Phần 134
Ngay khi Triệu Đức Tam đang lâm vào trạng thái mơ màng cùng với nhiều ý nghĩ kỳ quái, Trương Ái Linh đối với vị Tô bộ trưởng xinh đẹp này cười rạng rỡ, phân phó hắn: “Tiểu Triệu, nhanh rót rượu cho Tô bộ trưởng”
Đối với việc này, không cần Trương Ái Linh phân phó, Triệu Đức Tam rất giỏi trong việc nhìn mặt mà nói chuyện, châm trà rót rượu là sở trường của hắn, vội vàng rót một ly rượu đầy, hai tay bưng lên đưa trước mắt Tô bộ trưởng, mặt cười rạng rỡ.
Vị thục nữ trung niên này liếc mắt xem xét hắn một chút, dùng một tay tiếp lấy rượu, ngược lại là rất khách khí nói: “Tạ ơn Tiểu Triệu nha.”
“Tô bộ trưởng ngài khách khí nha.” Triệu Đức Tam cười tủm tỉm mà nói, lui qua một bên.
Tô bộ trưởng, tư sắc bất phàm phong tình mê người dùng một tay nâng chén lên, tùy ý vẩy một lọn tóc quăn, trong lúc lúc phất tay tản mát ra một loại khí chất thành thục nữ nhân quyến rũ động lòng người cười nhẹ nói: “Trương cục trưởng, Tiểu Triệu là người trong cục a?”
“Vâng.” Trương Ái Linh cười ha hả gật đầu giải thích nói, ” Lái xe Trong cục chúng ta có việc, ta để hắn qua thay thế một chút.”
Tô bộ trưởng giống như cảm thấy có hứng thú với hắn bèn hỏi tiếp “Trương Ái Linh: “Trương cục, Tiểu Triệu là người bên cạnh ngươi a?”
Ở trong quan trường phàm là người đứng đầu thì những người tùy tùng bên cạnh đều là người thân tín nhất, điểm này phàm là chốn quan trường thì ai cũng biết.
“Tiểu Triệu là ở phòng an chất, dưới trướng của Tống trưởng khoa, ta chẳng qua là cảm thấy hắn lái xe có chút an toàn, nên để hắn làm lái xe tạm thời mà thôi.” Trương Ái Linh cười ha hả giải thích nói, tùy ý nhìn sang Triệu Đức Tam, đối mắt ẩn giấu thần sắc bên trong có lẽ chỉ có mình Đức Tam hiểu, tối nay xem ra lại phải hầu hạ cô nàng cả đêm thật tốt, Triệu Đức Tam nghĩ thầm.
Tô bộ trưởng minh bạch giống như gật đầu, giơ ly lên, nói: “Đến, hôm nay là Lưu bộ trưởng đến kiểm tra công việc, ta cũng đi theo xuống, có điều làm các người trễ nải công việc, ta mời ba vị lãnh đạo của than đá cục một chén, mong rằng thông cảm nhiều hơn a.”
Trương Ái Linh, Vương Quốc An, Tống Kế Hồng cả ba cùng đồng thời nâng lý lên, Trương Ái Linh khách khí nói: “Tô bộ trưởng, nhìn ngài nói kìa, lãnh đạo lớn giống như ngài, có thể trong lúc cấp bách không từ chối vất vả, từ xa tới Thị trấn Du Dương này, không riêng gì trong cục chúng ta vinh hạnh, cũng là toàn bộ du Dương thị vinh hạnh a.”
Vương Quốc An, Tống Kế Hồng nói, đúng vậy đúng vậy, nịnh nọt.
“Trương cục, ngươi thật biết nói chuyện a, Lý phó bộ trưởng có một vị phu nhân có năng lực như ngươi, thật là phúc khí của hắn a, nào tới đi, mọi người cụng ly.” Nữ bộ trưởng chủ động nâng ly lên trước.
Mấy người còn lại liền tranh thủ chén rượu lại gần, đụng nhẹ, lập tức phát ra một tiếng vang, mấy người giơ chén uống cạn, từng gương mặt hồng nhuận, chất đầy tiếu dung.
Triệu Đức Tam cảm giác mình tựa như một tên phục vụ vậy, đứng ở một bên xem người khác nhậu nhẹt, mình chỉ là thỉnh thoảng tiến lên rót chút rượu.
Nhìn xem mấy người này đối với Tô bộ trưởng giống như một đám nịnh hót hắn rất là hiếu kì, một thục nữ thiên kiều bá mị phong tình vạn chủng đến cùng là bộ trưởng gì của Tỉnh ủy, lớn đến mức nào, làm sao ngay cả Trương cục cũng phải kính cô.
Mọi người uống rượu, hắn trên cơ bản đã hiểu, trên cái bàn nhậu này, theo chức quan từ lớn đến nhỏ, bắt đầu lần lượt rót rượu, để chai rượu xuống, chuẩn bị lui lại đứng một bên, ngược lại Tô bộ trưởng còn phát giác ra là hắn còn tồn tại, chủ động xoay người đối với hắn nói: “Tiểu Triệu, ngươi cũng ngồi xuống đi, chúng ta cùng ngồi, để ngươi đứng như vậy không tốt a”.
“Tô bộ trưởng, không có chuyện gì, ngài không cần phải để ý đến ta.” Hắn cúi đầu khom lưng cười rạng rỡ đáp lại nói, biết người ta như thế đại nhất cái quản, chỉ là thuận miệng nói một câu lễ phép mà thôi.
Ai ngờ Tô bộ trưởng vẫn rất bình dị gần gũi, cười nhẹ nói: “Tiểu Triệu, đừng câu nệ như vậy, ngồi xuống đi.”
Triệu Đức Tam vẫn là không dám ngồi xuống, dùng con mắt nhìn một chút Trương Ái Linh, chỉ có thể nghe theo sắp xếp của nàng.
“Tiểu Triệu, Tô bộ trưởng để ngươi ngồi ngươi liền ngồi xuống đi.” Trương Ái Linh cười ha hả nói.
Triệu Đức Tam thế là mới yên tâm cười theo, kéo ra một cái ghế ngồi xuống, rót cho mình một chén rượu. Trên bàn rượu thường thường sẽ có một cái tràng cảnh, người chính sẽ trò chuyện, sau đó tất cả cùng cười ồ lên và rồi không nói lời nào, chán ngắt.
Triệu Đức Tam liền nhìn ra tình huống đó, cơ hội của hắn đây. Cười ha ha, tức thời hai tay nâng chén, đứng lên khom người, đem chén rượu giơ lên đối diện thục nữ Tô bộ trưởng một mặt cười bồi nói: “Tô bộ trưởng, ta… Ta mời ngài một chén rượu.”
Triệu Đức Tam giơ cái chén lên vẫn còn rất lo lắng, đối với đại quan có thể sẽ không nể mặt mũi hắn. Rất may là đại nhân vật này lại không hề như hắn tưởng tượng, ngược lại rất bình dị gần gũi lộ ra mỉm cười mê người, bưng chén lên, cùng hắn cụng nhẹ, hiền hòa vui đùa nói: “Tiểu Triệu, ngươi hẳn là nên mời Lưu bộ trưởng mới đúng a, hắn nguyên là người chuyên quản lý cục than đá của ngươi, còn ta cũng không có bao nhiêu với cục than đá a…”
Lưu Tào Đông nhướng mày chẳng thèm ngó tới Triệu Đức Tam, biểu lộ nhìn rất khinh thường, cười khẽ nói: “Tô bộ trưởng, ngươi không biết chứ, người trẻ tuổi bây giờ chỉ biết nịnh bợ lãnh đạo để trèo lên thôi sao.”
Triệu Đức Tam uống rượu, để ly không xuống, nghe giọng điệu của Lưu Tào Đông liền hiểu ý tứ hắn chửi mình chỉ nhìn chức quan mời rượu, không nể mặt mũi hắn, vội vàng lại rót một chén rượu, giơ lên cười theo nói: “Lưu bộ trưởng, ta mời ngài một chén đi.”
Lưu Tào Đông không vui vẻ cho lắm cầm ly rượu lên, dù sao cấp trên của hắn còn ở đây cũng không thể đề cao bản thân mình quá mức, chậm rãi nâng chén lên, một tay nâng, nhẹ nhàng duỗi tay ra một chút, coi như cụng chén cho có lệ, nói”Tiểu Triệu, người trẻ tuổi có thể uống rượu, nên kính các vị lãnh đạo ngồi đây, có biết không?”
Trương Ái Linh nhìn ra Lưu Tào Đông bởi vì Triệu Đức Tam không có mời rượu hắn ngay từ đầu nên lộ ra có chút mất hứng, giống như là đang tận lực ép Triệu Đức Tam vào thế khó xử, thế là cười ha hả thay hắn giải vây nói: “Tiểu Triệu lát nữa còn phải lái xe, hắn không dám uống nhiều, Lưu bộ trưởng ngươi cùng vương phó cục, Tống khoa trưởng ba người các ngươi đại lão gia hảo hảo uống một chút, đã lâu rồi ngài chưa có ghé than đá cục, hôm nay uống nhiều một chút.”
Lưu Tào Đông nói: “Lão Trương, năm nay sản nghiệp than đá ở Du Dương thị đã có nhiều cống hiến, cục than đá các ngươi cũng bỏ nhiều công sức a, nhất định phải giữ lấy những cái tốt đẹp đã làm được, đẩy mạnh các công tác cho giai đoạn tới.” Nói đến đây, thanh âm của Lưu Tào Đông bất chợt nhỏ đi, bộ dáng thần thần bí bí, nói: ” Ta nói trước cho các ngươi một chút tin tức, hiện nay chính sách bảo vệ môi trường của quốc gia ngày một cải thiện, chuẩn bị thay đổi các biện pháp đối với ngành khai thác than đá, năm sau sẽ tiến hành thí điểm ở Sơn Tây. Đối với các tai họa ngầm cùng với các biện pháp bảo vệ môi trường, nếu mỏ than nào không đạt tiêu chuẩn thì lập tức xử lý, tiến hành cái chế, chắc cũng không lâu nữa đâu, tỉnh Hà Tây chúng ta cũng sẽ tiến hành thôi, nếu như Du Dương thị chúng ta mà có vấn đề gì xảy ra, tất nhiên ngày đó sẽ càng tới nhanh. Vấn đề này không riêng gì đối với các địa phương, các ông chủ mỏ than là một vấn đề trí mạng, đối với các ngươi tại than đá cục cũng ảnh hưởng không nhỏ a.”
Trong phòng, mấy người của than đá cục lắng nghe rất cẩn thận, trong lòng cũng có chút khẩn trương, nếu như tiến hành cải chế thì rất nhiều mỏ than đá ở Du Dương thị sẽ bị đóng cửa, thậm chí đối với sự phát triển kinh tế của cả tỉnh Hà Tây cũng sẽ thụt lùi, như vậy tới lúc đó truy cứu nguyên nhân, là đơn vị chủ quản tự nhiên than đá cục không tránh được liên quan.
Lưu Tào Đông chỉ là hù dọa một chút mà thôi, hắn là người đứng đầu về việc quản lý khoáng sản ở tỉnh Hà Tây, nếu Du Dương thị làm tốt thì cũng chính là chiến tích của hắn.
Lưu Tào Đông cùng Trương Ái Linh nói tới chuyện công việc ở cục than đá, làm thường ủy của Tỉnh ủy như Tô Tĩnh, công việc chính là về nhân sự, đối với việc khai thác khoáng sản cô không quan tâm, nhìn bọn hắn nói chuyện, nhất thời có chút buồn bực.
Tất cả đều bị ánh mắt tinh tường của Triệu Đức Tam nhìn thấu, thừa lúc mọi người không để ý, hắn đem ghế xê dịch gần tới Tô Tĩnh, quan tâm nói: “Tô bộ trưởng, ta nhìn ngài uống hơi nhiều, ta cho ngài chút nước trà a?”
Tô bộ trưởng đang buồn bực, có Triệu Đức Tam chủ động ân cần thăm hỏi, ấn tượng của cô với hắn bỗng chốc trở nên tốt hơn nhiều, mỉm cười gật đầu, Triệu Đức Tam liền cười theo, đứng dậy lấy ấm trà đi bên ngoài lấy thêm nước, sau đó rót cho cô một chén, thận trọng hai tay dâng lên, đồng thời quan tâm nhắc nhở nói: “Tô bộ trưởng, ngài cẩn thận một chút, khá nóng.”
Tô bộ trưởng cười nhẹ tiếp được chén nước, nhấp một hớp nhỏ, để ly xuống, phân phó hắn ngồi xuống, hỏi hắn bao nhiêu tuổi, kết hôn chưa, đối với hắn rất là quan tâm, so với một đại nhân vật mà đi quan tâm một tiểu nhân vật như hắn, làm hắn có cảm giác thụ sủng nhược kinh.
Uống thêm hai vòng rượu, Tô bộ trưởng hai gò má liền hồng nhuận, ánh mắt nhìn có chút lơ đễnh, nói: “Lão Lưu, lão Trương, các ngươi tiếp tục uống đi, ta đầu hơi choáng váng, nghỉ ngơi một chút.” Nói liền muốn đứng dậy.
Triệu Đức Tam liền vội vàng tiến lên đỡ lấy cánh tay của nàng, dặn dò nói: “Tô bộ trưởng, ngài chậm một chút.”
Trương Ái Linh thấy tửu lượng của Tô bộ trưởng thật đúng là yếu, so với cô thì chưa thấm vào đâu, mới uống bốn chén rượu, mặt mũi liền đỏ, ánh mắt phiêu dạt, dù sao cũng là lãnh đạo trong tỉnh, không dám làm khó, thế là liền cười ha hả nói: “Vậy được vậy được, Tô bộ trưởng, phòng ở ta đã an bài cho ngài, ta để Tiểu Triệu lái xe đưa ngươi đi.”
“Ừm, không có việc gì, để Tiểu Triệu đưa ta là được rồi, các ngươi cố gắng bồi Lưu bộ trưởng.”
Trương Ái Linh gật đầu, phân phó Triệu Đức Tam: “Tiểu Triệu, khách sản Thủy Mậu, phòng ở đã sắp xếp xong xuôi, nhất định phải đem Tô bộ trưởng đưa lên phòng a”.
Triệu Đức Tam gật đầu, trong lòng mừng thầm, là một thục nữ phong tình vạn chúng, lại là một đại nhân vật, có thể ngoài ý muốn cùng nàng đơn độc tiếp xúc một chút, nói không chừng vị đại nhân vật này sẽ nhớ kỹ hắn, ngày sau vạn nhất có chuyện gì muốn nhờ, cũng sẽ đối với hắn có chút ấn tượng nha.
Triệu Đức Tam đỡ lấy Tô bộ trưởng, thân thể của nàng có chút mềm, cái đầu cũng rất cao, rất cật lực mới đưa cô thận trọng đưa ra khỏi tiệm cơm, đỡ lên xe.
Trương Ái Linh cùng Vương Quốc An đứng cạnh xe dặn dò Triệu Đức Tam…
Từ tiệm cơm lái xe đến nước mậu khách sạn có mười mấy phút đường xe, trên đường hắn thỉnh thoảng liếc mắt nhìn một chút tựa ở trên ghế ngồi híp mắt tốt như đang ngủ lấy Tô bộ trưởng. Khiến Triệu Đức Tam đột nhiên cảm thấy…
Mũi của nàng rất cao, nhìn có điểm giống người ngoại quốc, đột nhiên cảm thấy Tô bộ trưởng cùng với cô bé búp bê Tô Tĩnh ở phòng an chất rất giống nhau…