Phần 130
Đứng dưới vòi hoa sen, bọt nước rơi vào trên người, từng giọt nước hòa quyện với bọt xà phòng ngưng kết thành từng hạt, từng hạt trên da cô giống như là mỡ đông vậy, từng hạt theo dọc bả vải trượt xuống dưới. Gian phòng vệ sinh rất nhanh bị bao phủ bởi hơi nước màu ngà sữa, làm cho cả căn phòng càng thêm khô nóng khiến cho Triệu Đức Tam đã không còn có thể nhẫn nại thêm chút nào.
Hắn cùng nàng mặt đối mặt đứng ở trong màn hơi nước, có lẽ là bởi vì hơi nước tràn ngập cả cái phòng vệ sinh khiến người ta cảm thấy ngực khó chịu, do tâm tình thực sự quá khích động, hô hấp của hắn có chút thô trọng, cơ ngực rắn chắc trên dưới chập trùng, nhìn mỹ nữ tuyệt luân trước mắt, đại gia hỏa giữa hai chân hắn đã ngẩng đầu lên ưỡn ngực, hướng thẳng phía nàng.
“Ăn kẹo que đi của ta.” Triệu Đức Tam cười xấu xa nói, hai tay không ngần ngại chút nào khoác lên trên vai thơm Lý San San, nhấn lấy cô hướng xuống dưới.
“Lưu manh!” Lý San San mị hoặc mà cười cười, rủ xuống mí mắt, liếc nhìn cự vật, chậm rãi ngồi xổm xuống…
Một cỗ cảm giác ấm áp bao khỏa hắn, một trận cảm giác giống như điện giật từ giữa hai chân lan tỏa ra mỗi tấc da thịt toàn thân của hắn, hắn cảm thấy một loại run rẩy tê tê…
Trong khi tắm rửa ở phòng vệ sinh, hắn phát minh một loại tư thế mới, để Lý San San dựa vào ở trên tường, nâng lên một cái chân, hắn kéo lấy đầu gối, đem bảo bối tiến vào trong cái âm đạo ẩm ướt. Từng dòng nước rơi vào hai thân thể đang nhấp nhô trùng điệp, rất nhanh lần mây mưa đầu tiên kết thúc…
Những giọt tinh trùng nóng hổi đọng lại ở hai bên mép âm đạo làm cho Lý San San cảm thấy trước nay chưa từng có lần nào kích thích sung sướng như lần này, lúc kết thúc sắc mặt ửng hồng, hai mắt mê loạn, khoái hoạt đạt tới cực hạn.
Bởi vì hắn lần này thời gian lâm trận thật sự là có ngắn hơn so với mọi lần. Thế là, Lý San San dựa vào ở trên vách tường thở hồng hộc chế giễu hắn: “Làm sao lần này nhanh như vậy a, ngươi chuyển qua làm tay đua tốc độ hả…”
Triệu Đức Tam cũng cảm thấy mình lần này giống như là “hai phút phụt ba phát”, thở dốc cười dâm nói: Ngươi không có cảm giác dưới cái không khí và dòng nước nóng hầm hập như này đặc biệt kích thích sao? Để ta thở một chút, tí nữa xem ta như nào thu thập ngươi!” Nói đem mặt tựa vào hai bên vai Lý San San.
“Ra ngoài nghỉ một lát đi, ta đứng như vậy mệt mỏi quá.” Lý San San nâng lên mặt của hắn nói.
Thế là, Triệu Đức Tam tắt vòi sen, cầm khăn tắm, giúp nàng tỉ mỉ lau khô từng giọt nước trên người rồi sau đó mới lau thân thể của mình.
Lý San San giang hai cánh tay ra, nũng nịu nói: “Ôm ta ra ngoài.”
“Cầu còn không được.” Triệu Đức Tam cười xấu xa rồi khom người xuống, tay của Lý San San quấn ở trên cổ của hắn, hắn nâng lên cái mông của nàng, ôm lấy cô đi ra khỏi phòng vệ sinh đi vào bên giường, thận trọng đưa nàng đặt lên giường, bò lên giường nằm nghiêng bên cạnh, thưởng thức từng đường nét tinh tế trên thân thể hoàn mỹ cô.
Đúng lúc này điện thoại hai người đồng thời vang lên, bốn mắt nhìn nhau thoáng qua, rồi mỗi người đều cầm điện thoại của mình lên, rồi không hẹn mà liếc qua điện thoại đối phương, cả hai đều nhận được tin nhắn của Trương Hiểu Yến.
Triệu Đức Tam cảm giác đầu tiên là có phải hay không Trương Hiểu Yến phát hiện mình cùng Lý San San đi khách sạn nên nhân cơ hội này đến uy hiếp hắn chuyện hắn uy hiếp cô và Vương cục phó? Hắn mang theo đầy bụng nghi hoặc cùng ngờ vực vô căn cứ mở ra tin nhắn: Khẩn cấp thông tri, ngày mai trong cục toàn thể công nhân viên chức phải đi làm đầy đủ đúng giờ, lãnh đạo tỉnh ủy có khả năng tới kiểm tra!
“Lại là kiểm tra công việc!” Lý San San xem xong tin nhắn không nhịn được nói.
Triệu Đức Tam đưa điện thoại di động buông ra, nói: “Mùa xuân các vị lãnh đạo ăn no rửng mỡ không có việc gì làm, chạy tới tận nơi xa xôi này làm gì!”
“Ta liền nói Trương Hiểu Yến bình thường cùng ta chẳng bao giờ nhắn tin, tự dưng nay vô duyên vô cớ nhắn tin, hóa ra là gửi cho cả cục than đá. Hàng năm đều như vậy, trước mấy ngày nghỉ đông đều đi kiểm tra tình hình công việc còn báo cáo với trung ương!”
“Một cái thành phố con con, có cái gì mà phải kiểm tra!” Triệu Đức Tam vừa nghĩ tới ngày mai là ngày nghỉ vô duyên vô cớ bị hủy bỏ, trong lòng thật tức giận.
“Còn không phải là bởi vì tỉnh Hà Tây là tỉnh có tài nguyên lớn, Du Dương thị lại là thành phố lớn nhiều tài nguyên của tỉnh Hà Tây, nên phải báo cáo trung ương tình hình của Du Dương thị chúng ta là chính.”
Triệu Đức Tam cùng Lý San San sau hai lần mây mưa, sức cùng lực kiệt, lết về tới nhà mới nhớ ra mai còn phải đưa Bạch Linh đi bệnh viện nạo thai chuyện này như một khối đá đè nặng trong lòng của hắn. Bạch linh một ngày không nạo thai hắn một ngày trong lòng không an bình thế nhưng là ngày mai còn phải đi làm, cái này làm sao xử lý a? Hắn lập tức khó nghĩ.
Tìm suy tư một chút, hắn quyết định cho Tống Kế Hồng gọi điện thoại tới xin phép nghỉ, từ trên tủ đầu giường cầm điện thoại di động lên, lật đến Tống Kế Hồng dãy số, ấn gọi khóa, kết quả lại làm hắn thất vọng, quầy phục vụ nhắc nhở đối phương đã tắt máy.
Xem ra ngày mai vẫn là đến tự mình đi một chuyến để xin Tống Kế Hồng nghỉ.
Khi hắn tới làm, mọi người đã đến đông đủ từ sớm, trong cục treo cả hoành phi hoan nghênh. Vương chủ nhiệm tự khi Triệu Đức Tam bị điều đi hậu cần thì sự nhiệt tình liền biến mất, nhưng nay hắn đã được điều đến phòng an chất, cỗ nhiệt tình kia lập tức bùng cháy trở lại gặp hắn tới, nhiệt tình chào hỏi: “Tiểu Triệu, tới rồi.”
“Ừm.” Triệu Đức Tam không mặn không nhạt trả lời một câu, đối với nữ nhân xấu xí này, Triệu Đức Tam không có hảo cảm.
Lúc hắn đến phòng làm việc Tô Tĩnh cùng Tống Kế Hồng còn chưa tới, chỉ có thể chờ đợi Tống Kế Hồng tới để báo cáo hắn xin nghỉ.
Tô Tĩnh đến thì gặp Triệu Đức Tam đã trong phòng làm việc, bởi vì hai người phát sinh sự kiện kia, cô đối với Triệu Đức Tam không có gì nhiệt tình, bình thản nói một câu: “Sớm như vậy đã tới rồi.”
“Còn không phải trong tỉnh đám đại gia rửng mỡ kia, cuối tuần còn phải tăng ca!” Triệu Đức Tam tức giận nói.
Tô tĩnh ngồi xuống, quay đầu nói: “Làm sao ngươi biết là đại gia đâu, nói không chừng còn có nãi nãi nha!”
Tô tĩnh làm Triệu Đức Tam nhất thời có chút không nghĩ ra, hỏi: “Tô tĩnh, lời này của ngươi ý gì a?”
“Trong tỉnh không riêng chỉ có nam đi, cũng có nữ a!” Tô tĩnh nói.
Đang nói, Tống Kế Hồng đi vào văn phòng, gặp bọn họ cũng đều tới làm rồi, nâng đỡ kính mắt, nói: “Đều thu được thông tri à, ta còn sợ các ngươi chưa nhận được thông tri cơ.”
Chờ Tống Kế Hồng ngồi xuống, Triệu Đức Tam đứng dậy đi đến trước bàn làm việc của hắn, nói: “Tống trưởng phòng, cho ta xin nghỉ nửa ngày đi.”
“Xin nghỉ?” Tống Kế Hồng ngẩng đầu kinh ngạc nhìn hắn, “Ngươi không biết hôm nay trong tỉnh tới kiểm tra sao?”
“Tống trưởng phòng, ta có việc, một chuyện rất trọng yếu, ngươi liền cho ta xin nghỉ nửa ngày đi.” Triệu Đức Tam khẩn cầu nói.
Tống Kế Hồng hỏi: “Chuyện gì? So với việc trong tỉnh đến kiểm tra còn trọng yếu hơn?”
“Trong nhà có việc, ta… Mẹ ta đột nhiên sinh bệnh nặng nhập viện rồi… Ta phải đi bệnh viện an bài một chút.” Dưới tình thế cấp bách, hắn đem mẫu thân đã qua đời nhiều năm ra nói láo, trong lòng tự nhủ, thật sự là sai lầm, vì xin phép nghỉ, ngay cả mẫu thân dưới cửu tuyền cũng không an bình.
Tống Kế Hồng thả xuống một chút mí mắt, giương mắt nói: “Vậy ngươi đi bẩm báo cho Vương phó cục một chút, chỉ riêng ta chưa đủ thẩm quyền cho ngươi nghỉ, chỉ cần hắn cho là ngươi có thể nghỉ, vậy ngươi liền đi đi.”
Móa! Lại là tên vương bát đản này, hắn không thích nhất cùng lão gia hỏa kia giao thiệp, từ sau vụ thoát khỏi phòng hậu cần hắn đã muốn không thèm cùng lão chết tiệt kia quan hệ!
Nhưng là trước mắt Triệu Đức Tam mà nói, việc Bạch Linh có thai quan trọng hơn, hắn không muốn kéo dài thêm thời khắc nào nữa, thế là liền kiên trì đi hành lang bên kia, đứng ở cửa phòng Vương Quốc An, do dự một lát, gõ lên cửa.
“Mời đến!” Vương Quốc An ở bên trong đáp.
Triệu Đức Tam mở cửa đi vào, Vương Quốc An đang đun nước pha trà, quay đầu nhìn thoáng qua, thấy là hắn, bưng chén trà xoay người, cười ha hả hỏi: “Tiểu Triệu sao lại tới đây? Có chuyện gì?”
Triệu Đức Tam nói: “Vương phó cục, ta xin nghỉ nửa ngày.”
“Xin nghỉ a?” Vương Quốc An bưng chén trà đi đến sau bàn công tác ngồi ở trên ghế, đặt chén trà xuống, không nhanh không chậm hỏi: “Vì cái gì xin phép nghỉ?”
“Có chút việc.” Triệu Đức Tam nói.
Vương Quốc An nói: “Ngươi không biết hôm nay trong tỉnh đến kiểm tra công việc sao?” Nói để ly xuống, theo tay cầm lên trên bàn một phần báo chí mở ra xem, ngược lại là tuyệt không sốt ruột.
“Biết a, đây không phải còn chưa nhất định đến nha.” Triệu Đức Tam tận lực dùng giọng buông lỏng nói, “Ta xin nghỉ nửa ngày.”
Vương Quốc An cúi đầu lật ra báo chí nhìn xem, cũng không ngẩng đầu lên nói: “Tiểu Triệu a, ngươi làm sao thường xuyên xin phép nghỉ vậy?”
Câu nói này làm Triệu Đức Tam, Thao! Lão tử lúc nào thường xuyên xin nghỉ? Không phải chỉ là có vài lần không báo cáo Trương Đạt ra ngoài làm việc cho Trương cục sao, thế là vội la lên: “Lãnh đạo, ta lúc nào thường xuyên xin nghỉ?”
Vương Quốc An lật một chút báo chí, ngẩng đầu nói: “Ngươi đừng vội, ta nhớ lầm, đem Tiểu Lý nhớ thành ngươi.” Nói xong lại nhìn lên báo chí, giống như cố ý cùng Triệu Đức Tam đối nghịch.
Ngươi cái này lão cốt đầu ta xem là cố ý, Lý San San là nữ, lão tử là nam, con mẹ nó ngươi có thể nhớ lầm!
“Lãnh đạo, ngươi đến cùng là cho xin nghỉ hay không?” Triệu Đức Tam bình tĩnh tỉnh táo hỏi hắn.
Vương Quốc An ngẩng đầu không nhanh không chậm nói: “Ngươi xem một chút, người trẻ tuổi, liền là phập phồng không yên, không giữ được bình tĩnh, ta không nói không cho ngươi nghỉ nha.”
“Vậy cho nghỉ hay không?” Triệu Đức Tam đã có chút không kiên nhẫn được nữa.
Vương Quốc An buông xuống báo chí, nâng chung trà lên nhấp một miếng trà, liếm lấy một chút bờ môi, cười tủm tỉm nói: “Nghỉ thì có thể nhưng hôm nay có thể cục chúng ta sẽ có đoàn kiểm tra, theo ta biết an toàn sản xuất là trọng tâm của cục ta, nhất định đoàn kiểm tra sẽ kiểm tra phòng an chất, ngươi nếu là không ở đây, chỉ sợ có chút không thích hợp nha.”
Triệu Đức Tam cảm thấy hắn đây rõ ràng là làm khó dễ mình, không có thời gian cùng hắn phí miệng lưỡi, tốn thời gian, thế là dứt khoát gọn gàng xoay người nhỏ giọng lẩm bẩm: “Lão tử không có thời gian cùng ngươi lề mề!” Nói rồi đi ra ngoài.
“Tiểu Triệu! Tiểu Triệu!” Vương Quốc An ở phía sau ngay cả kêu hai tiếng, gọi không lại hắn, tức giận đến trên bàn “Ba” đập một cái, mặt đều khí tái rồi, đồng thời bởi vì chính mình ở dưới cơ hắn, nên không làm gì nổi hắn.