Phần 199
Ngày hôm sau là ngày nghỉ cuối tuần, vợ của Lâm Kiến Dương sẽ tới nhà trao đổi, nên hắn sớm thu thập trong gian phòng, mở ra computer, đem camera khởi động, nhắm ngay vị trí tốt nhất trên giường, lại đem camera thu hình của ngày trước tìm một góc cái khuất, mở ra thu hình, đem màn ảnh nhắm ngay ghế sô pha. Tại trên ghế sô pha cùng với phòng ngủ trên giường là hai vị trí có khả năng phát sinh tiếp xúc thân mật, đã bày bố làm xong, hắn cao hứng quay trở lại trong phòng ngủ ngồi tại trước máy vi tinh, tùy lúc chuẩn bị đón tiếp vợ của Lâm Kiến Dương.
Hơn chín giờ sáng, vợ của Lâm Kiến Dương gọi điện thoại cho hắn, hỏi địa chỉ nhà hắn, trong điện thoại tiếng cười nàng như chuông bạc tựa như là ám chỉ gì đó cho hắn, làm cho hắn lâm vào mơ màng bên trong.
Một điếu thuốc hút vừa hết, một chiếc xe thể thao BMW màu vỏ quýt xe chậm rãi dừng ở trước cửa tiểu khu, cửa xe vừa mở ra, thì thiếu phụ xuất hiện, một đôi tất đen dài nhỏ khép lại, nửa người trên theo trong xe chậm rãi bước ra, thân thể đứng thẳng lung linh hấp dẫn, mỗi cái giơ tay nhấc chân tản ra khí tức mê người, trên thân mặc một cái áo khoác màu đen nhìn qua nàng thoạt nhìn cao quý cực kỳ.
Chứng kiến chờ đợi con mồi khắc sâu vào trong tầm mắt, ngay tư thế bước đi cũng thấy được mê người cực kỳ, bờ mông đẫy đà trái phải vặn vẹo, hắn nhìn thấy có chút hoa mắt.
Đi đến dưới lầu thiếu phụ phát giác được có ánh mắt nhìn chăm chú lên người mình, đôi lông mi dài nhìn qua, thấy hắn đang đứng trên ban câu lầu nhìn xuống chằm chằm mình, liền cười nói:
– Triệu khoa trưởng, đứng ở đó làm gì vậy?
– Em đợi chị…
Triệu Đức Tam vẻ mặt quỷ cười…
– Em còn tưởng rằng hôm nay chị không đến chứ…
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: https://tuoinung.com/
Trương Tuệ nhẹ nhàng phong tình cười nhẹ nói:
– Đáp ứng Triệu khoa trưởng rồi thì làm sao mà không đến được…
– Vậy đi nhanh một chút đi, em ở trên lầu… phòng số…
Hắn từ ban công quay trở lại, mở cửa ra, ngồi ở trên ghế salon chờ vưu vật Trương Tuệ kia tự mình đến nhà hắn thăm. Mấy phút đồng hồ sau tiếng bước chân từ xa đến gần, tâm tình của hắn vừa khẩn trương lại mong đợi…
Hắn trên ghế salon đứng lên bước nhanh tới:
– Cửa mở, chị cứ đẩy vào đi.
Thiếu phụ liền nhẹ nhàng đẩy ra cửa khép hờ, nàng nghiêng đầu hướng bên trong một bên nhìn quanh rồi hỏi hắn:
– Còn có ai khác ở trong nhà không?
– Không có người khác, chỉ có một mình em.
Hắn cười lui qua một bên…
– Mau vào đi.
Khi nàng vào trong, hắn đóng cửa lại mời nàng:
– Mời chị ngồi.
Thiếu phụ lại nhìn quanh một vòng, đi đến ghế sô pha ngồi xuống nói:
– Trong nhà chỉ có một mình em sao?
– Chỉ có một mình em…
Hắn nhiệt tình mời đến:
– Lâm phu nhân đừng khách sáo, chị nhanh ngồi đi.
Trương Tuệ nhẹ nhàng, khép lại hai chân ngồi xuống hỏi:
– Vậy vợ của em đâu?
– Em chưa kết hôn…
Nói xong hắn tại bên cạnh nàng ngồi xuống, vẻ mặt không có hảo ý cười cười.
– Em còn trẻ, đường công danh đầy hứa hẹn như vậy, lại đẹp trai to lớn, như thế nào chưa có kết hôn?
Trương Tuệ đem túi xách theo khuỷu tay lấy xuống đặt ở trên bàn trà, nhẹ nhàng vuốt chút mái tóc gợn sóng hỏi hắn.
– Tại vì chưa có ai vừa ý a…
Hắn đắm đuối nhìn nàng nói.
Thiếu phụ đôi mắt liếc hắn, khóe miệng cong lên cười nói:
– Chỉ sợ là ánh mắt của em quá cao mà thôi…
– Không phải quá cao đầu, cũng như giờ em nhìn thấy Lâm phu nhân rất mê người đây thôi…
Thiếu phụ khẽ nói:
– Triệu khoa trưởng cứ nói đùa…
– Nói thật, Lâm phu nhân, chị là người em nhìn thấy rất là mê người đấy…
Hắn nhìn thẳng nàng, ánh mắt nóng rát.
– Cảm ơn em khích lệ chị a…
Trương Tuệ cười khẽ nói.
Triệu Đức Tam đột nhiên như nhớ ra, đứng dậy nói:
– Em quên không đãi khách, để em đi lấy cho chị lý nước…
Thiếu phụ đột nhiên vươn tay ra kéo hắn lại, hắn liền trong lòng run lên, tâm tình khẩn trương quay đầu lại nhìn xem nàng.
Nàng có chút xấu hổ buông ra cánh tay của hắn nói:
– Không cần phiền toái, chị không uống đâu.
Triệu Đức Tam sửng sốt một chút, cười nói:
– Trong phòng của em hơi nóng, uống chút nước cho tốt một chút…
– Triệu khoa trưởng, chị sợ…
Thiếu phụ dùng ánh mắt khác thường nhìn hắn, muốn nói lại thôi.
– Sợ cái gì? Nước nhà em không có độc dược đâu…
Hắn đùa nói.
– Chị sợ giống như ngày lần trước em làm sẩy tay đổ nước tại trên thân thể chị…
Thiếu phụ mập mờ nói.
Triệu Đức Tam thấy nàng bộ dạng, phong tình vạn chủng, trong nội tâm có điểm ngứa, nói:
– Không đâu, hôm nay tuyệt đối sẽ đổ nước nữa đâu…
Nói xong liền đi lấy một ly nước ấm bưng qua đặt ở trước mặt nàng, sau đó ngồi xuống ở bên cạnh.
– Thật sự là đã làm phiền em…
Thiếu phụ bưng lên lý nước nhấp một ngụm nhỏ, buông ly nước ra nhìn trong phòng bày biện, nói…
– Em là một thanh niên mà trong nhà cũng ngăn nắp sạch sẽ…
– Bởi vì hôm nay Lâm phu nhân đến viếng thăm, nên em cố ý dọn dẹp đấy.
Hắn cười nói.
– Thật sao? Làm chị cảm động quá…
Nàng liếc xéo hắn, nhắm trúng lúc Triệu Đức Tam có chút thất thố đang nhìn chằm chằm trên thân nàng, một bộ ngây ra như phỗng vậy.
– Em làm gì mà nhìn chị như vậy?
Thiếu phụ bị đối mắt nóng rát của hắn nhìn đến có chút tâm hoảng ý loạn, tiếng nói ngọt ngào cực kỳ…
Hắn giật mình cười cười nói:
– Lâm bí thư có một lão bà xinh đẹp như chị, thật là coi như là sống không uổng kiếp này a.
Trương Tuệ lại thở dài nói:
– Ai… em cũng giống như suy nghĩ những đàn ông khác, hoàn toàn không có cân nhắc đến cảm thụ của đàn bà giống chị…
– Chỉ giáo cho?
Hắn có chút cảm thấy lẫn lộn.
– Đàn ông trước khi kết hôn đều là nói lời ngon tiếng ngọt, để lừa gạt đàn bà tới tay, sau khi thành hôn thì thả trong nhà chẳng còn quan tâm rồi, nhất là những người làm làm quan như em đó, suốt ngày đều là xã giao, sinh hoạt thì ăn chơi đàng điếm, như chị đây chỉ sợ rằng qua vài năm nữa thì một hoa tàn bướm nhạt, nhà của chị thì người đàn ông kia cũng không thèm nhìn liếc chị nữa đấy…
Thiếu phụ nói xong thoạt nhìn có chút nản lòng thoái chí.
Theo trong lời nói của nàng thì hắn nghe được người đàn bà này hình như sinh hoạt trong gia đình không phải là tốt đẹp lắm, với lại hôm nay nàng đến nhà gặp hắn cũng là vì có chuyện mà tới tìm kiếm sự trợ giúp của hắn đấy, như thế nào đã đến một hồi rồi, chỉ là cùng hắn nói chuyện phiếm mà vẫn không hề đề cập tới chuyện trọng tâm của ngày hôm qua nói đây?
Mang theo nghi hoặc, hắn cười nói:
– Lâm phu nhân hôm nay có lẽ không có gì việc gấp chứ? Bằng không trước tiên chúng ta nói một chút về chuyện ngày hôm qua chứ?
Nghe hắn nói nàng hơi ngẩn người ra một chút, mới nhớ ra nói:
– A, đúng rồi, Triệu khoa trưởng nhờ em nhắc nhở, suýt chút nữa chị quên đi chuyện chính sự rồi.
Nói xong thì cầm lấy túi xách trên bàn, kéo ra khóa kéo, lấy ra tờ chi phiếu ngân hàng, giữ chặt tay của hắn nhẹ đặt ở trong lòng bàn tay, nói:
– Triệu khoa trưởng, trong này có năm mươi vạn tệ, cha chồng của chị phó thác chị giao cho em, nói rằng chỉ cần đến đó trước mặt lãnh đạo ủy ban thành phố, nói chút lời hữu ích, thì về sau em có yêu cầu gì thì cứ việc nói, cha chồng chị nhất định thỏa mãn cho em, mặt khác sẽ trả cho em 3% cổ phần trên danh nghĩa, nếu một năm trôi qua thì cũng được vài trăm vạn cho đến một nghìn vạn tệ, em thấy sao?
Triệu Đức Tam, suy tư một lát, đem bàn tay nàng kéo đến, lại nhẹ nhẹ đặt ở trên lòng bàn tay nàng nói:
– Lâm phu nhân, em có thể thử giúp, nhưng cái này… không tốt lắm đâu…
Trương Tuệ đôi mắt vũ mị dừng ở trên mặt hắn, giống như muốn xem thấu tâm tư của hắn vậy, nói:
– Triệu khoa trưởng, em cũng đừng chối từ nữa, ngày hôm qua nói là trong phòng làm việc bất tiện, hôm nay đây chính là tại trong nhà em, không có người nào khác, đây là một chút tâm ý, không cần phải từ chối đâu…
Triệu Đức Tam cười hắc hắc, nói:
– Vậy… em không khách sáo nữa…
Nói xong thì đem cất vào trong túi áo…
– Lâm phu nhân hôm nay chắc không vội mà trở về nhà chứ?
– Cũng không vội, giờ trong nhà cũng chỉ có cha chồng của chị, còn chồng chị ngay cả chủ nhật cũng không có thời gian ở cùng với chị, hắn đã quay về huyện Thần Phủ rồi, không biết lại đi gặp tình nhân nào rồi.
Thiếu phụ sắc mặt có chút mất mát.
– Ai, Lâm bí thư thật đúng là đang ở trong phúc mà không biết phúc a, có người vợ như hoa như ngọc mà không biết dùng…
Triệu Đức Tam thương hương tiếc ngọc tiếc hận nói…
– Nếu em là Lâm bí thư, mỗi chủ nhật nhất định ở trong nhà vui cùng lão bà, chứ để lão bà xinh đẹp như vậy ở nhà một mình trông phòng, chị nói còn có vương pháp sao?
Những lời này lại là đem người đàn bà xinh đẹp này nở nụ cười.
– Lưu khoa trưởng rất hài hước đấy, ngay cả vương pháp cũng đều nhắc tới.
Trương Tuệ bên cạnh cười khanh khách nói.
Triệu Đức Tam cũng cười nói:
– Em đây chỉ là thay cho Lâm phu nhân bênh vực kẻ yếu thôi mà…
Trương Tuệ thu lại nụ cười, ẩn tình nói:
– Nếu như chị có người chồng hiểu được lão bà đau long như vậy thì tốt rồi, đáng tiếc là chị đã kết hôn bảy, tám năm nay rồi.
Bị người đàn bà bắt mắt ẩn tình nhìn hắn như vậy, làm cho hắn trong lúc nhất thời cảm thấy hai người có chút hối tiếc gặp nhau muộn màng, giấu ở đáy lòng Hoa Mã Lan, Bạch Linh, vv… giờ khắc này đều bị hắn ném ra sau đầu không để ý tới nữa, hướng nhích tới gần một ít sát nàng, một tay đưa tới trên đùi nàng, quan tâm nói:
– Lâm phu nhân, chân chị chỉ có mang cái tất mỏng như vậy, chị không lạnh sao?
Nàng cũng không ngại bàn tay hắn cứ như vậy để tại trên bắp đùi mình khẽ nói:
– Không lạnh, mà còn ngược lại đây này…
Làm cho hắn sửng sốt một chút, mới hiểu được, nói:
– Có phải trong phòng quá nóng?
– Ừ.
Thiếu phụ gật đầu…
– Làm cho trên người chị đã đổ mồ hôi rồi đây.
Nói xong nàng đưa tay tại trên cái cổ trắng nhè nhẹ lau lên.
– Vậy làm sao bây giờ?
Hắn thấy quả thật đúng là có trên cổ nàng lấm tấm có mồ hôi, nàng nhìn qua hắn nói:
– Chị… cởi áo khoác ra, em không ngại chứ?
Triệu Đức Tam trong lòng hứng khởi, vội nói:
– Không ngại… không ngại.
Vì vậy nàng từ từ mở ra từng nút áo khoác, bởi vì động tác của nàng không nhanh không chậm, làm cho Triệu Đức Tam ở một bên có chút nóng lòng, hai mắt nhìn chằm chằm nhìn chăm chú lên trước ngực nàng, thẳng đến khi nàng lấy cái áo khoác ra, nhìn rõ bên trong nàng mặc một cái áo váy hai dây mỏng, điều này làm cho mắt hắn bừng sáng, nuốt vội nước miếng, thực là muốn nhào tới cắn nuốt một cái.
– Ừ… lúc này thoải mái hơn chút.
Nàng nghiêng đầu lại đối với hắn cười nhẹ nói, gương mặt hồng hồng, thân người lộ ra nhẹ nhàng khoan khoai.
Triệu Đức Tam trong lúc nhất thời thưởng thức trước mắt tuyệt vời phong cảnh có chút mê mẩn, hai mắt nhìn không chuyển một mảnh da thịt trắng nõn của hai bầu vú cao ngất, không có phát giác được nàng nói chuyện, đến khi nàng hắng giọng hai tiếng, hắn mới đem ánh mắt theo từ nơi hai bầu vú cao ngất đầy đặn kia thu hồi, hướng nàng đắm đuối nói:
– Lâm phu nhân có làn da thật trắng a, cái kia thì giống như bánh bao bốc hơi vừa mới ra lò vậy…