Phần 48: Gặp lại Thượng Quan Uyển Nhi:
… Cọc… Cọc… Cọc…
Tiếng vó ngựa không ngừng vang lên… một đội nhân mã nhanh chóng… áp sát chiếc xe ngựa, đi đầu là Lý Long Cơ mặc cẩm y, mặt như bạch ngọc cực kỳ uy vũ, lưng đeo bội kiếm khí thế như thiên thần giáng trần… theo sát phía sau liền là Trương Dịch Chi cùng hai cái đại mỹ nữ.
Một người mái tóc dài như mây, đôi mi dài mảnh khảnh, môi anh đào mặt trái xoan vô cùng cân xứng, nàng ước chừng mười tám mười chín tuổi, nhưng bởi vì trên gương mặt đẹp luôn mang theo 1 tia thiên chân khả ái hồn nhiên, hơn nữa bộ dạng có chút ngây ngô, non nớt… nên dễ làm cho mọi người cảm thấy nàng như 1 tiểu cô nương mới mười bốn mười lăm tuổi… Thế. Nhưng khuôn mặt trẻ con búng ra sữa kia của nàng lại tương phản mãnh liệt với vóc người đầy mê hoặc của nàng… Nàng thân mặc một bộ tố ý màu đen vô cùng mỏng manh trước ngực nàng vạt áo bị chống lên thành một đường cong vô cùng rõ nét… qua đó có thể thấy phần bị quần áo bao quanh là một đôi cực phẫm mỹ nhũ đang phát triển vô cùng tươi tốt… phối hợp với vòng eo nhỏ nhắn đầy dụ hoặc, làm nàng tràn đầy khí chất hấp dẫn dụ dỗ người phạm tội.
Mà nữ nhân còn lại tuổi cũng không lớn hơn nữ nhân kia bao nhiêu, nhưng nàng lại cực kỳ thành thục xinh đẹp. Lông mi cao vút cong cong, phía dưới mắt phượng long lanh như sao trên trời, mặt trái xoan luôn mang theo một màu hồng quyến rũ mê người, đôi môi mềm đỏ mộng thập phần dày, làm cho người ta vừa thấy liền muốn đem dương vật nhét vào đôi môi đỏ mọng khêu gợi đó. Thân thể mềm mại lại đầy đặn nóng bỏng, trên người là một chiếc áo lụa mỏng màu trắng như ẩn như hiện, đem bộ ngực sữa đầy đặn, cùng những đường cong quyến rũ trên người phô bày ra ngoài. Đặc biệt nhất là hai lúm đồng tiền mềm mại nhu mì trên khuôn mặt xinh đẹp luôn lộ vẻ khêu gợi người khác… Với nàng một cái nhăn mày, một nụ cười đều tùy ý có thể đẩy dục vọng của nam giới lên cao nhất… thật là một mỹ nữ cả người đều tản ra nội tiết tố đặc biệt của giống cái, làm cho người ta vừa thấy liền liên tưởng đến một vưu vật gợi cảm phóng đãng trên giường…
Ca hai mỗi người 1 vẻ người thì nhu mì ngây thơ, người thì quyến rũ phóng đãng… thế nhưng cả hai tựu chung đều toát ra một cỗ tà khí mị hoặc gợi cảm hiển nhiên đã tu luyện qua một loại tà công pháp mị hoặc lấy dương bổ âm mà thành… Cả hai nữ nhân đều có lai lịch cực kỳ kinh nhân cả hai hiện là thánh nữ hộ pháp đồng thời là ái nữ của giáo chủ Hợp Hoan giáo… người nữ nhân nhỏ tuổi bộ dáng thuần khiết ngây thơ kia chính là Tần Thanh Nhi còn nữ nhân lớn tuổi hơn với vẻ mặt phóng đãng gợi tình kia là Lam Giảo Giảo… số nam nhân nằm dưới váy của họ không một trăm thì cũng đã đến chín mươi chín…
“Nhi thần Lý Long Cơ phụng mệnh phụ hoàng đến cung nghênh xa giá mẫu phi nương nương… kính mời người chuyển sang ngự xa đã chuẩn bị sẵn tiến đến Trấn Quốc Tự ngự yến…” Lý Long Cơ vừa áp sát xe ngựa liền ngay lập tức ôm quyền nói lớn…
Không có chút chần chờ gã nhanh chóng tiến đến cửa mã xa một hơi liền mở toang cánh cửa trên xe… Thế nhưng trái lại với sự mong đợi của hắn bên trong là 1 khung cảnh hoàn toàn trái lại với mong muốn của gã…
Bên trong xe bê bết vết máu… Chỉ thấy Đường Thập Ngũ ngồi bệch dưới sàn ôm chặt lấy chân mình… Trên đùi của Đường Thập Ngũ còn cắm 1 thanh chủy thủ máu chảy lênh láng e rằng đã phạm vài động mạch chủ khiến máu không ngừng chảy… Thân Quý phi cung trang chỉnh tề đang nằm bất tỉnh trên đệm gấm…
“Ti chức Đường Liệp tham kiến hoàng tử điện hạ…”Đường Thập Ngũ cắn răng đau đớn nói…
“Đây… đến tột cùng là xảy ra chuyện gì… tại sao… còn mẫu phi người như thế nào lại nằm bất tỉnh như vậy…” Lý Long Cơ có chút tức giận nhìn Đường Thập Ngũ nói…
“Bẩm điện hạ trên đường cùng nương nương đến ngự yến ty chức phát hiện bên trong trầm hương có tẩm thôi tình tán ý đồ phá hủy sự trong sạch của Thân quý phi… ty chức to gan liền đem nương đánh ngất sau đó dùng trủy thủy đâm vào tĩnh mạch dưới chân của mình nhằm khắc chế công dụng của thôi tình tán… cũng may trời cao có mắt khiến điện hạ xuất hiện kịp lúc làm cho âm mưu của kẻ gian bị phá vỡ trong nháy mắt…” nói đến đây Đường Thập Ngũ liếc mắt nhìn Lý Long Cơ ánh mặt tràn ngập sự coi thường khinh bỉ…
“Hừ muốn dùng thủ đoạn đối phó với bổn tọa sau… nhà ngươi vẫn còn non lắm…”
“Người đâu mang Thân Quý phi lên ngự xa… mau gọi thái y cho người…”Lý Long Cơ ánh mắt căm phẫn nhìn Đường Thập Ngũ…
Trương Dịch Chi đứng đằng sau thấy tình hình phát sinh như vậy cũng không nhịn được liền thất sắc… chỉ có hai đại mỹ nữ kia nhìn thấy thần thái ung dung lạnh lùng của Đường Thập Ngũ trên mặt không ngừng lộ vẻ tán thưởng…
Đúng lúc này từ phía sau xuất hiện 1 đội ngũ mã xa tiến tới gặp đội nhân mã phía trước cản đường 1 tên đại nội thị vệ bước xuống kiểm tra tình hình sau đó quay lại hồi báo… Một lúc sau một thân ảnh kiều mị hốt hoảng chạy tới…
“Liệp… Ngươi làm sao vậy… Là ai làm ngươi bị thương…” Lệ Phi không chút nào chú ý đến hình tượng của mình từ trên xe ngựa nhảy xuống vén váy chạy đến chỗ Đường Thập Ngũ…
“Tỷ tỷ. Ahh không phải nương nương… chỉ là một âm mưu nho nhỏ muốn ám hại Thân Quý phi… hiện tại ta liền không sao người không cần phải lo lắng…” Đường Thập Ngũ cố gắng làm ra vẻ bình tĩnh nói…
“Ngươi đâu mau truyền thái ý… người đâu mau đem Kim sáng dược cùng vải băng lại đây… Máu tại sao lại chảy máu nhiều như vậy…”Lệ Cơ cuốn quýt lo lắng nhìn vết thương của gã nói…
Nhìn thần sắc hoảng hốt và lo lắng của Lệ Cơ giành cho Đường Thập Ngũ khiến Lý Long Cơ càng thêm phẫn nộ… đó là sự lo lắng từ sâu tận đáy lòng của nàng… Lý Long Cơ có rất nhiều nữ nhân nhưng quả thật không một ai có thể thay thế được địa vị của Lệ Cơ trong lòng hắn… nàng không chỉ là mối tình đầu mà còn là 1 chấp niềm mà suốt đời hắn không bao giờ thay đổi được…
“Lý Long Cơ tại sao ngươi lại ở đây…” Lúc này Lệ Cơ mới chú ý đến sự có mặt của Lý Long Cơ…
“Nhi thần Lý Long Cơ tham kiến Lệ phi nương nương…” Hắn khẽ nghiêng người cúi chào nàng lòng đau xót…
“Hừ… Nhà ngươi đã ở đây thì bổn cung hy vọng ngươi cho ta một cái công đạo… chuyện này nếu như không điều tra rõ ngọn ngành bổn cung nhất quyết không bỏ qua đâu…”
Lệ Cơ ánh mắt lăng lệ nhìn gã nói nàng vốn không phải chỉ là 1 chiếc bình hoa tâm kế của nàng so với nhưng nữ nhân khác trong cung tuyệt đối không hề thua kém nếu không đã không giành được sự sụng ái của hoàng đế… Nhìn sơ qua là nàng đã biết đây là một âm mưu nhắm đến Đường Liệp…
“Hảo tỷ dìu đệ lên xe ngựa nghỉ ngơi… Ngươi đâu… mau xa giá trở về hôm nay không cần đến Trấn Quốc Tự nữa…”Lệ Cơ dịu dàng nói…
“Không được… Hôm nay nhất định phải đến ngự yến… Tỷ tỷ đừng để bệ hạ phải chờ người…”Đường Thập Ngũ ánh mắt lạnh lùng quyết đoàn nhìn Lệ Cơ nói…
“Nhưng… Thôi được rồi đệ mau lên xe… tỷ sẽ xử lý vết thương… cho đệ…”Nhìn ánh mắt lăng lệ và kiêu hùng đó của gã nội tâm nàng khẽ giật mình…
Đường Thập Ngũ một tay quàng lấy người Lệ Cơ bàn tay không biết là vô tình hay cố ý chụp lấy nhũ phong viên mãn của nàng làm điểm tựa lại cố ý để cho Lý Long Cơ nhìn thấy… từng bước từng bước tiến đến bên xe ngựa…
Lộc cộc lộc…
Đúng lúc này lại một chiếc xe ngựa quanh co khúc khuỷu mà tới, khói xanh lượn lờ, như hồng treo thiên, chỗ xe ngựa đi qua, tựa hồ thành tiên cảnh, lại tựa hồ là trăm hoa khoe sắc, cỏ xanh đâm chồi, suối nước róc rách. Không thấy người, đã cảm thụ tiên vận, lập tức, Hoàng thành Trường An vốn là náo nhiệt vô cùng thoáng cái yên tĩnh trở lại… Xe ngựa chính là do một lão nhân lái, không thể nhìn thấy người ngồi trong xe ngựa… duy nhất có thể nhìn thấy là, ở trong xe ngựa, ẩn ẩn có một hình bóng thướt tha, tựa hồ là phiêu tiên xuất thế, tuyệt thế vô song.
Nhìn hình bóng thướt tha này, đủ làm cho chúng sinh trong hoàng thành vì đó khuynh đảo, vào lúc này, vô số người đều ngừng thở, đều nhìn cái bóng ẩn ẩn có thể thấy được trong xe ngựa…
Ngay cả Lý Long Cơ cũng không khỏi thẫn thờ khi nhìn thấy hình bóng ấy… còn Trương Dịch Chi càng như say như đắm chìm si dại nhìn theo hình bóng kia…
“Là… Thượng Quan tài nữ…”
Có người không khỏi kích động nói ra, nhưng mà, coi như là hưng phấn khích động, y nguyên không dám lớn tiếng ồn ào.
Ngay sau đó phía sau xe ngựa có một chi đội ngũ sau đó mà tới, chi đội ngũ này cực kỳ thần tuấn, tọa kỵ đều là bạch mã Cầm đầu chi đội ngũ này chính là một vị thanh niên, thanh niên này cao tuấn, một thân ngân y, lưng đeo trường thương màu bạc, cả người nhìn thần thái sáng láng, bất luận là đi tới chỗ nào đều là xuất chúng như vậy, tựa như là hạc giữa bầy gà.
Là Thập tam hoàng tử… Nhìn thấy người thanh niên này, có người nhận ra lai lịch của hắn.
Thập tam hoàng tử quả thật đúng là một mảnh chân tình, nghe đồn thời điểm hắn lần thứ nhất gặp Thượng Quan tài nữ… liền vì đó khuynh đảo, hắn từng không ít lần theo đuổi Thượng Quan tài nữ… hiệu trung đi theo mong làm tình lữ cùng nàng… thế nhưng đáng tiếc, nghe nói vị tài nữ cự tuyệt.
Đúng nha, nghe đồn Thượng Quan tài nữ đi đến tái ngoại vấn nhạc… Thập tam hoàng tử cũng đi theo.
Thập tam hoàng tử đã từng là người được vạn người mê của Thành Trường An, bao nhiêu thiếu nữ vì đó khuynh đảo, không nghĩ tới, hắn vì đi theo Thượng Quan tài nữ vậy mà nguyện ý từ bỏ hết thảy, Có thiếu nữ không khỏi tiếc nuối nói ra.
Chiếc xe ngựa của giai nhân thoáng chạy băng qua Đường Thập Ngũ cùng Lệ Cơ được một đoạn bỗng một thanh âm êm tai như tiên âm vang lên, bầu không khí trong toàn bộ tràng diện đều trở nên ung dung, tựa như đại địa hồi xuân, như trong nóng bức gặp lạnh buốt, làm cho toàn thân tất cả mọi người đều thư thái, tinh thần khí sảng. Thanh âm này rơi xuống, vậy mà để cho người ta quét qua âm ly, quét qua lệ khí trong lòng, tựa hồ thanh âm này chính là tiên âm trên chín tầng trời, coi như là đồ tể khí thế hung ác ngập trời, nghe được cái thanh âm này, cũng không khỏi tâm bình khí tĩnh xuống.
Lúc này, một nữ tử như đạp nguyệt mà đến, nữ tử một bộ tuyết y, tựa như là khoác trăng mà tới, nữ tử phiêu miểu vô song, như là tiên tử hạ phàm, như là Thần Nữ dưới ánh trăng. Bút mực không cách nào hình dung, khí tức siêu phàm thoát tục, tựa như không ăn khói lửa, phong thái vô song, như tiên nhập hồng trần, dáng vẻ gầy một điểm thì quá gầy, mập nửa tấc thì quá đầy đặn, bất luận là dung mạo, hay là dáng người, có thể xưng là tuyệt thế…
Nhìn thấy nữ tử đạp nguyệt mà đến, trong nháy mắt, không biết có bao nhiêu người vì đó khuynh đảo, có người thì thào nói. Coi như là kim chi ngọc diệp xuất thân cao quý, cũng không khỏi cảm thấy không bằng… Trong tràng ngoài trừ Lệ Cơ ra có thể cùng nàng phân cao thấp về dung mạo ra toàn bộ đều thẹn không bằng…
Trong tràng hai vị nữ tử yêu mị đứng bên cạnh Lý Long Cơ bất luận là khí chất hay là dung mạo, đều là thiên chi kiêu nữ, các nàng cũng không phải là người tự coi nhẹ mình, nhưng mà, gặp Thượng Quan tài nữ các nàng cũng không khỏi thở dài một tiếng, cảm thấy không bằng.
“Tại hạ Trương Dịch Chi thấy thật may mắn được gặp Thượng Quan cô nương” Trương Dịch Chi thấy nàng bước xuống ngựa tiến về phía mình liền cố gắng trấn định lại tâm tình của mình khẽ khom mình cúi chào làm ra bộ dáng 1 vị Quân tử hảo cầu…
Nàng như đạp nguyệt mà tới khí thế tựa như tiên tử giáng trần… nàng khẽ gật đầu chào hỏi sau đó Thượng Quan Uyển Nhi lại chẳng thèm liếc hắn một cái bước qua hắn, đi thẳng tới trước mặt Đường Thập Ngũ làm cho mặt Trương Dịch Chi như đông cứng lại… Nàng thế nhưng lại cùng Đường Thập Ngũ đứng sóng vai khẽ liếc nhìn thấy Lệ Cơ đang đỡ gã trên gương mặt xinh đẹp như vẽ của nàng hiện lên chút không vui nhưng rồi rất nhanh biến mất…
“Đường Công tử chúng ta lại gặp mặt… Ah… Công tử đang bị thương à…” Thượng Quan Uyển Nhi mày ngài khẽ nhíu lại trên mặt hiện lên vài thần sắc lo lắng nói…
“À Thượng Tài nữ hữu lễ… xin thứ lỗi tại hạ hiện nay đi đứng bất tiện… Lần trước là tại hạ không biết đó là Thượng Quan tài nữ nên đã thất lễ… mong nàng bỏ quá cho…”
“Ân… Đường. Công tử quá lời rồi những lời nói hôm đó tiểu nữ thật sự tâm lĩnh… từng lời vàng ý ngọc… tiểu nữ luôn khắc sâu trong tâm khảm… rất mong được công tử chỉ điểm một hai… Ah… vừa hay tiểu nữ có 1 bình Hoạt huyết tán rất có diệu dụng trong việc chữa thương mong Đường công tử nhận lấy” Thượng Quan Uyển Nhi khí khái hào sảng nói…
Thấy một màn vừa rồi ngay cả Lệ Phi cũng không nhịn được “Hừ” nhẹ… mà toàn tràng lại như bị kích động ngay cả Thập Tam Hoàng Tử đứng phía sau nét mặt cũng xa xầm lại… Thượng Quan Uyển Nhi vốn là 1 tuyệt thế tài nữ tựa như 1 vị tiên tử chốn cửu thiên không ăn nhân gian khói lửa, nàng xem nam nhân trong thiên hạ như hư vô, thế nhưng nay lại hạ mình bước xuống đứng sóng vai cùng chào hỏi 1 vị nam tử lại còn vì hắn mà xuất ra Hoạt Huyết Tán… Nghe nói bình hoạt huyết tán này là do chính tay phương trượng thiếu lâm Vô Nhân đại sư tự mình bào chế không cần nghĩ cũng biết nó quý giá đến bậc nào vậy mà nàng không chút ngần ngại lấy ra hiến tặng.
“Ý tốt của Thượng Quan tài nhân dành cho biểu để bổn cung xin tâm lĩnh thế nhưng bổn cung đã sớm chuẩn bị Kim sáng dược cho hắn… thật không dám làm phiền đến… Thượng Quan tài nữ…” Lệ Phi khó chịu nói giọng điệu sặc một mùi chua chát bước ra nói…
“Ah… Tiểu Nữ Thật thất lễ… Uyển Nhi tham kiến Lệ Phi nương nương… Nương nương cát tường…” Thượng Quan Uyển Nhi nhẹ lay tay cúi người hành lê, phong thái ung dung tự tại của nàng làm mê đảo chúng sinh.
Đường Thập Ngũ lặng lẽ đứng nhìn đánh giá vị tài nữ dung mạo song tuyệt này nội tâm khẽ lay động… Thì ra nữ nhân ngày đó gã gặp bên bờ hồ chính là Thượng Quan Uyển Nhi… xem ra địa vị và danh vọng của nàng không nhỏ hơn nữa vị Thập Tam Hoàng Tử cùng tên Trương Dịch Chi kia xem ra đối với nàng là 1 mảnh si tâm… Thượng Quan Uyển Nhi đang đối với gã vô cùng nhiệt tình chuyện này nếu là 1 kẻ nào khác sẽ thấy vô cùng hãnh diện cùng cao hứng nhưng với gã thì hoàn toàn ngược lại… phiền phức của gã không phải đã đủ nhiều rồi hay sao chỉ một Lệ Cơ mà khiến gã cùng Nhị Hoàng tử Lý Long Cơ lòng dạ khó lường trở mặt nay thêm 1 Thượng Quan tài nữ nữa… Nữ nhân vốn đã là 1 phiền phức không hề nhỏ mà nữ nhân càng đẹp lại càng phiền phức đa tình xưa nay vốn không phải là tội nhưng mọi tội lỗi đều do quá đa tình điều này còn ai khác hiểu rõ hơn ngoài gã chứ…