Phần 82
Ngày hôm sau một mực ngủ thẳng tới gần 10 giờ, Triệu Đức Tam bị một tràng âm thanh điện thoại vang lên làm cho giật mình, xoa đôi mắt còn buồn ngủ nhập nhèm, thấy Trương cục trưởng vẫn không mảnh vải che thân nằm ở bên cạnh hắn, hai bầu vú đầy đặn vẫn còn thấu đỏ, lại làm cho hắn nhịn không được lại muốn một lần nữa, sáng sớm dục vọng đặc biệt mãnh liệt, vì vậy, hắn đem miệng đưa vào mút lấy bầu vú, dùng đầu lưỡi thè ra liếm gẩy cái đầu núm vú màu đỏ sậm kia.
Trương cục trưởng bị động tác hắn làm cho tỉnh giấc, cảm giác toàn thân tô ngứa, nàng cũng muốn bị Tiểu Triệu thêm một lần nữa đút vào cái lỗ nhỏ âm đạo tham lam của nàng, thì nghe được điện thoại di động của mình từ trên tủ đầu giường chấn động, với lấy tay cầm xuống, Triệu Đức Tam liếc nhìn qua, thấy biểu hiện trên màn hình chữ “Chồng”.
Trương cục trưởng quay lại ra dấu “xuỵt” rồi nhận nghe điện thoại:
– Alo có chuyện gì vậy anh… Cái gì? Anh sắp đến thành phố Du Dương? Đã đến rồi sao? Trong hôm nay à, vậy đến giữa trưa em mới rảnh được, buổi sáng nay có chút bận việc… Ừ… đang chuẩn bị triển khai cuộc họp, cúp máy nhé…
– Um… từ từ mút lấy tiểu Triệu, chậm một chút…
Trương cục trưởng vuốt ve đầu của hắn, tựa như đang sờ đầu của đứa bé đang bú sữa mẹ vậy.
– Trương cục trưởng, chồng chị đến Du Dương rồi à?
Triệu Đức Tam vừa mút lấy đầu núm vú của nàng vừa hỏi…
– Chị bây giờ phải đi sao?
– Chưa đi, không gấp, em cứ chậm rãi mút đi, để cho chị hưởng thụ một chút, um… ừ…
Trương cục trưởng dưới sự công kích của Triệu Đức Tam lộ ra thoải mái dị thường, một tay của nàng cũng văn vê chà xát bột bên bầu vú còn lại của mình, rồi không lâu sau, lại cầm lấy dương vật của hắn nhét vào âm đạo của mình…
Đợi đến lúc Trương cục trưởng bình tĩnh trở lại, nàng nằm ở trên giường cùng đồng nhất hưởng thụ khoái hoạt sáng sớm.
Cuối cùng cũng phải xuống giường tắm rửa, vừa bước xuống giường, thân thể như nhũn ra, thiếu chút nữa ngã nhào trên đất, Triệu Đức Tam vội chụp lại được cánh tay của nàng, quan tâm hỏi:
– Trương cục trưởng, không có sao chứ?
Trương cục trưởng mặt ửng đỏ, nói:
– Tiểu Triệu… em thật sự là lợi hại, làm cho chân chị như nhũn ra…
Triệu Đức Tam cười đắc ý, đỡ Trương cục trưởng đến buồng vệ sinh, tắm rửa xong, Trương cục mặc lại váy áo, nhìn xuống đồng hồ, cũng không sai biệt lắm đã đến mười hai giờ, nói:
– Tiểu Triệu, chồng chị đến rồi, giữa trưa chị đi cùng hắn ăn cơm, em có cùng đi không?
– Hả?
Triệu Đức Tam trợn mắt há hốc mồm, kinh ngạc…
– Em đi để làm gì vậy?
– Um… chị quên, em không cần đi, chị đi trước đây!
Trương cục trưởng nói xong liền kéo cửa đi ra.
Triệu Đức Tam cảm giác mình thông qua cái âm đạo của nàng đã chinh phục được nàng, hừ hừ… về sau sẽ có rất nhiều chuyện muốn làm có thể sẽ không có phiền phức như trước vậy!
Chuyện đầu tiên hắn muốn làm, là tranh thủ thời gian giải thoát khỏi phòng hậu cần, vấn đề này phải chờ Trương cục trưởng giúp cho hắn. Trong lúc này Triệu Đức Tam lại cảm thấy có chút hối hận tiếc nuối, hắn quên một chuyện trọng yếu, không có dùng di động chụp lại cảnh cùng Trương cục trưởng triền miên, nếu như nắm được tay cầm của Trương cục trưởng, như vậy nhân vật số một trong cục khoáng sản than đá này, chẳng phải là sẽ bị hắn nắm trong lòng bàn tay sao, nếu có một ngày nào đó hắn bị ép, liền phát lên trên mạng! Hừ hừ…
Triệu Đức Tam nằm trên giường nhắm mắt dưỡng thần, nghỉ ngơi dưỡng sức, rồi xuống trả phòng, thời gian bây giờ giữa trưa, hắn chưa muốn về ngay văn phòng hậu cần… Um… vậy đi tìm Bạch Linh đi.
Từ khi đêm đó tại trong nhà Bạch Linh cùng nàng giao hoan về sau, hai ngày nay vẫn chưa có gặp lại nàng, vừa nghĩ tới người đàn bà sắc kia, Triệu Đức Tam đã lại hào hứng, liền gọi xe, trực tiếp đi đến nhà Bạch Linh.
Ở cổng nhà nàng xuống xe, cổng đang khép, hắn ghé vào trong khe cổng nhìn vào trong, thì thấy Bạch Linh đang ngồi ở trong sân giặt quần áo, trước người có một cái lớn chậu nước, bên cạnh trên đất một đống lớn quần áo bẩn. Nàng đang mặc một cái áo ở nhà, xắn tay áo, đang cúi người chà xát quần áo, áo cổ tròn, theo nàng lúc cúi xuống, bên trong lộ ra hai bầu vú trắng nõn lúc cánh tay nàng dùng sức chà xát mà nghịch ngợm đong đưa nhảy lên nhảy xuống, thật muốn tiến lên cầm lấy hai bầu vú này trêu chọc chơi đùa một chút.
Dù sao đêm đó là hắn giả bộ uống rượu say, thừa dịp ngủ mà làm Bạch Linh, trời vừa sang, thừa dịp nàng còn chưa có tỉnh lại, thì đã vụng trộm chạy trốn. Hai ngày không gặp mặt, Triệu Đức Tam có chút khẩn trương, người đàn bà này lại hơi giống như Hoa Mã Lan, chỉ có Hoa Mã Lan cùng Bạch Linh hai người đàn bà thành thục này mới tạo cho hắn một cảm giác mới mẻ.
Triệu Đức Tam ở ngoài cổng ho khan hai tiếng, Bạch Linh liền nghe được, ngừng lại trong tay đang chà xát quần áo, quay đầu hướng phía cửa xem, cửa khép nàng thì ngồi xa, nhìn không thấy bên ngoài, nhưng có cảm giác thanh âm ho khan rất quen thuộc Vì vậy, liền đứng dậy đi tới mở cửa.
Triệu Đức Tam vẫn còn nhớ tới đêm đó, lúc giao hoan với nàng, cái cảm giác kia thật sự là kích thích vô cùng, khiến cho hắn lưu luyến, nhất là lúc đó bên cạnh cách không xa, tại trong phòng của còn có chồng của nàng, cơ hồ có thể nói là đang tại trước mặt chồng nàng mà làm nàng rồi, với lại đêm đó nàng lại khoái ý rên to, tựa hồ không có bị áp lực, chắc chắn là thế nào chồng nàng cũng nghe được.
Cửa mở ra, Triệu Đức Tam gặp Bạch Linh nhìn mình, liền mỉm cười.
Bạch Linh giống như hắn, trong lòng cũng khẩn trương, nàng giữ sự trong sạch trong nhiều năm, giờ lại cùng hắn triền miên cùng một chỗ, lòng của nàng bởi vì lo lắng áy náy mà gia tốc nhúc nhích, hơi rũ đầu xuống, nhỏ nhẹ hỏi:
– Em tại sao lại đến đây?
– Chỉ là đi ngang qua.
Triệu Đức Tam cười nói.
Bạch Linh cũng không phải người ngu, ngẩng đầu, khẽ nhíu mày, nói:
– Em hôm nay không có đến cơ quan sao? Như thế nào từ nơi này đi ngang qua?
Trong nội tâm nàng nghĩ đến là Triệu Đức Tam cố ý đến cửa tìm nàng. Dù sao một người đàn bà lại có một người chồng mất đi năng lực gánh vác của người đàn ông, đã bị một người tuổi còn trẻ lực tráng chinh phục trên giường sung sướng như vậy, thì trong lòng của nàng đã gieo xuống hạt giống tư niệm đối với hắn, huống hồ Triệu Đức Tam đã hai lần xuất thủ tương trợ nàng, cho dù xả thân để cho hắn phát tiết, Bạch Linh cũng thấy không có hối tiếc là bao.
– Um… thì đang giờ giữa trưa mà.
Triệu Đức Tam phun ra nuốt vào nói…
– Không mời em vào trong nhà ngồi một chút sao?
Bạch Linh gục đầu xuống, nói:
– Vào đi.
Nói xong liền quay người đi vào bên trong, Triệu Đức Tam trên mặt toát ra nụ cười xảo trá, theo ở phía sau đi vào, thuận tay đóng lại cánh cổng gỗ.
Bạch Linh rót cho hắn chén nước trà mang tới, đặt trên cái bàn ngoài sân, dời chỉ cái ghế nhỏ, nhẹ nói:
– Ngồi đi.
Triệu Đức Tam ngồi xuống, nhấp một ngụm nước trà, hỏi nàng:
– Chị bạch… hai ngày này đi làm, Trương Đạt còn có… khi dễ chị hay không?
– Hắn rất ít cùng chị chạm mặt… bình thường thì sáng sớm chị quét dọn trước khi mọi người đi làm, nên cũng không có thời gian gặp phải.
Bạch Linh, bởi vì chuyện đêm đó, cảm thấy rất thẹn thùng, hai má ửng đỏ, không dám nhìn thẳng vào mặt Triệu Đức Tam.
– Um… nếu hắn lại dám khi dễ chị… chị cứ nói với em! Em sẽ giúp chị xuất đầu!
Triệu Đức Tam bộ dáng đại nghĩa lẫm nhiên làm là như thật vậy.
– À… chồng chị đâu rồi?
Triệu Đức Tam biết rõ chồng nàng chỉ có thể nằm liệt ở trên giường, nhưng vẫn hỏi như vậy, thật ra là lời nói bóng nói gió, xem có hay không bởi vì chuyện đêm đó mà bị chồng nàng nói cái gì.
Bạch Linh liếc nhìn Triệu Đức Tam, ánh mắt có chút mập mờ, ngượng ngùng bao hàm xuân tình, dục nghênh còn xấu hổ.
– Vẫn ở trong phòng… hắn còn có thể đi nơi nào được chứ!
Nói xong nàng khẽ thở dài một hơi, chuyện đêm đó nàng cũng có chút tự trách, tại chính ở bên trong nhà của mình cùng Triệu Đức Tam làm cái chuyện đó, thật sự không nên, thật ra nếu là ở nơi khác, đối với nàng cũng không có vấn đề gì. Đối với Trương Đạt đại sắc ma kia, nàng lúc ấy cũng đã thỏa hiệp, huống chi là Triệu Đức Tam đối với nàng tốt như vậy, có lý do gì đối với hắn mà giữ sự trong sạch chứ! Nàng thấy mình hiện tại nếu như phải báo đáp Triệu Đức Tam, thì cũng chỉ có thể dựa vào chút ít tư sắc tự thân của mình mà thôi.
– Chị làm gì mà thở dài vậy?
Triệu Đức Tam biết rõ còn cố hỏi, trực câu câu nhìn nàng, ánh mắt kia của hắn lại làm cho nhịp tim Bạch Linh đã mất đi tiết tấu đập loạn…
– Chị… chị… lẽ ra… không nên cùng với em…
Lúc này Triệu Đức Tam một cách tự nhiên đưa tay nhẹ nhàng khoác lên bả vai Bạch Linh, vỗ nhè nhẹ lấy, trấn an nói:
– Đây là số khổ của chị! Đây là mạng, không thay đổi được! Chị không sao…
Nàng trầm trầm thở dài quay sang, gượng cười, hỏi:
– Em ăn cơm trưa chưa? Nếu chưa thì thì làm cho em bát mì nhé…
Triệu Đức Tam thật là có chút đói, tối hôm qua cùng Trương cục trưởng với các nàng kia ăn cơm, nhưng ăn cũng chẳng có bao nhiêu, chỉ lo thay nàng uống rượu, trong đêm lại ở trên người Trương cục trưởng hao phí quá nhiều tinh lực, bây giờ Bạch Linh nhắc tới, thì cảm giác bụng đã reo lên, gật đầu một nói:
– Vậy chị nấu cho em tô mì là được rồi, làm phiền toái chị a…
– Đừng có khách sáo như vậy, em ngồi đôi chút…
Bạch Linh đến chậu nước rửa tay, liền hướng đi đến phòng bếp, nhìn từ phía sau cái mông tròn mà vểnh lên, cái quần vải bị thấm nước dính vào, dính sát vào trên khe mông nàng như trói chặt cái khe rãnh lả lướt, cái dáng người này quả thật chọc giận người, tăng thêm dạng đàn bà ngoài 30 tuổi có mùi vị thành thục…
Triệu Đức Tam đốt điếu thuốc, ngồi ở trong sân đợi nàng. Rất nhanh Bạch Linh mang bát mì ra tới, bên trong còn chần nước sôi hai cái trứng gà, bát mì này lại làm cho Triệu Đức Tam ăn rất ngon lành, dù sao ra từ khi mẹ hắn qua đời, thì không có người đàn bà nào làm cơm cho hắn ăn…
– Ăn được không?
Bạch Linh quan tâm hỏi, đôi mắt nhìn Triệu Đức Tam…
– Ngon lắm chị… Triệu Đức Tam ăn như hổ đói hấp, nhanh và gọn giải quyết xong bát mì rồi, lau miệng, cười nhìn Bạch Linh.
Bạch Linh bị hắn nhìn như vậy, trong lòng liền có chút bạo động, bỗng dưng hai gò má hơi ửng đỏ lên…
Triệu Đức Tam thấy nàng ngượng ngùng, liền đánh bạo đưa tay cầm lấy bàn tay nhỏ bé trắng noãn của nàng, Bạch Linh cũng không có rút.
– Chì à… hay là đến phòng của chị trò chuyện một chút đi nhé?
Bạch Linh ngẩng đầu liếc nhìn hắn, tim đập như hươu chạy, im lặng không lên tiếng, Triệu Đức Tam biết rõ nàng đồng ý rồi, buông tay nàng ra, thi thấy nàng quay người cúi đầu hướng đến gian phòng của mình…
Triệu Đức Tam liền đi theo ở phía sau nàng vào đến trong nhà.
Lúc đến phòng khách, chồng của Bạch Linh oải hỏi:
– Có khách đến nhà hả em?
– Um… không… không có ai đến.
Bạch Linh phủ nhận, liếc nhìn Triệu Đức Tam, rồi xấu hổ mặt cúi thấp đi vào phòng của mình, Triệu Đức Tam nhẹ nhàng đi theo vào, Bạch Linh liền đóng lại cửa.
Triệu Đức Tam xoay người, dồn chặt thân nàng tại trên cánh cửa, miệng liền hướng trên môi nàng hôn lên.
– Lên giường đi…
Bạch Linh nhỏ giọng nói, nàng dù sao cũng vẫn là một người đàn bà đoàng hoàng, giữa ban ngày không có thói quen làm cái chuyện này…
Triệu Đức Tam liền muốn đứng tại chỗ làm nàng, nên làm như không nghe nàng nói, ấn chặt nàng, cởi ra cái cái áo đơn bạc, tuột quần nàng xuống…