Phần 163
“Gấp cái gì chứ, để yên cho ta ăn bánh bao của ngươi” Triệu Đức Tam nói xong liền đem miệng áp vào bên trên vú trắng nõn, ra sức liếm mút, làm cho Lý San San cảm thấy ngứa ngáy, dưới sự kích thích của miệng hắn, toàn thân bắt đầu phát nhiệt. Mặc kệ hắn đang ngậm đầu vú của mình, tay cô tự cởi cúc quần jean của mình, lộ ra quần lót màu tím sau đó kéo tới đầu gối, lại giúp Triệu Đức Tam kéo khóa quần ra, cởi quần xuống móc tiểu đệ đệ ra.
Chờ tiểu đệ đệ Triệu Đức Tam trở nên cứng rắn, Lý San San nhẹ thở hổn hển nói: “Cứng rắn rồi đó, tận dụng thời gian đi, nhanh không muộn họp” Vừa nói vừa đẩy mặt hắn ra khỏi vú mình, chủ động lật người, lấy tay vịn ở trên vách tường, khom người nhếch cái mông trắng như tuyết lên, lộ ra vùng âm đạo đã bắt đầu rỉ nước, từng giọt nước lóng lánh đang rỉ ra.
“Mau vào đi.” Lý San San không chờ đợi nổi nói.
Triệu Đức Tam cười đểu, ở trên kiều đồn của cô”Ba” vỗ một cái, cái mông thịt liền run rẩy rung hai cái, lúc này mới hài lòng cầm tiểu đệ đã to lớn, nhắm ngay mép âm đạo ra sức húc, đem tiểu đệ cắm vào hơn nửa.
Điều này giống như chọc đúng chỗ ngứa vậy, Lý San San sướng khoái kêu lên một tiếng thoải mái “A”, lại sợ bị người nghe thấy, liền cắn chặt môi. Từ trong lỗ mũi phát ra tiếng rên rỉ.
“Thoải mái không?” Triệu Đức Tam ôm lấy bờ mông của cô, ra sức dập.
“Đừng nói chuyện… Ách… Thật là sướng… đừng dừng lại… nhanh một chút…” Lý San San hoàn toàn tiến vào trạng thái sung sướng mất kiểm soát, bờ lưng mềm mại như không có xương vậy, cong người lại, chu mông lên thật sự là hấp dẫn (sexy) mê người cực kỳ.
Triệu Đức Tam cũng không nhiều lời, chuyển hóa tất cả lời nói thành hành động, ôm lấy bờ mông của nàng lấy hết sức mà dập, mỗi phát dập của hắn cứ như có dòng điện vậy, làm cho cô cảm thấy tê tê như điện giật truyền tới điểm G. Cảm giác thống khoái mãnh liệt truyền tới, trong chốc lát cả âm đạo truyền đến cảm giác tê dại, cảm giác này chẳng lời văn nào có thể miêu tả nổi, có may chăng cụm từ sướng muốn chết dục tiên dục tử có thể so sánh gần bằng mà thôi.
“Ta sắp tới… Ngươi nhanh lên? Thật là nhột… Dùng sức một chút…”
“Thoải mái không?” Triệu Đức Tam tiếng thở như trâu già, dùng thế võ chín cạn một sâu hỏi nàng.
“Thoải mái… Ách… Nhanh một chút được không… Ta sắp đến”
Ở một nơi khác thường như thế này, Triệu Đức Tam cảm giác có một loại kích thích lạ, làm cho tiểu đệ của hắn tựa hồ cũng trở nên lớn hơn vậy, bị âm đạo ép chặt, ngay cả cử động cũng cảm thấy khó khăn và tốn sức, nhưng ngược lại cũng làm tăng cảm xúc, hắn chui ra chui vào được tầm bốn năm mươi cái thì bắt đầu có cảm giác sắp tới, hắn thô trọng a một tiếng, cắn chặt răng, hung hưng dùng sức dập thêm được ba bốn cái nữa, rồi cả người như muốn nổ tung, hắn vội tiểu đệ ra phun thẳng tinh hoa lên bờ mông trắng như tuyết.
Lý San San quay đầu lại, sắc mặt đỏ thắm, ánh mắt lơ lửng mê ly, thở gấp nói: “Bắn rồi?”
“Ừ.” Triệu Đức Tam thở hổn hển đáp, “Thoải mái không?”
“Nhột chết ta.” Lý San San mắc cỡ nói, “Làm bẩn cả mông ta rồi, mau giúp ta lau chùi.”
Triệu Đức Tam thuận tay lấy cuộn giấy từ trên vách tường lau sạch trên mông nàng, nói: “Tốt lắm.”
Lý San San lúc này cả người vô lực, một tay vịn vào vách tường, sau đó kéo quần lót và quần jean lên, đứng thẳng người cài cúc quần lại, nói: “Mệt chết ta, eo của ta sắp gãy rồi.”
Triệu Đức Tam dương dương đắc ý cười, nhìn nàng sửa sang lại xiêm y, mới mở cửa, một trước một sau từ bên trong đi ra. Đúng lúc đó thì người đàn bà trung niên làm bếp nhìn thấy, dùng ánh mắt khác thường liếc bọn họ một cái, sau đó làm bộ như cái gì cũng không thấy, tiếp tục thu thập chén đũa.
Lý San San mặt trở nên đỏ như lửa, núp ở một bên Triệu Đức Tam, cúi đầu xuống nhanh chóng đi ra phòng ăn. Triệu Đức Tam thì không cho là đúng cười một cái, kêu nàng: “Đi chậm một chút a, chờ một chút ta.”
“Ngươi nhanh đi đi, một hồi không còn kịp rồi.” Lý San San cũng không quay đầu lại nói.
Triệu Đức Tam lúc này mới nhớ tới chiều còn phải đi Thành ủy họp, nhìn một chút cổ tay, đã một giờ, vì vậy vội vàng tăng nhanh bước chân đi ra đại viện, mới từ lầu sau quẹo vào trong sân, đã nhìn thấy tài xế đứng ở cạnh xe lo lắng hết nhìn đông tới nhìn tây.
Triệu Đức Tam kêu một tiếng lão liêu, đi lên phía trước. Lão liêu cung kính giúp hắn mở cửa xe tiến lên đón xe, lái xe đưa hắn đi Thành ủy họp.
Triệu Đức Tam đến cao ốc Thành ủy, phòng họp bên trong vẫn chưa có người nào, hắn tìm một chỗ ngồi dưới hàng cuối, sau đó lấy tài liệu ra, đọc lại một lượt.
Hai giờ hội nghị đúng lúc bắt đầu, Triệu Đức Tam không có nghĩ tới là lần hội nghị này lại là Dư Phó thị trưởng tự mình chủ trì, xem ra mình thật đúng là may mắn, ngày thứ nhất nhậm chức đi họp thì gặp lại Dư Phó thị trưởng.
Chủ đề của hội nghị vốn là vấn đề an toàn trong các loại nghề nghiệp, bao gồm phòng cháy chữa cháy và các vấn đề về vệ sinh, rất đông người tới tham dự. Bất quá điểm chính cuối cùng vẫn rơi xuống là vấn đề an toàn trong khai thác than đá.
“Than đá cục ai đại diện?” Dư Phó thị trưởng dùng ánh mắt sắc bén quét qua toàn thể hội nghị.
Triệu Đức Tam có chút khẩn trương đứng lên nói: “Dư Phó thị trưởng, là ta.”
Dư Phó thị trưởng đã được gặp hắn mấy lần, đưa tay đặt ở tóc mai hơi cau mày nhớ lại nói: “Ngươi là… Tiểu Triệu chứ?”
“Ừ.” Triệu Đức Tam mỉm cười lễ phép gật đầu một cái, trong đầu nghĩ Dư Phó thị trưởng còn nhớ ta.
“Ai bảo ngươi tới tham gia cái hội nghị này?”
“Phòng làm việc thông báo cho ta.”
“Nga, vậy phòng an toàn bây giờ ai là lãnh đạo? Ta nghe nói gần đây công việc an toàn làm cũng không tệ lắm.”
“Dư Phó thị trưởng, bây giờ là… Là ta tạm thời đại diện.” Triệu Đức Tam đối với câu hỏi của Phó thị trưởng, tỏ ra có một chút khẩn trương.
“Là ngươi?” Dư Phó thị trưởng cảm giác có chút ngoài ý muốn, đồng thời tăng thêm một phần hảo cảm với người trẻ tuổi này, mỉm cười nói: “Tiểu tử công việc làm không tệ a. Vậy được, tiểu Triệu, ngươi nói một chút xem với sản nghiệp khai thác của thành phố chúng ta nên làm như nào? Trong cục dạo này có những cải tổ gì?”
Dư Phó thị trưởng hỏi đúng vấn đề mà Triệu Đức Tam cảm thấy đắc ý nhất, thật may là trước khi họp hắn đã đọc lại những tài liệu đã sưu tầm được, vì vậy liền thao thao bất tuyệt hơn chục phút, cả hội trường tất cả mọi người đều nhìn hắn với ánh mắt khác, ngay cả Dư Phó thị trưởng cũng bị một phen diễn thuyết này của hắn thuyết phục, âm thầm bội phục “Thật là hậu sinh khả úy a.”
Vốn trong bụng muốn khảo nghiệm thêm một chút người trẻ tuổi này rốt cuộc trong bụng có suy tính gì, Dư Phó thị trưởng lại mặt mỉm cười rồi hỏi hắn một vấn đề khó khăn: “Tiểu Triệu, vậy ngươi cảm thấy chúng ta nên phát triển theo con đường nào?”
Cái vấn đề này đối với hắn chỉ là chuyện nhỏ, hắn kết hợp với tài liệu hắn đọc được cùng với thành quả đạt được của Du Dương, miệng lưỡi lưu loát trơn tru, đem ý tưởng của mình phổ biến ra trong hội nghị.
Một phen này làm cho Dư Phó thị trưởng trong lòng thêm ghi nhớ Triệu Đức Tam, hắn đối với sản nghiệp khai khoáng của Du Dương thị thật là có thành ý xây dựng cùng với đề nghị của hắn có chung ý tưởng với Dư Phó thị trưởng.
Đây chính là điều Triệu Đức Tam muốn, chỉ cần Dư Phó thị trưởng một khi đối với hắn có chung ý tưởng, hắn liền có thể thực hiện nguyện vọng.
Bây giờ hết thảy đều theo kế hoạch tiến hành.
Triệu Đức Tam trả lời xong vấn đề của Dư Phó thị trưởng, sau khi ngồi xuống liền bắt đầu mật thiết quan sát Dư Phó thị trưởng, chỉ thấy rằng một lúc sau Dư Phó thị trưởng gọi một người, nói cái gì đó, người nọ gật đầu một cái ngay sau đó từ một bên hành lang đi xuống, đi thẳng tới bên người Triệu Đức Tam cúi người xuống ở bên tai hắn nhỏ giọng giao phó nói: “Dư Phó thị trưởng nói sau khi kết thúc hội nghị khoan hãy đi, hắn có lời muốn hỏi ngươi.”
“Được.” Triệu Đức Tam lễ phép gật đầu một cái, hướng trên đài chủ tịch nhìn, chỉ thấy Dư Phó thị trưởng hướng hắn khẽ gật đầu báo cho biết một chút. Triệu Đức Tam cũng gật đầu một cái, nhìn Dư Phó thị trưởng biểu tình cũng biết hắn mấy phần hảo cảm, trong lòng có một loại cảm giác dương dương đắc ý.
Sau khi các ngành khác báo cáo xong, Dư Phó thị trưởng tổng kết, đặc biệt nhấn mạnh khai thác than đá là ngành trọng yếu nhất của thành phố, cần phải thật sự an toàn trong khâu sản xuất, quyết không thể xem thường sơ sót. Hơn nữa, quyết tâm không dung túng nhân nhượng đối với vi phạm quy định, kỷ luật nghiêm trị không tha.
Sau khi kết thúc hội nghị, các đơn vị khác lần lượt rời đi, Triệu Đức Tam ngồi không nhúc nhích, trên đài chủ tịch, Dư Phó thị trưởng nhấp một miếng nước trà, hướng hắn ngoắc ngoắc tay tỏ ý vẫy hắn qua đây.
Triệu Đức Tam liền vội vàng đứng lên ôm đám tài liệu chậm rãi đi tới. Đi lên phía trước, Dư Phó thị trưởng liền hỏi: “Tiểu Triệu, trong tay ôm thứ gì a?”
“Đây là tài liệu nửa tháng qua ta đi kiểm tra phát hiện một vài vấn đề, lưu giữ lại làm tài liệu.” Triệu Đức Tam cung kính đáp.
“Để ta nhìn một chút ngươi đã phát hiện vấn đề gì.” Dư Phó thị trưởng vừa nói một bên lấy ra một điếu thuốc đốt, hít một hơi, đem tài liệu Triệu Đức Tam đưa cho của hắn tiếp lấy, nghiêm túc lật xem.
Triệu Đức Tam đứng ở một bên không dám gây ra một tiếng động nào, chờ Dư Phó thị trưởng xem qua.
Giờ phút này Dư Phó thị trưởng thật đúng là nghiêm túc, xem qua hơn chục phút, cơ hồ có thể nói là không sót một chữ, đọc hết tất cả những gì hắn sưu tầm sau đó nhẹ đặt lên bàn, búng một cái tro thuốc lá, có chút ý vị sâu xa nói: “Tiểu Triệu, vấn đề phát hiện không ít a, trước kia mỗi lần ta hỏi Trương cục thì đều nhận được câu trả lời là vẫn tốt, không để cho lãnh đạo Thành ủy lo lắng, ngươi nhìn lần này liền phát hiện nhiều vấn đề như vậy, thành phố không lo lắng có thể được không? Tiểu tử rất có năng lực, nếu phát hiện nhiều vấn đề như vậy, mau sớm chu đáo chỉnh sửa.”
“Ta biết, Dư Phó thị trưởng ngài yên tâm, ta sẽ mau đốc thúc bọn họ chỉnh sửa.”
“Ngươi nói ngươi tạm thời làm trưởng phòng à?”
Triệu Đức Tam cười khẽ nói: “Ừ, lãnh đạo cục tạm thời cho ta làm quyền trưởng phòng chờ tìm được người thích hợp thì sẽ đổi.” Hắn cố ý nói điều này cho Dư Phó thị trưởng, câu đằng sau là hắn tự thêm vào chứ chả có vị lãnh đạo nào nói câu đó.
“Đổi?” Dư Phó thị trưởng kinh ngạc nói, lúc này hắn quyết định: “Y theo ta nhìn ngươi rất thích hợp! Ta hôm nay liền nhúng tay một chút, để ta gọi cho lãnh đạo của ngươi, để ngươi chính thức làm trưởng phòng, ta nhìn tên tiểu tử nhà ngươi rất hợp mắt, trong hội nghị nói ra một vấn đề xây dựng tương đối hợp ý ta.”