Phần 142
Tô Tình mặt mỉm cười nhìn Triệu Đức Tam một cái, nói: “Tiểu Triệu còn chưa ăn xong cơ mà? Nếu không các ngươi tiếp tục ăn, ta đi trước.”
Triệu Đức Tam cũng ăn xong hết rồi, thấy Tô Tình có chuyện muốn rời đi trước, cảm thấy mình cùng Tô Tĩnh lưu lại cũng không tốt lắm, nói không chừng còn phải tính tiền, vì vậy nói: “Tô Bộ trưởng, ta ăn xong rồi, vậy ta cùng Tô Tĩnh, chúng ta cũng đi thôi?”
Tô Tĩnh liếc hắn một chút, đối với Tô Tình nói: “Biểu tỷ, chúng ta cũng đi, không trễ nải thời gian của ngươi.”
“Các ngươi cũng biết, Tỉnh ủy chuyện tương đối nhiều, đặc biệt là những thứ xã giao này, có lúc cũng không có biện pháp.” Tô Tình mặt đầy áy náy nói.
“Biểu tỷ, ta biết, ngươi làm lớn như vậy không dễ dàng, Tỉnh ủy quan hệ này lại phức tạp, không thể đắc tội với người.” Tô Tĩnh bày tỏ hiểu nàng, đã đứng lên, từ trên ghế dựa cầm áo khoác mặc lên người.
Triệu Đức Tam thấy vậy cũng đứng lên, đối với Tô Tình cười ha hả nói: “Tô Bộ trưởng, Tô Tĩnh nói đúng, ngài bận rộn công việc, chúng ta cũng ăn xong rồi.”
Tô Tình lúc này mới đứng dậy, kêu phục vụ viên đi vào, trực tiếp ở trên tờ hóa đơn ký tên, coi như là tính tiền.
Từ tiệm cơm đi ra, Tô Tình kêu bọn họ cùng nhau lên xe, đem bọn họ đưa về khách sạn rồi mới đi tham gia gặp mặt Thư ký của Chánh pháp ủy…
Tô Tĩnh cùng Triệu Đức Tam đưa mắt nhìn chiếc xe của Tô Tình đi xa mới quay vào khách sạn, không nhịn được ngay trước Tô Tĩnh khen ngợi Tô Tình: “Tô Tĩnh, biểu tỷ của ngươi thật là giỏi, tuổi còn trẻ như vậy đã làm tới Bộ trưởng Tỉnh ủy Bộ trưởng tổ chức, quả thực làm người ta bội phục.”
Tô Tĩnh trợn to hai mắt nói: “Biểu tỷ còn trẻ tuổi á?”
Triệu Đức Tam thật ra thì đã sớm nghe Lý San San nói qua Tô Tình ít nhất bốn mươi lăm tuổi trở lên, nhưng bộ dáng kia thoạt nhìn cũng chỉ là hơn ba mươi thôi, da thịt trắng nõn, dung mạo xinh đẹp, cộng thêm vóc người tuyệt hảo, cho nên rất có sức hấp dẫn, đặc biệt là đối với thiếu phụ thành thục quả là lực sát thương chí mạng đối với hắn.
“Thoạt nhìn cũng chỉ hơn ba mươi chứ bao nhiêu, hơn ba mươi đã làm tới Tỉnh ủy Bộ trưởng tổ chức bộ, không phải là tài giỏi thì là gì?” Triệu Đức Tam cố ý làm bộ như không biết gì.
Tô Tĩnh cười: “Hơn ba mươi tuổi? Biểu tỷ của ta đích xác tuổi có thể làm mẹ ngươi a, cái gì mà hơn ba mươi!”
“Ngươi nói là Tô Bộ trưởng có… Năm mươi tuổi rồi?” Triệu Đức Tam bày tỏ khó tin, biểu tình vô cùng kinh ngạc.
Tô Tĩnh gật đầu nói: “Ngươi cho là biểu tỷ của ta là thần tiên sao, đường đường Tỉnh ủy Bộ trưởng tổ chức bộ có thể dễ dàng leo lên a? Ngươi thử suy nghĩ một chút xem, lên một chức ngắn nhất là hai năm đi, leo lên tới cái ghế Tỉnh ủy Bộ trưởng tổ chức bộ ít nhất cũng phải năm mươi tuổi a.”
“Vậy… Vậy là dung nhan Tô Bộ trưởng bảo dưỡng thật sự là quá tốt.”
Tô Tĩnh kiêu ngạo nói: “Đó là biểu tỷ lúc còn trẻ rất đẹp, bây giờ mặc dù lớn tuổi rồi, nhưng vóc người cùng da cũng bảo dưỡng tốt vô cùng, nhìn qua có thể nhầm là rất trẻ.”
Ra thang máy, Triệu Đức Tam không nghĩ sẽ về phòng luôn, liền giả bộ đi theo Tô Tĩnh, chờ nàng mở cửa phòng ra, đi vào theo.
Tô Tĩnh xoay người đóng cửa vào, mới phát hiện Triệu Đức Tam cùng tiến vào, kinh ngạc hỏi: “Ngươi vào đây làm gì?”
Triệu Đức Tam cười hì hì nói: “Ngươi lại ngủ sớm như vậy a? Tán gẫu một chút đi rồi hẵng ngủ tiếp!”
Tô Tĩnh hất cằm, nhíu mày liễu hỏi: “Ngươi muốn trò chuyện cái gì?” Từ lần trước Triệu Đức Tam đi theo nàng vào phòng, dùng trò “bá vương ngạnh thương cung” với nàng thì từ sau đó nàng luôn cảnh giác với Triệu Đức Tam…
Triệu Đức Tam từ thanh âm của nàng thì phát hiện ra đối với hắn thì nàng vô cùng cảnh giác, vì vậy “A a” cười nói: “Ta còn tưởng rằng ngươi đã nguôi giận rồi, vậy ra ngươi vẫn còn giữ trong lòng!”
Triệu Đức Tam cố ý khích nàng, Tô Tĩnh nha đầu ngốc này quả thật cứ như vậy dễ dàng bị mắc lừa, vòng vo một chút, chối nói: “Ai nói ta còn để ở trong lòng!”
“Vậy làm sao còn nghĩ ta là người ngoài a?”
Tô Tĩnh xoay người đi tới mép giường ngồi xuống, xụ mặt nhìn hắn, hỏi: “Ngươi muốn trò chuyện cái gì?”
Triệu Đức Tam cười ha hả đóng cửa lại, không nhanh không chậm nói: “Tùy tiện trò chuyện một chút.” Vừa nói đi tới ở bên cạnh nàng ngồi xuống, sau đó đột nhiên “A ” một tiếng, nâng lên cái mông nói: “Ta chẳng lẽ lại ngồi phải đồ lót của ngươi?”
Triệu Đức Tam nhưng thật ra là cố ý chọc cười nàng, ai ngờ Tô Tĩnh dưới tình thế cấp bách bèn hoang mang, nhìn quanh giường một cái, phát hiện không có gì lạ, mới ý thức được rằng, mình mới đi ra ngoài về, làm gì đã cởi nịt vú ra mà hắn ngồi phải a, bật chợt bật cười.
“Tô Tĩnh, ngươi cười gì?” Triệu Đức Tam ngược lại cảm giác đầu óc mơ hồ.
“Không… Không cười cái gì.” Tô Tĩnh che miệng cười trộm, còn có chút đỏ mặt, cả người kiều diễm ướt át tựa như một đóa hoa vậy.
Triệu Đức Tam lúc này mới có chút để ý, từ từ nâng lên một cái cánh tay, đặt ở trên lưng nàng, vỗ nhẹ nhẹ hai cái, nói: “Không biết chuyện gì có thể khiến ngươi cao hứng đến như vậy.”
Tô Tĩnh đối với việc hắn đặt tay trên lưng mình một chút cũng không có để ý, chẳng qua là hé miệng cười một hồi, mới ngồi thẳng lưng lên, tay hắn bèn trượt xuống.
Triệu Đức Tam đối với chuyện tình cảm của Tô Tình rất là có hứng thú, mới nhắc nàng “Tô Tĩnh, biểu tỷ là Tỉnh ủy Bộ trưởng tổ chức bộ, nếu là có người ở sau lưng chống đỡ, sao không để tìm một công việc nhàn hạ nào đó, chạy tới Du Dương thị xa xôi làm gì a?”
“Ngươi cho là Tỉnh ủy Bộ trưởng tổ chức bộ là có thể tùy tiện điều động người, có thể một tay che trời a. Bây giờ chính phủ tuyển mộ, nếu chỗ nào thật sự cần người thì ngươi phải tới chỗ đó, Nếu đơn giản như vậy ta còn đi xa làm gì, mà nói ra thì làm việc ở than đá cục cũng không tệ.”
“Nga, như vậy a. Ta thật thật bội phục biểu tỷ của ngươi a, một người phụ nữ có thể làm đến Tỉnh ủy Bộ trưởng tổ chức bộ, thật là làm cho ta bội phục sát đất, nếu người phụ nữ đã thành công như vậy, khẳng định là sau lưng có một người đàn ông thành công lắm đây, một chỗ dựa vững chắc?”
“Biểu tỷ của ta a” Tô Tĩnh nhìn hắn một cái, ” Biểu tỷ của ta vẫn luôn một mình, làm gì có chỗ dựa nào vững chắc?”
Triệu Đức Tam mặt đầy kinh ngạc, không tưởng tượng nổi hỏi ngược lại: “Ngươi nói là tô Bộ trưởng bây giờ vẫn là một mình? Còn chưa có kết hôn a?”
Tô Tĩnh lắc đầu một cái nói: “Kết hôn thì đã trải qua rồi, chẳng qua là được vài năm thì ly dị, bây giờ chỉ có thể coi như là một mình mà thôi. Nhìn bề ngoài là quan lớn, phong phong quang quang, nhưng đời sống tình cảm thì trống rỗng, Ngươi nghĩ xem, đàn bà hơn bốn mươi, coi như là dáng dấp đẹp mắt, khiến đàn ông ham muốn a? Huống chi biểu tỷ của ta làm quan lớn như vậy, để có một người có thể làm lớn hơn biểu tỷ, và ham muốn như tỷ thì lấy đâu ra, thật sự là một mình tịch mịch cũng khổ lắm a.”
Vậy nói như thế Tô Tình phong vận này vẫn là cô đơn rồi? Hơn bốn mươi tuổi, cảm giác như hổ như lang làm sao có thể chịu được cảnh tịch mịch nhỉ?
Nghĩ tới những thứ này, Triệu Đức Tam có chút suy nghĩ xấu xa, chỉ bất quá nếu như lần này hắn muốn nằm bên trên Tô Tình, coi như là không hề đơn giản, nhất định là tiền đồ hung hiểm, mạo hiểm không biết trước.
“Cũng vậy, ngươi nói nàng mặc dù làm quan lớn, nhưng đàn bà tóm lại vẫn chỉ là đàn bà, cần phải có một chỗ dựa vào, coi như ngươi làm Tỉnh trưởng đi, ban ngày làm việc bận rộn, khuya về nhà có một mình cô đơn, vậy thì sung sướng cái nỗi gì!” Triệu Đức Tam vừa hướng Tô Tình sinh ra ảo tưởng, bày tỏ đồng ý với cái nhìn của Tô Tĩnh Cho nên a, Tô Tĩnh, ngươi cũng không nên quá ham mê quyền lực địa vị a.”
Tô Tĩnh quay mặt sang nhìn hắn, khóe miệng nặn ra một nụ cười: “Làm sao? Hôm nay lại muốn lên lớp chuyện tình cảm với ta a?”
Triệu Đức Tam nhìn thấy Tô Tĩnh như vậy có chút giống như người ngoại quốc gương mặt, ngũ quan đó chỉ cần một cái nhăn mặt cũng làm người ta mê người, làm hắn hơi ngứa ngáy trong lòng một chút, có chút ý đồ xấu dâng lên, nóng hừng hực nhìn thẳng nàng, nói: “Vậy đối tượng của ngươi làm nghiên cứu sinh ở nước ngoài hả, ngươi và hắn không ở chung một chỗ, lỡ hắn bị cô gái khác câu dẫn thì sao a?”
Tô Tĩnh bị hắn nhìn chằm chằm, tâm hồn thiếu nữ có chút lộn xộn, hai gò má sau đó hiện lên nhàn nhạt đỏ ửng, hơi cúi đầu, nói: “Vậy ta cũng không có biện pháp.”
Triệu Đức Tam đem người len lén nhích lại gần nàng, nhỏ giọng hỏi: “Tô Tĩnh, nếu đối tượng của ngươi đã xa như vậy, ngươi không suy nghĩ sẽ tìm một người khác sao?”
Tô Tĩnh liếc hắn một cái, hỏi ngược lại: “Ta tại sao phải tìm người khác? Cũng không phải là không có ai.”
Triệu Đức Tam quỷ tiếu nói: “Tìm một người tạm thời a.”
Hắn không đem lời nói rõ ra, nhưng là người thông minh cô liền hiểu ra lời này có ý gì, mặt càng thêm đỏ, mím môi, thậm chí trong hô hấp cũng có chút rối loạn, có chút ngượng ngùng nói: Không… Không cần… Ngươi mau trở lại phòng ngươi đi đi, ta mệt, buồn ngủ. Tô Tĩnh sợ hắn lại sẽ làm bậy, đuổi hắn đi ra ngoài.
Triệu Đức Tam mặc dù lúc này cũng cơ hồ không nhịn được sắp giống như lần trước cưỡng ép đem nàng áp đảo, nhưng bây giờ hắn càng e sợ hơn là Tô Tình, người đàn bà này, không nghĩ bởi vì việc nhỏ mà hỏng việc lớn, Vạn nhất lần này mạnh hơn Tô Tĩnh, nàng trong cơn tức giận nói cho Tô Tình, vậy mình há chẳng phải là xong đời?
Cân nhắc một lúc, làm một phen đấu tranh tư tưởng, Triệu Đức Tam từ mép giường đứng lên, nói: “Vậy được, ta cũng trở về ngủ ngày mai đi huấn luyện kêu ta đi cùng nha.”
Tô Tĩnh gương mặt đỏ bừng, gật đầu một cái, đứng dậy đem hắn đưa đi, đóng cửa lại. Trở lại mép giường ngồi xuống, không biết tại sao, trên mặt đỏ ửng càng thêm đậm, hơn nữa còn nuốt nước miếng một cái, ngồi ở trên mép giường, ngọc thủ rung mấy cái, từ từ giơ lên, đặt ở trên bộ ngực cao ngất, nhẹ nhàng nắn bóp. Mắt hạnh từ từ nhắm lại, môi đỏ hơi hé ra, thân thể từ từ ngã lên giường, một cái tay khác theo bắp đùi từ từ trượt xuống vị trí khe suối nhỏ…