Phần 77
Mất hồn hơn một giờ, không kịp thở nằm xuống, Hoa Mã Lan đã nhận được thỏa mãn, vẻ mặt hồng hào, khí sắc chuyển tốt rồi, cặp mắt hạnh kia cực kỳ quyến rũ, nàng ôm Triệu Đức Tam, hài lòng nói:
– Cục cưng, sao lần nào em cũng đều lợi hại như vậy nhỉ? Chị cùng với em, thật là rất thư thái.
– Thật sao?
Triệu Đức Tam đắc ý cười đểu, một tay để ở trên người nàng, nhẹ nhàng vuốt ve.
– Cục cưng, chị nói thật, nếu như cảm thấy tiền đồ tại cục khoáng sản than đá không có phát triển, thì tới công ty của chị đi, chị sẽ sắp xếp cho em một cương vị tốt, khẳng định không bạc đãi em đâu.
Hoa Mã Lan nhìn hắn, nghiêm trang nói.
– Nếu chị an bài thì em chỉ làm thư ký ở bên cạnh chị mà thôi.
Triệu Đức Tam cười nói, kỳ thật hắn hay nói giỡn, hắn là dạng người không thích ăn cơm chùa của người, đồng thời cũng hiểu ở trong quan trường so với ở bên ngoài kiếm tiền thì tiền đồ khác biệt nhiều lắm, chỉ cần trong tay cầm quyền lực, chỉ điểm giang sơn, thích gì thì làm đó, thì tiền kiếm ở bên ngoài chẳng là cái gì cả…
– Được rồi, chỉ cần em muốn là được.
Hoa Mã Lan còn cho là thật, vẻ mặt mừng rỡ nhìn hắn.
Triệu Đức Tam ha ha cười nói:
– Em chỉ đùa giỡn, phải tiếp tục tại trong cục khoáng sản than đá này làm tiếp, em không tin là sau này sẽ không thành…
Hoa Mã Lan thấy hắn vẻ mặt kiên quyết, cảm thấy hắn tuy bình thường cơ hồ nói chuyện không đâu, nhưng lúc bộ dáng nghiêm túc thì rất sáng sủa khả ái, nên cười nói:
– Vậy tùy em đi, mặc kệ em làm cái gì, chị đều ủng hộ em…
Triệu Đức Tam hỏi nàng:
– Chị à, mỏ than đá sự tình thế nào rồi? Lúc nào chuẩn bị khởi công vậy?
Hoa Mã Lan nói:
– Tuần lễ sau thì ủy ban thành phố sẽ mở hội nghị, cũng đã thông tri cho chị, chắc là bàn về công tác giải tỏa, đến lúc đó ủy ban thành phố sẽ cùng phối hợp, nhưng trên thực tế việc giải tỏa và di dời là do phía công ty phụ trách.
Triệu Đức Tam bây giờ đã đến phòng hậu công tác, nên cũng không cách nào biết được mức độ tiến triển của việc này, thấy vậy, hắn lại càng tức giận nghĩ thầm “Tên khốn kia đem lão tử chuyển xuống phòng hậu cần, quân tử báo thù mười năm không muộn! Vương An Quốc, ngươi hãy chờ xem!”
– Em đi tiểu một chút.
Triệu Đức Tam từ trong ngực của Hoa Mã Lan đứng lê, trần truồng đi ngay vào buồng vệ sinh, lúc đi tiểu văng vẳng nghe chuông của điện thoại di động của mình đang vang lên, liền vội vàng bối rối chạy vào, thì thấy Hoa Mã Lan đã đem điện thoại của mình để xuống rồi.
Hắn thấp thỏm không yên nhưng lại làm bộ dáng bộ bình thường, cười hỏi:
– Chị à, điện thoại của ai gọi vậy?
Khi nói xong lời này rất thì rất sợ là một trong những người đàn bà hắn đã chơi qua gọi tới.
Hoa Mã Lan lại điềm nhiên như không có việc gì, cười nhạt nói:
– Đình Đình, không biết nó như thế nào, lại gọi điện thoại cho em đây.
– Nàng… chắc gọi lộn số đi…
Triệu Đức Tam vốn muốn hỏi “Nàng nói gì?” Nhưng lại sợ bị Hoa Mã Lan hiểu lầm, trong lòng bối rối.
– Tìm em đấy, nói muốn em dẫn nó đi ra ngoài chơi.
Mã Lan không thấy làm lạ nói…
– Cứ đến cuối tuần thì nó như điên lên, một khắc ở trong nhà cũng không chịu ngồi yên, ai!
Nói đến đây, Hoa Mã Lan có chút thở dài, mình chỉ là một người đàn bà, cứ lo sự nghiệp, bình thường cơ hội cùng con gái gặp mặt không nhiều lắm, cũng không có thời gian để giáo dục nàng, cũng đã sắp mười tám tuổi, đến tuổi trưởng thành rồi, giờ thì tính tình khó mà có thể cải biến.
Triệu Đức Tam lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần cô gái nhỏ kia, ở trong điện thoại không có nói lộ ra miệng là được rồi…
Triệu Đức Tam tiếp tục đi buồng vệ sinh rửa ráy, lúc trở về phòng thấy Hoa Mã Lan từ trên giường đi xuống, một đầu xốc xếch tóc dài, nói:
– Chị đi tắm rửa đây, có nước ấm chưa?
– Có rồi…
Triệu Đức Tam tựa ở đầu giường đốt điếu thuốc, mỗi lần khoái hoạt xong, hút điếu thuốc, cảm giác kia thích ý vô cùng, cực kỳ thoải mái.
Triệu Đức Tam đang trong thời khắc nhẹ nhàng thả khói thuốc, đột nhiên một tràng tiếng gõ cửa làm hắn bừng tỉnh, Hoa Mã Lan cũng trong phòng vệ sinh gọi hắn:
– Đức Tam, giống như có người gõ cửa.
Ai nhỉ? Trong nhà của hắn lâu nay vẫn không có người đến, Hoa Mã Lan đang tại buồng vệ sinh tắm rửa, hắn không nghĩ ra, sửng sốt một chút, rồi cũng không quản tới.
Thế nhưng tiếng đập cửa một mực kéo dài không thôi, có phải hay không là nhân viên thu tiền điện nước? Hắn suy đoán, tiếng gõ cửa cũng rất mạnh! Con bà nó… hắn thở phì phò đi ra ngoài mở cửa, đang chuẩn bị chửi ầm lên, vừa hé miệng, chỉ thấy là Mã Đình vẻ mặt oán khí đang đứng ở cửa.
– Đình Đình… Như thế nào… tại sao là em?
Hắn vội vàng đứng chận ở cửa, ngăn đón trước mặt không cho nàng đi vào.
– Anh có đang cùng mẹ của em chung một chỗ phải không?
Mã Đình vẻ mặt tức giận chất vấn hắn.
– Không có… không có ah.
Triệu Đức Tam khẩn trương, vừa phủ nhận, lại vội vàng cười nói:
– Ừ… đúng… anh đang cùng mẹ của em đang trao đổi một ít chuyện.
Hắn nhớ tới vừa rồi Mã Đình gọi điện thoại tới cho hắn thì Hoa Mã Lan tiếp nối, nên liền thừa nhận.
Hoa Mã Lan vẫn còn đang tắm, giờ thì có thể làm gì đây? Không cho Mã Đình vào nhà, nàng khẳng định sẽ hoài nghi, nhưng nếu để cho nàng vào nhà, thì Hoa Mã Lan lại đang tắm rửa, chuyện này phải giải thích thế nào đây? Triệu Đức Tam nhất thời thấy khó khăn.
Mã Đình thấy bộ dáng hắn kia bối rối bất an, đã biết rõ trong lòng của hắn có quỷ, dù sao đã là 17 tuổi, có một số việc nàng cũng minh bạch.
– Tại sao chân lại không cho em vào trong nhà?
Mã Đình liếc nhìn vào trong điêu ngoa nói, một tay liền đem Triệu Đức Tam đẩy ra, thừa dịp hắn không kịp đề phòng, liền xông vào trong phòng, chứng kiến trên giường đang có cái nịt vú cùng với cái quần lót T, thoáng cái liền quang quác khóc to lên:
– Anh đối với em như vậy sao?