Phần 10
Lúc 2 người đàn bà quay về nhà kho, Triệu Đức Tam biết lãnh đạo của mình sẽ không về ngay, nên ngồi trên ghế dựa bật máy tính lên chơi, dù sao Vương An Quốc cũng chưa có sắp xếp cho hắn cái gì là công tác đích thực.
Đang say mê chơi trên máy tính, cửa phòng làm việc không tiếng gõ cửa vang lên “cót kẹt…” một tiếng bị đẩy ra, Triệu Đức Tam tưởng lầm là Vương An Quốc đã quay trở về rồi, bằng không có ai lớn như vậy quyền lực, dám mở cửa phòng mà không lịch sự gõ cửa báo hiệu.
Lật đật đem trò chơi trên máy tính tắt đi, nụ cười chuẩn bị đứng lên nghênh đón, khi ngẩng đầu xem xét, thì ra lại là người đàn bà có nét đẹp quyến rũ mà ngày hôm qua đã đến, hôm nay cô mặc một cái áo màu đỏ, quần jean bó sát người, mang giày cao gót, mái tóc uốn cong lượn lên, nhìn qua cực kỳ gợi cảm.
Hai người cùng lúc nhìn đối phương, Triệu Đức Tam bị ánh mắt lửa nóng của cô hút vào, khóe môi của người đàn bà có chút vểnh lên, liếc mắt nhìn hắn một cái, rồi trực tiếp đi đến phòng làm việc của Vương An Quốc.
Triệu Đức Tam vội vàng đứng lên nói:
– Phó cục trưởng Vương không có ở trong phòng.
Lúc này người đàn bà có nét đẹp quyến rũ mới dừng lại bước chân, nghiêng qua thân thể, lông mày có chút nhíu lại hỏi trống không:
– Đi đâu vậy? Khi nào về.
Triệu Đức Tam trả lời ngay:
– Lãnh đạo đi họp, không biết lúc nào trở về.
Triệu Đức Tam rời khỏi bàn làm việc đi ra, đứng ngay ở sau lưng người đàn bà.
Cô xoay người lại, đôi mắt cụp xuống, suy nghĩ một chút rồi nói:
– Vậy thì tôi đi, nếu phó cục trưởng Vương trở về, nhờ cậu thay tôi nhắn cho ông ấy biết là tôi có tới tìm nhé.
Triệu Đức Tam trên mặt mang nét cung kính mỉm cười, nói:
– Vậy chị xưng hô như thế nào vậy?
Hắn biết người đàn bà này hai lần đến gặp phó cục trưởng Vương mà cửa cũng không thèm gõ đến, sáng sớm hôm nay lại thấy trong sọt rác mấy miếng giấy vệ sinh dính đầy cái loại chất bẩn đặc thù của sự giao cấu khô lại, là hắn đã biết người đàn bà này cùng với phó cục trưởng Vương quan hệ chắc chắn rất là thân mật, nói không chừng là tình nhân của phó cục trưởng Vương đấy, cho nên hắn cũng không dám đắc tội.
– Tôi gọi là Mã Lan, cứ nói có tôi tới tìm ông ta là được rồi.
Mã Lan nói xong, liền đi ra ngoài, Triệu Đức Tam nhanh đi theo sau lưng cô trịnh trọng đưa tiễn, nhưng vừa đi đến trước cửa phòng làm việc của hắn, cô đột nhiên xoay người lại, Triệu Đức Tam bởi vì đi phía sau thật sát, chuẩn bị đưa tay lên mở cửa phòng làm việc, khi Mã Lan bất ngờ quay người, theo phản ứng Triệu Đức Tam giơ 2 bàn tay lên đỡ như là xuất chiêu long trảo thủ… chộp vú vậy, hai bàn tay hắn chỉ còn vài ly là chụp vào ngay đôi đỉnh núi bầu vú cao ngất đầy đặn của cô rồi.
Triệu Đức Tam hoảng sợ nhảy lùi lại, hai tay run rẩy, liền vội vàng giải thích:
– Chị Mã Lan… em… em… định mở cửa, không phải là có cái… ý đó…
– Không phải là cái ý đó…
Mã Lan nhìn thấy trên khuôn mặt đẹp trai của Triệu Đức Tam có chút sững sờ sợ sệt, tâm tình trong lòng có chút thấy hơi vui vui, nên cô cười cười môi hồng răng trắng, đôi mắt sáng liếc qua, như làn gió xuân tươi mát thổi nhẹ vào mặt Triệu Đức Tam vậy.
Triệu Đức Tam trợn mắt hốc mồm không hiểu khi thấy cô gương mặt cười vui, đàn bà 35 tuổi, khi cười rộ lên vẫn là thiên kiều bá mị phong tình vô hạn, tản ra hàm súc thành thục đặc biệt thú vị hơn nhiều so với thiếu nữ thanh xuân càng thêm mê say lòng người.
Triệu Đức Tam tuy thấy cô không có gì là bực bội nhưng vẫn chút lo lắng, vạn nhất ở trước mặt cục phó Vương An Quốc nói hai, ba câu bậy bạ, công việc thư ký này coi như là xong phim.
– Em nghĩ sao mà nói vậy nhỉ?
Mã Lan cố ý quyến rũ dõi theo hắn hỏi, cô đã quen rồi những ánh mắt mê gái của các gã đàn ông, Triệu Đức Tam tiểu suất ca này có vẻ hơi có chút khờ khạo khiến cho Mã Lan bỗng dưng muốn trêu chọc cho vui, cho nên dừng đứng lại ngay cánh cửa chốc lát đùa hắn.
– Chị Mã Lan… em không… nói muốn… như vậy…
Triệu Đức Tam gặp Mã Lan trên khuôn mặt trắng noãn biểu lộ một nét phong tao, ánh mắt mê ly như phiếu hốt, tựa như dấy lên hỏa diễm vậy, khóe môi hơi nhếch lên phong tình vạn chủng, làm cho người ta nhìn vào rất là hưởng thụ.
Ặc, làm gì mà giống như liếc mắt đưa tình với ông vậy? Chẳng lẽ là phó cục trưởng Vương hôm nay không có ở đây, chẳng có người thỏa mãn cô à? Cái dáng người đúng là bá đạo, mang giày cao gót, màu đỏ cái áo nhỏ làm nổi bật lên bờ eo đầy nhục cảm, cái quần jean bó sát làm cái mông mẩy vễnh cong lên, thật sự là quá hấp dẫn người.
Triệu Đức Tam cảm giác tế bào cả người bắt đầu sáo động, trên trán thấm ra mồ hôi, có chút không an lòng đối với cô nên gắng gượng cười, trong đầu óc lại bắt đầu tưởng tượng, nếu ở trong gian phòng của thư ký phó cục trưởng Vương, cùng cô có thể “này nọ í é” một phát thì tốt rồi, trước mắt một vưu vật hấp dẫn như vậy lại bị phó cục trưởng Vương lão sắc quỷ kia chiếm đoạt thân thể, Triệu Đức Tam cảm thấy thật là không có giá trị a.
Mã Lan đột nhiên thấy Triệu Đức Tam phảng phất lại nhớ lại hơn 17 năm trước cũng giống như Lý Kiến Dương vậy.
Lý Kiến Dương là mối tình đầu của cô, hắn đã cướp đi trinh tiết làm cho cô mang thai, xong rồi nhẫn tâm quăng bỏ. Lý Kiến Dương lại là con trai của ông chủ mỏ than Lâm Đại Phát hiện nay, thông qua cha hắn đả thông các loại quan hệ, bây giờ đã làm bí thư huyện ủy ở huyện Thần Phủ, mà huyện Thần Phủ lại là huyện có tài nguyên than đá trữ lượng lớn của thành phố Du Dương, tập đoàn mỏ nhà họ Lâm được khai thác mỏ ngay tại huyện Thần Phủ, cho nên có thể nói Lâm Đại Phát để cho con mình tiến vào quan trường còn có nguyên nhân chủ yếu là âm thầm muốn chiếm đoạt mấy mỏ than khác của thành phố Du Dương do có nhiều mối quan hệ quen biết.
Triệu Đức Tam thấy ánh mắt của người đàn bà này nhìn mình hình như là không đúng lắm, tại sao lại ngưng thần nhìn mình chằm chằm vậy ta? Ặc, cứ nhìn như thế thì lão tử thực là hoảng loạn đấy, còn kéo dài thì bên dưới sẽ cứng ngắc thì đừng trách lão tử à. Hắn trong lòng xấu xa tưởng tượng đến cảnh tượng cùng Mã Lan “này nọ í é…”, không kềm hãm được tự nhiên bật cười…
Nụ cười tươi của hắn phá vỡ hồi tưởng của Mã Lan, chớp nhẹ mắt một cái, từ trong bóp da cô móc ra một tấm danh thiếp, giữ chặt tay, vỗ vào lòng bàn tay của hắn, cười nhẹ nói:
– Tiểu Triệu, đây là danh thiếp của chị, hôm qua chạy xe bắn tung tóe nước lên người em, thật là không có ý tứ, sau này có chuyện gì cần chị hỗ trợ cứ gọi số điện thoại trên danh thiếp, hôm nào rảnh, chị mời em ăn cơm chung.
Triệu Đức Tam bị hành động của cô làm cho bối rối, hắn ngây người như phỗng sợ run, cúi đầu xem danh thiếp trong lòng bàn tay, thấy phía trên ghi là…
Công ty khai thác mỏ than Tân Mậu – Thành phố Du Dương…
Chủ tịch kiêm tổng giám đốc.
Mã Lan.
Điện thoại: 139x XXX XXX.
Triệu Đức Tam đến bây giờ mới biết trước mắt mình người đàn bà mê người này nguyên lai là giám đốc công ty khai thác mỏ than Tân Mậu – Thành phố Du Dương thật không ngờ tới, Mã Lan thoạt nhìn cũng mới ngoài 30 tuổi, như thế lại có bản lãnh lớn như vậy, Triệu Đức Tam có chút khâm phục kính nể cô, hắn cười rạng rỡ tán dương nói:
– Chị Mã Lan thật là lợi hại, còn trẻ như vậy mà đã là bà chủ mỏ than đá rồi…
Mã Lan lúc này lại là khiêm tốn cười khẽ nói:
– Tiểu Triệu, em đừng kêu chị là bà chủ mỏ than đá, thật là khó nghe…
Triệu Đức Tam ngượng ngùng, coi như là đã cùng Mã Lan quen biết.
Mã Lan cùng hắn đứng ở cửa ra vào hàn huyên vài câu rồi ra đi.