Phần 10
Sáng hôm sau đến trường học được ba tiết thì tôi về, ra căng tin ngồi chém gió với mấy thằng bạn cùng khoa thì tôi thấy Thúy Anh đang ngồi một mình nhâm nhi cốc sữa hoa quả.
Nhìn dáng người cao dáo tôi lại thèm nhưng nhìn hai cái bầu ngực thì thấy chán quá, nó không to lắm chỉ hơi nhu nhú lên mặc dù mặc cái áo lót đã độn lên tương đối.
Bù lại Thúy Anh lại có gương mặt phải nói là khá gợi tình với đường nét dâm đãng vô cùng, lông mày lá liễu, cái mắt đen láy to tròn đặc biệt là hàng lông mi dài đen tuyền cong vút. Thúy anh có cặp chân dài, hôm nay lại mặc cái quần bó màu đen nên trông nó càng dài.
Không nói chuyện với đám bạn nữa, tôi tiến đến chỗ Thúy Anh bảo:
– Sao bạn em đâu mà lại ngồi đây một mình thế này?
– À hai đứa bạn em đấy hả, cái Thoa với cái Xuân hôm nay học môn khác nên em học một mình thôi, thế anh Hùng không đi cùng anh à?
– Nó học trường khác mà em, hơn nữa kém anh thì sao học cùng anh được.
Thúy Anh cười hì hì rồi bảo:
– Anh Phương ơi, em nhờ anh một chút được không?
Tôi nghe thấy vậy thì thầm nghĩ “Chắc là lại vay mượn tiền nong gì đây, chắc em này cũng chỉ vay mình có vài trăm là cùng”. Nghĩ như vậy rồi tôi hỏi:
– Nhờ anh gì thế? Anh làm được thì anh giúp!
– À anh có xe đèo em đi mua ít đồ thôi mà, hai đứa đi học mà cầm luôn hai cái xe đi rồi, không để cái xe nào ở nhà cả!
– Ừ cũng được hì hì!
Tôi lấy xe rồi qua căng tin đèo Thúy Anh đi, dĩ nhiên là cũng một phần sợ Ngọc biết nên tránh đi đường mà ít sinh viên.
Qua cái chợ sinh viên thì tôi cùng với Thúy Anh vào mua đồ, hóa ra cô nàng mua cái áo sơ mi và cái túi, hàng bình dân ở chợ sinh viên này thì môt triệu mua được khối thứ. Chọn được hai cái áo và một cái túi rồi Thúy Anh tính tiền có gần sáu trăm nghìn.
Mặc luôn cái áo, Thúy Anh đong đưa trước gương rồi quay ra hỏi tôi:
– Em mặc thế này đẹp không anh?
– Cũng được nhưng kiểu gì đó! Để tí nữa anh chọn cho!
Thúy Anh mỉm cười rồi gật đầu. Tính tiền xong thì tôi đèo Thúy Anh qua cái shop mà thỉnh thooảng tôi với Ngọc vẫn hay mua đồ.
Chọn cho Thúy Anh một cái áo phông khá ngộ nghĩnh rồi bảo Thúy Anh thử thì thấy xinh hẳn ra. Tôi tặng luôn thì Thúy Anh bảo:
– Thôi em không nhận đâu!
– Có cái áo chứ có cái gì mà không nhận!
– Hì nhỡ người yêu anh ghen thì chết!
– Người yêu anh thooải mái lắm, không có ghen đâu, à mà sao mà em biết anh có người yêu?
– Em đoán thôi nhưng mà anh công nhận rồi còn gì nữa!
– Kệ! Cứ nhận đi nhé, xong rồi đi café với anh!
– Tính dụ khị em đấy à?
– Gớm! Nhìn mặt anh dê đến thế à?
– Biết đâu được hì hì!
– Thôi nhận đồ anh tặng nhé!
– Không mà, ví dụ em nhận đồ cái Thoa với cái Xuân biết nó lại ghen ầm lên đòi cho công bằng đấy!
– Thì anh tặng cả ba cũng có sao đâu!
Tôi nói thế thì Thúy Anh cứng họng không nói được câu nào nữa đành phải nhận đồ của tôi tặng. Xong thì anh em đi café. Mới ngồi được có nửa tiếng nhìn đồng hồ đã hơn mười một rưỡi rồi, tôi rủ Thúy Anh đi ăn luôn.
Có vẻ Thúy Anh chưa quen với những nơi sang chảnh lắm nên tôi dẫn đi một quán ăn khá bình dân nhưng được cái ngon miệng.
Cả hai gọi một ít đồ rồi vừa ăn vừa nói chuyện với nhau. Tôi hỏi:
– Em đã có người yêu chưa?
– Em hiện giờ thì chưa nhưng trước kia thì có rồi, yêu được có vài tháng thì chia tay luôn hì hì.
– Sao mà chia tay?
– Nó yêu rồi nó dụ em thì chia tay chứ sao. Mà anh có dụ em không thế?
– Gớm lại nghĩ xấu về anh rồi, em thông minh thế này thì làm sao mà dụ được. Hơn nữa kệ cho nó dụ, mình dụ lại chứ sao. Anh nghĩ em dụ nó!
– Hứ! Yêu đương em tồ lắm, biết gì đâu, nghe nói vui tai là yêu liền!
Tôi cười hì hì rồi hỏi Thúy Anh trải qua mấy mối tình rồi thì Thúy Anh bảo trải qua có một mối tình được có vài tháng, tôi đoán tiếp nếu vài tháng thì chắc bị thịt rồi nhưng mà không biết có được đào tạo gì không.
Anh em nhà thằng Hùng Huy thì thích kiểu non tơ đào tạo dần dần còn tôi thì thích chuyên nghiệp một chút.
Ăn xong thì tôi thấy buồn ngủ lắm, tà lưa xem có gạ được em này về nhà nghỉ không nhưng tôi nghĩ với tính cách này hơi khó.
Thúy Anh ăn xong rồi nhoẻn miệng cười bảo,
– Này xong rồi đèo em về nhé, chắc hai con bạn em cũng về rồi đấy!
– Ừ! Chỉ đường cho anh nhé!
Tôi nói xong thì dắt cái SH ra để đèo Thúy Anh về, tôi đoán với kiểu này thì chắc không thịt được rồi. Đi đường tôi dò hỏi thử xem Thúy Anh đã làm gì với người yêu chưa thì Thúy Anh kể thẳng là thoải mái với người yêu rồi.
Mở cờ trong bụng vì nếu thoải mái với người yêu rồi thì dễ dàng mà đưa em ấy lên giường hơn là những em còn trinh.
Về đến cái nhà trọ của ba người thì tôi thấy hay lắm vì phía trước căn nhà trọ là dàn tóc tiên rủ xuống mát rượi cả khoảng sân mặc dù bây giờ đã quá trưa.
Cửa vẫn đóng thì Thúy Anh quay lại bảo:
– Chắc hai đứa bạn em đi học rồi, không có nhà!
– Ừ thôi anh về!
– Về gì vội, vào nhà em chơi đã nào. Đến nhà mà quay về thì còn ra gì nữa!
Tôi nửa đùa nửa thật nói:
– Vào trong nhà nhỡ em đóng cửa lại làm thịt anh thì sao!
– Gớm! Có mà anh làm thịt em thì có ấy! Anh như thế này thì ai dám làm thịt anh cơ chứ!
Thúy Anh cười hì rồi mở cửa đi vào trong phòng, do ba người thuê nên căn phòng cũng tương đối rộng, nó tầm hơn hai chục mét vuông, đồ đạc thì có một cái tủ nhựa to để đựng quần áo cùng với ít đồ và cái giường được kê phản đủ cho ba người nằm thoải mái.
Mùi hương thoang thoảng của nước hoa xịt phòng cùng với mùi hương vỗn dĩ của con gái làm tôi thích lắm, nó không xa hoa cầu kì như phòng của Ngọc nhưng cũng thơm lắm.