Phần 147
Tô Tình nằm ở trên người Triệu Đức Tam, thở hồng hộc, sắc mặt đỏ thắm, giống như là cô đơn tịch mịch cả ngàn năm vậy, sau khi được giải khai thì khoan khoái vô cùng.
Tô Tình cũng căn bản không bao giờ nghĩ rằng, mình sẽ phát sinh chuyện này với một tiểu nhân vật như Triệu Đức Tam. Sau khi được thỏa mãn, cô đã bình tĩnh lại, cảm thấy có chút khó khăn cho việc này.
“Tiểu Triệu, ta có phải hay không quá tùy tiện?” Tô Tình hỏi hắn.
Triệu Đức Tam nói: “Tô tỷ, không có.”
“Ta uống có chút say, ngươi cũng uống say?” Tô Tình hỏi hắn, thật ra thì trong lòng mình biết Triệu Đức Tam căn bản cũng không có uống say.
“Ta… Ta cũng có chút uống nhiều rồi.” Triệu Đức Tam cười nói.
Tô Tình dùng cái ánh mắt như là hiểu rõ trong lòng hắn nghĩ gì mà khẽ cười một cái, nụ cười kia cùng ánh mắt nói rõ cho hắn hiểu rằng ngươi không hề uống nhiều.
Một lát sau Tô Tình khí tức điều hòa trở lại, từ trên người Triệu Đức Tam xuống, nằm thẳng sang một bên, thật giống như nhớ ra cái gì đó, trên mặt nổi lên một ít tâm tư.
Triệu Đức Tam phát giác nàng thật giống như rơi vào trầm tư vậy, liền hỏi nàng: “Tô tỷ, đang suy nghĩ gì chứ?”
“Ai…” Tô Tình tà qua mặt than thở một tiếng.
“Tô tỷ, Làm sao lại thở dài nha?”
Tô Tình nói: “Nói ngươi cũng không giúp được.”
“Tô tỷ ngươi nói, chỉ cần ta có thể giúp, ta nhất định nguyện ý vì ngươi vào nơi dầu sôi lửa bỏng.”
“A…” Tô Tình khẽ cười một cái, “Ta… Ta chính là cần có một người đàn ông có thể dựa vào, ở thời điểm ta cần ngươi xuất hiện, ngươi có làm được không?”
Triệu Đức Tam không chút nghĩ ngợi liền nói: “Tô tỷ, ta có thể.”
Tô Tình khinh miệt cười một tiếng: “Ngươi không thể.”
Triệu Đức Tam kiên định nói: “Tô tỷ, ta thật có thể.”
Tô Tình quay mặt lại, nhìn đầy mặt hắn thành khẩn cùng dáng vẻ kiên định, bị dáng vẻ nghiêm túc đó của hắn chọc cho cô bật cười, đã bao nhiêu năm, trong lòng lạnh như băng bỗng dưng hôm nay lại có chút ấm áp lạ thường, khẽ gật đầu một cái nói: “Tiểu Triệu, ngươi không thể. Ta cũng hơn bốn mươi, gần năm mươi tuổi rồi, còn ngươi ư? Ngươi chỉ mới hơn hai mươi, tuổi tác chúng ta chênh lệch quá lớn, chưa kể công việc của ta ở tỉnh ủy, còn ngươi thì làm việc ở thành phố Du Dương, thân phận cùng công việc đều khác biệt. Chưa kể ta và ngươi mới quen, nói hơi quá chứ ta có thể làm mẹ ngươi a. Sự việc từ tối đến giờ coi như chưa từng phát sinh, ngươi có thể giữ bí mật cho ta không?”
Tô Tình nói chu toàn mọi mặt, suy tính rất chu toàn, mà Triệu Đức Tam không chút nghĩ ngợi quyết định cũng chỉ là nhất thời vì lấy lòng Tô Tình, cũng không phải là hắn trong lòng mình có ý tưởng chân thật, coi như Tô Tình tuổi tác không lớn như vậy, nếu dáng dấp không hấp dẫn, không đẹp và không hề có khí chất, hắn cũng sẽ không thật lòng nguyện ý ở chung một chỗ với nàng. Trong lòng hắn thật sự từ đầu đến giờ chỉ vì đam mê thiếu phụ thành thục phong tình – Mã Lan, đây là người đàn bà lưu lại ấn tượng sâu sắc nhất với hắn.
Mặc dù vì hắn và Mã Đình bị Mã Lan phát hiện nên hắn đã cố tình tránh mặt Mã Lan, nhưng hắn vẫn rất chú ý tới công việc làm ăn của Mã Lan. Cách đây không lâu mỏ than của Mã Lan đã đi vào hoạt động một cách thuận lợi, nếu theo suy đoán không lâu nữa phòng an chất của hắn sẽ phải đi kiểm tra, nhất định sẽ phải chính diện mà đối mặt với Mã Lan.
“Tô tỷ, vậy là ngươi nói qua tối nay, ngươi liền cùng ta không quen biết sao?” Triệu Đức Tam hỏi nàng, hắn cam tâm tình nguyện “Dâng hiến” cũng chỉ vì mục đích lấy lòng nàng, để cho nàng một cái ký ức không thể xóa nhòa, cho dù là sau này có gặp nam nhân nào cũng không thể quên hắn.
Tô Tình mỉm cười cười một tiếng: “Ngốc, ta không phải cái ý này, ta nói là từ ngày mai trở đi, coi như chuyện đêm nay chưa có phát sinh qua mà thôi. Không phải là gặp mà coi như chưa từng quen biết.”
“Nhưng là Tô tỷ, tối nay cũng phát sinh chuyện như vậy, ta sợ… Ta sẽ không quên được a.”
“A… Không quên cũng không cho phép nói bậy bạ.” Tô Tình ôn nhu cười, trong khẩu khí có chút ra lệnh.
Triệu Đức Tam ngoan ngoãn gật đầu: “Tô tỷ, cái này ngươi yên tâm, ta chắc chắn sẽ không nói bậy bạ.” Đồng thời lại hơi khẽ cau mày, thâm tình thành thực ngưng mắt nhìn Tô Tình, làm cho nàng cảm giác người này đối với nàng thật giống như có chút ý đồ vậy, hỏi hắn: “Tiểu Triệu, tại sao dùng ánh mắt như vậy nhìn ta?”
“Tô tỷ, qua hai ngày nữa ta trở về Du Dương thị, còn không biết sau bao nhiêu lâu nữa mới thấy được tỷ, thật…” Triệu Đức Tam nói được một nửa chấm dứt, muốn thử phản ứng của Tô Tình.
Tô Tình hơi híp con ngươi sáng ngời, trong lòng mơ hồ cảm giác được người này có chút “Không có hảo ý”, nói: “Tiểu Triệu, làm sao không nói hết lời? Thật cái gì a?”
“Thật lo lắng.” Triệu Đức Tam ngập ngừng một lúc rồi mới nói ra.
Mấy chữ này ngược lại khiến cho Tô Tình có chút không đoán ra, hoặc nhiên ngắm nhìn hắn, nhàn nhạt cười một tiếng: “Thật lo lắng? Lo lắng cái gì?”
“Lo lắng… Lo lắng…” Triệu Đức Tam cúi đầu xuống, giả bộ nhăn nhó, để cho Tô Tình cảm thấy hắn là con người đơn thuần, thật thà.
Tô Tình “A” cười một tiếng, nói: “Nói đi, làm sao xấu hổ giống như tiểu cô nương vậy!”
“Lo lắng… Lo lắng sau này không thấy được Tô tỷ ngươi.”
“A, không thấy được thì làm sao?” Tô Tình ngược lại là cảm giác có chút hứng thú, quay mặt sang nhìn hắn.
“Không… Không làm sao.”
Triệu Đức Tam đối với chuyện tình cảm nam nữ, hắn nắm rất chắc, biết lựa chọn thời cơ. Cố ý lộ ra cho ai cũng có thể nhìn thấy tâm tư của mình nhưng thật ra chỉ là cái cạm bẫy để Tô Tình rơi vào.
Tô Tình dù sao cũng là người từng trải, cô hiểu biết tiểu tử này trong lòng suy nghĩ cái gì, vì vậy mỉm cười, đưa ra cánh tay thon dài, không ngại ngùng mà khoác lên bả vai hắn, nhẹ nhàng kéo về hướng nàng: “Tựa vào vai ta.”
Triệu Đức Tam dĩ nhiên là dễ ý như con cún con rồi. Thuận thế dựa vào trong lồng ngực nàng, đôi mặt dán chặt vào bầu ngực co giãn kia, cảm giác cực kỳ ấm áp.
Trong chớp mắt, Triệu Đức Tam còn cảm giác mình đang nằm mơ vậy, đường đường là Tỉnh ủy Bộ trưởng tổ chức bộ Tô Tình, mới chỉ gặp qua một lần, gặp may khi nhặt được điện thoại của nàng, vô tình chiêm ngưỡng những bức ảnh thân trần của nàng, không nghĩ tới lần này lên tỉnh học tập lại có thể cùng nàng trần truồng lăn lộn trên giường, nhào nặn cặp vú kia.
Hắn ngửa mặt lên, cẩn thận quan sát gương mặt của Tô Tình trải qua bao nhiêu năm tháng, hắn càng lúc càng phát hiện ra, không phải cứ có nhan sắc thì sẽ lợi hại, đường đường Tỉnh ủy Bộ trưởng tổ chức bộ a, đến bất cứ nơi nào cũng có thể hét ra lửa. Không những thế lại cực kì hấp dẫn, quả thực thật bất khả tư nghị.
Tô Tình phát hiện Triệu Đức Tam đưa mắt nhìn mình, rủ xuống mí mắt dòm hắn hỏi: “Làm sao nhìn ta như vậy?”
Triệu Đức Tam nháy mắt một cái, nói: “Cảm thấy Tô tỷ ngươi thật đẹp.”
Tô Tình cười nhạt nói: “Cái gì đẹp mắt nha, cũng thật là không biết thế nào lại nguyện ý để ngươi bồi ta… Bồi ta…” Nhất thời mối quan hệ phát triển quá nhanh làm cho cô có chút xấu hổ, hai gò má hiện lên một mảng đỏ ửng.
“Tô tỷ, ngươi thật rất đẹp, nếu là… Nếu là ngươi nguyện ý, ta… Ta có thể bồi ngươi tiếp.”
“Bồi tiếp ta?” Tô Tình cúi đầu không o để ý hỏi, “Ta công tác trên tỉnh, ngươi thì làm việc ở Du Dương thị, đừng nói một mực bên cạnh ta, coi như thỉnh thoảng tới thăm ta thôi cũng đã không dễ dàng gì rồi.”
Triệu Đức Tam từ cử chỉ, lời nói của Tô Tình thì phát giác ra, người đàn bà này không hề có hảo cảm hay là cảm thấy hắn có “Chỗ đặc biệt” hơn người, nhưng ít ra thì cũng chưa có gì chán ghét hắn cả.
Vì vậy hắn thừa dịp truy kích: “Chỉ cần Tô tỷ nguyện ý, chỉ cần ngài gọi một cú điện thoại, nếu như ta không bận, ta nhất định tới tỉnh tìm Tô tỷ.”
Tô Tình không thể nào tin tưởng cười khẽ nói: “A, ngươi có lòng tốt như vậy không bằng cố gắng làm việc, thừa dịp còn trẻ làm cho tốt, người cơ trí như ngươi ta dám chắc Trương cục rất coi trọng, nên biết mà nắm bắt cơ hội lúc còn trẻ, chứ lớn tuổi rồi không dễ dàng gì đâu.”
“Bây giờ không có hậu đài mà muốn đi lên đâu có dễ dàng.” Triệu Đức Tam nói một câu nói thật.
Tô Tình biểu tình trở nên nghiêm túc, nói: “Nói thật, tiểu Triệu, ta không hề có hậu đài nào, sự nghiệp của ta cũng vẫn có sự thành công không nhỏ, mọi người vẫn luôn cho rằng đàn bà không thể làm được như đàn ông, ta cũng đồng ý cái quan điểm này, cho nên ta cảm thấy chỉ cần ngươi làm tốt, giống như ta vậy không có hậu đài nhưng vẫn sẽ có sự thành công nhất định.”
Triệu Đức Tam đối với những lời dạy bảo thành khẩn này, gật đầu nói: “Cám ơn Tô tỷ ngươi khích lệ, ta sẽ cố gắng làm việc.”
Tô Tình dửng dưng một tiếng, nói: “Ngươi trước tiên ở du dương thị làm việc sao cho tốt, chỉ cần ngươi làm tốt và có thành tích, lúc đó ta có thể hỗ trợ ngươi lên tỉnh làm việc cũng không chừng.”
Mặc dù chỉ là Tô Tình tùy ý nói một câu, nhưng đã làm cho Triệu Đức Tam cảm giác tâm hoa nộ phóng rục rịch, cười hì hì ngưng mắt nhìn nàng, nói: “Tô tỷ, vậy ta ở trong cục làm thật tốt, sau này nếu là có cơ hội tới trong tỉnh làm việc, ngài còn phải chiếu cố nhiều hơn một chút.”
“Chỉ cần ngươi làm thật tốt, có khó khăn gì đều có thể tìm ta.”
Triệu Đức Tam cảm kích nói: “Tô tỷ ngươi thật là quá tốt rồi.”
“Ngươi tiểu tử này, nói thật, thật đúng là làm cho người ta cảm giác thích thú.” Tô Tình nói.
“Chỉ cần Tô tỷ ngươi thích là được.”
Tô Tình nói: “Hôm nay vốn là muốn đem ngươi gọi tới phòng cà phê dạy dỗ ngươi một chút, không nghĩ tới bây giờ chúng ta liền… A”
“Ta còn tưởng rằng bạn học chung thời đại học kêu ta, vừa nhìn thấy là Tô tỷ ngươi, ta liền kinh ngạc.”
“Ngươi tiểu tử này, những hình trong điện thoại của ta ngươi đều thấy chứ?”
“Không… Thì nhìn… Nhìn một vài tấm thôi còn lại ta không nhìn.”
Tô Tình nhếch khóe miệng lên hấp dẫn vô cùng, quyến rũ cười hỏi: “Cảm thấy ta như thế nào?”
“Hình ảnh rất đẹp, bất quá ngoài đời so với hình còn muốn đẹp hơn nhiều, nhất là vóc người” Triệu Đức Tam vừa nói đưa mắt quét qua cặp vú cao ngất kia mà cười dâm.
“Phải không?” Tô Tình bị hắn khen khiến cho tâm hoa nộ phóng, mặt mũi kiều cực kỳ xinh đẹp, ánh mắt có chút mê ly.
“Ừ” Triệu Đức Tam gật đầu một cái.
Tô Tình nhẹ nhàng ôm lấy sau ót của hắn, đem đầu hắn đặt lên trên ngực mình mà ôm vào, khiến cho hắn cảm giác như đang áp mặt vào trong chăn vậy, cảm giác ấm áp bao trùm khuôn mặt…
Muỗng, đem hắn đích đầu đặt lên một đôi bạch phức phức đích trên tuyết sơn, để…
“Liếm… Nhẹ một chút.” Tô Tình ôm sau ót của hắn, lời nói nhỏ nhẹ phân phó nói, hai vú, phối hợp với sự chuyển động của miệng hắn mút ra mút vào.
“A… Cục cưng, nhẹ một chút.”
Triệu Đức Tam nâng lên ánh mắt hỏi: “Tô tỷ, ta làm đau ngươi à?”
“Không có sao, nhẹ một chút là được, chỉ cần tiểu Triệu thích.” Tô Tình sắc mặt ửng đỏ, thần sắc mê ly quyến rũ, tỏ ra đã rất say mê, rất thích hưởng thụ như vậy.