Phần 34
Xuân tâm manh động, lại bị Triệu Đức Tam phá trinh rồi, Mã Đình âm thầm có chiều hướng ưa thích cái cao lớn đẹp trai lại uy phong ác liệt hơn những nam sinh đồng học của cô nhiều.
– Anh vừa rồi thật là lợi hại… ha ha.
Mã Đình ngẩng đầu bội phục nhìn Triệu Đức Tam với cười xán lạn.
– Không giáo huấn các cô gái đó một chút, các cô ấy nào biết rõ trời cao đất rộng ah! Em về sau ráng học cho tốt đi, đừng cùng những người ngoài xã hội lui tới, đối với em chưa được đâu.
Triệu Đức Tam như người anh trai đối với em gái mình quan tâm nói, hắn thò tay trên gương mặt bóng loáng non mềm Mã Đình vuốt ve, bên đầu Mã Đình tựa ở trên cánh tay hắn, cô cam tâm tình nguyện bị Triệu Đức Tam cứ như vậy vuốt ve, cảm giác mình rất hạnh phúc, giống như đã có một chỗ an toàn dựa vào vậy.
Triệu Đức Tam trong nội tâm thì là mang ý khác, ngày đó tại trong quán bar, Mã Đình uống say, bị hắn lột hết quần áo, một thân ngọc thể còn chưa phá trinh nằm ngang dọc lấy, mặc kệ hắn bài bố, nhưng làm như vậy lại khiến cho hắn cảm giác không phải rất thoải mái, không có đạt tới hiệu quả như là hắn mong muốn, hắn ưa thích loại phụ nữ lúc mây mưa có thể điên cuồng chủ động, càng dâm thì hắn càng càng hăng.
Triệu Đức Tam liếc qua trong ngực của cô gái 17 tươi, da trắng như hành tây bóc vỏ, thật sự là non lại mịn màng, Triệu Đức Tam trong nội tâm hơi ngứa nhột, ôm Mã Đình thời gian dần qua vuốt ve cánh tay của cô, rồi si chuyển đi lên, đến trên cổ áo, dùng đầu ngón tay giữa tiếp xúc với làn da trắng nõn trên cổ, nhẹ nhàng vạch lên, cảm giác như giống như bị chạm điện, rất là hưởng thụ.
Mã Đình phát giác được ngón tay của hắn thay đổi địa phương, mò tới trên da của mình, nhưng cô đối với Triệu Đức Tam đã nảy sinh ra một ý nghĩ: Yêu thương, đồng thời nghĩ đến đêm đó, uống say sau bị Triệu Đức Tam đè ở trên người tiến vào thân thể, lần thứ nhất cũng đã thất thân cho hắn rồi, cho nên tùy ý để cho hắn hắn vuốt ve, còn giương mắt to ngây thơ, tươi cười với hắn, chỉ có thiếu nữ mới lớn chỉ mới có dáng vẻ như thế, Triệu Đức Tam ngược lại trông thấy Mã Đình thanh thuần với ánh mắt nhìn mình, hắn thấy có chút tê cả da đầu, cảm giác có lỗi với cô bé, nên ngừng tay lại.
Mã Đình mang theo nụ cười ngọt ngào, nói:
– Hay là chúng ta đừng có trở về nhà được không? Em không muốn trở về, chỉ muốn đi cùng với anh.
Triệu Đức Tam lo lắng mấy cái cô gái kia dẫn người tìm thấy nên nói:
– Không được, anh phải đem em an toàn mang đến nhà giao cho mẹ của em!
Mã Đình rất thất vọng nói:
– Stop đê… Em không phải là con nít, cái gì cũng đều bị mẹ em quản!
Triệu Đức Tam cười khẽ nói:
– Vậy vừa rồi nếu anh không gặp em, thì em sẽ xử lý làm sao! Anh sẽ đưa em đưa về đến tận nhà…
Mã Đình quẹt miệng nói:
– Nếu anh không xuất hiện, cùng lắm là bị bọn họ đánh cho một trận là cùng chứ gì!
Triệu Đức Tam hỏi:
– Chẳng lẽ em thường xuyên muốn bị đánh à?
Mã Đình lắc đầu nói:
– Ai mà muốn!
Triệu Đức Tam nói:
– Em còn nhỏ như vậy, cùng với các cô ấy trộn lẫn ngoài xã hội không có chỗ tốt đâu!
Mã Đình ngồi thẳng dậy, chồm ghé vào lỗ tai hắn nhỏ giọng nói:
– Anh cũng biết là em còn nhỏ như vậy, tại sao đêm hôm đó, anh còn cắm cái của anh vào thân thể em, đó là lần đầu tiên đấy.
Triệu Đức Tam nghe xong, nghiêng mặt qua, uỷ cười nói:
– Đó là là tại uống rượu nha, em có nghe người ta nói rượu say loạn tính à?
Mã Đình lém lỉnh nói:
– Nhưng nhìn bề ngoài anh đâu có giống như người say chứ?
Triệu Đức Tam cực lực phủ nhận, nói:
– Sao em nói vậy, anh cũng uống say, uống rượu nhiều như vậy không say mới là lạ chứ.
Rất nhanh thì đến cửa nhà biệt thự Mã Đình, xe dừng lại, Triệu Đức Tam xuống xe trước, nói:
– Cẩn thận một chút, trên mặt đất có phân chó đấy.
Xuống xe, Triệu Đức Tam đi theo sau lưng Mã Đình, vào trong nhà, Mã Lan đang ngồi trong phòng khách xem tivi, nghe thấy cửa mở, cô quay đầu lại vừa thấy Triệu Đức Tam cùng con gái Mã Đình của mình đồng thời trở về, trên mặt tràn đầy kinh ngạc, khóe miệng nhúc nhích vài cái hỏi:
– Hai người sao cùng một chỗ về nhà vậy?
Triệu Đức Tam cố ý trước mặt Mã Lan vỗ ngực khoe khoang kể lại câu chuyện vừa rồi gặp Mã Đình, Mã Lan nghe xong quay lại trách mắng Mã Đinh vài câu, Mã Đình liền quay đầu giả bộ tức giận, đùng đùng đi vào gian phòng của mình đóng cửa lại.
Mã Lan mời Triệu Đức Tam ngồi xuống ở trên ghế sa lon, đứng dậy rót cho hắn chén trà, ngồi xuống nhỏ giọng nói:
– Người đàn ông bé nhỏ, không nghĩ tới em lợi hại như vậy ah.
Triệu Đức Tam dương dương đắc ý cười nói:
– Chứ sao, chị thấy không, chẳng riêng gì chuyện ấy, chuyện nào em cũng lợi hại phải không, ha ha.
Mã Lan nhắc nhở hắn:
– Nhỏ giọng một chút, đừng để Mã Đình nghe biết.
Mã Đình lúc này đột nhiên kéo cửa phòng mình ra, đứng ở cửa, vẻ mặt giận dỗi, hét to:
– Triệu Đức Tam! Anh vào đây…
Mã Lan cùng Triệu Đức Tam hai mặt nhìn nhau, Triệu Đức Tam ha ha cười, nhưng trong lòng có chút thấp thỏm không yên, đi qua, tiến vào gian phòng của Mã Đình.
Vừa mới đi vào, Mã Đình đóng cửa lại, cô dựa vào trên cửa, ngửa mặt lên nhìn trừng trừng hắn, chu mỏ một cái, dùng cái giọng ra lệnh với hắn:
– Hôn em…
Triệu Đức Tam giơ ngón tay lên miệng, nói:
– Suỵt… nhỏ giọng một chút, đừng để cho mẹ của en nghe được.
Mã Đình bĩu môi trừng mắt nhìn thẳng vào mặt hắn, vẫn là giọng ra lệnh, nhỏ giọng nói:
– Hôn em một cái, có nghe không?
Triệu Đức Tam mặt mày ủ dột, cười khổ, nhỏ giọng hỏi:
– Đại tiểu thư, hôn ở đâu à?
Mã Đình nhìn chằm chằm nói:
– Hôn môi, anh đồ lưu manh vậy muốn hôn ở đâu?
Triệu Đức Tam cười lắc đầu, trong lòng lại chờ mong, nhìn xem cô gái 17 tuổi đôi môi đỏ thắm, rất muốn thử một chút đôi môi mật đào còn chưa có thành thục tư vị như thế nào.
Mã Đình nhắm lại mắt lại, mân mê cái miệng anh đào đỏ thắm, Triệu Đức Tam đã đến gần, hai tay vịn hai bên vai cô, dần dần đem cái miệng tới gần đôi môi Mã Đình, có thể nghe thấy được trên người cô gái hương thơm, có chút vị sữa tanh, giống như mới vừa dứt sữa vậy, miệng hắn tiếp xúc đến, Mã Đình có hé miệng ra, duỗi ra một cái đầu lưỡi mềm mại trơn trợt, nhẹ nhàng nhú lấy bờ môi Triệu Đức Tam…
Triệu Đức Tam cũng há miệng ra, duỗi ra đầu lưỡi của mình cùng đầu lưỡi Mã Đình quấn quít lấy nhau, Mã Đình còn là tuổi trẻ thanh xuân, trình độ hôn môi còn sơ đẳng, hoàn toàn là dưới sự chỉ dẫn đầu lưỡi của Triệu Đức Tam tiến hành, bất quá từ trong miệng Mã Đình hít hà ra hơi thở vội vã khiến Triệu Đức Tam cảm giác rất là trầm mê, đó là khí tức trên người của một thiếu nữ vẫn còn non nớt mới có.
2 thân thể dính sát vào nhau, Mã Đình hai tay móc vào cổ của Triệu Đức Tam, nhón chân lên ra, khẽ cắn môi của hắn, liếm lấy… liếm lấy, hai gò má ửng đỏ, nhỏ giọng nói:
– Triệu Đức Tam, chúng ta làm được không? Em muốn thử lại lần nữa, đêm hôm đó em uống say quá, không có cảm giác gì nhiều.