Phần 78
Triệu Đức Tam lật đật theo vào, trong lúc này đầu óc trống rỗng, tâm trí luôn nhanh nhẹn giờ biến mất, có chút trở tay không kịp.
Hoa Mã Lan nghe tiếng khóc là của Mã Đình, liền trùm khăn tắm liền xông ra, thấy Mã Đình khóc lệ rơi đầy mặt, nàng cũng không hiểu ra sao, mở miệng định hỏi, thì Mã Đình quay người lại đối với nàng quát to:
– Mẹ cùng với anh Đức Tam làm cái chuyện đó à? Tôi hận các người!
Nói xong liền bỏ chạy ra ngoài.
Hoa Mã Lan bị con gái mắng thì sửng sốt, nàng không biết rõ chuyện gì xảy ra, cho dù là nàng cùng Triệu Đức Tam có cái loại quan hệ này, thì Mã Đình như thế nào lại phản ứng mãnh liệt như vậy chứ?
– Đức Tam, nhanh đuổi theo Đình Đình mang về!
Hoa Mã Lan lo lắng, phân phó Triệu Đức Tam nói.
Hắn cũng ngây người ra sửng sốt, “Ừ…” một tiếng, liền chạy theo ra ngoài, một mực đuổi xuống lầu dưới, đuổi kịp Mã Đình chụp lại, an ủi nàng nói:
– Đình Đình, em làm cái gì vậy?
Mã Đình dùng đôi bàn tay trắng như phấn nện vào người hắn, vẻ mặt đau thương, khóc sướt mướt nói:
– Anh không được cùng với mẹ em làm chuyện đó, anh chỉ có thể cùng với em mà thôi!
Triệu Đức Tam biết rõ cô gái nhỏ này tâm trí vẫn còn non nớt lắm, mình có thể cứu vãn được tình hình, liền đem nàng kéo qua một bên vắng người, khuyên nhủ nói:
– Đình Đình… em cũng biết, mẹ của em một mình nuôi em lớn lên cũng không dễ dàng, mẹ em là đàn bà đã hơn 30 tuổi rồi, là đàn bà nên cũng có cái loại nhu cầu sinh lý cần phải được giải tỏa giống như mọi người, em không thể hiểu được cho mẹ mình một chút sao?
Trên mặt non nớt của Mã Đình nước mắt còn loang lổ, ngước mặt lên nhìn hắn, bị câu nói hắn thuyết phục nên ngừng tiếng khó, lại nói:
– Em mặc kệ, về sau anh không được lại cùng mẹ của em làm chuyện đó, chỉ được làm với em, có được không?
“Cô gái này thật khờ dại ah!” Triệu Đức Tam thầm nghĩ, nhưng vẫn nghiêm trang gật đầu nói:
– Ừ, anh đáp ứng em… em đừng khóc nữa, không nên bởi vì việc này mà em lại cùng mẹ của em xích mích, mẹ em sinh hoạt cũng không dễ dàng rồi, em phải hiểu thoáng hơn thông cảm cho mẹ em, có biết không?
Mã Đình bị hắn dụ một hồi thì gật đầu nói:
– Vâng… em biết rồi.
Triệu Đức Tam lại nhẹ nhàng giúp nàng lau nước mắt, tay khoác lên nàng trên vai, vỗ nhẹ nhẹ, cười khẽ nói:
– Được rồi, cùng anh quay trở về đi, mẹ của em đang lo lắng cho em…
Triệu Đức Tam nắm cả bờ vai của nàng, như ôm một cô bạn gái nhỏ, đưa nàng về đến trong nhà mình.
Hoa Mã Lan lúc này đã mặc lại đồ xong, thấy Triệu Đức Tam dẫn Mã Đình trở lại, đã vậy còn thấy Mã Đình cũng không còn khóc, trong tâm quả thực là bội phục hắn thần thông quảng đại, nàng không biết hắn dùng cách nào dụ được con gái của mình, chẳng những không khóc, Mã Đình vừa tiến đến nhìn thấy nàng, còn nói:
– Mẹ, con xin lỗi, vừa rồi là con không đúng, lẽ ra không nên xông vào rống lên với mẹ.
Hoa Mã Lan sửng sốt, trên mặt lộ ra lúng túng, nói:
– Đình Đình, là mẹ không tốt.
Nụ cười kia có chút vui mừng lại có chút xấu hổ, có lẽ vui mừng vì có cảm giác Mã Đình kia đột nhiên thoáng trưởng thành, từ trước giờ chưa bao giờ mà Mã Đình nói với nàng lời xin lỗi, lại nghĩ có lẽ là bởi vì con gái đã biết chuyện nàng cùng Triệu Đức Tam làm cái chuyện đó, nên giờ đã có ý tứ…
Triệu Đức Tam cảm thấy Mã Đình cô gái nhỏ này đã là như thế, nên cũng không còn lúng túng, cười ha hả cùng các nàng nói chuyện đùa giỡn, để cho hào khí có chút hòa hoãn lại…
Đồng nhất một đôi mẹ con, một thành thục phong tình, công phu giường chiếu xuất thần nhập hóa, một ngây thơ kiều nộn, ưa thích kích thích mới lạ, bị hắn đưa cây dương vật vào âm đạo, thì đã liền si mê chuyện nam nữ hoan ái. Nhìn xem hai mẹ con một già một trẻ dáng người đều cao cao xinh đẹp như vậy, Triệu Đức Tam trong nội tâm cái loại biến thái lại hiện ra mãnh liệt, hắn thật muốn có thể lột trần truồng cả hai mẹ con này, cùng một chỗ trên giường lăn qua lăn lại, được như vậy thì không biết là có bao nhiêu kích thích ah!
Triệu Đức Tam dựa vào tài ăn nói khôi hài ăn, đem không khí ngột ngạt đã xoay chuyển thành tiếng cười không ngừng, nhìn xem con gái của mình nín khóc mỉm cười, hắn không chỉ có thể chinh phục nàng là một người đàn bà ngoài 30 tuổi thành thục, mà ngay cả con gái Đình Đình mười mấy tuổi cũng có thể đối phó tự nhiên, đối với bản lĩnh của hắn, nàng có chút sợ hãi thán phục.
Đi làm, Trương Đạt bảo Triệu Đức Tam quét dọn văn phòng, Triệu Đức Tam cảm giác hiện tại cái mạng của mình thật sự là đen đủi, bị điều xuống phòng hậu cần công tác không nói, ngay cả Trương Đạt tiểu nhân vật này cũng bắt đầu đối với hắn vung tay múa chân, bắt làm cái này, bắt làm cái kia, xem hắn chẳng khác gì cu li vậy, nhưng hắn không có biện pháp nào khác a, ai kêu Trương Đạt hiện tại là lãnh đạo trực tiếp của mình phải lệ thuộc!
Nín một bụng tức giận quét dọn văn phòng cho Trương Đạt, lúc trở lại phòng làm việc của mình, vừa đặt bờ mông ngồi xuống, “răng rắc”, tiếng ghế gãy làm hắn rơi mông xuống đất, luống cuống tay chân đứng lên, nhìn xem cái ghế bị tan nát, bởi vì hắn cao đến hơn 1, 8 mét, thân thể săn chắc cao lớn nên những cái ghế… thường thường thì chịu không nổi sức nặng của hắn, lập tức hỏa khí nổi lên.
Con mẹ nó! Ngay cái ghế cũng đối nghịch với hắn, hắn thật sự không nhịn nổi nữa rồi, giờ thì hoàn toàn không muốn ở lại tại nơi này một giây phút nào nữa rồi.
Thời gian nghỉ ngơi buổi trưa, hắn liền đi đến ngân hàng, rút lấy 1 vạn tệ tiền, quyết định đi tìm Trương cục nói chuyện một chút, chỗ tên Vương bát đản kia thì đã thua rồi, hiện tại thì chỉ còn nhìn vào Trương cục trưởng có thể giúp hắn được hay không. Dù sao hắn cảm thấy Trương cục trưởng là nữ lãnh đạo, có thể đối với nam nhân viên thái độ có đỡ hơn một chút.
Triệu Đức Tam làm chuyện gì cũng đều rất bướng bỉnh, nếu đi chưa chạm tường thì không quay đầu, mà cho dù đụng phải bức tường, hắn cũng sẽ không cam lòng mà đứng im chịu chết.
Sau khi quay lại chỗ làm, hắn nhắn tin cho Lý San San, hỏi thăm Trương cục trưởng có ở phòng làm việc hay không? Lý San San trả lời là có…
Triệu Đức Tam liền đem 1 vạn tệ tiền nhét vào trong túi quần, nín một bụng tức giận đi đến phòng làm việc của Trương cục trưởng, lúc lên tới lầu ba đi đến trước phòng làm việc của nàng, thì vừa lúc Lý San San ôm lấy một xấp văn bản tài liệu kéo cửa đi ra, gặp Triệu Đức Tam thì vẻ mặt kinh ngạc hỏi hắn:
– Triệu Đức Tam, anh chạy tới nơi này làm gì?
Triệu Đức Tam không trả lời nàng, thừa dịp cửa còn chưa có đóng, cửa cũng không gõ, liền đẩy ra bước vào phòng làm việc của Trương cục trưởng xông vào, hắn muốn gặp Trương cục trưởng vì chính mình mà đòi công đạo.
Trương cục trưởng đang ngồi dựa trên ghế, thấy Triệu Đức Tam mặt phẫn nộ không nói bước vào, liền cười hỏi:
– Tiểu Triệu, có chuyện gì vậy? Tìm tôi có chuyện gì?
Trương cục trưởng cũng đã đoán ra, hắn nhất định đến đây là vì chuyện công tác của hắn đây này…
– Trương cục trường, chị… chị giúp em chủ trì công đạo…
Triệu Đức Tam dứt khoát nói ra.
– Vì sao lại nói như vậy chứ?
Trương cục trưởng tuy trong nội tâm minh bạch, nhưng rất chững chạc hỏi hắn.
– Em đang tại nơi của Vương phó cục làm tốt công việc… trong công tác cũng không có phạm sai lầm gì, đột nhiên lại chuyển em xuống phòng hậu cần, em… em không cam lòng!
Triệu Đức Tam lúc nói lời này có chút xúc động.
– Nhưng đây là do lão Vương sắp xếp, cậu cũng không phải là người của tôi, làm sao tôi có thể can thiệp được vào a?
Trương cục trưởng thành thực nói ra.
– Trương cục trưởng là người đứng đầu trong cục, bộ không có biện pháp nào an bài công tác khác cho em sao?
Triệu Đức Tam giọng nói hòa hoãn, giờ thì cũng có cảm giác hy vọng không còn lớn…
– Tôi mặc dù là cục trưởng, nhưng lão Vương cũng là phó cục trưởng, nếu tôi nhúng tay vào chuyện này thì cũng không tốt lắm.
Trương cục trưởng mỉm cười…
– Cậu cứ ở dưới phòng hậu cần làm tốt, thì cũng đâu cần phải lo lắng về vấn đề tiền đồ…
– Nói vậy là Trương cục trưởng cũng không có biện pháp nào sao?
Triệu Đức Tam ý thức được mấu chốt của vấn đề, vậy là rõ ràng nàng không muốn đối nghịch cùng với Vương phó cục…
– Trương cục trưởng, em đã công tác tại cục khoáng sản than đá này được mấy tháng, nên em cũng không nói vòng vo, đây là một vạn tệ, chị cứ cất đi, em cũng chỉ có vậy.
Triệu Đức Tam đi thẳng vào vấn đề, đem tiền để lên trên bàn công tác Trương cục trưởng.
– Tiểu Triệu… cậu làm cái gì vậy? Buộc tôi phạm sai lầm à? Tiền này vô luận như thế nào thì tôi không thể nhận!
Trương cục trưởng cười khẽ, nói dứt khoát.
Triệu Đức Tam sững sờ, có phải Trương cục trưởng thấy quá ít hay không? Nhưng hắn cũng cũng chỉ có bao nhiêu thôi, vì vậy liền cười nói:
– Trương cục trưởng, chị đừng khách sáo, chút chuyện nhỏ trên tay của chị không tính là cái gì đâu…
Trương cục cũng là cười kiên nhẫn nói:
– Cấp trên hiện đang trong sạch hoá bộ máy chính trị nên làm rất gắt gao, cho nên chuyện này tuyệt đối không thể, cậu hãy cất lại tiền đi!
Vừa nói, Trương cục lông mày nhướn lên, tựa như nhớ ra chuyện gì đó, lại nói tiếp:
– Đúng rồi, tiểu Triệu, tối nay có rảnh không? Có việc tôi định nhờ cậu giúp một chút, có được không?
– Có việc nhờ giúp?
Triệu Đức Tam có chút không hiểu thấu, hắn thầm nghĩ “Chẳng lẽ Trương cục trưởng lại có chuyện gì mà phải nhờ đến mình sao?”
– Tối hôm nay tôi có chút việc riêng, đây là mấy chị em bằng hữu mời đi nhà hàng ăn uống, hiện tại bọn họ cũng đang công tác tại cục nhà đất hoặc cục quy hoạch nên không thể không đi, bởi vì Lý San San thì không thể nào uống rượu được, còn cậu thì sức uống rượu như thế nào đây?
Triệu Đức Tam vừa thấy có cơ hội tới gần Trương cục, đương nhiên là việc đáng làm thì phải làm rồi…
– Tửu lượng của em cũng tạm được…
Hắn thành thực nói ra.
– Vậy cậu cùng tôi đi xã giao về chuyện này, về chuyện công tác của cậu để tôi tìm cách suy nghĩ biện pháp thử xem, vấn đề là không thể biểu hiện ra gây khó dễ cùng với lão Vương…
Trương cục trưởng nhỏ nhẹ nói ra.
Triệu Đức Tam biết rõ chỉ cần tới gần được với Trương cục trưởng, thì liền có hy vọng, trong nội tâm kìm nén không được vẻ vui thích lập tức hiện ra, cười gật đầu:
– Vâng… Trương cục trưởng…
Trương cục trưởng nhìn thấy gương mặt Triệu Đức Tam hưng phấn, nàng vẫn trấn định, bình thản ung dung nói:
– Vốn tôi không có thời gian, nhưng đây là bạn học cũ, bao nhiêu năm không liên hệ rồi, đêm nay đi uống chút rượu, ca hát một chút, trong khi tửu lượng của tôi không tốt, vậy cậu đi giúp tôi có gì uống thay giùm…
– Trương cục trưởng cứ yên tâm đi, tửu lượng của em không đến nỗi nào đâu…
– Ừ… cậu cũng đừng lo, bọn họ cũng uống không được bao nhiêu rượu, tôi đi cũng vì xã giao, nếu cậu cảm thấy không tiện, thì xem như là tôi chưa nói gì.
– Không có gì bất tiện…
Triệu Đức Tam vui mừng nói…
– Nhưng chuyện công tác của em…
Hắn vẫn không quên nhắc nhở Trương cục trưởng mục đích của hắn tới đây, đâu thể nào tự nhiên không công đi làm cái thùng đổ rượu giùm cho Trương cục trưởng à…
– Ha ha…
Trương cục trưởng cười vui vẻ nàng cũng hơi thích cái tính nết này của Triệu Đức Tam, nên nói:
– Tiểu Triệu, cậu yên tâm, tôi sẽ để ở trong lòng, lúc nào có vị trí thích hợp, liền nghĩ đến biện pháp đổi cho cậu…
– Vậy được rồi, Trương cục trưởng, em đi trước, lúc tan việc chị cứ gọi điện thoại cho em nhé…
Triệu Đức Tam sảng khoái khi thấy mình đã được đáp ứng, quay người kéo cửa ra khỏi phòng làm việc của Trương cục trưởng, nghĩ thầm: “Trương cục trưởng này cũng không phải là bất cận nhân tình, thoạt nhìn thấy bộ dáng nghiêm túc thật khó tới gần, nhưng hàn huyên mấy câu, cảm thấy nàng cũng chỉ là một người đàn bà, mà đàn bà thì có tính cách của đàn bà…”
Triệu Đức Tam trong nội tâm cao hưng xuống lầu một, thì gặp Lý San San đang bước lên lầu, nàng hỏi:
– Triệu Đức Tam, anh đi tìm Trương cục trưởng có phải là nói về chuyện công tác của anh?
Triệu Đức Tam đè nén không được vẻ vui vẻ, gật đầu:
– Ừ, tôi cũng không muốn cứ như vậy mà chết dí tại phòng hậu cần…
Hắn cảm thấy từ lúc đi đến phòng hậu cần nhận công tác, mặc kệ người phương nào cũng đều đối với hắn đã mất đi sự nhiệt tình, hắn cũng không muốn mọi thứ đều phải nhìn vào sắc mặt của người khác mà làm việc.
Lý San San thấy mặt hắn tươi cười, nói:
– Trương cục trưởng đã đáp ứng giúp anh điều động rồi à…
– Vẫn chưa có.
Triệu Đức Tam lắc đầu…
– Bất quá có nói sẽ suy nghĩ một chút.
Lý San San nghĩ thầm, thằng Triệu Đức Tam này cũng rất thần thông, không nghĩ tới Trương cục vậy mà đáp ứng thay hắn suy nghĩ…
– Được rồi… tôi đi lên trước đây.
Lý San San cũng mừng cho hắn, đối với hắn cười cười, khi đi sát bên cạnh hắn thoáng qua, Triệu Đức Tam lại không có hảo ý, tại trên cái mông đẫy đà rất tròn của nàng bóp lấy một cái, Lý San San quay đầu lại trừng mắt hắn, nhỏ giọng nói:
– Nơi công chúng, đừng làm loạn!