Phần 100
Khoan hãy nói, bình thường Lý San San luôn là mang trên mình bộ mặt ngạo nghễ, nay đội mũ nô – en mặt thì cười tràn đầy hạnh phúc, bộ mặt cực kì đáng yêu, lập tức trông như cô nương mới hai mươi tuổi, khiến Triệu Đức Tam không ngừng gật đầu đầu tán dương: “Đẹp mắt, thực sự là rất đáng yêu”.
Lý San San cười hì hì, kéo lấy cánh tay của hắn, xuyên qua đám người, chậm rãi đi lung tung. Triệu Đức Tam rất ít dạo phố, cảnh phố xá náo nhiệt như vậy đã mấy năm rồi hắn chưa trải nghiệm qua, bị cô kéo cánh tay đi lang thang, trong lòng không khỏi dâng lên một cỗ nhàn nhạt cảm giác hạnh phúc.
Nếu có thể cùng Mã Lan tới nơi náo nhiệt này dạo chơi, thật là tốt biết bao, trong lòng trộm nghĩ, bất quá Lý San San cũng không kém, dáng người linh lung tinh tế, khuôn mặt mỹ lệ, cũng có thể coi là tiêu điểm của đám đông, rất nhiều nam nhân liếc trộm nàng.
Cơ hồ mỗi cửa tiệm đều rất trú trọng dịp lễ này, trang hoàng lộng lẫy, đường phố đông đúc tạo nên hoạt cảnh phi thường khoái hoạt.
Đi tới đi lui, Triệu Đức Tam đột nhiên có một loại cảm giác kỳ diệu, liếc bên cạnh qua một đám nữ hài một chút, mới phát hiện trong đó có Mã Đình, cùng bọn hắn gặp thoáng qua, may mắn là quá nhiều người, Mã Đình cũng không có chú ý tới hắn.
“Ngươi đang ngắm gái phải không?” Lý San San túm một chút cánh tay của hắn, thuận ánh mắt của hắn nhìn lại, gặp là một đám cao trung tiểu nữ sinh mặc đồng phục, khinh thường nói: “Triệu Đức Tam, khẩu vị của ngươi thật là không tầm thường nha! Ngay cả cao trung tiểu nữ sinh cũng thấy hứng thú!”
“Chỗ nào a! Ta đang nhìn cửa hàng bán khăn quàng cổ.” Hắn thuận miệng viện cái cớ, nghĩ thầm Mã Đình xem ra đã từ khi xảy ra việc kia, đã từ trong bóng tối khôi phục bình thường, bằng không cũng sẽ không cùng các bạn học đi ra nơi náo nhiệt. Nghĩ đến nơi này, hắn không khỏi đối Mã Đình yên tâm rất nhiều, cho tới nay còn lo lắng cô gặp sự kiện kia, sẽ đối với tâm lý tạo thành khó mà ma diệt thương tích.
“Thật sao?” Lý San San quỷ tiếu hỏi.
“Ừm.” Triệu Đức Tam như không có việc gì gật gật đầu.
“Đi, đi xem một chút.” Lý San San lôi kéo hắn đi vào quán nhỏ bán khăn quàng cổ phía trước, chọn lấy một cái khăn quàng cổ màu xám cho nam, khoác lên trên cổ hắn, trên dưới quan sát một chút, thỏa mãn cười nói: ” Khăn quàng cổ này rất thích hợp ngươi.” Không đợi Triệu Đức Tam đánh giá, liền xoay người cho tiểu phiến trả tiền.
“Ta muốn mua thì để ta trả tiền nha.” Triệu Đức Tam được tiện nghi còn khoe mẽ.
“Để ta tặng ngươi.” Lý San San cười hì hì nói, nhìn xem nam nhân này đang mang khăn quàng cổ cô mua tặng rất là vừa ý, trong lòng ngọt giống rót mật.
“Cảm ơn.” Triệu Đức Tam cười khẽ nói.
“Ngươi cũng quá khách khí, chỉ là cái khăn quàng con con thôi, từ giờ ngươi không sợ lạnh cổ nữa!” Lý San San có chút nhăn nhăn nhó nhó nói.
“Ừm, ấm áp vô cùng, ấm đến trái tim của ta tử bên trong cơ.” Triệu Đức Tam thuận thế ôm vai thơm của nàng, xem như cho nàng một cái hồi báo ôn nhu.
Cử động này khiến trong lòng Lý San San ngọt ngào cực kỳ, trên mặt tràn đầy nụ cười hạnh phúc, thật chặt dựa vào hắn. Trên đường cái người qua lại như mắc cửi, cử động này không khí hạ rất bình thường, hoàn toàn liền là một đôi dáng vẻ người yêu thân mật.
“Đi thôi nào.” Triệu Đức Tam cũng không thích ánh mắt của mọi người rơi vào hai người bọn họ, đẩy bờ vai của nàng, cô mới đứng thẳng, mặt như hoa đào ngắm nhìn hắn, ngọt ngào nói: “Chúng ta đi ăn cái gì đi, ta có chút đói bụng.”
“Ừ đi thôi!” Triệu Đức Tam nắm lấy vai thơm của nàng, cùng một chỗ hướng phía trước đi, “Ăn gì bây giờ?”
“Ừm…” Lý San San suy nghĩ, nhìn chung quanh đánh giá cửa hàng bên đường, nhìn thấy mạch đương cực khổ, liền nói: “Mạch đương cực khổ, thế nào?”
“Tùy tiện, hôm nay ta nghe ngươi.” Triệu Đức Tam cười ha hả nói, cùng nàng tiến vào mạch đương cực khổ.
“Ta đi tìm vị trí ngồi, ngươi muốn ăn cái gì ta đi mua.” Vào cửa buông tay cô ra, tìm tới chỗ ngồi gần cửa sổ, chờ cô đi lấy đồ.
Vừa ngồi xuống trong tiệm nướng, hiện tại yên tĩnh hơn một chút, hắn mới cảm giác điện thoại trong túi quần đang rung, có người gọi tới cho hắn, có chút nghi hoặc lấy điện thoại ra, trên màn hiện ra Mã Lan đang gọi cho hắn, nhưng hiện tại không tiện nghe máy, để sau gửi tin cho nàng nói là đang họp không tiện nghe.
Sau một lát Lý San San bưng đồ ăn tới, cùng nàng ăn.
Lý San San hôm nay tâm tình vui vẻ, khẩu vị tốt, ăn rất nhiều, vừa ăn vừa nhìn Triệu Đức Tam, ánh mặt mập mờ kia có chút không được tự nhiên, nhưng vẫn là cố gắng tỏ ra bình tĩnh.
“Triệu Đức Tam, ngươi… có định tìm bạn gái không?” Lý San San hỏi câu nói này hai bên tai đều đỏ, hơi khẽ rũ xuống mí mắt, làm làm ra một bộ dạng tiểu nữ nhân thẹn thùng.
“Cái này sao…” Triệu Đức Tam cố ý gãi tóc, muốn nhìn một chút phản ứng của nàng.
“Mau nói đi!” Lý San San giữ chặt ống tay áo của hắn lung lay, nhíu mày, như cái nũng nịu như tiểu nha đầu, rất là vội vàng.
“Cái này… Ân… Còn không xác định rõ ràng.” Triệu Đức Tam nói.
“Vì cái gì a?” Lý San San có chút mất mác hỏi hắn, “Cảm thấy ta thế nào? Làm bạn gái của ngươi có được không.”
“Đừng nói giỡn, ta làm sao mà xứng với ngươi, nào dám trèo cao.”
“Dừng a! Ngươi nói chuyện không có đứng đắn.” Lý San San bĩu môi, liếc mắt, nhưng nàng chung quy là dáng người cùng hình dạng là một nữ nhân xinh đẹp, chỉ cần nàng thích số nam nhân theo đuổi nàng nắm tay cũng có thể vừa một vòng Du Dương thị, cô không tin Đức Tam có thể chống lại được mị lực của cô. Có thể năm lần bảy lượt đi theo cô dạo phố, đã nói rõ vấn đề.
“Cơm nước xong xuôi đi đâu nữa?” Triệu Đức Tam đổi chủ đề hỏi nàng, không muốn dây dưa chủ đề vừa nãy, đánh đáy lòng nói, nếu như tìm lão bà, có thể tìm một người năng lực xuất sắc giống Lý San, lại hiểu được sinh hoạt tình cảm nữ nhân, kia thật là một loại may mắn. Nhưng hắn hiện tại cũng không muốn cân nhắc những việc này, mà là đem sự nghiệp đặt ở vị thứ nhất.
“Đi quán bar a.”
“Đi chỗ kia làm gì? Quá ồn.” Triệu Đức Tam lắc đầu, không muốn đi.
“Ta đều đặt trước chỗ ngồi tốt rồi! Nhất định phải đi!” Lý San San bĩu môi bá đạo nhìn thẳng hắn.
“Tốt tốt tốt, đi thì đi.” Triệu Đức Tam gặp nàng hôm nay vui vẻ, không muốn h quấy rầy nhã hứng của nàng, miễn cưỡng đáp ứng.
Ăn cơm xong, Lý San San kéo hắn ra khỏi mạch đương cực khổ, trực tiếp xuyên qua chen chúc vào đám người náo nhiệt, hướng quán bar đi.
Đêm giáng sinh trên đường thật đúng là náo nhiệt, nghê hồng lấp lóe, người qua lại như mắc cửi, phồn hoa ồn ào náo động.
Cửa quán bar dán thiếp lấy Trần Tiểu Xuân áp phích diễn xuất, Lý San San vừa nhìn thấy liền mừng rỡ “Oa” kêu một tiếng, lôi kéo Triệu Đức Tam chạy đến áp phích trước, ngạc nhiên kêu lên: “Là Trần Tiểu Xuân nha, ta thích nhất a, đi nhanh đi, bên trong hội chật ních người.”
Triệu Đức Tam thật sự là bất đắc dĩ, bị cô nắm đi theo đám người vào quán bar.
Vừa đi vào quán bar, tựa như đi tới một thế giới khác, trong quán bar đủ các loại màu sắc, âm nhạc đinh tai nhức óc, đèn bảy màu chiếu sáng lấp lóe, bên trong sớm đã đầy ắp người, một phen cực kì náo nhiệt.
Lý San San lôi kéo Triệu Đức Tam chen qua đám người, tìm tới ghế dài đặt trước, cùng hắn liên tiếp ngồi xuống, phục vụ viên cầm menu tới cho bọn hắn gọi đồ.
“Một bình Whisky!” Lý San San thuần thục gọi rượu, nghiêng qua mặt cười hì hì nhìn chăm chú lên Triệu Đức Tam.
“Không phải chỉ là Trần Tiểu Xuân thôi nha, có cần phải kích động như vậy không?” Triệu Đức Tam chẳng thèm ngó tới nói.
“Không cho phép ngươi nói thần tượng của ta như vậy!” Lý San San xụ mặt vì chính thần tượng giữ gìn tôn nghiêm.
“Dừng a!” Triệu Đức Tam quay đầu khinh thường cười một tiếng, gặp trong quán bar đã kín người hết chỗ, nữ hài tử chiếm đa số, khả năng đều là đến xem Trần Tiểu Xuân đi, trong đám người thướt tha tô điểm, quần áo lộ ra từng mảng da thịt, ăn mặc nóng bỏng gợi cảm, đầy mùi vị phong trần, so với những nữ nhân ngồi đây, cách ăn mặc của San San vẫn rất truyền thống. Chỉ là bộ trang phục giản dị, quần màu đen cùng áo khoác, nhưng mà nhìn cô lại có một hương vị đặc biệt.
“Đêm nay quán bar nhiều mỹ nữ a?” Lý San San gặp hắn ngắm nhìn bốn phía, con mắt nhìn chằm chằm nữ hài trang điểm lộng lẫy, cố ý hỏi hắn.
“Ừ cũng không ít nhỉ.” Triệu Đức Tam nói rằng, móc túi ra hộp thuốc lá, rút ra một điếu thuốc tiến miệng, đốt lên, hít một hơi, dựa vào ở trên ghế sa lon phun ra nuốt, cảm thụ được bầu không khí quán bar xao động.
Lý San San đi theo tựa ở bên trên cánh tay của hắn, liếc xéo lấy hắn, đôi mắt lộ ra thần sắc mập mờ, nói: “Nghĩ gì thế?”
“Không ta có nghĩ gì đâu.” Triệu Đức Tam nghiêng qua mặt nói.
“Nhiều độc thân mỹ nữ như vậy, muốn đi bắt chuyện một chút không?” Lý San San quỷ tiếu lấy cố ý trêu chọc hắn.
Triệu Đức Tam nghiêng qua mặt hung thần ác sát nhìn xem cô, ôm vai thơm của nàng, đưa nàng nắm vào trong lồng ngực của mình đến, hung dữ nói: “Đây không phải độc thân mỹ nữ sao?”
Lý San San giống con thỏ, thuận theo nằm trong lòng của hắn, ngẩng lên khuôn mặt đỏ bừng, nũng nịu hỏi: “Đem ta ôm như thế, muốn làm gì?”
“Lát nữa uống rượu xong, đêm nay cũng đừng đi về nhà.” Triệu Đức Tam góp qua mặt quỷ tiếu nói.
“Để xem đã.” Lý San San cho hắn một cái đáp án lập lờ nước đôi, cố ý trêu chọc hứng thú của hắn.
Triệu Đức Tam “Hắc hắc” nở nụ cười, biết tối nay là mười phần chắc chín, dù sao nàng cũng không phải lần đầu. “Rượu tới.” Hắn nói, ngồi xuống đem phục vụ viên rượu rót hai chén, cho nàng một chén, cùng nàng đụng nhẹ, một ngụm uống xong chép miệng.
Vũ khúc vang lên, Lý San San đứng lên lắc lư người, cảm giác chưa đủ nghiền, nói: “Ta đi nhảy disco.” Đứng dậy cởi xuống áo khoác, bên trong mặc một bộ màu đen, liền hứng thú bừng bừng thẳng đến sân nhảy.
Còn lại Triệu Đức Tam một người ngồi tại ghế dài, một mình bên cạnh uống rượu bên cạnh hút thuốc, thưởng thức các loại phong thái yểu điệu nữ nhân trong sàn nhảy phóng túng lắc lư.
Mặc kệ ngươi ngực lớn hay nhỏ, đều đong đưa trên thân thể, toàn bộ nhìn lại, quả thực là sữa đào mông sói, dẫn lửa tràng cảnh.
Dáng người cao gầy linh lung Lý San San trong sàn nhảy thật sự là chói mắt, dáng múa uyển chuyển, tóc dài loạn vũ, liền là một cảm giác cá tính, so với bình thường mặc quần áo lao động đi làm lãnh ngạo cô nương thật sự là tưởng như hai người khác nhau.
Triệu Đức Tam bị cô bộ dạng này của cô làm cho sợ ngây người, thấy có chút không kịp nhìn. Cái kia quần nhung kẻ màu đen bó sát người, hai chân thon dài cùng cao kiều mượt mà hoàn mỹ theo cô vặn vẹo thân thể rung động, nhìn xem thật sự là mê người.
Lý San San trong sàn nhảy điên cuồng mười mấy phút, đầu đầy mồ hôi trở lại ngồi xuống, không nói hai lời, trước uống liền hai chén rượu nhuận miệng, mới dựa vào ở trên ghế salon thở hồng hộc nói: “Ra một thân mồ hôi, thật sự là đã nghiền.”
Triệu Đức Tam tay từ phía sau lưng rơi xuống trên mông cô, nhẹ khẽ vuốt vuốt cái mông mượt mà vểnh lên, quỷ tiếu nói: “Ngươi nhảy bộ dáng còn thật gợi cảm a.”
“Thật sao?” Lý San San đắc ý cười đùa, cảm giác tay của hắn đang sờ cái mông của mình, nháy một cái con mắt, vũ mị cười khẽ: “Tay của ngươi ở đâu đó?”