Phần 204
Mặc kệ những hình này là ai chụp, nếu như Trương cục trưởng đã biết, hắn cũng không cần giải thích gì nữa, nên dứt khoát hướng nàng nói trắng ra:
– Trương cục trưởng, đúng là em cùng Hoa Mã Lan có một chân! Vậy thì thế nào! Không phải em cũng cùng chị có một chân sao! Chúng ta đến theo nhu cầu, không làm ảnh hưởng lẫn nhau là được! Với lại em chưa có kết hôn, cùng với người nào cùng một chỗ thì ai cũng không có tư cách xen vào! Ngược lại còn chị thì đã kết hôn rồi, mà làm ra chuyện vi phạm đạo đức thì mới là không tốt đấy.
Hắn trả lời lại một cách mỉa mai, làm cho Trương cục trưởng không có biện pháp phản bác, đôi mắt nàng tràn đầy sát khí thẳng tắp nhìn hắn một lát, hơi nhăn lại chân mày lá liễu nói:
– Triệu Đức Tam! Cậu đừng tưởng rằng có thể dùng đến quan hệ chúng ta mà uy hiếp tôi! Tôi là lãnh đạo của cậu, nên vẫn có biện pháp để xử lý! Đừng cho là cái gì tôi cũng không biết, cậu đúng là loại người mơ mộng ăn thịt không nhả! Lần trước chuyện mỏ than của Cao Hổ Sinh phát sinh sự cố cũng là do cậu hướng đến Dư phó chủ tịch báo cáo, đúng không?
Triệu Đức Tam kinh ngạc ngây ngẩn cả người, nàng hung dữ cười lạnh nói:
– Cậu phải biết rằng tại cục khoáng sản than đá này tôi là cục trưởng, mỗi tiếng nói cử động của cậu đều nằm ở trong lòng bàn tay của tôi! Cho dù là nhất thời nửa khắc chưa có bại lộ, nhưng sớm muộn gì thì tôi cũng biết rõ! Nếu không có Lý San San nói cho tôi biết chuyện này, thì tôi vẫn còn cho cậu là tâm phúc của tôi, chuyện gì cũng đều giao cho cậu làm! Đúng là tên phản đồ!
Thì ra là Lý San San kia! Hắn giờ đã hiểu, bởi vì mình cùng Bạch Linh ở trong phòng làm việc giao hoan bị nàng phát hiện, nên muốn thông qua chuyện này đẻ báo thù mình? Hắn vừa nghĩ vậy, ánh mắt tràn ngập hàn ý, nếu như cái gì cũng đã bị lộ, xem ra cũng không cần phải che giấu nữa, cùng lắm thì cá chết lưới rách, hơn nữa trong tay hắn nắm được nhược điểm của song phương, tại trong trận đấu này cũng sẽ không phải là ở thế hạ phong, vì vậy trấn tỉnh lại cười lạnh nói:
– A! Trương cục trưởng, cho dù là chị biết, thì phải làm thế nào đây? Tôi nói thật cho chị biết, lần trước tôi gửi bưu kiện với những tấm ảnh chụp kia là do tôi chụp lúc chúng ta giao hoan xong đấy!
– À… thì ra là cậu, thật quá ghê tởm! Triệu Đức Tam, tôi muốn cậu nghỉ việc ngay…
Trương cục trưởng tức giận.
Thấy nàng thở hổn hển vì giận dữ, Triệu Đức Tam cũng không lo lắng, không nhanh không chậm, không quản đến nói:
– Trương cục trưởng, nếu chị muốn cho tôi nghỉ việc, chị không sợ tôi đưa ra cho chồng chị biết những tấm ảnh chụp đặc sắc giữa tôi và chị sao? Tôi còn có một cả đoạn video nguyên vẹn. Nếu người khác nhìn thấy thì có thể chỉ là đề tài nói chuyện lúc trà dư tửu hậu, nhưng nếu bị chồng biết được, tôi không biết sẽ phát sinh chuyện gì.
Triệu Đức Tam lời nói, từng chữ đều thật sâu đâm vào trong lòng của nàng, làm cho nàng vừa rồi hỏa khí khí thế hung hăng lập tức biến mất vô tung vô ảnh, nàng thẳng tắp nhìn hắn một hồi, nhẹ giọng nói:
– Triệu Đức Tam, cậu… cậu bây giờ muốn cái gì đây?
Hắn cười lạnh đi đến trước mặt nàng nói:
– Trương cục trưởng, nói thật tôi không muốn cái gì đâu, càng không muốn cùng chị cá chết lưới rách, như vậy đối với cả hai đều cũng không tốt. Suốt hai năm qua tôi đi làm tại đây chỉ đến lúc hợp tác với chị thì rất vui sướng, vì vậy tôi muốn chúng ta còn có thể cuối cùng lại hợp tác vui vẻ một lần nữa, hôm nay nếu chị không tới tìm tôi, thì tôi cũng đi tìm tới chị đây này.
Gặp hắn vẻ mặt bình tĩnh tỉnh, Trương Ái Linh không biết thằng gia hỏa này trong hồ lô lại bán thuốc gì, lạnh như băng nói…
– Đến cùng cậu muốn cái gì! Đừng vòng vo! Có lời gì cứ nói!
– Trương cục trưởng, nếu chị muốn biết, tôi cũng không dám giấu giếm, lần trước chuyện nhập lại mỏ than cũng là tôi một tay thúc đẩy đấy, chị cũng đừng nóng giận, tôi còn có một sự tình muốn chị giúp, không biết Trương cục trưởng có đồng ý không?
Triệu Đức Tam mồi một điếu thuốc, vừa nói vừa ngồi xuống cái ghế vểnh lên chân bắt chéo, một bộ khí định thần nhàn, mang trên mặt thói quen mỉm cười nhìn thẳng đối diện vào Trương cục trưởng tức giận mặt tái xanh…
– Cậu còn… muốn làm cái quỷ gì đây?
Trương Ái Linh trừng mắt dựng thẳng hỏi…
– Chị cũng đã biết lần trước tôi giúp đỡ Hoa Mã Lan để lấy được quyền khai thác mỏ than của Cao Hổ Sinh, vậy lần này cũng đem mỏ than Hắc Hà của Lâm Đại Phát thừa cơ cho đóng lại…
– Cậu nghĩ hay quá nhỉ!
Trương Ái Linh cắt ngang hắn rồi nói…
– Đừng cho rằng trong tay cậu có được nhược điểm thì tôi sẽ sợ cậu, mặc cho cậu muốn làm gì thì làm! Chuyện kia tuyệt đối không thể nào! Tôi đã có năng lực đưa cho cậu lên làm khoa trưởng, thì cũng có năng lực làm cho cậu không còn có cái gì!
Triệu Đức Tam rụt lại cổ làm ra sợ hãi nói:
– Trương cục trưởng… chị đừng làm tôi sợ a.
Lập tức hít một hơi thuốc lá khinh miệt nói:
– Nếu như chị không sợ những tấm ảnh kích tình cùng với tôi cùng với video công bố ra ngoài, nếu không sợ bị mọi người cười nhạo, nếu không sợ bị chồng chị biết, vậy thì cứ cho tôi nghĩ việc đi, bất quá thì tôi cũng không sợ, chỉ sợ đến lúc đó vị trí lãnh đạo làm cục trưởng của chị cũng ngồi không vững, chị cân nhắc lại, dù sao tôi không sợ cùng chị làm cho cá chết lưới rách, đến lúc đó lưỡng bại câu thương nhất định người bị tổn thất so với tôi thì chị bị nghiêm trọng hơn nhiều đấy…
Hắn bình tĩnh nói, làm cho nàng toàn bộ cân nhắc nếu cùng hắn đối nghịch, đến lúc đó chịu người chịu không nổi nhất định là chính mình rồi, vẻ mặt tức giận, không nói lời nào, như có điều suy nghĩ nhìn xem hắn, một lát sau cười lạnh nói:
– Cậu muốn cho tôi giúp đỡ Hoa Mã Lan mà đóng cửa mỏ than Hắc Hà của Lâm lão bản, nhưng chuyện này cũng không phải là do mình tôi quyết, đối với việc xử lý phương án đáp ứng thôn dân khiếu oan là do lãnh đạo thành phố quyết định, cậu cho rằng uy hiếp tôi hữu dụng sao?
Triệu Đức Tam cười khẽ nói:
– Trương cục, tôi biết rõ chuyện này cuối cùng là từ thành ủy quyết định xử lý phương án, bất quá thành ủy muốn nghe lấy đề nghị của cục khoáng sản than đá chúng ta, chỉ cần chị mở miệng, tôi âm thầm bên tai Dư phó chủ tịch thành phố thổi gió, còn Vương phó cục trưởng cũng cùng với ý định của chúng ta, như vậy toàn bộ ý kiến lãnh đạo của cục khoáng sản than đá đều đồng ý, với lại quốc gia hiện tại đang đề cao đối với chính sách bảo vệ môi trường, theo sự phát triển lâu dài của thành phố Du Dương đương nhiên sẽ cân nhắc, 80% lãnh đạo thành phố sẽ dùng phương án thứ hai đấy, cho nên nói chỉ cần chị cùng phối hợp một cái, chúng ta sẽ làm chơi ăn thật rồi.
– Cậu cảm thấy Vương phó cục trưởng sẽ phối hợp sao?
Nàng cười lạnh một tiếng ngồi xuống nói.
– Thật ra thì chị không biết, không chỉ trong tay tôi có hình ảnh kích tình cùng chị, hình ảnh của Vương phó cục trưởng tôi cũng có, ngay từ lúc ban đầu tôi là phụ tá cho Vương phó cục, lão ta là hạng người gì thì chị chắc cũng biết, trong cục chúng ta trong ngoại trừ chị cùng với Lý San San là chưa có lên giường với lão, còn các cô gái khác thì ai nào có tránh được ma chưởng của lão đây, vì thế chỉ cần tôi mở miệng cầu lão làm việc, lão dám không đáp ứng sao? Hơn nữa lần trước sự tình nhập lại mỏ than chẳng lẽ chị không phát hiện lão vì sao mà không có phản ứng sao? Chẳng qua là lão sợ tôi đưa xì căng đan của lão ra ngoài, cho nên nói về chuyện này chỉ cần nhị vị chính, phó cục trưởng cùng với khoa trưởng nho nhỏ là tôi có chút nỗ lực, thì tuyệt đối sẽ thành công.
– Tiểu Triệu, thật sự không nhìn ra cậu, làm sao mà hèn hạ như vậy chứ!
Nghe xong hắn mà nói, Trương Ái Linh cảm giác mình ngay từ đầu thật sự là nhìn sai người rồi, đã vậy còn thấy hắn lanh lợi có tài, một lòng đưa hắn đề bạt lên làm khoa trưởng, hiện tại bị hắn cắn ngược một cái, thật sự là hối hận thì đã không kịp nữa rồi.
– Tôi lại cảm thấy mình không hèn hạ, tại trong quan trường lăn lộn, nêu không chừa cho mình con đường lui thì làm sao được chứ, rồi hãy nói về cái gọi là hèn hạ, đó bởi vì tấm gương của lãnh đạo dạy bảo a, cái này gọi là trên làm dưới theo, nếu như các người làm lãnh đạo mà gương mẫu không có làm cái gì sai với người, thì có cái gì mà sợ đây?
Hắn thảnh thơi nói qua…
– Nếu tôi nói với Vương phó cục, thì nhất định lão ngoan ngoãn nghe theo, tôi hy vọng Trương cục trưởng cũng có thể cùng phối hợp, chỉ cần hướng tại hội nghị thành ủy đề nghị chọn dùng phương án thứ hai, đến lúc đó thành ủy truyền đạt thông qua chị làm là được.
– Hừ… tôi dựa vào cái gì mà làm như vậy! Cũng bởi vì trong tay cậu có những vật kia sao?
Nàng nhìn thẳng hắn, đôi mắt tràn đầy sát khí…
– Tôi nói cho cậu biết, đừng có ép tôi! Tôi vẫn còn có rất nhiều biện pháp để trị cậu đấy…
Hắn âm trầm, hướng nàng từng chữ một nói:
– Nếu chị cố tình muốn nhìn thấy kết cuộc xấu nhất kết liễu, nếu như chị muốn cá chết lưới rách chấp nhận thân bại danh liệt, tốt lắm… tôi sẽ thành toàn chị, ta xế chiều hôm nay tôi sẽ đem những tấm ảnh kích tình của chúng ta gửi cho cho Lý Trường Bình chồng chị nhìn xem, để xem hắn phản ứng ra sao!
– Cậu…
Trương Ái Linh thất kinh nói.
– Như thế nào? Sợ sao?
Hắn cười hỏi lại nàng.
Nàng hòa hoãn một ít, nói:
– Cậu tốt nhất không nên làm như vậy, đối với cậu cũng không có gì chỗ hay gì…
Gặp thái độ của nàng có chuyển biến, hắn cũng đổi phương thức dung trước binh sau lễ, cũng hòa hoãn lại, cười nhẹ nói:
– Chị cùng Lâm Đại Phát có giao tình không tệ, bất quá ở giữa giao tình cũng là thông qua lợi ích mà kết nối phải không? Lão bản công ty khai thác mỏ than Tân Mậu cũng đáp ứng đưa ra một đề nghị, chỉ cần Trương cục trưởng cùng Vương phó cục trong chuyện này hơi chút ra sức, sau khi chuyện thành công sẽ để cho chị cùng Vương phó cục mỗi người 10% cổ phần trên danh nghĩa, tôi nghĩ Lâm lão bản không có hào phóng như vậy đâu, với lại đối với ai cũng vậy, tiền nào mà không phải là tiền?
Nàng như có điều suy nghĩ một lát, nhìn thẳng hắn nói:
– Cậu ngoài miệng nói suông thì được cái tác dụng gì? Cậu giảo hoạt như thế thì ai có thể tin tưởng được chứ…
Gặp viên đạn bọc đường đã có chút tác dụng, liền thừa dịp nói:
– Đúng vậy, tôi nói thì không có tác dụng, buổi chiều nay Trương cục trưởng nếu không vội, thì cùng Vương phó cục trưởng có thể tự mình ước hẹn cùng lão bản công ty Tân Mậu nói chuyện, để cho chính lão bản công ty Tân Mậu mở miệng nói cho biết, vậy được chưa?
Nàng trầm ngâm trong chốc lát, liếc xéo hắn nói điều kiện:
– Tôi Trương Ái Linh công tác tại cục khoáng sản than đá đã nhiều năm như vậy, lần đầu tiên lại bị thua bởi loại người như hèn hạ vô sỉ như cậu, coi như là tự nhận xui xẻo, tôi có thể đáp ứng, bất quá có một yêu cầu.
Hắn nhíu mày hỏi…
– Yêu cầu gì, Trương cục trưởng cứ việc nói đi.
– Chuyện này về sau xong, cậu phải đem những tấm ảnh chụp kia toàn bộ tiêu hủy, đưa đoạn video cho tôi! Nếu không thì tôi sẽ không giúp các người đâu…
Nàng coi đây là điều kiện nói ra.
Hắn nhẹ nhàng cười cười nói:
– Không có vấn đề, chỉ cần sau khi chuyện thành công, tôi nhất định đem mấy thứ này trả lại cho chị, để cho chị tha hồ mà thưởng thức a.
Nàng đứng dậy trợn mắt, vứt bỏ một câu:
– Vô sỉ!
Nói xong quay người rời khỏi văn phòng hắn.
Nhìn xem nàng giận không kìm được, rồi lại không chỗ phát tiết, hắn có một loại cảm giác làm chủ cuộc chơi, cảm thấy tại cục khoáng sản than đá này bản thân mặc dù chỉ là một khoa trưởng nho nhỏ, nhưng đã có bản lĩnh một tay che trời, đem mấy lãnh đạo nắm mũi dẫn đi…