Phần 20: Đào Hoa Mệnh (2)
Ôn hòa ướt át xen lẫn nhau, đại nhục bổng được cái miệng nhỏ nhắn của nàng bao lấy làm cho Đường Liệp cảm giác được đại nhục bổng của gã không ngừng bành trướng, trong nháy mắt đó, cực độ khoái hoạt trùng kích thiếu chút nữa làm cho Đường Liệp bất tỉnh. Cái loại này cảm giác thật sự là tuyệt không gì có thể tả được, dục tiên dục tử, làm cho toàn thân gã rung động thật mạnh mẽ…
“Ah, lưỡi của ngươi thật sự là quá tuyệt vời! Không hổ danh là sủng phi của hoàng đế. Kỹ thuật so với lần trước còn muốn tiến bộ hơn nhiều”!” Đường Liệp không nhịn được khen…
Lệ Phi đang hàm đại nhục bổng của hắn khẽ yêu kiều liếc nhìn hắn tựa như muốn nói: “Đã biết sự lợi hại của bổn cung chưa” sau lại khẽ vuốt lấy mái tóc mai ở bên vành tai, mở cái miệng anh đào của mình thôn phệ hoàn toàn đại nhục bổng của gã vào…
Đường Liệp hoàn toàn say mê hưởng thụ cảm giác bú liếm vô cùng mỹ diệu, đường đường là Sủng phi của đương kim hoàng đế Đại Đường khất phục dùng miệng phục vụ đệ đệ của mình tư vị đó khiến gã có chút kiêu ngạo.
Đường Liệp đem hai chân Lệ Phi khẽ banh ra, đồng thời đem mặt để sát vào dưới háng, đầu lưỡi tại mật huyệt ướt át đó dụng tâm thè lưỡi ra liếm, thời gian dần qua trên mép khe thịt quả nhiên Lệ Phi cũng nhịn không được nữa có chút nhúc nhích.
Đường Liệp đương nhiên phát hiện ra, lập tức ngậm trong miệng hút mạnh lấy thớ thịt đang không ngừng nhúc nhích đó…
“Ah… A…” Hai bên mép thịt lồi bị đầu lưỡi của Đường Liệp ngậm vào, loại khoái cảm kia làm cho Lệ phi cảm thấy vô cùng hưng phấn, trong khe thịt chảy ra ái dịch dinh dính mỗi lúc một nhiều, Đường Liệp vươn ngón tay vuốt ve cửa động nơi đó không ngừng chảy ra nguồn nước cam lộ, cửa động ấm áp đó rất dễ dàng nuốt lấy ngón tay của gã, bên trong từng thớ mật thịt bắt đầu chuyển động bao lấy ngón tay gã, bị ngón tay gã đùa bỡn, Lệ Phi không nhịn được kích thích bờ mông đầy đặn bắt đầu ôn nhu động đậy.
“Ư… Nhẹ một chút… Ngươi đã hứa là sẽ ôn nhu mà…” Lệ Phi đôi mắt đẹp như phủ lên một màn sương ỏn ẻn nói…
Lúc này Lệ Phi dùng tay bắt được hai hoàn đại cao hoàn, nàng cũng bắt đầu ôn nhu phản công đè ép cùng ấn nhẹ sau đó xoa lấy đôi bao tinh hoàn, đồng thời bắt đầu di động đầu, dùng chính mình đầu lưỡi đinh hương khẽ khuấy động đại nhục bông của gã.
Mỗi một lần khuấy động Lệ Phi đều là dùng cái miệng nhỏ nhắn của mình hoàn toàn bao lấy thôn phệ hoàn toàn đại nhục bổng của gã vào trong thậm chí đỉnh sâu vào trong yết hầu của mình vì muốn làm cho gã đạt được cực độ khoái cảm, nàng khát khao cắn nuốt, khiến nó xuất nhập miệng mình tốc độ càng lúc càng nhanh, phát ra thanh âm cũng càng ngày càng vang lên chỉ cần chú ý một chút liền có thể nghe rõ ràng.
Trước sự phục vụ kích thích của nàng Đường Liệp có hơi chút thẫn thờ dừng lại chút sau đem hai chân tách ra, nắm lấy mật huyệt ướt át kia khẽ dùng sức ma sát bàn tay bắt đầu vận chuyển nội lực đẩy vào… mà bắt đầu kích thích nàng.
Lệ Phi bị cử động đó khiến cho nàng bị kích thích tột độ vừa tê dại lại nhột, cảm giác thoải mái chưa từng có xuất hiện trong tiểu huyệt dâm thủy lại róc rách tiết ra một mảng lớn, chỉ nghe nàng khổ sở kêu đạo…
∶ “Ân… Không… Không… Ờ… Ta… Ta chịu không… Rồi… Ah… Đừng… Đừng mà… Ta… Ta… Nha… Ờ… Ờ…” Đường Liệp nhìn nàng đã bị mình kích thích mài dục hỏa khó nhịn nổi, khẽ dùng sức đẩy ngã ra giường sau đó nhanh chóng áp lên cơ thể nàng đem quy đầu khẽ áp sát lấy hai mép cánh hoa đang không ngừng run rẩy hướng vào bên trong mật thịt dũng mãnh tiến vào.
“Ah… Uhm… Ân… Hảo sảng khoái nha…” Lệ Phi khẽ rên rỉ nói…
“Ngươi không muốn cho cả Phương Dật cung này biết chúng ta có tư tình đấy chứ… Nhỏ giọng một chút…”
“Ư… Ngươi điểm nhẹ một chút, cái thứ đồ vật của ngươi to như vậy ta làm sao chịu nổi” Lệ Phi ai oán nhìn hắn nói…
“Không phải ngươi rất thích sao… Nếu không thích ta lập tức rút ra” Đường Liệp cười tà tà nói…
“Hỗn đãn… Ta sợ ngươi rồi mau động đi ta sẽ có cách im lặng” Lệ Phi u oán liếc nhìn gã…
Đường Liệp mỉm cười bắt đầu chậm rãi đút vào, mỗi một lần đều thọc thật sâu vào trong mật huyệt của nàng, mà nàng mỗi một lần tiếp nhận gã chọc vào ngọc thể tựa hồ như biến chuyển mạnh mẽ toàn thân phát sinh một hồi run rẩy, khiến nàng huyết dịch đều sôi trào lên, chỉ thấy Lệ Cơ ai oán nhìn hắn từ trên giường cằm lấy chiếc gối có thêu hình uyên ương hé chiếc môi anh đào cắn thật mạnh lên đó để tránh làm cho mình phát ra tiếng rên rỉ kinh người, Đường Liệp nhìn cảnh đó không nhịn được vô cùng hưng phấn gã phát giác Lệ Phi có hai lúm đồng tiền vô cùng mỹ diệu, tuy cắn lấy chiếc gối nhưng cũng không thể hoàn toàn che lấp được khoái cảm tràn đến trong nàng…
“Ư… Ư… Um… UM… UM”
Lệ Phi toàn thân khoái cảm không nhịn được bắp chân trắng ngần nhanh chóng kẹp chặt lấy bờ mông của gã thân thể mềm mại từng đợt phóng đãng run rẩy, bộ ngực lớn kịch liệt nẩy lên mạnh mẽ, Đường Liệp đột nhiên mãnh lực cắm vào, như xuyên phá thẳng vào hoa tâm của nàng, Lệ Phi không nhịn được tức thì kêu đau một tiếng, há miệng ra buổng chiếc gối trong miệng của mình xuống, một dòng mật dịch từ trong cái miệng thơm tho của nàng như nước tràn ra khóe miệng vô cùng dâm mỹ…
Lệ Phi thân thể mềm mại mãnh liệt rung động, thần sắc khẩn trương, cơ bắp phóng đãng run rẩy, tiểu huyệt chặt khít bị ma sát liên tục nóng dần lên ướt át co rút lại, lại nhận một kích của gã lại kích liệt mở ra, quy đầu gã như bị lạc vào chốn mê hồn bị nhục thịt của nàng ôm lấy làm cho Đường Liệp cảm thấy vô thượng khoái ý.
Ngay sau đó, Lệ Phi bắt đầu dao động nảy sinh khoái cảm phối hợp cùng gã chỉ thấy bờ mông mập mạp trắng trẻo của nàng tựa như bánh xe xoáy không ngừng quanh đại nhục bổng của gã.
Đường Liệp bắt gặp nàng vặn eo lắc mông phối hợp uyển chuyển cùng mình, trên mặt đầy xuân ý, bộ dạng cực kỳ dâm đãng, phía dưới co lại mãnh liệt ra sức chọc vào sâu bên trong hoa tâm của nàng. Đại Nhục bổng lại bắt đầu kịch liệt vẫn động đút vào, rút ra, dục hỏa càng thêm mãnh liệt, hai cánh tay của Lệ Phi nhu thuận ôm sát lấy phần lưng của gã, điên cuồng nấc mông bự, nghênh hướng gã rút ra đút vào, phóng đãng kêu lên:
“Ân… Thoải mái chết mất… của ngươi thật lớn… Thật lợi hại… Ta sắp bị ngươi làm cho chết mất… Thích chết mất… Đường Liệp ta lại cao trào nữa rồi… Uhmmmmm”
Lệ Phi đang điên cuồng rên rỉ thì bị bờ môi của gã thô bạo ép lấy, đôi mắt nàng khẽ mìm cười há môi anh đào phối hợp cùng đầu lưỡi của gã quấn lấy một chỗ.
Đường Liệp khẽ thở dài, đây đâu phải là vụng trộm làm tình nhìn nàng rên rỉ như vậy cứ như là giống trống thổi kèn báo hiệu cho cả hoàng cùng biết nàng đang cùng hắn ân ái vậy, hết cách gã đành phải bịt miệng của nàng lại nhưng thật không ngờ Lệ Phi tưởng gã muốn cùng nàng thân mật hôn môi cái miệng nhỏ nhắn của nàng lại nhu thuận bao lấy gã bắt đầu quá trình trao đổi mật dịch, báo hại gã nuốt không biết bao nhiêu nước bọt của nàng.
Rốt cục, trải qua một thời gian dài điên cuồng chiến đấu anh dũng, Đường Liệp mãnh liệt đút vào, hung hăng đem toàn bộ tinh dịch suốt một ngày bắn ra, tinh dịch trắng đục, nhanh chóng rót đầy mật huyệt của nàng, Lệ Phi hạ thể đã thành một mảnh hổn độn, tinh dịch màu trắng sữa hòa cùng hỗn hợp dâm thủy của nàng phát tiết ra, chậm rãi theo cửa huyệt của nàng chảy ra.
Đường Liệp rất nhanh khôi phục lại thần thái bắt đầu mặc lại y phục trên người, liếc nhìn Lệ Phi lõa lồ nằm trên giường khẽ thở dốc, mật huyệt chất lỏng màu trắng sữa kia vẫn còn đang tiếp tục tràn ra ngoài…
“- Đến tột cùng là ngươi muốn an bài xử trí ta như thế nào?” Lệ Phi nằm trên giường đôi mắt vô thần nhìn gã nói…
“An bài? Nàng chẳng phải là Ái phi của hoàng đế sao còn muốn có an bài như thế nào nữa? Hơn nữa ta còn là biểu đệ của nàng…” Đường Liệp khó hiểu nói…
“Hừ… biểu đệ… có thứ đệ đệ nào lại có thể nhiều lần dâm nhục tỷ tỷ của mình sao… Hơn nữa chẳng lẽ trong lòng ngươi ta… không là gì sao” Lệ Phi ánh mắt vô cùng phức tạp nhìn gã…
“Ngươi lại suy nghĩ cái gì nữa vậy” Đường Liệp bước đến nhìn nàng nói…
“Nếu ta đoán không lầm sau khi xong việc ở đây ngươi liền sẽ rời đi, ngươi sẽ vứt bỏ ta như vứt bỏ một món đồ vô giá trị có phải không?” Trong đôi mắt đẹp của nàng hiện lên hai dòng lệ, bỗng nhiên nàng nhào vào trong lòng của gã, ôm chặt lấy người gã, nước mắt trực trào:
“Dẫn ta theo có được không? Vì ngươi ta tình nguyện bỏ tất cả… Cái gì sủng phi cái gì quyền lực hậu cung ta đều không cần. Ngươi… có biết… ngày nào… đêm nào ta cũng nhớ tới ngươi hay không?”
Đường Liệp khẽ liếc nhìn nàng thở dài, không nói lời nào khẽ đẩy nàng ra thân ảnh phóng qua cửa sổ rời đi bỏ lại sau lưng bóng hình giai nhân tuyệt mỹ cùng với hai hàng lệ nhòa…