Phần 44
Sáng hôm sau, mặt trời lại nhô lên như thường, người của Đại Trúc Phong đến quảng trường, mới phát hiện ra tám lôi đài đã dỡ bớt đi bốn, bốn đài còn lại sắp theo vị trí các phương Đông Nam Tây Bắc.
Điền Bất Dịch và Tô Như đi đầu tiên, Trương Tiểu Phàm sau một đêm mặn nồng bên sư tỷ Điên Linh Nhi thì thương thế của hắn cũng có vẻ đỡ hơn, cái này không phải là do Linh Nhi, mà là do một chưởng của Điền bất Dịch và cũng là do tinh thần hắn sau một đêm thỏa mãn thì cũng tự tin lên rất nhiều, tuy rằng khuôn mặt hắn cũng có chút uể oải.
Hắn từ xưa tới nay chưa từng được coi trọng nay lại được đi giữa mọi người, bộ dạng thành ra e dè, ngoảnh đầu lại nhìn, khe khẽ hỏi Đỗ Tất Thư bên cạnh:
– Lục sư huynh, đại sư huynh bị thương có nặng không, sao lại đến nỗi đi không nỗi vậy?
Đỗ Tất Thư lắc lắc đầu nói:
– Sư phụ sáng nay khám cho đại sư huynh, có nói do hôm qua thi đấu quá kịch liệt với Thường Tiễn sư huynh bên chi chính, một người chuyên tấn công một người lại chuyên phòng ngự, đấu đi đấu lại đấu đến lưỡng bại câu thương, tổn hại hết kinh mạch, e là sẽ ảnh hưởng không ít đến sự tu hành.
Trương Tiểu Phàm thất kinh nói:
Đến đại sư huynh cũng đấu không lại, đệ hôm nay gặp Thường Tiễn sư huynh, chẳng phải là càng bị y đánh cho tan tác ư?
Đỗ Tất Thư lườm:
Nếu theo lẽ thường thì đúng như thế đó, nhưng chính là vì theo lẽ thường, hai ngày trước đây lúc đệ tỷ thí, phần lớn các vị sư huynh đã cược là đệ thua!
Trương Tiểu Phàm á khẩu tắt tiếng, đành ngậm chặt miệng.
Lôi đài lớn nhất nằm ở phía Bắc, người chen chật như nêm, chẳng cần nói cũng biết chính là nơi Lục Tuyết Kỳ thi đấu, Điền Bất Dịch liếc về đằng ấy, hừ một tiếng, tất nhiên chẳng thiện cảm gì với kẻ đã đánh bại con gái mình, lập tức dẫn môn hạ đi về lôi đài phía Tây.
Mới đi được mấy bước, Trương Tiểu Phàm thân hình bỗng dưng chấn động, thấy một toán người từ mé bên đi ngược lại. Dẫn đầu là một lão đạo nhân dáng vẻ đạo mạo, tuy không còn trẻ nhưng cũng chẳng đến nỗi bị già, có lẽ là do đạo hạnh cao thâm, nên trông chừng khuôn mặt người này chỉ trên dưới 50 tuổi là cùng. Đi song song bên lão chính là Tăng Thư Thư, sau lưng hai người có hơn một trăm đệ tử Phong Hồi Phong. Trương Tiểu Phàm trông thấy nhóm của Cao sư huynh, nhưng không thấy Bành Xương.
Dường như cảm nhận được ánh mắt tìm kiếm của Trương Tiểu Phàm, lúc người hai bên đi ngang qua nhau, Tăng Thư Thư đột nhiên nói:
– Bành sư huynh không đến, đang ở phòng dưỡng thương!
Trương Tiểu Phàm cười gượng, thấy sắc mặt Tăng Thư Thư nghiêm ngặt, ánh mắt chiếu ra lạnh băng.
Lão đạo nhân dẫn đầu kia tất nhiên chính là Tăng Thúc Thường thủ toạ Phong Hồi Phong, mười năm trước Trương Tiểu Phàm đã từng gặp lão ta trên đỉnh Thông Thiên Phong khi bọn họ tranh nhau Lâm Kinh Vũ, nhưng có lẽ cũng đã quá lâu rồi không gặp lại, nên Tiểu Phàm chẳng còn chút ấn tượng nào nữa. Ông ta liếc nhìn Trương Tiểu Phàm, cái nhìn tuy không sắc nhọn, nhưng thâm thuý cùng cực, hình như chỉ bằng một cái nhìn ấy đã soi thấu hắn, đến tận ruột gan.
Trương Tiểu Phàm bất giác co mình lại, thình lình nghe tiếng Điền Bất Dịch:
– Tăng sư huynh mạnh giỏi a!
Tăng Thúc Thường đáp lễ:
– Chào Điền sư huynh, nghe nói môn hạ quý chi phái mới xuất hiện một kỳ tài tên gọi Trương Tiểu Phàm, đạo pháp độc đáo, hôm qua đấu với gã đệ tử vô dụng Bành Xương của ta, đánh cho y trọng thương gần chết rồi!
Trương Tiểu Phàm biến sắc, thất thanh kêu:
– Cái gì, Bành sư huynh thương nặng đến thế kia ư?
Lời vừa thốt ra, môn hạ đệ tử Phong Hồi Phong lập tức nhao nhao, bảo gã này thật là ác độc, đả thương người ta rồi lại còn giả bộ kinh ngạc, nếu không phải là vô tâm thì cũng là chế nhạo.
Ánh mắt Tăng Thúc Thường thoáng qua một tia giận dữ, nhưng không tiện phát tác với hậu sinh tiểu bối, chỉ cười nhạt bảo Điền Bất Dịch:
– Điền sư huynh, huynh dạy được đồ đệ giỏi lắm!
Điền Bất Dịch vốn đã cau mày, nghĩ bụng gã xú tiểu tử này quá kém giao tiếp, nhưng nghe Tăng Thúc Thường nói như hàm ý móc máy, sẵn tính hiếu cường bảo thủ, lão lập tức cười đáp:
– Đâu có đâu có, Tăng sư huynh quá khen rồi. Tiểu Phàm, lại bái kiến Tăng sư thúc đi!
Trương Tiểu Phàm đờ người, Tăng Thúc Thường đổi sắc mặt, tụ bào khẽ phẩy, lạnh lùng bảo: “Khỏi cần!” Đoạn phất tay áo mà đi.
Tăng Thư Thư liếc Trương Tiểu Phàm, lạnh nhạt bảo:
– Ta không nhìn ra tuyệt nghệ thâm tàng của đệ, thật xấu hổ, lại còn xin với Bành sư huynh thủ hạ lưu tình, không ngờ là làm hại huynh ấy!
Trương Tiểu Phàm cuống quýt kêu:
– Ôi… địt mẹ… Tăng Thư Thư… đệ không có… huynh hiểu nhầm rồi…
Hắn nói chưa hết, Tăng Thư Thư đã lắc đầu bước đi, người của Phong Hồi Phong cũng theo liền, ánh mắt nhìn lại tất thảy đều băng giá. Trương Tiểu Phàm đang buồn rầu, bỗng liếc thấy trong đám người, Cao sư huynh lướt qua trước mặt, đột nhiên nháy nháy mắt.
Trương Tiểu Phàm còn sững sờ, Cao sư huynh đã rời đi xa.
Điền Bất Dịch ngó đám người Phong Hồi Phong, cười nhạt, khoát tay dẫn chúng đệ tử hướng về lôi đài phía Tây, điểm thi đấu ngày hôm nay. Đến nơi, họ trông thấy xung quanh đã có hơn hai trăm người vây kín, chen vai thích cánh, xem ra ngoài đài của Lục Tuyết Kỳ, đây chính là chỗ náo nhiệt nhất trên quảng trường Vân Hải.
Trương Tiểu Phàm thở ra một hơi lạnh, khe khẽ hỏi mấy sư huynh bên cạnh:
– Nhiều người thế, vị Thường Tiễn sư huynh đó hẳn lợi hại lắm?
Mọi người đều cười, Hà Đại Trí nghiêm chỉnh đáp:
– Thường sư huynh đạo hạnh cao thâm khỏi cần phải nói, nhưng ta thấy những người ở đây phần lớn là đến xem đệ đó, tiểu sư đệ ạ!
Trương Tiểu Phàm thất kinh, ngạc nhiên hỏi:
– Vãi lồn… sao… sao có thể thế được?
Hà Đại Trí khà một tiếng:
– Đến hôm nay, Thất Mạch Hội Võ chỉ còn có 8 người, trong đó người nổi nhất là đệ, ai mà không muốn đến xem đệ rốt cục có mấy đầu mấy tay?
Trương Tiểu Phàm á khẩu, khóc ròng ròng trong lòng…
Điền Bất Dịch dẫn đệ tử đến phía dưới đài. Trên đường, trông thấy sư đồ Đại Trúc Phong, mọi người nhao nhao tránh ra nhường lối. Điền Bất Dịch nhìn bốn xung quanh, thấy đệ tử của chi chính không phải là ít, chắc vì hôm nay có Thường Tiễn thi đấu, nên họ tới xem cũng đông hơn, nhưng trưởng lão chi chính thì chẳng có mấy vị, chưởng môn Đạo Huyền Chân Nhân cũng không đến.
Điền Bất Dịch nhìn quanh rồi cau mày, khẽ nói với Tô Như bên cạnh:
– Linh Nhi đâu rồi, con bé chẳng lẽ giận ta tới mức không thèm đến xem hay sao?
Tô Như lắc đầu:
– Con bé tuy lớn rồi nhưng tính trẻ con lắm, nhìn bộ dạng nó lúc sáng là không còn giận gì huynh đâu. Nhưng thật sự không biết nó chạy đi đâu rồi, mới hồi nãy còn ở đây mà…
Điền Bất Dịch trầm ngâm, bước lại nơi chính giữa dưới đài, thấy đặt năm sáu cái ghế, nhưng chỉ có một lão già râu bạc đang ngồi. Trông thấy bọn Điền Bất Dịch đi đến, lão cũng đứng dậy.
Trương Tiểu Phàm đờ người, nhận ra lão già râu bạc đó chính là người ngồi dưới đài lúc hắn tỷ thí với Sở Dự Hồng hôm kia.
Lão già râu bạc hiển nhiên cũng nhớ Trương Tiểu Phàm, ánh mắt lướt về phía hắn, rồi nói với Điền Bất Dịch:
– Điền sư huynh, thật không ngờ môn hạ huynh năm nay lại xuất hiện một nhân tài.
Điền Bất Dịch có vẻ cũng thân với lão già, bèn cười ha ha, nói:
– Phạm sư huynh quá khen rồi, mời ngồi mời ngồi!
Lúc ấy, sau đài tiếng chuông nổi lên, Điền Bất Dịch ngoảnh đầu bảo Trương Tiểu Phàm:
– Lão thất, con lên đài đi!
Mấy trăm ánh mắt tức thời soàn soạt quét tới, đổ lên mình Trương Tiểu Phàm. Hắn chưa bao giờ bị nhiều người nhìn đến như vậy, mặt mày phát nóng, ứng tiếng: “Vâng.” Nói đoạn quay đầu không dám liếc lại phía sau nữa, cứ đi một mạch lên sàn đấu.
Được mấy bước, bỗng nhiên bị Tô Như nắm lại, Trương Tiểu Phàm ngạc nhiên:
– Sư nương, sao ạ?
Tô Như mỉm cười, mặt có vẻ quan hoài, hỏi nhỏ:
– Hôm qua Linh Nhi chăm sóc cho con tốt chứ? – Giọng nói ôn nhu, nhẹ nhàng, thánh thót của nàng vang lên chỉ đủ để cho Tiểu Phàm nghe thấy.
Trương Tiểu Phàm giật mình, đỏ bừng mặt, lí nhí đáp:
– Dạ… con hiện tại rất khỏe… cảm ơn sư nương… và sư tỷ ạ.
Tô Như trông cái bộ dạng lén lút của hắn thì không khỏi bật cười nói:
– Coi bộ đêm qua ngươi cũng thỏa mãn không ít ha. Hihi…
Dừng lại một lúc rồi nàng tiếp tục:
– Thương thế bên ngoài thì đơn giản, chứ bên trong không nhanh như vậy đâu. Tiểu Phàm, hôm nay người cùng con tỷ thí là Thường Tiễn, bản lĩnh không phải tầm thường, đại sư huynh con tu vi như vậy mà cũng bại dưới tay y, con thì mới tu hành lõm bõm e là vẫn chưa đủ, lát nữa đây đừng có sính cường, nếu không được thì nhận thua, nhất định đừng mạo hiểm để thọ thương, biết chưa? Còn phần thưởng của ta… ư… hihi… không phải hôm nay thì là hôm khác… đừng có ham hố mà cố rồi thanh cố quá đó nha… hihihi…
Nghe Tô Như dặn dò. Trương Tiểu Phàm vừa thấy nứng lại thấy ấm lòng, nhưng không thể hiện ra ngoài, hắn chỉ gật đầu chỉ lẩm bẩm:
– Ngộ nhỡ con vì sợ thua mà đầu hàng… sư phụ lại giận…
Tô Như mỉm cười lẳng lơ nhìn hắn, khẽ lắc đầu:
– Con ngốc ạ, yên tâm đi, sư phụ xót con còn chưa hết nữa là… hơn nữa… nếu con có bị làm sao… thì ta làm sao mà sống nổi đây… ư… hihi…
Trương Tiểu Phàm trong lòng hân hoan, nhìn khuôn mặt đậm nét xuân tình của sư nương đang nhìn mình mà tâm trạng hắn không khỏi xốn xang. Con cặc hắn vì thế mà cứ ngoắc ngoắc, lục đục trong quần. Tô Như thấy vậy không khỏi bật cười trước bộ dạng của hắn, nàng vỗ nhẹ lên đầu hắn:
– Xem cái bộ dạng ngươi… hư đốn chưa kìa. Đi đi! Hihi… nếu chẳng may hôm nay con thắng… ta sẽ là món quà giành trọn cho con… hihi…
Trương Tiểu Phàm cúi đầu chào sư nương rồi chầm chậm bước lên đài, người thì đứng đấy, nhưng đầu óc thì đang nhai lại câu nói của sư nương Tô Như: “Nếu hôm nay con thắng… ta sẽ là món quà giành trọn cho con… hihi…”
Tự nhiên hắn lại cảm thấy vô cùng phấn chấn và tự tin, hai lần trước hắn đều bại dưới đôi tay, miệng lưỡi và hai bầu ngực của nàng, hôm nay nếu lại may mắn thắng trận, hắn tự thề với lòng nhất định sẽ phải đánh bại sư nương xinh đẹp, đa dâm của hắn ở… trên giường. Nếu không làm được… hắn thề sẽ không bao giờ chơi gái nữa…
Hắn đứng trên đài suy nghĩ hồi lâu, tưởng tượng ra cảnh sư nương Tô Như của hắn trần truồng, quàn quại, van xin con cu của hắn mà không khỏi phấn chấn, tự tin vô cùng. Hắn cũng cóc thèm quan tâm phía dưới nguời ta đang bàn tán xôn xao về chuyện gì.
Nhưng một lúc khá lâu nữa, cuối cùng Trương Tiểu Phàm cũng cảm thấy hơi lạ: Đối thủ của hắn mãi đến lúc này vẫn chưa tiến ra.
Dưới đài, người của chi chính tỏ ra lo lắng, đa số đều ngoảnh đầu nhìn ngó khắp nơi, đúng lúc ấy, từ xa chạy lại một đệ tử Thông Thiên Phong, sắc mặt e ngại, không để ý gì đến những ánh mắt lạ lùng chĩa vào mình, lao đến bên lão già râu bạc, vội vã thì thầm mấy câu.
Lão già râu bạc biến sắc mặt, dường như không tin nổi, hỏi dồn:
– Thật sao?
Đệ tử đó ai oán ngước nhìn lên đài, rốt cục nặng nề cúi đầu xuống. Lão già râu bạc mặt xám như tro, vẻ rất tang thương, ngồi phịch xuống ghế. Điền Bất Dịch trông thấy, rất lấy làm lạ, hỏi:
– Phạm sư huynh, xảy ra chuyện gì?
Lão già râu bạc uể oải nhìn Điền Bất Dịch, thở dài thườn thượt, trấn định lại tinh thần, đứng lên nói to:
– Thường Tiễn đệ tử chi chính, vì hôm qua tỷ thí thọ thương quá nặng, không thể nhấc mình dậy được, trận đấu hôm nay bãi bỏ.
Trên đài dưới đài, một bầu tịch mịch.
Giây lát sau, mọi người nhốn nháo! Dù cho đệ tử Thanh Vân Môn đa phần tu đạo, nhưng vẫn có không ít người thô hào vọt miệng chửi bới. Đối với môn hạ Đại Trúc Phong, phản ứng đầu tiên hoàn toàn không phải là vui mừng kinh ngạc, mà ai nấy sắc mặt kỳ quái, lom lom nhìn nhau, mãi lâu sau, từng người một mới cảm khái lắc đầu hoặc cười khổ.
Những người dự khán trận đấu hôm trước khá là bất ngờ trước thương thế của Thường Tiễn, bởi vì bọn không nghĩ thương thế của hắn lại nặng tới như vậy, tuyệt không thể nào tới nỗi không thể nhấc mình lên được. Thế nhưng cũng chỉ dám nghĩ trong đầu, tuyệt nhiên không ai dám nói ra…
Thấy ở sau lưng, đám đông nảy sinh đủ thứ thái độ, tiếng bàn tán ồn ào rối loạn, Điền Bất Dịch và Tô Như chầm chậm đứng lên. Nhìn tiểu đồ đệ vẫn ngây đuỗn trên võ đài, Tô Như mỉm cười, khe khẽ nói với Điền Bất Dịch:
– Muội đã bảo mà, tiểu đồ đệ này của huynh, số mệnh thực là tốt đến lạ lùng!
Điền Bất Dịch im lặng, cười khổ.
(2): NGUYÊN NHÂN…
Trước đó vài canh giờ. Tại đỉnh núi Thông Thiên Phong, phòng riêng của Thường Tiễn…
Thường Tiễn đứng trước phòng, y đang thắt lại đai áo choàng, trên bàn trà là pháp bảo tiên gia sẵn sàng cho trận tỷ thí với gã sư đệ Trương Tiểu Phàm. Hôm qua trận chiến với Tống Đại Nhân của tuy rằng hết sức gian nan, vất vả và Tống Đại Nhân cũng gây cho y nhưng khó khăn và thậm chí là một vài thương tích nhất định, nhưng với những kỳ trân đại bổ mà Thanh Vân Môn có được, lại trải qua một đêm nghỉ ngơi tĩnh dưỡng nên bây giờ gần như cả thương thế và tinh thần của Thường Tiễn đều ở trạng thái đỉnh phong, sẵn sàng ra trận…
Lúc Thường Tiễn chuẩn bị cầm tiên kiếm thì có tiếng gõ cửa vang lên:
– Mời vào…
Y nhẹ nhàng lên tiếng, cánh cửa bật mở, một bóng hồng nhanh chóng bước vào rồi đóng nhanh cửa lại trước sự ngỡ ngàng của y:
– Linh… Linh Nhi sư muội… tại sao muội lại tới đây…
Vừa thấy Linh Nhi, gương mặt Thường Tiễn đỏ bừng lên vì chuyện quá khứ ùa về, suốt mấy năm nay hình ảnh trần truồng trụy lạc của Linh Nhi không ngày nào là không ở trong đầu Thường Tiễn. Nhưng y cũng đã nghe qua chuyện tình của Linh Nhi và Tề Hạo. Vì thế mà khi trở về Thanh Vân Môn, đôi lúc Thường Tiễn rất thèm khát Linh Nhi nhưng tuyệt nhiên hắn không bao giờ dám lén lút đi gặp nàng. Phần vì xấu hổ, phần vì y cảm thấy có lỗi với Linh Nhi và Tề Hạo. Tuy rằng chuyện năm xưa không phải y cố tình, nhưng ít nhiều việc chiếm đoạt thân xác của Linh Nhi và Văn Mẫn năm đó thực sự là y đã làm. Thường Tiễn đâu phải là thánh nhân, y chỉ là con người, cũng chứa đựng đầy những ham muốn nhục dục. Cho tới tận bây giờ y vẫn không quên được những ngọt ngào mà Linh Nhi mang lại cho y trong đêm ở Bích Hỏa Thiên Băng hồ năm xưa.
Giá như Linh Nhi chưa từng yêu Tề Hạo thì chắc chắn Thường Tiễn sẽ không hề e ngại mà tiến tới với nàng. Đáng tiếc thay. Trong lòng Linh Nhi được Thường Tiễn xác thực là cả đời này nàng sẽ ở bên Tề Hạo rồi. Thế nhưng ngay hôm nay, vào thời khắc này, nàng lại tới tìm y… có mục đích gì?
Nhìn nụ cười tươi rói trên khuôn mặt xinh đẹp, rạng rỡ và có đôi chút mời gọi của Linh Nhi làm tim Thường Tiễn bất giác đập loạn, và trong lòng y có đôi chút chờ mong.
– Thường Tiễn sư huynh, có phải huynh chuẩn bị thượng đài?
Sau nụ cười tươi rói, Linh Nhi ngay lập tức mở miệng. Thưỡng Tiễn nhìn nàng bối rối:
– Đúng vậy, Linh Nhi sư muội, nhưng muội yên tâm… nếu muội tới vì Trương sư đệ, ta nhất định sẽ không làm khó đệ ấy…
Linh Nhi không trả lời, nàng khẽ bước nhẹ từng bước đến gần Thường Tiễn, hắn trống ngực đập thình thịch, bất giác lùi lại, hai người cứ thế một lùi một tiến cho tới khi Thường Tiễn bị đẩy sát tới thành giường của y. Thường Tiễn mới giật mình ngồi xuống, miệng lắp bắp:
– Linh Nhi sư muội… muội… muốn gì vậy?
– Hihihi… Thường Tiễn sư huynh… hôm nay muội tới… đúng là Tiểu Phàm… vì thế huynh có thể… vì Linh Nhi mà không tới võ đài hôm nay được không… ư… hihihi?
Linh Nhi cười dâm, nàng vừa nói vừa khẽ gạt lớp áo mỏng manh bên ngoài ra khỏi cơ thể mình. Khi lớp áo ngoài rơi phịch xuống dưới, làn da thịt trắng ngần bên trong cơ thể nàng ngay lập tức lấp ló phô ra sau bộ quần áo lót màu hồng cánh sen vời những đường cong uốn lượn đập ngay vào mặt Thường Tiễn ở ngay trước mắt làm cho cổ họng y khô khốc vì thiếu nước. Chưa hết, Linh Nhi tiếp tục cười thích thú trước khuôn mặt ngơ ngác thèm khát của vị sư huynh đáng kính, nàng dạng chân ra ngồi luôn lên đùi y.
– Ực… ư… Linh Nhi… muội… muội làm gì vậy?
Khi lớp áo choàng trên người Linh Nhi rơi xuống, làn da thịt trắng ngần bên trong cơ thể nàng ngay lập tức lấp ló phô ra sau bộ quần áo lót màu hồng cánh sen vời những đường cong uốn lượn đập ngay vào mặt Thường Tiễn ở ngay trước mắt làm cho cổ họng y khô khốc vì thiếu nước.
Cảm nhận con cặc cương cứng của Thường Tiễn đội lên dưới lớp vải mà khiến cho chính Linh Nhi cũng cảm thấy rạo rực. Hai tay Linh Nhi đặt lên lồng ngực của Thường Tiễn, nàng cười dâm, xoa xoa tay khắp lồng ngực y rồi luồn vào bên trong áo y. Những ngon tay búp măng mềm mại, mát rượi khiến cho tim Thường Tiễn đập mỗi lúc một nhanh hơn. Linh Nhi vừa xoa lồng ngực vừa dùng hai ngón tay vân vê đầu ti của Thường Tiễn, miệng nàng ghé sát tai y phả hơi thở thơm mát vào tai y mà thì thào:
– Ư… hihihi… nếu huynh không thượng đài… Linh Nhi muội sẽ là của sư huynh cho tới hết ngày thi đấu hôm nay… ư… hihihi…
Linh Nhi vừa nói vừa rên rỉ nhẹ nhàng, lời nói của nàng có sức hấp dẫn tuyệt đối với bất cứ gã nam nhân nào. Thường Tiễn nào phải là ngoại lệ. Nhất là hắn đã từng một lần được làm chủ thân hình này. Mặc dù luôn cảm thấy có lỗi với Tề Hạo, nhưng ở trong hoàn cảnh này, đầu óc Thường Tiễn không có nhiều chỗ cho những sũy nghĩ đó. Nếu bây giờ Thường Tiễn thấy có lỗi với hắn thì ai sẽ thấy có lỗi với y.
Thường Tiễn trống ngực đập thình thịch, hai tay ôm lấy vòng eo của Linh Nhi xoay người đẩy nàng nằm ngửa ra giường rồi đè lên người y. Bộ dạng chủ động thành thục khán hắn với thái độ rụt rè ban nãy. Hắn ghé sát gương mặt xinh đẹp của nàng thì thào:
– Sư muội… muội không giỡn ta đó chứ?
– Hihi… huynh cho rằng Linh Nhi trốn tới tận đây, mang thân xác này ra đổi lấy trận thắng cho Tiểu Phàm chỉ để giỡ mặt huynh hay sao ư… hihihi?
Linh Nhi vuốt má hắn, cười dâm lên tiếng. Đúng lúc này có tiếng gõ cửa vang lên kèm với đó là một âm thanh hối hả vọng vào:
– Thường Tiễn sư huynh… huynh chuẩn bị xong chưa… Trương Tiểu Phàm và tất cả mọi người đang chờ huynh rồi…
Linh Nhi nhướng mắt nhìn ra cửa chính, nàng kéo cổ Thường Tiễn xuống hôn nhẹ lên môi hắn một nụ hôn rồi nhẹ nhàng lên tiếng:
– Quyết định là ở huynh… Linh Nhi ở đây chờ… hihihi…
– Ư… được rồi… sư muội… muội đợi ta…
Thường Tiễn thả rèm hai bên xuống che đi Linh Nhi đang nằm hớ hênh trong giường của mình rồi quay ra. Linh Nhi bật cười thích thú ở bên trong. Nàng thầm nghĩ xem như sự hy sinh này là vì Tiểu Phàm đã cứu nàng và cũng vì bệnh thành tích mà Điền Bất Dịch mong muốn, hơn nữa cũng không phải là nàng chưa từng thất thân trong tay Thường Tiễn, nếu hắn quay lại vậy thương vụ này đối với Linh Nhi mà nói nàng lời hơn rất nhiều…
Đang miên man suy nghĩ được và mất thì hai cánh rèm giường được gạt ra. Trước mặt nàng là Thường Tiễn đầy hao hức với đôi mắt như hổ đói đang nhìn chằm chằm vào nàng như nhìn con mồi, Linh Nhi thấy vậy thì tiếp tục cười dâm:
– Sư huynh… vậy là huynh quyết định ở lại sao… ư… hiihi…
– Hehe… đúng vậy… sư muội… vậy muội phải thể hiện thành ý thật tốt để bù đắp cho sự thiệt thòi này của ta…
– Ư… vâng… vạn sự tùy huynh… hihihi…
Dứt lời hắn nắm tay Linh Nhi kéo nàng ra khỏi chiếc giường và đứng ngay bên cạnh hắn. Ngay lập tức Thường Tiễn trám kín môi nàng bằng một nụ hôn cuồng vã và khao khát:
– Um… ư… sư huynh… từ từ nào… hihi… um… ư… ư…
Linh Nhi rên nhẹ nhưng cũng ngay lập tức đáp lại nụ hôn của Thường Tiễn một cách thích thú. Hai người một nam một nữ xoắn chặt lấy nhau trong căn phòng rộng lớn của Thường Tiễn. Hay tay y vòng ra phía sau vuốt ve chiếc eo nhỏ nhắn của nàng trong khi đó Linh Nhi cũng vòng tay lên mà ôm lấy cổ hắn. Phối hợp với những cánh tay của hai người là hai chiếc lưỡi ướt át đang xoắn chặt lấy nhau kèm với những âm thanh ư ử trong cuống họng Linh Nhi cứ liên tục vang lên không ngớt:
– Um… ôi… Tuyệt quá sư huynh ơi… ư… ư… chúng ta cứ thoải mái… cho tới khi trận đấu của mọi người kết thúc nào… um… ưưư…
– Sư muội… muội thực sự dâm lắm đó… um… um… ư… ưưư…
– Hihi… vậy… ư… huynh có thích muội dâm không… ư…
– Tất nhiên là có rồi… um… ư… ư…
Hai người cứ thế vừa khẩu dâm vừa xoắn lấy lưỡi nhau. Trong khi đó tay nàng thì đang liên tục xoa xoa lên đầu hắn còn Thường Tiễn lúc này đang bóp nghiến cặp mông căng tròn và nảy nở của Linh Nhi qua lớp quần mỏng. Hai chiếc lưỡi bên trên dính chặt vào nhau phát ra những âm thanh nhóp nhép cũng với những tiếng rên ư ư của Linh Nhi trong khi đó đôi bàn tay của Thường Tiễn đã thoăn thoắt lột bỏ dây đai và những y phục vướng víu trên người nàng ra.
Sau khi trên người Linh Nhi chỉ còn lại chiếc yếm quây mỏng manh và chiếc quần lót lọt khe bé xíu thì nàng được Thường Tiễn đẩy nằm ngửa luôn ra chiếc giường bên cạnh. Hắn nằm đè lên người Linh Nhi và tiếp tục xắn chặt lấy lưỡi nàng như hai con rắn đang quấn lấy nhau vậy.
Thường Tiễn đỡ nàng một tay gối đầu lên tay mình một tay kia di chuyển xuống dưới úp trọn bàn tay lên vùng mu tam giá của Linh Nhi và xoa xoa lồn nàng qua lớp quần lót mỏng tanh mát rượi, hai chân Linh Nhi vô thức dang rộng, nàng khẽ hẩy lồn lên và miệng thì rên ư ử trong cuống họng:
– Um… u… ư… ư… ôi… muội thích quá…
– Hehe… Linh Nhi… của muội ướt hết rồi… thật là hư hỏng quá đi… ư… ư… ư…
– Vậy… ư… huynh có thích muội hư hỏng không um… ư… ưưư…
– Có… hehehe… ta thích lắm… um… u…
Sau màn nút lưỡi và xoa lồn Linh Nhi một cách đã đời. Thường Tiễn vươn người quỳ dậy, hắn hấp tấp lột bỏ y phục trên người mình một cách nhanh chóng. Trong khi đó thì bên dưới Linh Nhi cười khúc khích cổ vũ hành động của hắn. Loáng một cái, Thường Tiễn đã lột bỏ sạch sẽ quần áo trên người mình, hắn ném nó xuống giường và khoe con cặc to tướng, dài ngoằng và gân guốc trước mặt Linh Nhi:
– Ôi… ư… hihi… to quá… ngon quá đi…
– Hehehe… rồi muội sẽ thấy sự lợi hại của nó ngay thôi…
Ngay khi vừa dứt lời. Thường Tiễn ngay lập tức lại đè lên người Linh Nhi. Hắn tiếp tục xoắn lấy lưỡi nàng và luồn một tay vào trong chiếc áo yếm của nàng mà xoa bóp cặp vú căng tròn, nảy nở của Linh Nhi, cặp vú mà hắn vẫn hằng mơ tưởng trong suốt những năm qua:
– Ôi… um… ư… ư… muội sướng… muội sướng quá… bóp vú muội mạnh lên… ưưư… ư…
Linh Nhi vừa nút lưỡi Thường Tiễn vừa rên siết trong cuống họng. Nàng khẽ ưỡn ngực lên cho hắn bóp vú mình. Khi lưỡi Thường Tiễn rời môi nàng nàng và liếm xuống cổ thì Linh Nhi liền ngửa cố ra mà rên lớn:
– AAAA… ÔI… SƯ HUYNH ƠI… A. AAAA… MUỘI SƯỚNG… LINH NHI SƯỚNG… BÓP VÚ MUỘI ĐI… Ư… Ư… AAAAA…
Quá phấn khích vì âm thanh rên rỉ khoái lạc của Linh Nhi. Thường Tiễn luồn tay xuống lưng nàng cởi nút thắt dây áo yếm và kéo chiếc yếm quây trôi tuột xuống bụng nàng. Cặp vú Linh Nhi được giải phóng, bật bung lên đầy ngạo nghễ và kiêu hãnh. Cũng phập phồng, nhấp nhô theo từng cảm xúc của nàng. Thường Tiễn thở phì phò, một tay úp trọn lên bầu vú căng trong của nàng mà xoa xoa hạt đậu. Bên còn lại được hắn trám kín bằng miệng và bú, mút nút chùn chụt không ngừng:
– Ư… AAAAA… SƯỚNG… MUỘI SƯỚNG… SƯ HUYNH BÚ MUỘI SƯỚNG QUÁ… BÓP VÚ MUỘI MẠNH NỮA LÊN… SƯỚNG QUÁ… Ư… Ư… A. AAAA…
Thường Tiễn hả hê, sung sướng luân phiên bóp và bú hai bên bầu vú của nàng, Linh Nhi lúc này cũng không thể nằm yên, nàng hai tay ôm lấy đầu hắn mà xoa xoa mái tóc của Thường Tiễn, ngực ưỡn lên cho hắn bú mút, nút và bóp một cách ngấu nghiến, vần vũ. Hắn bóp rất mạnh nhưng lúc này nàng nứng lắm rồi, không hề thấy đau mà chỉ thấy sướng. Hai đầu vú săn chắc lại và cứng ngắc cứ chĩa lên trông thật vô cùng hấp dẫn…
Sau khi ăn no nê hai trái đào tiên căng mọng của Linh Nhi, Thường Tiễn nhìn ánh mắt đờ đẫn và đôi môi buông lơi, thở dóc của nàng mà trong lòng đầy phấn khích, hắn trườn lên tiếp tục nút chặt lấy lưỡi nàng mà xoắn nhóp nhép. Linh Nhi rên ư ử, ngay lập tức đáp lại vô cùng nhiệt tình. Một tay nàng xoa xoa lên vùng ngực nở nang của Thường Tiễn, trong khi đó tay hắn cũng di chuyển xuống dưới, những ngón tay luồn vào trong quần lót và xoa nhẹ lên cái lồn đã ướt nhẹp dâm thủy của nàng. Lần đầu tiên hắn sờ vào lồn nàng một cách trực tiếp thì nó cũng đã đẫm ướt dâm thủy của nàng rồi:
– ÔI… UM… Ư… Ư… Ư… Ư… AAAAA… MUỘI SƯỚNG… MUỘI RA… LINH NHI RAAAA…
Linh Nhi quằn người rên lớn khi những ngón tay của Thường Tiễn không ngừng ray ray lên mu rồi sau đó miết dọc theo khe lồn ẩm ướt chật hẹp của nàng. Lưỡi nàng xoắn chặt lấy lưỡi Thường Tiễn, miệng rít lên trong cuống họng, thân hình thi thoảng lại giật nảy lên bởi ngón giữa của hắn đãn ngập lút cán trong khe lồn nàng. Rời môi Linh Nhi, Thường Tiễn rút ngón tay lúc này đã bóng loáng dâm khí của Linh Nhi đưa lên miệng mút chùn chụt một cách ngon lành ngay trước mắt nàng:
– Ưm… ôi…
Hành động đó của Thường Tiễn càng khiến Linh Nhi nứng tợn, nàng ngay lập tức chồm dậy sáp vào cùng với Thường Tiễn mà mút lấy mút để những ngón tay của hắn, mút lại dâm khí của chính mình. Hai chiếc lưỡi mút sạch những ngón tay dính đầy dâm thủy rồi lại tiếp tục tục xoắn chặt lấy đối phương trong những âm thanh nhóp nhép cùng với đó là những tiếng rên ư ử tê tái phát ra từ cuống họng của Linh Nhi.
Vừa nút chặt lấy chiếc lưỡi mềm mại của Linh Nhi, Thương Tiễn liền xoay người ngỗi thõng chân xuống giường, hắn lột bỏ lớp y phục còn lại trên người Linh Nhi ra khỏi cơ thể nàng rồi bế nàng ngồi dựa lưng vào trong lòng hắn, chân cũng thõng xuống giường. Linh Nhi hoàn toàn trần truồng dính sát tấm lưng ong trắng mịn và mát dượi vào lòng Thường Tiễn, nàng nghiêng đầu tiếp tục đón nhận nụ hôn cuồng vã và khát khao của hắn trong khi đó hai bầu vú trần trụi đang được đôi bàn tay của Thường Tiễn vần vũ, nhào nắn và bóp nghiến như thợ bánh đang nhồi bột vậy:
– Ưm… ôi… ư… muội sướng… um… um… ư… ư… ư…
Linh Nhi rên siết vì sướng, một tay nàng thò xuống bắt đầu tấn công lại. Nàng thò tay vuốt ve bọc thịt đã cộm cứng đội lên nơi đũng quần của hắn, trong khi đó Thường Tiễn cũng thò một tay xuống mà móc lồn nàng, tay còn lại luân phiên bóp nghiến hai bầu vú căng tròn bên trên. Hành động của cả hai đều khiến cho đối phương nứng và sướng kinh khủng:
– Ôi… ư… Linh Nhi sư muội… muội dâm quá… ư… ư…
– SƯớng… ôi… sư huynh ơi… móc lồn muội nữa đi… muội sướng lồn quá… bóp vú muội đi… bóp mạnh vào… ôi… ư… muội ra mất… ư… ư… aaaaa…
Linh Nhi phải nhả miệng hắn ra mà ngửa cổ lên trời xắn môi cho tiếng rên không bắn ra khỏi phạm vi căn phòng. Quá sướng vì cả vú và lồn đều được kích thích. Linh Nhi xoay người lại đứng xuống giường. Rất nhanh dưới sự hợp tác của Thường Tiễn, y phục của trên người hắn lúc này cũng đã bị Linh Nhi lột bỏ nhanh chóng, nằm chồng đố ngổn ngang đè lên đống quần áo của nàng…
Sau khi cơ thể của cả hai người được giải phóng, hoàn toàn trần trụi trước mắt nhau, Thường Tiễn ngay lập tức đứng dậy ôm trầm lấy cơ thể trần trụi của Linh Nhi mà tiếp tục nấu cháo lưỡi với nàng, trong khi đó hai tay hắn vòng ra phía sau không ngừng xoa bóp vần vũ cặp mông căng đét và cong cớn của nàng. Linh Nhi cũng không chịu thua, vừa đá lưỡi một cách vô cùng điệu nghệ với Thường Tiễn, đôi tay nàng luân phiên vuốt ve con cặc nóng hổi của hắn đang chọc chọc liên tục vào bụng nàng, thi thoảng Linh Nhi lại sục nhanh và bóp mạnh một cái làm cho Thường Tiễn phải rời môi nàng ra mà rít lên:
– Aaa… ta sướng… Linh Nhi… muội dâm quá… aaaaa…
– Hihihi… muội sẽ còn dâm hơn nữa…
Linh Nhi bật cười đáp lại, nàng rời môi Thường Tiễn liếm xuống cổ hắn, rồi lưỡi di chuyển xuống lồng ngực nở nàng của hắn và xoắn lấy đầu ti của hắn. Linh Nhi khom người, cong mông ra phía sau, nàng dùng chiếc lưỡi mềm mại của mình mà liếm liếm quanh đầu ti của hắn, Đầu bên kia nàng dùng hai ngón tay mà se se vê vê nhẹ nhàng trong khi bên dưới, cánh tay còn lại đang bóp nghiến lấy con cặc to bè, nóng hổi của Thường Tiễn mà sục liên hồi:
– Ôi… đừng mà… Linh Nhi ơi… ôi… ư… aaaa… ta ra mất… aaaaa…
Linh Nhi không đáp lời, nàng chỉ bật cười trước biểu cảm và sự van nài dừng lại của Thường Tiễn rồi đổi qua liếm đầu ti bên kia. Cứ thế nàng vừa liếm hai đầu ti vừa sục cho con cặc cứng ngắc, nóng bỏng và nằm chật ngất trong tay nàng, Linh Nhi mới bắt đầu quỳ xuống bên dưới thích thú vuốt ve khúc thịt nóng hổi và cứng như thép của Thường Tiễn:
– Ôi… ư… thơm quá… ngon quá… hihihi…
Linh Nhi rít lên một câu cảm thán, nàng nhắm mắt, kề mũi vào hít hà mùi vị đặc trưng tỏa ra từ con cặc của Thường Tiễn rồi mở cặp mắt lẳng lơ gợi tình ngước lên nhìn Thường Tiễn mà cười dâm:
– Hihihi… xem ra nó còn to hơn năm đó nha…
– Đó là vì muội đó… ư… ư… ư…
– Ư… vì muội sao… hihihi… vậy Linh Nhi bú nó nhé… ư…
– Ứ… bú đi Linh Nhi… ta chờ ngày này đã lâu lắm rồi… ư… ưưư…
Linh Nhi bật cười thích thú, nàng há miệng le lưỡi liếm một đường thật dài từ gốc lên tới ngọn. Rồi trước ánh mắt chờ mong của Thường Tiễn, nàng há miệng nuột trọn đầu khấc bóng loáng của hắn vào miệng mà nút một cái thật mạnh:
– ÔI… A… A… Ư… Ư… Ư…
Thường Tiễn rú lên vì sướng, hắn nhắm chặt mắt cảm nhận bờ môi và chiếc lưỡi mềm mại của Linh Nhi đang bao trùm lấy đầu khấc của mình. Linh Nhi sau cú nút đó nàng thích thú dùng lưỡi đùa nghịch với con cặc, nàng liên tục đánh tanh tách lên đầu khấc rồi lại nuốt chửng vào trong miệng, con cặc của Thường Tiễn từng chút, từng chút một cứ thế đi sâu vào trong miệng của Linh Nhi:
– Ôi… ư… aaaaa… Linh Nhi ơi… ta sướng… muội bú giỏi quá… ư… ư… aaaaa…
Linh Nhi quỳ đứng bên dưới, hai tay bám vào đùi Thường Tiễn, đầu liên tục gật gù bơm thật sâu con cặc hắn vào trong miệng nàng. Chiếc lưỡi mềm mại liên tục đùa nghịch nút, mút khiến cho con cặc to chà bá của Thường Tiễn chẳng mấy chốc đã ngập lút cán trong cái miệng nhỏ nhắn của nàng. Cảm giác ấm nóng chật trội từ miệng Linh Nhi làm cho Thường Tiễn sướng rơn người. Hắn dạng hai chân rộng thêm ra, hai ray ôm lấy đầu Linh Nhi nhịp nhàng bơm sâu con cặc vào trong miệng nàng. Linh Nhi từ thế chủ động giờ thành bị động đón nhận từng cú nã như trời giáng của hắn. Vừa địt phầm phập con cặc vào miệng Linh Nhi, Thường Tiễn vừa rú lên:
– AAA… ÔI… SƯỚNG QUÁ… TA SƯỚNG CẶC QUÁ LINH NHI ƠI… TA RA MẤT THÔI… AAA…
Thúc con cặc vào miengj Linh nhi một hồi thì cao trào dâng lên khiến đầu khấc của hắn nhức nhối vô cùng. Không muốn cuộc vui mới chớm nở đã nhanh chóng lụi tàn. Thường Tiễn vội vàng rút cái póc con cặc ra khỏi miệng Linh Nhi để giảm cơn hưng phấn, hắn quỳ xuống trám kín miệng Linh Nhi bằng một nụ hôn cuồng vã và ướt át. Ngay lập tức Linh Nhi há lớn miệng cho hắn lùa lưỡi vào trong mà sục sạo, hai chiếc lưỡi liên tục xoắn chặt lấy nhau pha lẫn với những âm thanh nhóp nhép và tiếng rên ư ử của Linh Nhi đang vang khắp căn phòng…
Nút lưỡi Linh Nhi chán chê một hồi, Thường Tiễn liền xốc nách Linh Nhi lên đẩy nàng nằm ngửa ra giường, hắn vồ tới, hai tay banh rộng hai chân nàng ra để lộ ra cái khe lồn hồng hào, thơm ngát mùi dâm khí đang phả vào mặt hắn:
– Ôi… thật là đẹp quá…
– Hihihi… đẹp lắm sao… hôm nay… nó là của huynh đó… bú nó đi… bú lồn cho muội đi… ư… hihihi…
– Hehehe… được… ta bú ngay đây…
Thường Tiễn ngay lập tức há lớn miệng ngaomj lấy múi thịt đó của Linh Nhi nà nút một cái thật mạnh, Linh Nhi chỉ chờ có thế là nhắm nghiền mắt, ngửa cổ mà rú lên:
– ÔI… Ư… AAAAA…
Nàng chống tay ra sau giường, cong người hẩy mạnh lồn mình vào mặt Thường Tiễn trong khi đó Thường Tiễn lúc này gần như đã úp hẳn mặt hắn vào cái lồn nhỏ bé, thanh tân của nàng mà húp lấy húp để dâm khí đang trào ra từ lồn của Linh Nhi. Hắn dùng tay banh rộng hai chân nàng ra và chiếc lưỡi của hắn đang không ngừng vét thật sâu, thật sâu và khe suối tiên của nàng. Chiếc lưỡi như có mắt, liên tục sục sạo, cọ xát lên vách lồn, da non của Linh Nhi bị tấn công liên tục. Quá sung sướng vì được bú lồn, nàng cong người mà hét lớn không câu nệ gì nữa:
– ÔI… Ư… AAAAA… SƯỚNG LỒN QUÁ ĐI… SƯ HUYNH… LÀM GÌ MUỘI VẬY… MUỘI RA ĐÂY… LINH NHI RA… AAAAA… HUYNH LIẾM LỒN MUỘI MẠNH NỮA LÊN… SƯỚNG LỒN QUÁ ĐI… AAAAA…
Tiếng rên khoái cảm đầy hoang giã của Linh Nhi vang khắp căn phòng. Rất may lúc này 3 trong 4 trận đấu để tiến vào tứ cường đang hút toàn bộ từ cao tầng đến thấp tầng của Thanh Vân Môn, nếu không ắt hẳn tiếng rên của Linh Nhi sẽ không thể nào che giấu được mọi người.
Đáp lại những tiếng la hét đầy khoái cảm của Linh Nhi là những âm thanh sột soạt liên tục được phát ra khi Thường Tiễn vẫn miệt mài vét thật sâu lưỡi vào lồn nàng. Dâm thủy của Linh Nhi tuôn ra bao nhiêu đều được hắn sung sướng bú sạch sẽ.
Sau màn bú lồn kinh điển, ngầy ngật và đã đời, Thường Tiễn lúc này đã rời lồn nàng, hắn bò lên giường, trèo lên người Linh Nhi và tiếp tục màn nấu cháo lưỡi đầy mê hoặc với nàng. Linh Nhi ngay lập tức đưa lưỡi ra đá lại với hắn vô cùng nhiệt tình. Nàng xoắn lấy lưỡi của hắn rồi liếm khắp khuôn mặt ướt đẫm dâm khí của Thường Tiễn cho tới khi mặt hắn hết sạch dâm khí dính trên đó mới chịu thôi.
Sau màn nút lưỡi đê mê, Thường Tiễn nghiêng người nằm ngừa ra giường rồi kèo Linh Nhi nằm đè lên người hắn, sau đó xoay người theo thế 69. Hai thân hình trần trụi tiếp tục dính chặt lấy nhau và tiếp tục liếm lồn và bú cặc cho nhau.
Ở tư thế này. Cả cặp mông to bè của Linh Nhi được Thường Tiễn dùng tay banh rộng ra, lưỡi hắn dính cặc lấy lồn nàng như keo, lưỡi không ngừng vét thật sâu vào lồn nàng rồi thi thoảng hắn lại dùng tay vỗ mạnh vào cặp mông đàn hồi của Linh Nhi khiến nàng phải giật nảy lên vì sướng. Linh Nhi cũng không vừa, nàng vừa miệt mài kèn sáo bú cặc cho Thường Tiễn vừa liên tục sàng sê, ma sát lồn nàng chạy khắp khuôn mặt của Thường Tiễn làm cho dâm thủy của Linh Nhi một lần nữa lại tắm đẫm khuôn mặt của y.
Trong tư thế trụy lạc này, khe lồn của Linh Nhi gần như được mở ra hết cỡ, vì thế mà chiếc lưỡi của Thường Tiễn vét rất sâu vào trong lồn nàng. Khi chiếc lưỡi ngoáy như một con lươn bị sát muối ở trong lồn nàng thì Linh Nhi bật cong người ngồi hẳn dậy mà hét lớn:
– ÔI… ĐỪNG MÀ… MUỘI RA MẤT… SƯ HUYNH LIẾM LỒN GIỎI QUÁ… ĐỪNG MÀ… ĐỪNG LIẾM NỮA MÀ… MUỘI RA ĐÂY… SƯỚNG QUÁ… CHẾT MUỘI RỒI… AAAA…
Linh Nhi liên tục hét lớn đừng ra nhưng hành động của nàng thì trái ngược hẳn lại với lời nói. Nàng co chân ở tư thế ngồi ếch mông ngoáy tròn như cối xoay lên khuôn mặt của y. Hai tay chống lên ngực Thường Tiễn rồi cuối cùng ngồi hẳn xuống mặt hắn, nàng dùng đùi kẹp chặt lấy mặt Thường Tiến rồi rùng mình xuất khí ầm ầm lên miệng hắn khiến cho Thường Tiễn thiếu điều muốn tắc thở vì hành động hoang dại của nàng…
Linh Nhi nhấc mông nằm vật ra giường thở dốc sau màn xuất khi ngầy ngật vừa rồi. Nhưng Thường Tiễn không cho nàng nghỉ ngơi, hắn ngay lập tức chồm dậy nằm đè lên người nàng. Hắn trèo vào giữa hai chân Linh Nhi banh rộng hàng nàng ra rồi kê con cặc to tướng vào khe lồn của Linh Nhi rồi ấn cái “PHỤPP…” một cú ngập lút cán:
– TA VÀO RỒI ĐÂY… KHÍT QUÁ… AAAAA…
– ÔI… AAAAA… TO QUÁ… CẠC HUYNH TO QUÁ… NÁT LỒN MUỘI RỒI… AAAA…
Đang nằm thở mà Linh Nhi cũng phải cong người rú lên sau cú địt đầu tiên của Thường Tiễn. Hắn nằm đè lên người nàng, ôm chặt lấy thân hình nõn nà của Linh Nhi mà đóng phành phạch con cặc vào trong lồn nàng với tốc độ của một cái máy dập chuyên nghiệp. Linh Nhi cong chân lên quặp lấy mông Thường Tiễn, hai tay nàng cũng ôm chặt lấy thân hình rắn chắc của hắn mà đón nhận từng cú dập như vũ bão của bạn tình, nàng liên tục gào thét vì sướng:
– AAAA… SƯỚNG QUÁ… HUYNH ĐỊT MUỘI SƯỚNG QUÁ… CẶC HUYNH TO QUÁ… ĐỊT MẠNH NỮA LÊN… MẠNH NỮA LÊN… MUỘI RA… AAAA…
– TA CŨNG SƯỚNG QUÁ… LINH NHI ƠI… LỒN MUỘI KHÍT QUÁ… NÓ BÓP NÁT CẶC TA RỒI… AAAAA…
– MUỘI CŨNG SƯỚNG QUÁ… HUYNH DỊT MẠNH NỮA LÊN… ĐỊT NÁT LỒN MUỘI ĐI… CÁI LỒN NÀY HÔM NAY LÀ CỦA HUYNH MÀ… DẬP TƠI BỜI NÓ ĐI NÀO… AAAAA…
Như được cổ vũ, Thường Tiễn nửa trên ôm chặt lấy Linh Nhi, thân hình bất động nhưng nửa dưới thì như một cái máy khâu giã phành phạch, bành bạch không ngừng vào âm hộ của Linh Nhi. Con cặc to tướng của hắn nằm chật ngất trong lồn nàng liên tục thò ra thụt vào không ngừng nghỉ. Còn Linh Nhi thì chỉ biết cong người đón nhận, la hét om sòm không ngừng nghỉ. Tiếng hét của nàng thiếu điều muốn vang dội khắp Thông Thiên Phong không thôi…
Quá phấn khích bời biểu cảm tê tái của Linh Nhi, Thường Tiễn chống tay xuống giường rồi cúi đầu xuống hôn ngấu nghiến lên môi nàng trong khi đó, con cặc vẫn đang giã phành phạch không ngừng vào lồn Linh Nhi, cả thân hình nàng rung lên bần bật còn cặp vú đàn hồi thì thì nảy tưng lên mỗi khi Thường tiễn đóng mạnh con cặc hắn vào trong lồn nàng:
– MUỘI SƯỚNG CHỨ… TA ĐỊT MUỘI SƯỚNG CHỨ… HEHEHE…
– Ư… Ư… A… A… SƯỚNG… MUỘI SƯỚNG LẮM… THƯỜNG TIỄN SƯ HUYNH… Ứ… ĐỊT MUỘI… LÀ SƯỚNG NHẤT… AAAAA…
– HEHE… VẬY SAO… VẬY CÓ SƯỚNG HƠN TỀ HẠO ĐỊT MUỘI KHÔNG?
– ÔI… AA… A… SƯỚNG HƠN NHIỀU… CẶC HUYNH VỪA TO VỪA DÀI… TỀ HẠO… SAO SÁNH VỚI HUYNH… ÔI… A… A… MẠNH NỮA LÊN HUYNH ƠI… ĐỊT NÁT LỒN LINH NHI ĐI… Ư… Ư. AAAA…
Cảm giác chiến thắng Tề Hạo khiến Thường Tiễn vô cùng phấn khích, hắn ngồi dậy đổi thế quỳ trên giường rồi đẩy ngược hai chân Linh Nhi cong lên như con tôm sau đó tiếp tục giã phành phạch con cặc vào trong lồn nàng, cú nào cú nấy ngập lút cán trong lồn Linh Nhi. Linh Nhi vòng tay lên ôm lấy hai đùi nàng trong tư thế như con tôm. Nàng rên siết không ngừng, cong người đón nhận từng cú nã đại bác của hắn. Tiếng rên rỉ của nàng, những âm thanh bạch bạch do da thịt hai người va mạnh vào nhau liên tục vang lên không ngớt khiến cho căn phòng của Thường Tiễn lúc này toàn mùi dâm khí nồng nàn và trụy lạc.
Dập như máy khâu vào lồn nàng một hồi, Thường Tiễn tiếp tục rút cái póc con cặc ra khỏi lồn nàng rồi lật nghiêng người vỗ mạnh vào mông Linh Nhi nói như ra lệnh:
– NÀO… CHỔNG MÔNG LÊN CHO SƯ HUYNH ĐỊT TIẾP… HEHEHE…
Linh Nhi rên nhẹ thích thú. Nàng liền lồm cồm bò dậy xoay người lật úp lại. Linh Nhi quỳ đầu gối bò chồm chỗm trên giường, cặp mông nàng banh ra, mời mọc.
– ÔI… AAAA… ĐỪNG MÀ SƯ HUYNH… DƠ LẮM… ĐỪNG LIẾM MÀ… MUỘI SƯỚNG LẮM… AAAAA…
Đột nhiên Linh Nhi bật rên lớn, thì ra nàng cảm thấy một vật vừa mềm mại vừa ẩm ướt đang vét sâu vào khe lồn nàng. Linh Nhi ngoái lại nhìn thì thấy Thường Tiễn sư huynh đang quỳ sau đít nàng, hắn vục mặt vào cặp mông no tròn của Linh Nhi mà vét sâu vào cái khi lồn đã sưng tấy lên vì sướng. Cảm giác tê dại lan tỏa khắp cơ thể khiến Linh Nhi nổi gai lên, lưỡi Thường Tiễn dầy, dài nhưng lại rất mềm mại. Cộng với đó là kỹ năng vô cùng điêu luyện của hắn làm cho Linh Nhi vục mặt xuống giường, hai tay bấu chặt lấy ga giường, cả người rung lên bần bật vì sướng:
– ÔI… AAAA… CHẾT MUỘI RỒI… LINH NHI SƯỚNG LỒN QUÁ SƯ HUYNH ƠI… ĐỪNG LIẾM NỮA MÀ… MUỘI LẠI RA ĐÂY… Ư… Ư… AAAAA…
Linh Nhi quằn quại vì hành động quá đỗi dâm đãng của Thường Tiễn. Hắn lúc này đang muốn khuất phục hoàn toàn vị sư muội xinh đẹp của mình bằng kỹ năng của bản thân, để sau này hắn muốn là hắn sẽ tìm tới nàng mà địt, mà xả. Chiếc lưỡi hắn lúc này khác nào một con rắn đang liên tục thò ra thụt vào trong sâu thẳm âm hộ nàng, dâm thủy trong lồn Linh Nhi tuôn ra liên tiếp. Nàng rên rỉ mỗi lúc một to hơn, tiếng rên vang vọng khắp căn phòng. Lúc này nếu như có bị phát hiện xem ra cũng chưa chắc có thể ngăn cản cơn sướng của nàng đang ập đến như sóng vỗ vào bờ…
Bú lồn chán chê, Thường Tiễn cuối cùng cũng bò dậy, hắn đứng lên tiếp tục kê con cặc vào cửa lồn của Linh Nhi. Nàng cũng hơi ngúng nguẩy cặp mông chỉnh lại đầu gối cho vừa tầm với hắn. Chỉ chờ có thế, hai tay Thường Tiễn giữ chặt lấy vòng eo nhỏ xíu của nàng rồi bằng một động tác dứt khoát và nhanh gọn, cả con cặc dài gần gàng tay của hắn thọc lút tới bẹn ngập sâu trong lồn Linh Nhi:
– ỐI… AAAAA… SƯỚNGGGGG… LỒN QUÁ… AAAA… EM SƯỚNG… MUỘI SƯỚNG… AAAAA…
Thường Tiễn ngay lập tức tăng tốc độ vũ bão địt liên tiếp con cặc hắn vào lồn nàng với tốc độ nhanh và vô cùng mạnh mẽ. Toàn thân thể Linh Nhi nổi gai ốc vì sướng, nàng tê dại cả người quằn quại trên tấm nệm như con rắn, cặp mắt nàng dại đi, Linh Nhi thở hổn hển. Nàng cảm thấy âm hộ, âm đạo và tử cung của mình như đã nở ra hết cỡ để bao trọn lấy khúc thịt gân guốc, nóng hổi và cứng như thép của Thường Tiễn. Cảm giác mạnh mẽ và nóng ấm từ con cặc hắn truyền sang người nàng và từ từ lan tỏa râm ran suốt toàn thân. Linh Nhi cong mông lên hứng chịu từng cú địt như búa tạ của hắn, nàng thở dốc vì mệt, Hàm răng Linh Nhi cắn chặt lấy tấm ga giường để không phát ra tiếng rên khoái cảm, trong căn phòng lúc này chỉ còn lại âm thanh bạch bạch mạnh mẽ phát ra bởi từng cú nhấp của Thường Tiễn.
Địt nhau kiểu cho một lúc thật lâu, Thường Tiễn rút phăng con cặc ra khỏi lồn nàng tiếp tục đổi thế. Hắn xoay người Linh Nhi lại để nàng ngồi vào lòng hắn. Thường Tiễn cắm con cặc vào lồn Linh Nhi rồi bế nàng đứng dậy rời khỏi giường. Hắn đi tới chiếc ghế ngồi uống nước, tựa lưng vào đó rồi vỗ bôm bopps vào mông nàng:
– Nào… bây giờ đến lượt muội thể hiện rồi đó… hehehe…
– Ư… vâng… xem muội đậy… hihihi…
Linh Nhi cười dâm, nàng co chân lên ghế, hai tay bám lấy vai Thường Tiễn làm điểm tựa cho vững và bắt đầu thực hiện các động tác nhún nhảy trên người hắn:
– Ôi… ôi… ư… ư… a… a… a… a…
Linh Nhi vừa nhún vừa rên nhẹ nhàng. Mái tóc dài xõa xượi của nàng được Thường Tiễn vắt sang một bên khiến cho nàng trông càng trở nên dâm đãng. Hắn ngồi dưới ghế, thích thú vuốt ve cơ thể của Linh Nhi, vừa xoa bóp cặp vú rung rinh theo từng nhịp chuyển động của nàng. Ở bên dưới, con cặc bóng loáng của hắn cứ thoắt ẩn thoát hiện mỗi khi Linh Nhi nâng lên hạ xuống cơ thể của mình.
– Hehehe… Linh Nhi… muội dâm lắm… ta rất thích…
Linh Nhi không trả lời, nàng cúi đầu xuống hôn rít lên môi hắn, cả hai lại xoắn lấy lưỡi của nhau trong khi đó, tốc độ nhún nhảy của Linh Nhi cũng đang mỗi lúc được đẩy lên nhanh và mạnh mẽ hơn, kèm theo đó là tiếng rên phát ra trong cuống họng của nàng mỗi lúc một gấp gáp, ngắt quãng và trở lên vô nghĩa hơn:
– Ôi… um… um… u… u… ư… ư… ư…
Linh Nhi tỏ ra vô cùng mạnh mẽ ở lĩnh vực này, nàng ngồi ếch nhún nhảy rất lâu mà không có dấu hiệu mệt mỏi. Thường Tiễn lúc này ngả hẳn người ra ghế, hắn vòng tay xuống bợ lấy cặp mông no tròn của nàng mà nâng lên hạ xuống trợ lực cho Linh Nhi khiến cho âm thanh va đập của hai bộ phận sinh dục vang lên mỗi lúc một to và nhanh hơn. Linh Nhi phải nhả môi hắn ra ngửa cổ mà rên lớn:
– ÔI… AAAAA… MUỘI RA… MUỘI LẠI RA MẤT RỒI… SƯỚNG LỒN QUÁ HUYNH ƠI… Ư… Ư… AAAAA…
– SƯỚNG KHÔNG… CẶC TA LÀM MUỘI SƯỚNG KHÔNG… MUỘI MUỐN LÀM CON ĐĨ CỦA TA KHÔNG… CHẾT NÈ… CHẾT NÈ…
– MUỐN… Ứ… AAA… LINH NHI LÀ CON ĐĨ CỦA HUYNH… CÁI LỒN NÀY LÀ CỦA HUYNH… ÔI… ĐỊT MUỘI MẠNH NỮA LÊN… AAAA…
– HEHEHE… VẬY SAU NÀY… MUỘI LẤY TỀ HẠO RỒI… CÓ CHO TA ĐỊT NỮA KHÔNG…
– CÓ CHỨ… AAAAA… NẾU TỀ HẠO ĐI VẮNG… HUYNH CỨ VIỆC LÊN LONG THỦ PHONG MÀ ĐỊT MUỘI… CÁI LỒN NÀY LÀ CỦA HUYNH… AAAA…
– HAHAHA… ĐƯỢC LẮM… VẬY SAU NÀY… TA SẼ ĐỊT MUỘI TRÊN GIƯỜNG CỦA TỀ HẠO… HAHAHAHA…
Cảm giác phấn khích sau màn khẩu dâm đầy biến thái và bệnh hoạn với Linh Nhi khiến Thường Tiễn sướng phát điên, hôm nay hắn nhất định phải khuất phục nàng, hắn phải chơi, phải địt cho con đàn bà nõn nà này tơi tả, phải quỳ phủ phục dưới con cặc của hắn để sau này mỗi khi gặp hắn, nàng phải quỳ xuống cầu xin hắn địt nàng mới thôi. Thường Tiễn đứng dậy, hắn bợ mông nàng, rút cái póc con cặc ra khỏi lồn Linh Nhi rồi ném nàng nằm ngửa ra giường như ném một bao cát và ngay sau đó vồ đè lên người Linh Nhi. Như một con mãnh thú vồ mồi. Thường Tiễn ngay lập tức kê đầu khấc to tướng của hắn ngay cái lỗ thịt hồng hồng nhoen nhoét nước nhờn của Linh Nhi rồi vận sức đóng một phát hết cỡ. Con cặc dài cả gang tay của hắn một lần nữa ngập lút cán trong lồn nàng không sót một ly:
– Á… AAAAA… CHẾT EM RỒI… CHẾT THIẾP CHÀNG ƠI… CHÀNG ĐỊT MẠNH QUÁ… EM SƯỚNG… THIẾP SƯỚNG… AAAAA…
– HAHAHA… XEM TA ĐỊT CHẾT NÀNG ĐÂY… CON ĐĨ DÂM LĐÃNG CỦA TA…
Linh Nhi xưng hô chang – nàng với hắn khác nào chấp nhận hoàn toàn con cặc của hắn làm cho Thường Tiễn sướng như phát điên. Hắn ra sức dập lia lịa, liên hồi không ngừng, thi thoảng hắn lại lắc hông mà ngoáy con cặc trong lồn nàng không thương tiếc. Linh Nhi quằn quại, nảy lên từng hồi. Nàng sướng đến tận óc, như một con ngựa cái đến mùa động dục, Linh Nhi la hét đầy thống khoái và cong người mà hẩy lồn nàng lên theo từng nhịp dập xuống của hắn. Sự co bóp khủng khiếp từ âm hộ của Linh Nhi khiến cho đầu khấc của Thường Tiễn nhức nhối vô cùng, hắn rú lên như chó sói:
– AAAAA… TA RA ĐÂY… CHẾT TA RỒI… AAAAA…
– RA ĐI… RA VÀO LỒN EM ĐI… XUẤT ĐẦY LỒN EM ĐI… EM CŨNG RA ĐÂY… AAA…
Thường Tiễn rùng mình tuôn từng luồng tinh dịch nóng bỏng rót thẳng vào tận đáy âm hộ của Linh Nhi đúng lúc nàng cũng lên tới đỉnh. Hai chân Linh Nhi quặp chặt lấy Thường Tiễn. Toàn thân nàng rung lên bần bật một cách dữ dội, âm hộ nàng nhíp nhíp co bóp như muốn nuốt sạch tinh trùng của Thường Tiễn vào trong vậy. Một lát sau, khi cơn cực khoái qua đi, Linh Nhi mới thả lỏng tứ chi, chân tay buông lơi rồi nằm vật ra giường như con chi chi mà thở dốc. Còn Thường Tiễn thì khỏi nói, gã rút póc con cặc lúc này đã nửa mềm nửa cứng ra rồi cũng nằm vật ngửa bên cạnh Linh Nhi. Tinh trung của hắn như được giải phóng, trào ra trong lồn nàng và chảy đầy xuống giường. Thường Tiễn nằm cạnh Linh Nhi vừa thở hổn hển vừa nói:
– Linh Nhi sư muội… thật sự cảm ơn muội… bấy lâu nay ta vẫn luôn thương nhớ muội… thật không nghĩ rằng vẫn còn có thể được làm chủ thân hình nóng bỏng này một lần nữa… hehehe…
Thường Tiễn vừa nói vừa thích thú vuốt ve vòng eo và cặp giò đùi trắng nõn ccuarlinh Nhi.
– Hihihi… nhưng hôm đó đâu chỉ có một mình muội… còn Văn Mẫn sư tỷ thì sao… huynh không nhớ tỷ ấy sao? – Linh Nhi lúc này nghiêng người chống tay nhìn Thường Tiễn…
– Haha… được rồi… ta nhớ cả hai muội đó… ta muốn cả hai muội đó. Có được không hehehe…
– Ư… hihihi… tất nhiên là được rồi… Văn Mẫn sư tỷ… tỷ còn chờ gì nữa… bộ đứng ngoài đó nghe từ nãy giờ tỷ không nứng hay sao… ư… hihihi…
Đúng lúc này, cánh cửa hé mở kêu kẹt một cái, một bóng hồng khác thướt tha bước vào:
– Tất nhiên là được rồi… nếu huynh chỉ nhớ mình muội ấy… vậy muội sẽ buồn đó… hihihi…
Thường Tiễn giật mình chồm dậy và nhìn ra cửa:
– Văn… Văn Mẫn sư muội… là muội sao…
– Ư… hihihi… Không thể là muội sao… hai người la hét to quá nha. Nếu không phải giờ này toàn bộ cao tầng và đệ tử Thanh Vân Môn bị kéo hết tới những võ đài kia thì có lẽ họ đã tụ tập đông đủ ở đây để xem hai người làm cái trò gì rồi… Thế nào, Linh Nhi sư muội được… còn muội thì huynh chê hay sao – Văn Mẫn vừa nói vừa cười dâm nhìn hắn.
– Ư… Văn Mẫn sư muội… muội tất nhiên là được rồi… ta mong còn không được nữa là… hehehe… sư muội… nào… mau lại đây với ta và làm nó hồi sinh đi.
Lúc này Linh Nhi mới cười khúc khích lên tiếng:
– Hihi… sư tỷ… cảm ơn tỷ đã nhường và kiên nhẫn đợi muội… bây giờ Linh Nhi hoàn toàn nhường lại huynh ấy cho muội đó… hihihi…
– Ư… hihi… vậy sao… vậy thì muội cứ nằm yên đó cho ta… tất cả những gì của huynh ấy dính trên người muội… người làm sư tỷ như ta sẽ lấy lại hết… ưhihihi…
Nói đoạn, Văn Mẫn từ từ tiến tới áp sát Linh Nhi, mỗi một bước đi của Văn Mẫn là một lớp vải mỏng trên người nàng lại rơi xuống đất. Y phục của nàng dải rác từ ngoài cửa vào tới giường thì trên người Văn Mẫn cũng chỉ còn lại chiếc quần lót bé xíu và chiếc áo yếm mỏng manh hờ hững trên khuôn ngực nàng gân như một lần nữa phơi bày, phô diễn những đường cong, nét quyến rũ chết người trước mặt Thường Tiễn và Linh Nhi. Khẽ mỉm cười dâm đãng, Văn Mẫn banh hai chân Linh Nhi ra sau đó úp mặt vào lồn Linh Nhi sau đó le lưỡi liếm sâu vào trong cái lồn đầy tinh binh đó mà liếm rồi ra sức hút, nút thật chặt cái lồn của vị sư muội xinh đẹp:
Văn Mẫn từ từ tiến tới áp sát Linh Nhi, từng lớp y phục mỏng manh của nàng cứ nhẹ nhàng rơi xuống theo mỗi bước chân khoan thai, uyển chuyển và lắc lư của Văn Mẫn…
– Ôi… sư tỷ ơi… đừng mà… aaaaa…
Linh Nhi cong người rít lên. Tinh trùng của Thường Tiễn từ trong lồn nàng trào ra chảy đầy vào trong miệng Văn Mẫn. Bằng một hành động kích thích vô cùng dâm đãng, Văn Mẫn đang nuốt chửng tinh trùng của Thường Tiễn từ trong lồn Linh Nhi:
– AAA… ÔI… ĐỪNG MÀ… SƯ TỶ… ĐỪNG NUỐT HẾT MÀ… AAAAA…
Linh Nhi hẩy lồn vào miệng Văn Mẫn để nàng vét, khoét thật sâu vào lồn mình. Sau khi đã liếm sạch lồn Linh Nhi, Văn Mẫn tiếp tục trèo lên người vị sư muội xinh đẹp mà nút lấy lưỡi nàng. Linh Nhi ngay lập tức há miệng ra đón lấy. Hai chiếc lưỡi mềm mại nhẹ nhàng mơn trớn quấn lấy nhau trong tiếng cười khúc khích, thích thú của hai người. Tinh trung từ trong miệng Văn Mẫn lại chảy vào mồm Linh Nhi, nàng hí hửng nuốt sạch không bỏ sót giọt nào.
– ÔI… AAAAA… THẬT LÀ DÂM ĐÃNG QUÁ ĐI… CHẾT TA MẤT… AAAAA…
Thường Tiễn tận mắt chứng kiến màn vuốt ve mơn trớn của hai người phụ nữ xinh đẹp, lại tận mắt thấy họ chia nhau tinh trùng của hắn mà nuốt thì không sao chịu nổi nữa, hắn rú lên như chó sói, con cặc vừa mềm xèo từ động căng cứng như chưa từng lâm trận. Văn Mẫn thấy vậy thì rời khỏi người Linh Nhi, nàng đè ngửa hắn ra giường rồi trèo lên người Thường Tiễn và ngồi lên mặt hắn. Chiếc quần lót nàng không cởi ra mà vén nó sang một bên rồi hạ cái lồn của nàng xuống mặt hắn:
– Hihihi… xem muội xử lý huynh đây… dám làm Tống Đại Nhân của muội bị thương nặng như vậy… huynh… đáng bị phạt… hihihi…
– Ưm… đúng… ta đáng bị phạt… sư muội… phạt ta đi… dùng lồn của muội phạt ta đi… um… um…
Thường Tiễn ngay lập tức há miệng ra đớp lấy cái lồn thơm ngon đang hạ xuống mặt mình rồi le lưỡi mà bú. Văn Mẫn thích thú cười dâm và rên nhẹ. Trong khi đó Linh Nhi cũng trườn xuống ngậm lấy con cặc của hắn mà bú miệt mài. Thường Tiễn sướng rên người, hắn hẩy con cặc lên tống mạnh nó vào mồm Linh Nhi trong khi miệng đang nút chặt lấy cái lồn của Văn Mẫn. Kỳ Thất Mạch này đối với hắn, dù không vào tứ cường nhưng dám chắc ai cũng sẵn sàng đổi vị trí với hắn để được nằm ở đây với hai người đẹp và dâm bậc nhất Thanh Vân Môn lúc này. Trong căn phòng vắng của Thường Tiễn lúc này đây chỉ còn tiếng rên rỉ đầy thống khoái của hai nữ một nam…