Phần 45
Chợt nhớ đến 1 chuyện, tôi nói:
– Cúc nè.
– Gì…
– Cúc có biết là khi mới về đây, tui để ý đến ai đầu tiên hông?
– Hihi… thì Hải mới về một thời gian ngắn là quen với Yến rồi, vậy mà cũng hỏi!
Cúc cười cười, khi nghe tôi hỏi một câu lãng nhách, đối với suy nghĩ của Cúc.
– Có chuyện này, tui định không nói cho ai biết, nhưng sẵn hôm nay tui nói ra 1 lần cho xong, vì nó cũng hơi hơi liên quan đến Cúc!
Đến lúc này, Cúc mới tò mò, hỏi tới dồn dập…
– Ủa chuyện gì, nói lẹ coi… cái gì mà có tui ở trong đó nữa… hihi… đừng nói là Hải cũng thương tui à…
– Uh… chắc Cúc không ngờ, hồi tui mới về, người đầu tiên tui để ý là Cúc, nhưng vì lúc đó thằng M. Nó đang đeo Cúc dữ quá, mà M. Là bạn của tui, nên tui đành nín thinh, cho đến khi gặp Yến…
– Trời đất… có chuyện này nữa hả…
Tôi gật đầu thay cho câu trả lời…
Sau một hồi im lặng, Cúc cười giòn tan.
– Hihi… cũng may cho tui, chứ con Yến nó kể với tui, là lần nào gặp Hải, Hải cũng ăn hiếp nó hết…
Oạch… gì nữa đây trời, chẳng lẽ những chuyện… sờ mó cũng kể hết à…
Giờ thì đến phiên tôi trúng đòn tò mò, còn hơn Cúc lúc nảy:
– Ê mà Yến kể cái gì vậy, nói cho tui nghe coi…
– Hông nói… xì…
Cúc cười và lắc đầu không nói.
– Giờ kể cho tui nghe hông, nếu hông tui… thọt lét à…
– Hihi có thọt lét cũng hông nói, chuyện của người ta vô duyên.
Thấy Cúc đã vui vẻ trở lại, tôi không ngại nữa, 2 tay tôi luồn từ phía sau lưng thẳng lên tới nách của Cúc thọt lét nàng…
Cúc cười rũ rượi, nhưng vẫn không chịu nói…
Trong khi vì nhột, Cúc lắc người qua lại, thỉnh thoảng những đầu ngón tay tôi từ nách trượt xuống bên hông đôi bầu vú của nàng… vú Cúc đang căng tròn, đã to hơn từ lúc lấy chồng, do đó chiếc áo ngực không ôm hết bầu vú mà chỉ ôm hơn nữa, trên đôi bồng đảo của nàng, tay tôi nó đã vô tình ve vãn ở gần cuối chân vú của Cúc… tôi chỉ biết là nó hơi đàn hồi trong da đầu ngón tay của tôi…
– Nói cho tui biết hông… không thì tui không ngưng lại đâu nghen…
Chỉ có cách này tôi mới khai thác được Yến đã nói những gì với Cúc.
Nhưng trong lúc này, phản ứng tự nhiên của tôi khi đã chạm vú của Cúc, con cu nó đã đội lên cứng ngắc trong chiếc quần pajama (nhà tôi vẫn giữ thói quen xưa, là tối ở nhà ai cũng thường mặc đồ bộ kiểu này)… hic, lúc ôm ấp thì không sao!
– Xí… hihi hihi Hải chơi xấu… kể không được đâu… hihi con Yến nó giết tui mất…
Cuối cùng Cúc cũng thoát ra được 2 tay tôi, tóc Cúc bị bung chiếc kẹp ra, tóc xõa dài dưới ánh trăng lung linh mờ sương khói, cái áo thì xộc xệch…
– Thôi tui năn nỉ mà, nói cho tui nghe, muốn gì tui cũng chịu hết!
Tôi đành xuống nước với Cúc…
– Hihi… đừng có dụ tui.
Không dông dài nữa nếu cứ năn nỉ kiểu này thì tới tết Congo mới biết được những chuyện mà Yến kể, lần này tôi ôm chặt Cúc lại và tiếp tục dở trò thọt lét…
– Hihi… thả tui ra tui giận à… tui giận thiệt à…
Thoáng nhìn nét mặt Cúc, không tỏ vẻ gì là giận cả, tôi làm tới…
Cúc vừa vùng vẫy vừa cười cố né những ngón tay tôi…
Khi Cúc thoát được tay tôi, thì cả người nàng đã trùi xuống mé dưới bụng tôi, khi ấy tôi vẫn còn ngồi xếp bằng.
Tôi vẫn cố với thọc tay vào nách nàng…
Lúc này cả người Cúc, nằm hẳn trên lòng bụng tôi mà… dãy dụa, khi nàng đã nhoài 2 chân tránh xa tôi ra, cả 2 chân nhảy múa loạn xạ ra cả ngoài chiếu luôn…
Uhm… cái đầu của Cúc đã lọt thỏm gần ngay chỗ con cu tôi đang đội cao lên, khi nàng lắc lắc cái đầu vì nhột, một bên má của Cúc đã thoáng chạm nhẹ ngay con cu của tôi…
– Hihi thả tui ra… tui cắn cho mà coi…
– Ai da… da…
Trời… Cúc cắn thật…
Nàng cắn ngay… bắp đùi của tôi, gần bẹn háng…
Đau quá, tôi buông tay ra, và co chân lên…
Hì… một chuyện ngoài tính toán của tôi…
Cả người của nàng đã lọt ra mé ngoài… chỉ còn cái đầu là vướng lại trên chân của tôi…
Khi chân tôi co lại, đã ép nhẹ cái đầu của Cúc, làm một bên má nàng ép vào sát bên con cu đang thẳng cứng đội lên trong lớp quần vải.
Cả 2 như chết lặng…
Thoáng qua phút chốc, Cúc nhăn nhó nói, chắc nàng cũng cảm nhận được sự cương cứng của tôi.
– Thôi được rồi, thả tui ra tui kể cho… hết ăn hiếp con Yến giờ cũng muốn ăn hiếp tui luôn…
– Ăn hiếp ăn hiếp cái… gì, tự nhiên tự nhiên nó vậy chứ đâu phải tui đâu có!
Nghỉ là Cúc ám chỉ chuyện con cu đang chạm vào khuôn mặt nàng, tôi vừa thanh minh vừa đỡ Cúc ngồi dậy.
– Hì thôi hông nói nhiều nữa, ăn hiếp là ăn hiếp, hồi nãy có nói là nếu tui kể, thì muốn gì cũng chịu phải hông…
– Uh…
Tôi gật đầu xác nhận.
Thế là một tràng liên thanh xổ ra…
– Nhớ nhe, mai mốt phải dắt tui đi hái Trâm nè, hài Gùi nè, hái Bứa nè Me đất nữa (các loại trái cây ăn được ở rừng khu vực của chúng tôi) A còn phải kiếm tổ ong lấy mật cho tui nữa…
Hic… choáng…
– … chưa hết đâu, còn nữa… Nhà còn cơm nguội hông, tui đói bụng rồi…
Hì… nghe Cúc nhắc chuyện ăn, tui cũng cảm thấy bụng mình cũng hơi reo gọi!, Trăng đã chênh chếch quá nữa đêm rồi.
– Để tui xuống bếp lục coi còn gì ăn không…
Cũng may là còn một ít cơm nguội, với chén nước mắm kho quẹt với tôm khô… do hồi chiều mấy con chó nhà tôi dạo này nó rượng đực cái với chó nhà Cúc nên nó cứ xà quần ở lại bên đó không chịu về nhà ăn cơm, nếu không tui đã cho chúng ăn là sạch sẽ rồi.
Sau khi rón rén dọn lên vì sợ mẹ tôi thức, 2 đứa ngồi ăn ngon lành khẩu phần… đúng ra là của… 2 con cún nhà ặc ặc!
Vừa ăn Cúc vừa kể…
– Con Yến nó nói, lần nào gặp nó, Hải cũng… sờ vú nó hết riết rồi vú nó lớn không nổi.
Ai da nói xấu tui còn đổ thừa vú không lớn… là tại tôi.
Lúc này Cúc như làm chủ tình thế, vênh vênh cái mặt lên.
– Chưa hết, có lần còn bắt nó mặc quần mà không có quần lót, hại nó hôm dọn chén dĩa cứ sợ bà già nó biết.
Vô phương… những chuyện này, chỉ có thân thiết trên mức tình bạn thông thường mới kể cho nhau nghe được… hình như lúc ‘sướng’ lắm mới nói những lời này mà thôi.
Tôi muốn… rớt chén cơm xuống đất vì quê với Cúc…
Tôi lầm bầm…
– Um um… chuyện vậy mà cũng nói được.
– Hihi… do đó tui mới nói là tui gặp may.
Cúc cười cười, khi nghe tôi lầu bầu…
– Đã vậy còn hun tùm lum chỗ Ghê thấy mồ.
Xém rớt chén cơm đang ăn dở xuống đất, khi nghe câu “ghê thấy mồ”…
– Ký gì… nói lại tui nghe coi, Yến kể tội tui đủ thứ hết vậy à…
– Hihi ai biểu Hải muôn nghe chi, giờ lại hỏi ngược tóm lại là nhìn mặt Hải thì hiền, nhưng mà… hihi…
Tôi cứ thắc mắc là tính Yến rất trầm lặng, kín đáo… chuyện không nên nói, dù cạy răng cũng không lộ ra nữa lời, trái ngược với Cúc tình tình thì thẳng thắn, bộc trực, có điều gì buồn vui là lộ rõ ra trên nét mặt, hoặc là nói huỵch toẹt ra chứ không chịu để trong lòng… lẽ nào đây là câu chuyện kể với nhau nghe trong những lần… sờ mó… giữa Yến và Cúc, tôi hơi nghi nghi vì hồi chiều, cả hai đi đến khuya mới về… ặc ặc!
Tôi cắt ngang câu chuyện, vì đã hiểu Yến nói những gì…
– Uhm… giờ tui biết rồi… vậy Cúc có kể chuyện vợ chồng của mình cho Yến nghe không vậy ta?
– Vô duyên, hỏi chi vậy chuyện của người ta… xì xì… thôi no nê, giờ tui hơi buồn ngủ rồi… Hải còn phải dắt xe, đưa tui về đến tận nhà tôi sợ gặp… ma trơi giữa đường vì trời… gần sáng rồi… (vùng rừng tôi ở, trước đây cũng hứng chịu chiến tranh giữa 2 bên, nên vẫn có người chết nằm rải rác vùi sâu vì thế chuyện có ma trơi là thường, theo cách giải thích khoa học là lân tinh, thi thoảng vào tầm 3, 4 giờ sáng là hay gặp nhất trong những ngày trời quang mây tạnh, từ xa xa một đốm sáng nhỏ, thông thường là màu trắng xanh, hoặc trắng vàng, lập lòe từ dưới đất bay lên trong một thời gian ngắn ngủi là biến mất, cánh đàn ông con trai chúng tôi thì không có gì sợ hãi, chỉ có con nít với phụ nữ đàn bà, mỗi lần thấy là là run cầm cập)
Cúc vừa xua tay, vừa lảng tránh nói và tìm cách chuồn về…
Khi Cúc đứng dậy…
Ánh trăng huyền ảo như ve vuốt trên bầu ngực đang nhô cao cao, khi 2 tay nàng vươn tay ra sau vuốt gọn tóc lại…
Cúc đẹp thật… tôi chỉ biết nhủ thầm…
Dắt xe đưa Cúc đến tận cửa nhà, khi quay lại, 2 con chó của tôi, đang chơi bên nhà Cúc lật đật rên ư ử vì mừng. Và chạy theo tui đi về. Hic phút cuối thì thực tế là như thế đó…
Tuần sau đó, mẹ tôi đi họp trên xã về (mẹ tôi là hội trưởng hội phụ nữ.), Cho tôi biết là đợt này, trên xã có 1 chỉ tiêu đưa lên tỉnh 1 người học lớp y tá căn bản 6 tháng, mẹ tôi nhắm đến Yến, vì khi ấy thông tin rất chậm chạp, khi xã biết thì đã trễ, chỉ còn 3 ngày nữa là đến ngày tập trung, nên chiều nay, tôi sẽ chở mẹ tôi, lên nhà Yến thương lượng với ba mẹ nàng…
Cả vùng tôi chỉ có một y sĩ tên là Long, thời ấy còn bao cấp nên mọi chuyện khám chữa bệnh đều miễn phí, do thu nhập từ tiền phụ cấp bèo bọt quá, nên anh Long phải đi làm rẫy hàng ngày như mọi người, ai có bệnh cần thuốc thì chạy kiếm đến nơi anh làm rẫy để khám hì, mấy hôm gần đây, anh Long đưa vợ đi đẻ trên thị xã, coi như ở đây ai bệnh thì nhìn nhau cười trừ… Bây giờ có thêm một người đi học y tá thì cũng đỡ cho bà con…
Chiều, đạp xe chở mẹ lên nhà Yến, sau khi bàn luận xong, ai cũng vui vẻ đồng ý để Yến đi học, sẵn dịp mẹ tôi đề cập chuyện tôi và Yến, chỉ còn 3, 4 tháng là Tết đến, vậy sau khi Yến học xong về là qua Tết, khi Yền về thì mọi người sẽ coi ngày tháng tốt để tiến hành làm đám cưới luôn…
Yến thì khỏi phải nói, rất nôn nao vì lần đầu xa nhà một mình, lần này không hiểu sao tỉnh lại tổ chức khóa học tuốt trên Kontum lận… nhưng dù sao thì đây cũng là cơ hội tốt, cả vùng các cô gái hầu hết chỉ là làm rẫy, về làm y tá cũng oách chứ!
Chỉ có 3 ngày sửa soạn, tôi quanh quẩn với Yến suốt ngày trên nhà nàng…
Lúc này lại xui cho tôi, mấy ngày này lại nhằm lúc Yến có kinh, nên chỉ được Yến… cho bóp vú đỡ thèm mà thôi, lúc soạn quần áo cùng Yến, thấy tôi cứ cầm mấy cái quần lót của nàng… đưa lên mũi giả bộ ngửi ngửi… Yến an ủi tôi:
– Hihi mai mốt thành chồng vợ thì tha hồ tui cho, đừng có khuôn mặt ỉu xìu mà.
Uhm… vì Yến sắp đi rồi, nên tôi cũng không gặng hỏi về chuyện kể ‘bậy bạ’ cho Cúc nghe…
Năm nay xem như là thời gian tôi gặp Yến cũng chẳng bao nhiêu, chuyện xui xẻo đến liên tiếp 2 lần ở nhà nàng, nên Yến phải vắng nhà một thời gian dài, rồi bây giờ lại đi học… âu đó là duyên số… ặc hôm Yến đi, Cúc cũng lên tiễn đưa, nhìn 2 người quyến luyến còn thân thiết hơn cả tôi, lúc 2 người kéo nhau ra góc khuất to nhỏ, tôi… để ý thì thấy Yến còn len lén… bóp ‘chim’ của Cúc xong rồi cả 2 cười nắc nẻ…
Một tháng trôi qua rồi…
Trưa nay sấm chớp ì đùng… báo hiệu cơn mưa lớn.
Tôi và mẹ tôi, từ rẫy lật đật thu dọn về nhà…
Quả thật mưa như trút nước… cơn mưa lớn nhất từ đầu mùa đến giờ…
Đang ngồi trong nhà thì chị Hương hớt hải chạy qua:
– Hải ói… cái bờ bao trước nhà bị bể mấy lỗ rồi, nước tràn vô vườn, qua phụ chị với…
Tôi lật đật vác cuốc xẻng chạy qua nhà chị…
Nhà chúng tôi nằm trên triền đồi thoai thoải, sau lưng vườn chừng hơn 1km là con suối nhỏ… nếu nước tràn vào thì sẽ trôi lớp đất đỏ tốt trên mặt, xuống suối hết…
Hối chị xách thêm mấy cái bao ra… chị giữ miệng bao, tôi xúc đất vào, bờ bao trước nhà của chị nó vỡ 2 nơi, mỗi đoạn bị nước xé ra tầm hơn nữa mét…
Dầm mưa. 2 chị em lấy mấy cái bao vừa xúc đất vào tấn chặt…
Chị ngồi giữ bao tấn vào khoảng hở, tôi lấp thêm đất xung quanh dằn lên…
Xong một lỗ vỡ đã kín, 2 chị em chạy qua cái còn lại, khi công việc sắp xong, mưa cũng đã hơi ngớt…
– Ách ách… xì…
Hồi nãy giờ lo tập trung vào công việc, tôi không để ý…
Giờ nghe tiếng ho của chị, tôi mới quay lại nhìn…
Chị ngồi chàng hảng lấy thế, 2 tay giữ chặt vào mấy cái bao để tôi lấp đất…
Hôm nay chị mặc bộ đồ xanh nhạt, chấm hoa tím li ti…
Mưa thấm ướt toàn bộ trên người của chị, và những gì cần lộ ra, thì ông trời đã chơi khăm, lột chị ra như là trần truồng trước mắt tôi…
Đôi vú dán sát vào chiếc áo ngực, còn thấy mờ mờ đôi núm vú, huống hồ những nơi khác…
Chiếc quần lót ôm sát âm đạo của chị đang nhô ra, tôi thấy luôn 2 lằn viền ôm trên mu chị…
Khi tôi nghiêng người ra sau xúc thêm đất…
Do chị vẫn phải nhúc nhích đôi mông khi 2 cái tay đang ấn cái bao vào…
Nước dính hết ở trên mông đít chị, do 2 bên mông đít chuyển động, nên bây giờ nó đã ép thành một lằn sâu giữa khe đít chị, chia rõ ràng đều 2 bên mông đang bè bè… lắc qua lắc lại gần đụng đất.
Con cu tôi ngỏng lên giữa trời mưa bão…
Tôi với chị kẻ đứng người ngồi gần nhau…
Tôi thấy cái mu to ngồn ngộn của chị…
Chắc chắn ngược lại, nếu chị hơi ngẩng đầu lên, sẽ thấy con cu tội lỗi của tôi chễm chệ nhô cao trong cái quần ướt át giữa những làn nước mưa đã ngớt…
Giai đoạn của tôi, ở trong vùng khi có mối quan hệ với các cô gái đồng trang lứa hoặc nhỏ hơn thì tha hồ mà khoe khoang “thành tích” với bạn bè…
Nhưng quan hệ với những phụ nữ lớn tuổi hơn, nhất là những người đã lập gia đình, thì đó là cả vấn đề… không tốt dưới mắt mọi người, 1 chuyện rất là xấu hổ nếu mọi người phát hiện được… Vì thế nếu ai lỡ vướng vào mối quan hệ tranh sáng, tranh tối như tôi, đều giấu kín “như mèo giấu… cứt”, tôi cũng như mọi người, trong những mối quan hệ như thế này, tôi cũng phải giấu kín trong lòng, không dám cho ai hay!
Rồi thời gian trôi qua, tất cả dĩ vãng đã lùi xa, tôi cũng quên dần và không có dịp để kể cho ai… Nhưng sau này, trào lưu quen với những người phụ nữ lớn tuổi hơn… hình như trở thành ‘mốt’, rất nhiều người đã đưa những câu chuyện như thế này ra cho mọi người biết như là một… “chiền tích”… hehe… Cũng vì như thế, mà tôi mới có dịp ngoáy bút kể lại câu chuyện…
Nói thật lòng, tôi cũng chỉ thích những người đồng trang lứa, chứ không ham hố gì những phụ nữ lớn tuổi hơn mình… Nhưng số của tôi, nó cứ đẩy đưa đến với những người phụ nữ như thế rất là tự nhiên và hình như là có nhiều may mắn thuận lợi trong mối quan hệ nam nữ, cùng với các phụ nữ mà tôi phải gọi là chị hoặc cô… ặc…
Còn với những cô gái nhỏ tuổi hơn, tôi vô cùng bầm dập, vất vả khi tiến đến bước giữ gìn mối quan hệ…
Sau này khi ở Sài Gòn, tôi nhớ nhất là 2 câu chuyện bi hài với 2 cô bé, mà nếu có dịp tôi sẽ kể.
– Một cô bé, khi tôi cùng nhỏ đang cùng mò mẫm ở sát bên hông nhà nàng, thì bố cô ta… phát hiện từ xa, và chạy vô bếp xách con dao ra… chém, tôi nhanh chân chạy đến sát hàng rào núp dưới lùm cây nhỏ, bố cô bé chạy dí theo, đứng sát chỗ tôi ngồi tầm 20 phân, mắt nhìn dáo dác tìm thủ phạm, mà không hề hay biết tôi đang ở dưới chân… tôi ngồi mà run muốn són đái, ơn trời là ông ta… bị cận!
– Lại cũng một cô bé, lần đầu trốn nhà đi chơi với tôi, nhà cô ấy ở trong hẻm cụt, đến hơn 10 giờ đêm, tôi mới đưa về, thì ông bố, bắt cái ghế ngồi ngay đầu hẻm, tay cầm khúc gỗ với dự định là đập cho tôi một trận! Cũng may, là có thằng bạn biết trước, chạy ra chờ tôi về, ở phía ngoài mà báo cho hay hung tin! Thằng bạn đó cũng… chính là anh trai cô bé hì…
Hồi đó thì run… còn bây giờ ngẫm lại thì thấy… buồn cười ặc!