Phần 12
Ôm chặt lấy rồi tôi luồn tay xuống mà day cái mu lồn luôn, mặc dù ở ngoài cái quần lót mỏng nhưng tôi thấy cái mu lồn gồ lên rồi.
Do Thúy Anh có thân hình mảnh mai nên cái mu lồn gồ lên như vậy nhưng không có thịt mà là cái xương mu.
Vừa thò tay vào đó thì Thúy Anh khép hai đùi mình lại, kẹp bàn tay tôi ở trong rồi lừ mắt mà nói khẽ:
– Giỏi nhỉ, dám đưa tay vào mà sờ soạng người ta!
– Thì anh xin phép rồi còn gì nữa!
– Ai cho mà xin phép! Bỏ tay ra đi!
Tôi tặc lưỡi bảo:
– Kẹp chặt thế này thì làm sao mà anh bỏ tay ra được, phải mở rộng cái đùi thì anh mới bỏ tay ra được chứ!
Thúy Anh hơi mở cái đùi ra thì tôi lại miết dọc xuống một cái. Có lẽ cái này khiến cho Thúy Anh không chịu được nữa, hơi ưỡn người lên rồi bảo:
– Bỏ ra đi anh! Người ngoài nhìn thấy bây giờ!
Tôi thấy ở ngoài cửa này nếu mà ai về thì nhìn thấy thật. Mặc dù trời mưa nhưng chỉ cần thoáng qua là biết. Rút cái tay lại tôi đứng lên đi vào cái phản ngồi xuống tôi nghõ “Thôi xong quả này dục tốc bất đạt không làm ăn được gì rồi”.
Chính lúc nghĩ nản thế thì Thúy Anh đứng dậy, khép cái cửa vào rồi kì cạch kéo xoạt cái then cửa vào cái lỗ rồi quay lại mỉm cười bảo:
– Liều gớm! Không sợ em gào lên à!
– Sợ gì chứ! Em gào thì đã không lại gần anh, mà trời mưa thế này gào chắc là cũng không có ai chạy ra hì hì! Thế đóng cửa vào làm gì đấy?
– Anh bảo xem thì em cho xem chứ còn làm gì nữa, đóng cửa vào để xem, anh không thích thì em mở ra vậy!
– Hì hì! Có chứ, mà bật điện lên thì mới xem được chứ!
– Bật điện lên em ngại!
Tôi cười hì hì bảo:
– Tối thui thế này biết thế nào mà xem, em đóng hết cả cửa còn gì.
Quả thật là tối thui, tôi chỉ nhìn thấy lờ mờ cái dáng người thôi chứ không thể nhìn rõ mặt Thúy Anh được, nếu có cởi hết ra thì cũng chẳng nhìn được gì.
Thấy tôi bảo bật điện thì Thúy Anh ngượng lắm rồi chỉ lí nhí nói:
– Hay là bật cái đèn ngủ anh nhé!
– Ừ cũng được!
Thúy Anh bật cái đèn ngủ, dù nó không sáng lắm nhưng cũng đủ nhìn rõ được một chút, tôi tiến lại ôm luôn Thúy Anh mà hôn, Thúy Anh mới đầu còn ngượng ngùng nhưng rồi sau đó đáp trả lại nụ hôn của tôi nhiệt tình vô cùng.
Hai đầu lưỡi quấn lấy nhau thì bàn tay tôi cũng đã kịp đưa xuống mà day cái mu lồn. Chưa vội đưa vào bên trong mà tôi khẽ mân mê bên ngoài rồi ấn nhẹ vào cái khe cho Thúy Anh cảm thấy sướng đã.
Có vẻ không chịu nổi, Thúy Anh bắt đầu thở mạnh, người bắt đầu nóng bừng lên rồi cái mông thì cong và ưỡn về đằng trước.
Đầu lưỡi thì muốn đưa hẳn vào trong miệng của tôi để cho tôi mút chụt chụt. Kích thích đến độ cho hai cái núm vú của Thúy Anh săn cứng lại thì tôi mới dừng tay bảo:
– Cho anh ngắm nó nhé.
Thúy Anh như lên cơn mê chỉ biết gật đầu, tôi khẽ nắm cái quần sooc kéo xuống. Cái đũng quần lót lộ ra đã ướt một mảng rồi.
Mỉm cười nhìn Thúy Anh tôi bảo:
– Em ra nước nhiều thế?
– Em… em cũng chẳng biết được nữa, anh động vào em không chịu được!
– Không chịu được thế nào?
– Nó buồn buồn rồi nước cứ rỉ rỉ ra… ấy. Nói chung là khó tả lắm anh ạ…
Tôi lại hỏi:
– Thế có giống bạn trai cũ của em không?
…
Lúc này có lẽ Thúy Anh mê muội rồi, tôi hỏi chẳng còn có thể trả lời được câu nào mà chỉ ú ớ trong cổ họng rồi lắc đầu. Cơn mưa mỗi lúc một to, tiếng lộp bộp rào rào từ cái mái tôn vọng xuống khiến những tiếng rên vốn bé lại càng bé.
Ánh sáng mờ mờ từ cái đèn ngủ hắt ra tuy không được sáng nắm nhưng đủ để tôi quan sát cái mu lồn.
Mu lồn xương xương với một ít lông ở bên trên, cái khe lồn chạy dọc xuống bên dưới ẩm ướt thì không có một sợi lông nào cả.
Vuốt dọc đám nước nhờn rồi tôi khẽ hỏi:
– Anh hôn nó nhé!
Thúy Anh vẫn thở dốc khẽ nói:
– Anh… anh không sợ bẩn à?
– Bẩn cái gì, để anh thử xem thế nào nhé, chắc là thích được liếm lắm rồi đúng không? Anh thấy nước nhiều lắm rồi đây này.
Thúy Anh lim dim mắt rồi gật đầu đồng thời mở chân của mình rộng ra thêm một chút. Tôi cúi xuống bắt đầu thổi nhẹ nhẹ vào cái mu lồn rồi hít hà hương thơm của nó tỏa ra.
Mùi khai khai của nước tiểu hòa cùng với mụi nồng nồng khiến tôi hơi buồn nôn một chút nhưng trái lại hình ảnh cái mép lồn ướt ướt lại khiến tôi thèm vô cùng, nó xóa đi cái cảm giác buồn nôn đang dâng lên cổ họng.
Há to miệng, tôi ngoạm luôn lấy cái mu mà mút tộp một cái. Thúy Anh rên hừ hừ như một người bị sốt rét vậy.
Ngẩng lên, mỉm cười tôi hỏi tiếp:
– Sao rên sợ vậy em?
– Em cũng chẳng biết, khó tả lắm!
– Đau hay sướng?
Tôi hí hửng hỏi lại thì Thúy Anh rên rỉ trả lời:
– Sướng anh ơi… hích hích… sướng không chịu được ấy, cảm giác nó khó tả lắm… anh ạ… ư. Ư… anh có thể mút thêm được không?
Tôi cười hề hề dâm đật rồi trả lời:
– Được thôi nhưng muốn anh mút chỗ nào nào?
– Chỗ… chỗ khe của em ấy anh ạ… em thích được mút chỗ đấy… ư…
– Được rồi banh rộng chân ra nào.
Thúy Anh cố gắng banh rộng hai chân mình ra, tay thì luồn vào cái khủy gối mà đỡ lấy hai cái đùi. Tôi quỳ xuống cái nền gạch hoa rẻ tiền tồi chu môi tiếp tục mà mút.