Phần 90
Xe lăn bánh về hướng Đồng Nai…
Dọc trên tuyến đường, các chốt của công an đều vắng ngắt vì đã được báo trước, tránh mặt những thằng sắp là lính chiến trường, dù là hiện nay mới lên… quân trường… Hồi đó, công an thường kết hợp với phường đội đi bắt những người trốn nghĩa vụ quân sự, đương nhiên khi trở thành lính, bất cứ vì lý do như thế nào, cứ gặp màu áo CA, là những thằng không còn gì để mất thường phát tiết trút giận, có 1 chốt CA không kịp tránh, thế là bao nhiêu giày dép ở chân, đều bay tới tấp đến, tôi cũng ham vui, lột đôi dép ra ném hùa theo, dù chẳng có gì thù ghét các anh chàng CA này cả ặc…
Quá trưa thì đến quân trường, đó là 1 căn cứ của sư đoàn trong chế độ trước, rộng bao la… qua cổng chào, là con đường đất đỏ vắng vẻ, ngoài 1 cái quán nhỏ trơ trọi, đi sâu vào tầm hơn 1km thì mới thấy xuất hiện một loạt lán trại, đó là nơi ở của chúng tôi sau này, ngút ra bên ngoài tấm mắt là bao bọc chung quanh toàn cỏ dại cao đến thắt lưng… nhìn lên trên là trời cao, dưới chân là đất đỏ, tầm ngang của mắt là cây cỏ làm bạn, hic một khung cảnh đìu hiu hoang vắng vô cùng, khó mà nuốt trôi…
(Để tiện theo dõi, những từ viết tắt theo đơn vị: A= tiểu đội, B= trung đội, Cúc= đại đội, D=tiểu đoàn, E= trung đoàn, F= sư đoàn… còn tính năng các loại vũ khí, muốn tìm hiểu thì tra… Google)
Tất cả cùng phường thì được đưa về cùng 1 Cúc, chỉ duy nhất có mình tôi bị sót tên, nên là người cuối cùng bị nhét vào 1 Cúc khác phường, uổng công hồi sáng giờ mới làm quen với những thằng chung phường!
Rồi đến cái tai hại của việc ném dép vào CA, 2 ngày sau mới phát quần áo giày dép, thằng nào xung lên lúc sáng, đều phải đi chân không trên nền đất đỏ pha lẫn sỏi đá, mà đất đỏ thì… dơ kinh khủng, tối ngủ cũng phải đành chịu với 2 chân đầy bụi bặm…
Thời gian ban đầu còn rất loạn lạc…
Bàn cơm 5 đứa ăn chung 1 mâm, thức ăn thì chỉ có lèo tèo vài ba miếng… thịt mỡ bé tí, canh thì toàn là đại dương nước, muối hòa nước pha lẫn chút nước màu hô biến thành nước mắm… Vậy mà thằng nào ăn chậm là hết cơm: “Mày dành hết cơm của ông à” thế là… đánh nhau…
Có thằng được kêu lên làm liên lạc trên Cúc, thấy tụi nó bưng bê trà nước cho xếp, thấy chướng mắt “à thằng này nịnh bợ” thế là canh me đập cho nó 1 trận.
Tập đi đội ngủ một, hai một, hai thằng sau dẫm chân thằng trước… “uhm mày chơi tao, cứ dẫm ống quần tao hoài” quay xuống đập lộn…
Chúng tôi làm loạn lên cả lên, oánh nhau thường xuyên nhưng không hề có sự thù hằn, chỉ là giải quyết sự nóng giận, xong là thôi chứ không có ân oán cá nhân… cứ A nào có người lộn xộn là A đó bị kỷ luật, hầu như ngày nào cũng có A được nêu tên.
1 tháng trôi qua đã đi vào nề nếp… đã bắt đầu mày tao chi tớ chia sẻ cùng nhau… hơi quen dần với từ ngữ đồng đội…
Huấn luyện thời kỳ đó rất qua loa, chúng tôi chỉ rành nhất là học tháo ráp, lau chùi súng AK, còn các loại khác như B40, B41, mìn các loại thì chủ yếu học trên lý thuyết… học lựu đạn thì chỉ có khúc gỗ đẽo thành quả lựu đạn chày ném giống như là chọi với nhau…
2 tháng trong quân trường.
Lăn, lê, bò, toài đều đã được huấn luyện, tiếng nhắc nhở của cán bộ khung vang lên thường xuyên cũng khá vui “ê! Ép sát cái mông xuống, chứ làm gì mà nhô cao quá” “ê… mày bò gì giống con tôm giật lùi quá” trời mày tập tấn công mà giống đi duyệt binh quá “… mới đầu thì còn đồng chí này, đồng chí kia, sau này mệt quá cứ mày tao cho tiện” hì… thật ra những bài lăn, lê, bò, toài học cho biết động tác căn bản thôi, chứ qua K thì thằng nào cũng tự thực hành quá tốt luôn… bò mà nhỏng mông lên cao cho quân bên kia, nó bắn cho mà bể đít à…
Rồi cũng sắp đến ngày được bắn đạn thật…
Cũng có nghĩa là ngày đi K. Sắp gần kề… chúng tôi ai cũng hiểu là phần lớn sẽ đi về phía biên giới… chỉ trừ một số ít, có thể là có mối quan hệ sẽ được ở lại… đã có một số đào ngũ trốn về… Cúc nào ít nhiều, cũng có người cứ qua đêm là… mất dạng…
Vào 1 sáng chủ nhật…
Mẹ tôi lên thăm… và không tin vào mắt mình có cả cô Thanh…
Cô mặc bộ đồ đi làm, quần tây đen, áo sơ mi trắng cùng với cái áo khoác bên ngoài… mùa khô nắng nóng nên cả người cô ướt đẫm mồ hôi khi đi bộ từ cổng vào…
Mẹ tôi cứ ôm tôi mà khóc…
Tôi an ủi mẹ:
– Lên đây dạo này con khỏe mạnh, không có bệnh hoạn gì, mẹ phải vui chứ sao mà khóc.
Quả thật tôi không hiểu tại sao, lẽ ra ở đây ăn mặn như thế này, bệnh tôi phải tái phát rồi nhưng đến giờ tôi vẫn thấy bình thường…
Đã từng bị bệnh nặng tưởng chừng chết đi sống lại, trải qua rồi thì mới yêu quý bản thân mình, chỉ cầu mong sao thân thể không ốm đau gì thì gian khổ cách mấy cũng chịu đựng được, tôi cũng không ngoại lệ…
Nếu 1 bà mẹ của bất cứ thằng lính nào lên thăm, thì tất cả những thằng còn lại đều gọi là mẹ… chúng tôi giờ như có 1 mẹ chung, tập trung toàn bộ thân nhân lên thăm trong Cúc của mình lại, quây quần bày biện thức ăn, nước uống cười nói vui vẻ…
Tầm giữa trưa, mẹ tôi vì đi đoạn đường dài từ TP lên, lại đi bộ vào lán trại của tôi khá xa, nên mỏi mệt, tôi để mẹ tôi nằm trên giường của mình chợp mắt nghỉ ngơi, xe thì đến chiều mới về…
Còn lại cô Thanh và tôi ngồi sát bên nhau… không nói với nhau nhiều lời! Tất cả lời nói chỉ là bâng quơ nhưng sâu thẳm trong lòng thì cô và tôi cố dằn lại với bao cảm xúc dâng trào.
Những đứa còn lại có thân nhân cũng đưa về nơi nghỉ ngơi của mình tâm sự, trò chuyện…
Những đứa mồ côi không ai thăm… cũng biết điều lảng tránh ra bên ngoài để không gian gia đình cho mọi người…
Mùa khô trên đây là 1 chảo lửa…
Không quạt, không gió… ở trong nhà mà cô Thanh cả người cứ tươm ra mồ hôi như tắm, ướt cả lưng áo…
Mùi mồ hôi từ cơ thể cô phảng phất nồng nồng…
Cơ thể tôi chợt nổi lên phản ứng thèm khát…
Cô đang ngồi xếp bằng ở dưới gần chân mẹ tôi…
Giả vờ bò trên giường dọn dẹp gọn đồ đạc, tôi nhìn quanh, thấy không ai chú ý, tôi làm như vô tình cạ háng mình vào đầu gối của cô…
Khi đầu gối của cô chạm vào nơi con cu tôi đang cứng ngắc, cô giật mình, đỏ mặt cúi đầu gắt nho nhỏ:
– Quỷ…
Tôi nhỏ giọng:
– Thèm quá… cô ơi.
– Thèm cũng phải nhịn…
Nói thế nhưng đầu gối của cô để yên cho tôi cà cạ con cu vào…
Có vài cặp mắt tình cờ liếc qua…
Đành phải ngừng cơn… thèm đang bốc lên tới đỉnh đầu…
Ức chết kinh khủng, khi cái lồn hấp dẫn đang ở ngay trước mặt, mà không có cách nào đút vào được…
Thôi đi ra cantin uống cafe cho nguội bớt…
– Cô ơi ra ngoài uống cafe nhe.
– Ừ… thì đi.
Cô cười cười vì biết tôi ghiền lắm, nhưng không làm gì được!
Gần doanh trại có 1 cantin khá lớn, rất ồn ào đông đúc trong ngày hôm nay…
Đi xa hơn tận gần cổng vào, có 1 cái quán nho nhỏ nghe đồn là của má nuôi của thủ trưởng đơn vị…
Hầu như rất ít lính lác ra ngoài đó uống nước, vì chúng tôi đâu có được ra ngoài, mà đi hướng đó, chỉ có các sĩ quan ra vào cổng thì thường hay ghé quán ủng hộ bà má…
Nhưng tôi thì khác…
Vì cantin ở gần thì cafe nhạt như nước ốc, mỗi chiều có tí thời gian rảnh rỗi sau buổi cơm chiều cho đến gần 18h45 mới bước vào sinh hoạt tối, tôi hay lững thững ra ngoài đó uống cafe, quán không ồn ào, tương đối là thanh tỉnh, riết rồi cũng quen thân với bà má…
Tôi dắt cô ra quán của bà má…
Quán có vài ba bàn có người…
Chọn 1 bàn ở góc, tôi kêu 2 ly cafe… tỉ tê vài ba chuyện không đầu không đuôi, một lát sau cô nhìn tôi nói:
– Dạo này thấy đã bắt đầu phong sương rồi, đen đúa nhưng rắn chắc hơn trước… Khi nào thì huấn luyện xong.
– Dạ nghe nói sau khi bắn đạn thật xong, sẽ có 1 số đơn vị lên nhận quân lần lần… còn khi nào đi thì chưa biết…
– … nhớ giữ gìn sức khỏe…
– Dạ…
Trong lúc nói chuyện, cô có nói bóng gió là sắp đi công tác xa, có những lúc cô ngập ngừng muốn nói rồi lại ngưng, chắc là cô sợ tôi phải vướng bận thêm nhiều suy nghĩ nên cuối cùng dấu diếm luôn chuyện sắp đi vượt biên…
Nhìn đồng hồ chỉ còn tầm 2 tiếng nữa là xe quay về…
Đọng lại trong tôi hiện giờ chỉ còn tình cảm quyến luyến khi sắp chia tay, sự căng cứng ham muốn đã tiêu tan từ lúc ngồi tâm sự với cô…
Chợt cô khều tay tôi:
– Cô mắc… tiểu… kiếm giùm chỗ cho cô! Hồi trưa giờ lận, nhưng thấy mé trong đông quá nên ngại đi…
Tôi chạy vào gặp bà má:
– Má ơi! Cho con đi ké nhà vệ sinh…
Bà má chỉ tuốt đằng sau nhà:
– Chỗ cái giếng, nhưng sáng giờ cạn nước, sẵn mày coi có nước ra chưa, xách giùm tao vài gàu…
Mùa khô ở trong quân trường, nỗi ám ảnh kinh khủng nhất là thiếu nước…
Ở đây toàn bộ sử dụng nước giếng đào, quay bằng tay… giếng có độ sâu tầm 20 mét trở lên, nhưng vào mùa nắng không đủ lượng nước từ mạch ngầm chảy ra, phải qua 1 đêm thì sáng sớm mới có 1 ít nước… đến tầm trưa thì hoàn toàn cạn kiệt, chỉ nhỉ ra từng chút nước một lẫn toàn bùn đỏ, thường phải để 1 thời gian cho lắng bùn thì mới xài được…
Dẫn cô ra đằng sau…
Gần kề cái giếng là nhà vệ sinh tắm rửa không có 1 giọt nước, chắc là bà má buổi sáng có bao nhiêu nước đã tận dụng xách vào nhà sử dụng hết rồi…
Nhìn xuống giếng thì chỉ có lớp bùn nhờ nhợ hòa lẫn ít nước tôi chán nản vì nước đâu có mà quai xách…
Nhà vệ sinh không có mái che, chỉ có xây 3 vách, cửa vào thì che tạm tấm nilon, ở đây trống trãi cũng chả có ai dòm ngó nên có như thế này là tốt chán rồi…
Cô đang chờ… nước, tôi quay qua nói:
– Đi đại đi cô, chưa có nước đâu…
Nghe xong, cô vội đi vào…
Đứng kề bên, ngoài nhà vệ sinh…
Có lẽ là ứ nước khá lâu, nên khi cô tiểu, tôi nghe tiếng “xè xè…” thật rõ tiếng nước tiểu dội xuống nền xi măng… đến khi tiếng nước phun ra giảm dần rồi tắt hẳn…
… nhìn quanh không có ai lãng vãng, tôi vén tấm nylon chui vào.
Cô giật mình:
– Á… vô đây chi.
Cô vừa kéo quần lên xong…
Không bộc phát như lúc cạ con cu vào đầu gối cô, tôi chỉ muốn ôm cô cho thỏa lòng, một dự cảm mơ hồ là sẽ không còn gặp cô lại nữa, trong lúc vừa tâm sự với cô khi nãy…
– Nhớ quá cô ơi…
– Trời ơi… ở đây làm… sao… được…
Cô nhầm tưởng tôi muốn… ‘ấy’ với cô…
Chậm rãi tôi trả lời:
– Chỉ muốn ôm cô một chút thôi… sợ không còn dịp…
Cô như nghẹn lời:
– Ừ… lại đây với cô…
Cô đứng dựa vào tường, tôi bước tới ôm chầm lấy cô giống như hôm chia tay ở dưới nhà cô…
Lặng im…
Đầu cô vẫn gục trên vai tôi…
Áp mặt trên mái tóc cô…
Tôi siết chặt người cô, đôi bầu vú cô tràn đầy trong lòng ngực tôi… đầu óc tôi trống rỗng, lẽ nào đây là cái ôm cuối cùng hay sao…
Rồi cô ngẩng mặt nhìn tôi chăm chú… đôi môi hé mọng như muốn nói điều gì, đôi mắt cô bắt đầu đo đỏ thấm nước…
Không kềm được, tôi cúi đầu hôn lên đôi mắt thân thương đó… tôi đang che giấu mắt mình cũng đã ươn ướt… đây không phải là lúc để cho cô thấy sự yếu đuối của tôi…
Bên dưới háng của tôi cũng dính sát vào cơ thể cô, dù không muốn gì khác là chỉ ôm cô, nhưng tự nhiên, theo phản ứng của tuổi trẻ, con cu lại từ từ sưng cứng lên, cạ vào bụng cô…
Tay tôi buông dần xuống bên mông của cô và tôi bắt đầu xoa bóp trên vùng đít căng tròn mềm mại đầy co giãn…
Biết tôi đã lên cơn nứng… cô muốn chìu tôi nên một tay cô luồn qua bụng tôi và len vào bên trong nắm lấy con cu của tôi:
– Thôi để cô làm cho nó ra…
Bàn tay cô bắt đầu sụt nhẹ… đầu ngón cái cứ thoa thoa trên lỗ đái của tôi…
Người tôi căng cứng lên vì sướng…
Tôi bóp mạnh đít cô…
Mặc kệ tất cả, hoàn cảnh chung quanh gây nên sự e ngại tan biến hoàn toàn, tôi chỉ biết nơi này chỉ còn sự hiện hữu giữa tôi và cô…
Không dừng lại ở đó, tôi đã thèm khát cơ thể của cô…
Ngăn cản tay cô lại, tôi quỳ xuống, áp mặt vào bụng cô…
Khẽ ven áo cô lên tôi le lưỡi liếm quanh cái rốn của cô…
Mặn… rất mặn vì mồ hôi của cô…
Một mùi nồng nồng từ háng cô thoang thoảng bay lên…
Khi lưỡi của tôi rê lệch xuống ngang với thắt lưng quần… bụng cô hóp lại… nhưng khi tôi dùng tay mở khuy quần, thì cô kéo tôi đứng dậy, mặt cô đỏ bừng:
– Muốn thì lấy nó ra… nhét vào luôn đi…
Cô tự tụt quần xuống…
Tôi biết là cô rất thích được bú lồn…
Nếu tôi thỏa mãn, thì tôi cũng muốn cho cô được sướng… khi ấy tôi nghỉ là cô sợ kéo dài thời gian sẽ có người biết, nên mới gấp rút như thế… nhưng đối với tôi thì lúc này, tôi đã chẳng còn sợ ai cả cho dù có biết, hiện tại chỉ có tôi và cô mà thôi… do đó tôi trấn an cô:
– Không ngại gì nữa hết cô…
Thấy dáng điệu tôi lại muốn cúi xuống, cô ngập ngừng rồi thì thầm thật nhỏ vào tai tôi:
– Hông phải… cô mới dứt kinh một hai hôm nay… ở dưới… hôi lắm…
Hì… khi đói khát thì ăn cơm với muối còn ngon… huống hồ là được bú lồn trong một hoàn cảnh hiếm có được như hiện nay…
Thời gian không có nhiều…
Tôi đáp:
– Kệ giữa Hãi và cô không có gì mà ngại hết…
– Đừng mà…
Nhưng tôi đã quỳ xuống…
Lấy 2 tay tôi banh mép lồn của cô ra…
Nước tiểu vẫn còn vương dính ở giữa những sợi lông lồn chưa kịp khô.
Bình thường mới dứt kinh là đã có mùi rồi, huống hồ cô đang ở 1 nơi nắng nóng như đổ lửa và thiếu thốn nước để vệ sinh…
Nếu chỉ là mối giao dịch tình dục đơn thuần thì không cách nào chịu được…
Nhưng với cô thì khác…
Cô không có tiếc rẻ bất cứ điều gì với tôi…
Hương vị của tình dục và mối liên hệ tình cảm, mỗi khi gặp gỡ đều tràn dâng đầy cảm xúc… huống hồ gặp nhau trong 1 điều kiện khó khăn như hiện tại… tất cả đều hóa thành trân quý… không có gì là phải khó chịu, chỉ có 1 mục đích duy nhất là cả 2 đều sung sướng khoái cảm là đủ…
Có lẽ là vì có nhiều nỗi e dè quá nên cái lồn của cô… cũng chưa bắt kịp nhịp… nó hơi khô… 2 bên mép dính chặt lại tôi phải vạch lần ra…
Hột le mềm nhũn ẩn nấp bên dưới lớp da mỏng… một mùi hắt lên nồng nặc vì tẩm đầy mồ hôi với một ít bợn trắng chung quanh lỗ lồn…
Tôi bắt đầu liến quanh khu vực hột le…
Cô run run thân người…
Dần dần hột le hơi nhu nhú… đã dễ dàng đẩy nhẹ lớp da đang phủ đầu hột le…
Khác hẳn lúc còn lớp da… lúc này hột le như như hạt đậu vừa lột vỏ thấm nước đang trương lên… 2 tay cô đã xoa đầu tôi…
Mút vào… đánh lưỡi khi hột le đã sưng cứng…
Tiếng hít hà từ cô tôi đã nghe… cô đang từ từ lên cơn…
Thỉnh thoảng cô đã hẩy mông cạ hột le vào miệng tôi và sàng lắc…
Một đầu ngón tay thăm dò ngay cửa hang…
Ươn ướt báo hiệu nước nhờn đã tươm ra…
Cái mùi kích thích từ lỗ lồn của cô đã hòa nhập thêm…
Mằn mặn của nước tiểu còn sót lại, khô khốc ở cổ do vị muối của mồ hôi, muốn điên cuồng gặm nhấm của mùi nước nhờn đang lan tỏa dặm vào…
Dùng răng tôi nhay nhay dọc ở mép lồn…
Cô đã ấn đầu tôi vào lồn mình bất chấp mùi tanh…
Khi lưỡi chạm quanh lỗ lồn…
Cô muốn tôi đưa cái lưỡi nham nhám vào trong nên hẩy mông ưỡn lên…
Chỉ có 1 chít đầu lưỡi là xâm nhập được vào… hơi… đăng đắng của máu kinh chắc còn sót lại…
Tất cả trạng thái của mùi vị cái lồn của cô tôi đã nếm đủ…
Và chính điều này đã kích thích cô tăng vọt hơn bình thường, khi tôi thấy cô rên rỉ dù tôi chưa đút con cu vào…
– Trời… ui ui… được được lắm… ui… a…
Do cô ép sát đầu tôi vào, nên trên mép râu tơ của tôi đã dính rất nhiều nước nhờn của cô…
Cô lại kéo đầu tôi lên phía hột le…
Cô đã bộc lộ ra tất cả sự dâm dục và muốn hưởng trọn vẹn sự thống khoái nên lại lẩm bẩm với tôi:
– Cắn… nhẹ… cắn nhẹ cô đi… ui…
Nhè răng tôi nhay nhè nhẹ trên hột le đã nở to…
1 ngón tay tôi đã len vào lỗ lồn của cô…
Lại thêm 1 ngón nữa khi lỗ lồn đang trơn nhợt…
Tôi giữa nguyên 2 ngón tay đâm sâu vào bên trong với không gian khá hẹp, vì thế đứng chật chội của cô…
Cô cứ hẩy mông khi tôi nhét tay vào lỗ lồn… cơn nứng lồn đã ập đến, cái lồn tham lam nhấn nuốt 2 ngón tay tôi…
Ngón tay tôi có vẻ chậm so với tốc độ tự nấc của cô… tôi phải đứng dậy để dễ dàng tăng nhanh những ngón tay mình, vì cô đang muốn như thế…
Nước nhờn tràn qua khe hở bàn tay tôi thọc ra vào với tốc độ nhanh nhất…
Cô cong người hẩy mông ép sát lỗ lồn vào nơi sâu nhất của ngón tay khi tôi đâm mạnh vào lồn cô… tiếng “nhóp nhép” vang lên đều đều cùng với tiếng hít hà của cô…
Cô đang rên thành tiếng.
– Ui ui… gần tới… rồi… chơi cô nhanh lên đi… đâm vào… đi…
Vừa rút bỏ ngón tay ra khỏi lồn cô…
Nhanh chóng cô nắm con cu tôi đút vào thay thế…
“Phạch… phạch…”…
Cô nghiến răng… đôi tay bấu chặt vào đít tôi và kéo dập mạnh về hướng mu lồn của mình…
Cô bật la lên…
– Ui… ui… ráng mạnh… mạnh… lên… điiiiiiiiiii…
Lưng cô như cong hẳn để cố ưỡn cái mu ra…
Khi tiếng ‘đi’ kéo dài là lúc cô đã ra…
Con cu tôi như bơi trong một vũng nước mênh mông nước nhờn từ bên trong lồn của cô…
Người cô hơi khụy thấp xuống… tôi vẫn không thể nào ngưng lại được, với những cú nhấp đang sẵn trớn…
Tôi cũng không kìm lại được âm thanh của mình:
– Hự… hự…
Chỉ có cảm giác rằng sự nghẹn ngào tích tự tinh khí bấy lâu nay, đang phát tiết hết công suất…
2 bên mông đít cô đỏ thẫm vì bị va đập vào vách tường không được trơn láng, hằn nên một sô vết xước như bị cào trầy…
Cô rên rỉ:
– Trời ui… cứ làm cô… đi…
Tôi gồng mình khi cô bắt đầu há miệng kêu lên những tiếng cuối cùng lộn xộn, xen lẫn những lời tục tĩu mà chú Ba đã từng dùng với cô…
– Bắn hết… vào sâu trong… lồn cô đi…
Tôi đẩy thật mạnh…
Lồn cô đã trào lẫn ra bên ngoài tinh dịch của tôi vừa xịt thẳng trong lồn cô…
Đến khi rút cu ra…
Cô ngồi chồm hổm xuống để cho nước nhờn và tinh dịch chảy ra vì chẳng có nước rửa…
Một vũng nước nhờn, tinh dịch đọng lại trên nền, lấm tấm vài cái bong bóng nhỏ, pha lẫn ít máu kinh còn sót lại từ sâu bên trong lỗ lồn… chầm chậm nhiểu ra trong khi cái lỗ lồn đang nhóp nhép hé mở nhịp nhàng theo làn hơi thở của cô…