Phần 206
Hai ngày sau thường ủy thành ủy tổ chức hội nghị, Triệu Đức Tam đã chuẩn bị cho tốt bản dự án giao cho nàng…
Tại hội nghị Trương Ái Linh theo nội dung bản dự án của hắn đưa làm đề nghị, lãnh đạo thành ủy vốn là vô cùng coi trọng chuyện dân chúng trấn Bạch Thủy tính khiếu oan, thông qua đề nghị của nàng, thành ủy đối với việc này càng thêm chú ý gấp đôi, hội nghị nghiêm túc nghiên cứu dự án, tiến hành phân tích thấy khả thi, thảo luận kết quả nhất trí quyết định chọn dùng nội dung dự án là đóng cửa mỏ than Hắc Hà, chỉ chừa mỏ than Tiểu Câu, đem mỏ than Hắc Hà gộp lại phân chia khai thác cho công ty Tân Mậu quản.
Nửa tháng sau lúc Dư Dẫn Lương mang theo dự án đi lên tỉnh ủy tỉnh Hà Tây tham gia họp, báo cáo giao qua ủy ban tỉnh nghiên cứu quyết định.
Cùng lúc đó, Lâm gia vẫn một mực mơ hồ cô gắng, Trương Tuệ vợ của Lâm Kiến Dương cứ đến nhà trong Triệu Đức Tam cùng hắn triền miên giao hoan, lúc nghe ngóng chuyện này thì lo lắng, hắn lại nói với nàng sự tình đang tiến triển thuận lợi.
Dự án nộp lên thời gian một tháng rồi, mà vẫn không có được tin tức gì, sợ Lâm gia nếu biết bí mật này thì sẽ âm thầm làm ra đối sách, Triệu Đức Tam có chút nóng lòng, đi đến văn phòng Trương Ái Linh hỏi nàng.
Đẩy ra cửa phòng làm việc thì không có ai, chỉ có Lý San San ở một bên đang đóng dấu giấy tờ, thấy hắn tiến đến, đôi mắt mơ hồ để lộ ra một cỗ hàn khí, không nhìn hắn mà cứ tiếp tục chuyện của mình.
– Trương cục trưởng đâu rồi?
Triệu Đức Tam tức giận hỏi, nhất là từ khi biết được chính Lý San San vạch trần mình cho Trương Ái Linh biết, từ đó hảo cảm đối với nàng thoáng không còn có nữa, bây giờ nhìn thấy nàng ngược lại còn thấy rất chán ghét.
– Đi ra!
Lý San San đầu cũng không chuyển lạnh như băng nói.
– Đi đâu?
Nói xong hắn ngồi xuống trên ghế salon, mồi điếu thuốc hút.
– Cút ra ngoài hút thuốc!
Lý San San tức giận nói.
– Cút ra ngoài?
Triệu Đức Tam cười lạnh…
– Cô có tư cách gì mà nói lời này? Cô tính cái thứ gì, đừng có nghĩ đến chuyện cô vạch trần với Trương cục trưởng thì tôi liền xong đời, nói cho cô biết, tôi hiện tại lại càng sống tốt đấy, Trương cục trưởng còn phải nghe theo lời tôi đây này!
Bình thường một thân ngông nghênh Lý San San nào chịu được lời hắn nói như vậy, nàng tức giận mặt tái lại, trợn tròn đôi mắt to, đôi môi trắng bệch khẽ run nói:
– Triệu Được Tam! Anh… anh… là thứ không ra gì…
– Xem cô nói, tôi vốn là không phải là thứ ra gì, tôi chỉ là người, là một người đàn ông…
Hắn tuyệt không bởi vì nàng nói mà tức giận, không nhanh không chậm nói qua, thật là làm cho Lý San San tức giận có chút không thở được, nhất thời nửa khắc không biết như thế nào phản bác hắn, nhìn hắn, một hồi mới phun ra hai chữ:
– Súc sinh…
– Cô nói tôi là súc sinh thì tôi chính là súc sinh sao?
Hắn chẳng quản mà cười nhẹ nói.
Đúng lúc này Trương cục trưởng vào, hỏi:
– Cái gì súc sinh hay không súc sinh vậy?
– Trương cục trưởng, thư ký của chị nói em là súc sinh đây.
Hắn tố cáo Lý San San với Trương Ái Linh.
Trương Ái Linh liếc nhìn Lý San San, nghiêm mặt nói:
– Tiểu Lý, làm sao lại nói như vậy chứ?
Lý San San á khẩu không trả lời được trừng mắt liếc hắn, ủy khuất đến cực điểm, đôi mắt to ngập nước…
– Được rồi, tiểu Lý, em đi ra ngoài trước một chút, Triệu khoa trưởng tìm ta có việc đấy…
Trương Ái Linh vừa đi đến trên ghế ngồi ngồi xuống nói.
Lý San San hung dữ lướt qua Triệu Đức Tam, kéo cửa đi ra.
Trương Ái Linh hỏi hắn:
– Tìm tôi lại có chuyện gì? Tôi đã đáp ứng cậu đưa lên dự án rồi, chuyện khác không bàn nữa!
Triệu Đức Tam bình tĩnh cười nói:
– Trương cục trưởng, chị đừng thần hồn nát thần tính như vậy a, không có chuyện gì khác, chỉ là hỏi cái dự án đã giao cho thành ủy hơn một tháng rồi, như thế nào tin tức gì cũng không có vậy?
– Cậu làm gì mà nóng vội quá vậy? Quyết định đóng cửa mỏ than Hắc Hà nhập qua nên mỏ than Tiểu Câu mang tính chất trọng đại, quan hệ đến toàn bộ thành phố Du Dương, thậm chí ảnh hưởng đến sự phát triển kinh tế của tỉnh Hà Tây, tuy rằng lãnh đạo thành ủy nghiên cứu quyết định tiếp thu đề nghị, nhưng còn phải báo cáo lên cho ủy ban tỉnh Hà Tây mới được, vì thế phải chờ trên tỉnh cân nhắc rồi mới quyết định được…
– Vậy theo ý của Trương cục trưởng, trên tỉnh sẽ có ý gì?
Triệu Đức Tam hỏi.
– Về phần trên tỉnh cân nhắc như thế nào không phải là phạm vi của tôi, tôi chỉ đáp ứng giúp cậu đem dự án đưa đến thành ủy, hiện tại việc của tôi đã xem như là hoàn thành!
Nàng lạnh như băng nói…
– Còn có chuyện gì khác?
Triệu Đức Tam ha ha cười cười nói…
– Trương cục trưởng chẳng lẽ không muốn cái 10% cổ phần danh nghĩa sao? Một chút cũng không quan tâm đến sự tiến triển? Chị làm như vậy chẳng phải là uổng phí khí lực lấy giỏ trúc mà múc nước, công dã tràng sao?
– Tôi quan tâm thì có cái gì hữu dụng? Tôi đã nói rất rõ ràng, dự án thì thành ủy đã báo cáo lên tỉnh ủy rồi, bây giờ chì chờ đợi ý kiến phúc đáp!
Trương Ái Linh không kiên nhẫn nói…
– Chuyện này thì cứ như vậy, đừng hỏi tôi nữa! Hừ… trên tỉnh nếu có tin tức gì thì chỉ sợ cậu so với tôi còn biết sớm hơn nữa đấy!
– Ha ha, Trương cục trưởng quá đề cao tôi rồi, tôi nào có bản lĩnh lớn như vậy, nếu có bản lĩnh lớn như vậy thì chuyện này cũng sẽ không cầu chị cùng Vương phó cục hỗ trợ, mà chồng của Trương cục trưởng không phải là làm trợ lý trên tỉnh sao? Chị giúp em hỏi hỏi thăm một chút động tĩnh trên tỉnh ủy, chỉ là một cú gọi điện thoại mà thôi, được chứ?
Triệu Đức Tam nói.
Trương Ái Linh suy nghĩ một lát, trừng mắt liếc hắn, cầm lấy điện thoại bấm điện thoại cho chồng mình Trường Bình, hỏi về quyết định nghiên cứu trên tỉnh ủy, xong rồi để điện thoại di động xuống nói:
– Tỉnh ủy đang tại toàn diện nghiên cứu cái dự án này, đoán chừng trong nhất thời nửa khắc thì chưa có kết quả đâu, chỉ có thể chờ đợi…
– À…
Triệu Đức Tam gật đầu.
– Về sau chuyện này cậu cũng đừng hỏi lại tôi nữa, về phần có được hay không tôi cũng không giúp đỡ thêm được cái gì rồi…
Trương Ái Linh nói.
– Trương cục trưởng, xem chị nói, giống như chuyện này cùng chị một chút quan hệ cũng không có vậy, chị cũng đừng quên, chúng ta đều chung một chiến tuyến a, sự tình nếu thành, chị mới có lợi, sự tình nếu không thành, chẳng phải là chị mất trắng toi công sao…
Triệu Đức Tam nói một cách mỉa mai làm cho Trương Ái Linh tức giận theo hô hấp trước ngực bầu vú phập phồng, lộ ra càng thêm cao ngất đầy đặn, lại làm cho hắn có chút cảm giác, đã có một đoạn thời gian không cùng Trương cục trưởng này trên giường như lang như hổ làm cái nào rồi. Vì vậy hắn nhìn chằm chằm nàng, không nhanh không chậm mà quỷ dị cười nói:
– Trương cục trưởng, gần đây hình như hơi mập lên một chút rồi.
Hắn nói một câu mà không chút nào liên quan, cũng làm cho Trương Ái Linh cúi đầu quan sát mình một chút cười lạnh nói:
– Mập ra sao? Bị tiểu nhân tra tấn không gầy thì thôi, làm sao mà mập được?
– Chị xem bộ ngực của chị kìa, không phải lớn hơn rất nhiều sao…
Hắn dứt khoát hư hỏng nói, ánh mắt nhìn chằm chằm rơi vào hai bầu vú cao ngất của nàng…
– Cậu… cậu như thế nào vô sỉ như vậy chứ…
Nàng tức giận được không biết nói cái gì cho phải…
– Nếu không có việc gì thì nhanh về làm việc đi! Tôi còn bận việc.
– Em giờ cũng không có việc gì, cho nên muốn cùng Trương cục trưởng tâm sự, đền bù một giữa chúng ta bởi vì hiểu lầm mà sinh ra vết rách.
– Hiểu lầm? Ai mà hiểu lầm với cậu chứ! Từ khi cậu tới cục than đá đi làm, ba năm qua tôi đối với cậu một mực rất coi trọng, nếu không có tôi thì chỉ sợ cậu vẫn còn ở dưới phòng hậu cần lăn lộn đấy! Tôi đem cậu rút lên, rõ ràng lại bị cắn ngược, đúng là hèn hạ vô sỉ hạ lưu! Tôi và cậu không còn có lời gì để mà nói! Không có chuyện gì khác liền thì nhanh đi ra ngoài…
Trương Ái Linh bởi vì bị hắn uy hiếp đã cực kỳ thống hận, cho nên không muốn nhìn thấy cái bộ dạng đắm đuối kia của hắn…
Triệu Đức Tam ha ha cười cười nói:
– Chị đối với em rất coi trọng, có thể đây cũng là có điều kiện đấy, chẳng lẽ chị quên mất ba năm này em hầu hạ phục vụ chị ở trên giường qua bao nhiêu lần? Nếu như không có em hầu hạ chị, chỉ sợ căn bản chị cũng không biết cái gì mới là đàn bà chân chính… Hừ, hiện tại còn trở mặt với em nữa chứ…
– Cậu… đến cùng muốn như thế nào!
Trương Ái Linh mặt thoáng cái có chút màu đỏ, tức giận hỏi hắn.
– Trương cục trưởng, em nghĩ tới chúng ta hay là tìm một chỗ tâm sự a? Chúng ta quan hệ hiện tại đã xảy ra vết rách lớn như vậy, chắc phải thông qua chút phương thức trên giường đến tăng tiến lại a.
Hắn không nhanh không chậm hư hỏng cười nói.
– Triệu Đức Tam! Cậu đừng được một tấc lại muốn tiến một thước!
– Em không có muốn một tấc lại muốn tiến một thước, em chỉ là muốn dùng chiều dài của em để thử một chút chiều sâu của Trương cục trưởng mà thôi.
Hắn xấu xa nói.
Đối mặt vô lại như hắn, Trương Ái Linh thật sự là không có biện pháp ứng phó rồi, liền nói thẳng:
– Cậu muốn làm chuyện đó cũng có thể, nhưng hiện tại không được, sau khi tan việc rồi nói sau! Không có việc gì thì trở về văn phòng đi!
Nghe nàng đã đáp ứng, hắn mới đắc ý nói:
– Trương cục trưởng, buổi chiều sau khi tan việc em chờ chị đến phòng làm việc của em, một lời đã định, không gặp không về…
Theo trong văn phòng Trương Ái Linh đi ra, tại góc hành lang công thì đụng phải Lý San San, hai người bốn mắt nhìn lướt qua, Lý San San nghiêng đầu sang chỗ khác bước đi, hắn cười nói:
– Lý thư ký, đừng cứ bày biện cái mặt như vậy a, ngẩng đầu không thấy chứ cúi đầu là gặp đấy…
Lý San San cũng không quay đầu lại mà thẳng bước đi, đối với hắn nói bỏ mặc.
Triệu Đức Tam lắc đầu đi xuống lầu, lúc quay trở lại trong văn phòng vốn định nhắn tin cho Tô Tinh chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ tỉnh để hỏi thằn về dự án, nhưng lại sợ mình quá mức quan tâm đến chuyện này sẽ làm nàng chú ý tới, đối với mình không tốt nên thôi. Ngay trong lúc cầm lấy điện thoại vừa buông xuống, thì điện thoại truyền đến tin nhắn, là Tô Tinh gửi tới.
Đây là nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đến, hắn vừa nghĩ vừa mở ra xem:
– Tiểu Triệu, có phải vẫn muốn lên trên tỉnh công tác? Hiện tại có mấy công việc quan trọng mở ra thông báo tuyển dụng, không biết em có hứng thú hay không?
Thu được cái tin này thật là làm cho hắn cảm thấy mừng rỡ, đi lên tỉnh công tác lâu nay là mộng tưởng của hắn, hơn nữa hiện hắn tại cục than đá đã tứ phía gây thù hằn, tuy rằng tạm thời bởi vì có trong tay nhược điểm của có bọn họ nên không cần lo lắng, nhưng cứ mãi ở lại chỗ này chỉ sợ đêm dài lắm mộng, bây giờ đã có cơ hội ngàn năm một thuở, thì phải nắm chắc…
– Chị… nếu như ghi danh thì cần điều kiện gì?
Hắn nhanh chóng tại trên điện thoại di động đánh ra một hàng chữ, nhấn gửi đi.
Rất nhanh Tô Tinh tin tức quay về đã tới:
“Phó chủ nhiệm văn phòng khu đang phát triển, khoa viên khoa tài nguyên tỉnh ủy, từng có công tác tại cơ quan đơn vị trực thuộc thành phố với kinh nghiệm công tác tròn ba năm thì đều có tư cách ghi danh, em công tác đã đủ ba năm rồi, hơn nữa còn có kinh nghiệm công tác khoa trưởng cục than đá, tư cách không có vấn đề…”