Phần 12
Triệu Đức Tam biết rõ cô không phải là vì mắc tiêu tiểu mà đi WC, liền núp ở đầu bậc thang lặng lẽ đợi cô đi ra, qua chừng 10 phút đồng hồ, Trương Hiểu Yến mới từ WC đi ra, nút áo trên cái sơ mi đã cài chắc lại, cà nhắc hướng về hành lang một bước đi, Triệu Đức Tam nhìn theo cái bờ mông mượt mà, thật là muốn tiến lên vỗ vào một phát, trong nội tâm hắn ngứa ngáy cực kỳ.
Triệu Đức Tam nói như thế nào thì cũng chỉ là một chàng trai mới 23 tuổi, tinh lực tràn đầy, huyết khí phương cương, tận mắt nhìn xem phó cục trưởng Vương đem mấy mỹ nữ mang vào bên trong văn phòng hành quyết, hắn chỉ có thể làm một tên lính tên canh chừng cho lão già khốn kiếp kia, trong nội tâm có chút không cam lòng, vì vậy linh quang của hắn chợt lóe lên, đã có một cách rất là lớn mật…
Hắn đoán là Phó cục trưởng Vương về sau sẽ còn mang các mỹ nữ trở lại trong văn phòng làm tiếp, Triệu Đức Tam cảm thấy dù hắn không có cơ hội nếm thử các con mồi kia, tối thiểu cũng được thưởng thức cảnh tượng của Vương An Quốc cùng những con mồi “này nọ í é…” trong phòng.
Vì vậy buổi chiều sau khi tan việc, Triệu Đức Tam cầm xấp báo chí trên bàn giả bộ đang sửa sang lại, dáng vẻ như là muốn thu thập vệ sinh trong phòng.
Vương An Quốc sau khi làm xong Trương Hiểu Yến, ngủ một giấc cho đến lúc tan việc, mới mở cửa, từ bên trong phòng làm việc đi ra, sắc mặt vẫn còn có chút hồng nhuận phơn phớt, bất quá đã tỉnh rượu lại rồi.
Gặp Triệu Đức Tam đang dọn dẹp vệ sinh, Vương An Quốc nói:
– Tiểu Triệu, người trẻ tuổi vừa tới, cần nhanh một chút biểu hiện mình, điều quan trọng là lãnh đạo suy nghĩ gì nhất định phải có thể ngầm hiểu được nhé.
Triệu Đức Tam hiểu được Vương An Quốc lời này là có ý gì, cung kính gật đầu nói:
– Dạ… dạ… dạ… thưa phó cục trưởng Vương em biết rồi.
Thông qua công tác biểu hiện ngày hôm nay của hắn, Vương An Quốc đã biết thằng Triệu Đức Tam này cũng rất biết cách nhìn mặt mà nói chuyện, chính điều này làm cho Vương An Quốc đối với hắn yên tâm không ít.
Vương An Quốc kẹp cặp công văn trong nách, nhìn xem đồng hồ rồi nói:
– Tiểu Triệu, tan việc rồi, thu thập nhanh rồi về đi, tôi đi trước.
– Vâng.
Triệu Đức Tam tiễn đưa Vương An Quốc đi tới đầu cầu thang, đột nhiên nghĩ đến chuyện Mã Lan tới tìm Vương An Quốc, vội nói:
– Phó cục trưởng Vương, có một chuyện đã quên báo cho ông, cô Mã Lan có tới tìm ông, có cho em chuyển cáo lại cho ông.
Vương An Quốc ngẩn người:
– Ừ… biết rồi.
Vừa đi xuống dưới cầu thang, ông liền lấy ra điện thoại gọi.
Triệu Đức Tam thấy Vương An Quốc khuất bóng, nghĩ thầm lão khốn kiếp sắc ma này cuối cùng cũng đã đi về, hắn vội vàng quay trở về văn phòng, khóa trái cửa lại, bắt đầu quan sát kỹ bố cục bên trong cái phòng làm việc cùng gian phòng nhỏ nghỉ ngơi trong cùng của Vương An Quốc, ngoại trừ một cánh cửa cùng với một cái máy điều hòa không khí, không có một khe hở nào nữa khác rồi.
Triệu Đức Tam đứng ở trên bàn, giữ lấy máy điều hòa, đưa điện thoại di động nhét vào trong máy điều hòa ở sát vách tường thử, vừa đủ chỗ để nhét một cái điện thoại di động. Triệu Đức Tam hài lòng nở nụ cười tà đạo, từ trên mặt bàn leo xuống, phủi tay bụi bậm, ngồi ở trên ghế dựa đốt điếu thuốc hút rồi nghỉ cách.
Triệu Đức Tam nuốt mây nhả khói, trong đầu bắt đầu tưởng tượng khi Vương An Quốc ở trong phòng nghỉ lúc xảy ra chuyện giao cấu với mấy người phụ nữ xinh đẹp kia, khóe miệng hắn hiện lên vẻ đắc ý cười cười…
Hút thuốc xong, Triệu Đức Tam khóa lại cửa phòng làm việc đi ra ngoài, hắn chuẩn bị dốc hết tiền đi mua một cái máy quay lén phim loại tốt, đặt ở chổ bí mật ghi chép lại những cảnh phim sex ướt át người thật việc thật của phó cục trưởng Vương ở trong phòng nghỉ với những người phụ nữ mang “hàng” đến phục vụ cho ông…