Phần 96
“A…” Một tiếng phóng túng kêu dài, Trương Ái Linh thân thể run lẩy bẩy, run rẩy mấy chục giây, toàn thân mềm mềm té nhào vào Triệu Đức Tam trên lồng ngực tráng kiện, thở hồng hộc nói: “Tiểu Triệu… Ta… Ta đến rồi…”
“Trương cục, ngươi quá mãnh liệt, ta thiếu chút nữa chống đỡ không được.” Triệu Đức Tam thô trọng hô hấp cười nói.
“Lúc này mới là lần đầu tiên… Đêm nay ngươi chí ít… Ít nhất phải hầu hạ ta ba lần mới được!” Trương Ái Linh thổ khí như lan nói.
“A?” Triệu Đức Tam trừng to mắt, một mặt kinh ngạc, cái này lão bà, không phải giày vò chết lão tử a!
“A cái gì? Không được sao?” Trương Ái Linh thở phì phò mà nhìn xem hắn, trên mặt một mảnh hồng nhuận.
“Lãnh đạo ngài cũng quá coi thường ta sao.” Triệu Đức Tam hít vào một ngụm khí lạnh, lại giả vờ làm bộ dạng khinh thường nói.
“Ngươi không biết đến tuổi này nữ nhân khẩu vị rất lớn nha.” Trương Ái Linh nũng nịu hù dọa hắn, ngón tay tại cơ ngực bên trên nhẹ nhàng vạch lên, “Lát nữa mang đồ chơi làm một chút, thế nào?”
“Vì sao?” Triệu Đức Tam vẻ mặt vô cùng nghi hoặc, “Trương cục ngươi là sợ ta có bệnh a?” Triệu Đức Tam tuy nói loạn tình, nhưng chơi qua nữ nhân đều là phụ nữ đàng hoàng, nhiễm bệnh cái không thể.
“Không phải.” Trương Ái Linh nháy một cái mê ly mắt hạnh, “Nơi này “đồ chơi” có chạy bằng điện, một hồi ngươi đeo lên để cho ta thử một lần, đến cùng là cảm giác gì.”
“Úc, hóa ra là thế.” Triệu Đức Tam nụ cười quỷ quyệt nói, ” với uy mãnh của ta, cùng “đồ chơi”, Trương cục, ta sợ ngươi không chịu đựng nổi a.”
“Cứ làm đi!” Trương Ái Linh chẳng thèm ngó tới hắn nở nụ cười, hít một hơi, đột nhiên nghiêm trang nói, “Tiểu Triệu, ngươi còn chưa là đảng viên a?”
“Ừm.” Triệu Đức Tam gật đầu, nghi hoặc hỏi, “Trương cục, thế nào lại hỏi việc này?”
“Vậy ngươi có đồng ý để ta giúp ngươi đổi cương vị, ngươi ngày mai tới phòng làm việc tìm Tiểu Trương làm chút thủ tục để được vào đảng, thư đề cử ngươi cứ để ta kí tên, vào đảng cương vị cũng sẽ tốt hơn, đối với việc về sau thăng chức cũng có trợ giúp, nếu ngươi không phải đảng viên, nếu quả thật có lên chức danh, ngươi cũng sẽ rất nhanh mà bị loại.”
“Nha… Vậy được, ta ngày mai sẽ đi làm, nhưng sợ sẽ có trở ngại không, dù sao ta cũng mới vào công tác?”
“Có ta ký tên đề cử, đảng ủy trong cục khẳng định sẽ phê chuẩn cho ngươi, lại nói, trong cục ta là bí thư đảng ủy, ta đã đồng ý, ai còn có thể nói không.”
“Vậy được.” Triệu Đức Tam cảm kích cười với nàng, trở mình, đặt ở trên người nàng, dùng miệng kê sát cửa hang dụ hoặc kia, chuẩn bị một màn “ướt át”.
“Úc… Tiểu Triệu, sao nghỉ một lúc rồi mà ngươi còn mềm như vậy.” Trương Ái Linh thỏa mãn kêu một tiếng, vuốt ve sau gáy của hắn, ưỡn ngực lên để chờ hắn bú.
“Thử một chút chẳng phải sẽ biết nha.” Triệu Đức Tam vừa “ăn” vừa nói, dùng bảo bối ma sát trên bụng cô.
Trương Ái Linh đưa tay sờ một chút, sợ hãi than nói: “Oa! Tiểu Triệu! Không hổ là người trẻ tuổi, nhanh như vậy lại cứng rồi… chờ một chút, ta đi lấy đồ chơi.” Đem hắn đẩy ra, trần trùng trục xuống giường đi thẳng tới phòng vệ sinh, bên trên bồn rửa mặt trong giỏ xách lấy ra “đồ chơi” điện, chạy chậm đến trở lại trên giường, mừng khấp khởi mở ra, phân phó nói: “Nằm xuống, ta đeo lên cho ngươi.”
Triệu Đức Tam liền ngoan ngoãn nằm xuống, để cô cẩn thận đeo lên, hỏi: “Trương cục, là ngươi ở phía trên hay để ta lên?”
“Đương nhiên ngươi, mới vừa rồi là ta, có đi có lại mới toại lòng nhau chứ. Hắc hắc…” Trương Ái Linh phán xong bèn nằm xuống, hai bên chân đã mở rộng, chờ đợi hắn tiến vào.
Triệu Đức Tam đứng lên, nâng lên hai chân của nàng, thử thăm dò rồi mới tiến vào. Đeo món đồ kia, cảm giác có chút trướng, cộng thêm món “đồ chơi” chạy bằng điện, có chút cảm giác tê dại, mỗi một cái đều khiến Trương Ái Linh vui sướng kêu một tiếng.
Dưới sự kích thích của đồ chơi mới lạ này, lão bà hơn bố mươi không chịu nổi, cảm giác toàn thân giống như là sắp bốc hỏa, ngay cả xương cốt cũng trở nên mềm nhũn như là muốn hòa tan vậy, nàng nâng cao cái eo, nghênh đón lực đạo mạnh mẽ từ nam nhân, tiếng va chạm như là đá rơi xuống giếng vậy, ừng ực ừng ực, tiếng nước róc rách, chỉ chốc lát quỳnh tương ngọc dịch chảy theo hai bên đùi xuống dưới nệm giường, ướt một mảng lớn…
Dưới sức mạnh của hai khẩu súng, Trương Ái Linh điên cuồng, liên tục mấy lần đạt tới khoái hoạt đỉnh phong, gương mặt hỏa hồng, ánh mắt mê ly không chịu nổi, tiếng kêu to liên tiếp cảm giác sảng khoái giống như là thuỷ triều liên tiếp nhau vậy, mặc dù ở cái độ tuổi này nhu cầu gần như là khá mạnh nhưng mà cũng không thể nào trụ nổi, triệt để tâm phục khẩu phục “bảo bối” của Triệu Đức Tam.
“Lãnh đạo, cảm thấy thế nào?” Triệu Đức Tam dương dương đắc ý thở hổn hển hỏi nàng.
“Tiểu Triệu… Ngươi… Ngươi sắp lấy mất cái mạng già của ta.” Trương Ái Linh khoái hoạt không nói nên lời, ” Trong công việc mà ngươi có được sức mạnh như trên giường, ta nhất định nghĩ biện pháp đề bạt ngươi lên cao”.
“Lãnh đạo, ngươi chỉ nói thôi, hiện tại một chút động tĩnh đều không có a?” Triệu Đức Tam mượn cơ hội hỏi.
Trương Ái Linh trở mình, đứng quay lưng về phía hắn, thở hồng hộc nói: “Tiểu Triệu, ngươi đừng nóng lòng nha… Ta cũng thay ngươi mà lo toan… hiện tại chưa có chỗ trống nào có thể bổ trí cho ngươi… Yên tâm đi, ta sẽ không bạc đãi ngươi.”
Triệu Đức Tam yên tâm cười cười, giả bộ điềm nhiên như không có việc gì hỏi: “Trương cục, gần đây công việc phá dỡ hai mỏ than không có trở ngại gì chứ hả? Dạo này không thấy người nhắc tới việc đó.”
“Qua Tết nguyên đán mỏ than Hắc Hà của Lâm Đại Phát chuẩn bị khởi công.” Trương Ái Linh nói rằng.
“Còn một cái nữa thì sao sao?” Triệu Đức Tam quan tâm là mỏ than của Mã Lan, từ khi thua kiện Cao Hổ Sinh, hắn cũng không có liên lạc qua với Mã Lan, không biết sự tình phá dỡ mỏ than bên đó thế nào, cũng không dám để lãnh đạo hoài nghi, hắn không dám hỏi nhiều về Mã Lan. Nhưng trong lòng hắn thì Bạch Linh cùng với Mã Lan là làm cho hắn có chút động tâm, đặc biệt là hai mẹ con Mã Lan làm cho hắn cảm giác nóng ruột nóng gan, cũng như bất lực trong việc Mã Đình.
Trong khoảng thời gian này Mã Lan cũng là loay hoay sứt đầu mẻ trán, thường thường muốn kiểm tra tiến độ phá dỡ, cùng Vương trấn trưởng tặng lễ, bảo đảm công việc phá dỡ thuận lợi, mặc dù tiến độ không có nhanh như bên Lâm Đại Phát, nhưng phần hậu lễ cho Vương trấn trưởng cũng không tệ, lấy tiền tài trừ tai hoạ cho người, quan trường không bạch lợi, đây là quy củ bất thành văn, Vương trấn trưởng thu tiền tài, trong công tác phá dỡ tự nhiên tận tâm tận lực, bảo đảm không sai.
“Đoán chừng năm sau cũng khởi công đi, cô bên kia công việc phá dỡ hơi chậm một chút, Dư phó thị trưởng tự mình hạ lệnh, lãnh đạo Thần Phủ huyện cùng trấn Bạch Thủy cũng đều là toàn lực phối hợp, không dám thất lễ, bất quá lãnh đạo Thần Phủ huyện phá dỡ làm chủ nhiệm Lâm Kiến Dương là bố của Lâm Đại Phát, tự nhiên tiến độ phá dỡ tập trung hơn ở Hắc Hà mỏ than… ngươi đối với chuyện này có hứng thú?”
“Ta cũng tại than đá cục đi làm nha, tự nhiên quan tâm một chút chúng ta, đây cũng là công tác chung mà.” Triệu Đức Tam cười khẽ nói.
“Tốt, đối một chuyến này có hứng thú liền tốt, thấy hứng thú công việc mới có thể có nhiệt tình.” Trương Ái Linh cười yếu ớt nói.
“Lãnh đạo, thời điểm không còn sớm, chúng ta ngủ một lát a?” Triệu Đức Tam làm hai lần, có chút kiệt sức, muốn ngủ.
“Nhìn ngươi cũng có vẻ mệt mỏi.” Trương Ái Linh cười khẽ nói, “Tốt, ngủ đi, sáng mai sớm lại hầu hạ ta một lần nữa nha, cũng không miễn cưỡng ngươi.”
Thế là hai người đi ngủ.
Triệu Đức Tam đến trưa bồi tiếp Trương cục dạo phố mua quần áo, ban đêm lại đưa nàng phục vụ khoái khoái hoạt hoạt, nhưng sơ sót Trương cục đường muội là Trương Ái Ái, bảo nàng vốn xong việc thì tới văn phòng đợi hắn, cô đợi hắn ở cửa phòng làm việc gần một tiếng, gõ cửa vô số lần, bèn phát hiện hắn không có ở bên trong, cho rằng mình bị hắn cho leo cây, bực mình rời đi…
Ngủ đến nửa đêm, Triệu Đức Tam đột nhiên bị một cái ác mộng đánh thức, lau mồ hôi lạnh, xoa xoa con mắt, nghiêng qua mặt nhìn bên người là Trương cục, trong lúc nhất thời có chút giật mình. Có đôi khi hắn cũng không thích cuộc sống hiện tại như vậy, cả ngày sống mơ mơ màng màng nếm qua các loại thân thể nữ nhân, nhưng cái này cũng không hề là mong ước của hắn, hắn có một dã tâm, không thể làm một người bình thường như này được, chỉ có thể dựa vào vị nữ lãnh đạo này, tương lai mới có thể bằng phẳng hơn một chút.
Hắn nhìn bên cạnh Trương cục đang ngủ rất ngon, đột đột nhiên trong đầu nhấp nhoáng một cái ý niệm, mặc dù hắn hiện tại cùng Trương cục quan hệ đã vượt qua tầm quan hệ lãnh đạo và nhân viên, nhưng hắn vẫn không yên tâm. Nhất định phải giống như Vương Quốc An, nắm được điểm yếu vậy mới có thể ngồi vững như bàn thạch, nhất định phải nắm chút chứng cứ điểm yếu để sau này Trương cục không trở mặt hắn. Nghĩ là làm, nhẹ chân nhẹ tay từ trong túi quần đang treo trên tủ đầu giường lấy điện thoại, mở ra tính năng chụp ảnh, nhẹ tay kéo chăn lên, thận trọng từ nhiều góc độ chụp lấy hơn chục tấm. Chụp xong hắn mới yên tâm ngắm lại một lần, thế là đánh bạo vạch hai cánh hoa ướt át kia ra mà chụp thêm mấy tấm nữa.
Chụt thêm được mười mấy tấm ảnh nữa, khóe miệng hiện lên nụ cười đắc ý, vừa mới buông tay để xoay người, Trương cục tỉnh, một mặt lười biếng, híp hai mắt còn ngái ngủ, hỏi: “Tiểu Triệu, ngươi đang làm gì đó?”
Triệu Đức Tam thân thể lắc một cái, thất kinh để điện thoại di động xuống, quay đầu làm bộ mơ mơ màng màng nói: “Ta nhìn mấy giờ rồi, Trương cục thế nào đã tỉnh? Ngủ đi.” Hắn xoay người một cái tay khoác lên trên thân Trương Ái Linh, muốn ôm cô đi ngủ.
“Không được, Tiểu Triệu, một lần nữa nha.” Ngủ một giấc Trương Ái Linh nghỉ ngơi dưỡng sức, có tinh thần, lại muốn đòi hỏi một lần. Triệu Đức Tam dù sao cũng đã nghỉ ngơi được vài giờ, lãnh đạo yêu cầu hắn nào dám từ chối, đạo lý này vốn đã thuộc như cháo lòng, mím môi cười tủm tỉm liền bò lên trên thân thể Trương cục trần trùng trục, bắt đầu hôn từ cằm dần dần hướng xuống dưới, đêm hai con thỏ trắng từ trạng thái mềm nhũn sang trạng thái căng cứng, hai viên nho tím đồng thời nhô lên, trong cổ họng Trương cục đã phát ra tiếng rên rỉ nhẹ, hô hấp đứt quãng, hắn một tay đỡ lưng cô, tay còn lại ra sức vuốt ve hai cánh hoa. Tay của Trương cục cũng không có vô dụng, hướng cự vật của hắn mà xoa nắn, bảo bối cứng rắn như thép đã sẵn sàng ra trận…
“Tiểu Triệu, mau đút vào…”
“Lãnh đạo, ngài nằm sấp đi.” Triệu Đức Tam muốn đổi tư thế, từ phía sau tới cũng hay, dễ dàng tới đỉnh phong.
Trương Ái Linh cố gắng đứng lên, trở mình nằm sấp, mông kia run run, cánh hoa màu nâu, bên trong màu phấn hồng, thực sự mê người.
Triệu Đức Tam tới gần, nhắm ngay, cái eo hướng phía trước ưỡn một cái, “Òm ọp” một tiếng tiến vào, Trương Ái Linh theo sự sung sướng “A” một tiếng, thở hổn hển, phân phó nói: “Tiểu Triệu, nhanh một chút, dùng sức mạnh một chút!”
“Ba… Ba…”
Tiếng va đập của bụng dưới và mông phá vỡ sự yên tĩnh của đêm khuya, âm thanh tựa như tiếng bạt tai, Trương Ái Linh quỳ trên giường lắc lắc cái mông, để cự vật tung hoành bên trong, tăng sự ma sát, từng trận khoái cảm kích thích thần kinh não, cảm giác như đang bay trên chín tầng mây. Từng giọt, từng giọt mưa xuân rơi xuống giường tí tách như là mưa xuân…
Trận này đến khi trời gần sáng mới kết thúc, phóng thích xong hai người nằm trên giường, lại đã tỉnh ngủ. Triệu Đức Tam có chút quan tâm hỏi tới việc riêng của Ái Linh, cô liền thủ khẩu như bình. Nữ nhân hơn bốn mươi có thể làm cục trưởng than đá cục của Du Dương thị hẳn không đơn giản, cho dù có sự trợ giúp của phu quân là trưởng phòng tổ chức Tỉnh ủy cũng chưa đủ, tự thân cũng có chút bản sự, đối với việc gì cũng thập phần cẩn thận, đối với quan trên chưa từng đắc tội với ai, ngay cả cái gai trong mắt như Vương Quốc An mặt ngoài cũng là rất quan tâm hắn, để cho mình trong mắt người ngoài tạo ra một hình tượng lãnh đạo nhân nghĩa.
Nửa tháng tới Triệu Đức Tam coi như khá bận rộn, hắn đã được giao nhiệm vụ chuẩn bị tiết mục văn nghệ nên có chút phiền não, tan tầm về đến nhà chuyện thứ nhất liền là bật máy tính lên lên mạng lục soát một chút video tiểu phẩm, đem lời kịch sửa chữa, sau mấy lần sửa chữa nhưng vẫn cảm thấy chưa hài lòng, hắn bèn nhắn tin cho Lý San San để hẹn cô hết giờ làm tới văn phòng giúp hắn xem qua một chút.