút cặc ra tôi phòng đầy tinh lên bụng cô, cô có vẻ không vui vì chuyện đó.
Cái lồn cô lúc này đỏ mọng, hai mép lồn sưng lên khêu gợi, tôi cúi đầu xuống có liếm hết những dòng dâm khí chảy ra trong lồn cô.
Nhìn đồng hồ đã hơn một giờ rồi tính làm cái nữa nhưng mà buồi tôi lại không ngóc lên được, nghĩ mà tức, ngày xưa xong một hiệp hiệp hai ngóc lên luôn mà giờ nó hư quá, chắc buồi bị lão hóa rồi.
Tôi buồn cô cũng buồn theo, cô động viên tôi.
“Thôi để hôm khác nhé, yêu buồi Tuấn nhất.” Thơm buồi tôi một cái, hai người tạm biệt nhau ra về.
Vì có nhiều thời gian bên Linh, dạy Linh học bài lên tình cảm Linh dành cho tôi ngày một lớn, tôi cảm thấy ai bàn với số phận của mình, có cô Oanh, cô Hương và Linh nữa, cuộc sống thật vui vẻ biết nhường nào.
Một buổi chiều cuối năm ở cái thành phố nhộn nhịp này, tôi có cơ hội gặp lại hai thằng bạn thân dưới quê của tôi Khánh và Nam. Gọi thêm thằng Trung nữa, bốn thằng chọn một quán nhậu nhỏ nơi tôi đã từng hai lần say sỉn vì em. Bốn thằng tâm sự chuyện đời, cuộc sống, đang ngồi lai rai thì nhận được một tin nhắn từ số lạ.
“Mày tưởng Linh yêu mày sao? Linh đã là người của tao rồi”. – Vừa thấy tin nhắn, tôi đã phát điên lên, gọi ngay đến số điện thoại đó nhưng không liên lạc được. Tôi đập ly bia xuống bàn một tiếng thật to, mọi người trong quán đều nhìn về phía tôi.
“Điên à mày? Làm gì đập phá đồ thế?” Thằng Khánh Hỏi tôi. Tôi cho nó xem tin nhắn.
– Haizzz… quan tâm làm gì, người yêu mày là hot girl mà, bị chọc phá như vậy là chuyện bình thường.
– Mà tao hỏi thật, mày làm với nó chuyện đó chưa.
“Là chuyện gì?”
“Chuyện đàn ông với phụ nữ thì là còn chuyện gì nữa thằng nhà quê hai lúa.” Thằng Nam nói, công nhận từ ngày nó vào đại học, nó thay đổi nhiều quá. Không còn bộ dạng thư sinh ngày xưa nữa.
“À… ờ… chưa…”. Ba thằng chúng nó mới cười phá lên.
“Mày nhìn thằng Nam thư sinh kìa, bây giờ nó còn ngon hơn mày rồi”. Thằng Nam đang cười đểu.
“Chứ mày định để dành cho thằng khác hả?” – Vừa nghe xong, tôi điên người đập bạn. Dẫn xe ra thật nhanh rồi bỏ đi. Men trong người khiến tôi càng phát điên hơn, khi nghĩ về tin nhắn đó và những lời hai thằng bạn nói.
“Ê… ê… giận hả? Tao nói đùa chơi thôi mà!” Tôi nghe tiếng gọi với của ba thằng từ trong quán ra.
Người tôi thì nóng bừng bừng như lửa đốt, chạy như tên bắn về nhà, tôi bước vào phòng, lúc này em đang ngồi học bài và quay ra thấy tôi.
“Anh Tuấn, có chuyện gì thế?”. Em tỏ ra ngạc nhiên.
Tôi tiến lại ôm em, rồi hôn lên môi em. Tôi kéo em lại giường và đè em xuống. Men bia trong người cộng thêm với những gì đã nghe thấy, tâm trạng của tôi như một con thú hoang cần làm gì đó để giải tỏa.
“Anh sao vậy? Anh say rồi phải không?”. Em hỏi tôi với giọng hơi run sợ.
Tôi không nói gì hết, tôi lại tiếp.
Tôi đè em xuống giường, hôn em, tay tôi lột những gì còn sót lại trên cơ thể Linh ra.
Tôi cởi quần ra, con cặc tôi đã cứng sẵn rồi, tôi từ từ kích thích từng phần trên cơ thể em, người em lúc này bất động, bí quá tôi cầm cặc đút thẳng vào trong, lồn em khô quá, nó ra ít nước, không nhiều làm tôi rất khó khăn nhưng tôi không nản chí, tôi cúi xuống kê miệng cần lồn em nhỏ ra thật nhiều nước bọt bôi trơn nó đồng thời lấy một ngón tay kích thích để lồn em trơn hơn, co giãn hơn, lần thứ 2 tôi cầm cặc đút vào, nó khít quá, tôi phát điên phát rồ vì nó, nếu em chịu hợp tác thì không đến nỗi khó khăn như thế này, tôi ấn hết cỡ cũng chỉ vào được một phần con cặc.
Ngươi em co lại, run lên. Nước mắt em bắt đầu chảy dài…
Nhìn thấy những giọt nước mắt ấy, phần con trong con người tội đã bị rửa trôi đi. Tôi đang làm gì thế này? Tôi bước lùi lại, dựa vào tường và ngồi bệt xuống nền nhà. Cúi gằm mặt xuống và suy nghĩ bản thân tôi cũng khốn nạn không kém gì thằng Hùng.
“Em xin lỗi!”. Em òa khóc và ôm lấy tôi.
“Em sợ lắm! Em không biết gì hết, chỉ một lần duy nhất em bị người ta chuốc say. Em sợ lắm! Em không làm được gì cho anh hết.” Em khóc nức nở và nói. Tôi càng cảm thấy bản thân khốn nạn hơn khi nghe em nói những lời này.
“Em không có lỗi, anh mới là thằng khốn, anh sai rồi.” Tôi lau nước mắt cho em, ghì chặt đầu em vào ngực tôi.
– Hôm nay anh khác lắm! Em sợ lắm!
– Ừ, anh say rồi. Anh xin lỗi! Đừng giận anh nhe!
“Dạ!” Em nói nhỏ và vẫn còn hơi run.
“Cười cái đi! Khóc như vậy không phải là Linh xinh nữa đâu”. – Tôi xoa đầu em. Nụ cười tươi đã trở lại trên môi em.
“Hôm nay ở nhà làm gì rồi?”
“Dạ! Em học bài, bài càng ngày càng nhiều anh à!”
“Uh! Năm nay là cuối cấp rồi, cố lên nhé em!”
Cuộc sống là vậy phải luôn luôn chậm rãi đến đón nhận cơ hội đến với mình.