Phần 32
Triệu Đức Tam vội vàng xuống lầu, chận chiếc xe taxi, đi đến ngã 4 đường Trường Nhạc, đứng dưới cây cổ thụ ven đường, đợi điện thoại của Trương Hiểu Yến.
Ước chừng có 10 phút đồng hồ, thấy Trương Hiểu Yến xuống xe taxi, theo đường cái đối diện đi tới trước mặt Triệu Đức Tam, nhìn thấy hắn câu nói đầu tiên là hỏi hắn:
– Triệu Đức Tam! Anh muốn làm gì?
Triệu Đức Tam nhìn cô bởi vì sinh khí và lo lắng nên gò má trên khuôn mặt mặt đỏ thắm, hắn dứt khoát nói:
– Còn có thể làm gì khác nữa, chỉ muốn làm giống như lúc cô ở trong phòng cùng phó cục trưởng Vương thôi!
– Anh thật hạ lưu…
Trương Hiểu Yến hai mắt bốc hỏa, hung hãn trừng mắt nhìn Triệu Đức Tam nói tiếp:
– Nếu như tôi không đồng ý?
– Vậy thì dễ thôi, tôi sẽ liền đem những tấm hình này đưa lên mạng của cục khoáng sản than đá, không biết những người trong cục khoáng sản than đá chứng kiến những hình này sẽ có cảm tưởng thế nào đây?
Triệu Đức Tam không nhanh không chậm đáp.
Gặp Triệu Đức Tam tĩnh táo biểu lộ, Trương Hiểu Yến với giọng điệu uy hiếp nói:
– Triệu Đức Tam! Anh không sợ tôi đem chuyện này nói cho phó cục trưởng Vương biết sao?
– Đương nhiên là sợ!
Triệu Đức Tam giả bộ như đang lo lắng, hướng nhìn bốn phía nói tiếp:
– Thế nhưng phó cục trưởng Vương sẽ không có thích chuyện của mình bị gièm pha công bố cho mọi người biết đâu? Trừ phim tôi quay lại hình ảnh của cô, tôi còn quay lại được một vài cô gái khác nữa khi phó cục trưởng Vương ở trong văn phòng lêu lổng chơi bời! Cô chẳng qua là đồ chơi của phó cục trưởng Vương như phần đông còn lại! Ông ta chắc có lẽ sẽ không vì chuyện của cô mà để cho mọi người biết rõ những chuyện như thế này chứ? Đương nhiên, tôi biết cô vì chuyển sang nhân viên biên chế chính thức cũng thật không dễ dàng, nếu như cô nói cho phó cục trưởng Vương biết, đây không phải là tự hủy tương lai sao? Cuối cùng kết quả xấu nhất là cái gì chứ? Phó cục trưởng Vương sẽ không làm gì tôi! Mà chính là cô, sẽ bị bắt buộc ly khai rời khỏi cục khoáng sản than đá đấy!’
Triệu Đức Tam nói những câu nặng nề, từng chữ từng tiếng, làm cho Trương Hiểu Yến phảng phất như quả bóng xì hơi, thoáng cái lặng im, cúi đầu, nhỏ giọng lầm bầm:
– Hèn hạ hạ lưu!
Triệu Đức Tam thấy cô đã chịu thua, trong nội tâm rất vui vẻ, cười nói:
– Hèn hạ? Đúng, tôi thấy như vậy cũng có chút hèn hạ thật, nhưng cô cũng đừng quên, cô dùng thân thể để trả một cái giá lớn, chỉ là vì chuyển qua biên chế, vậy còn với những người đang thực tập tại đây thì sao? Cô có cảm thấy đối với người ta công bằng sao?
Trương Hiểu Yến không phục ngẩng đầu nói:
– Còn anh thì sao? Cũng dựa vào quan hệ mới vào đây làm mà nói cái gì!
Triệu Đức Tam ha ha cười nói:
– Tôi? Tôi không có cái gì để truy cầu! Không lý tưởng! Nếu rời khỏi cục khoáng sản than đá tôi cũng sẽ kiếm việc khác làm! Còn cô dùng thân thể để đánh bại những người khác mới tốt nghiệp được phân tới đây, làm như vậy sáng rọi sao? Còn phó cục trưởng Vương lợi dụng chức vụ tùy tiện hưởng thụ đến thân thể của cô không phải càng hèn hạ hơn sao? Cho nên tôi cho rằng, mọi người chẳng qua là kẻ tám lạng, người nửa cân, ai cũng vậy thôi.
Trương Hiểu Yến đầu cúi thấp hơn, không nói được một câu nào nữa, Triệu Đức Tam ước lượng tâm lý của cô, biết cô đang suy nghĩ lựa chọn cuối cùng, vì vậy, Triệu Đức Tam cũng không quá gấp tại bức bách cô, đứng yên lặng nhìn xem dòng xe cộ mà chờ đợi lựa chọn của Trương Hiểu Yến.
Trầm mặc một lát, Trương Hiểu Yến rốt cục ngẩng đầu, trong đôi mắt ứa lệ nói ra:
– Được rồi, tôi đáp ứng anh, nhưng cũng chỉ có lần này đây, làm xong về sau, anh phải thủ tiêu hình ảnh cùng với đoạn phim của tôi!
Triệu Đức Tam rất trầm tĩnh, hắn nhìn Trương Hiểu Yến, sau đó nghiêm trang nói:
– Bộ cô cho là tôi sẽ thật sự đem đoạn phim này thủ tiêu sao? Bất quá cô yên tâm, dùng có giữ lại đoạn phim tôi cũng sẽ không tìm đến cô nữa, chỉ cần tôi không công bố, thì đâu có ai biết! Chẳng qua tôi giữ lại nó, để dùng về sau khi đối phó với phó cục trưởng Vương lão sắc ma đấy thôi!
– Vậy thì làm một lần, sau khi làm xong chúng ta liền không có bất kỳ quan hệ gì cả!
Trương Hiểu Yến thấy thật sự không lay chuyển được hắ, đành phải thỏa hiệp.
– Loại chuyện này còn có quy định à!
Triệu Đức Tam xảo trá cười, nói tiếp…
– Tôi cảm thấy được loại chuyện này nếu miễn cưỡng thì không được, còn là làm một lần hay là bao nhiêu lần, vậy phải chờ làm xong sau này mới có thể định đoạt, biết đâu làm xong lần này, tôi đối với cô không còn có hứng thú! Còn nữa, cũng đâu biết được, nếu cô lại thích tôi làm thì sao! Cho nên nói làm bao nhiêu lần, hãy để sau này hãy nói!
Trương Hiểu Yến gặp cùng Triệu Đức Tam trả giá nào cũng thua thiệt, đành phải tự nhận xui xẻo, vì vậy thở phì phò nói:
– Vậy anh tìm một chỗ! Nhanh lên làm xong! Tôi còn phải mau về nhà!
– Ha ha, việc này hối thúc không được đâu! Muốn làm nhanh, thì phải xem thái độ của cô như thế nào rồi!
Trương Hiểu Yến không trả lời, chỉ yên lặng đi theo sau lưng Triệu Đức Tam. Hắn dẫn cô đến tướng nàng dẫn tới khách sạn Thất Thiên thuê một phòng tính theo giờ.
Đi vào trong phòng, Trương Hiểu Yến cũng không nói chuyện, đưa lưng về phía Triệu Đức Tam bắt đầu cởi bỏ quần áo bên ngoài.
Triệu Đức Tam ôm lấy cái thân thể cứng ngắc của Trương Hiểu Yến quay lại, sau đó từng chút một vuốt ve thưởng thức da thịt bóng loáng không tì vết, mãi đến khi… thân thể của cô không còn cứng ngắc nữa…
Trương Hiểu Yến đem thân thể không ngừng nhích lui, không cho Triệu Đức Tam đụng chạm của bầu vú của cô, hắn hôn lên cái miệng nhỏ nhắn, cô khép chặt lại đôi môi không cho đầu lưỡi hắn duỗi vào miệng mình, hắn liền dùng đôi tay bóp mạnh ở đôi bầu vú, Trương Hiểu Yến than nhẹ một tiếng, cái miệng nhỏ nhắn hé mở ra, đầu lưỡi của Triệu Đức Tam liền thừa dịp xu thế duỗi vào trong miệng cô, sau đó thân thể Trương Hiểu Yến dần dần đình chỉ giãy dụa, một lúc sau cái lưỡi thơm tho chậm rãi quấn quanh đến đầu lưỡi của hắn.
Triệu Đức Tam nhấm nháp từ trong cái miệng thơm mát, đầu lưỡi quấn bú mút lấy cái lưỡi trơn mêm của Trương Hiểu Yến, đôi bàn tay hắn giờ mới thong thả nhẹ nhàng lục lọi thám thính trên hai bầu vú no đủ…
– Ư… không được…
Bàn tay của Trương Hiểu Yến nhẹ đẩy đôi tay hắn ra, nhưng lại tựa như không có sức lực, bàn tay Triệu Đức Tam nắm bóp vuốt ve đôi bầu vú đầy đặn, Trương Hiểu Yến dù cố gắng không rên rỉ nhưng cái miệng nhỏ nhắn lại “hừ” nhẹ một tiếng.
Nghe thấy tiếng thở dốc Trương Hiểu Yến dần dần tăng nặng, hắn cỡi lấy cái áo ngực ra, một đôi bầu vú tuyết trắng đầy đặn nhảy ra trước mắt, hai tay hắn bóp lấy bầu vú, cái miệng làm càn ngâm lên qua lại hai đầu núm vú anh đào tươi mới, vừa liếm, vừa bú mút, vừa khẽ cắn, Trương Hiểu Yến không nhịn được kích thích, phát ra tiếng rên rỉ thẹn thùng.
– Ư… dừng lại… không thể… dừng tay… ư…
– Một lần là được rồi… chỉ một lần…
Triệu Đức Tam lừa gạt thỉnh cầu, nghe qua Trương Hiểu Yến không nói nữa, chỉ là thở gấp theo, đôi bàn tay hắn đã di chuyển xuống cái bụng dưới bằng phẳng của cô, sờ soang đến thắt lưng cái quần lót, Trương Hiểu Yến nhích lên cái mông vặn vẹo, bàn tay Triệu Đức Tam thuận thế úp lên cái âm hộ, làn vải tơ hơi mỏng của cái quần lót đã bị mồ hôi làm ẩm ướt, Hiểu Yến không ngừng nhúc nhích hai chân như muốn thoát khỏi.
Đôi môi Triệu Đức Tam hướng xuống từ lổ rún của cô, một ít vải vóc cái quần lót không giấu không được cái mu âm hộ gồ cao xuân sắc mê người của Trương Hiểu Yến, hai ngón tay hắn cách làn vải tơ của cái quần lót khiêu khích hai bên mép ngoài âm hộ phì nộn mập mạp.
Hiểu Yến tiếng rên rỉ xé gió, càng lúc càng kiều mỵ, Triệu Đức Tam kéo cái quần lót che dấu nơi thần bí nơi riêng tư của cô xuống, hắn dúi đầu vào giữa hai chân cô, nhấm nháp cái âm hộ non trẻ tươi mới…
“Ưh…”
Hiểu Yến dưới sự kích thích kẹp chặt hai chân, Triệu Đức Tam dùng tay đem hai chân cô tách ra, đem cái đầu lưỡi dò xét vào cái khe thịt đỏ hồng liếm dọc theo khe rãnh cái âm hộ.
Trương Hiểu Yến vô lực chống cự, đành phải không ngừng đong đưa eo thon nhằm giảm bớt từ bên trong âm đạo truyền đến sự ngứa ngày đến tê dại, Triệu Đức Tam muốn cô, nhưng hắn muốn chính cô cầu đến hắn.
Hắn đang dùng đầu lưỡi liếp láp âm vật, một hạt đậu đỏ, màu đỏ hồng đã sung huyết lồi lên, vừa nhay vừa liếm, đầu ngón giữa từ từ dò xét vào bên trong âm đạo ấm áp ướt át…
– Đừng… à…
Trương Hiểu Yến cuối cùng chịu nhận không được sự khiêu khích của hắn như thế…
– Ừ… chịu không được… mau làm… đi… ừ…