Phần 28
Xe đến cửa hội quán Tiêu Tương, vừa xuống xe Triệu Đức Tam đã nhìn thấy chiếc Audi của Mã Lan, Triệu Đức Tam nhìn xe đã biết rõ địa vị người này thế nào.
Dưới tình huống bình thường, có được chiếc Audi là người có đẳng cấp đấy, như năm xưa cha hắn thuộc loại nhà giàu mới nổi, có chiếc xe Jeep BMW, trong nhà còn có ba, bốn chiếc xe Mercesdes – Benz, bất quá bây giờ ngay cả chiếc Alto giá rẻ cũng không có mà đi.
Triệu Đức Tam biết Mã Lan là người đàn bà đẳng cấp, đồng thời khi trên giường lại chủ động phong tình, hắn rất ưa thích, cảm giác mình thật sự như là là đi vào khu rừng hoa đào vậy, công việc mỗi ngày tươi đẹp không ngừng.
Triệu Đức Tam đang định bước vào trong, thì Mã Lan từ trong cửa đi ra, trong tay cầm điện thoại di động đang muốn gọi điện thoại cho hắn, Triệu Đức Tam kêu to một tiếng.
Mã Lan ngẩng đầu nhìn lên, miệng tràn đầy ấm áp cười, nói:
– Chị đang chuẩn bị gọi điện thoại cho em…
Triệu Đức Tam nói: ‘
– Chị mang con gái của chị đến sẽ không có vấn đề gì chứ?
Mã Lan trên mặt có chút sa sút thần sắc, nói:
– Thật vất vả mới bảo nó ăn chung được buổi cơm, nó còn không muốn, từ nhỏ thì không sao cả, bắt đầu lớn đối với chị thì không có gì cảm tình… Thôi không nói nữa, vào đi thôi.
Triệu Đức Tam đi theo phía sau Mã Lan đi vào hội quán Tiêu Tương, lên tới lầu hai, Mã Lan đẩy cửa phòng ăn ra, Triệu Đức Tam theo vào, vừa trông thấy bên trong cô gái đang ngồi chính là cô bé đêm đó hắn gặp tại tại quán bar, hắn kinh ngạc suýt nữa thì nhảy dựng.
Trời đất… chẳng lẽ cái cô gái nhỏ 17 tuổi này lại là con gái Mã Lan? Chẳng lẽ mình đã đem dương vật đút hết vào hai cái âm đạo của cả hai mẹ con rồi? Triệu Đức Tam nghĩ đến, cảm giác có chút thất kinh.
Mã Đình đang ngồi chơi game trên điện thoại, vẫn chưa có chú ý tới Triệu Đức Tam, Mã Lan lôi kéo Triệu Đức Tam đang thất thần tiến đến, cười giới thiệu nói:
– Đây là con gái Mã Đình của chị, còn đây là là bằng hữu của mẹ tên là Triệu Đức Tam.
Mã Đình lơ đễnh giương mắt nhìn, lại phát hiện ra là Triệu Đức Tam, đêm đó tại quán bar khi cô say rượu, hắn cùng cô thuê phòng làm trò yêu đương, khi trời còn chưa sáng đã không nhìn thấy tăm hơi đâu cả, chính là anh chàng đẹp trai này sao? Mã Đình mở to hai mắt nhìn, vẻ mặt kinh ngạc.
– Tại sao là anh?
Mã Lan tò mò nhìn xem hai người bọn họ, hỏi:
– Các người quen biết?
Triệu Đức Tam tim đập loạn, thấp thỏm không yên bất an, giả bộ cười nói:
– Um… à… không phải, hình như có lần ngồi tại trạm xe buýt gặp mặt một lần? Đúng không?
Triệu Đức Tam trong lòng kinh hoảng lợi hại, sợ Mã Đình trước mặt mẹ của mình Mã Lan nói ra chân tướng, nhưng hắn lại suy nghĩ một chút, dù sao đêm đó phát sinh chuyện làm tình, chắc cũng không có khả năng Mã Đình dám cho Mã Lan biết.
Mã Đình liếc nhìn, biết rõ trong lòng của hắn đang sợ hãi, lập tức khóe miệng mang theo nụ cười quỷ dị, nhẹ gật đầu:
– Đúng rồi lần ở trạm xe buýt lúc đó, anh ta đạp giày của con, còn không nói lời xin lỗi…
Triệu Đức Tam tâm trạng đang lo lắng lúc này mới thả xuống, thở phào nhẹ nhõm, Mã Lan thấy thế, cười cười nói:
– Tiểu Triệu, chớ khẩn trương, đạp trúng thì đạp… không đánh nhau thì không quen biết, không sao đâu.
Mã Lan tưởng rằng Triệu Đức Tam đang áy náy…
Mã Lan kéo ghế ra, mời ngồi:
– Tiểu Triệu, nhanh ngồi xuống đi, buổi chiều em còn phải làm việc, cùng nhau ăn cơm đi.
Triệu Đức Tam liếc nhìn Mã Đình, cô cúi đầu làm bộ xem điện thoại, kỳ thật là len lén cười hắn.
Triệu Đức Tam ngồi xuống kế bên Mã Lan, tự khuyên bảo chính mình, có Mã Đình trước mặt, nhất định không thể đối với Mã Lan làm ra động tác gì quá đáng, phải biểu hiện cử chỉ nhã nhặn mới được.
Sau khi Triệu Đức Tam ngồi vào chỗ của mình, Mã Đình dùng đôi mắt to long lanh nhìn lướt qua Triệu Đức Tam rồi hỏi Mã Lan:
– Mẹ, làm sao mẹ lại quen biết với anh ta vậy?
Mã Lan đưa cho Triệu Đức Tam đũa chén dĩa, đối với Mã Đình cười giải thích:
– Hắn đi làm tại cục khoáng sản than đá, là thư ký phó cục trưởng, bởi vì chuyện của công ty mẹ thường đến cục khoáng sản than đá nên gặp mặt, trước lạ sau quen đấy.
Triệu Đức Tam rót chén trà cho mìn, nhấp miếng nước, lấy lại bình tỉnh, làm bộ nhìn quanh, cười nói:
– Gian phòng này thật là sang trọng.
Đúng ra là hắn đang liếc nhìn hai mẹ con Mã Lan, Mã Đình, trong lòng thấy sự đối lập, Mã Lan thành thục vũ mị, như hoa hồng nở rực rỡ kiều diễm ướt át, còn Mã Đình thì thanh xuân hoạt bát, nụ hoa chớm nở, tuy cách ăn mặc quần áo nhìn ra vẻ người lớn, thế nhưng thân thể của cô gái đã sớm bị qua tay rồi nên hắn biết rõ, bộ ngực bằng phẳng cùng bờ mông nhỏ nhắn với gương mặt ngây thơ dễ dàng nhận ra được cô tuổi không lớn lắm.
Hai mẹ con khi ở trên giường, một cái là phong tình vạn chủng điên cuồng kích tình, một cái là xấu hổ nũng nịu dục nghênh còn xấu hổ, mỗi dạng đều có cái tốt, đều có các cảm giác bất đồng khác nhau, một cái âm đạo rất là eo hẹp sướng khoái, nhưng thọc dương vật vào ma sát có chút đau thốn, một cái hơi có chút rộng, nhưng lại bài tiết ra nhiều dịch nhờn thật là thoải mái.
Triệu Đức Tam cảm thấy ông trời cũng coi như là công bằng với hắn, từ khi còn bé thì hắn được nuông chiều hưởng hết nhân gia phú quý cho đến lúc thành nhân thì gia tài sản nghiệp bị mất hết, đang chán nản buông xuôi, thì lại được vào làm công chức nhà nước, hắn xem như là an phận thủ thường thì bất ngờ diễm ngộ đến không ngừng, ly kỳ hơn chính là đã làm được một đôi mẹ con xinh đẹp nhà giàu có, bất quá hắn đối với Mã Lan thì có yếu tố cảm tình mê luyến, còn đối đối với Mã Đình thì chỉ thuần túy là ngày đó chẳng qua là tự thưởng cho mình một con bò lạc khi có việc làm mới, rồi tình cờ gặp lúc Mã Đình quá chén, cùng nhau đi thuê căn phòng để làm một phát.
Triệu Đức Tam lúc ăn cơm thỉnh thoảng lén lút liếc mắt nhìn Mã Đình, thấy cô rất bình thường, tựa như chuyện đêm đó thật giống như là không phát sinh chuyện gì, hắn nghĩ thầm hiện tại các cô gái trẻ cũng thật sự rất là cởi mở, mới có 17 tuổi đã dám đi đến quán bar đêm tầm hoan, cũng không sợ người xấu, hắn cũng không cảm thấy tự trách bản thân mình, hắn cảm thấy đêm đó mặc dù nếu hắn buông tha Mã Đình, thì bên trong quán bar đêm kia với những cặp mắt đàn ông nhìn chằm chằm vào, chắc chắn bọn họ cũng sẽ không tha cho Mã Đình, chi bằng để cho mình khai mở sự trinh nguyên không tốt hơn sao…
Mã Lan gắp miếng xương sườn cho Triệu Đức Tam, hỏi hắn︰
– Sáng hôm nay ở chổ Vương An Quốc có động tĩnh gì về vụ khai thác than đá ở trấn Bạch Thủy không?
Triệu Đức Tam nhớ lại một hồi đàm thoại trong đoạn phim quay lén của Vương An Quốc cùng Trương Hiểu Yến, liền nói ︰
– Không có, lãnh đạo em có hỏi người bên phòng tổng hợp, vẫn chưa có văn kiện nào trên thành phố gửi xuống.
Mã Lan nhấp ngụm nước, thả xuống cái chén, nói ︰
– Vậy thì tốt, chị chỉ sợ Vương Phó Cục có tin tức mà không cho chị biết thôi.
Triệu Đức Tam cười nói ︰
– Sao vậy? Lãnh đạo của em cùng chị quan hệ không phải là bình thường mà.
Mã Lan nhìn Triệu Đức Tam một chút, nụ cười trên mặt hắn rõ ràng là ý gì, nhưng có con gái ở đây, nên không thể biểu hiện quá mức thân mật, liền nhịn lại không mắng hắn, chép miệng, nói ︰
– Em là người kề cận bên cạnh Vương An Quốc, là tâm phúc, chuyện kia cũng phải dựa vào em tiết lộ tin tức nếu biết đấy…
Hai người cứ tán gẫu về đề tài này làm Mã Đình không một chút nào cảm thấy hứng thú, cô thấy mình bị lạnh nhạt, chu miệng giận dỗi nói ︰
– Mẹ, có thể dẹp qua mấy cây chuyện làm ăn của công ty kia được không? Ăn một bữa cơm cũng không thể yên tĩnh được, lúc nào cũng nghĩ đến kiếm tiền!
Mã Đình lâu nay đối với Mã Lan rất oán hận, cô cảm thấy mẹ chỉ là người đàn bà thấy tiền là sáng mắt, hoàn toàn không để ý gì đến cảm thụ của con gái mình.
Nhưng Mã Đình làm sao biết được, Mã Lan ngày hôm nay dụng Tâm cực khổ làm tất cả, đều chỉ là vì báo thù, vì muốn đem nhà họ Lâm phá đổ, nhưng đây là một quá trình dài dằng dặc, Mã Lan chịu đựng khuất nhục khi công tác ở văn phòng thành ủy khi bị Lưu Kiến quốc cưỡng hiếp, chịu đựng làm công cụ tình dục cho ông ta suốt 5 năm ròng, mới dựa được vào sự giúp đỡ của Lưu Kiến quốc tiến vào ngành nghề khai thác mỏ than đá, hiện tại đã làm được đến mức độ như thế này, làm sao có thể bỏ dở nửa chừng, chẳng khác nào kiếm củi ba năm rồi thiêu đốt trong một giờ đây.
Mã Lan thấy Mã Đình bĩu môi trừng mắt, liền cười ha ha nói ︰
– Được rồi… được rồi, ăn cơm đi, không nói những chuyện kia nữa…
Triệu Đức Tam mơ hồ cảm thấy đôi mẹ con này đúng như Mã Lan nói, không có gì tình cảm gì cả, thoáng qua, hắn cảm thấy Mã Lan cuộc sống cũng không dễ dàng gì.
Triệu Đức Tam thấy vậy cũng cười nói ︰
– Ăn cơm… ăn cơm.
Hắn gắp cho Mã Lan cùng Mã Đình mỗi người một món ăn, làm hai mẹ nhìn nhau, ai cũng mỉm cười.
Mã Đình mặc dù mới 17 tuổi, nhưng đề tài nói chuyện của lứa tuổi các cô với buổi tân tiến bây giờ căn bản không có đem trinh tiết ra bàn tán, vì lẽ đó Mã Đình đối với đêm đó uống say rồi cùng với Triệu Đức Tam phát sinh quan hệ, bị hắn phá trinh cô cũng không để ở trong lòng, chỉ biết là khi dương vật mới vừa vào đâm vào âm đạo, một thoáng cảm giác có chút đau đau, sau đó thì thấy tê tê ngứa, lần lần cảm thấy đó là một loại cảm giác rất tuyệt vời, làm cho cô rất là hưởng thụ.
Triệu Đức Tam liếc nhìn lướt qua Mã Đình, phát hiện cô cũng đang hướng nhìn về hắn, sợ bị Mã Lan xem thấy bọn họ liếc mắt đưa tình, hắn liền cúi đầu nuốt vội một miếng thức ăn, gấp quá làm cho bị nghẹn cổ…
Mã Lan quan tâm nói ︰
– Tiểu Triệu, ăn từ từ, xem chừng bị nghẹn.
Cô đưa tay trên lưng hắn vỗ nhẹ lên.
Mã Đình nhìn mẹ mình quan tâm Triệu Đức Tam như thế, không khỏi pha trò nói ︰
– Mẹ… xem ra mẹ rất quan tâm đến Đức Tam nha.
Mã Lan lúng túng nở nụ cười, vội vã thu tay lại.
Triệu Đức Tam sợ ứng phó không được hai mẹ con nhà này, trong lòng có chút lo lắng, nói ︰
– Em đi phòng vệ sinh một chút.
Kéo cái ghế ra, hắn thở dài một hơi, đi đến phòng vệ sinh, đang rửa tay ở bồn rửa tay, thấy Mã Đình đi tới.
Triệu Đức Tam đối với cô cười cợt lấy lòng nói ︰
– Không nghĩ tới em là con gái của Mã Lan, ông trời sắp đặt quá khéo.
Mã Đình đứng ở bên cạnh hắn, cũng vặn nút bồn rửa tay ra, xoa xoa đôi tay, liếc chéo Triệu Đức Tam một chút, nói ︰
– Anh suy nghĩ sao vậy? Buổi tối ngày hôm ấy người ta quá chén say rượu, trời vừa sáng còn không chờ em tỉnh lại, đã trốn mất dạng rồi…
Triệu Đức Tam rất vô lại, cười hắc hắc nói ︰
– Anh còn phải đi làm mà, đâu có giống như em rảnh rỗi tự do…
Mã Đình bĩu môi, nói ︰
– Anh sợ em quấn lấy anh chứ gì? Thật đúng là… Hừ… em không có tẻ nhạt như vậy đâu…
Triệu Đức Tam khà khà nói ︰
– Đâu phải vậy, tại vì công việc của anh khá bận mà.
Mã Đình rửa xong tay, vẫy nước lên mặt hắn, ngây thơ cười khanh khách đi ra ngoài, Triệu Đức Tam gọi cô lại, khẩn cầu nói ︰
– Tuyệt đối đừng nói cho Mã Lan biết chuyện đêm đó của chúng ta nhé, bằng không thì anh sẽ bị hất đi chén cơm đang ăn đấy.
Mã Đình quay đầu nhướng mắt, nói ︰
– Yên tâm đi, em sẽ không nói đâu, nếu mẹ em biết chuyện này, còn không mắng em đến chết à.
Triệu Đức Tam chờ Mã Đình trở về phòng ăn trước, một lát sau mới hút điếu thuốc, trấn định lại thần kinh căng thẳng, cố bình tĩnh đi vào trong phòng.